Chương 7: Linh Thể

Thời gian thấm thoắt thoi đưa, qua một tháng Lập Thiên làm công việc chạy bàn gọi món, đến khi chính thức nắm phần bổng lộc trên tay, lập tức phát hiện ra chỗ tốt mà một tạp dịch nơi phòng ăn có thể đạt được.

Điểm đáng giá nhất là đúng vào ngày cuối tháng, sau giờ làm việc, quản giám Thiện Đồ Phòng sẽ gọi cả đám nhân viên đến để trả lương, tiền tươi thóc thật, linh thạch linh khí phiêu phù, vô cùng tươi mới được bỏ vào túi vải thêu hoa văn và tên gọi riêng từng người, vô cùng bắt mắt.

Điểm thứ hai là tiền lương chi trả cho nhân viên vô cùng hậu hĩnh, Lập Thiên là nhân viên mới, số lượng xem chừng ít nhất rồi, thế nhưng tính ra giáng thạch cũng có tận mười khối, vụ thạch trăm khối, đây có thể xem là món tài phú không nhỏ đối với các đệ tử tạp dịch lẫn ký danh chứ chẳng đùa.

Nhưng nếu nói trong tháng qua bọn họ chỉ nhận được bằng đó tài phú thì quả là sai lầm lớn. Thực tế riêng với Lập Thiên mà nói, chỉ tính riêng mỗi lần phục vụ thức ăn nước uống, nhìn hắn nhỏ tuổi mà tay chân nhanh nhẹn hoạt bát, miệng mồm lanh lảnh cho nên rất được lòng thực khách, mỗi lần dùng bữa xong ngoài tiền ăn còn tiện tay ném ra một vài viên linh thạch coi như tiền boa không phải là chuyện hiếm.

Mà những nhân viên gạo cội lâu năm, thường đã ghi lòng tạc dạ những vị khách hào phóng trong đầu, chỉ cần những người này xuất hiện lập tức tranh phần của Lập Thiên, còn nhận được nhiều hơn hắn nhiều nữa là khác. Những người đó còn có vài mánh khóe nhỏ đối với thực phẩm của khách hàng, cắt xén bớt một phần khối lượng nguyên liệu đắt giá thu tiền bất chính, khoản kiếm được rõ là nhiều hơn Lập Thiên rất nhiều.

Điều này cũng dễ hiểu, Ứng Thiên Tông là nơi nào chứ, là môn phái tu hành uy vọng bậc nhất bắc phương, tự nhiên xuất thân của các đệ tử ở đây cũng không tầm thường, chút linh thạch nhỏ đó trong mắt bọn họ thực chẳng đáng là cái gì cả. Thế nhưng nhỏ thì nhỏ, đối với Lập Thiên thì chỗ tài phú đó không hề nhỏ chút nào. Nếu so với tiền lương được nhận thì cũng cao gấp đôi, mà đem so với đống vụn linh thạch ngày xưa nhận được khi làm ở mỏ linh khoáng kia thì đúng là một trời một vực.

Bất quá khi không có tiền, chuyện phải nghĩ thường rất ít, chỉ loanh quanh làm sao để có tiền thôi. Còn bây giờ có tiền rồi, vấn đề phải nghĩ tự nhiên mọc ra rất nhiều. Mà một trong số hàng đống việc đó, vấn đề trọng yếu nhất vẫn là làm sao từ trong chỗ tài nguyên này giúp bản thân bước vào giới tu hành.

Linh thạch ở trong giới tu hành thông dụng hơn tiền, thế nhưng chung quy nó chỉ đáng giá với tu sĩ mà thôi. Còn Lập Thiên thì chỉ là một người bình thường, tự nhiên có nhiều cũng không biết dùng làm gì. Đối với tu sĩ, tài nguyên ở Ứng Thiên Tông dù có dùng núi linh thạch tới mua cũng không đủ phục vụ nhu cầu cá nhân, thế nhưng với một người bình thường như Lập Thiên thì giống như chẳng có mấy thứ có thể dùng được.

Điều này đồng nghĩa một điều rằng, muốn tận dụng tốt chỗ tài phú đang có, Lập Thiên phải nhanh chóng bước vào ngưỡng cửa tu hành càng nhanh càng tốt. Bằng không càng để lâu, thời cơ chín muồi sẽ biến thành hối hận muộn màng là chắc chắn.

May mắn thay, sau khi hỏi thăm mấy người tạp dịch cùng nơi làm việc, Lập Thiên cũng biết được một vài thông tin hữu ích, ví như muốn đặt chân vào giới tu hành, việc đầu tiên là phải đúc thành linh thể.

Đúc thành linh thể cũng đồng nghĩa từ phàm thai chuyển biến thành tu sĩ, linh khí trong thân thông qua linh mạch và đan điền khí phủ mà có thể tích trữ dưới một dạng năng lượng cô đặc. Mà muốn đúc thành loại linh thể này ngoài cần có loại thể chất phù hợp ra còn một yếu tố khác không thể thiếu là chất kích thích, chất kích thích đó dĩ nhiên là linh khí.

Việc rèn đúc căn cơ này đối với hậu duệ thế gia thì vô cùng kỳ công và rườm rà, thế nhưng đối với tầng lớp phàm nhân áo vải thì vô cùng đơn giản, trực tiếp thổ nạp linh khí từ linh thạch, cường ngạnh thúc ép bản thân hấp thu, từ đó tác động sâu vào các khiếu huyệt trọng yếu, đánh thức linh thể đang ẩn tàng bên trong nhục thân.

Đây vốn chẳng phải là sự tình gì đó ghê gớm hay trọng đại cần che giấu, mà ngược lại, đây là chuyện mà ai ai cũng biết. Thậm chí mọi người còn cho rằng trước khi đến Ứng Thiên Tông, Lập Thiên chắc đã thuộc nằm lòng mấy món này nên mới quyết tâm vào sơn môn cho bằng được. Hôm nay, mãi cho đến khi nghe Lập Thiên hỏi thì mới phát hiện ra hắn chẳng biết một cái gì, như một trang giấy trắng vậy.

Ở Ứng Thiên Tông, pháp môn Ngưng Khí Tụ Linh Thuật là một trong những bộ môn công pháp cơ sở giúp tu sĩ luyện hóa linh khí từ bên ngoài dung nhập vào, chuyển hóa và tích trữ ở bên trong. Tuy nhiên quá trình thổ nạp linh khí từ linh thạch chỉ là một chương nhỏ trong đó, hơn nữa còn là chương đầu tiên, cơ bản nhất mà bất kỳ ai cũng phải nắm được.

Lý do rất đơn giản, vì nó là cách thức luyện khí đơn giản nhất đời rồi. Loại phương thức này không chỉ Ứng Thiên Tông, ngay cả trong thế tục, trên các vỉa hè lề đường đều bán đầy ra, chẳng qua Lập Thiên còn nhỏ, hơn nữa gia gia què nhà hắn chưa từng nói gì với hắn chuyện tu hành nên mới không biết gì thôi.

Nếu muốn tra xét nguyên nhân sâu xa thì cũng không khó lý giải cho lắm. Ai cũng biết, môn phái dù lớn hay nhỏ muốn tồn tại lâu dài thì cần có người truyền thừa, mà hậu bối truyền thừa đương nhiên phải tìm trong thế tục để bồi dưỡng chứ không thể chỉ phụ thuộc vào con cháu các thế gia đại tộc. Mà muốn tìm kiếm được nhân tài từ trong vô số ngư long hỗn tạp thì việc làm đơn giản nhất là mượn một công cụ kiểm chứng, mà công cụ đó dĩ nhiên là công pháp nhập môn.

Phàm là người có thể chất hoặc tư chất đặc biệt, như vậy thường từ rất trẻ đã bước vào cảnh giới luyện khí, thoát khỏi phàm thai hạ đẳng rồi. Còn nếu đã quá hai mươi mà còn không biết khí lực là cái gì thì thôi, loại đó dù có tu hành cũng là phế vật, chẳng làm nên trò trống gì. Cho nên loại công pháp cơ sở thổ nạp linh khí từ linh thạch này trở thành loại kinh thư mà bất kỳ đứa trẻ nào cũng được học thuộc lòng đầu tiên trong đời.

Chỉ bất quá là dù như thế đi nữa, việc lựa chọn nhân tài trẻ tuổi cũng chưa bao giờ là việc dễ dàng. Bởi vì tu hành ngoài tài nguyên đầy đủ cần có người chỉ dẫn, cần có người hỗ trợ tẩy luyện căn cơ. Mà cái này ngoài các đại gia tộc, đại vương tộc thì người bình thường gần như không có. Việc này dẫn đến đối với tầng lớp phàm nhân ăn không đủ no, mặc không đủ ấm, dù có học được pháp môn tu luyện cũng rất khó giúp hậu duệ đặt chân vào giới tu hành giả vốn có sự cạnh tranh vô cùng khốc liệt.

Cho đến hiện tại, số lượng tu sĩ trẻ tuổi đa phần xuất thân từ các thế gia đại tộc, còn loại như Lập Thiên tự thân đi lên thì rất ít, còn hiếm hơn cả lông phượng sừng lân. Dù vì lý do gì thì vấn đề này đã được giới tu hành chấp nhận như là sự thật hiển nhiên, cho rằng chỉ con cháu tiên nhân, kế thừa huyết thống tiên nhân mới sinh ra tiên nhân hậu đại, còn như huyết mạch phàm thai hạ đẳng thì chỉ mãi là phàm thai hạ đẳng, bị số phận đưa đẩy như đám lục bình mà thôi.

Nhưng khi biết những điều này, Lập Thiên không những không nản lòng thoái chí, ngược lại ý chí kiên cường lại tăng lên mấy phần, quyết ý muốn tiến vào giới tu hành, báo thù rửa hận cho què gia gia, tương lai sẽ giúp đỡ cho những người thuộc vào tầng lớp thế yếu đầy rẫy trong thế gian thoát khỏi loại trói buộc ngầm này.

Không mấy khó khăn, Lập Thiên cuối cùng cũng tìm hiểu được phương pháp tu luyện. Lúc này, việc đầu tiên hắn nghĩ đến chính là nghiên cứu nó, tìm hiểu nó thật cặn kẽ trước khi bắt tay vào giai đoạn đầu tiên. Đến đây, Lập Thiên nhớ ngay đến vị Vương sư huynh kia.

Theo như lời vị Vương sư huynh kia nói, cảm ứng được linh khí từ thiên địa chi khí là một bước tiến cực kỳ quan trọng mà bất kỳ tu sĩ nào cũng hướng tới. Chỉ cần đạt được bước này, coi như đã đạt được yêu cầu thứ nhất đối với đệ tử trước khi tiến nhập nội môn.

Nhưng cũng cần biết rằng, linh khí giữa thiên địa vô cùng mỏng manh và thưa thớt, ở từng địa phương lại không giống nhau, cho nên muốn cảm ứng được nó, ngưng tụ nó trở thành tu vi thường rất khó, đòi hỏi căn cơ của tu sĩ phải vô cùng tốt, thậm chí tu vi cũng phải cao hơn mức cần thiết khi thổ nạp từ linh thạch rất nhiều lần.

Trong khi đó, linh khí bên trong linh thạch đậm đặc hơn, số lượng và chất lượng đều dễ kiểm soát hơn trong thiên địa, cho nên đối với các đệ tử mới tu luyện vô hình chung trở thành sự lựa chọn tiên quyết. Nhưng chính vì thế, một vấn đề khác cũng phát sinh từ đây.

Xét tình huống hiện tại mà nói, linh thạch quy định dùng phân phát bổng lộc cho đệ tử tạp dịch như Lập Thiên hay các ký danh đệ tử, đệ tử ngoại môn đều không cao hơn giáng thạch, mà loại bích thạch hay kim thạch chỉ dùng cho đệ tử nội ngoại môn, còn lam thạch chỉ dành cho đệ tử chân truyền, còn tinh thạch chuyên để cho các vị trưởng lão và trưởng môn phục dụng.

Đương nhiên đó là trên lý thuyết mà thôi, bởi vì các nhân vật thượng tầng thường có rất nhiều phương pháp bồi bổ linh khí nội thể thay thế linh thạch, ví như yêu đan, linh dược, trận pháp tụ linh hay như linh mạch động phủ, vân vân và vũ vũ... Ngược lại, đệ tử cấp thấp thì không có nhiều sự lựa chọn, đã khó càng thêm khó.

Phải biết trong linh thạch cấp thấp tạp chất rất nhiều, khi tu luyện hấp thu càng nhiều thì tu vi càng cao nhưng tác động xấu đến căn cơ tu sĩ cũng tăng lên tương ứng. Thông thường, việc làm này chỉ được dùng để tạo những bước đệm ban đầu cho những tu sĩ phổ thông không có điều kiện khá giả mà thôi, sau đó càng lên cao sẽ dùng linh đan để thay thế dần.

Linh thạch cấp thấp thay vì dùng để tu luyện sẽ dùng làm nguyên liệu luyện dược, luyện pháp khí, lợi dụng tối đa ưu thế giá rẻ và số lượng nhiều của nó. Giả như muốn sử dụng trực tiếp cũng được, nhưng hẳn là cần có loại pháp môn tẩy luyện linh khí thích hợp thì mới tốt.

Đối diện hoàn cảnh của Lập Thiên hiện tại, Vương sư huynh cũng đưa cho hắn một cái giải pháp dễ thực hiện nhất, đó là quy đổi linh thạch phẩm chất thấp thành linh thạch phẩm chất cao hơn, đặt xuống một cái nền móng ổn định ngay từ ban đầu. Ngày xưa Vương sư huynh cũng may mắn dùng một viên kim thạch đổi được từ một vị đan sư nên mới có thành tựu hôm nay, thậm chí đến nay loại ơn nghĩa còn chưa trả hết cho người ta.

Hôm nay, Lập Thiên làm theo cách này không khó, bởi vì đối với các đệ tử nội môn Kỳ Đan Điện hay Phượng Diên Điện, linh thạch phẩm chất thấp dùng để luyện đan luyện khí cần rất nhiều, cho nên chưa từng từ chối việc quy đổi này bao giờ.

Chỉ là với loại linh thạch từ kim thạch trở lên số lượng khan hiếm, còn là nguyên liệu chế luyện các loại pháp khí pháp bảo linh bảo cao giai, cho nên bị tông môn quản lý chặt chẽ, mà bản thân các đệ tử dù có cũng tích lũy để dùng dần, không dễ mang ra tiêu xài.

Một điều khác cũng cần lưu ý đó là tỷ lệ quy đổi được công khai ở Ứng Thiên Tông là một mười, mười viên ám thạch đổi được một vụ thạch, mười vụ thạch đổi một giáng thạch, mười giáng thạch đổi một bích thạch, mười bích thạch đổi một kim thạch, mười kim thạch đổi một lam thạch. Điều này đồng nghĩa rằng bằng lương tháng vừa rồi của Lập Thiên có thể đổi được mấy viên bích thạch, nhưng chưa đủ để đổi một viên kim thạch.

Đó là chưa kể trong thời gian làm việc, hắn còn cần tiêu xài cho ăn uống và sinh hoạt, cho nên chi phí cũng phải khấu trừ đi một phần, càng không đủ để đổi. Quan trọng hơn là dù có đủ số lượng giáng thạch đi nữa cũng chưa chắc đã tìm ra người nguyện ý xuất ra kim thạch trao đổi, mà bản thân hắn càng không biết chính mình có thể đúc thành linh thân như vị Vương sư huynh kia nói hay không. Cho nên đối với lần đầu tiên này, Lập Thiên một bụng chỉ nghĩ rằng bản thân đang đánh bạc với số mệnh, giống như thử một lần xem sao vậy.

Ngày hôm sau, Lập Thiên nói việc này với quản giám Thiện Đồ Phòng nơi hắn làm việc, mong muốn nhận được một cái nhân tình kèm giấy nợ sẽ làm việc tại đây cho đến khi trả xong nợ mới tính chuyện khác. Chỉ có điều vị quản giám này sau khi đắn đo một lúc cũng không dùng kim thạch ra đổi mà chỉ đổi cho hắn một viên bích thạch kèm theo lời chúc may mắn đầy khiên cưỡng. Thấy vẻ mặt này của vị quản giám kia, Lập Thiên cũng không vòng vo thêm, dứt khoát cầm lấy bích thạch rồi trở về phòng của mình.

Một đêm trời nhiều trăng sao, trăng sáng vằng vặc, cái đêm định mệnh thay đổi cả cuộc đời của một con người, khi mà chính vào đêm hôm đó, Lập Thiên từ một phàm thai nhờ vào một đoạn tâm pháp tu luyện đơn giản nhất cùng với một viên linh thạch phẩm chất trung bình đúc luyện ra linh thân của mình, ngưng tụ được một tia chân khí đầu tiên.