Chương 120: Hữu Duyên Thiên Lý Lai Tương Hội

Đợi Triệu Tử Phục hoàn thành thủ tục nhập môn xong thì bầu trời đã nhá nhem tối, ánh mặt trời đỏ đã khuất sau rặng tre vừa dày vừa rậm. Lập Thiên và Triệu Tử Phục sánh vai đi về theo phương hướng đã được đánh dấu từ trước, trong đầu ai nấy đều dâng lên một loại cảm xúc khó tả.

Đối với thân phận thật của nam tử đội nón bên cạnh, Lập Thiên hoàn toàn không có chút truy cầu chân xác. Chỉ là trực giác nói với hắn rằng người này không phải người xấu, có thể tin tưởng được. Còn việc người ta giấu diếm thân phận dĩ nhiên là có lý do riêng, giống như hắn giấu diếm thông tin về Loạn Đả Cân Kinh vậy. Trong đây không hề có ý đồ gì xấu xa cả, chỉ muốn tự bảo vệ mình mà thôi.

Triệu Tử Phục cũng không ngoại lệ, giờ thì y đã xác định được tiểu huynh đệ vừa giúp đỡ mình này là vị ân nhân ngày xưa từng cứu mình một mạng. Chẳng qua vì an toàn của bản thân, trước mắt y tạm thời chưa thể tiết lộ thân phận thật của mình. Về phần nhân tình hai lần giúp đỡ kia, y chỉ có thể từ từ báo đáp đối phương mà thôi.

Những ngày sau đó, cuộc sống cô đơn trống trải của Lập Thiên cũng biến mất, mà loại cuộc sống lay lắt tạm bợ, sống nay chết mai của Triệu Tử Phục cũng một đi không trở lại. Có thể nói rằng, từ khi cả hai quyết định làm bạn với nhau, cuộc sống đã trở nên tốt đẹp hơn rất nhiều.

Lập Thiên là người hướng nội, trong lòng mang tư tưởng báo thù, sống vì mục đích cá nhân cho nên lối sống tương đối ích kỷ, trong tông môn ít người yêu thích nên không qua lại với ai. Triệu Tử Phục thì thân phận đặc thù, vì sợ thân phận bại lộ nên hầu như không dao thiệp với ai, chỉ cùng

. Đến khi sống với nhau được một thời gian Lập Thiên mới nhận ra hắn và Triệu Tử Phục vậy mà lại hợp ý nhau đến kỳ cục.

Hắn là loại người hướng nội, sống vì mục đích cá nhân, cũng ít người yêu thích cho nên không qua lại với người khác.

Sợ bị người ta nhìn ra thân phận, Triệu Tử Phục cuối cùng cũng nghĩ ra một cách, đó là chế tạo một chiếc mặt nạ. Sau khi nói chuyện này với Lập Thiên, Lập Thiên liền dẫn Tử Phục đến Thiết Luyện Cốc gặp trực tiếp Thiết cốc chủ, yêu cầu luyện chế riêng một chiếc mặt nạ hình đầu sói che hết trán và nửa khuôn mặt.

Sự thật đã chứng minh, trong cuộc sống, Lập Thiên chính là quý nhân của Triệu Tử Phục, lúc nào Triệu Tử Phục gặp khó khăn thì Lập Thiên đều xuất hiện kịp thời, giải nguy tìm an. Nhưng đổi lại, trong quá trình tu hành mà nói, Triệu Tử Phục lại chính là quý nhân của Lập Thiên, không sai chút nào.

Chỉ trong một tháng sau khi quen biết Triệu Tử Phục, Phá Thể cảnh giới của Lập Thiên tăng lên một cấp, từ cấp bốn đến cấp năm. Mặc dù trong đây không thể không kể đến sự cố gắng của Lập Thiên, nhưng cũng không thể phủ nhận sự giúp đỡ đầy nhiệt tình của Triệu Tử Phục.

Trong một tháng này, Lập Thiên không đến đấu pháp trường mà hằng ngày đều cùng Triệu Tử Phục đi vào trong rừng luyện tập võ nghệ. Do tu vi cả hai tương đồng nhau cho nên có rất nhiều điểm có thể học hỏi lẫn nhau. Mà Lập Thiên thì nhận được vô số chỉ điểm mà bình thời khó lòng có được.

Lập Thiên thì không thiếu tài nguyên tu hành, Triệu Tử Phục thì có một đống kiến thức xài không hết, cả hai tương trợ lẫn nhau, con đường tu hành vất vả lại dễ dàng hơn không ít, mà nỗi buồn chất chứa sâu trong đáy lòng theo thời gian cũng được xoa dịu đi phần nào.

Lập Thiên, cám ơn đệ nhé.

Không có gì, câu này huynh nói rất nhiều lần rồi. Thực sự không có gì đâu. Đều là huynh đệ với nhau, không cần để trong lòng.

Ừ, vậy từ nay ta không nói nữa. Vậy đệ nói xem, ta nên chuẩn bị những gì cho đợt lịch luyện sắp tới ở Thần Tuyết Sơn?

Chuẩn bị cái gì ư? Có lẽ là một vài món binh khí tốt, một số linh dược trị thương, Tiềm Linh Đan, phù bảo... Nói chung mọi thứ đều nên chuẩn bị, tránh cho đến lúc xảy ra tình huống bất ngờ lại không ứng phó kịp.

Nghe Lập Thiên kể mà Tử Phục đến choáng váng, y đang nghèo như vậy, lấy đâu ra nhiều món tài bảo như thế.

Đang không biết nên nói tiếp thế nào thì Lập Thiên dường như đã nhận ra phản ứng bất thường của Tử Phục, bèn nói:

- Có phải huynh đang nghĩ không biết làm sao để có được những thứ đó chứ gì? Không sao, đệ đã chuẩn bị cho huynh rồi.

Dứt lời liền đưa ra túi trữ vật, bên trong có đầy đủ mọi thứ cần thiết cho một chuyến lịch luyện thành công. Vật phẩm bên trong là Lập Thiên lấy từ chỗ chiến lợi phẩm một tháng tỷ thí ra, cơ bản vật phẩm đa dạng chủng loại, phẩm chất không tệ.

- Đây là cho ta sao?

Lập Thiên gật đầu nói:

- Đúng vậy. Coi như làm vốn đi. Về sau chúng ta chung một chỗ, kiếm được gì thì chia đôi. Nghe nói nội đan đám Hoả Nhãn Yêu Lang kia không rẻ, bắt về một đám thì hai người chúng ta khỏi lo nghèo đói.

- Tiểu Thiên, ta lớn hơn đệ năm tuổi, nhưng thực lòng rất khâm phục sự dũng cảm và tự tin của đệ.

Đệ đã chuẩn bị được những gì rồi?

- Không có gì. Thực ra thì được một ít rồi. Mấy ngày nay đệ vẫn đang tích cực nâng cao tu vi Phá Thể cảnh giới.

- Thế hiện tại Phá Thể cảnh giới của đệ là tầng mấy?

- Hình như là tầng bốn. Rất lâu không có tiến triển.

- Vậy Ngự Khí cảnh giới thì sao?

- Tầng năm.

- Hả?!

- Có gì không ổn sao?

- Rất không ổn. Nếu ta là đệ, chắc chắn sẽ không mạo hiểm đột phá cảnh giới dưới tình huống không nắm chắc như thế.

- Nhưng mà không sao. Nếu đệ đã thuận lợi đột phá, như vậy cũng coi là số mệnh đệ tốt đi. Vấn đề của đệ ta có cách giải quyết, chắc chắn sẽ đẩy tu vi Phá Thể của đệ bắt kịp tu vi Phá Thể cảnh giới.

- Thật vậy ư?

- Ừ, từ ngày mai trở đi ta sẽ hỗ trợ đệ tu luyện. Tuy tu vi cúa ta không cao hơn đệ, thế nhưng những kiến thức về tu hành thì chắc chắn sé giúp ích được cho đệ, tin ta đi.

Vậy là từ ngày đó trở đi, Lập Thiên cùng tử Phục tu luyện Phá Thể cảnh giới.

Một tháng sau đó, Lập Thiên không đến đấu pháp trường nữa. Chỉ có điều sự vắng mặt của hắn lại trở thành tâm điểm của những chiến tu đệ tử mới tới.

Chẳng biết vô tình hay cố ý mà tin tức Lập Thiên khiêu chiến đệ tử trẻ toàn tông rơi vào tai những thí sinh mới đến này, ngay lập tức tạo ra làn sóng phản đối vô cùng kịch liệt.

Vì ban ngày không tìm thấy Lập Thiên cho nên rất nhiều người đã viết thư khiêu chiến để trước cửa phòng hắn. Mỗi ngày có đến mấy chục tấm, qua một tháng đã có tận mấy trăm tấm như vậy rồi.

Hôm nay vẫn như thường lệ, Lập Thiên cùng Tử Phục đi luyện công trở về, cầm lên một đống thư khiêu chiến bị ném trước của phòng mà bất mãn vô cùng.

- Con mẹ các ngươi, khiêu chiến thì khiêu chiến, tiểu gia lại sợ các ngươi chắc. Đợi đấy, ngày mai tiểu gia sẽ cho các ngươi biết tay.

- Tiểu Thiên, hôm nay đệ gọi ta ra đấy sớm như vậy có chuyện gì sao?

-