ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 17 - Thu đồ cùng thu rể

Lý Sơn từ từ mở mắt đập vào mắt của hắn không phải khuôn mặt của mỹ nhân mà là khôn ai khác đồ đệ mới thu của hắn Lưu Tấn Nguyên. Lý Sơn nhìn bộ mặt này quả thực muốn ói. Lưu Tấn Nguyên lên tiếng: “Sư phụ người tỉnh rồi à?”

“Lý đại ca, đại ca tỉnh rồi sao?” Linh Nhi khuôn mặt đầy lo lắng nhìn Lý Sơn.

“Tránh ra, tránh ra!” Lý Tiêu Dao lúc này đẩy Lưu Tấn Nguyên ra xa rồi sông đến cầm tay Lý Sơn lên tiếng: “Lý biểu đệ đệ không sao là tốt rồi làm biểu huynh lo lắng quá!”

Lý Sơn lắc lắc đầu thở ra một hơi. Hắn lúc này có chút thoát lực. Một người hầu mang theo một chén canh thuốc đi vào. Xa xa ngồi ở bản là hai phụ tử Lâm Nguyệt Nhu và Lâm Thiên Nam. Lý Sơn lắc lắc đầu một cái hắn vuốt ngược lại tóc về phía sau lên tiếng: “Ta ngủ được bao lâu rồi?”

“Huynh ngủ được ba ngày ba đêm rồi!” Lâm Nguyệt Như lúc này lên tiếng nhìn Lý Sơn. Lý Sơn thầm trong lòng nói đây là cái bộ dạng hoa sy gì chứ?

“Xú bà nương nếu không tại cô thì Lý sư đệ ta đâu phải vì đệ muội ta cứu trị mà bị như vậy?” Lý Tiêu Dao chỉ Nguyệt Ngư lên tiếng trong đó thái độ thể hiện sự khó chịu: “Lại còn suýt hại chết ta nữa chứ”

“Ta…” Lâm Nguyêt Như ấp úng.

“ta cái gì mà ta?” Lý Tiêu Dao chỉ vào Lâm Nguyệt Như sau đó tiếp tục nói: “nguyền rủa cho cô ba mươi tuổi không lấy được chống đến suốt kiếp đều ở vậy làm bà cô…” một loạt các câu nguyên rủa từ miệng Lý Tiêu Dao xuất hiện. Hai người bắt đầu cái nhau.

“Đủ rồi đấy!” Lâm Thiên Nam lúc này hét lên. Hắn tiến bước về phía Lý Sơn lên tiếng: “Không biết lần này Lý tiền bồi cảm thấy trong người thế nào?”

“Được rồi Lâm Thiên Nam tiền bối có thể gọi ta là Lý Sơn huynh đệ như vậy là được tuổi ta so với tiền bối vẫn là nhỏ tuổi hơn” Lý Sơn lên tiếng.

Lâm Thiên Nam nhìn Lý Sơn một chút thấy hắn khá tuấn tú (đẹp trai ác) võ công lại sâu không lường được. Lâm Thiên Nam suy nghĩ một chút rồi lại nhìn Lâm Nguyệt Như sau đó lại nhìn Triệu Linh Nhi rồi lại thở dài một hơi. Hắn suy nghĩ đầy củ kết nhưng không biết tính sao. Hắn lên tiếng: “Vậy ta gọi một tiếng Lý huynh đệ chắc không vấn đề gì? Lần này là do tiểu nha đầu làm sai ta đây Lâm Thiên nam tạ lõi với Lý huynh đệ!”

“Được rồi, được rồi!” Lý Sơn lên tiếng. hắn đang uống chén thuốc đắng chát do Linh Nhi đưa cho hắn. Lý Sơn thở ra một hơi: “Giờ ta rất đối có cái gì ăn không?”

“Sư phụ người chờ chút” Lưu Tấn Nguyên mỉm cườ nhìn Lý Sơn.

Lý Sơn muốn đứng dậy vận hành thân thể một chút. Lần này hắn bất tỉnh là do hao tổn tinh thần lực tập trung quá nhiều nên mới như vậy, ma nuyên lực và chân nguyên lực của hắn lúc nào cũng đầy đủ không dứt (song thủ hỗ bác, nhất tâm nhị dụng). ma nguyên lực và chân nguyên lực tốc độ dù có hao hết nhưng do nhiều năm tu hành hắn thành bản năng nên trong lúc ngủ hắn cũng luyện tập nó thành thói quen rồi. Linh Nhi lo lắng: “Lý đại ca huynh vừa ốm dậy người còn rất yếu…”

“Phù” Lý Sơn dầy vươn vai một cái. Hắn lần này cảm giác thân thể sau khi tiêu hao thực lực lại tăng trưởng một lượng khá lớn. hắn quay đầu về phía Linh Nhi lên tiếng: “Giờ thì không sao rồi!”

Tại một quán trọ, mấy người lúc này đổi một thân quần áo đang ngồi tập trung tại một bàn lớn. Một thiếu nữ xinh đẹp trong đó ăn mặc một bộ đồ màu đen lên tiếng: “Chúng ta đã tìm thấy Lý Sơn rồi tại sao ta không đi gặp hắn?”

“Triệu Vô Lệ tỷ tỷ quá vội vàng rồi!” Thiếu nữ lắc lắc cái đũa trong tay lên tiếng: “hay là Vô Lệ tỷ tỷ lo lắng hắn sẽ tham gia kén rể lần này của Lâm gia bảo?”

“Ta…” Triệu Vô Lệ ngập ngừng nhưng không có phản bác.

“A, a…” Thiếu nữ che miệng cười: “Hắn thật là đào hoa a! Không biết làm thế nào mà Linh Nhi một mỹ nhân như vậy lại ưa thích hắn a! Hơn nữa có vẻ như theo thông tin chúng ta nhận được Lâm Thiên Nam rất có ý với hắn thì phải a?”

“Nhã Lệ muội ngươi đây là lấy được thông tin từ đâu?” Vô Lệ lúc này lo lắng nhìn về phía Nhã Lệ. nàng đang khác hắn bộ mặt lạnh lùng như trước.

“A, a… đùa chút thôi!” Nhã Lệ dơ hai tay sau đó nhìn về phía mọi người: “Yên tâm đi hắn không có tham gia tỷ võ chiêu hôn đâu! Sau đợt này rất có thể hắn sẽ cùng Lý Tiêu Dao, lâm Nguyệt Như và triệu Linh Nhi rời đi Lâm gia bảo lúc đó chúng ta và hắn gặp mặt như thế sẽ tránh đánh vỡ kịch tình phim!”

Thâm niên Tần Tấn lên tiếng: “Nhã Lệ cô chắc chứ?”

Nhã Lệ gõ gõ cái đũa xuống bàn: “Cái nầy thì chắc đến tám chín phần!”

Lâm gia bảo, đám người gồm có Lý Sơn, Linh Nhi, Tiêu Dao, Lưu Tấn Nguyên, Nguyệt Như, Lâm Thiên Nam đang ngồi quay quần bên nhau. Lý Tiêu Dao lúc này đang trong trạng thái chống chế cùng với Lâm Nguyệt Như. Bầu không khí hết sức căng thẳng. Lý Sơn lên tiếng: “Lý Tiêu Dao đại ca việc này lên bỏ qua đi!”

“Lý biểu đệ, cô ta hại Linh Nhi đệ muội thành như vậy mà đệ không có giận sao?” Tiêu Dao ức chế nhìn Lâm Nguyệt Như.

“Lý Sơn đại ca đâu có nhỏ mọn như ai đó” Lâm Nguyệt Như lắc lắc đũa hơi liếc về phía Lý Sơn.

“A, ta nhỏ mọn như vậy đó” Lý Tiêu Dao nhìn về phía Lâm Nguyệt Ngư một cách khiêu khích. Hắn lên tiếng: “Được rồi nghe lời Lý biểu đệ, đại nhân không chấp nhặt tiểu nhân” hắn hướng về Lâm Nguyệt Như đưa ra chén rượu.

Lâm Nguyệt Như đập bàn một cái bốp nhìn về phía Lý Tiêu Dao: “Ê…’

Lưu tấn Nguyên lên tiếng: “Nguyệt như nói đến cùng Lý Tiêu dao huynh đệ cungv ì muội mà bị thương thôi! Hơn nữa chính muội còn làm ảnh hưởng tới Linh Nhi cùng với sư phụ! Ly rượu này em nên uống để tạ lỗi với mọi người!”

“bay giờ bênh vực cho ai vậy!” Lâm Nguyệt Như con mắt hình viên đạn nhìn về phía Tấn Nguyên: “muội nói cho huynh biết tên lưu manh hèn hạ này tự hắn chuốc vào thân!” Có vẻ nhu sự nóng giận của Lâm Nguyệt Như đang vượt quá kiểm soát.

“Có muốn ta đâm cô một kiếm hay không đây?” Lý Tiêu Dao giễu cợt nhìn Lâmm Nguyệt Như.

Lâm Nguyệt Như nhìn hắn phản bác: “Không phải ngươi bây giờ ăn cơm không vấn đề gì sao?” Hai ngươi bắt đầu tranh đầu.

Lý Sơn nhìn về phía Linh nhi lên tiếng: “Linh Nhi kệ họ đi! Ăn nhiều một chút…” Lý Sơn lắc đầu gắp cho Linh Nhi một chiếc đùi gà thật lớn.

“Cảm ơn Lý đại ca” Linh Nhi mỉm cười nhìn về phía Lý Sơn.

Lý Sơn mỉm cười dùng tay quẹt nhẹ lên mũi Linh Nhi: “thật khờ quá ta với muội còn nói những lời này sao?’

“Ân” Linh Nhi khẽ gật đầu.

Lâm Thiên Nam lúc này lên tiếng ngắt lời hai người cãi nhau. Hắn hướng về phía Lý Sơn với vẻ cung kính: “Lần này để cho Lý huynh đệ nhìn thấy lỗi xấu hổ của gia môn thật là có lỗi…”

“Cha…” Lâm Nguyệt Như lên tiếng.

“Uống rượu đi!” Lâm Thiên Nam ngắt lời.

Hai người Tiêu Dao và Nguyệt Như lúc này bắt đầu ăn cơm nhưng họ cũng bắt đầu đầu đá với nhau việc găó thức ăn. Lý Sơn quay về phía Tấn Nguyên lên tiếng: “Đồ nhi lát nữa ăn xong ta sẽ truyền thụ võ công cho con!”

“Vâng thưa sư phụ!” Lưu Tấn Nguyên nhìn về phía Lý Sơn lên tiếng.

Thấy hai người bắt đầu dành ăn. Bắt đầu muốn lật bàn. Lý Sơn tức giận nhìn hai người hắn vỗ bàn rầm một cái một âm thanh trầm thấp phát ra kinh khí thổi bắn về phía hai người Lý Tiêu Dao và Lâm Nguyệt Như. Mặc dù tiếng phát ra rất to nhưng bàn ghế không hư hại gì, Lý Sơn quay về phía Lưu tấn Nguyên lên tiếng: “Đồ đệ chúng ta đi luyện võ công!”

“Vâng sư phụ!” Lưu tấn Nguyên lên tiếng.

:Lý Sơn quay về phía Linh Nhi lên tiếng: “Nếu muội vẫn còn chưa no thì tiếp tục dùng đi!”

“Tại người, tại người đó…” Lâm Nguyệt Như lên tiếng.

“là tại cô, không phải tại tôi!” Lý Tiêu Dao phản bác. Hai ngươi bắt đầu đấu khẩu điều này làm Lâm Thiên Nam có chút đau đầu.

Linh Nhi lúc này đi theo Lý Sơn nàng cũng không có động đũa quá nhiều. Thấy vậy hai người Tiêu Dao và Nguyệt Như cũng theo về phía Lý Sơn. Lý Sơn quay về phía mấy người lắc đầu. Mọi người lúc này đi về phía một khu vực thảm cỏ xanh khá rộng. Lý Sơn lúc này từ trong trữ vật không gian lấy ra một ly kem hương sôcôla trông cực kỳ bắt mắt hắn đưa ly kem cho Linh Nhi: “Cho muội!’

“Đó là thứ gì vậy Lý đại ca” Liinh Nhi lên tiếng: “Thật là bắt mắt nha!”

“Muội ăn thử xem?” Lý Sơn lên tiếng.

“Lạnh quá, Lý đại ca!” Linh Nhi lên tiếng: “Thật là ngon!”

“Được rồi nêu muội thích ngày nào ta cũng làm cho muội ăn!” Lý Sơn dù sao hắn cũng khoái vị này. Hắn chứa khá nhiều trong trữ vật giới chỉ. Mỗi lần ăn chúng Lý Sơn cảm giác tâm tình mình thỏa mái hơn nhiều. hắn quay sang Lưu tấn Nguyên lên tiếng: “Được rồi Tấn Nguyên hãy nghe sư phụ nói đây!”

“Vâng” Lưu Tấn Nguyên chắp hai tay hướng Lý Sơn gật đầu.

“Lý biểu đệ không ngại ta ở đây chứ?” Lý Tiêu Dao lên tiếng.

“không sao!” Lý Sơn lên tiếng gật đầu.

Lý Tiêu Dao quay sang nhìn Lâm Nguyệt Như lên tiếng: “bà cô này sao cô lại còn ở đây? Huynh đệ ta nhưng cần truyền thụ võ công nha?”

“Ngươi ở đây được sao ta không thể” hai người lại bắt đầu đấu khẩu.

“nếu như hai vị còn nhiều chuyện xin mời rời khỏi đây cho” Lưu tấn Nguyên lúc này vô cùng tức giận lên tiếng. hắn bình thường ôn hòa nhưng lúc này lại có chút tức giận.

“hai người nếu như đến đây để cái nhau thì yêu cầu tìm chỗ khác” Lý Sơn lên tiếng sau đó từ trong trữ vật lấy ra tiếp một khung hình lớn. Bức họa vẽ là hình người kinh mạch. Lần này Nguyệt Như thấy trong tay hư không xuất hiện đồ nhưng nghe nói Lý Sơn là người tu tiên nên không có quá nhiều thắc mắc.

Sau khi giảng giải cho Lưu Tấn Nguyên về kinh mạch con người. Lý Sơn lại tiếp tục nói: “Võ công của ta yêu cầu phải nội lực cực cao. Chúng ta không quan trọng chiêu thức hoa mỹ tinh xảo gì! Mà chúng ta ohát ra là tùy tâm sở dục nhưng một yêu cầu dành cho kiếm pháp chúng ta đó là một chữ nhanh…” Lý Sơn trầm ngâm một câu lên tiếng: “Vô kiên bất tồi duy nhanh không phá. Không có nhanh nhất chỉ có nhanh hơn”

Lưu tấn Nguyên hơi gật đầu lên tiếng. Mấy người kia cũng là gật đầu biểu lộ. Lý Sơn lại tiếp tục câu nói: “Tấn Nguyên giờ ta sẽ truyền cho con khẩu quyết về nội công! Con hàng ngày chăm chỉ luyện sẽ tham chắc ảo diệu trong đó!”

“Vâng đệ tử cẩn tuân lời sư phụ!” Lưu tấn Nguyên gật đầu. Lý Sơn lại tiếp tục truyền khảu quyết hắn không cố kỵ hai người Tiêu Dao và Lâm Nguyệt Như hắn biết hai người này đã luyện nội công nếu như không phế võ công lại tiếp tục luyện Vạn Kiếm quy tông cũng là không luyện được.

Sau hai giờ truyền thụ Lý Sơn lên tiếng: “Ngươi đã thuộc hết chưa?”

“Đệ tử đã thuộc hết” Lưu Tấn Nguyên hướng về phía Lý Sơn: “Đa tạ sư phụ đồ nhi sẽ không quên ơn dưỡng dục của người!”

“Được rồi con ở đây ngồi luyện công đi sau đó có gì không hiểu lại hỏi ta” Lý Sơn trầm ngâm một chút nhìn khung quảnh chung quanh: “Khung cảnh này tối thích hợp với luyện công chỉ cần không có ngươi làm phiền là được” Sau đó hắn quay về phía Linh Nhi lên tiếng: “Linh Nhi chúng ta về thôi!”

Hai người Tiêu Dao cùng với Lâm Nguyệt Như đang tập trung vào mấy câu khẩu quyết mà thất thần.

Linh Nhi lúc này hướng về Lý Sơn hỏi: “Lý đại ca tại sao muội nghe thấy mấy câu khẩu quyết của huynh nhưng là võ công rất tầm thường mà?”

Lý Sơn lắc đầu lên tiếng: “A, a, nó là một thượng thừa vó công nhưng chỉ dành cho người chưa luyện võ mà thôi với người đã từng luyện võ ta giám đảm bảo là luyện không ra cái gì” hắn quay về phía Lâm Nguyệt như và Lý Tiêu Dao: “hai tên ngu ngốc kia nếu như họ luyện được bí tich mà ta đưa ra mới là lạ a!”

“Lý đại ca thật là giảo hoạt a!” Linh Nhi lên tiếng. Lý Sơn lúc này nhìn nàng hắn không nhịn được dùng hai tay véo mà Linh Nhi. Linh Nhi bực dọc lên tiếng: “Lý đại ca thật đáng ghét!’

Lý Sơn ngồi dưới trắng sáng, hắn nhưng là muốn thay đổi một chút cho cốt chuyện đỡ buồn chán nhưng đáng tiếc hắn lại thấy mọi chuyện đang từ từ vượt tầm kiểm soát của hắn. Hơn nữa hắn có dự cảm bất an, một dự cảm mà hắn vô cùng lo lắng. Hắn sẽ đối mặt với sao chép thể của mình không biết lúc này sao chép thể của hắn thực lực ra sao nhưng hắn dám đảm bảo tối thiểu cũng là cơ nhân tỏa tầng ba mặc dù hắn không hiểu lắm lúcnày tại sao hắn lại lo lắng như vậy. hắn cảm giác một nguy cơ đang dần ập đến mặc dù hắn đã chuẩn bị tốt cho mọi thứ!

Vài ngày sau, Linh Nhi lúc này kéo Lý Sơn theo sau là Tiêu Dao chạy theo sau lưng. Hôm nay là tỷ võ chiêu thân của Lâm gia bảo Lâm tiểu thư Nguyệt Như. Thiếu nữ mặc một bộ áo màu đỏ gác kiếm sau lưng ngạo nghễ nhìn ở phía dưới.

“Đánh đi, đánh đi…” dân chúng chung quanh tụ tập bắt dầu hò gieo.

Lý Sơn lúc này kéo Linh Nhi về một phía quan sát. Đứng bên cạnh hắn là một tên béo đang cởi trần. Lý Tiêu Dao thấy vậy quệt vào thân thể chảy đầy nước của béo mập. hắn hướng về phía Lý Sơn lên tiếng: “Lý Sơn biểu đệ, Linh Nhi cô nương hai người nhìn xem này!”

Tên ập thấy vậy quay lại lườm Lý Tiêu Dao. Lý Tiêu Dao hơi ngẩn người: “A, a, huynh biết đó! Làm ơn làm ơn!” Tên mập thấy thế nhếch nhếch mắt vài cái lại tiếp tục quan sát trận đấu này.

Lâm Thiên Nam lúc này nhẹ nhàng bước xuống đài lên tiếng, mọi người thấy thế cũng bắt đầu im lặng: “Các vị hương thân phụ lão, ta tin rằng hôm nay lâm mỗ tiến hành cuộc đấu võ tỷ võ chiêu hôn các vị đã chờ đợi lâu. Vậy thì ta không cần nói nhiều nếu đánh bại được Như nhi của ta thì người đó sẽ có cơ hội được bắt rể vào nhà họ Lâm…”

“Wow, hay quá!” toàn trường oanh động.

Lý Tiêu Dao lên tiếng: “Xem ra Lâm gia bảo cũng quá nổi tiếng a”

Một người bên cạnh Lý Sơn lên tiếng: “Xem ra vị huynh đệ này không biết rồi, Lâm gia bảo nhưng là…” hắn bắt đầu kể về sự danh tiếng cũng như giàu có của Lâm gia, miệng khen không ngớt.

Lâm Thiên Nam bắt đầu tiếp tục lên tiếng:”Và người đó sẽ trở thành rể của Lâm thiên nam này” hắn lúc này quay lại nhỏ giọng nói với Lâm Nguyệt Như lên tiếng: “nếu như con không muốn đánh…”

Lâm Nguyệt Như mặt đằng đằng sát khí lên tiếng: “Con sẽ giết chết họ…”

Lâm thiên Nam bắt đầu phân phó: “Đấu võ chiêu thân bắt đầu! Bây giờ vị hào kiệt nào lên trước” hắn hướng mọi người dơ tay mời. Bất quá khi nhìn thấy Lý Sơn đưa ánh mắt gật đầu hơi mỉm cười. Linh Nhi thấy vậy thì ngước nhìn Lý Sơn. Lý Sơn hiểu ý vỗ vỗ lên tay nàng.

“Tôi” Một nam nhân trung niên khuôn mặt bình phàm chạy lên đài. Hắn sách sách quần , bộ mặt râu ria xồm xoàm nhìn mà phát tởm. Đây là ý nghĩ trong lòng Lý Sơn. Thấy thế Lâm Nguyệt như giận tím mặt bởi vì người hắn vô cùng hôi thối ruồi bay đầy người. Lâm Thiên Nam thấy vậy cũng cau mày.

Lý Tiêu Dao thấy vậy quay sang Lý Sơn lên tiếng cười ha hả: “Lý biểu đệ xem hắn kìa! Hợp với cô ta ghê. Nếu như cô lấy cái tên này ấy a, thì tức cười chết đi được á”

Lý Sơn lắc đầu mỉm cười nhìn về phía Linh Nhi: “Chẳng bù cho Linh Nhi của ta lúc nào người cũng thật thơm!” nói đền đây Lý Sơn kéo Linh Nhi về gần phía mình mũi hắn hích hích ngửi lên người nàng.

Linh Nhi huôn mặt đổ hồng đầu cúi gằm lên bộ ngực nhỏ giọng nói: “Lý đại ca thật đáng ghét!”

Lý Sơn dùng tinh thần quét xem hắn cảm giác được có người theo dõi thì ra lần này không ai khác là mấy tên Trung Chậu đôi. Lý Sơn chẳng thèm quan tâm nhưng hắn không biết rằng có một người trong nhóm lúc này vô cùng tức giận vô cùng khó chịu. người này không ai khác Triệu Vô Lệ. nàng khuôn mặt lúc này có chút mất mác có chút tức giận nhưng nàng biết lấy gì mà tức giận hắn hắn với nàng không có một chút quan hệ.

Chỉ trong vài chiêu trung niên nhân đã bị Nguyệt Như đả bại. Linh nhi quay về phía Lý Sơn lên tiếng: “Lâm cô nương thật giỏi!”

“Võ công coi như sếp vào nhị lưu đi” Lý Sơn mỉm cười.

Lý Tiêu Dao quay về phía Lý Sơn tiếp tục nói: “Cho nên không có đàn ông nào dám lấy cố!”

Linh Nhi quay về phía Lý Sơn lên tiếng: “Lý Sơn đại ca hay là huynh lên thử sức với cô đi?”

“Nga” Lý Sơn ngoảnh đầu về phía Linh Nhi lên tiếng: “hảo a Linh Nhi muội muốn có thêm một tỷ muội sao?” Thấy Linh Nhi nhìn Lý Sơn Lý Sơn quẹt mũi của nàng: “A, a, ta nhưng chỉ cần có Linh Nhi là đủ rồi!” Sau đó hắn quay về phía Lý Tiêu Dao lên tiếng: “Tiêu Dao đại ca hay là huynh đệ lên đi”

“Này” Lý Tiêu Dao nghe thấy thế đột nhiên lên tiếng: “Chuyện này không phải giỡn chơi đâu nhé Lý biểu đệ. Nếu như thắng phải cưới cô đó!”

“Vậy thì Lý Sơn đại ca đừng có lên. Với võ công củ huynh nếu đánh thắng cô thì phải làm sao?” Linh Nhi lên tiếng bộ mặt lo lắng.

“A, ,a đệ muội nhưng lo lắng cho hắn sao?” Tiêu Dao mỉm cười chọc ghẹo hai người: “Ha, không phải đệ muội muốn có thêm một vị tỷ muội sao?”

“Không được!” Linh Nhi khó chịu nhìn về phía Lý Sơn.

Lý Sơn mỉm cười nhìn nàng hắn kéo mạnh Linh Nhi về phía lòng ngực của hắn. hắn nhẹ giọng lên tiếng: “Chỉ mình Linh Nhi đối tốt với ta là được rồi huh!”

Một người cầm chuy nhanh chóng nhảy lên đai. Lần này cúng chỉ dăm ba chiêu đều bị Lâm Nguyệt Như đả bại,. hắn nhanh chóng bắn xuống đài. Lý Sơn dùng hai tay che mắt. Lý Tiêu Dao lên tiếng: “Cô nàng này cũng quá nặng tay đi chứ! A đúng rồi Lưu tấn Nguyên đâu sao hôm nay hắn không tới!”

“A, nhắc tới huynh ấy, huynh ấy nhưng đến rồi kìa!” Linh Nhi chỉ về phía một thanh niên tuấn tú sau lưng cầm một thanh kiếm nhẹ nhàng bước lên đài.

Lý Sơn nhìn bóng dáng ấy thì thở dài đáng tiếc thời gian quá ngắn nếu như có được một năm Lưu Tấn Nguyên đả bại Lâm nguyệt Như còn có thể bây giờ hắn còn không thể đi. Lý Sơn thở dài lên tiếng: “Đáng tiếc thời gian luyện võ công quá ngắn!”

Lưu Tấn Nguyên vận khởi nội lực ít ỏi vào đôi chân rồi nhảy lên san. Linh Nhi lên tiếng: “Tấn Nguyên đại ca võ công cũng thật là khá!”

Lý Sơn mỉm cười: “Muội không xem người dạy hắn là ai a!” Sau đó lÝ Sơn nhìn về phía Lưu tấn Nguyên lắc đầu: “thời gian luyện võ quá ít ỏi Lưu tấn Nguyên chắc chắn sẽ bại” Lý Sơn trầm ngâm một chút: “Chỉ cho hắn ta hoảng một năm nữa thì Lâm uyệt Như không phải là đối thủ. Ngoài ra kinh nghiệm chiến đấu của hắn gần như bằng con số không a!” Lý Sơn lên tiếng: “Có vẻ như hai người không có duyên a!”

“Nguyệt Như chào muội” Lưu tấn Nguyên lên tiếng.

“Hey, biểu ca lên đây làm gì vậy?” lâm Nguyệt Như lên tiếng.

“Ta lên đây là khiêu chiến với muội” Lưu tấn Nguyên lên tiếng: “ta nhưng đã học được khá nhiều chiêu thức từ phía sư phụ a!”

“Nguyên ca a, huynh biết luyện võ không phải một sơm một chiều chỉ vó ba ngày liệu huynh có thể đánh bại được muội sao” Lâm Nguyệt Như lên tiếng: “Chẳng lẽ sư phụ không nói cho huynh biết điều này!”

“Sư phụ đã nói cho ta biết” Lưu tân Nguyên thở dài: “bất quá ta vẫn muốn thử sức với muội. Nếu như ta thua chỉ trách ta học nghệ không tinh không thể trách sư phụ!”

“Ây không luọng sức của mình gì hết” Lý Tiêu Dao ở dưới cau mày nhìn lên phía trên đài mở miệng: “Chỉ cso tập võ có ba hôm đã đòi lên đài khiêu chiến a!”

“Tiêu Dao đại ca nói gì vậy” Linh Nhi nghe thấy vậy phản bác: “Tấn Nguyên đại ca với Lâm cô nơng một lòng một dạ không than không vãn, muội hiẻu được tấm lòng của huynh ấy!”

“Gióng ta huh?” Lý Sơn ôm lấy Linh Nhi vào lòng.

“không nói với hai người nữa” Lý Tiêu Dao phẩy phẩy tay nhìn về phía trước.

Hai người lúc này lao vào nhau. Nhưng chỉ huy vài kiếm Lưu tấn Nguyên đã bị Lâm Nguyệt Như đánh rớt xuống đài. Lâm Nguyệt như lên tiếng: “ba ngày huynh đã có tiến bội như vậy quả thực làm muội ngạc nhiên nhưng đáng tiếc vẫn không phải là đối thủ của muội!”

Lưu tân Nguyên thở dài cúi đầu rời đi. Lý Sơn lên tiếng an ủi bước về phía Lưu tấn Nguyên. Lưu Tân Nguyên tự trách cứ mình: “Chỉ trách đệ tử không học nghệ không tinh!”

“Tấn Nguyên đại ca đừng buồn chỉ với ba ngày học võ công huynh đánh như vậy đã là khá lắm rồi đó” Linh nhi lên tiếng an ủi.

Nghe thấy mấy lời này, Lâm Thiên Nam nhìn có chút lòng đau sót. Hắn nhưng cũng nhìn ra Lưu Tấn Nguyên trong vòng ba ngày học với Lý Sơn tiến bộ thấy rõ rệt nhưng có thể coi là một kỳ tài a. tuy không có tỏ rõ là một thiên tài biến thái gì nhưng từ một kẻ chân yếu tay mêm trở thành như vậy quả là rất khá a. Lâm thiên Nam nhìn về phía Lâm Nguyệt Như với ánh mắt hình viên đạn. Lâm Nguyệt Như hếch cằm lên như không biết làm cho Lâm Thiên nam khuôn mặt đỏ bừng.

Lý Tiêu Dao lúc này bộ mặt đầy bực tức ở dưới đài chỉ: “này cho cô biết tôi nhịn cô lâu rồi a. Toi hôm nay đại diện cho đàn ông thế gian này dạy cho cô bài học a!”

“Đúng đánh đi” mọi người bắt đầu hô hào.

Lý Sơn quay về phía Linh Nhi lên tiếng: “Linh nhi xem ra chúng ta sắp có thêm một tẩu tử a! ”

Lâm Nguyệt Như hai con mắt trắng dã vô cùng tức giận lên tiếng: “Có gan thì lên đây mau lên”

Lý Tiêu Dao bộ mặt hài hước: “Tôi không lên trên đâu…” nhưng ngay sau đó là mọt cước ở hậu tâm hướng hắn bay lên đài. Lúc này Lý Tiêu Dao tức giận quay xuống đài lên tiếng: “Lý biểu đệ ngươi làm gì vậy. nếu ta đánh thắng trên này nhưng ta là phải cưới cô ta a! ta nhưng là không cưới xú bà nương này đâu!”

“ngươi nói gì nói lại xem nào!’ Nguyệt như tức giận rút roi quật về phía Lý Tiêu Dao.

Lý Tiêu Dao lăn mành tránh được. lâm Nguyệt Như rút ra thanh kiếm lên tiếng: “Qua đây!”

“Được!” Lý Tiêu Dao vỗ vỗ tay hắn hướng mọi người phái dưới nói: “nè các vị hương thân phụ lão, tôi ngày hôm nay phải dạy cho cô một bài học để cho các vị được hả giận. Nè nhưng là tôi nói trước nếu như tôi đánh thắng cô thì tôi cũng không cưới cố đâu!”

“Đừng nói chuyện dư thừa” Lâm Nguyệt như hướng về phía Lý Tiêu Dao hưa kiếm: “Ta phải giết ngươi!”

“Wow” Lý Sơn nhếch miệng lên tiếng: “bà chằn này cũng quá dữ dằn đi ha. Ta nhưng là thích Linh Nhi hơn cả” nói đến đây Lý Sơn ôm Linh Nhi vào lòng.

“Tiêu Dao hai người chúng tôi ủng hộ huynh” Linh Nhi đưa ngón cái về phía Lý Tiêu Dao. Lúc này mọi người cũng đồng thanh theo. Lý Sơn chặc lưỡi: “Ài xem sắp có tẩu tử rồi đây ha!” hai người Tiêu Dao và Lâm Nguyệt Như bắt đầu lao vào vòng chiến

Linh Nhi hướng về phía Lý Sơn hỏi: “Lý đại ca huynh nói ai sẽ thắng đây?”

Lý Sơn nhếch miệng: “Lý Tiêu Dao!”

“Thật sao? Vậy thì tốt quá!” Linh nhi mỉm cuòi cầm tay Lý Sơn. Lý Sơn lắc đầu đúng như dự kiến sau dăm ba chiêu Nguyệt Như đả bại mặc dù quả thật không có gì đặc sắc. Với tốc độ của hai người ra đòn Lý Sơn xem chẳng khác gì một mản ảnh quay chậm cả hắn nhưng là người theo đuổi siêu tốc độ. Tốc độ của hắn giờ đã đạt được tốc độ của âm thanh. Mỗi chiêu mỗi thức đều vô cùng nhanh và sắc bén.

Hán cũng tức cười vì dơn giản Lý Tiêu Dao cùng lại chiêu vô cùng dâm tặc đó là đôi tay liên tục miêu tả lần trước làm bậy tại lần trước đối đầu với Lâm Nguyệt Như. Lý Tiêu Dao chạy về phía Lý Sơn trong tay cầm dây buộc quần của Lâm Nguyệt như lên tiếng: “Lý biểu đệ ta thắng rồi!”

“Xin hãy chờ đã Lý Tiêu Dao huynh đệ” Lâm Thiên Nam bay đến ngăn trước người Lý Tiêu Dao. Hắn lúc này đang nể mặt Lý Sơn mf không có làm to.

Mọi người lúc này hô to: “Thành hôn! Thành hôn!...”

Theo như nguyên tác mấy người lại quay lại Lâm phủ. Nhưng điều kỳ lạ là Lâm Thiên Nam cũng không có làm to vì sự có mặt của Lý Sơn. Dù sao lần này nhưng là Lý Tiêu Dao đã thắng hai bên cũng không quá căng thẳng. Tính tình hai người Lý Tiêu Dao và Lâm Nguyệt như có chút giống nhau. Lý Sơn lên tiếng: “Được rồi ta thấy hai người rất hợp nhau kết hôn cũng đâu vấn đề gì” Lý Sơn dang hai tay ra.

“Lý biểu đệ đệ đừng đàu ta nha! Ta nhưng không muốn cưới xú bà nương này đâu a” Lý Tiêu Dao chỉ về phía Lâm Nguyệt Như.

“Ai là xú bà nương ngưởi nói ai?” lâm Nguyệt Như lên tiếng nhìn về phía Lý Tiêu Dao.

“Được rồi cứ quyết định thế đi! Ngươi không muốn cũng phải làm rể của ta” Lâm thiên Nam chỉ vào Lý Tiêu Dao.

“không thể nào!” Lý Tiêu Dao tự chỉ chính mình.

99

3

1 tháng trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.