Mơ hồ, trên nền Hắc Yêu Động, đạo đạo huyết tuyến tự động bay tới từ bốn phương tám hướng, tất cả đều hội tụ vào một chỗ. Những đạo huyết tuyến này là khí huyết của đám tu sĩ Trường Sinh Phái đã chết từ trước, hiện tại trở thành vật liệu để Ma Hoàng tiến hành phục sinh Lập Thiên.
Song hành, pháp trận hiến tế những tưởng đã triệt để bị hủy hoại bỗng nhiên bộc phát quang hoa mờ ảo, chớp sáng chớp tắt, lực lượng sót lại của đại trận vận chuyển, thúc đẩy quá trình tạo hóa lại thân thể Lập Thiên càng tăng thêm mấy phần.
Tanh tách, ồng ộc, từng chuỗi thanh âm nhỏ bé nối đuôi nhau phát ra, địa phương phát ra không nơi nào khác mà chính là thi thể của Lập Thiên. Dưới uy năng cường đại của tạo hoá chi lực, thân thể của hắn nhanh chóng phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Dùng mắt thường có thể nhìn thấy, bên trong thân thể Lập Thiên giống như đang có hàng ngàn hàng vạn con thi trùng thi nhau chui rúc cắn xé, thế nhưng đây thực chất là vô số mảnh xương cốt gãy vỡ đang di chuyển đến vị trí phù hợp, sau đó mới tự động nối liền với nhau thành một chỉnh thể thống nhất như ban đầu.
Bên cạnh đó, mỗi thớ da tấc thịt cũng được tạo hoá chi lực bao phủ, từ từ khôi phục sinh cơ. Mỗi một tế bào hư hại bị phân hủy rồi tái tạo tế bào mới, mỗi một đoạn kinh mạch nứt vỡ được vá lành, ngay cả trái tim bị đánh nát cũng nhanh chóng mọc ra trái tim mới, hoàn hảo đến mức khó tin.
Mọi chuyện không chỉ dừng lại ở phần thể xác, ngay cả thần hồn đã tiêu tan cũng bị tạo hóa chi lực định trụ, vầng tinh phách đang du động khắp hư không đều bị kéo ngược trở về, nhanh chóng hình thành hồn phách nguyên vẹn rồi tiến vào bên trong thân thể Lập Thiên một cách vô cùng thuận lợi.
Tạo Hóa Thần Thuật uy lực thông thiên đã biến mất hàng ngàn vạn năm bây giờ đột nhiên phát sinh trên người Lập Thiên, cũng gián tiếp khẳng định vị trí tối thượng của nó. Thân thể của Lập Thiên được Ma Hoàng dùng thần thông tạo hóa lại, không những không tồn đọng bất kỳ khiếm khuyết nào, ngược lại còn khiến tiềm lực của cỗ thân thể này tăng lên không biết bao nhiêu lần mà tính.
- Haha haha, cái gì thiên đạo, cái gì thần tộc, tất cả đều phải chết. Đợi bổn hoàng ta khôi phục thực lực, nhất định sẽ giết từng tên, từng tên một, để các ngươi nếm thử mùi vị cái chết trong thời gian hàng vạn năm là như thế nào. Haha haha.
Thần hồn Ma Hoàng tiến vào thức hải Lập Thiên giống như cá gặp nước, loại tâm tính ngông cuồng bá đạo sang ngàn vạn năm kìm nén càng bộc phát mạnh mẽ, khiến cho phiến thiên địa thu nhỏ này nhanh chóng bao phủ một tầng chướng khí mù mịt, sát cơ nặng nề.
Ngay từ ban đầu, khi nhìn ra thần hồn của Lập Thiên không uẩn nhưỡng lực lượng pháp tắc của luân hồi đại đạo, Ma Hoàng đã biết sinh mệnh này là một loại tồn tại bất phàm. Cho đến khi chính thức nắm giữ cỗ thân thể ấy, Ma Hoàng càng ngạc nhiên hơn khi biết thần hồn của sinh linh tiên thiên cũng có thể tồn tại trong thân thể của sinh linh hậu thiên mà không xảy ra xung đột.
Phải biết rằng thần hồn của sinh linh tiên thiên không bị Lục Đạo Luân Hồi chi phối, sự tồn tại của bọn họ nằm ngoài sự kiểm soát của thần ma cổ tộc. Sinh linh tiên thiên chân chính không có thể xác, thể xác là do thiên địa uẩn dưỡng mà thành, không phải sinh ra bằng bào thai. Nhưng hôm nay, người lão đoạt xá lại là một ngoại lệ, rõ ràng sinh ra từ bào thai nhưng lại sở hữu thần hồn tiên thiên, đây là sự tình mà ở thời đại lão sinh sống chưa từng xuất hiện qua.
Đối với lần đoạt xá bất đắc dĩ này, Ma Hoàng tỏ ra vô cùng thận trọng. Chung quy mục đích lớn nhất của việc đoạt xá không phải để chiếm đoạt thân thể Lập Thiên mà là mượn thức hải của hắn nuôi dưỡng ma chủng trở thành ma nguyên. Muốn thực hiện điều này thì cần phải đạt được một số điều kiện nhất định, mà một trong số đó, yếu tố môi trường thích hợp để ma chủng ký sinh là quan trọng nhất.
Chỉ có điều muốn tạo ra ma chủng thì cần tiêu hao chân linh, hơn nữa một khi đã ngưng kết ra thì không thể thu hồi. Nếu nó không thể ký sinh trong phiến thiên địa này, đồng nghĩa với việc đoạt xá của lão sẽ nhận lấy thất bại thảm hại. Chân linh muốn đúc ra cần thời gian hàng ngàn hàng vạn năm, tiêu xài một lần là phải khổ tu rất lâu mới dưỡng ra được, thậm chí phải trải qua lôi phạt, thiên kiếp hạ giáng mấy chục bận mới ngưng tụ ra một tia. Nếu như vừa mới ngưng ra đã chết yểu, cho dù có đoạt xá thành công thì phần lợi ích chắc chắn không bù nổi phần mất mát.
Trước đó, Ma Hoàng quyết định bỏ qua tượng đá đám người Trường Sinh Phái mang đến cũng vì lý do này. Ma chủng rất khó ký sinh bên trong những loại vật chất vô tri như tượng đá, dù loại vật chất cấu thành nó tốt gấp trăm ngàn lần thân thể Bàn Cổ tộc nhân. Ngoài ra, còn một yếu tố khác cũng quan trọng không kém, đó là vấn đề bảo mật thông tin.
Việc một đại ma đầu như Ma Hoàng trọng sinh là bí mật không thể để cho bất kỳ ai biết. Một khi lộ ra, người của thần đình chắc chắn sẽ bất chấp mọi giá tiêu diệt bằng được phần thần hồn còn sót lại này. Bằng thực lực của lão hiện nay, muốn chạy trốn là điều không dễ, việc làm sao qua mắt được người của thần tộc là yếu tố mang tính chất quyết định đến sự thành bại của thiên thu đại kế.
Trên thế gian, nếu nói có một địa phương an toàn tuyệt đối, thì nơi đó hiển nhiên là thức hải một người. Thức giới không gian vốn là một phiến thiên địa thu nhỏ, pháp tắc bao phủ tinh vi kiên cố, không dễ gì dò xét. Dù là bậc đại năng nếu không dùng thần hồn trực tiếp thâm nhập thì không cách nào biết được bên trong đang phát sinh chuyện gì.
Cho nên sau khi phân tích lợi hại rõ ràng, Ma Hoàng mới quyết định lựa chọn Lập Thiên để đoạt xá, trước mượn thức hải của hắn nuôi dưỡng ma chủng, sau là mượn thể xác hắn tạo ra một chiếc vỏ bọc che giấu tai mắt thần đình, một mũi tên trúng cả hai đích.
Đợi khi ma nguyên đúc thành, lão sẽ không ngần ngại hủy diệt cỗ thân thể này, hoặc rời bỏ nó, đúc lại một cỗ thân thể cường đại hơn. Chỉ có điều đây là dự định sau khi lão đã nắm trong tay đại cục Hàm Quang Thiên Tinh mà thôi.
Cân nhắc thiệt hơn một hồi, cuối cùng Ma Hoàng vẫn hạ quyết định thử một lần xem sao. Đột nhiên, từ trong luồng thần hồn mịt mù vô định, một chấm nhỏ màu đen chầm chậm ngưng tụ. Chấm đen này vừa sinh ra dường như đã có linh trí, tự động rời khỏi trung tâm bay về phía vách ngăn bao bọc thức giới của Lập Thiên.
Rất nhanh, nó đã đến được nơi muốn đến. Bằng một phương thức thần kỳ nào đó, ma chủng lặng lẽ dung nhập vào vách thức hải của Lập Thiên rồi ký sinh ở đó giống như bào thai bám vào thành tử cung của người mẹ mà không gặp bất kỳ trở ngại nào. Cảnh tượng ấy chẳng khác nào cả phiến thiên địa này sinh ra là dành cho nó vậy.
Thấy một màn này, Ma Hoàng cũng không biết nói gì, chỉ cảm thấy quá đỗi kinh ngạc. Cho dù lão xác định Lập Thiên sở hữu thần hồn của sinh linh tiên thiên, thức giới không gian có điểm tương đồng với thần hồn của lão. Hay là trước khi chết, một đoạn hồi quang phản chiếu của Lập Thiên xuất hiện rất nhiều cảm xúc cực đoan, cho thấy thức giới của hắn là địa phương rất phù hợp để ma tâm sinh sôi nảy nở. Thế nhưng tất cả chỉ dừng lại ở suy đoán mà thôi, lão chưa từng nghĩ chuyện gieo cấy ma chủng lại đơn giản đến thế.
- Thiên ý, là thiên ý. Ông trời không diệt Ma Hoàng ta, ông trời không diệt Ma Hoàng ta. Haha haha
Kế hoạch tiến triển tốt đẹp vượt ngoài mong đợi khiến Ma Hoàng vui mừng đến phát điên. Thấy ma chủng đã yên vị trên vách thức hải và có dấu hiệu muốn nảy mầm, Ma Hoàng biết đây chính là thời điểm bản thân cần xuất thủ hỗ trợ quá trình ma chủng khai kén, đâm chồi nảy lộc. Chỉ cần hoàn thành công đoạn ấy, những ngày tháng tới đây sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
- Không được, ta cần phải nhanh chóng hỗ trợ ma chủng nảy mầm, không thể bỏ lỡ thời cơ tốt như thế này được.
Nghĩ liền làm ngay, Ma Hoàng lập tức thi triển thần thông, hấp thu huyết khí khắp Hắc Yêu Động rồi rót vào thức hải Lập Thiên, ý định kích thích ma chủng trưởng thành nhanh hơn. Chỉ có điều mới tiến hành cấp dưỡng ma chủng chưa bao lâu thì đột nhiên quá trình lại chấm dứt giữa chừng.
- Khốn kiếp, đã xảy ra chuyện gì?
Ma Hoàng đang chăm chú vận công bỗng gầm lên giận dữ, thần thức toả ra xung quanh xem xét tình hình. Thế nhưng mới nhìn quanh một cái, lão mới tá hoả phát hiện ra lực lượng huyết khí lân cận khu vực Hắc Yêu Động đã bị bản thân dùng ma công hấp thu sạch sẽ.
Lúc này, thi thể mấy tên tu sĩ Trường Sinh Phái đều đã bị hút khô thành xương trắng, không khí bên trong Hắc Yêu Động đã bị thanh tẩy đến mức không thể sạch hơn. Có thể nói, những gì có thể chiếm đoạt thì đều đã bị chiếm đoạt rồi, nhưng tựu chung còn chưa đủ để ma chủng nhét kẽ răng chứ đừng nói nảy mầm.
- Khốn kiếp, khốn kiếp. Hai cái tên bại hoại đáng chết dám thừa nước đục thả câu, chiếm đoạt phần huyết tế của bổn toạ. Nếu không phải vì hai người các ngươi, làm sao bổn toạ lại rơi vào loại tình huống chết tiệt này chứ!
Trong lúc tức giận, Ma Hoàng chợt nhớ đêm hôm trước có hai kẻ đã lợi dụng trận huyết tế mà đám tu sĩ Trường Sinh Phái dùng để giúp lão phục sinh mà tức đến nghiến răng nghiến lợi. Lão không biết hai cái tên đó là ai, từ nơi nào đến, chỉ có điều nhìn bộ dáng có vẻ như là phân chi long tộc thượng cổ.
Khi hai tên kia phục dụng lực lượng huyết tế thì đang lúc lão chờ đợi thời cơ. Vì dự định sẽ không chiếm đoạt cỗ thân thể làm bằng hắc thạch kia nên lão cũng không tính toán hơn thua làm gì. Nhưng bây giờ thì khác, đang lúc trọng yếu mà lại thiếu mất tài nguyên, quả nhiên đã khiến Ma Hoàng tức giận muốn nổi điên.
Đáng giận nhất là trước đó, để trích xuất một đạo ma chủng, chân linh của Ma Hoàng đã tiêu hao đến khô kiệt, căn bản rất khó trích ra thêm nữa. Mà bằng vào chỗ huyết nhục của đám tu sĩ Trường Sinh Phái đã chết thì còn không đủ để khôi phục sinh cơ cho Lập Thiên, khiến lão phải bỏ thêm một phần vốn liếng bản thân bù vào cho đủ. Bây giờ đến lúc ma chủng phá kén thì lại thiếu hụt dinh dưỡng, đúng là đã nghèo còn gặp eo.
Ma Hoàng dĩ nhiên biết rõ việc bồi dưỡng ma chủng cần tiêu hao một lượng lệ khí cực kỳ lớn. Không chỉ thế, chỗ lệ khí ấy cũng cần lão tự tay tinh luyện cho đạt phẩm chất nhất định mới cấp cho ma chủng. Hiện tại muốn cấp đủ cho nó, ngoài triệu hoán lệ khí cả khu vực này tới đây thì không còn biện pháp nào khả thi.
Chẳng qua một khi thi triển thần thuật triệu hoá ma khí ở cấp độ lớn, chắc chắc sẽ khiến thiên địa dị tượng phát sinh. Lúc đó, những kẻ tai thính mắt tinh ở thiên ngoại hằng ngày ăn không ngồi rồi chỉ chờ có việc để làm không lần ra mới là chuyện lạ. Cuối cùng, ma tâm có thành công hình thành thì cũng bị người ta hủy diệt, kết quả không khác biệt gì nhau cả.
- Nếu không thể lặng lẽ làm việc, vậy thì rầm rộ làm việc, khua chiêng gõ trống thật lớn mà làm. Mẹ kiếp, bổn hoàng ta lại sợ các ngươi chắc!
Đắn đo một lúc, Ma Hoàng chợt nghĩ đến một biện pháp tương đối ổn thỏa. Hiện tại lão đã đoạt xá thành công, có thể mượn thể xác mới này đi giết người, chiếm đoạt lực lượng cho mình dùng. Có thể xác tức là có thể thi triển những loại công pháp ở cấp độ đơn giản nhất, đảm bảo không phát sinh bất kỳ dị tượng nào.
Trước đó lão chỉ là một tia thần hồn, muốn giết người có phần khó khăn, vì nếu dùng đến thần thông thì dễ bại lộ dấu vết. Bây giờ thì khác, ở trong phiến thức giới này, chỉ cần lão không thi triển thần thuật một cách thái quá, nhìn từ mọi góc độ, sự hiện diện của lão sẽ được đảm bảo bí mật tuyệt đối.