Chương 20 - Phá khóa yêu tháp
“Ầm”một đạo kiếm khí đánh về phía Lý Sơn. Lý Sơn nhẹ nhàng nhảy khỏi tránh thoát. Hắn quay ra sau thì thấy một cái bóng trắng không lồ đang vô cùng giận giữ nhìn về phía Lý Sơn. Hắn có chút kinh ngạc khi Lý Sơn tránh thoát. Bóng ma gầm lên: “Kẻ vượt giới sẽ chết!”
“Vậy sao?” Lý Sơn nhếch miệng: “Có vẻ không đâu một trận không xong rôi huh!?” Lý Sơn hướng về bóng ma chỉ ngón chỏ lên tiếng: “Đến đây đi!”
“Hừ” Nam tử bóng ma hừ lạnh một tiếng hai tay huy động liên tục biến thành kiếm khí bắn về phía Lý Sơn. Lý Sơn xoay tròn kiếm Yamato tạo thành một vòng tròn ngăn cản kiếm khí của bóng ma nam tử bắn đến. Nam tử điên cuồng huy động kiếm khí bắn về phía lý Sơn nhưng không như hắn mong muốn từ người Ký Sơn xuất hiện chín đạo kiếm linh, kiếm linh như có linh tính hướng thăng bóng ma nam tử bắn đến.
Nam tử huy động kiếm khí bắn vỡ kiếm linh nhưng rất nhanh hắn cảm nhận được di chuyển. Bóng ma nam tử di chuyển cực nhanh, chỗ cũ của hắn xuất hiện một quang cầu màu đen trong đó liên hoàn trém đánh tời.. Lý Sơn vừa rồi tung ra thứ nguyên trảm Judgement Cut). Hắn lại tập hợp ra chín đạo kiếm linh xoay quanh mình dùng một cú Trick di chuyển cực nhanh xuất hiện trên đầu của bóng ma nam tử. Cả người Lý Sơn bốc ra hỏa diễm hắn thân mình dùng chân đá chéo xuống cả thân thể xoay theo hình xoắn ốc.
Nam tử hai tay huy ra một kiếm rtrực tiếp đâm vào lòng ban chân của Lý Sơn nhưng cả chân và tay hắn đều bị giáp bạc Beowulf che phủ. Kiếm khi chỉ đả thương được một chút Beowulf ngay lập tức bị Lý Sơn đá xuyên qua một cước thẳng ngực bóng ma nam tử làm hắn bắn ra ngoài.
“Tiên phong vân thể thuật” bóng ma nam tử hét lớn một chiêu sau đó từ người hắn chia ra hai người sau đó chúng lại tiếp tục chia ra thành chín người xuất hiện tại trung quanh Lý Sơn. Lý Sơn hừ lạnh một tiếng hét nhỏ: “Dopplganger” một bóng đen cũng xuất hiện bên cạnh hắn.
Lý Sơn cả người tập trung chín đạo kiếm linh bắn thắng hướng mấy bóng ma phân thân. Hắn không ngừ dùng tinh thần lực quét xem cùng với mắt mộng 360 độ không ngờ 9 nhân ảnh này hắn đều cảm nhận là thực thể. Mấy đạo kiếm linh cùng với kiếm khí đụng nhau phát ra tiếng: “oanh, long, long…” cộng hưởng kình khí tràn ra ngoài.
Rất nhanh Dopplganger nhân ảnh hứ hai ngay một kiếm chém mất một phân thân của bóng ma nam tử. Kế đó hắn lại liên hoàn kiếm chém ra đứt một phân than nữa. Bóng ma nam tử hoảng hồn ngay lập tức sát nhập thành một thân ảnh. Chín kiếm xoay tròn màu lam quang như của Lý Sơn không ngờ Dopplganger phóng vào gân lại bị kiếm ảnh chém làm đôi biến thành khói mù bay về phía cơ thể của Lý Sơn.
“Ngự kiếm thuật vạn kiếm quy nhất” bóng ma nam tử gào lên. Cùng với đó bay chung quanh bóng ma nam tử là vô cùng nhiều kiếm và kiếm. Tất cả lam quang kiếm đều hợp nhát nhưng nó lại vô cùng bé chỉ bàng một thanh kiếm bình thường rõ ràng là chúng bị nén tới cực độ. Nhìn là biết uy lực khỏi phải nói.
Trong tay Lý Sơn thanh kiếm khẽ lóe sáng. Hắn tập trung ma nguyên lực(ma lực cấp cao) và chân nguyên lực vào thanh kiếm. Lý Sơn nhìn thẳng về phía bóng ma nam tử hét lớn: “Trảm phá thời không”
“Oanh long long…” hai đạo kiếm thuật va chạm vào nhau phát ra tiếng động rầm trời. Bóng ma nam tử bị chiêu thức của Lý Sơn chém bay rơi rung xuống đất tạo ra một hố cực lớn. Lý Sơn cả người toàn máu là máu. Cái chiêu trảm phá thời không này do hai thứ năng lượng diên cuồng va chạm với thân thể Lý Sơn bá đạo như vậy mà vẫn còn có tính phá hư như vậy thì… Mà hắn cũng bực là tại sao mấy loại niệm lực công kích với mấy loại quỷ hồn trong đây tại sao có sức sát thương nhỏ như vậy a. nếu không hắn sẽ sử dugj tinh thần chấn bạo thì tốt…
Chân Lý Sơn đè lên bóng ma nam tử. Kiếm Yamato của hắn đang kề sát cổ của bóng ma nam tử. Nam tử lúc này có chút thống khổ gào lê: “Tại sao người không tha cho ngươi, tại sao ngươi không thac cho ta, tại sao ngươi không tha cho cô ấy…” sau đó nhìn về phía Lý Sơn cười lớn: “A, Hahaha cũng tốt người giết ta cũng oi như ta được giải thoát…”
“Khương Minh…?” Lý Sơn nheo mắt nhìn về phía bóng ma nam tử cao lớn.
“Đừng, đừng giết phụ thân của tôi…” một thiếu nữ mặc áo cổ trang di chuyển nhanh giống như không bước đi ma đang bay vậy di chuyển về phía bóng ma nam tử. Lý Sơn cũng kôn nghi ngờ gì người đang nằm dưới thân theẻ mình là Khương Minh.
Lý Sơn quan sát một chút thiếu nữ. thiếu nữ mặc cổ trang tóc xóa ngang vai đen nhánh, đôi môi nhỏ nhắn đỏ thắm, con mắt uót át đầy nước, cái mũi thanh tú, lông my tiêm tế. Làn da bạch sắc bất quá có chút giống như bị bệnh. Một âm thanh cắt di suy nghĩ của Lý Sơn: “Nương tử” Lý Sơn quay đầu lại thì thấy người này phát ra âm thanh không ai khác là Khương Minh.
“Phụ thân con là nữ nhi của người không phải là mẫu thân…” thiếu nữ lên tiếng.
“Ngươi là nữ nhi của ta cũng là nữ nhi của Tiểu Uyển” Khương Minh run run bàn tay chỉ vào thiếu nữ. Lý Sơn lúc này dừng bước rời ra xa muốn nhìn hai cha con tâm sự. bất quá hắn cần tìm Linh Nhi nếu cần thiế cứ tiền hành đập và đập sẽ tìm ra nhanh hơn.
Con chó nhỏ rát thông minh sau trận kết thúc nó nhanh chóng chạy đến gần Lý Sơn liên tục liếm liếm chân quấn quít lấy Lý Sơn mà lấy lòng. Lý Sơn kéo nó lên ôm vào lòng vỗ về an ủi. Con này nhưng rất là ngưu a.
“Hơn 100 năm rồi tại sao cha vẫn còn tự trách mình như vậy…” thiếu nữ lên tiếng sau đó quay về phía Lý Sơn lên tiếng: “Xin đại hiệp tha cho phụ thân tiểu nữ, tiểu nữ nhất định sẽ khuyên ông ấy sớm rời đi nơi này…”
“Được thôi! Tùy cô thôi…” Lý Sơn hất tay về phía hai người. hắn gãi gãi mũi chờ cho mọi chuyện tiến triển xem sao. Lý Sơn hắn cũng biết chuyện của Khương Minh Khương Minh lúc trước yêu và kết hôn với một yêu tinh. Sưa nay các chính phái trong giời võ lâm hay tu tiên giời đều là loại ghét ma quỷ yêu quái. Hành động của Khương Minh đã phản bội đi tín niệm của Thục Sơn. Thế nên Thục Sơn mới truy sát hai người họ. hai người chạy trốn vào khóa yêu tháp bất quá mấy ngừoi trong sư môn vẫn không tha cho họ mà tiếp tục truy kích tận diệt. trong lúc điên cuồng Khương Minh hóa thành oán linh trảm sát toàn mọi người trong tháp. Thê tử của Khương Minh lúc đó bị thương nặng nhưng lại mang thai sau đó vì thể mà bỏ mình. Khương Yển sinh ra chưa được ba tháng thì mẫu thân mất chỉ hấp thụ một chút chân nguyên còn lại của mẫu thân mà thành hình.
“Xin lỗi Uyển Nhi ta phụ thân không thể đi được…” Khương Minh bóng ma lên tiếng lắc đầu: “Tội nghiệp của phụ thân quá nặng không thể rời khỏi nơi này… cũng không thể siêu thoát được…” Đôi mắt của Khương Minh trở lên vô cùng đau sót ngón tay chỉ thẳng lên trời: “Ai có thể cho ta câu trả lời, ai có thể cho ta câu trả lời…” sau đó quay về phía Lý Sơn lên tiếng: “Đến đây đi thiếu niên lang…”
“Đừng mà phụ thân” Khương Uyển Nhi vô cùng lo lắng lên tiếng: “Nếu như làm vậy linh hồn người sẽ vinh viên ly tán bất siêu sinh” uay về phía Lý Sơn lên tiếng: “đại hiệp cầu người cho thêm Uyển nhi thời gian, nhất định Uyển Nhi có theẻ khuyên dược phụ thân…”
Lý Sơn tặc lưỡi thở dài lắc đầu nhìn về phía Khương Minh: “Ông không sai? Ông chẳng có gì sai cả…”
“ta không có sai!?” Khương Minh nhìn về phía Lý Sơn nghi hoặc sau đó ngón tay chỉ về phía mấy chiếc bia mộ lên tiếng: “Vậy là họ sai!?”
“Họ cũng không có sai!” Lý Sơn lên tiếng lắc đầu.
“Vậy không có ai sao tại sao cô ấy lại chết!” Khương Minh rống giận ngón tay chỉ veè phía Lý Sơn lên tiếng: “Nói với ta không ai sai tại sao cô ấy còn chết. tại sao họ không tha cho cô ấy?”
“Phụ thân…” thiếu nữ hai mắt chảy ra òng lệ nhìn về phía Khương Minh.
Lý Sơn khoanh tay lắc đầu: “Chỉ là đứng trên lập trường và đạo khác nhau mà thôi…” Lý Sơn bắt đầu di lại lên tiếng: “Thật ra thì nếu đừng trên khía cạnh của ông mà nói thì vì tình yêu mà bỏ qua hết thảy vì tình yêu mà chiến đấu bỏ mình…” Lý Sơn chỉ vào Khương Minh: “ông không có sai tôi thích điều đó ở ông.” Lý Sơn hơi hơi nghếch đầu chỉ về phía mấy cái bia mộ lên tiếng: “họ cũng không có sai. Đứng trên ddạo của họ mà nói thì họ chỉ muốn bảo vệ danh dự của sư môn. Hơn nữa sư phụ ông tôi dám khẳng định rất yêu thương ông đi…” Nói xong Lý Sơn đợi một khoảng thời gian nhìn về phía Khương Minh thấy ông ta im lặng không nói gì, hắn tiếp tục nói: “Đơn giản vì sư phụ ông sợ ông rơi vào ma đạo nên mới ngăn cản ông đến với cô ấy chỉ có thể thôi! Ông không sai mà họ cũng không sai” Lý Sơn chỉ vào chính bản thân mình: “ếu tôi là ông tôi cũng không ngần ngại đôi tay mình phải nhuốm máu, huh?”
Thấy Khương Minh đang suy nghĩ điều gì Lý Sơn lên tiếng hỏi: “Vậy đạo của ông là gì?”
“Đạo của ta, đạo của ta là gì ư?” Khương Minh một bộ mặt nghi hoặc tự hỏi mình. Sau đó chỉ về phía Lý Sơn lên tiếng: “ngươi có thể cho ta biết đạo của ta là gì không? Nói cho ta biết đi đạo của ta là gì?”
Lý Sơn tự chỉ vào bản thân mình cười cợt nói: “Tôi chỉ biết đạo của mình thôi. Vậy ông hỏi tôi làm sao tôi biết đạo của ông. Chỉ có chính ông mới biết đạo của mình mà thôi!”
“Chỉ có chính ta ư?” Khương minh tự lẩm bẩm họi lại bản thân mình. Sau đó hắn lên tiếng hỏi Lý Sơn: “ngươi co thể nói cho ta đạo của ngươi được không?”
“Đạo của tôi ư?” Lý Sơn tự chỉ bản thân mình lên tiếng mỉm cười: “Tốt thôi. Đạo của tôi là tuy tâm sử dục. Liên tục vươn lên trở thành người mạnh, có sức mạnh để bảo vệ những người mà tôi yêu thương. Đạo của tôi đó là dù phải nhuốm máu toàn dân trong thiên hạ tôi cũng nhất quyết bảo vệ người been cạnh mình. Cho dù có phải trở thành tu la xuống mười tám tầng địa ngục tôi ũng sẽ dùng chính đôi tay này để bảo vệ hết thảy những gì mình yêu thương…”
Khương Minh lẩm bẩm gì đó sau đó kinh ngạc nhìn về phía Lý Sơn lên tiếng: “hay cho câu dù có phải xuống mười tám tầng địa ngục. hahaha…”
Lý Sơn nhún nhún vai: “Nếu lúc trước ông có sức mạnh vượt qua hết thảy vượt qua sư phụ ông vượt qua mọi rào cản của thiên hạ như vậy ông sẽ cùng cô ấy sống rất vui vẻ. Quản gì miệng lưỡi thiên hạ tên nào không muốn sống cứ việc giết…” Lý Sơn nhếch miệng cười: “Thánh nhân bất nhân lấy vạn vật vi số cẩu. từ xưa nay vốn không có gì là thân tiên. Họ chẳng qua cũng chỉ là sinh vật họ tồn tại mạnh hơn siêu thoát ra khỏi con người. Họ có sức mạnh điều khiển vạn vật, họ có tuổi thọ vô cùng dài. Chính vì những điều này mà họ được con người tôn thành thần linh…”
Lý Sơn nhếch miệng cười nhìn về Khương Minh lên tiếng: “Yêu ma thì sao? Thần tiên thì sao?” Lý Sơn nhìn về phía Khương Minh đang nhìn về phía mình: “nếu yêu ma quỷ quái mà giúp con người. Làm những việc tốt cho con người họ sẽ nhận định đó là thân tiên. Ngay cả yêu hồ cũng có thể được họ thờ phụng thành hồ tiên. Giống như Nữ Oa cũng là từ yêu tộc nhờ công đức vô lượng lên mới trở thành tthần tiên sao…” Lý Sơn càng nói càng hắng hắn lại tiếp tục bài thuyết giảng của mình: “Nếu như thần tiên làm việc xấu với con người thì con người sẽ nhân định họ là tà ma yeu quái…” Lý Sơn mỉm cười nhìn về phía Khương Minh lên tiếng: “không phải sao?”
Lý Sơn thấy Khương Minh vẫn yên nặng, Lý Sơn lại tiếp tục nói: “Từ khi cô ấy trở thành thê tử hay trước lúc đó cô ấy là nương tử ông cô ấy có làm việc ác bao giờ không?”
“Quả thực nương tử của ta chưa bao giờ làm việc xấu cả?” Khương Minh nhận định như vậy. Sau đó nhìn về phía Lý Sơn lên tiếng: “Cô ấy chưa bao giờ hại người… hơn nữa cô ấy nhiều lần còn giúp đỡ họ”
“Vậy là đúng rồi!” Lý Sơn mỉm cười chỉ ngón tay về phía Khương Minh: “Cô ấy chưa bao giờ hại người còn giúp họ vậy thì cô ấy là người tốt là thần tiên…”
“Cô ấy là thần tiên cô ấy là người tốt sao!?” Khương Minh bộ mặt nghi hoặc nhìn veè phía Lý Sơn lên tiếng: “Vậy tại sao cô ấy lại phải chết? Tại sao vậy?”
“Đơn giản thôi vì dạo bất đồng. Cô ấy lại xung đột với đạo của Thục Sơn môn phái chỉ đơn giản vậy thôi” Lý Sơn nhún nhún vai chỉ về phía Khương Minh lên tiếng: “Sao ông không siêu thoát đi nhỉ biết đâu như vậy còn có cơ hội gặp lại cô ấy?” Lý Sơn nghi hoặc hỏi.
Thấy Khương Minh như bộ trầm tư suy nghĩ. Sau đó Khương Minh khuôn mặt trở lên vô cùng hòa hoãn nhìn về phía Lý Sơn. Hắn thở ra một hơi lên tiếng: “Tiểu bằng hữu ta có thể nhờ cậy ngươi một chuyện được không?”
“Chuyện gì vậy?” Lý Sơn lên tiếng hỏi.
Khương Minh suy nghĩ một chút rồi trầm ngâm hơngs về phía con gái của mình lên tiếng: “Khi ta ra đi sẽ chỉ con nó là lỗi lo của ta…” hắn nhìn về phía Lý Sơn lên tiếng: “Tiểu bằng hữu có thể hứa với ta thay ta chăm sóc cho Uyển Nhi được không?”
Lý Sơn dùng ngón cái tự hỉ vào bản thân mình: “Tôi sao huh?”
Hắn hướng Khương Minh hỏi thấy Khương Minh gật đầu: “Đúng vậy! Ta muốn giao Uyển Nhi cho cậu?”
“Phụ thân!” Khương Uyển Nhi lúc này mặt hơi đỏ nhìn về phía Lý Sơn.
Lý Sơn gãi gãi mũi hơi cúi đầu: “Nghe như cái vụ bức hown ấy nhỉ?” Lý Sơn ngẩng đầu lên nhìn Khương Minh sau đó mỉm cười: “Bất quá tôi là tôi thích…”
“Vậy có nghĩa cậu đồng ý?” Khương Minh mỉm cười nhìn về phía Lý Sơn lên tiếng.
Lý Sơn dang tay ra phản đối: “Không được?”
“Tại sao?” Khương Minh cau mày nhìn về phía Lý Sơn. Khương Uyển Nhi khuôn mặt cũng thoáng qua mất mát.
:Lý Sơn thở dài: “Đừng dụ dỗ tôi nữa được không! Tôi biết tôi là dâm tặc là một tên đại sắc lang…” Lý Sơn chỉ vào bản thân mình: “Nếu ông còn dụ dỗ tôi nữa tôi thật sự không chịu nôi mà kéo cô ấy thành thân động phòng ngay bây giờ nga?” Lý Sơn thở dài lắc đầu: “Tôi đã có thê tử và rát sợ hậu cung xảy ra chiến tranh nga?” Lý Sơn cũng khôn hiểu tại sao tâm tính của hắn hôm nay lại thay đổi trở lên quá khích như vậy.
“Hahahahaha….” khương Minh nghe thấy thế cười lớn: “nói chuyện với cậu thật là thú vị tiểu bằng hữu” Nói song thân thể ông ta bắt đầu trở lên mờ dần, hắn hướng Lý Sơn lên tiếng: “Vạy ta oi như cậu đã đồng ý rồi đi!”
“này, này…” Lý Sơn hướng về phía Khương Minh cánh tay đưa ra như muốn kéo cái gì đó.
“Uyển Nhi bao nhiều năm nay lần đâu tiên cha gặp mặt con” Khương Minh hướng về phía Uyên Nhi lên tiếng: “Uyển Nhi bây giờ phụ thân phải đi con phải biết tự bảo trọn lấy mình” sau đó chỉ về phía Lý Sơn: “cậu ta là một chàng trai tốt hãy biết nắm bắt thật tốt thời cơ…”
“Phụ thân” lúc này hai hàng nước măt của Khương Uyển Nhi chảy ra. Khương minh bắt đầu mỉm cười nhìn về phía Lý Sơn sau đó thân hình từ từ biến mất.
“hoàn thành nhiệm vụ đạt được một chi tiết cấp B 5000 điểm thưởng”
“Cái lão già này!” Lý Sơn lắc đầu muốn khởi bước rời đi. Hắn cũng chán nản lắc đầu cái vụ từ thiện khi mà chuyển kiếp có thể coi như đây là một trong hay không?
“Chờ đã…” Uyển Nhi lúc này chạy lại líu kéo Lý Sơn lên tiếng: “Cũng nhờ Lý đại ca mà phụ thân tôi mới được sieu thoát. Đại ca đã giúp tôi quá nhiều tôi sẽ dùng cách của loài người để cảm kích đại ca. Hơn nữa theo như lời cha tôi nói…” Uyển Nhi hơi đỏ mặt nhìn về phía Lý Sơn lên tiếng: “tôi sẽ lấy đại ca làm tướng công…”
“bùm” trong đầu Lý Sơn nổ đôm đóm hắn cũng nghĩ chỉ là đùa thôi không ngờ lại thành sự thật. Lý Sơn lắc đầu bỏ đi suy nghĩ này hắn giờ không hiểu sao rất có cảm xúc bị kích thích. Lý Sơn lên tiếng: “Đừng, đừng, nếu như cô nói vậy tôi rất sợ sẽ đè cô ra mà ba ba ba ba ngày ba đêm mất a?”
“ba ba ba là sao?” Uyển Nhi nghi hoặc hỏi.
Lý Sơn tặc lưỡi lắc đầu. hắn vẫn vê hai đầu ngón tay lên tiếng nhỏ giọng: “Đó là giúp cô sinh em bé đó!”
“không sao?” Uyển Nhi gật đầu lên tiếng: “Đây là việc rât bình thường mà một người nương tử phải làm mà. Tôi không ngại đâu! Hơn nữa tôi đã xác định theo đai ca rồi…”
Lý Sơn dang tay ra: “Tính! Tôi đang tìm một người là Linh Nhi. Cô có cách nào giúp tôi không?”
Uyển nhi nghi hoặc một chút. Thiếu nữ nhìn về phía Lý Sơn mở miệng: “ngoài chỗ này ra chưa từng đến chỗ nào khác nhưng mà tôi có bảo tháp có thể giúp cho đại ca” Uyển Nhi lúc này khuôn mặt mỉm cười trông vô cùng đẹp.
Xét vì mức độ đẹp thì Linh Nhi so với Uyển Nhi đẹp hơn nhiều. Nhưng Linh nhi là vẻ đẹp thánh thiện làm cho người không lỡ tiết độc. nhưng Khương Uyển Nhi lại khác. Khi nàng chu cái mỏ đỏ thắm lên lúc này dòng máu trong người Lý Sơn sôi trào đến mãnh liệt hắn rất muốn đè nàng xuống mà ba ba ba 300 lần là 300 lần. Lý Sơn không nhịn được kéo lấy tay Uyển Nhi hung hắn dùng môi hôn chặt lấy thân thể nàng.
:”Ô” Uyển Nhi bị tập kích bất ngờ không kịp chỉ phát ra một tiếng nhỏ nhẹ. Thiếu nữ không làm gì khác hơn là có chút phản kháng nhưng rất nhanh nàng cảm nhận được một thứu gì đó ướt át chui vào miệng nàng.
Thân thể Lý Sơn như sôi trào, thân thể uyển Nhi lại lạnh như băng. Hắn khi cầm tay hung hăng ôm nàng vào lòng lại cảm giác vô cùng dễ chịu. Khi đưa đầu lưỡi vào miệng Uyển Nhi hắn lại có cảm giác vô cùng thoải mái. Hắn dù gì cũng không phải nụ hôn đầu mặc dù còn là xử nam Lý Sơn lúc này đắm chìm trong một nụ hôn sâu. Uyển Nhi đáp lại có chút vụng về nhưng rất nhanh hai cái lưỡi quấn quýt với nhau. Hơi ấm từ người Lý Sơn truyền qua nang làm nàng thập phần thoải mái.
“Uhm” hai người lúc này tách nhau ra hình thành giữa hai người là một tia ngân tuyến nước. Lý Sơn không nhịn được lại tiếp tục dùng miệng hôn lên đôi môi của Uyển Nhi để ngắt lấy tuyến nước dãi. Uyển Nhi cả người mễm nhũn ra.
Lý Sơn mỉm cười nhìn Uyển Nhi, hắn nhẹ nhàng dùng bàn tay nâng cằm nàng lên: “Đôi môi của muội rất ngọt ngào đấy. Coi như nó làm trả ơn như vậy được không?”
“Lý đại ca huynh chọc cai gì vào người muội vậy” Uyển Nhi lúc này lên tiếng.
Nghe thấy thế Lý Sơn khuôn mặt có chút đỏ. Hắn sách lại chiếc quần của mình sau đó lên tiếng: “Được rồi muội có cách nào lên được đỉnh tháp tìm Linh Nhi không ta rất lo lắng cho cô ấy!?’
Khương Uyển Nhi đưa tay ra trong tay nàng xuất hiện hai bình ngọc một trắng một lam. Uyển Nhi khuôn mặt hơi đỏ lên: “Đây là con ong dấn đường đây là con ong dờ đường…”
Lý Sơn cầm lấy hai chiếc lọ lên tiếng: “Cảm ơn muội, Uyển Nhi!’
Lý ơn đang định cầm lấy thì Uyển Nhi đưa cho Lý Sơn một thanh kiếm. hắn nhìn thanh kiếm có chút uen nhưng không nhớ ở đầu. Lý Sơn cầm lấy nó lên tiếng: “Đây là…?”
Uyển Nhi mỉm cười nhìn về phía Lý Sơn lên tiếng: “Cái này là cây thất tinh bảo kiếm của phụ thân tôi. Tôi tặng cho đại ca!”
“Cảm ơn muội!’ Lý Sơn gật đầu mỉm cười.
“Đúng rồi tại sao dưới quần đại ca có vật gì càng ngày càng to vậy?” Uyển Nhi lên tiếng nghi hoặc hỏi.
“không có, không có vật gì đâu!” Lý Sơn lắc đầu lên tiếng phản đối.
“Vậy sao?” Khương Uyển Nhi bộ mặt hơi nhíu mày rồi gật đầu. Khương Uyển Nhi nhìn về phía Lý Sơn với con mắt cầu mong: “Lý đại ca ta có thể đi với huynh không?”
Lý Sơn thở dài một hơi hắn lắc lắc đầu lên tiếng: “Cô không sợ tôi là một tên háo sắc sao? Tôi nhưng là một tên đại sắc lang nga không biết lúc nào sẽ ăn sống cô đâu?”
Khương Uyển Nhi lắc lắc đầu nhỏ giọng lên tiếng: “Ta tin Lý đại ca không phải là người xấu”
“hừ” Lý Sơn nhìn về phía Khương Uyển Nhi hắn cũng không thể hiểu mình lúc này nữa. nếu bỏ đi thì tiếc mà nếu giờ lại thì… Lý Sơn lắc lắc đầu dang hai tay: “Tùy cô thôi!’ Sau đó hắn hất tay thu một đống thanh kiếm vào trong chư vật giới chỉ vủa mình. Cái này đều bán hơi bị có giá so với làm chi tiến nhiệm vụ tốt hơn nhiều.
Lý Sơn sau khi đi được nửa canh giờ hắn đến một cánh cửa ánh sáng. Bàn tay hắn phát ra ánh sang lỡm của chữ “Linh” rất nhỏ. Lý Sơn hừ lạnh một tiếng dùng thanh Yamato chém đoán cánh cửa tiến vào. Hắn ngước nhìn về phía trước thấy mấy cái cột được gắn bùa chú hơn nữa Linh Nhi nằm giữa đó hiện ra một cái đuôi rắn. theo sau Uyển nhu cũng hơi kinh ngạc.
Lý Sơn chạy đến ôm lấy Linh nhi liên tục gọi lớn: “Linh nhi muội sao rồi? Linh Nhi, Linh Nhi! Có nghe ta gọi không?”
“Lý Sơn đại ca” một âm thanh vang lên từ bên cạnh một Linh Nhi khác đang đứng cạnh hắn mặc một y phục màu vàng.
Lý Sơn nháy nháy mắt nhìn về phía Linh Nhi rồi lại nhìn về phía Linh Nhi đang trong vong tay mình lên tiếng: “Ta có hoa mắt không nhỉ? Từ khi nào ta từ một thê tử biến thành có hai thể tử vậy cà?”
Linh Nhi lúc này nhìn về phía Lý Sơn lên tiếng: “Lý đại ca huynh không có nhìn nhầm muội đã uống thuốc của Kiếm Thánh tiền bối giờ muội phải đi!”
Lý Sơn cắn cắn hàm răng lên tiếng: “Hừ lại là tên khốn đó nếu như muội phải rời khỏi đây thì ta Lý Sơn sẽ san bằng Thục Sơn này!?”
“Lý Sơn đại ca huynh đừng làm vậy!’ Linh nhi khuôn mặt có chút lo lắng lên tiếng: “Linh Nhi biết dại ca là vì Linh Nhi đến Linh Nhi đã rất vui vẻ rồi giờ Linh Nhi phải đi…”
“Sh*t sự” Lý Sơn tức giận không khỏi chửi ra một câu. Hắn nhìn về phía Linh Nhi gãi gãi mùi, hắn nhớ đến một thứ là quyển sách ma thuật của Arkham. Từ bên cạnh của Lý Sơn xuất hiện một Lý Sơn khác cả người đang bốc ra khói đen. Lý Sơn này đi đến chạm vào người của Linh Nhi.
Linh Nhi có chút kinh ngạc lên tiếng: “Lý Sơn đại ca…”
“Tin ta đi!” Lý Sơn túm lấy tay của Linh Nhi kéo vào thân thể nàng. Hắn nhẹ nhàng dung Yamato cứa tay mình bắt đầu nhỏ lên thân thể Linh Nhi và quyển sách Arkham. Quyển sách Arkham bắt đầu lóe sáng thân thể Linh Nhi cũng bắt đầu phát ra quang mang. Sau hơn mười phút ánh sáng mới biến mất đuôi rắn của Linh Nhi cũng biến về bộ dạng thân mình. Lý Sơn suy yếu thở ra hồng hộc.
Uyển Nhi lo lắng chạy đến: “Lý đại ca?”
Linh Nhi vuốt mặt Lý Sơn nhẹ nhàng nói: “Lý Sơn đại ca” thấy Uyển Nhi chạy đến thì Linh Nhi lo lắng lên tiếng: “Cô là ai vậy?”
“Ta…” Nghe thấy câu hỏi của linh Nhi thì uyển Nhu đột nhiên ngấp ngứng.
Lý Sơn thở pháo một hơi hắn nghi hoặc hỏi: “Linh Nhi rõ ràng vừa này phía dưới của muội là cái đuôi mà” Lý Sơn gãi gãi cằm lên tiếng: “tại sao khi biến lai thành đôi chân người lại xuất hiện quần áo nhỉ? Vô lý quá vô lý quá!”
Linh Nhi nghe thấy thì thì trở lên đỏ mặt lên tiếng: “Lý Sơn đại ca thật xấu!”
“Được rồi nam nhân không xấu phụ nữ không yêu” lý Sơn lắc lắc tay hắn cũng kông để ý ngửa mình về phía sau mỉm cười: “Xin lỗi hai muội ta muốn ngủ một giấc…’ Lý Sơn nhắm lại mỉm cười nhìn hai nàng. Hắn muốn xem hai nàng sẽ đối sử với nhau ra sao còn biết giải quyết. Tình cảm dành cho người kia bắt đầu chút mờ nhạt nhưng không phải là dễ dàng hắn cần là thời gan hắn cũng không hiểu tính cách của mình hôm nay sao nữa. Hắn không biết dàng đây là do huyết thống biến đổi cùng với ông pháp tu luyên của hắn cùng với hắn hấp thụ âm hồn quá nhiều đi.
“Thật là đễ thương!” Linh nhi lúc này đang ôm một con chó nhỏ. Con chó nhỏ vô cùng thôn minh biết nhận biết đâu là địch đâu là thù không ngần ngại lấy lòng Linh Nhi cùng với Uyển Nhi.
Ngoài tháp một trận chiến long trời lở đất đang diễn ra nguòi này không ai khác là Vergil cùng với hai người khác một là Bai Nghuyệt giáo chủ hai là Tửu Kiếm Tiên. Bái Nguyệt giao chủ hô lớn: “Tửu Kiếm Tiên hôm nay chúng ta liên thủ nhất định phải đánh chết ngươi này!”
“Vậy sao!” Vergil lạnh lùng lên tiếng lần này hắn khởi động nhưng là tâm linh ánh sáng. Hai người lại cực độ cảm thẩy chậm lại. Nếu như Lý Sơn ở đây chắc chắn có chút kinh ngạc. Chính xác là mọi người đều chạm lại còn Vergil thì tăng nhanh tốc độ hơn nữa những cú di chuyển của Vergil đều như vượt qua không gian vậy. Hơn nữa lại còn không chế đến mức này. Lý Sơn biết tâm linh ánh sáng của Vergil nhưng không ngờ Vergil mạnh hơn mình nhiều đứng trước hai người liên thủ còn có tính áp đảo.
Tâm linh ánh sáng của Vergil là điều khiển thời không lực lượng. Nó có thể gia tốc thời gian cũng như làm chậm nó lại ngoài ra với tâm linh này Vergil có thể bỏ qua khoảng cách khá lơn mà tiếp cận đối thủ tung ra đòn.
Bái Nguyệt giáo chú tung ra một chưởng về phía Vergil. Cùng lúc đó Tửu Kiếm Tiên dùng ngự kiếm thuất liê tục công kích Vergil. Có vẻ Vergil vô cùng bình tĩnh di chuyển rất nhẹ tránh thoát từng đòn thế của hai người họ. hai người này tu chân tương đương với cấp bốn sơ kỳ nhưng đứng trước Vergil chênh lệch quá lớn. Tu chân của Vergil đã tương đương với cấp bốn sơ kỳ hơn nữa lại còn có tâm linh ánh sáng tiến vào trung kỳ cơ nhân tỏa tầng bốn không phải dễ chơi.
“hừ” Vergil lạnh lùng hừ lạnh một tiếng sau đó hắn cả người biến thân hình thành hình thái quỷ hóa. Thanh kiếm nhật trong tay Vergil lạnh lùng sáng chói. Hắn chém hai hình dấu chữ X kiếm khí. Hai đấu X khi cắt ra cam nhận không gian ánh sáng xung quanh bị vặn vẹo. Chiêu này vô cùng bá đạo gọi là “không gian cắt nhận” của Vergil, nó hình thành bới hai đạo không gian nằm sat nhau có chiều hướng ngược nhau. Chiêu này bá đạo tuyệt luân Vergil đá thí nghiệm được nó cắt kim cương như cắt bùn vậy.
“nguy hiểm” Bái Nguyệt giáo chủ hét lớn nhưng ngay sau đó một người bị kiếm khí cắt rụng một cánh tay. Ngươi này không ai khác là Tửu Kiếm Tiên.
Thân hình Vergil biến mất sau đó cả không gian bắt đầu rung động lên. Trong không gian liên ục xuất hiện quả cầu đen hai người kinh hãi liên tục di chuyển nhưng ngay sau đó Bái Nguyệt giáo chủ bị chém cắt thành nhiều mảnh nhỏ.
“Giết chết Bai Nguyệt giáo chủ đạt được một chi tiết cấp A 15000 điểm tưởng thưởng”
“Vì luân hồi đội viên mạnh hơn dự tính sau mười ngày thiên thần và ác ma tiểu đội sẽ tiến vào kinh khủng phiến.”
65
4
1 tháng trước
5 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
