ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 32 - Rời đi với lính đánh thuê

Lý Sơn ngoảnh đầu lại thì thấy James lên tiếng: "Ngài có thể giải thích chuyện gì vừa xảy ra được không hơn nữa..." James trầm ngâm một chút rồi nói: "Ngài tại sao không nói cho chúng tôi biết ở đây có hệ thống phòng ngự laze!?" Giọng nói của James trở lên vô cùng khó chịu, nhưng đứng trước Lý Sơn hắn không hiểu sao không dám lớn tiếng quát mắng không phải vì thân phận của Lý Sơn là từ tổng bộ cấp cao.

"Huh!?" Lý Sơn hơi cúi đầu nhìn về phía mấy người lính đánh thuê. Thấy mấy người lính đánh thuê đều là giống James một dạng, bộ mặt như nghi hoặc như mong chờ hắn cho một câu trả lời chính xác. Lý Sơn hơi nhếch miệng cười trong đó có chút thú vị cùng với giễu cợt, hắn lạnh lùng lên tiếng: "Trên đời này có một số người có khẳn năng đặc biệt gọi là siêu năng lực gia hay dị năng giả. Mà ta là một người trong số đó lạ lắm sao?" Lý Sơn hơi ngừng lại một chút rồi lên tiếng: "Hơn nữa ta từ đầu đã cảnh báo các ngươi sau đó ta cũng một lần nữa trả lời hắn các ngươi còn trách ta?" Lý Sơn chỉ về phía Kaplan. Kaplan lúc này cúi đầu xuống, bộ dạng hắn tỏ ra vô cùng xấu hổ.

James nghe thấy vậy thì thở dài ra một hơi, hắn khẽ gật đầu hướng về phía Lý Sơn: "Ta hiểu!" Hắn hướng về phía lính đánh thuê ra lệnh cho họ rời lại. James suy nghĩ một chút rồi quay về phía Lý Sơn lên tiếng: "Cảm ơn ngài!"

Lý Sơn cùng mọi người lúc này quay trở lại phòng mà mọi người đang ở. Lý Tiêu Nghị mừng rỡ chạy đến, hắn hướng Lý Sơn nộ mặt mỉm cười: "A, a, a, không ngờ Lý đại ca lại là người lợi hại như vậy a!"

Trịnh Xá khuôn mặt hơi đỏ xen lẫn có chút xanh, trắng lên nhìn về phía mọi người lên tiếng: "Thật xin lỗi mọi người!"

Nghe thấy vậy Chiêm Lam đôi chân vẫn còn run run, nàng nhìn về phía Trịnh Xá trong mắt không khỏi có chút tức giận. Nàng nhỏ giọng mắng: "Hừ, lần này suýt nữa ngươi hại chết ta rồi a. May mắn là có Lý đại ca...". Khuôn mặt Trịnh Xá lúc này trở lên đỏ ửng vì xấu hổ, hắn cúi thấp đầu xuống. Chiêm Lam hơi trầm ngâm rồi thở dài: "Có lẽ lần này ta quá nóng vội thật là xin lỗi ngươi!"

Trịnh Xá có vẻ xấu hổ: "Không phải là người có lỗi là ta!"

Chiêm Lam sờ sờ chán: "Nhưng hiện tại chúng ta phải làm sao a?" nàng nhìn về phía mấy người lính đánh thuê và Alice nói nhỏ: "Lần này chúng ta nhận được nhiệm vụ phải bảo vệ đoàn lính đánh thuê a!"

Lý Tiêu Nghị nghe thấy vậy cũng run run nhỏ giọng hướng về phía Lý Sơn lẩm bẩm: "Lý đại ca chúng ta phải làm sao bây giờ!"

Lý Sơn hắn đang trầm tư suy nghĩ. Bất chợt một âm thanh vang lên trong đầu của hắn thì ra không ai khác là Trương Kiệt: "Lý Sơn ngươi làm gì mà xúc tuyến nhiệm vụ như vậy a. Lần này nhưng là ta cũng sẽ bị ngươi hại chết a. Ta biết ngươi sẽ không bị chủ thần mạt sát nhưng còn có ta a..." Trương Kiệt cười khổ bắt đầu nói chuyện với Lý Sơn.

Lý Sơn trầm ngâm suy nghĩ, hắn mở miệng đáp lời: "Được rồi, chuyện này ta biết!"

"Lý đại ca, Lý đại ca..." mấy âm thanh gọi đánh gãy sự suy nghĩ của Lý Sơn. Lý Sơn ngoảnh lại nhìn thì ra Trịnh Xá, Lý Tiêu Nghị, Chiêm Lam bắt đầu hướng Lý Sơn liên tục gọi.

Lý Sơn hỏi: "Có chuyện gì vậy?"

Chiêm Lam nhỏ giọng nói vào tai Lý Sơn. James tiến về phía mấy người lính đánh thuê phân phó: "Ok, chúng ta tiếp tục thôi!"

Spence kêu âm lên: "Cái gì? tiếp tục cái gì? Anh đùa đấy hả, tôi không vào cái hành lang chết toi đó đâu."

James nhìn về phía Kaplan, anh chàng này đang mồ hôi mồ kê đầy người, gục gặc đầu xấu hổ nói: "Tôi đã vô hiệu hóa toàn bộ hệ thống, toàn bộ đấy."

James lặp lại: "Toàn bộ? Xác định là toàn bộ?"

Không chờ Kaplan trả lời, James cầm máy điều khiển từ xa lên, đi vào hành lang, đúng như trong phim, Alice cũng đi theo, hai cánh cửa lần này không đóng lại cho đến khi Matt tiến vào phòng máy chủ. Kaplan gõ gõ lên bàn phím, Lý Sơn hiểu sắp bắt đầu một bữa tiệc lớn a. Chiêm Lam nhỏ giọng nói với Trịnh Xá: "Đừng có rời xa Lý Sơn, đừng để zombie cắn hay cào, trong phim thì bị nhiễm trong 30' sẽ phát tác, tiêm vaccine trong 10' mới có hiệu quả. Đừng rời xa Lý Sơn, anh ấy đã sống sót qua 3 bộ phim thì lần này cũng sẽ sống sót."

Trịnh Xá và Lý Tiêu Nghị đều gật đầu, Chiêm Lam bỗng cười hỏi: "Đúng rồi, mấy vị giết người có cảm thấy khó chịu không?"

Lý Tiêu Nghị nói: "Lúc mới đầu thì khó chịu thật, nhưng vừa nôn xong, thấy đỡ hơn nhiều rồi, bây giờ có thể giết người."

Lý Sơn đi về phía trước hắn thính lực vẫn nghe rõ ba người trò chuyện. Chiêm Lam nói tiếp: "Được rồi, lát nữa cố gắng nhặt súng của dung binh, tận lượng giết zombie đi lạc, điểm thưởng cả đấy, nhớ bắn vào đầu, điểm yếu duy nhất".

Đang nói chuyện, đèn đóm xung quanh bỗng tắt phụt, họ hiểu ngay rằng Kaplan đã tắt Red Queen, cái duy nhất có thể ngăn chặn zombie và Licker chiếm lĩnh Hive đã mất tác dụng. Vừa trải qua hiểm nguy, cay đắng của việc thay đổi cốt truyện, giờ không ai có gan làm việc đó nữa, chỉ giương mắt nhìn máy tính bị tắt và đối diện cái chết.

Trong bóng tối, Trịnh Xá cảm thấy Lý Tiêu Nghị không ngừng run lên, cả Chiêm Lam cũng hơi run rẩy, hắn không nhịn được hỏi khẽ: "Sợ lắm à?"

Lý Tiêu Nghị khẽ run lên: "Ừ sợ lắm!"

Chiêm Lam lại nói: "Không là hưng phấn quá!"

Nghe thấy mấy điều này Lý Sơn khẽ phì cười. Hắn ngước nhìn về phía mấy người. Lý Sơn trong túi áo lấy ra ba khẩu súng vô hạn đạn dược ném cho ba người tân nhân. Hắn nhỏ giọng nói: "Cố gắng mà sống sót!"

Chiêm Lam mỉm cười nói: "không ngờ anh là một ngươi tốt đấy!"

Lý Sơn hơi cúi đầu nhìn về phía nàng nói: "Ngươi tốt huh? Ta sao?" Lý Sơn hơi ngừng bước hắn hướng về phía mấy người Kaplan muốn bắt chuyện. Bất ngờ từ phòng ăn B vang lên mấy tiếng súng, đám lính đánh thuê nhìn nhau, rút súng chạy ra, Alice và hai nhân vật phim cũng chạy theo, Lý Sơn cũng tăng tốc đi theo sau. Hắn ngước nhìn về phía mấy thùng chứa đựng Licker, trên đó đèn đã chuyển sang đó biểu hiện Licker đang chuyển sang quá trình dã đông. Nhưng bất quá lý Sơn cũng không quan tâm hắn chỉ hơi ngước nhìn một chút rồi giảo bước đi theo.

Đến cửa ra vào, mọi người thấy Rain ôm tay vừa chửi bới vừa đi tới, James lập tức hỏi: "Có chuyện gì, tôi nghe thấy tiếng súng?"

Rain giơ tay ra, giữa ngón cái và ngón trỏ mất một miếng thịt, máu thịt lầy nhầy, be bét rất dễ sợ, cô nàng nghiến răng đáp: "Sếp, tôi gặp người sống sót, nhưng hắn điên rồi, xông vào cắn tôi".

James nhíu nhíu mày: "Vậy là cô nổ súng sao?"

Rain lớn tiếng nói: "Sếp nhưng cô ta điên rồi!"

"Không thấy đâu nữa thưa sếp!" Tiếng Trương Kiệt vang lên, hắn đang nửa ngồi nửa quỳ bên một đám máu: "Vừa thấy ở đây, bây giờ đã mất tích rồi".

James đi tới, nhìn vũng máu, vũng máu đặc sệt, tuyệt đối không giống vừa mới chảy ra khỏi cơ thể người, trong lòng dậy lên cảm giác bất an, lập tức đứng dậy nói: "Lập tức rời khỏi Hive!"

Rain phản bác: " Nhưng thưa sếp, mệnh lệnh của chúng ta là cố thủ cho đến khi có tiếp viện".

James cười khổ lắc đầu: "Không có tiếp viện nữa, lập tức rời khỏi Hive! " hắn hướng về phía Lý Sơn lên tiếng: "Mong là sau khi chúng ta rời khỏi đây ngài sẽ cho chúng tôi một lời giải thích!"

Chiêm Lam đến bên Trương Kiệt hỏi: "Anh vừa lên tiếng, không sợ thay đổi cốt truyện à?"

Trương Kiệt cười phì ra: "các người mới giỏi, thay đổi diễn biến mà không chết, xem lại đồng hồ đi, trên đó còn tên James Shade One nữa không?" trương Kiệt cười nhạt tiếp tục nói: "Bây giờ chúng ta được tự do hành động, nhớ rõ, làm cái quỷ gì cũng được, miễn là sống sót"

"Không tốt rồi đây!" Lý Sơn nhỏ giọng nói.

Lúc này từ khắp mọi nơi bắt đầu lúc nhúc một đám người mặc đồng phục công ty, cơ thể bốc ra mùi thối rựa đang đi lê lết hướng về mọi người đi tới. JD lên đạn quát lớn: "Đứng lại, nếu không tôi nổ súng."

Lý Sơn khó chịu lên tiếng: "Nổ súng đi nhằm thẳng đầu họ. Chính xác giữa đầu bắn cho tôi!" JD hơi nhìn về phía James một cái thấy James gật đầu.

Số lượng zombie ngày càng đông. Lý Sơn bị James vì tức giận hắn túm chặt lấy áo Lý Sơn nói: "Đây là chuyện quái gì vậy. Ngươi có thể nói cho ta được mấy cái thứ quái này là gì không?"

Lý Sơn thở dài ra một hơi nói: "Ta chỉ muốn nói một điều thật sự đây là tình trạng tồi tệ. Ta không ngờ tình trạng đã đến mức độ này dù vậy" Lý Sơn gạt tay của James ra lên tiếng: "Chúng ta sẽ rời khỏi đây, ta sẽ giải thích với các ngươi toàn bộ chuyện này được chứ?" Nghe thấy vậy James khẽ buông lỏng lý Sơn ra.

James hướng về phía hai người Rain và JD chàn chừ một chút rồi nói: "Được rồi! JD tìm cửa ra, Rain canh phạm nhân, mọi người còn lại đi sát bên tôi."

Lý Sơn mở miệng hướng về phía Lý Tiêu Nghị nói: "Ngươi mau đi giúp JD một tay đi!" Nghe thấy thế Lý Tiêu Nghị khẽ run lên. Lý Sơn hừ một câu nói: "hừ, Trịnh Xá vậy đi giúp JD một tay đi!" Nghe thấy vậy Trịnh Xá hơi trầm ngâm rồi gật đầu nhìn về phía Lý Sơn, hắn thẳng hướng JD bước đi.

Lý Sơn từ trong hướng Chiêm Lam nói: "Bắt lấy..." hắn lấy ra một chiếc chìa khóa lên tiếng: "Giúp hắn mở khóa đi!" Lý Sơn chỉ về phía Matthew.

Một nữ dung binh sờ sờ túi của mình lên tiếng: "Từ khi nao ngươi lấy được chìa khóa của ta..." Trong giọng nói rõ ràng không kiêng kỵ Lý Sơn là cấp trên.

Lý Sơn nhìn về phía James nói: "Vậy các ngươi để hắn trong tình trạng như thế này đối mặt với đám đó sao?" Lý Sơn chỉ vào đám zombie, hắn tiếp tục câu chuyện: "Dù sao mở khóa cho hắn, trong tình trạng này ta nghĩ hắn cũng không có hành động nào ngu ngốc đâu!" Nghe vậy James gật đầu đồng ý. Chiêm Lam tiến đến giúp Matthew mở khóa. Matthew lên tiếng cảm ơn nàng. Chiêm Lam hướng về phía Lý Sơn trong con mắt chứa đầy sự khó hiểu cùng với đó là sự biết ơn!

JD lúc này cùng Trịnh Xá đã chạy về, hắn lớn tiếng báo cáo: "Sếp đường kia toàn thứ đò như thế này chúng ta không thể đi qua được!"

James kêu lớn: " Quay về chỗ Red Queen, ngay lập tức"

Lý Sơn cũng cách khá xa sau khi đám lính đánh thuê rời đi. Hắn ngước nhìn về phía đám người tân nhân thì thấy Lý Tiêu Nghị gào lên: "Trịnh đại ca, bắn đi, mau bắn đi!"

Lý Sơn lặng lẽ bước đến: "Mau rời khỏi đây. Đám licker sẽ thoát ra các ngươi không phải là đối thủ của chúng" Nghe thấy thế đám người tân nhân gật đầu.

Chiêm Lam ngước nhìn về phía Lý Sơn hỏi: "Lý đại ca còn anh cũng nên mau rời khỏi đây!"

Lý Sơn mỉm cười: "Ha, lâu rồi tôi không được một người phụ nữ quan tâm rồi đây bất quá..." Lý Sơn hướng về phía nàng nhìn một chút: "Yên tâm đi tôi sẽ không sao đâu!"

Nghe thấy vậy mấy tân nhân yên tâm rời đi. Chiêm Lam hơi ngước đầu lại quay về phía Lý Sơn lên tiếng: "Lý đại ca hãy cẩn thận!"

Ác ma Lý Sơn lắc lắc đầu thở ra một hơi. Hắn ư? Hắn đã bốn trăm năm không tiếp xúc nhiều với phụ nữ rồi. Dù sao mà nói thì Chiêm Lam cũng là một cô gãi tốt bất quá hắn không thể quên được Triệu Ny Không. Hắn không hiểu mình có phải bị lây tính của tên Lý Sơn không nữa. Lý Sơn nhỏ giọng nói: "Thật là cô bé ngốc mà!"

"Tuyệt!" Lý Sơn ngước nhìn về phía trước thì thấy một đám zombie đang tiến về phía hắn. Lý Sơn nhếch miệng cười, hắn quả thực không thích một bữa tiệc bốc mùi cho lắm. Lý Sơn nhỏ giọng lẩm bẩm: "Vạn kiếm quy tông". Từ trong cơ thể Lý Sơn bắn ra hàng loạt kiếm khí bắn về phía đám zombie. Cùng với đó là các thùng gỗ bị phá nát. Cả đám Licker bị thả ra xông về hướng Lý Sơn. Lý Sơn nhếch miệng cười: "Thiểm linh trảm (Rapid Slash)" hắn hướng về phía mấy con Licker chém ra. Một đám Licker bị chẻ ra làm nhiều mảnh. Hắn nhìn một đám quang đãng, Lý Sơn lấy trong trữ vật không gian mấy cái hộp sắt nhỏ ném về phía mấy chỗ khá là kín đáo. Hắn hướng về phía căn phòng chứa RedQueen khởi bước nhẹ nhàng bước đi.

Trương Kiệt lúc này đã hội họp với đám người tân nhân. Chiêm Lam lúc này khuôn mặt có chút lo lắng lên tiếng: "Lý đại ca, anh ấy không sao chứ?"

Trương Kiệt hơi cau mày suy nghĩ đột nhiên lên tiếng: "Hahaha, cô em thích hắn rồi sao?"

Chiêm Lam khuôn mặt khẽ đỏ lên: "Ta..."

Trương Kiệt mỉm cười: "Yên tâm đi tên đó hả? Mạng dai hơn con gián không dễ chết như vậy đâu!"

Alice lúc này cũng trở lại chỗ của RedQueen. Bất ngờ cánh cửa lớn vang lên tiếng gõ cửa. Một âm thanh vọng lại: "Mau mở cửa đi!"

Chiêm Lam nghe thấy vậy thì khuôn mặt trở lên mừng rỡ. Trương Kiệt mỉm cười nói: "Đấy tôi đã nói rồi mà!" Hắn nhanh chóng bước về phía cánh cửa, mở ra cánh cửa. Lúc này Lý Sơn dảo bước đi vào.

Cùng lúc đó theo sau hắn là hai con Licker nhảy bổ ra. Chiêm Lam hét lớn: "Lý đại ca cẩn thận!"

"Xoẹt, xoẹt..." Mọi người chỉ nhìn thấy Lý Sơn nhẹ nhàng đưa kiếm lên. Họ cũng không rõ Lý Sơn xuất kiếm khi nào. Mấy con Licker bị Lý Sơn chém thành từng mảnh, các mảnh này bắn về phía Lý Sơn nhưng bọn chúng như va phải một bức tường vô hình rơi xuống đất vậy. Lý Sơn nhíu mày hỏi: "Có chuyển gị sao?"

Cả đám lính đánh thuê cả người đổ mồ hôi. Đây là chuyện gì a. Lý Sơn lúc này giảo bước vào bên trong.Cánh cửa sắt bị đám lính đánh thuê từ từ đóng lại. James lúc này lên tiếng hỏi: "Đặc phái viên ngài có thể giải thích cho chúng tôi, chuyện gì đang xảy ra được không?"

Lý Sơn thở dài một hơi hắn hướng về phía đám lính đánh thuê nói: "Được rồi các ngươi bật lại RedQueen đi, có lẽ nó sẽ nói với các ngươi chi tiết hơn tôi nói nhiều!" Nghe thấy vậy James đánh ánh mắt về phía lính đánh thuê Kaplan. Kaplan gật đầu hiểu đí bắt đầu bật lại RedQueen. Lý Sơn lúc này hướng về phía Chiêm Lam nói: "Chiêm Lam mau giúp Rain chú bắn giai dược đi trước khi cô ta trở thành mấy thứ chết tiệt ấy?"

Chiêm Lam hơi ngẩn người. Đến khi Lý Sơ gọi tên nàng một lần nữa. Nàng mới sực nhớ chiếc túi của Lý Sơn đưa cho nàng. Rain lúc này lên tiếng: "Đặc phái viên ngài nói vậy là sao?"

Lúc này RedQueen đã được khởi động lại. Lý Sơn lên tiếng: "Các ngươi hỏi nó đi có lẽ nó sẽ rõ chuyện này!"

Nghe xong chuyện của RedQueen kể về T-virus, Rain cũng chú bắn T-vắc xin xong. Chiêm Lam khuôn mặt mừng rỡ hướng về phía Lý Sơn nở một nụ cười. Lý Sơn trầm ngầm một chút rồi thở dài một hơi hắn hướng về phía mọi người nói lớn: "Xin tự giới thiệu lại tôi. Lý Sơn người bảo vệ không gian!"

Một người trong đám lính đánh thuê lên tiếng hỏi: "Người bảo vệ không gian?"

Lý Sơn thở dài bắt đâu bịa đặt câu chuyện: "Thực ra tôi không phải là người của thế giới này a! Mà tôi đến từ một nơi khác!"

Chiêm Lam khuôn mặt có chút kinh ngạc nhìn về phía Lý Sơn. James mở miệng nói: "Đặc phái viên ngài đang đùa với chúng tôi sao? Giờ không phải là lúc đùa đâu!"

Lý Sơn mỉm cười nói: "Ông nghĩ tôi thích đùa vào lúc này lắm sao?" Lý Sơn nhìn chằm chằm về phía James sau đó hắn tiếp tục câu chuyện: "Tin hay không thì tùy các ngươi..." Lý Sơn cảm thán lắc đầu nói: "Nhà tiên tri của chúng ta đã dự đoạn trước sự việc xảy ra tại thế giới này. Đáng tiếc chúng ta đã đến quá muộn. Chúng ta muốn ngăn cản chuyện này nhưng có vẻ như đã muộn bất quá..." Lý Sơn nhìn về phía Alice nói: "Các ngươi là hy vọng cuối cùng của cái thế giới này!"

Sau đó không để mọi người cắt ngang hắn từ trong không khí lấy ra mấy cái rương lớn cùng với ném xuống đất một đám vũ khí. Trước con mắt trợn tròn của mọi người, Lý Sơn mở ra một chiếc rương chứa toàn vàng là vàng. Ánh mắt của mấy binh lính đánh thuê trong tình trạng này cũng biến sắc. Hắn đặt lên trên bàn thêm hai chiếc rương nữa. Trong hai chiếc rương được chia làm hai loại khác nhau, một loại chứa chất lỏng màu hồng, một chiếc chứa màu đỏ. RedQueen lúc này lên tiếng: "Ngươi là ai tại sao có vũ khí vượt qua công nghệ của thời đại này?"

Mặc kệ cho RedQueen đặt ra câu hỏi Lý Sơn lại đẩy ra hai chiếc rương nói: "Hai chiếc rương này có thể giúp các ngươi đạt được sức mạnh siêu nhân..." nghe thấy nhưng lời này hai mắt của mọi người bắt đầu sáng lên, một số thì lại biểu hiện ra sự hoài nghi. Lý Sơn lại tiếp tục câu chuyện của mình: "Bất quá huh, các ngươi phải tiêm lần lượt các loại thuốc đầu tiên là thuốc hồng sau 15 phút tiểm tiếp vào thuốc đỏ. Nhưng vấn đề là thuốc đầu tiên có bảy thành là thành công, hai thành trở thành quái vật, một thành tử vong. Thuốc thứ hai sáu thành là thành công, ba thành là quái vật cùng hai thành là tử vong" Lý Sơn cười lạnh: "Suy nghĩ một chút lựa chọn tiêm hay không là tùy các ngươi. Bất quá trước khi các ngươi trở thành quái vật ta không ngại giúp một tay..." Lý Sơn lạnh lùng nói: "Rời khỏi đây cùng với hy vọng của loài người hoặc là..." Lý Sơn quay mặt đi chờ đợi sự lựa chọn của đám người. Hắn nhìn về phía đồng hồ, đồng hồ biểu hiện 1 giờ 31 phút, Lý Sơn nói:" Các ngươi có một phút suy nghĩ a!"

Đám lính đánh thuê bắt đầu nhìn nhau. Alice cũng ngơ ngác nhìn. Spence trầm tư suy nghĩ nhưng lực suy nghĩ của hắn tập trung nhiều hơn vào cái rương vàng cực lớn kia. James mở miệng tiến đến: "Được rồi tôi tin cậu!" Hắn không ngần ngại cầm lấy ống màu hồng chứa T-virus tiến hóa an toàn mở ra cơ nhân tỏa chú bắn vào trong cơ thể. Sau đó lần lượt là đám lính đánh thuê. Kế đến là Alice cùng với Matthew chỉ còn duy nhất Spence đang lưỡng lự. Lý Sơn lên tiếng hỏi: "Không còn ai đúng không?" hắn lên tiếng mấy lần cố ý hướng Spence. Nhưng Spence như lưỡng lự không có quyết định. Lý Sơn lắc đầu thở dài, hắn lúc này thu lại chiếc rương của đó lại. Spence đưa tay ra nhưng rồi hắn lại rụt tay lại. Lý Sơn sau khi phát xong đống G-virus tiến hóa an toàn hắn hướng về phía đám người Trương Kiệt đi đến. Theo sau Lý Sơn là Chiêm Lam.

Trương Kiệt nói: "Hiện tại chúng tôi đang bàn tán về việc làm sao làm nhiệm vụ hộ tống đoàn binh lính đánh thuê rời khỏi khu vực này an toàn.Lý đại ca anh có cách nào không?"

Lý Sơn suy nghĩ một chút gõ gõ đầu: "Được rồi việc này giao cho ta đi! Còn các người ở lại đây đi!"

Chiêm Lam nhỏ giọng hỏi: "Lý đại ca, anh muốn một mình hộ tống đám người lính đánh thuê rời khỏi Hive an toàn sao?" Lý Sơn nghe thấy Chiêm Lam nói vậy hắn khẽ gật đầu. Chiêm Lam suy nghĩ một chút rồi cắn cắn môi nhỏ giọng nói: "Có thể mang theo tôi không Lý đại ca?"

"Huh" Lý Sơn cau mày nhìn về phía Chiêm Lam.

Trương Kiệt thở ra một hơi thuốc nói: "A, a, Lý đại ca không ngờ lúc nào anh cũng là người hấp dẫn vậy a. Từ khi nào mà anh đánh cắp được trái tim của Chiêm Lam rồi?" Nghe thấy Trương Kiệt nói thể Chiêm Lam có chút đỏ mặt cùng với tức giận, nàng lườm nhìn về phía Trương Kiệt. Trương Kiệt ngoảnh đầu đi như không biết.

Lý Sơn vuốt ngược tóc lại, hơi nhếch miệng nói: "Được rồi! Ở lại đây, thông đạo laze sẽ đảm bảo an toàn cho tất cả mọi người được chứ?"

Chiêm Lam lúc này lên tiếng: "Lý đại ca hay là anh ở lại đây đi. Với đám lính đánh thuê như vậy chúng ta chưa hẳn đã bị trừ đến âm điểm mà!"

Lý Sơn nói: "Nghe này tốt nhất em đừng có nghĩ đến trốn tránh nhiệm vụ của chủ thần được chứ! Nếu như chúng ta trốn tránh trách nhiệm từ chủ thần nhất định chủ thần sẽ bức bách chúng ta vào tuyệt lộ nhớ kỹ điều này, Chiêm Lam!" Lý Sơn hơi mỉm cười nhìn về phía nàng, hắn nhỏ giọng nói: "Yên tâm đi ta không ao đâu!"

Sau một hời nói chuyện phiếm lúc này Trương Kiệt cùng với đám tân nhân quyết định cùng ở lại chỗ ở RedQueen còn Lý Sơn sẽ tiếp nhận nhiệm vụ của chủ thần đề ra. Đám lính đánh thuê đang cảm nhận được từ từ sức mạnh của mình bộc phát ra. Cả đám kinh ngạc, nhìn về phía Lý Sơn trong con mắt có chút nghi hoặc cùng với sùng bái. Dù sao thể tiến hóa an toàn mà Lý Sơn thiết kế ra có 99% tỉ lệ là an toàn. Hắn chưa thấy không thành công mở ra cơ nhân tỏa ở bất kỳ người thí nghiệm nào nhưng hắn cũng không có dám đảm bảo 100% thành công. Lý Sơn hướng về phía lính đám thuê lên tiếng: "Chúng ta rời đi thôi!"

James chỉ về phía đám người Trương Kiệt lên tiếng: "Còn bọn họ?"

Lý Sơn mỉm cười hơi nghiêng đầu nhìn về phía đám người tân nhân, hắn lên tiếng nói: "họ sao? Không sao đâu họ cũng cùng tôi đến đây. Hết thời gian là họ sẽ được đưa về dị không gian ngay thôi. Yên tâm đi!" Lý Sơn hướng Kaplan lên tiếng: "Chỉ cần mở lại hệ thống phòng ngự laze cho họ là được!" Lý Sơn có chút cảm khái, đúng là tinh thần lực giả luôn hữu ích trong những trường hợp như thế này.

James gật đầu lên tiếng: "Vậy thì được rồi! Kaplan mau mở ra toàn bộ hệ thống bảo vệ họ" James hướng Kaplan lên tiếng.

"Vâng thưa sếp!" Kaplan gật đầu đáp ứng. Hắn liên tục gõ lên chiếc máy tính, chỉ chưa đầy một phút toàn bộ hệ thống phòng ngự đã được mở ra. Lý Sơn theo cả nhóm lính đánh thuê rời đi!

74

3

1 tháng trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.