Chương 31 - Thông đạo laze
Lý Sơn quay lại nhìn thấy ba người một nam tử ăn mặc nhân viên văn phòng, một trung niên đại thúc, một thanh niên hơn mười tuổi cả người đầy mồ hôi. Hẳn là vừa rồi chạy một lần đã tiêu thể lực của họ không ít. Mấy nam nhân còn nhìn về phía Chiêm Lam trong mắt không khỏi có chút ghen tị. Hắn suy nghĩ một chút rồi từ trong chữ vật giới chỉ lấy ra ba viên thuốc dùng niệm động lực đưa đến cho ba tân nhân cùng với đó hắn nhỏ giọng truyền vào tai ba người: "Uống vào nó sẽ giúp ba người các ngươi tạm thời có đủ sức để chạy hết đoạn đường này!"
Cầm lấy viên thuốc ba tân nhân hơi nhìn nhau một chút rồi không ngần ngại uống vào. Hẳn hiện giờ bọn hắn cũng hiểu mình đang trong tình trạng nào. Họ cũng không suy nghĩ nhiều mà ngay lập tức uống vào. Dù sao một tư thâm nhân mới gặp họ lần đầu cũng không có lý do gì mà hại họ cả. Nghĩ thông suốt điều này nên ba tân nhân mới lựa chọn uống thuốc. Thuốc vừa vào bụng một luồng khí mát lạnh lan tỏa khắp toàn thân kích thích vào da thịt của ba tân nhân. Lý Sơn hơi nghiêng đầu nhìn lại thì thấy ba tân nhân đã theo kịp đoàn đội. Trương Kiệt hơi cau mày nhìn Lý Sơn nhưng cũng im lặng không xen vào việc của hắn.
Cả đám lính đánh thuê đã chạy đến chân cầu thang, một người lính trong đó lên tiếng: "Sếp, Red Queen đã chú ý đến chúng ta rồi!"
Alice kỳ quái hỏi: "Red Queen là ai?"
James liếc mắt nhìn nàng rồi nói: "Là hệ thống tiến tiến nhất toàn quốc, khống chế Hive, là máy tính trung ương của nơi này".
Ba người tân nhân cả người tràn đầy mồ hôi. Lúc này họ lê từng bước di chuyển bất quá ba người cũng hướng Lý Sơn cảm ơn hắn một câu. Lý Sơn thấy vậy hơi mỉm cười gật đầu. Trương Kiệt lúc này tiến đến nhỏ giọng nói: "Lý đại ca còn định ôm cô ấy đến bao giờ?"
Thiếu nữ đeo kính khuôn mặt khẽ đỏ lên. Giờ nàng mới sực nhớ ra là mình vẫn nằm trong vòng tay của Lý Sơn. Thiếu nữ áp úng lên tiếng: "Cảm ơn anh đặt tôi xuống đây là được rồi!"
Lý Sơn nghe thấy vậy liên đặt thiếu nữ, hắn khẽ gãi gãi mũi cùng nhún nhún vai biểu hiện trước mọi người. Trương Kiệt mở miệng nói: "Cố gằng lên, còn sống là đang tạ ơn ông trời rồi, nói thật thì các người rất chi là may mắn, bộ phim này rất ít nguy hiểm, đúng ra là một trong rất ít những bộ phim có thể dùng súng đạn giải quyết vấn đề, cố mà kiên trì, chỉ cần sống sót qua bộ phim này các người sẽ có 1000 điểm để tự cải thiện thể chất."
Lý Sơn đi sát cạnh thiếu nữ. Hắn lấy ra một túi sách hướng thiếu nữ đeo kính nói: "Được rồi, cô có thể giúp tôi giữ chiếc túi này trở về chủ thần không gian được không?"
Nghe thấy vậy thiếu nữ gật đầu đồng ý. Nàng cầm lấy chiếc túi khoác lên vai. Đột nhiên thiếu nữ hơi ngẩn ra. Nàng nhìn Lý Sơn một chút rồi mở miệng: "Lý đại ca, cái này..." Lý Sơn mỉm cười nhìn nàng khẽ gật đầu. Thiếu nữ ngập ngừng một chút rồi lên tiếng: "Cảm ơn Lý đại ca!"
Cùng với việc đi sâu vào bên trong, nhiều phòng thí nghiệm hiên ra hai bên hành lang, nhưng chúng đều ngập đầy nước, bên trong còn lềnh bềnh xác chết của những nhân viên nghiên cứu, trắng bệch một cách kinh khủng. Một lính đánh thuê dừng lại nói lớn: "Hỏng rồi! Muốn đến phòng điều khiển phải đi ngang qua những phòng thí nghiệm này, nhưng chúng đều ngập đầy nước, tôi không nghĩ rằng chúng ta đi qua được."
James nghe thấy vậy gật đầu quay sang mấy người lính đánh thuê lên tiếng: "Rain, J-D, xem xem có cách nào thoát nước không?"
Hai người bắt đầu cầm súng đi sâu vào bên trong. James nhìn vào những căn phòng ngập đầy nước, hắn quay về phía Kaplan và Trương Kiệt lên tiếng: "Kaplan, Trương Kiệt, tìm xem còn đường khác để đến chỗ Red Queen không?"
Trương Kiệt nghe thấy vậy sách súng vác theo đi sâu vào bên trong. Trước khi đi, hắn hướng mấy người Lý Sơn phẩy phẩy tay. Lý Sơn phì ra một hơi nhỏ giọng nói: "Cái tên này..."
Sau khi một đám đã đi xa. Spence bỗng lên tiếng: "Có chuyện gì xảy ra ở đây thế này, tại sao những phòng thí nghiệm này đều có vẻ ..."
"Bị xả ngập nước từ bên trong..." James nhìn mọi người rồi trả lời: "Khoảng 5 tiếng trước, Red Queen bất ngờ cắt đứt liên lạc, khóa hết các cửa ra vào, hủy thang máy và dùng hệ thống phòng ngự phun khí độc, xả ngập nưốc giết chết tất cả những người ở đây".
James ngừng lại hơi nhíu mày nhìn về phía Lý Sơn rồi tiếp tục câu chuyện: "Khi công ty phát hiện ra tình huống ở đây, họ phái tiểu đội của chúng tôi đến đấy tắt hệ thống máy tính, đó là nhiệm vụ của chúng tôi"
Các nhân vật phim đều kinh ngạc, Alice nghiến răng hướng về phía Lý Sơn hỏi: "Sao nó lại làm thế, nó không phải là hệ thống trí tuệ nhân tạo sao?"
Lý Sơn lắc lắc đầu: "Theo như thông tin tôi nhận được từ công ty thì việc RedQueen làm như vậy có thể là có gián điệp đột nhập vào công ty. Chính xác là có thể một vụ lây lan vũ khí sinh học đã xảy ra..." Lý Sơn đưa tay ra biểu thị, sau đo hắn hơi nghiêng cằm xuống một chút biểu lộ suy tư: "Việc này xin lỗi, nó là việc tuyệt mật của công ty tôi không thể tiết lộ quá nhiều!"
Người thanh niên đang bị còng tay Matthew Anderson lên tiếng: "Ý cậu là có người đã gậy ra vụ này!"
Lý Sơn trầm ngâm một chút thì gật đầu: "Theo như thông tin nhận được từ cấp trên rất có khả năng là tịnh trạng này!"
Matthew Anderson nhíu nhíu mày tiếp tục hỏi: "Là ai?"
Lý Sơn khoanh tay lắc lắc đầu: "Không rõ nữa! Công ty đang trong quá trình điều tra..."
Matthew còn đang muốn hỏi tiếp thì bức tường thủy tinh sau lưng anh ta có một tử thi trắng bệch trôi tới, anh chàng giật mình kêu lên, nhảy sang một bên. Mọi người đều bị giật mình, nhìn về hướng đó. Mấy người của James tuy có vẻ mất tự nhiên nhưng ngay sau đó bình tĩnh lại, Lý Sơn ngước nhìn thi thể nữ rồi bóp mũi nhẹ một cái thở ra một hơi: "Tình trạng này gay rồi!"
Nghe thấy vậy một người trong đoàn lính đánh thuê lên tiếng hỏi: "Có chuyện gì sao?"
Lý Sơn khoanh tay lại lắc đầu, hắn chỉ nhàn nhạt trả lời: "Thông tin tuyệt mật của công ty!" nghe thấy vậy mấy người không có hỏi tiếp nữa.
Thanh niên mặc đồ nhân viên văn phòng cũng đang chăm chú nhìn về phía mấy thi thể đang trôi lơ lửng. Thiếu nữ đeo kính thấy vậy mỉm cười đánh ánh mắt về phía Lý Sơn. Lý Sơn hơi nhếch miệng cười rồi lắc đầu. Nàng tiến về phía thanh niên vỗ mạnh lên bả vai hắn làm hắn giật thót một cái. Thanh niên nam tử thờ phào ra một hơi. Thiếu nữ mở miệng cười nói: "Tôi tên là Chiêm Lam, chiêm của Chiêm Thiên Hữu ( Nhân vật trong Khu tà Diệt Ma), Lam của San phong vi lam ( màu xanh của núi), hi hi, nghe như tên con trai ấy nhỉ, tôi là nhà văn, đang buồn phiền vì không có linh cảm và dục vọng sáng tác thì đến cái thế giới tràn ngập linh cảm này.. có vẻ như báo ứng hay sao ấy."
Thanh niên văn phòng cười thân thiện lên tiếng: "Tôi là Trịnh Xá, Trịnh của Trịnh Thành Công ( Đài Loan Diên Bình Quận Vương), xá của Na Xá ( Việt Nam hay gọi là Na Tra), trước đây là Chánh văn phòng của công ty, trước khi đến đây luôn oán trách cuộc sống quá bình đạm, tạo cảm giác như thôi rữa dần đi, muốn tìm thứ kích, nhưng có vẻ ở đây thứ kích hơi bị quá đáng."
Chiêm Lam nghe thấy vậy vui vẻ bắt tay thanh niên: "Tri âm, tôi cũng nghĩ thế đó nha." Sau đó nàng quay về phía Lý Sơn lên tiếng: "Đúng rồi tôi còn chưa biết tên anh a, vừa rồi cảm ơn anh đã giúp đỡ!"
Lý Sơn mỉm cười: "Lý Sơn, Lý trong từ lý lẽ, lẽ phải, sơn trong sơn, không tìm được ý nghĩa của cuộc sống mà tiến vào đây. Và là người Việt Nam duy nhất tại chủ thần không gian!" cùng lúc đó Lý Sơn dùng ám hiệu chi nhan hướng bốn tân nhân sử dụng. Hắn muốn biết cảm nhận của bốn người là như thế nào.
"Nga" Bốn tân nhân cùng lúc giật mình. Chiêm Lam sờ sờ cái chán lên tiếng: "Không ngờ anh lại là người Việt Nam đấy!"
Một thanh niên hơn mười tuổi trong đó bất chợt thốt ra: "Không phải đó là bọn man..." Vừa nói đến câu này thanh niên hơn mười tuổi đột nhiên che miệng lại, hắn khuôn mặt có chút xấu hổ: "Lý Tiêu Nghị, học sinh lớp 12 ( theo hệ thống Trung Quốc là Cao trung năm thứ ba, gọi tắt cao tam)" hắn trầm tư một chút lên tiếng: "lúc trước oán trách nhiều điều, nhưng đến đây có vẻ không tồi chút nào, như Lý đại ca nói thì chỉ cần không chết sẽ trở thành siêu nhân, khi trở về vẫn giữ được sức mạnh, ở trường học em hay bị bắt nạt, nếu về được em sẽ giết hết mấy thằng khốn nạn đó."
Lý Sơn lắc lắc đầu có chút cảm khái bất quá hắn khá là phản cảm với thanh niên hơn mười tuổi này. Chính xác là gặp loại này trước kia Lý Sơn (ác ma Lý Sơn) sẽ không ngần ngại cho hắn vài kiếm. Người trung niên nhân là người cuối cùng giới thiệu lên tiếng: "Mưu Cương, Mưu của mưu, Cương của cương, thôi, không so sánh với mấy người có văn hóa, tôi là lái xe đường dài, đang buồn chán vợ dữ con hư, cùng bạn bè lên mạng chơi game thì đến đây."
Đúng lúc ấy, Trương Kiệt và một lính đanh thuê đi ngang qua mấy người, Trương Kiệt đang định vỗ mông của Chiêm Lam thì thấy Lý Sơn đang định ngăn cản hắn. Hắn nhíu mày một cái rồi tiến bước về phía binh lính đánh thuê.
"Sếp, chúng tôi tìm được một con đường khác để đến phòng điều khiển, nhưng hơi mất thời gian" Kaplan nói: " Chúng ta đi về đây, thông qua phòng ăn B, từ đó đi thẳng đến nơi, nhưng sẽ mất gấp đôi thời gian".
Cùng lúc đó hai người JD và Rain quay trở lại. Rain báo cáo: "Hướng này không đi được nữa, cả tầng bị ngập hết rồi thưa sếp."
Người da đen James nghe thấy vậy có chút trầm tư sau đó hắn hướng về đám lính đánh thuê ra lệnh: "Được rồi, chúng ta đi theo đường thứ hai, không còn nhiều thời gian, mọi người nhanh chân lên."
Không bao lâu, đến trước một cánh cửa sắt, lính đánh thuê thành thục giải mã, để hiện ra một căn phòng với những thùng pha lê bên trong. Những thùng pha lê có thể tích chừng vài mét khối, bên trong tỏa ra hơi lạnh âm ám, chỉ cần xem qua bộ phim mọi người đều rõ trong những thùng này nuôi dưỡng Licker dưới trạng thái đông cứng. Khi máy tính bị tắt, chúng sẽ trở thành những con quái vật có uy lực gấp hàng trăm lần zombie. Một lính đánh thuê lên tiếng: "Đây là phòng ăn B, trên bản đồ đánh dấu thế."
James iến lại gần xem bản đồ, Mathhew khẽ thì thầm nhìn về phía Lý Sơn: " Ở đây nhất định có bí mật mà công ty không muốn cho người ngoài biết"
James chỉ ngước nhìn một chút rồi lên tiếng: "Rain, J-D, Trương Kiệt ở lại đây canh tù nhân, giữ lấy cửa ra, số còn lại đi theo tôi."
Đúng lúc này, lính y tá nói: "Sếp, chỗ này không bị phóng khí độc, trị độc tố bằng không, có lẽ hệ thống phòng ngự chỗ này mất không chế".
James gật đầu ra lệnh: "Tốt, J-D, Ryan, Trương Kiệt, ở đây có khả năng còn người sống sót, kiểm tra xem, nhưng chú ý canh phạm nhân và giữ lối ra".
Ba người đều gật đầu, riêng Trương Kiệt chỉ nhếch mép cười, rút thuốc lá ra châm, ai xem phim chẳng biết người sống sót ở đây không có mống nào, zombie thì vô số. Chiêm Lam đến bên Lý Sơn hỏi nhỏ: "Tôi muốn biết một việc, liệu pử chỗ này chúng ta có thể thay đổi diễn biến cốt truyện được không?"
"Huh!?" Lý Sơn hơi nhíu mày nhìn về phía Chiêm Lam, hắn suy nghĩ một chút rồi lên tiếng: "Cô muốn giết Licker sao?"
Nghe thấy vậy Chiêm Lam gật đầu một cái rồi mỉm cười: "Đúng vậy, chúng ta có thể dùng thuốc nổ dẻo, giết hết đám Licker ở đây, có thể kiếm được vài nghìn điẻm thưởng đó nha."
Lý Sơn hơi cúi đầu nhìn nàng sau đó hắn mỉm cười mở miệng: "Có chút tiểu thông minh bất quá. Huh..." hắn chỉ về phía lính đánh thuê lên tiếng: "họ sẽ để cho chúng ta làm sao? Ta chắc là không đâu. Thứ hai chúng ta có thuốc nổ?" Lý Sơn gõ gõ chán mở miệng: "Muốn kiếm điểm tưởng thưởng là tốt nhưng chú ý cần phải cân nhắc một chút. hơn nữa mỗi lần ta kiếm điểm tưởng thưởng chủ thần sẽ đề cao độ khó với thâm niên chúng ta không sao nhưng với tân nhân lại là nguy hiểm chí mạng. Hãy luôn cân nhắc thật kỹ vì đây không phải là trò chơi chết mà lại save được đâu?" Lý Sơn hơi nhếch miệng nhìn nàng. Nghe thấy vậy thiếu nữ gạt đầu hiểu ý.
Vừa lúc đó James lên tiếng: "Được rồi, mọi người đi theo tôi, bắt đầu hành động".
Trên đường mọi người đi qua vài cánh cửa, có cả phòng điều khiển, nhưng hiện Red Queen đã mất kiểm soát, phòng điều khiển trở nên hoàn toàn vô dụng. Trong số lính đánh thuê, Kaplan là người tinh thông máy tính nhất, anh chàng mở ra ba cái laptop, kết nối vào cánh cửa phòng máy chủ đang đóng kín. Một nữ dung binh sốt ruột hỏi: "Sao mà lâu thế?"
Kaplan nghe thấy vậy không thèm quay đầu lại chỉ trà lời nhàn nhạt một câu: "Red Queen có một hệ thóng phòng ngự rất hoàn chỉnh, nếu dễ phá giải thì đã không ai dùng nó làm máy tính trung tâm rồi."
Kaplan lúc này liên tục gõ máy tỉnh hắn nhìn dòng chữ rồi nhấn lên nút enter trên bàn phím khuôn mặt nở ra nụ cười. Hắn nói bằng một câu tiếng anh đầy tự tin: "Chiếu tướng" cảnh cửa sắt từ từ mở ra. Đằng sau cánh cửa lớn là một hành lang dài khoảng mười mấy mét, hai bên tường đều là pha lê, hoàn toàn không giống với hai cánh cửa thép hai đầu. Lý Sơn không nhầm thì sau cánh cửa này là một khu vực quen thuộc hắn từng đi qua "kích quang nối đi" (thông đạo laze).
Ngay lúc ấy, cánh cửa từ từ mở ra, James gật đầu nói: "Thu thập đồ đạc đi!" sau đó quay lại phía Lý Sơn mấy người, nói tiếp: "Mấy người ở lại đây".
James rón rén cẩn thận đi vào hành lang, dù đã nhón chân đi rất khẽ, nhưng khi hai bên hành lang sáng bừng lên James vẫn giật mình, cảm giác đột ngột ấy nếu là người thường chân tay hẳn đã nhũn ra. Kaplan gọi với vào: "An tâm, chỉ là đèn cảm ứng tự động thôi, không có gì". Lý Sơn lúc này ra vẻ trầm tư gõ gõ chiếc chán.
James lúc đó đã lắp đặt xong hệ thống điều khiển từ xa, có hình dạng như chiếc máy điện thoại di động, chỉ cần gắn vào màn hình cảm ứng. Kaplan đánh vài lệnh vào máy tính, một tiếng động khẽ vang lên, cánh cửa thông vào phòng máy chủ từ từ mở ra. James thở phào, từ trong hành lang gọi với ra: " Được rồi, mang cái đó vào đây".
Alice tự nhiên hỏi."Cái đó là cái gì, để làm gì vậy ?"
Kaplan quảnh đầu về phía Alice trả lời: "Hệ thống máy dùng để tắt Red Queen, nó có thể phát ra từ trường cực mạnh khiến máy tính hỗn loạn, tự động reset"
Lúc bấy giờ người dung binh mang theo thiết bị đã tiến vào hành lang, Trịnh Xá không nhịn được kêu lên: "Khoan đã, các người không cảm thấy lại sao, hệ thông máy tính này có vẻ vô dụng quá, nó có thể để các người dễ dàng reset vậy sao, cái hành lang này nhất định có cái gì đó không bình thường"
Đám lính đánh thuê đều dừng lại, nhìn trước hắn với một vẻ kỳ quái, Chiêm Lam đang muốn kéo Trịnh Xá lại, lúc này nàng thở dài một hơi tránh sang một bên đứng cùng Alice. James từ hành lang đi ra, lặng lẽ nhìn Trịnh Xá , một lúc lâu sau mới chỉ Trịnh Xá và Mưu Cương nói: "Vậy được, các người đi cùng chúng tôi"
Trịnh Xá và Mưu Cương đồng thời thấy tay chân lạnh ngắt, ai xem phim cũng biết cái hành lang này là một cái bẫy chết người. Ngay cả đội trưởng lính đánh thuê có thân thủ cực tốt cũng chết trong đó, chết rất thảm, bị tia laser xắt thành từng miếng nhỏ.
Mưu Cương đột nhiên ôm đầu gào lên : "Tôi không muốn chết" quay người bỏ chạy ngược lại, Trịnh Xá còn chưa kịp hồi lại, đám lính đánh thuê đã nhất tề quay sung bắn Mưu Cương thành một cái rổ đẫm máu, ngã vật xuống chết tại chỗ. Ọe một tiếng, Trịnh Xá và Lý Tiêu Nghị cùng lúc nôn ọe ra, một mạng người bị giết tàn nhẫn ngay trước mắt có cảm giác thật khó chịu, nhất là Trịnh Xá, Mưu Cương có thể nói là chết vì tính đa sự của hắn. Lý Sơn thấy khuôn mặt của Chiêm Lam xanh xám hắn đưa tay ra vỗ an ủi nàng.
Thiếu nữ nhỏ giọng nói: "Cảm ơn!"
James lạnh lẽo nhìn mọi người nói: "Ngay từ đầu tôi đã nghi ngờ các người, các người tuy đăng ký trong danh sách nhưng lại không giống bảo vệ chút nào, được rồi, Trịnh Xá, Chiên Lam, hai người đi cùng chúng tôi vào".
Nghe thấy vậy Chiêm Lam khuôn mặt đã trở lên xám xanh lại. Nàng quay mặt về phía Trịnh Xá khuôn mặt có chút tức giận. Nàng hướng về phía Lý Sơn ngước nhìn. Lý Sơn gõ gõ cái chán. Hắn hướng về phía James nói: "Lâu rồi không trở lại đây huh!" hắn chỉ về phía thông đạo nói: "Ta nhớ ở đó có phòng vệ mà!" Lý Sơn mặc kệ chủ thần thanh âm trừ điểm bên tai hắn, hắn quay về phía Kaplan lên tiếng: "ngươi đã chắc chắn đã kiểm soát được nó?"
"Chắc chắn!" Kaplan mở miếng nói.
"Hoàn toàn!?" Lý Sơn lại tiếp tục hỏi.
Kaplan liên tục ấn nút trên bàn phỉm mở ra ba bốn lần, hắn lên tiếng: "Thế này mà không tính tôi là kiểm soát hoàn toàn được RedQueen thì tôi thà về học lại máy tính cho rồi!"
James lúc này mở miệng nói: "Yêu cầu ngài không nên nghi ngờ chúng tôi. Chúng tôi hoàn toàn tin tưởng đồng đội của tôi. Hơn nữa lần này chỉ thị hoàn toàn do tôi lắm quyền mặc dù ngài có là cấp trên!"
Lý Sơn gãi gãi mũi hắn hướng mấy người mỉm cười: "Được rồi đi thôi!" Lý Sơn hướng thẳng hướng thống đạo laze. Hắn quảnh lại nhìn về phía B phòng ăn. Thông qua tâm linh ống khóa nói chuyện với Trương Kiệt một vài điều.
Chiêm Lam lúc này đôi chân run rẩy hướng về phía Lý Sơn nhỏ giọng nói: "Lý đại ca nhưng chỗ đó..."
Lý Sơn mỉm cười: "Được rồi, ta biết!" hắn hướng về phía đám lính đánh thuê phẩy tay nói: "nhanh lên đi!" nghe giọng ra lệnh của Lý Sơn quả thật một đám người lính đánh thuê có chút khó chịu.
Mọi người vừa tiến vào hành lang, lập tức giống như trong phim, hai đầu hành lang đóng lại. Lính đánh thuê lập tức cảnh giác chĩa súng ra xung quanh, Lý Sơn lắc đầu thở dài: "Đây gọi là không chế hoàn toàn huh?"
James có chút lo lắng thông qua bộ đàm gọi: "Kaplan, chuyện quái gì thế?"
Khuôn mặt Kaplan lúc này xanh xám, hắn cả người toát mồ hôi: "Chúng ta bị RedQueen lừa rồi! Nó đã bố trí một phòng ngự bị động, một khi có quá nhiều người đi vào, nó sẽ tự động phong bế hai đầu"
James nói lớn: "Vô hiệu hóa nó đi."
Kaplan toát hết mồ hôi lắp bắp trả lờ: "Tôi đang cố đây!"
Lý Sơn thở dài, hắn khoanh hai tay lắc lắc đầu. Chiêm Lam lúc này cả người run rẩy. Nàng bíu chặt lấy áo Lý Sơn. Lý Sơn ngước nhìn lại nàng một cái, hắn nhẹ nhàng dùng tay vỗ lên tay nàng an ủi. Hắn cúi đầu lắc lắc vài cái thở ra một hơi rồi đi vào phía trước. Trịnh Xá thấy vậy muốn lên tiếng thì Lý Sơn hừ lạnh ngước nhìn hắn. Ngay lúc đó một đạo ánh sáng trên tường xuất hiện, nó bắt đầu từ dưới chân. Có vẻ như kịch tình đã sửa đổi. Lý Sơn khoanh tay đứng ở phía trước hắn hơi nhếch một chút miệng lên. James lúc này hét lớn: "Cẩn thận!" Cùng lúc đó hắn hướng Lý Sơn dùng tay nắm muốn kéo Lý Sơn lại nhưng kỳ lạ là hắn không thể di chuyển một chút nào giống như Lý Sơn là một quá núi bất động vậy,,,
"Xẹt, xẹt..." tia ánh sáng nhanh chóng vọt đến đám người. Nhưng kỳ lạ nó như gặp một cái bình trướng gì đó ngay lập tức bị cản lại dập tắt. Lại thêm một đạo sáng laze hướng về phía đám người James nhưng cứ hễ đến cách Lý Sơn vài cm lại không thể vựt quá một chút nào. Cả đám lính đánh thuê còn mắt đều trợn tròn nhìn về phía đó, Kaplan đang đánh máy tính cũng bất chợt nhìn thấy nên dừng lại không tiếp tục nữa. Một người trong đám lính đánh thuê hét lên: "Siêu nhân"
Lý Tiêu Nghị há hốc miệng lên tiếng: "Không là công phu Trung Quốc mới đúng"
Rất nhiều đạo ánh sáng bị Lý Sơn ngăn chặn lại. Hắn cau mày lên tiếng: "Thế quái nào mà chưa tắt nó đi thế hả!"
James giật mình quay về phía Kaplan lên tiếng: "Kaplan!"
Kaplan lúc này giật mình lại bắt đầu công việc phá giải của mình. Hắn lúc này thở phào một hơi: "Xong rồi!"
"Hoàn thành chi tiết kịch tình mỗi thành viên đạt được một chi tiết cấp B 5000 điểm tưởng thưởng" Giọng âm lãnh của chủ thần vang lên. Cùng lúc đó là một âm thanh vang bên tai lạnh như băng: "Vì luân hồi đội viên mạnh mẽ thay đổi kịch tình, độ khó của bộ phim kinh dị đẩy lên cao nhất. Mở ra nhiệm vụ hộ tống đoàn lính đánh thuê rời khỏi Hive an toàn. Một người không chết đạt được một chi tiết cấp D 1500 điểm thưởng. Lính đánh thuê bị giết một người, luân hồi đội viên bị trừ hai chi tiết cấp D 3000 điểm thưởng. Matthew hoặc Alice chết, mạt sát"
Nghe được âm thanh băng lãnh của chủ thần, Lý Sơn quay đầu nhìn về phía hai người Trịnh Xá và Chiêm Lam. Hai người khuôn mặt đang vui mừng lúc này trở lên xám xịt. Lý Sơn gãi gãi mũi hơi cúi đầu.Lý Sơn rõ ràng đây có thể là một cái bẫy của chủ thần a. James đánh vỡ sự suy tư của Lý Sơn lên tiếng: "Đặc phái viên không biết chuyện vừa rồi là chuyện gì, ngài có thể giải đáp cho tôi được không?"
86
2
1 tháng trước
3 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
