ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 21 - Trở lại quá khứ

Lý Sơn tỉnh dậy thấy hai thiếu nữ đều im lặng nhìn hắn. Con chó nhỏ thì nằm trong ngực của Uyển Nhi có vẻ vô ùng hưởng thụ. Lý Sơn cau mày lên tiếng: “Linh Nhi, Uyển Nhi ta ngủ được bao lâu rồi!?”

“huynh đã ngủ được ba ngày ba đêm rồi” Linh nhi lên tiếng.

Lý Sơn bụng bắt đầu réo lên. Hắn từ trong chữ vật giới chỉ lấy ra mấy viên thứ ăn rang rắn. thấy mấy nữ nhi đều nhìn về phía Lý Sơn. Lý Sơn thở dài lắc đầu có vẻ như ba ngày nay các nàng cũng kôhn ăn gì. Lý Sơn lấy ra bốn viên ném cho hai nàng lên tiếng: “Các nàng cầm lấy?”

“Nó là gì vậy Lý đại ca?” Cầm trong tay mấy viên tròn tròn Uyển Nhi lên tiếng nghi hoặc hỏi.

“Uyển Nhi ngốc nó là dùng để ăn a” Lý Sơn lúc này mỉm cười nhìn Uyển Nhi. Triệu Linh Nhi thấy thế khuôn mặt toáng trở lên buồn bã. Lý Sơn tâm kết đã giải lúc này còn chút nhớ thương người kia mà thôi. Với Linh Nhi có chút thương và trách nhiệm với Uyển Nhi là thích. Thấy Linh nhi như vậy Lý Sơn hung hăng kéo nàng vào gần người dùng đôi môi của hắn hút chặt lấy đôi một của Linh Nhi. Mặc cho Linh Nhi đẩy hắn ra hắn hôn chặt lên môi nàng một lúc mới rời đi.

“Lý đại ca thật là đáng ghét” khuôn mặt Linh Nhi đỏ lên nhìn về phía Lý Sơn lên tiếng.

Thấy khuôn mặt Uyên Nhi trở lên buồn bã Lý Sơn nhếch miệng cười: “Uyển Nhi lại đây đi!” Lý Sơn chưa để cho Uyển Nhi đồng ý hắn kéo Uyển Nhi lại gần hắn. một tay ôm chặt Uyển Nhi và Triệu Linh Nhi, Lý Sơn thở ra một hơi hắn cũng không hiểu hắn muốn làm gì nữa. Lý Sơn lên tiếng: “Hai muội có thể châp nhận Lý đại ca là kẻ háo sắc được không?”

“Chỉ cần Lý Sơn đại ca nhớ đến muội linh nhi cái gì cũng chịu hết!” Linh nhi lên tiếng.

“Uyển Nhi cũng muốn ở bên cạnh Lý Sơn đại ca” Uyển Nhi lúc này ôm chặt tựa đầu vào Lý Sơn sau đó quay sang về phía Triệu Linh Nhi lên tiếng: “Linh nhi tỷ tỷ đừng bắt Uyển Nhi rời xa Lý Sơn đại ca được không?”

“Chỉ cần muội cũng yêu thương Lý đại ca ta sẽ không ngăn cản muội” Linh Nhi gật đầu khẽ tựa đầu vào vai Lý Sơn.

Lý Sơn nhin Linh Nhi một chút rồi lại nhìn Uyển Nhi một chút. Hắn có chút yêu thương hai nàng nhưng so với Minh yên Vi tình yêu đầu hắn quả thực rất khó quên. Hắn cũng đang mê mang rốt cục mình đang làm gì nữa đây. Ban tay hắn lóe sáng ra một chữ”Linh” nhưng nó vẫn khá mờ.

“A, Lý đại ca chữ ‘Linh’ lại sáng hơn một chút rồi chứng tỏ Lý đại ca dành cho Linh nhi tình yêu lớn hơn một chút rồi” Linh nhi mỉm cười tủm tỉm về phía Lý Sơn: “Linh nhi vui lắm!”

Lý Sơn nhìn về phía mấy bức vách tường đá lên tiếng: “Phải làm sao ra khỏi đây đây?”

“Theo như Kiếm Thánh tiền bối nói…” Linh Nhi ngập ngừng đáp ứng lên tiếng: “nếu muốn rời khỏi khóa yêu tháp ngoài trừ phá hoại nó từ bên trong không có cách nào khác...”

Lý Sơn đứng dậy vuốt tóc về phía sau nhìn veè mấy cột đá. Hắn kiểm tra chút cơ thể của mình. Làn này tinh thần lực không có suy yếu mà lại có tăng trưởng ngay cả ma nguyên lực cùng chân nguyên lực cũng là như vậy. Lý Sơn nhìn về phía Linh Nhi lên tiếng: “Linh Nhi ngươi không chê ta nếu như ta là một ác quỷ chứ?”

“Linh nhi không quan tâm dù Lý đại ca có là gì đi nữa Linh Nhi vẫn sẽ ở bên cạnh Lý đại ca”Linh Nhi túm lấy tay của Lý Sơn.

“Còn muội” Lý Sơn nhìn về phía Uyển Nhi mở miệng hỏi.

“ta cũng giống Linh Nhi tỷ tỷ nguyện ở bên cạnh Lý Sơn đại ca cho dù bất kỳ việc gì xảy ra” Uyển Nhi hướng Lý Sơn không ngần ngại mà trả lời.

“hảo” Lý Sơn mỉm cười. Lúc này cả người hắn bắt đầu phát ra quang mang hắc ám. Hắn hướng hai người lên tiếng: “hai nàng hãy tránh xa sau lưng ta một chút…” Lý Sơn cơ thể bắt đầu biến đổi,cả người hắn mọc ra gai góc, da thịt biến đổi trở lên cứng rắn. thần mình hắn toàn là giáp cứng. hắn đang vận dụng cực hán tiến vào trạng thái hóa quỷ. Lý Sơn hống khiểu một tiếng hắn áp súc cực mạnh ma nguyên lực và chân nguyên cho chúng va chạm cực mạnh. Thân hình hắn bắt đầu nứt ra phun ả ra vòi máu.

“Lý Sơn đại ca” hai người không khỏi kêu lơn tiếng.

Thanh kiếm Yamato trong tay Lý Sơn phát sáng. Hắn hét lớn một tiếng: “Trảm phá thời không” một thanh hắc quang kiếm đâm thăng lên trời cao. Lý Sơn hống khiểu một tiếng chém mạnh vào một bên tháp. Dư uy bắt đầu lan ra. Khóa yêu tháp bắt đầu rung chuyển dần dần sụp đỏ. Lý Sơn hóa thành hinh người ôm lấy hai người Linh Nhi và Uyển Nhi bay ra khỏi tháp.

“Phá hủy khóa yêu tháp đạt được một chi tiết cấp A 15000 điểm thưởng”

Bất ngờ Linh Nhi ngất đi. Lý Sơn kinh ngạc lên tiếng hỏi: “Linh nhi ngươi làm sao vậy? Linh Nhi?”

“Mở ra nhiệm vụ tìm bảy món ngũ hành linh châu trúng phượng hoàng và xương kỳ lân cứu trị Linh Nhi…”

“Lý Sơn đại ca” “Sư phụ” “Lý biểu đệ” hàng loạt âm thanh vang lên. Lý Sơn ngoảnh đầu lại thì mấy người này không ai khác là đám người Lý Tiêu Dao và Triệu Vô Lệ.

“thiếu gia” âm thanh từ một người phía xa lên tiếng.

“Vergil đại ca”Lý Sơn nghi hoặc hỏi.

“Còn 9 ngày nữa chúng ta sẽ đối mặt với thiên thần và ác ma đội” Vergil lên tiéng: “Đáng tiếc Bái Nguyệt giáo chủ đã chết cùng với Thục Sơn bị chúng ta oanh kích nặng nề không có bất cứ ai có thể cho ta mượn lực”

Lý Sơn há hoóc miệng: “Chuyện này là sao?” Nghe thấy vậy Vergil bắt đầu giải thích. Lý Sơn gật đầu nhìn về phía Linh nhi lên tiếng: “Hiện nay Linh nhi bị thương chúng ta mau đi tim thánh cô tại Nam chiếu quốc”

Vergil nghe thấy thế gật đầu hướng Lý Sơn lên tiếng: “Thiếu gia mấy ngươi họ tìm được địa linh châu?”

“Là Triệu Vô Lệ?” Lý Sơn hỏi. Vergil gật đầu xác nhận.

Lý Sơn ôm trong ngực hai thiếu nữ hạ xuống gần đám người Lý Tiêu Dao. Mấy người Lý Tiêu Dao bắt đầu tiếp đến hỏi thăm Lý Sơn. Lý Sơn quay sang Triệu Vô Lệ lên tiếng: “Cô lấy được địa linh châu?” nghe thấy Triệu Vô Lệ gật đầu xác nhận Lý Sơn tiếp tục mở miệng: “Vậy đưa cho ta”

Nghe thấy giọng điệu bá đạo thì tân nhân nữ trong đoàn không nhịn được lên tiếng: “ngươi giựa vào cái gì mà đòi lấy địa linh châu. Thứ này nhưng là chúng ta tân tân khổ khổ lấy được ngươi giựa vào cái gì mà đòi lấy nó chứ?”

:”Đủ rồi!” Triệu Vô Lệ lên tiếng hướng về phía Lý Sơn trong tay nàng xuất hiện một viên linh châu nho nhỏ đang phát ra quang mang: “Ngươi mau cầm lấy!”

“Cảm ơn!” Lý Sơn quay về về phía Vô Lệ gật đầu một cái. Hắn lạnh lùng nhìn mấy người sau đó quét về phía Vergil lên tiếng: “ta muốn đến nước Nam Chiếu tìm thánh cô cưu trị Linh Nhi đại ca qua bên kia chuẩn bị cho trận chiến kế tiếp!” nghe thấy thế Vergil gật đầu ném cho Lý Sơn một mảnh bản đồ lớn.

Lý Sơn túm lấy mảnh vải ôm chặt hai thiếu nữ quay sang lên tiếng: “Uyển Nhi nàng bám chắc?”

“Người muốn đi đâu vậy sư phụ” người mở miệng không ai khác ngoài Lưu Tấn Nguyên: “Nếu được Lưu Tấn Nguyên nguyện giúp sư phụ một tay”

“ta sẽ giúp ngươi mộ tay ngươi đi một mình rất nguy hiểm” Triệu Vô Lệ lên tiếng với khuôn mặt lo lắng.

“Cô ở lại chăm sóc cho bọn họ đi. Nhiệm vụ này mọi ngừi giao hết cho ta đi” Lý Sơn lên tiếng: “Dù sao ta cũng là thực lực mạnh nhất. Cô cứ hãy an bài đảm bảo họ sống được đi đã!” nghe thấy thế Triệu Vô Lệ thoáng suy tư rồi gật đầu.

Cả ngươi hắn bốc ra năng lượng manh liệt. Lý Sơn bật một cái hắn lao thẳng về phương Nam phi hành. Tốc độ nhanh bằng tốc độ âm thanh. Mọi người không khỏi cảm thán: “Tốc độ phi hành thật khủng khiếp!”

Lam y thanh niên tiến vào một hang động lớn. Lý Sơn cũng phải đi qua đây. Hắn dừng lại vung tay ra một cái đồi nhỏ toàn bộ là vũ khí là vũ khí xuất hiện tại nơi này. Uyển Nhi kinh ngạc lên tiếng hỏi: “Mấy thứ này là gì vậy Lý đại ca…”

“Mấy thứ này là đồ do ta chế ra muội đừng là lùng. Giờ chúng ta đi tìm cách cứu Linh nhi trước đã” Lý Sơn bật người phi hành về phương nam: “Vergil chuẩn bị mọi thứ đi chúng ta sẽ đánh lớn một trận….”

“Được!” Vergil mỉm cười gật đầu đồng ý.

Lý Sơn lại tiếp tục ôm hai người tiếp tục phi hành về phía Nam. Hắn không biết Thánh cô của Nam Chiếu quốc ở đâu. Lý Sơn lúc này đứng giữa kinh đô nước Nam Chiêu mà hét lớn một tiếng: “Thánh cô nước nam chiêu ở đâu cút ra khỏi đây cho ta gặp mặt”. Lý Sơn vận dụng toàn công lực phát ra tiếng rống giận. Nhiều người phàm bị hắn chấn cho hộc cả máu mồm.

“Dừng lại!” một âm thanh quát lớn người này không ai khác là Thánh cô của nước nam Chiếu. Thánh cô ăn mặc một bộ đồ kiểu dân tộc rất giống với kiểu của người dân tộc vùng sâu, mường hay Hmong gì đó của dân tộc Việt Nam. Thánh cô lên tiếng: “tiền bối ngươi là ai?”

“Cô là thánh cô của nước nam chiếu?” Lý Sơn nghi ngờ hỏi

“Đúng vậy tiền bối ngươi là ai tại sao lại đến nơi này hại dân chúng Nam Chiếu quốc ta?” Thánh Cô lên tiếng nghi hoặc hỏi.

Lý Sơn cầm trong tay thiếu nữ hạ xuống đưa về phía Thánh Cô. Một thiếu nữ trong đoàn của thánh cô lên tiếng: “Là công chúa, chính là công chúa a…”

“Cái gì!” Thánh cô hét lớn kinh ngạc: “A nô con không nhận nhầm chứ?”

“Con tuyệt đối không nhận nhầm” A Nô lên tiếng: “ông chúa, công chúa làm sao thể này?”

“Mau mau đưa công chúa theo ta a” Thánh cô bắt đầu rời đi dẫn theo đám người Lý Sơn. Lý Sơn thấy vậy cũng gật đầu đi theo. Hắn nhanh chóng giảo bước lúc này hắn nhưng vô cùng lo lắng.

Trong phòng đi đi lại lại thì đột nhiên có một đám binh lính đi đến. Một trung niên nam tử chạy đến lên tiếng: “Linh nhi, nói cho ta biết Linh Nhi nó đâu?”

Một người thiếu nữ tiến về phía trung niên nhân lên tiếng: “Hoàng thượng xin người chờ chút thánh nữ đang cứu trị cho công chúa nhất định sẽ được?”

“Nó bị làm sao vậy? Linh nhi con ta nó làm sao vậy?” trung niên ăn mặc dân tộc theo sau là hai quan binh bộ mặt vô cùng lo lắng hướng về phía Lý Sơn lên tiếng hỏi.

“ông là phụ thân của Linh Nhi?” Lý Sơn nghi hoặc hỏi hướng về phía vua nam man.

“Điều dân to gan lớn mật…” Một tên binh linh hét lên hướng Lý Sơn chĩa kiếm về phía trước ngay sau đó hắn ộc máu nằm xuống đất. Mấy binh lính phía sau định động thủ lúc này đều bị áp lực của Lý Sơn trấn bụng thổ huyết ngã xuống đất.

Lý Sơn nhếch miệng cười lên tiếng. Uyển Nhi đang ở bên cạnh cố gắng níu kéo áo hắn nhắc nhở hắn. Lý Sơn mở miệng: “uổng cho ông làm một người phụ thân ngay đến cả nữ nhi và thê rử của mình cũng không bảo vệ nổi”

“Ta…” trung niên nam nhân lên tiếng không biết đáp lời sao.

“Nương a, công chúa sao rồi?” A Nô là người lên tiếng đàu tiên khi thấy thánh cô bước ra.

“Linh hồn công chúa bị thương quá nặng cần phải tìm được ngũ hành linh châu cùng với trứng phượng hoàng và xương kỳ lân để cứu trị” Thánh cô thở dài lên tiếng.

Lý Sơn nhếch miệng lên tiếng: “Tôi có thổ linh châu và địa linh châu hiện nay không biết tung tích của hai thứ khác a… Thanh cô có biết tung tích của hai thứ này không?”

Thánh cô gật đầu: “Chỉ là hỏa linh châu cùng với phong linh châu nằm ở hai đại thần thú phượng hoàng và hỏa kỳ lân. Nhân tiện ta có thể lấy được bốn thứ còn thủy linh châu cậu đến Thánh hồ kiếm thử?”

“Việc này giao cho trẫm, trẫm nhất định đi làm được!” Trung niên nhân hô lớn: “Người đâu…”

Lý Sơn quay về phía Uyển Nhi lên tiếng: “Muội ở đây ta lần này đi một chuyến. ngoan ngoãn chờ ta ở lại đây được không?”

Uyển Nhi nghe thấy vậy gật đầu đáp ứng. Lý Sơn dùng vận tốc cực hạn đi đến miếu Nữ Oa.

Bước vào một căn miếu rách nát. Lý Sơn thở dài lăc đầu có vẻ như là Bái Nguyệt giáo đã làm cho mọi việc trở lên tệ hơn thì phải. Lý Sơn tặc lưỡi lắc đầu. hắn phải sơm tìm ra mấy viên linh châu để kết thúc yên tâm vào đánh một trận. Hắn quan sát một bức tranh chữ từ đó có chút sóng ba động một con hỏa kỳ lân vàng nhảy khỏi bức tranh ra về phía Lý Sơn gầm gừ lên tiếng: “gru, loài người ác độc đừng làm dơ dáy chỗ này!”

“Ô hô đây là kỳ lân huh?” Lý Sơn mỉm cười nhìn về phia con kỳ lân lên tiếng: “Rõ ràng là một con chó to găn thêm cặp sừng của sơn dương trở thành ky lân huh?”

“Loài người nhỏ bé sao ngươi dám phu ra những từ uế ngữ nhục mạ thần thú!” Hỏa kỳ lần khè một đoàn lửa về phía Lý Sơn.

Lý Sơn nhảy khỏi chỗ đó, hỏa lại bám vào một cái cột làm cho nó bốc cháy nhưng rất nhanh hỏa kỳ lân thu hồi nó không làm ảnh hướng tơi miếu Nữ Oa. Lý Sơn phẩy phẩy tay thoát đi hơi nóng hướng kỳ lân lên tiếng: “Lần này ta đến là vì hai thứ mộ là hỏa linh châu hai là xương kỳ lân” Lý Sơn rút ra thanh kiếm lên tiếng: “Vậy chúng ta ra ngoài đánh đi cho thỏa mãitránh làm hỏng chỗ này được chứ?”

Lý Sơn mặc kệ kỳ lân hắn lao ra ngoài khỏi căn miếu kỳ lân thấy vậy cũng tiếp tục đuổi theo. Kỳ Lân hướng về phía Lý Sơn lên tiếng hỏi: “ngươi là người từ dị giới đến?”

Lý Sơn im lặng hắn vê kiếm dưới đât quay một vòng tròn rất mạnh một đám đất đá dược dọn dẹp sạch sẽ chỉ đệ lại một mắt đất kông còn sỏi đá vụn. hắn quay về hướng Kỳ Lân lên tiếng: “Ngươi biết ta từ đâu đến sao?”

“ta chỉ biết ngươi từ dị giới đến…” Kỳ Lân nhìn chằm chằm vào Lý Sơn lên tiếng: “hơn nữa ngươi không phải con người. Ngươi nên ròi khỏi nơi này đi, nơi này không dành cho ngươi…”

Lý Sơn mỉm cười nhìn về phía Kỳ Lân lên tiếng: “Giao ra xương của ngươi cùng hỏa linh châu nếu không…” Lý Sơn rút ra thanh kiếm yamato chỉ về phía kỳ lân.

“Xú trùng ngươi đã chọc giận ta ban thần thú rồi đấy” Hỏa kỳ lân phun về phía Lý Sơn một đạo hỏa nhận. Lý Sơn xoay vòng kiếm Yamato tạo một vòng tròn khiên chắn lại hỏa lực. Nhưng lần này có vẻ hắn quá khinh địch. Lý Sơn cảm nhận được hỏa lực bức người hắn nhảy lui về phía sau tránh khỏi bất quá thân thể hắn bị một luồn lửa bắn vào. Lý Sơn phải vận khởi Cửu u ma diễm để dập tắt nó.

“không ngờ ngươi lại có thể dập được Tam vị chân hỏa của ta” Kỳ Lân nhìn về phía Lý Sơn trong con mắt nó bắt đầu đỏ bừng cả người nó bốc ra hỏa lực cao ngùn ngụt.

“Hừ, tinh thần trân bạo” Lý Sơn gầm lên một tiếng nhưng rất nhanh bao phủ quanh kỳ lân là một màn sáng bảo vệ. Lý Sơn lắc lắc đầu cái này c.mẹ nó lại là kháng tinh thần lực công kích hứ. Hắn nhớ mấy loài thú dù chí tuệ cao ũng tinh thần lực hết sức nhỏ yếu. nếu tính chỉ có rồng mới có loại năng lực này thôi không ngờ kỳ lân cũng có cơ đấy.

“Hống” Kỳ lân hống khiêu lên một tiếng chân nó liên tục dẫm lên đột nhiên Lý Sơn cảm giác được nguy hiểm hắn nhay tránh né. Từ dưới đất phụt lên một cột lửa cao cả trượng. Lý Sơn cứ mỗi lần lăn tránh là y nguyên có một cột lửa từ dưới đất bắn lên hắn không nhịn được bay lên trời.

“Khè” từ miệng kỳ lân băn ra một quả cầu lửa cực lớn về phía Lý Sơn hắn phải dùng tinh thần niệm lực song song tạo màn bảo vệ tránh sáng một bên. Con này không yếu hơn Độc Cô Kiếm Thánh chút nào.

Nhưng hắn lại thấy quả cầu lửa từ phía sau vẫn tiếp tục đuổi hắn thầm ói ra mộ tiếng cái này sao giống tên lửa đuổi quá trời… Lý Sơn không làm gì khác hơn là tập hợp liên tục kiếm linh bắn thẳng hướng về phía quả cầu. Liên tục kiếm linh bắn về phía quả cầm làm cho nó nhỏ lại nhưng ngay sau dó hắn thấy mộ vật lao về phía hắn cực nhanh.

“Rầm” Lý Sơn bị một cú húc cực mạnh hai cái sừng căm xuyên qua thân thể của hắn, hắn bắn mạnh đập xuống đất. Nhưng rất nhanh vết thương hắn liền lại trong chớp mắt. Hắn cũng không muốn kéo dài trận đánh này quá lâu hắn còn cần đi tìm mấy thứ khác cùng vì nhiều nguyên nhân. “Xẹt, xẹt…” cả thân hình lý Sơn đnag biến đổi cả người hắn bắt đầu hóa quỷ Lý Sơn gào lên: “Thiên ma giải thể” đằng sau hắn xuất hiện một bóng dáng cực kỳ cao lớn màu đen tuyền.

Lý Sơn cầm tron thanh tay Yamato. Hắn nhìn về phía Kỳ Lân. Kỳ Lân trông có vẻ cực kỳ sợn hãi thân thể nó run lên bần bật. Nó há miệng phun một hỏa cầu vè phía Lý Sơn. Lý Sơn nhìn về phía nó đột nhiên thân hình hắn biến mất. Lý Sơn gầm nhẹ:”Thứ nguyên liên hoàn trảm” hành loạt quả cầu đen chi chít trung quanh quanh hỏa kỳ lần.

“hống” hỏa kỳ lần hống lên một tiếng ngã bịch xuống. Lý Sơn trở lại hình người hướng nó đi đến. Cả người nó đầy vết thương là vết thương. Lý Sơn suy nghĩ gì đó rồi dùng kiếm vung lên trên tay hắn xuất hiện một cái đoản đuôi ngắn rơi ra. Lý Sơn hướng về nó phún mấy cái phún vụ tề cấp nó phun thuốc.

Rất nhanh vết thương tren người hỏa kỳ lân đã khéo miệng Lý Sơn lên tiếng hỏi: “giao cho ta hỏa linh châu đi?”

Hỏa kỳ lân nhìn Lý Sơn nó khẽ gật đầu thả ra một viên linh châu màu hỏa sắc. Lý Sơn thu vào lòng bàn tay. Hỏa kỳ lần lên tiếng: “Dị giới giả có thể cho ta biết ngươi lấy xương kỳ lân và hỏa linh châu làm gì không?”

Lý Sơn hướng về hỏa kỳ lân lên tiếng: “ta muốn mở cứu Linh Nhi đơn giản chỉ có vậy thôi đoản đuôi này của ngươi có thể giúp ta cứu trị Linh nhi…”

“Là Linh nhi con gái của Thanh Nhi” Kỳ Lân nghi hoặc lên tiếng hỏi.

“không sai ngươi biết nàng?” Lý Sơn biết chút ít truyện về mấy người này nhưng hắn đều vờ như chưa biết mà thôi.

“Vậy ngươi háy đi theo ta” Ký lân lên tiếng. hắn dẫn Lý Sơn trở lại miếu Nữ Oa. Hăn hướng Lý Sơn lên tiếng: “mu chạm dưới mu bàn chân bước tượng của thần Nữ Oa ngươi sẽ biết tất cả mọi chuyện…”

Lý Sơn đi đến chạm vào bức chân của Nữ Oa thì đột nhiên đầu hắn vang lên âm thanh: “Trở về thời gian mười năm trước thời gian truyền tồng bắt đầu” Lý Sơn đột nhiên thấy thời gian như ngắt quãng mắt hắn tối sầm lại.

“thời gian truyền tống kết thúc. Sau bốn ngày người truyền tống sẽ trực tiếp quay lại Nữ Oa miếu…”

“huh” Lý Sơn ngước nhìn về phía trước. Lúc này hắn xuất hiện trong đám đông mọi người lúc này đang hò hét. Nếu như hắn không nhầm thì lúc này mình ở chỗ vô cùng tệ đây à nha. Chính xác là sự kiện xuất hiện trước hoang hậu Nam Chiếu bị vua Nam Man ra lệnh nhốt vào ngục. Lúc này một thiếu nữ vô cùng xinh đẹp bước ra mọi người hò hét lớn: “Giết hoang hậu trừ yêu tà, giết hoàng hậu trừ yêu tà…”

Trung niên nhân nhìn veè phía thiếu nữ mặt ô cùng thất thố lên tiếng: “Thanh nhi trẫm có nối với nàng”

Thiếu phụ nhìn thẳng về phía trun niên nhân len tiếng: “hoàng hậu từ xưa đến nay thiếp chưa hề trách cứ hoàng thượng.”

Một hắc bào trung niên nhân đứng ở đó hướng về phía hoàng hạu lớn tiếng nói: “Cô là ma quái làm điên đảo quốc dân. Đáng giết!”

“Đáng giết! đáng giết…” nhân dân bắt đầu reo hò.

Hoàng thượng nước Nam Chiếu mặt xanh xám lên tiếng: “Giáo chủ tại sao ông lại ho rằng cô ấy là yêu ma?”

Thấy thế hắc bào trun niên nhân hơi cau mày lên tiếng: “hoàng thượng đừng bị yêu ma mê hoặc. Ngài hãy minh xác!”

Dân chúng lại tiếp tục reo hò: “Giết hoàng hậu trừ yêu tà…”

Hoàng đế Nam Chiếu lúc này đã nổi sung lên quát lớn: “Im lặng, im lặng…”

Nhưng có vẻ như uy tín của quốc vương không bằng Bái Nguyệt giáo, người dân liên tục hò reo: “giết chết bà, giết chết bà…”

Thiếu phụ xinh đẹp hướng hoàng thượng nước Nam Chiếu lên tiếng: “hoàng thượng tất cả không thể quay đầu lại được nữa. Hoàng thượng hãy quyết định đi!”

“không được trầm không thể quyết định” vua Nam Chiếu để ra một bộ mặt vô dụng liên tục lắc đầu phản đối.

Thiếu phụ hướng về phía vua Nam Chiếu lên tiếng: “Dân chúng nước chúng ta đã bị mê hoặc. thiếp và ngài không thể làm gì được nữa”

Hắc bào nhân lại lên tiếng: “Giết hoàng hậu” cùng theo đó là nhân dân bắt đầu hèo ro ủng hộ theo.

Một nam nhân chạy đến trước mặt của thiếu phụ hắn nhìn nàng có chút lo lắng. Hắn hướng về thiếu nữ chắn trước người của nàng. Thanh niên lớn tiếng chắn trước người nang lên tiếng: “Ai dám tổn thương Thanh nhi”

Thấy thanh niên bước đến ngăn cản mọi người giết hoàng hậu. Hoàng thượng nước Nam Chiếu có chút lo lắng lên tiếng: “Bạch đạo trưởng ngươi muốn làm phản sao!” Cùng với đó là một đám. Nghe thấy thế Tửu Kiếm Tiên bắtdầu phản bác. Mọi người bắt đầu răng co.

Hoang thượng không còn cách quát lớn: “Các ngươi câm miệng” sau đó hắn lại tiếp tục mở miệng: “hãy nhốt hoàng hậu vào thiên lao ba ngày sau trẫm sẽ có định đoạt!”

Lý Sơn lắc lắc đầu rời đi hắn lúc này cần chạy vào hoàng cung cứu lấy một người. Lý Sơn nhay chóng chạy tới hoàng cung thì thấy một lão nhân đang ôm một đứa trẻ chạy ra ngoài. Lý Sơn thấy cả đám ddang truy sát lão nhân này còn liên tục hô hào: “bắt bọn họ lại bắt bọn họ lại…”

“hừ” Lý Sơn nhếch miệng lại cười một tiếng. Hắn nhẹ nhàng bước về phía lão nhân. Mấy tên thị vệ đều bị trấn hộc máu ngã xuống đất.

Lão nhân bộ mặt nghi hoặc nhìn về phía Lý Sơn lên tiếng: “Ngươi là ai?”

Lý Sơn nhún nhún vai gãi gãi mũi: “là người cứu bà và công chúa.” Thấy bộ mặt nghi ngờ của lão nhân Lý Sơn hướng về phía lão nhân mở miệng: “Với thực lực lực của tôi mà bà vẫn lo lắng tôi lừa bà ư. Nếu như tôi muón rất dễ dàng bắt đi công chúa mà không cần phải hỏi ý kiến của bà đúng chứ?”

Nghe thấy thế lão lão gật đầu một cái. Lý Sơn không ngần ngại mà túm lấy nữ hài từ cùng với lão nhân. Hắn bật mạnh về phía trời hướng Tiên Linh đảo phóng đi. Lúc này nữ hài tử đã tỉnh khóc lóc: “lão lão đây là đâu mẫu thân ở đâu ô, ô, con muốn gặp lại mẹ?”

“Hoàn thành nhiệm vụ đạt được một chi tiết cấp B 5000 điểm”

Lý Sơn mỉm cười: “yên tâm mẹ của Linh Nhi nhất định sẽ không sao đâu?”

“Thật sao?” Linh Nhi bộ mặt nghi hoặc nhìn về phía Lý Sơn: “Có thật không đại ca?”

Linh nhi nhìn chằm chằm về phía Lý Sơn. Tiểu hài tử có vẻ ra dáng trưởng thành, tiểu hài tử lớn tiếng nói: “Đại ca huynh thật là đẹp trai?”

“Vậy sao?” Lý Sơn lên tiếng nghi hoặc hỏi.

Linh Nhi không biết gì lúc này lên tiếng:”Linh nhi sau này lớn lên đâị ca có thể cưới Linh Nhi được không?”

Lão lão thấy vậy thì có chút tức cười nhưng sợ đắc tội với thiếu niên này lên tiếng nói: “linh nhi không được nháo!”

Lý Sơn mỉm cười hướng về phía Linh Nhi lên tiếng. hắn lúc này đang đạp lên một thanh kiém khá lớn. một thanh kiếm hắn dùng để phi hành lấy từ phiến kịch tình trước Devil May Cry 3. Hắn nhẹ nhàng xoa đầu thiếu nữ: “hảo được đợi muội sau mười năm ta sẽ tìm muội nếu như lúc đó muội vẫn muốn kết hơn với một người như ta ta sẽ kết hôn với muội được chứ?”

“huh muội muốn làm gì vậy?” Linh Nhi lúc này đưa ra một ngón tay hướng về phía Lý Sơn.

“Móc nghéo đó đại ca” Linh nhi nhỏ giọng lên tiếng.

Lý Sơn nghe thấy thế gõ gõ đầu của mình: “Được rồi nhưng muội phải hứa với ta một chuyện được không?”

“Chuyện gì vậy đại ca?” linh nhi trả lời với giọn lè nhẹ của một tiểu nữ hài.

“uhm”Lý Sơn trầm tư lên tiếng: “Sau này có chuyện gì đi nữa muội cũng phải sống thật hạnh phúc được không?”

“Được Linh Nhi hứa với đại ca” Linh Nhi lúc này móc nghéo hướng Lý Sơn.

“Cảm ơn ân ông đã cứu ta và Linh Nhi không biết tên của ân công” Lão nhân lên tiếng hỏi.

Lý Sơn mỉm cười lên tiếng: “Lý Sơn”

“Đúng rồi chúng ta đang đi đâu vậy ân công?” bà lão lên tiếng.

“Tiên Linh đảo” Lý Sơn dứt khoát trả lời.

Lúc này một đợt gió đến mang theo hat bồ công anh lơ lửng trong giớ dưới ánh trời chiều bồ công anh trở thành màu đỏ trông chúng lúc này vô cùng đẹp. Linh Nhi lúc này lên tiếng: “Đại ca đại ca xem kìa thật là đẹp!” Linh Nhi lần này nhưng túm được một cánh bồ công anh biến dị nó có màu đỏ tiểu hài tử vô cùng thích thú.

Lý Sơn hướng về Linh nhi quệt mũi nhẹ sau đó lên tiếng: “Đại ca dẫn Linh nhi đến một chỗ thế ngoại đào tiên đẹp lắm có chịu không?”

“Chịu” Linh Nhi gật đầu mỉm cười hướng về phía Lý Sơn lên tiếng: “Vậy chúng ta sẽ cùng sống với nhau chứ đại ca?”

Lý Sơn gãi gãi mũi: “không được đâu anh phải rời đi? Sau mừoi năm sau chúng ta sẽ gặp lại được không Linh Nhi!”

“không, không muốn… Linh Nhi muốn đi cùng ca ca cơ” Linh Nhi khóc thút thít.

Lão lão thấy vậy vỗ về an ủi Linh Nhi: “linh Nhi không được nháo!”

Lý Sơn mỉm cười hướng Linh Nhi: “Muội quên rồi sao ta còn phải đi kiếm mẫu thân của muội mà!”

Nghe thấy thế Linh Nhi trìu trìu đôi mắt sau đó hướng Lý Sơn gật đầu: “Đại ca nhơ dẫn mẫu thân của muội đi về nhé”

Lý Sơn mỉm cười: “Ta sẽ cố gắng hết sức!”

Sau khi đưa hai người Lão lão và Linh Nhi đến Tiên Linh đảo Lý Sơn bắt đầu rời đi lần này hắn muốn tìm đến lấy một thứ rất có thể hắn muốn lấy một thứ có thể trùng khớp với sự hiện diện của thủy linh châu. Hắn cầm trong tay cây Thát tinh Kiêm thờ dài một hút hắn quả thực có chút đau lòng.

Hắn trở lại một thành trân nhỏ gần đó mà nới hắn nhanh chóng tìm được. nếu hắn đoán không nhầm thì lần này rất có thể kiếm được hứ hắn muốn “thủy linh châu”. Đứng trong tòa đình viện nho nhỏ, trơi bắt đầu đổ mưa. Lý Sơn tìm thấy một cậu bé trong tay đang cầm hạt châu. Lý Sơn hướng đến: “Nè tiểu huynh đệ, hạt châu của đệ rất đẹp có thể bán cho huynh được không?”

“không được cái này từ phụ mẫu của ta ta sẽ không bán cho đại ca đâu” Lý Tiêu Dao lên tiếng giọng lè nhè như trẻ con.

“Huh!?” Lý Sơn nhếch miệng cười nhìn về phía Lý Tiêu Dao hắn lên tiếng: “Tiểu hài tử em có muốn làm đại hiệp không?”

“Đại ca nói gì vậy Lý Tiêu Dao chính là đại hiệp mà?” Lý Tiêu Dao vỗ vỗ ngực mình.

Lý Sơn suy nghĩ một chút lên tiếng: “A, ,a dại hiệp gì mà không có lấy một thanh kiếm ha?” Sau đó tron tay Lý Sơn xuất hiện một thanh bảo kiếm. thanh này chính là Thất Tinh bao kiếm thảo nào hắn thấy quen quen khi uyển Nhi đưa cho hắn. hóa ra nhiệm vụ hắn sau này dùng thanh này đổi lấy thủy linh châu. Nếu như hắn không dùng nó để đổi thủy linh châu trời mới biết chủ thần sẽ hành hạ hắn thế nào.

“Đại ca huynh dùng nó để đổi lấy thủy linh châu của ta sao?” Lý Tiêu Dao nhỏ nhẹ với cái giọng lè nhè.

“Ân nếu đệ thích ta sẽ đổi nó cho đệ” Lý Sơn khuôn mặt mỉm cười trôg giống hệt một quai thúc thúc đang quải la lỵ. Hiện giờ hắn đang trong chế độ quai thúc thúc lừa trẻ con a nha…

Lý Tiêu Dao nhìn một hút trong tay hạt châu của mình. Tiểu hài từ suy nghĩ một chút lên tiếng: “Được ta đổi nó cho huynh” Lý Sơn giao kiém cho Lý Tiêu Dao. Lý Tiêu Dao bắt đầu giao cho Lý Sơn một viên hạt châu.

Lý Sơn nhớ đến gì đó lên tiếng: “Chờ đã tiểu huynh đệ!”

“Có chuyện gì không đại ca” Sau đó Lý Tiêu Dao lại tiếp tục nói: “Không cho đại ca đổi lại đâu đấy nhé?” Lý Tiêu Dao làm một bộ ôm lấy thanh kiếm.

Lý Sơn lắc đầu trong tay xuất hiện một thỏi vàng hắn dầu diếm về phía Lý Tiêu Dao. Lý Tiêu Dao mắt bắt đầu sáng lến. Lý Sơn lên tiếng: “Cái này là cho đệ và đại thẩm của đệ…”

Lý Tiêu Dao túm lấy nhét nó vào tay ao hướng Lý Sơn hỏi: “Đại ca sao huynh biết ta có đại thẩm a. ta nhưng là chưa nói với huynh ta có đại thẩm mà. Hay là huynh có ý với đại thẩm ta ta dắt mối cho đại ca nha!”

Lý Sơn lắc đầu vỗ võ đầu tiểu hài tử. hắn ngự thuật phi hành tăng tốc chạy về phía nước Nam Chiếu. Trong lòng tính toàn chỉ còn lại trúng phượng hoàng và phong linh châu. Hiện này cả hai thứ này đều là từ phượng hoàng cầm. Hắn theo nhận biết thông tin có được chỉ có hoàng hậu mới biết chúng ở đâu. Rõ ràng là chủ thần thay đổi kịch tình chơi đểu Lý Sơn. Nếu Lý Sơn để hoàng hậu chết mình tiêu là cái chắc không biết bao giờ mới tìm được trứng phượng hoàng và phong linh châu đây. Nếu như kông tìm được mình dễ bị mạt sát a. tuy hắn không sợ nhưng ahứn sẽ không có chuyện để cho Linh nhi chết được…

Lý Sơn bay thẳng về nước Nam Chiếu hắn tăng tốc độ đến cực hạn. hắn cảm giác được nguy cơ đến gần. hắn dùng tinh thần lực quét xem thì thấy hai người đang đấu với yêu thú bộ dạng vô cùng trật vật người này không ai khác là Tửu Kiếm Tiên và hoang hậu Nam Chiếu Thanh Nhi. Họ chỉ trong vài giây sẽ không chống lại được.

Lý Sơn điên cuồng cho hai loại ma nguyên lực và chân nguyên lực va chạm vào nhau để cho chúng đẩy đến hắn cực hạn. Lý Sơn thân thể đã trong trạng thái hóa quỷ. Hắn điên cuồng áp súc vận phi hành thuật đến cực hạn. hắn thảo cả nhà chủ thần hắn không nghĩ đến sẽ nhanh như vậy rõ ràng nói là sau ba ngày mứoi định đoạt thế nào vừa mới trở sáng sớm qua một ngày mà đã thế.

Lý Sơn vận cực hạn dùng Beowulf tung ra cú đấm cực mạnh hắn lão thẳng về Thủy Ma thú mà không quản thân thẻ làm sao. Hắn biết một khi hoàng hậu chết hắn sẽ khó mà lấy được thứ mình muốn. trời mới biết phượng hoàng lúp ở nơi khốn kiếp nào.

“oanh” Thủy Ma Thú bị cú đấm của Lý Sơn vô cùng bá đạo bắn thẳng xuống đấy hồ. hắn nhìn về phía hoàng hậu lên tiếng: “bà là hoang hậu nam chiếu?”

“Cậu là?” thiêu phụ nghi hoặc lên tiếng hỏi.

“Linh Nhi cẩn thận hắn cả người phát ra tà khí vô cùng nồng nặc” Tửu Kiếm Tiên lên tiếng: “nếu như ta không nhầm thì hắn là một kẻ tu ma”

Lý Sơn nhún nhún vai mỉm cười cũng không có phản đối hắn hướng về phía đay hồ len tiếng: “tốt nhất các vị rời khỏi đây…” hắn rút ra thanh kiếm yamato hướng về phía Thủy Ma Thú lên tiếng: “nó là của tôi!”

Thiếu phụ thấy vậy mở miệng nói: “Không được đây là trách nhiệm của hậu nhân Nữ Oa chúng tôi!”

Lý Sơn phảy phẩy tay: “Bỏ qua nó đi!” hắn hướng thiếu phụ lên tiếng: “Nói chuyện sau đã”

“hống” thủy Ma Thú gầm lên xông thẳng hương Lý Sơn đơp một cái rất mạnh. Lý Sơn dùng mộ cú trick di chuyển cực nhanh tránh thoát. Hắn vung kiếm chém lên thăng hướng thủy quái một đạo kiếm khí bắn tới. Thủy Ma thú khè một đạo thủy nhận thăng hướng Lý Sơn. Hai đạo tường bích va chạm vào nhau phát ra oanh long long. Từng sóng âm xung kích phát ra.

“Thanh nhi chúng ta phải rời khỏi đây trận đâu này chúng ta không thể xen vào được đâu” Tửu Kiếm Tiên kéo tay thiếu phụ.

Thiếu phụ lên tiếng: “Ta sao có thể rời đi được trách nhiệm tiêu diệt Thủy Ma Thú là của hậu nhận Nữ Oa chúng ta sao ta có thể rời đi được…”

“Thanh Nhi” Tửu Kiếm Tiên hét lớn.

Thiếu phụ nhàn nhạt trả lời: “huynh đưng khuyên ta nữa!”

Lý Sơn nhìn về Thủy Ma Thú hắn cũng không ngờ con này cương hãn như vậy. Dưới nước đúng là lợi thế của nó. Lý Sơn công pháp lại là lửa đúng là khá rắc rồi. hắn hướng về Thủy quái lên tiếng: “Ô, hô mày chỉ làm được như vậy thôi sao tiêu ngư. Nếu khá hơn một chút ta sẽ để ý mày nhưng có lẽ ta không có nhiều thời gian như vậy nên xin lỗi mày nhé” Lý Sơn mỉm cười nhìn về phía thủy quái hắn gầm nhẹ: “Quick Silver”

Hắn chỉ vài đường kiếm cắt ra Thủy Ma Thú bị cắt thành nhiều mảnh. Lý Sơn nhếch miệng mộ cú đám cực mạnh vào cái mảnh đầu lớn nhất hắn móc trong đó ra một viên thủy tinh màu lam nhạt. Khi hắn dừng lại Quick Silver mấy người hoàng hậu và Tửu Kiếm Tiên há hốc miệng lên tiếng: “Chuyện gì vừa xảy ra vậy?”

Lý Sơn lắc đầu trầm ngâm có vẻ như hắn quá phụ thuộc vào chiêu bug này rồi. nếu như hắn làm vậy rất có thể có vấn đề xảy ra. Thế này thì làm sao mà hắn tiến hóa lên cơ nhân tỏa tiếp theo được. Cơ nhân tỏa là đối mặt với nguy hiểm mở ra. Lý Sơn trầm ngâm suy nghĩ. Hắn nhất định phải tính đến kế hoạch kia dù gì cũng phải thực thi nó.

Lý Sơn quay ra đám người tửu Kiếm Tien lên tiếng. Lúc này hắn đã trở về hình ngừi. Thân thể hắn có chút suy yếu. Lý Sơn lên tiếng hướng hoàng hậu Nam Chiếu lên tiếng: “Tôi cần bà đáp ứng hai sự kiện”

“ngươi là ai, ngươi muốn cô ấy làm gì” Tửu Kiếm Tiên chắn trước người thiếu phụ lên tiếng.

“Tiểu bằng hữu ngươi đã giúp tộc Nữ Oa tiêu diệt thủy Ma Thú ơn đức này hungc ta không quên. Ta có thể đáp ứng cậu mọi điều kiện có thể” Thiếu phụ không ngần ngại lên tiếng.

Lý Sơn trầm ngâm một chút lên tiếng: “trong vòng 10 năm 5 thắng 12 ngày tính từ ngày này bà không được gặp mặt Linh Nhi cũng không thể để cho Linh Nhi biết được sự tồn tại của bà…”

:”Tại sao?” thiếu phụ nghi hoặc hỏi.

Lý Sơn gãi gai mũi: “Tôi chỉ muốn sắp sếp mọi thứ theo đúng lịch sử của nó mà thôi!” Lý Sơn lắc lắc đầu. Hắn chỉ cố dẫn dắt mọi thứ theo hướng phát triển tốt nhất. Trời mới biết chủ thần sẽ nâng cao độ khó thể nào, hơn nữa mọi biến tướng có thể làm cho mọi việc vượt tầm kiểm soát của Lý Sơn.

Thiếu phụ suy nghĩ một hút thì mở miệng nói: “Được ta hứa với cậu. Còn điều kiện thứ hai…’

Lý Sơn nghiêng đầu lên tiếng: “Ta cần phong linh châu và trứng phượng hoàng để cứu người… Chắc chắn cô biết chúng ở đâu?”

Hoàng hậu suy nghĩ một chút rồi mở miệng: “Được rồi nếu như cậu muốn tôi sẽ dẫn cậu đi tiểu bằng hữu…”

Trong một sơn động khá lớn một lam y thanh niên đang quan sát hồng y thiếu nữ lên tiếng: “Tiểu hồng ta cứ có cảm giác bôn chồn quả thực không hiểu được. ta cảm giác được mỗi ngày qua đi nguy hiểm càng ngày càng đến gần. Mặc dù ta đã là cường giả cấp bôn trung cấp cơ nhân tỏa có sức mạnh tâm linh ánh sáng là trưởng khống thời không. Với thực lực của ta ngay cả cường giả cấp bốn cao cấp ta cũng đánh một trận không sợ nhưng đáng tiếc cái cảm giác này vẫn đeo bám…”

“ông xã anh quá lo lắng rồi!” Hồng y thiếu nữ đang tiêm một thứ chất lỏng vao một nam nhân đang bị đánh ngất. Thiếu nữ lại tiếp tục trả lời: “Lúc nào chúng ta sống trong luân hồi đội đều có cảm giác như vậy mà, anh đừng quá lo nhĩ nữa…” Nghe thấy hồng y nữ tử nói vậy thanh niên khẽ gật đầu.

Đứng trước một cánh đồng lớn. hơn nữa xuất hiện vô cùng nhiều cây ngô đồng cao lớn. Lý Sơn sặc lưỡi c.mẹ nó cây ngô mà cũng to như thế này sao. Hắn đang suy nghĩ thì một âm thanh cắt ngang Lý Sơn. Thiếu phụ lên tiếng: “Đây là cấm địa của Hồ tộc chúng tôi, thường thời gian này sẽ có một con trống một con mái thay nhau ấp trung nên rât khó có thể lấy trộm trứng cửa chúng. Nếu cậu muốn lậy trộm chứng của nó cậu phải chờ cho chúng ngủ mới có thể dễ dàng lấy trứng của nó!”

“Vậy con phong linh châu?” Lý Sơn lên tiếng hỏi.

Thiếu phụ trầm ngâm một chút lên tiếng: “Phong linh hâu do con phượng hoàng đầu đàn giữ.” Thiếu phụ trầm ngâm một chút mở miệng: “Phượng hoàng đầu đàn thường to hơn những con phượng hoàng khác gấp rưỡi. Tổ của nó nằm giữa khu vực này. Sức mạnh của nó ngang với Thủy Ma Thú… Các con phượng hoàng khác thường yếu hơn nó gấp đôi”

Lý Sơn gõ gõ đầu hắn đã quan sát con đầu đàn ở đâu. Còn đầu đàn cũng đang chăm chú nhìn Lý Sơn có vẻ như hai người đang rơi vào cảnh giác với nhau. Có vẻ nhưng lần này hắn gay to rồi. Lần này như là hắn tính cũng phải có 50 con phượng hoàng đang bao quanh khu vực ổ chính của phượng hoàng chúa. Đây chưa kể bọn ra kiếm ăn. Phượng hoàng là thần thú nó cực kỳ cảnh giác. Lý Sơn chửi T.mẹ chủ thần thế này mà gọi là nhiệm vụ sao có đến hưa đầy 10% lấy được phong linh châu.

Tộc Phượng thì con trống được gọi là Phượng còn con mái được gọi là Hoàng. Con trống thường nhỏ hơn con mái và chúng cũng có bộ lông đẹp hơn con mái một loại đặc tính giống ở công. Chim phượng hoàng với các đặc điểm sau: đầu gà, hàm én, cổ rắn, lưng rùa, đuôi cá, với 5 màu và cao 6 thước. Phượng hoàng theo quần hệ là mẫu hệ trong một gia đình còn mái làm chủ nhưng chúng chỉ sống thành đôivà rất chung thủy.

Lý Sơn suy nghĩ một chút. Theo như Thanh Nhi cô ta nói thì cứ cách vài ngày. Phượng hoàng đực cùng phượng hoàng cái sẽ thay nhau trông trứng còn con kia thì đi kiếm mồi. Lý Sơn suy nghĩ một chút hắn đưa ra bốn phương án. Phương án thứ nhất tìm cách trộm trứng trước sau đó trốn đi chờ phượng hoàng chúa bay ra kiếm ăn rồi đập tiếp cướp phong linh châu. Thứ hai là làm ngược lại nhưng có trời mới biết lúc nào con chúa mới bay ra. Thứ ba dùng thức ăn dụ dỗ chúng. thứ tư dùng Quick Silver trực tiếp dọn dẹp xong đống này.

Lý Sơn trầm ngâm một chút phương án thứ ba loại luân vì đơn giản bọn này không không kém con người và cảnh giác cực cao. Hay nhờ người. Nhờ cũng vô dụng giờ nhưng còn duy chỉ có một ngày a. hay là dùng virus cải tạo lấy vài con Neméí gây rôi loạn. Cái này thì lại khá anh hưởng đến tương lại. hắn cũng hiểu hiệu ứng hồ điệp lên ít ảnh hưởng đến hiện nay. Có thể ảnh hưởng quá khứ dẫn đến kiếm được điểm tưởng thưởng bất quá trời mới biết chủ thần sẽ làm gì. Lần trước hắn nhưng là dễ dàng giải quyết con Thủy Ma Thú a giờ mà hắn giải quyết vụ này thì trời mới biết bộ phim sau độ khó sẽ lên mức nào. Đoán là cho nhiệm vụ ở Trung Quốc rồi ném hắn tại Cu Ba rồi cho một ngày hoàn thành nhiệm vụ cũng nên. Lúc đó thì hắn chắc chắn là bị mạt sát là cái chắc.

Hay là nhờ người Hồ tộc đánh lạc hướng. Lý Sơn suy nghĩ một chút rồi lẩm bẩm tính kế. Hắn cũng chỉ có G-virus nhưng cái vụ này làm quái gì có máy điều khiẻn ở đây. Mấy con quái ngưu khi bắn được G-virus chúng toàn có niệm động lực đến đó không có máy điều khiển của ReđQueen (Tiểu Hồng) thì không thể không chế… Mọi suy nghĩ đã bị bác bỏ. Lý Sơn trầm ngâm một chút sau khi hắn bác bỏ mọi kế hoạch. Lý Sơn quyết định tự hành động một mình bất quá lần này hắn nhưng là có một đại kế hoạch.

Lý Sơn nhìn về phía Phượng Hoàng hắn ngồi xuống điên cuồng điều khí lấy lại tráng thái đinh phong nhất lúc này chỉ còn thời gian nửa ngày trời đã về chiều. Lý Sơn nhìn con trống đang bay về tổ. thì ra con này là con trống cặp kỳ với Phượng Hoàng chúa. Lý Sơn cũng không muốn bỏ lỡ thời cơ hắn nhanh chóng đuổi theo.

Nếu nói cường giả cấp bốn trung kỳ đối mặt với mấy chục con phượng hoàng này thì cũng bị chúng đánh cho chết mệt.

68

5

1 tháng trước

6 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.