Sự tình khẩn cấp, Ma Hoàng không suy nghĩ được nhiều, vèo một tiếng đã nắm lấy quyền kiểm soát thân thể Lập Thiên, ma lực ầm ầm bùng bổ, toàn thân bật dậy thẳng tắp như một cây cột gỗ. Không một tiếng động, lão đi đến phía sau lưng đám tu sĩ Trường Sinh Phái, tò mò nhìn đồ vật bọn họ đang phân chia, phút chốc tỏ ra không thể hiểu nổi. Trong con mắt của Ma Hoàng, chẳng hiểu sao những loại vật chất hạ đẳng lại bị đám người này tranh giành nhau đến độ người chết ta sống, trong khi đối với lão một chút giá trị cũng không có.
Không lâu lắm, đám tu sĩ Trường Sinh Phái dường như đã cảm ứng được cái gì đó bất thường, khẩn trương tiến hành chia chác số vật phẩm cho xong. Bọn họ nhận thấy có một loại khí tức hắc ám đang bao phủ nơi này, khiến cho không khí bỗng chốc lạnh xuống, mà tư vị bị thần chết nhòm ngó khiến thần hồn của bọn họ cũng thấy lo lắng bất an.
Cả đám sợ muốn đứng tim, việc đầu tiên bọn họ nghĩ đến là thi thể của cái tên tiểu tử chính đạo dởm chết bầm kia có lẽ đã xảy ra sự tình gì rồi. Bọn họ cần phải khẩn trương đi qua kiểm tra xem liệu có phải đã xảy ra thi biến hay sự tình gì đại loại như vậy hay không.
Chỉ bất quá, khi bọn họ mới quay đầu nhìn lại, cả đám đã hét thảm mấy tiếng. Ma Hoàng dùng diện mạo của Lập Thiên đang trợn mắt nhìn cả đám, nước miếng chảy ròng ròng, dáng vẻ như quỷ đói khao khát con mồi, hết sức dọa người.
- Maaaaaaaa.....!!!
Một tên tu sĩ Trường Sinh Phái chỉ kịp hét lên một tiếng, sợ quá ngã lăn ra bất tỉnh. Mấy tên còn lại bị doạ cho hết hồn, tròng mắt muốn rớt ra ngoài, kinh hãi nhìn thân thể người đang đứng đó mà không thể tin nổi vào mắt mình.
- Ngươi, ngươi làm sao vẫn còn sống?!
- Ngươi, ngươi định làm gì?! Ta, ta không phải thủ phạm giết ngươi đâu, ngươi đừng có nhìn ta như vậy!
- Đừng, đừng, ngươi đừng có qua đây. Chúng ta, chúng ta không cố ý lấy đồ của ngươi. Hay là, hay là bây giờ chúng ta trả lại cho ngươi nhé!
Cả đám tu sĩ Trường Sinh Phái ấp a ấp úng nói lời xin lỗi, một số còn ném túi trữ vật về phía Lập Thiên, tỏ ra vô cùng áy náy, trong lòng chỉ mong đối phương có thể niệm tình bọn họ thành tâm hối cải mà bỏ qua cho lần này.
Thế nhưng bọn họ không biết, Lập Thiên bây giờ đã không còn là Lập Thiên lúc trước nữa, mấy cái túi trữ vật này đối với hắn thực không có chút giá trị nào đáng kể, căn bản không thể trở thành vật phẩm trao đổi với chỗ huyết nhục béo ngậy trong người bọn họ.
Ý niệm Ma Hoàng chợt động, trước khi đám tu sĩ Trường Sinh Phái kịp làm ra phản ứng, một loại lực lượng khủng bố đã siết chặt lấy cổ cả đám rồi nhấc bổng lên không trung. Đám tu sĩ Trường Sinh Phái chỉ cảm thấy yết hầu bị bóp chặt, thở không thở được, hét cũng hét không xong, tu vi toàn thân bị rút đi vô cùng nhanh chóng.
Cật lực giãy dụa một hồi, rút cuộc cả đám đều bị hút cạn huyết khí mà chết, ngay cả thần hồn cũng bị luyện hoá sạch sẽ, chỗ tài nguyên cũng bị Ma Hoàng luyện hoá đến mất luôn linh tính.
- Khốn kiếp, vẫn quá ít!
Ma Hoàng luyện hoá xong toàn bộ vật chất bên trong Hắc Yêu Động, chợt cảm thấy tràn trề thất vọng. Lão không ngờ rằng tu vi của đám người này yếu ớt như vậy, đối với nhu cầu hiện tại của lão chả thấm vào đâu. Ma Hoàng chán nản gầm lên lần nữa, lần này chỉ nghe vù một tiếng, thân ảnh đã biến mất giữa màn đêm đen tối.
Ở một nơi cách đó không xa, Minh Kiếm sư huynh cùng Nhạc Lãnh Pháp đang ác chiếc cùng đám tu sĩ Trường Sinh Phái và đám quỷ thi hung dữ. Trận đấu sắp đi vào hồi kết, Minh Kiếm sư huynh và Nhạc Lãnh Pháp đều bị thương rất nặng, tu vi hao kiệt không sai biệt lắm, đang tựa lưng vào nhau lui về một góc, cố dùng chút sức lực cuối cùng chống cự lại sự công kích cuồng bạo của kẻ thù.
Đột nhiên nghe vút một tiếng, có một luồng sát khí cực mạnh chẳng biết từ nơi nào phóng tới, nhanh chóng bao phủ một bầu không gian rộng lớn. Đám tu sĩ Trường Sinh Phái và đám quỷ thi đều bị cỗ sát khí này thu hút, lập tức ngừng tấn công hai người mà chuyển hướng qua chỗ sát khí kia.
Nhưng chẳng hiểu vì sao, chỉ trong chớp mắt, bằng một loại thủ đoạn bí hiểm nào đó, toàn bộ tu sĩ Trường Sinh Phái và đám quỷ thi đều bị giết chết một cách nhanh chóng và lặng lẽ đến mức kinh ngạc, thân thể vô lực ngã nhào xuống mặt đất, sau đó từng mảnh từng mảnh tan rã thành khói bụi.
Nhìn thấy tình cảnh ấy, ngay cả Minh Kiếm sư huynh và Nhạc Lãnh Pháp đều sởn cả gai ốc, thở cũng không dám thở. Đến khi nguy hiểm qua đi, bọn họ vẫn chưa thể nghĩ ra đến cùng thì chuyện gì vừa phát sinh.
Ở một nơi khác, đám tu sĩ Đoạn Trần Tự cũng đang rơi vào vòng ác chiến cùng tu sĩ Trường Sinh Phái. Tình cảnh của bọn họ không khá hơn tu sĩ Ứng Thiên Tông bao nhiêu, đã chết gần hết rồi. Cũng đúng lúc đó, một luồng sát khí dùng tốc độ khủng bố ập tới rồi cũng dùng tốc độ khủng bố bay đi.
Bất tri bất giác, sinh cơ của toàn bộ quỷ thi và tu sĩ ma đạo đều tan biến, mà thi thể các tu sĩ Đoạn Trần Tự thiệt mạng trong trận chiến cũng tự nhiên bốc hơi khỏi mặt đất, biến mất một cách vô cùng bí ẩn.
Lại sau đó, tình cảnh tương tự cũng xảy ra đối với tu sĩ Trường Sinh Phái và đám quỷ thi ở trên mọi nơi bên trong Đồ Ma Lĩnh. Chỉ chưa đầy một khắc đồng hồ, gần một trăm tu sĩ Trường Sinh Phái cùng hàng ngàn quỷ thi đều bị Ma Hoàng giết sạch. Thậm chí hàng trăm thi thể các tu sĩ chính đạo bị người Trường Sinh Phái giết chết cũng bị Ma Hoàng luyện hóa, biến thành dinh dưỡng nuôi dưỡng ma chủng.
- Lũ Bàn Cổ tộc nhân đáng chết, tại sao có thể yếu đến trình độ này cơ chứ. Không được, ta không thể đợi thêm được nữa. Ma tâm đang vào thời kỳ phát triển mấu chốt, nếu ngừng cung cấp ma khí, e rằng đại kế của ta sẽ phải đợi mấy vạn năm nữa mất!
Trong thức hải Lập Thiên, Ma Hoàng bị sự thật khắc nghiệt làm cho khẩn trương lên. Vừa rồi, lão sử dụng thần thức nhạy bén để tìm kiếm con mồi thích hợp. Chỉ đáng tiếc những con mồi này quá nhỏ so với cái dạ dày to lớn của lão, còn lâu mới khiến lão no được.
Bất quá Ma Hoàng không muốn chấp nhận sự thật này. Hiện tại tất cả các yếu tố quan trọng nhất đều đã được giải quyết ổn thoả, sao có thể chỉ vì mỗi việc thiếu dinh dưỡng mà khiến ma tâm chết yểu được cơ chứ.
Ma Hoàng đăm chiêu suy nghĩ, một lát sau dường như nghĩ ra cái gì, lại mượn thân thể Lập Thiên thi triển một đoạn chú thuật cổ xưa nào đó. Gần như đồng thời, từ trong bắc phương không giới có vô số luồng linh thức bị kéo về thức hải của Lập Thiên, nơi có một tia thần hồn của lão đang cư ngụ.
Ma Hoàng nhắm mắt rồi mở mắt, loáng cái đã tiếp thu toàn bộ chỗ linh thức hỗn tạp đó, gương mặt không khỏi hiện ra một loại tiếu ý vô cùng nồng đậm.
- Hừ, khá lắm. Đám vô danh tiểu tốt các ngươi tâm tư không tồi. Chẳng qua, các ngươi đều tính sai rồi...!
Dứt lời, Ma Hoàng cùng Lập thiên đột ngột biến mất, khi xuất hiện thì đã ở một địa phương khác cách đó mấy dặm. Phía trước hai người có đặt một tế đàn lớn, bên giữa tế đàn đặt một bức tượng đá kỳ lân to lớn điêu khắc bắt mắt, nền đá bên dưới còn khắc ấn một loại trận pháp cổ xưa.
Ma Hoàng quan sát một hồi, hai mắt sáng như sao không bỏ sót bất kỳ đặc điểm nào của chiếc tế đàn đặc biệt này. Sau khi đã tìm hiểu ra toàn bộ huyền cơ ẩn giấu bên trong, lão chợt cảm thấy những việc tốt đẹp này giống như được ông trời bài bố sẵn cho lão vậy.
Đây rõ ràng là một pháp trận hoán linh, dùng để biến số lệ khí bị phong ấn trong lòng đất thành trận nguyên cung cấp cho đại trận bao phủ bên ngoài. Hiển nhiên, chỉ cần phá vỡ thạch đài, lão có thể tiếp xúc với nguồn lệ khí nồng đậm và số lượng cực lớn, lớn hơn rất nhiều so với huyết nhục của đám yêu nhân ma đạo đang xuất hiện ở đây.
Ngoài ra, một khi lệ khí bị lão cắn nuốt hết, trận nguyên sẽ không còn, đại trận bên ngoài sẽ sụp đổ, lão có thể rời khỏi đây bất kỳ lúc nào mà không bị kẻ nào phát giác.
- Haha haha, tất cả đều là của ta, đều là của ta.
Ầm một tiếng, một chưởng từ tay Lập Thiên bắn ra nện thẳng vào tượng đá lớn. Ma Hoàng lợi dụng thân thể Lập Thiên thi triển ma công, tuy uy lực bị hạn chế khá nhiều nhưng sức công phá thì không phải một tu sĩ bình thường có thể làm ra được.
Sau tiếng nổ lớn, liên tiếp là thanh âm tanh tách, răng rắc, rào rào vang lên. Tế đàn bị chưởng lực đánh cho nứt vỡ rồi sụp đổ giống như phấn vụn, để lộ ra một cái hố lớn khoét sâu vào lòng đất. Rất nhanh, bên dưới hố không ngừng có hắc khí bốc ra, hắc khí bay múa như hồn ma, vô cùng quỷ dị.
Ma Hoàng thấy thế ngửa mặt lên trời cười như điên dại, không chút do dự điều khiển thân thể Lập Thiên thi triển loại pháp môn ngự linh thô sơ nhất. Toàn thân Lập Thiên như biến thành cái hồ lô, khắp thân thể mọc ra vô số chiếc vòi dài loằng ngoằng rồi thò vào cái hố mà hút lấy hút để.
Cảnh tượng ấy thoạt nhìn không khác gì so với tu sĩ vận công hấp thu thiên địa chi khí, thế nhưng nó lại xảy ra với cường độ cao gấp hàng ngàn lần. Từng luồng từng luồng ma khí to bằng cổ tay thông qua vô số huyệt vị trên thân Lập Thiên tiến nhập nội thể, sau đó thông qua linh mạch chạy thẳng lên thức hải. Nơi đó, tất cả lệ khí đều bị Ma Hoàng tinh luyện qua một lượt rồi rót vào một điểm nhỏ, đó chính là địa phương ma chủng ký sinh.
Nhận được dinh dưỡng đầy đủ, ma chủng lớn nhanh như thổi. Ma Hoàng mới hấp thu đến hố thứ mười, ma chủng đã từ một chấm đen trở thành một khối cầu to như nắm đấm. Trong khi tên phái chủ và thiếu đà chủ Trường Sinh Phái đang ngây người trong Hắc Yêu Động không biết chuyện gì xảy ra thì Ma Hoàng đã hấp thu xong ma khí của mấy chục tế đàn hoán linh bố trí rải rác khắp Đồ Ma Lĩnh.
Song song với việc Ma Hoàng phá hủy tế đàn hấp thu lệ khí nuôi dưỡng ma tâm, đại trận cấm chế bao phủ Đồ Ma Lĩnh cũng bị làm suy yếu một cách nhanh chóng. Trận nguyên giảm sút quá nhanh khiến cho không ít mắt trận tự động sụp đổ, một số địa phương cấm chế đã bị hư hóa, không cách nào che lấp được không gian bên trong nữa.
Một canh giờ lặng lẽ trôi qua, ma tâm đã chính thức hình thành. Xung quanh nó là hàng ngàn hàng vạn chiếc rễ vừa nhỏ vừa dài bám chặt vào vách thức hải Lập Thiên, còn bên trong đang thai ngén một loại sự sống bản nguyên nhất.
Ầm một tiếng, tế đàn hoán linh cuối cùng cũng bị Ma Hoàng đánh sập. Pháp trận cấm chế bao phủ Đồ Ma Lĩnh cứ thế tan biến khỏi bầu trời giống như nó chưa từng tồn tại. Có lẽ sự kiện này đã được những vị tiền nhân tạo ra nó tính toán từ trước, cấm chế tan vỡ đồng với với thế gian không còn Ma Hoàng nữa. Chỉ đáng tiếc, dự tính thì chỉ là dự tính mà thôi.