ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 22 - Trộm trứng phượng hoàng

Lý Sơn liều mình cho hai nguồn năng lượng ma nguyên lực và chân nguyên lực bắt đầu cho chúng va chạm với nhau. Phượng hoàng quả không hổ là vương giả chi vương, tốc độ thật bá đạo. So với tốc độ của Lý Sơn chỉ có cao hơn chứ không kém. Nếu không bước vào trạng thái siêu cuồng nộ thì hắn khó mà đuổi theo phượng hoàng chúa được. Lý Sơn tăng tốc cực nhanh đuổi theo phượng hoàng.

Lúc này phượng hoàng chúa đang say sưa với một đống hoa quả lạ mắt mà Lý Sơn chưa thấy bao giờ. Nhưng hắn không có để ý. Giờ thân thể hắn đầy vết thương là vết thương. Hắn vung một kiếm hướng thẳng phượng hoàng chém tới, hỏa phượng hoàng cảm thấy nguy hiểm nó cất cao tiếng hót biểu thị sự tức giận. Nó né tránh được một đạo kiếm khí của Lý Sơn. Phượng hoàng hướng Lý Sơn phun ra một đạo hỏa nhận.

Lý Sơn nhìn thấy thế hắn sử dụng niệm động lực hình thành một màn chắn quanh bản thân mình. Tuy niệm động lực có thể giúp hắn tránh được hỏa lực của phượng hoàng bất quá sử dụng nó lại cực kỳ tiểu hao tinh thần lực. Lý Sơn nhíu mày. Hắn dùng một cú Trick di chuyển ra rất xa. Nhưng hỏa phượng cả người bốc ra ngọn lửa ngùn ngụt. Nó phóng về phía Lý Sơn. Hai cánh nó rang rộng ra. Lý Sơn ẩn ẩn cảm nhận cánh của nó cực kỳ sắc bén. Lách người tránh thoát nhưng rất nhanh ngực hắn bị cánh lửa cắt ngang tạo thành một vết rạch cực lớn.

“Hừ” Lý Sơn khẽ nhíu mày hỏa lực thật là bá đạo. Nó đang bám quanh vết thương của Lý Sơn làm cho vết thương khó lanh hơn nhiều. Cả người Lý Sơn bốc ra hỏa lực, hắn dùng một cú Thiểm Linh Trảm (Rapid Slash) cực nhanh chém tới phượng hoàng.Phượng hoàng bị thương rống giận bèn dung cặp móng sắc chộp tới Lý Sơn. Lý Sơn nhanh chóng tránh né sang một bên. Nhưng vai trái của hắn bị móc thủng tạo thành vài lỗ máu đầm địa. Lý Sơn tung một cú đá móc liên hoàn. Bộ găng tay găng chân Beowulf sáng lóe, mỗi cú đá của Lý Sơn đều phát ra phong nhận chi chít. Cú đá liên hoàng trúng ngay ngực của phượng hoàng làm cho nó đau đớn bắn ra xa cực kỳ thống khổ.

Phượng hoàng vỗ vỗ cánh, lông vũ từ hai cánh của nó thẳng hướng Lý Sơn bắn rới. Nhìn đống lông vũ kia Lý Sơn hừ một tiếng, hắn sử dụng kỹ năng vạn kiếm quy tông. Xoay quanh Lý Sơn là một lượng lớn kiếm khí bén nhọn thẳng hướng phượng hoàng bắn tới. Lông vũ và kiếm khí bắn vào nhau phát ra tiếng đinh tai nhức óc. Hơn nữa hai thứ va chạm với nhau phát ra tiếng rít cùng với tia lửa rơi vãi khắp nơi.

“Hống” phượng hoàng hống khiếu lên một tiếng phát ra tiếng hót bén nhọ,n nó phất ra hai cánh tạo ra một vòi rống bằng lửa hơn nữa trong gió lốc còn chưa hàng ngàn hàng vạn cái lông vũ. Lý Sơn cảm giác chúng vô cùng bén nhón. Lý Sơn hừ lạnh một tiếng. Hắn chuyền đổi trạng thái hóa quỷ. Điên cuồng cho ma nguyên lực và chân nguyên lực va chạm với nhau. Rút ra thanh Yamato hướng thẳng lên trời, một thành hắc kiếm chọc thẳng lên trời cao. Nó còn bốc ra hắc hỏa ngùn ngụt.

Lý Sơn gầm nhẹ một tiếng: “Phá toái thời không” thanh kiếm nhanh như cắt trảm mạnh về phía phường hoàng cùng với cơn lốc nữa. Cơn lốc lửa ngay lập tức bị chẻ đôi, nổ bung ra rôi dập tắt. Phượng hoàng bị chém thương hở cả xương ra ngoài. Nó biết người này trước mắt vô cùng khó đối phó. Nó hống khiểu một cái sau đó tăng tốc bỏ chạy.

Lý Sơn nhìn thế đôi mắt đỏ như máu hắn cực kỳ căm tức nhìn phượng hoàng nói: “Nếu không để lại phong linh châu thì ngươi chết ở đây đi!” Lý Sơn gồng lên một tiếng thanh Yamato lóe sáng quang mang rực rờ. Hắn gầm nhẹ một tiếng: “Thứ nguyên(Judgement Cut) liên hoàn trảm!” Cùng theo đó là một hàng loạt bóng hắc cầu chiếu đến phía người cùng với chắn phía đường bay của phượng hoàng ngay sau đó trong hắc cầu xuất hiện hàng loạt vết chém vô cùng sắc bén ngoài ra nó mang theo hắc hỏa cửu u ma diễm có tính ăn mòn bá đáo.

“Hống” phượng hoàng ngã xuống phía dưới đảo đá. Cả hòn đảo tươi đẹp lúc này không còn vẻ xanh mượt nữa chỉ còn lại một mảnh đảo hoang với toàn bộ là vẻ hoang tàn. Lý Sơn nhẹ nhàng hạ xuống đi về phía con phượng hoàng. Phượng hoàng chúa dãy dụa nhìn về phía Lý Sơn. Lý Sơn lắc lắc đầu. Hắn lấy ra phún vụ tề xịt lên vết thương của phượng hoàng chúa.. Vết thương trên người của Lý Sơn cũng tràn ngập khắp bản thân. Bộ quần áo y phục của hắn đã rách như xơ mướp. Trên tân thể còn nhìn thấy từng thớ thịt nứt ra đang chảy máu ròng ròng, cái kỹ năng siêu cuồng nộ dù thân thể của hắn có bá đạo đến đâu cũng không thể liên tục sử dụng được hơn nữa trạng thái hóa quỷ dùng tốc độ trị thương nhanh vô cùng thay thế. May mắn thân thể cường hãn cùng với tốc độ phục hồi nhanh nếu không hắn cũng không thể luên tục dùng siêu cuồng nộ được. Tính phá hư của nó khá là ba đạo.

Thật ra thì tu chân nhiều năm nhưng cấp bậc hắn vẫn khá thấp cấp bậc tu chân của hắn thực ra mới bước vào nguyên anh kỳ sơ cấp, thực lực ngang với cấp bốn sơ kỳ hoặc cấp ba đỉnh phong. Nếu như không có chiêu thức bá đạo muốn đánh bại thần thú hỏa phượng hoàng cấp bốn trung kỳ đùng là khó hơn lên trời trừ khi hắn dùng chiêu biên thái kia. Lý Sơn lên tiếng: “Giao ra phong linh châu đi!”

Thấy hóa phượng hoàng im lặng không nói gì. Hắn biết phong linh châu ở đâu hắn cũng không quá nhiều lời: “Ta biết ngươi là thần thú hiểu được tiếng nói của con người. Hơn nữa ta biết phong linh châu đang ở trong bụng ngươi. Ta không muốn nói nhiều, giao nó ra. Ta thực không muốn giết ngươi. Ta chỉ muốn cứu sống một người mà thôi!”

“Quả thực ngươi dùng phong linh châu là muốn cứu ngươi?” Âm thanh từ miệng con phượng hoàng chúa phát ra.

Lý Sơn hơi có chút ngạc nhiên nhưng hắn rất nhanh trấn định, nó là thần thú có thể nói tiếng người là một chuyện rất bình thường. Lý Sơn lên tiếng: “Không sai ta cần phải tập hợp ngũ hành linh châu để cứu cô ấy!”

“Có thể cho ta biết cô ấy là ai không?” trong giọng nói từ miệng của phượng hoàng lại là tiếng của một thiếu nữ vô cùng dễ nghe.

Lý Sơn lắc đầu lên tiếng: “Cô ấy là Linh Nhi cũng là thê tử của ta!”

“Hảo” Nghe thấy thế phượng hoàng gật đầu nhả ra một viên linh châu màu thanh sắc.

Lý Sơn cầm lấy hắn ngước nhìn phượng hoàng nhỏ giọng nói: ”Cảm ơn!”. Hắn cầm trong tay viên phong linh châu. Nhẹ nhàng nắm chặt viên ngọc trong tay. Hắn lại nhìn hỏa phượng sau đó hắn vung tay ném về phía phượng hoàng sáu viên, ba viên là thức ăn thể rắn ba viên là cô thể nước lã. Hắn nhìn tốc độ phục hồi của phượng hoàng thế này tối thiểu cũng là một hai ngày nó mới hồi phục được. Hắn không biết sức ăn của phượng hoàng bao nhiêu nên cứ ném về phía nó sáu viên. Giờ hắn chỉ còn thiếu trứng phượng hoàng.

“Véo” Lý Sơn tăng nhanh tốc độ đuổi về phía khu vực mà phượng hoàng sinh sống. Hắn biết thời gian của mình không còn quá nhiều. Tăng tốc độ đến cực hạn làm thân thể hắn rách ra từng mảnh. Lý Sơn mặc kệ cho thân xác của hắn đang bị xé nát vô cùng thống khổ. Hắn để mặc kệ tất cả tiếp tục phi hành. Giờ đây hắn nhưng là vô cùng lo lắng lo cho người con gái kia Linh Nhi. Tuy nói hắn không yêu Linh Nhi nhưng cũng là thích và trách nhiệm đó là điều hắn phải làm.

Trời lúc này đã về tối, thời gian chỉ còn lại có mấy canh giờ. Lý Sơn nhìn về phía đồng hồ hắn cảm nhận được rất nhanh trời sẽ sáng lúc đó thì... Lý Sơn trầm ngâm một chút. Hắn nghĩ ra một kế gọi là điểu hổ ly sơn. Hắn trầm ngâm cố gắng ngồi trong một lùm cây thu liễm tinh thần cố gáng phục hồi lại sức lực được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu. Tinh thần của hắn lúc này vô cùng mệt mỏi. Hắn rất muốn ngủ một giấc.

Một bóng đen nhanh như thiểm điện hướng thẳng tổ phượng hoàng chúa túm lấy một quả trứng chim phượng hoàng bay đi. Thấy vậy con phượng hoàng trống đang ấp trứng giật mình tỉnh dậy nó kêu lên một tiếng oanh động cả một đám phượng hoàng khác. Thấy thế phượng hoàng khác cũng mặc kệ trứng của mình bắt đầu điên cuồng đuổi theo bóng đen kia. Phượng hoàng ríu ra ríu rít con này nối đuôi con kia đuổi theo bóng đen. Bóng đen điên cuồng lao về một phía hấp dẫn tất cả con phượng hoàng. Lúc này tại khu vực sinh sống của phượng hoàng đã khá là ít phượng hoàng ở đó.

Từ trong lùm cây một người mặc áo choàng làm bằng da màu đen bước ra khỏi khuc vục mình đang núp. Hắn nhẹ nhàng bước đến một khu vực gần đó. Hắn lẩy ra một túi sách sau đó bỏ vào ba quả trừng phượng hoàng. Hắn lặng lẽ bỏ đi khỏi khu vực đó.

Người này không ai khác là Lý Sơn. Bóng đen vừa cướp đi trứng của phượng hoàng chúa là kỹ năng cũ của hắn dopperanger. Skill này dùng cực kỳ tiêu hao ma nguyên lực, Lý Sơn nhẹ nhàng lau đám mồ hôi trên trán. Hắn nhìn về phía đó mà bước vào màn đêm. Lý Sơn vừa đi được vài bước thì hắn cảm nhận có người đang bay với tốc độ vô cùng nhanh tơi đây. Lý Sơn nhếch miệng nghi hoặc: “Một thiếu nữ huh?”

“Dừng lại” âm thanh từ sau lưng hắn vang lên. Lý Sơn quay lại thì thây một thiếu nữ mặc một bộ hồng y. Thiếu nữ đang lơ lưng trên không trông nàng đẹp như tiên nữ vậy. Khuôn mặt nhỏ nhắn làn da trắng trên mạng đeo một cái mạng màu hồng. Gió thổi nhẹ làm cho quần áo bó sát vào cơ thể thiếu nữ làm hiện lên những đường cong mê người. Bộ ngực cao vút nhấp nhô trong gió, cái trán cao cao tỏ ra sự bướng bỉnh... Lý Sơn dáng hai tay hỏi: “Cô gọi tôi huh?”

“Đúng vậy chính là ngươi” Thiếu nữ chỉ vào Lý Sơn lên tiếng: “Ngươi chính là kẻ trộm trứng phượng hoàng... Hừ, Từ bao đời này Hồ tộc chúng ta đều được thần thú phượng hoàng phù hộ. Tiểu tặc khôn hồn giao ra trứng phượng hoàng sau đó bó tay chịu trói chúng ta có thể tha chết cho ngươi...”

“Cô coi tôi là kẻ ngốc sao?” Lý Sơn vừa dứt lời lại có thêm hai thiếu nữ một thiếu nữ mặc một bộ lam y, thiếu nữ khác mặc bạch y bay đến. Lý Sơn nhún nhún vai: “Ha, lại có them người sao?”

Thiếu nữ lam y lên tiếng: “Hắn chính là kẻ ăn trộm trứng phượng hoàng sao tỷ tỷ...” nghe thấy thế thiếu nữ mặc hồng y gật đầu. Thiếu nữ lam y lên tiếng: “Vậy chúng ta phải mau bắt hắn lại nếu không tộc trưởng biết nhất định sẽ trách tội...”

Lý Sơn thở dài ra một hơi. Hắn quay lại ngước nhìn ba thiếu nữ. Mỗi thiếu nữ đều có mọt vẻ đẹp riêng. Bạch y thiếu nữ toát ra vẻ đẹp lạnh lùng thanh khiết. Thiếu nữ mặc lam y thì nhìn bộ mặt rõ ràng là có vẻ gì đó rất ngấy thơ, tinh nghịch. Hồng y nữ tử thì chính xác là lộ vẻ thành thục hấp dẫn. Lý Sơn chỉ tay về phía mấy thiếu nữ lên tiếng: “Hey, mấy cô bé tôi không có thời gian mà hẹn hò được với mấy cô đâu được chứ?” Thấy tam nữ có chút ngơ ngác không hiểu Lý Sơn phẩy phẩy tay: “A Ha, ta quên mất các cô không biết hẹn hò phải nói là cùng nhau thưởng nguyệt tầm hoa mới đúng chứ ha!?”

“Vô sỉ ai thưởng nguyệt tầm hoa với ngươi!” Hồng y nữ tử lúc này đỏ mặt hướng thẳng Lý Sơn đâm kiếm tới.

Một thiếu nữ khác gọi lớn giọng: “Đại tỷ cận thận không làm hỏng trứng phượng hoàng!”

Lý Sơn nghe thấy vậy hắn đặt trứng phượng hoàng sang một tảng đá. Hắn mỉm cười nhìn về phía tam nữ. Hắn rất muốn biết ba nữ nhân này thân phận là gì không biết có lấy được thêm thông tin gì từ bộ phim tiên hiệp này không. Nếu hắn lấy được thông tin hữu ích biết đâu lại là một đại hữu dụng hay là chi tiết kịch tình gì khác. Hắn chỉ ngón tay vào tam nữ, ngoắc ngoắc rồi nói: “Nếu muốn lấy lại trứng phượng hoàng thì đến đây!”

Lý Sơn nhẹ nhàng lách qua người nàng dùng mông của hắn đánh vào đít nàng làm nàng mất thăng bằng. Hồng y nữ tử thấy vậy lại tiếp tục công kích hắn. Lý Sơn liên tục tránh được. Với hắn kiểu tấn công này quá dễ dàng tránh được. Lý Sơn nhếch miệng cười: “Wow, A, Hahahaha...” Hắn túm chặt lấy một bên tay của hồng y nữ tử nhẹ nhàng đưa mũi gần hồng y nữ tử lên tiếng: “Wow, thơm thật đấy!”

“Dâm tặc” thiếu nữ đỏ bừng mặt tiếp liên tục tấn công Lý Sơn.

“Wow, tôi yêu những cô gái mạnh mẽ” Lý Sơn mỉm cười tự chỉ vào bản thân hắn.Thấy thế thiếu nữ hừ lạnh điên cuồng tấn công Lý Sơn.

Thanh y nữ tử lên tiếng về phía bạch y thiễu nữ: “Nhị tỷ xem ra đại tỷ không đối phó nổi hắn rồi. Nhị tỷ chúng ta cùng lên” nghe thấy thế bạch y thiếu nữ tấn công về phía Lý Sơn.

“Hahaha, ba người cùng đến một lúc sao huh?” Lý Sơn nhếch miệng cười nhìn về phía mấy thiếu nữ nhẹ nhàng nói: “Một mình đại tỷ không tiêp được lên gọi thêm cả nhị tỷ lần tam muội vào sao. A hahahah, i love 3P Hahahaha...”

Thấy giọng điệu đầy châm chọc của Lý Sơn cộng thêm trong lời nói của hắn lại hàm chứa chút ý vị của dâm tặc. Ba thiếu nữ vô cùng tức giận liên tục dùng kiếm khí đánh về phía Lý Sơn nhưng đáng tiếc hắn đều tránh thoát dễ dàng. Lý Sơn quay về phía ba thiếu nữ hắn dơ tay ra vẫy vẫy trong mắt có chút dáng điệu châm chọc: “Lại đây nào mấy cô bé!”

Hồng y nữ tử thấy vậy tức giận quay về phía hai thiếu nữ mở miệng nói lớn: “Các tỷ muội mau kết đại trận” Nghe thấy thế nhị nữ đều gật đầu bắt đầu xếp vòng quanh Lý Sơn. Mấy thiếu nữ bắt đầu bay vòng vòng. Mấy thiếu nữ lơ lửng trong không trung, quần áo phất phơ giống hết nhưng tiên nữ giáng trần. Một mùi hương nhè nhẹ bay vào mũi Lý Sơn.

“Ha” Lý Sơn hơi nhếch miệng cười. Hắn giang rộng hai tay nhìn về phía tam nữ: “Đại trận này ở chỗ câu dẫn nam tử sao, huh?” Lý Sơn chỉ ngón tay về phía tam nữ sau đó hất tay lại hắn nói với giọng bằng tiếng Anh: “Come on, Baby!”

Nghe thấy thế mấy thiếu nữ vô cùng tức giận. Một thiếu nữ trong đó hét lên: “Dâm tặc xem chiêu!” Ngay sau đó thiếu nữ hướng thẳng Lý Sơn đâm kiếm xuống. Lý Sơn lách người trách khỏi một kiếm nhưng ngay lập tức lại một thanh kiếm khác đâm tới hắn. Với trận pháp này nếu như sử dụn với người có hai mắt bình thường thì quả là sát chiêu, sự phối hợp của tam nữ vô cùng ăn ý chiêu kiếm liên miên không giứt đâm vào phía Lý Sơn. Đã vậy mấy nữ nhiều lúc dùng ngự kiếm thuật đánh về phia Lý Sơn hơn nữa còn vừa đánh vừa trao kiếm cho nhau vô cùng ăn ý. Đáng tiếc một điều Lý Sơn có mắt mộng 360 độ đúng là khắc tinh của tam nữ.

“Có lẽ chúng ta nên kết thúc ở đây thôi nhé mây cô bé!” Lý Sơn mỉm cười trong nụ cười của hắn có chút tà ác. Lý Sơn ngay tại trước mắt tam nữ biến mất ngay sau đó là một bóng đen tiếp cận ba thiếu nữ. Lý Sơn dùng ra chiêu Trick (nhanh như súc địa thành thốn vậy) cấp độ liên hoàn. Tam nữ lại không cảm giác có chút đau đơn gì chỉ cảm giác được vùng ngực của mình cảm giác hơi mát một chút. Lý Sơn lúc này lại xuất hiện trước mặt tam nữ. Trong tay hắn là ba kiện đồ mộ màu trắn, một màu hồng, một màu lam. Hắn đưa lên mũi ngủi, liện tục tham lam hít lấy hít để trông không khác gì một tên biến thái cả.

Ba thiếu nữ lúc này dùng hai tay che ngực, các thanh kiếm đã rơi xuống đất. Ba thiếu nữ hét rầm lên.

“Bỉ ổi...”

“Sắc lang...”

“Dâm tặc...”

“Vô lại...”

...

Hàng loạt câu mắng chửi thậm tệ hướng Lý Sơn nem tới. Có vẻ như tam nữ không làm cho Lý Sơn chết chìm trong những lời mắng chửi thì không ngừng lại. Lý Sơn hơi cúi đầu sau đó hắn quảnh về phía tam nữ nhẹ nhàng mỉm cười: “Hey, ta có đáng ghét như vậy không mà ba người các cô lại chửi ta như vậy huh?”

Thiếu nữ mặc hồng y nghiến răng nghiến lợi lên tiếng: “Ngươi không chỉ đáng ghét mà còn là...” Thiếu nữ đang định nói gì đó thì một âm thanh cắt ngang cuộc nói chuyện của bốn người.

“Hống” hàng loạt âm thanh hống khiếu của mấy con chim phát ra. Lý Sơn nhíu mày đây không phải là tiếng kêu của phượng hoàng thì là cái gì. Lý Sơn thầm mắng: “Đáng chết chủ thần!” Hắn đã dùng tinh thần lực quét xem nhưng tại sao vẫn không thể thấy được máy con phượng hoàng , đúng hơn là cả đàn phượng hoàng đang đuổi giết hắn. Tinh thần lực quét xem có vẻ vô dụng. Lý Sơn giờ mới để ý luôn có mấy con chim đi theo hắn. Sao hắn lại quên được một điều là phượng hoàng là vua của loài chim? Chúng chắc chắn cũng có thuộc hạ. Hẳn là Lý Sơn khi cầm trứng phượng hoàng rời khỏi nơi đó chúng đã biết Lý Sơn mang theo trứng phượng hoàng rời đi. Hắn nhưng không để ý mấy con chim nhỏ này.

Bạch y thiếu nữ lúc này vô cùng lo lắng lên tiếng: “Nguy rồi đại tỷ, thần thú đang nổi giận chúng ta phải làm sao?”

Lam y thiếu nữ chỉ thẳng về phía Lý Sơn bộ mặt vô cùng tức giận. Thoáng qua chiếc khăn mặt mờ ảo thấy rõ nàng vo cùng tức giận. Thiếu nữ lên tiếng với giọng bức bội: “Đáng chết nếu không phải là tại tên tiểu tặc này sao thần thú phượng hoàng có thể nổi giận được!”

Mấy con phượng hoang bay lơ lửng trên bầu trời. Chúng bắt đầu hướng về phía bốn người liên tục công kích. Lý Sơn nhếch miệng cười: “Vậy đây là các thần thú do tộc các cô muốn bảo vệ sao?” Thấy tam nữ tựa hồ đang chống lại với đàn phượng hoàng công kích vô cùng chật vật. Lý Sơn lại tiếp tục với giọng điệu mỉa mai: “Có vẻ chúng không thân thiện với các vô lắm thì phải ha!?”

Tam nữ liên tục né tránh né phải trước móng vuốt và hỏa lực của mấy con phượng hòang đang đánh tới. Bạch y thiếu nữ khó chịu lên tiếng: “Đại tỷ tại sao thần thú phượng hoàng lại tấn công chúng ta vậy?”

Hồng y thiếu nữ bộ dạng cũng không khá hơn gì hai thiếu nữ khác lên tiếng: “Ta làm sao mà biết được?”

“A ui, a ui...” Lý Sơn bị một đám phượng hoàng vậy công mặc dù rất nhiều con đều bị hắn chém rụng, vài con đã bị thương nặng, một con bị chết nhưng chúng không từ bỏ. Chúng điên cuồng tấn công về phía Lý Sơn như thể nếu hắn không chết thì không cam tâm. Lý Sơn chửi lớn: “Mẹ kiếp... Hống” Lý Sơn hống khiếu lên một tiếng. Cả cơ thể Lý Sơn thay đổi, thân hình hắn toàn là lân giáp không còn là hình người. Sau lưng hắn xuất hiện một ma ảnh không lồ hơn thế nữa cả người hắn bốc ra hắc hỏa cực kỳ bá đạo. Không khí cùng với đất xung quanh bắt đầu bốc cháy và tan chảy.

Lý Sơn hừ nhẹ một tiếng. Hắn hét lên: “Thứ nguyên (Judgement Cut) liên hoàn trảm!” Cả không gian bắt đầu vặn vẹo. Liên tục trong không khí xuất hiện hàng loạt các hắc cầu. Các hắc cầu bên trong lại xuất hiện hàng loạt vết kiếm chém ra. Hàng loạt phượng hoàng ngã xuống. Từng con từng con một bị hắc cầu chiếu xuống đều bị chia làm nhiều mảnh. Phượng hoàng thất bại thảm trọng. Hơn thế nữa linh hồn của chúng lị bị hấp thu một cách mạnh mẽ. Chính xác mà nói chúng không có cơ hội để tái sinh nữa.

Mấy thiếu nữ thấy vậy kinh ngạc há hốc mồm nhìn về phía hắc ảnh trước mặt. Mấy nàng chưa thấy được cảnh này bao giờ. Cái cảnh mà suốt đời các nàng không quên được. Nó in hằn lại trong tâm trí mấy thiếu nữ. Hắc ảnh liên tục di chuyển với tốc độ cao, mỗi lần vung kiếm trảm ra ngay lập tức một con phượng hoàng bị cắt làm đôi. Tam nữ không khỏi mà rùng mình, với thực lực của các nàng mà đòi hy vọng đánh thắng Lý Sơn đúng là vọng tưởng.

Lý Sơn cả người đầy máu là máu. Hắn đã trở lại là hình người. Hắn giơ tay lên, hơn ba mươi viên hỏa tinh thạch rơi vào trong tay Lý Sơn rồi biến mất vô tung. Hắn bước về phía đám trứng phượng hoàng xách chúng lên và bắt đầu rơi đi để lại tam nữ đứng ngơ ngẩn tại đó.

Lần này chỉ vì ba quả trứng phượng hoàng mà đám phượng hoàng điên cuồng tấn công Lý Sơn. Hắn nếu như không nhờ loại thể chất biến thái cùng với chiêu thức bá đạo và cây kiếm Yamato thì có lẽ hắn đã sớm chết rất nhiều lần rồi. Lý Sơn lúc này biến mắt tại khu rừng hắn đã trở lại miếu nữ oa.

“Dị giới nhân ngươi đã trở lại?” một âm thanh trầm trầm phát ra. Hắn quay đầu lại thì thấy phát ra âm thành này không ai khác là hỏa kỳ lân. Hỏa kỳ lân hích hích cái mũi, hắn hướng về phía Lý Sơn cau mày lên tiếng: “Trên người ngươi có máu của thần thú phượng hoàng!”

“Không sai!” Lý Sơn suy yếu gật đầu. Trên mình hắn đều nứt vỡ của da thịt và xương cốt. Các vết thương đang với tốc độ vô cùng nhanh chóng phục hồi lại. Hắn hơi nghiêng đầu hướng hỏa kỳ lân hỏi: “Ngươi muốn trả thù cho chúng?” Trong tay Lý Sơn lơ lửng năm viên ngũ hành linh châu cùng với xương kỳ lân. Hắn vẫn đứng ngạo nghễ nhìn hỏa kỳ lân.

“Ài” Hỏa kỳ lân thở ra một hơi dài. Hắn khẽ ai thán một hơi. Hắn lắc lắc cái đầu: “Ngươi đến đây được cũng là có lý do. Tất cả là thiên ý. Đi đi dị giới nhân...” Nói xong hỏa kỳ lân biến mất.

Lý Sơn lúc này phun ra một bụng máu hắn lảo đảo ngã trên mặt đất. Mấy quả trứng phượng hoàng cùng với mấy viên ngọc lăn lông lốc. Hắn thở ra hổn hển: “Lần này thật quá xung động, mở ra thiên ma giải thể cùng với cho ma nguyên lực và chân nguyên lực va chạm đúng là có vấn đề a... Hơn nữa còn dùng thứ nguyên trảm liên hoàn nữa chứ !” Nhưng hắn đâu có hiểu nếu như hắn không dùng mấy thứ đó liệu hắn có nhnh chóng kết thúc được đám phượng hoàng đuổi giết hay không. Câu trả lời chắc chắn là không trừ khi hắn dùng Quick Silver nhưng cái chiêu thức này nếu sử dụng sẽ bị chủ thần tăng độ khó lên vô cùng lớn. Hắn không muốn thế nên mới thử sử dụng kết hợp thiên ma giải thể, hóa quỷ cùng với ma nguyên lực và chân nguyên lực va chạm không ngờ uy lực lại bá đạo như vậy... Chỉ đáng tiếc dù thân thể hắn có mạnh đến đâu cùng dùng ba thứ tăng sức mạnh kiểu ấy cơ thể bị hủy diệt đã là may rồi.

Trước khi hắn ngã xuống có một vòng tay ôm lấy thân thể của hắn. Hắn nhìn khuôn mặt vô cùng mờ ảo. Hắn lảm bẩm: “Vi, Vi, là người sao Vi...? Là ngươi Vi...”

Hắn từ từ mở ra đôi mắt. Xuất hiện trước mặt Lý Sơn là một trần mái làm bằng tre. Đầu hắn vô cùng đau. Hắn trở dậy lắc lắc mình. Hắn tháy xuất hiện trước mặt hắn là một hân ảnh xinh đẹp vô cùng quen thuộc nhưng lại làm cho hắn khó hiểu. Lý Sơn thở ra một hơi: “Là cô Linh Nhi sao rồi?”

Người này không ai khác là Triệu Vô Lệ. Nghe thấy Lý Sơn trở dậy người quan tâm đầu tiên mà hắn mở miệng lại là Linh Nhi trong mắt nàng thoáng lên vẻ vô cùng ảm đạm. Triệu Vô Lệ hơi mím môi rồi nở một nụ cười: “Yên tâm Linh Nhi của người đang được tam đại thánh cô chăm sóc. Có vẻ như cô ấy đã vượt qua nguy hiểm?”

Lý Sơn mỉm cười, hắn hơi khẽ gật đầu. Lúc này một thiếu nữ xinh đẹp bước vào căn phòng. Lý Sơn mỉm cười: “Uyển Nhi...”

Uyển Nhi trên tay ẵm hai con chim màu đỏ nhỏ. Lý Sơn hơi có chút thất thần cái này không phải là phượng hoàng con sao. Hắn định đem trứng phượng hoàng về chủ thần không gian rồi mới ấp nở không ngờ nó lại nở lúc này. Khi thấy Lý Sơn mấy con phượng hoàng kêu inh ỏi. Có vẻ như trên người Lý Sơn vẫn còn phảng phất mùi huyết của phượng hoàng làm chúng sợ. Uyển Nhi đi đến bộ mặt vô cùng vui vẻ. Nàng nhỏ giọng nói: “Phu quânchàng đã tỉnh rồi. Đã tám ngày tám đêm chàng không tỉnh rồi. Tam đại thánh cô còn nói chắc chắn chàng sẽ không sao! Nhưng quả thực Uyển Nhi rất lo cho tướng công”

Uyển Nhi tiến về phía Lý Sơn bỏ mấy con phượng hoàng con vào một chiếc rỏ, thiếu nữ ôm trầm lấy Lý Sơn. Nàng khóc thút thít. Một con chó nhỏ chạy đến liếm liếm chân nàng như muốn an ủi. Lý Sơn nhẹ nhàng vỗ lên đầu an ủi thiếu nữ: “Ổn rồi không phải ta không sao rồi sao?”

Uyển Nhi đột nhiên bộ mặt nghi hoặc nói với Lý Sơn: “Phu quân chàng có quen biết với tam đại thánh cô không vậy?”

Lý Sơn nghi hoặc hỏi: “Tam đại thánh cô? Ta có quen biết họ sao?”

“Chàng không biết họ sao?” Khương Uyển Nhi nghi hoặc nhìn về phía Lý Sơn: “Nhưng tam đại thánh cô có vẻ rất tức giận khi thấy chàng, còn nói chàng là một tên đại yêu quái đại dâm tặc a...” Khương Uyển Nhi với một bộ mặt khôn hiểu gì mở miệng: “Hơn nữa khi tìm thấy trong người chàng ba chiếc yếm của phụ nữ tam đại thánh cô lại đỏ bừng mặt rồi còn miệng liên tục lẩm bẩm dâm tắc sắc lang... Có thật là phu quân không biết họ?”

“A, Hahaha” Lý Sơn đầu to như cái đấu tron lòng thầm nói: “Chẳng lẽ là họ?” Lý Sơn hướng về phía Uyển Nhi hỏi: “Được rồi làm sao mà ta quen biết được họ cơ chứ?”

“A, báo cho phu quân một tin vui. Linh Nhi muội muội đã tìm lại được mẫu thân rồi!” Khương Uyển Nhi ngón tay chỉ chỉ trỏ trỏ, bộ dạng vô cùng vui mừng như chính mình tìm được mẫu thân vậy. Lý Sơn lắc lắc đầu ôm chặt lấy thiếu nữ vao lòng. Hắn quả thực lúc này cũng có chút vui mừng. Hắn tin tưởng có lẽ thời gian sẽ giúp hắn hồi phục vết thương.

Lý Sơn thông qua tinh thần ống khóa hỏi Triệu Vô Lệ: “Vậy là ngày mai hai đội thiên thần và ác ma sẽ xuất hiện tại bộ phim tiên hiệp này sao?”

Nghe thấy Lý Sơn liên lạc với nàng. Thiếu nữ hơi giật mình, nàng trong tâm thức trả lời: “Đúng vậy... Nếu như vài hôm nữa ngươi không tỉnh lại chúng ta không biết phải đối mặt với hai đội này sao nữa! Ngươi nhưng là người có chiến lực mạnh nhất trong Trung Châu đội ah!”

Lý Sơn mỉm cười liên lạc với Triệu Vô Lệ: “Trước khi bước váo trận chiến ngày mai tôi muốn hỏi cô một việc được không?”

Nghe thấy thế Triệu Vô Lệ khẽ gật đầu: “Được rồi ngươi hỏi đi!”

Lý Sơn nhỏ giọng hỏi: “Tại sao cô giấu ta việc cô là tinh thân lực giả?”

Triệu Vô Lệ bộ mặt xám xanh lại, thiếu nữ kinh hãi lên tiếng: “Ngươi làm sao mà ngươi nhìn ra ta là tinh thần lực giả?”

Lý Sơn thở dài mộ hơi: “Ngay từ sau kết thúc bộ phim Resident Evil 1 ta cảm nhận được có người theo dõi ta thông qua tinh thần lực nhưng thực lực đối phương mạnh hơn ta nhiều. Sau đó sau một thời gian dài ta lại không phát hiện được gì. Mới gần đây tại Thục Sơn có người đi theo ta a! Chính xác mà nói là người đó để ấn ký tinh thần trên người ta. Mà người cuối cùng ta nhìn thấy sau khi ngất đi không phải là cô thì là ai? Cô có thể trả lời nghi ngờ của ta được không? Cô biết mà giữa tinh thần lực giả và tinh thần lực giả rất dễ nhận ra nhau đi!?“

“Ta, ta...” Triệu Vô Lệ vô cùng ấp úng, thiếu nữ ngước nhìn Lý Sơn đôi mắt hơi rưng rưng: “Lý Sơn, cho ta thời gian được không. Ta cần thời gian suy nghĩ để kể lại cho ngươi tất cả việc này. Quả thực ta cũng không hiểu tại sao mình lại xuất hiện ở cái nơi này và vì cái gì nữa... Bây giờ ta vô cùng rối bời hãy cho ta thời gian được không?”

“Phu quân, phu quân...” một âm thanh cắt ngang cuộc nói chuyện của hai ngươi. Thì ra nãy giờ Uyển Nhi đang trong ngực Lý Sơn hô lên.

Lý Sơn giật mình ngước nhìn thiếu nữ, hắn mỉm cười thở ra một hơi: “Uyển Nhi có chuyện gì vậy?”

“Linh Nhi muội muội đã tỉnh chúng ta đi thăm muội ấy được không” Uyển Nhi ngước nhìn về phía Lý Sơn với ánh mắt đầy thâm tình. Lý Sơn nhẹ nhàng vỗ vỗ lên đầu nàng. Hắn thấy cũng kỳ lạ, một số thiếu nữ rất hưởng thụ việc xoa đầu của nam nhân.

Lý Sơn mỉm cười: “Được rồi chúng ta đi thôi!”

73

3

1 tháng trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.