Tác giả: Đạo Tiên
Tinh Hà Vạn Giới Vĩnh Thế Đạo Thánh Chí Tôn
[- Các ngươi nói ta là thần thì ta là thần, nói ta là ma thì ta là ma sao? - Haha, nực cười! - Ta là thần cũng được, là ma cũng tốt. Bất quá thần hay ma phải do ta nói mới tính, không phải các ngươi...!] ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Trên thế gian, khó phân biệt nhất là chính tà, khó khống chế nhất là lòng tham, khó duy trì nhất là thiện niệm, khó giữ gìn nhất là tình cảm, khó truy cầu nhất là nhân tâm, khó thấu triệt nhất là đại đạo. Chính vì chúng sinh không hoàn mỹ, cho nên thế gian mới có nhiều nghịch lý tồn tại đến vậy. Chỉ bất quá, đúng đúng sai sai, chính chính tà tà, thiện thiện ác ác, nhân nhân quả quả, chung quy tất thảy đều chỉ là một phần của đại đạo, một phần của tạo hoá mà thôi. Nhìn thấu thiện ác, nhìn thấu sinh tử, nhìn thấu nhân quả vạn vật, khi đó chúng sinh mới nhìn thấy đại đạo. Khuyết Lập Thiên tuổi trẻ cơ cực, chịu nhiều bất công, tuy nhiên không vì thế mà sinh ra ma tâm, sa nhập ma đạo. Ngược lại, cuộc sống càng đối hắn bất công bao nhiêu, càng giúp hắn sinh ra một loại chấp nhất đối với vận mệnh, từ đó định hình một loại tín niệm nhất quán, đi tìm công lý cho số phận đầy oái oăm của mình. Trên con đường này, hắn trải qua bao nhiêu khó khăn gian khổ, có niềm vui nỗi buồn, có nụ cười nước mắt, mồ hôi và máu chan hoà với nhau, tạo thành vô vàn cung bậc cảm xúc khó lòng diễn tả bằng lời. Thật vậy, chỉ có người trải qua muôn vàn thăng trầm sóng gió mới hiểu thấu được cái gọi là cuộc sống. Và cũng chỉ có người đi đến tận cùng cuộc sống mà vẫn giữ được tấm lòng son mới xứng đáng đúc kết ra cái gọi là đạo. Ông trời không cô phụ người có lòng, đại đạo không phản bội người có tâm, bậc thánh thần càng không bạc đãi người có chí. Cuối cùng, Khuyết Lập Thiên tu luyện trở thành chân tiên, tự kiến tạo cho mình một khung trời riêng, nơi mà hắn gọi là nhà, ngôi nhà chân chính của mình. Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Tinh Hà Vạn Giới Vĩnh Thế Đạo Thánh Chí Tôn!
1111 chương
Tinh Hà Vạn Giới Vĩnh Thế Đạo Thánh Chí Tôn
[- Các ngươi nói ta là thần thì ta là thần, nói ta là ma thì ta là ma sao? - Haha, nực cười! - Ta là thần cũng được, là ma cũng tốt. Bất quá thần hay ma phải do ta nói mới tính, không phải các ngươi...!] ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Trên thế gian, khó phân biệt nhất là chính tà, khó khống chế nhất là lòng tham, khó duy trì nhất là thiện niệm, khó giữ gìn nhất là tình cảm, khó truy cầu nhất là nhân tâm, khó thấu triệt nhất là đại đạo. Chính vì chúng sinh không hoàn mỹ, cho nên thế gian mới có nhiều nghịch lý tồn tại đến vậy. Chỉ bất quá, đúng đúng sai sai, chính chính tà tà, thiện thiện ác ác, nhân nhân quả quả, chung quy tất thảy đều chỉ là một phần của đại đạo, một phần của tạo hoá mà thôi. Nhìn thấu thiện ác, nhìn thấu sinh tử, nhìn thấu nhân quả vạn vật, khi đó chúng sinh mới nhìn thấy đại đạo. Khuyết Lập Thiên tuổi trẻ cơ cực, chịu nhiều bất công, tuy nhiên không vì thế mà sinh ra ma tâm, sa nhập ma đạo. Ngược lại, cuộc sống càng đối hắn bất công bao nhiêu, càng giúp hắn sinh ra một loại chấp nhất đối với vận mệnh, từ đó định hình một loại tín niệm nhất quán, đi tìm công lý cho số phận đầy oái oăm của mình. Trên con đường này, hắn trải qua bao nhiêu khó khăn gian khổ, có niềm vui nỗi buồn, có nụ cười nước mắt, mồ hôi và máu chan hoà với nhau, tạo thành vô vàn cung bậc cảm xúc khó lòng diễn tả bằng lời. Thật vậy, chỉ có người trải qua muôn vàn thăng trầm sóng gió mới hiểu thấu được cái gọi là cuộc sống. Và cũng chỉ có người đi đến tận cùng cuộc sống mà vẫn giữ được tấm lòng son mới xứng đáng đúc kết ra cái gọi là đạo. Ông trời không cô phụ người có lòng, đại đạo không phản bội người có tâm, bậc thánh thần càng không bạc đãi người có chí. Cuối cùng, Khuyết Lập Thiên tu luyện trở thành chân tiên, tự kiến tạo cho mình một khung trời riêng, nơi mà hắn gọi là nhà, ngôi nhà chân chính của mình. Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Tinh Hà Vạn Giới Vĩnh Thế Đạo Thánh Chí Tôn!
1111 chương