ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 16 - Lưu Tấn Nguyên

Đám người Triệu Vô Lệ bên này đang suy tư ngồi một chỗ. Nhưng này cả đám đều mặt buồn bã ngồi về phía Triệu Vô Lệ như cầu mong điều gì đó. Quân nhân Hác Bé lúc này đánh vỡ mọi người lấy lại tinh thần lên tiếng: “Mọi người đừng quá bi quan lần này chúng ta nhất định có thể sống được thật tốt! Trong vòng mấy thàng này sao chúng ta không luyện tập thích ứng một cái thực lực của mình nhỉ?”

Sở Sở lúc này đi đến Triệu Vô Lệ lên tiếng: “Vô Lệ muội muội, muội có quyết định gì về lần này không?”

Triệu Vô Lệ lắc đầu lên tiếng: “Lần này chúng ta nhưng là tiến vào trước chủ thần không gian theo như Nhã Lệ suy đoán rất có thể đội chúng ta so với hai thiên thần và ác ma yếu hơn không ít rõ ràng chủ thần cho chúng ta quen thuộc thời gian và địa điểm để sau giúp chúng ta thích hợp đoàn chiến…” Triệu Vô Lệ lên tiếng: “Lúc đó các ngươi không lên xa lánh Lý Sơn chỉ vì hắn là người Việt Nam” Triệu Vô Lệ hướng về mấy người Tần Tấn và Tôn Diệu lên tiếng. Thấy vậy mấy người đều cúi đầu tỏ rõ thất bại

Nhã Lệ lúc này thở ra một hơi: “Theo như ta nghĩ lần này tiến vào trước hai đội kia hơn nữa chủ thần lại cho nhiều thời gia như vậy khẳng định chúng ta yếu hơn so với họ rất nhiều. Hiện nay chúng ta có ba lựa chọn, ta nhưng nghĩ đến ba phương án có thể làm cho đoàn đội chúng ta sống sót tỉ lệ đều tăng lên lớn nhất”

“Nhã Lệ mời nói” Triệu Vô Lệ lúc này lên tiếng. Nàng nhưng là cũng là lần đầu đoàn chiến vì vậy có chút lo lắng.

Nhã Lệ gật đầu lên tiếng, mọi người bây giờ bắt đầu chăm chú nghe xem Nhã Lệ phân phó: “Lựa chọn thứ nhất chúng ta lên tìm Lý Sơn tiếp tục caàu xin hắn. Ta xem quan hệ giữa Triệu tỷ tỷ và hắn không tệ đi!”

Gật gật đầu Triệu Vô Lệ lên tiếng: “Cách này xem ra cũng là một cách nhưng là bây giờ chúng ta không có biết Lý Sơn tại nơi nào?”

“Điều đấy mọi người không cần lo” Nhã Lệ lên tiếng mỉm cười: “Ta có tám thành tìm được Lý Sơn”

“muội biết hắn lúc này ở chỗ nào sao?” Sở Sở lúc này không nhịn được lên tiếng

“A, a, muội đoán nhưng là tám đến chín phần hắn hiện nay sẽ đi cùng đường cùng với Lý Tiêu Dao và Triệu Linh Nhi” Nhã Lệ mỉm cười: “bất quá không hiểu thân phận của hắn trong đám người đó là gì?”

“Nhã Lệ muội nói vậy là sao?” Triệu Vô Lệ lên tiếng.

“A, a, ta nhìn thấy hắn là một người nam nhân tốt nha!” Nhã Lệ lúc này nghĩ về Lý Sơn bộ mặt có chút thích thú: “Nhất định là hắn sẽ thay đổi quan hệ giữa Linh Nhi và Lý Tiêu Dao có khi hắn lại trở thành vị hôn thể của Linh Nhi cũng nên!”

“hắn…” Triệu Vô Lệ bộ mặt thoáng tháy đổi buột miệng ra một cau cùng với bóp chặt nắm tay.

“Được rồi nghe muội nói đến phương án thứ hai đây” Nhã Lệ mỉm cườitiếp tục câu chuyện của mình: “Chúng ta phải tận dụng thế mượn lực từ những thế lực ở đây…”

“muội nói là…” Triệu Vô Lệ lên tiếng.

“Đúng vậy!” Nhã Lệ lên tiếng: “Chúng ta có thể giao dịch với những người ở đây bằng cách mượn thế lực của các môn phái ở đây khi hai thiên thần và ác ma đội chúng ta sẽ cho họ một kích trí mạng như vậy chúng ta có tỉ lệ sống rất cao!”

“Tại sao chúng ta không liên kết với một trong hai phương để tiêu diệt bên thứ ba đây!?” Sở Sở nghi hoặc lên tiếng.

“không thể nào chúng ta so với hai đội kia yếu hơn nhiều” Nhã Lệ lên tiếng: “Chỉ có tấn công chớp nhoáng suy yếu thực lực hai đôi như vậy chúng ta mới kết thành thế chân vạc cùng vượt qua bộ phim kinh khủng phiến này. Theo như chủ thần đề kỳ rất có thể hai bên thiên thần cùng ác ma thực lực ngàng bằng nhau nếu như chúng ta liên kết bên nào sau khi tiêu diệt bên kia rất có thể chúng ta sẽ trở thành hết thỏ đến cho săn nga!”

“Vậy muội mau nói đến phương án thứ ba” Sở Sơ không chờ đợi được lên tiếng.

“Vậy phương án thứ ba lần này muội tối không thích nó lắm” Nhã Lệ nhìn về phía tân nhân nàng thở dài: “Nếu lần này chúng ta áp dụng cho tân nhân cũng có nghĩa chúng ta phải bỏ qua cho tân nhân!”

Nghe thấy mấy người mặt xám xịt lại. Một người trong dó cầu xin: “Xin đừng bỏ lại chúng ta, chúng ta sẽ nghe theo ngươi mà! Bất cứ các ngươi sai sứ gì nhất định chúng ta sẽ nghe theo!”

“Muội tiếp tục nói đi” Triệu Vô Lệ lạnh lùng lên tiếng.

“Đó là trong thời gian ngắn nhất chúng ta tận lực kiếm nhiều điểm tưởng thưởng một hút sau đó đem tân nhân nhốt vào một nơi bí mật dùng thức ăn nước uống nuôi họ” nhã Lệ lên tiếng: “Chỉ mong sao họ không tìm được”

“Sao chúng ta không nhanh chóng tiến ra nước ngoài như vậy sẽ thoát khỏi họ đuổi giết sao!” Sở Sở mặt lo lắng lên tiếng: “Hoặc giả dụ chúng ta lần vào dòng người trong thanh thị như vậy chúng ta có thể an toàn làm sao họ tìm được chúng ta chứ?” nghe thấy thế mấy tân nhân mừng rỡ.

Triệu Vô Lệ lắc đầu lên tiếng: “không thể nào! Nếu như chúng ta dùng cách này rất có thể chủ thần đề cao độ khó như vậy chúng ta còn chết nhanh hơn. Nếu như chúng ta lần vào đoàn người nếu như họ có tinh thần lực giả cộng thêm họ dùng quan phủ nhất định sẽ bức được chúng ta ra vị trí…”

“Đúng vậy” Nhã Lệ gật đầu: “Cánh thứ ba của muội là để những tân nhân này tản mát ra khắp nơi hoặc sẽ để họ trốn đi như vậy họ sẽ tranh thủ được cho chúng ta khá nhiều thời gian nhưng cách này rất có thể chúng ta sẽ bị mạt sát”

“không kiếp chẳng lẽ tên khôn kia không sợ bị mát sát sao?” Sở Sở tức giận lên tiếng: “Chỉ chửi hắn là một lần man di mà hắn lại tức giận đến như vậy sao?”

Triệu Vô Lê tực giận nhìn Sở Sở: “hắn nhưng là lòng tự hào dân tộc rất cao. Các ngươi nếu chửi hắn một lần như thế nữa ta sẽ không khách khí đâu!” Nàng cả người sát khí nhìn về phía Sở Sở làm cho nàng cả người run lên.

Triệu Vô Lệ lên tiếng: “Vậy theo Nhã Lệ muội chúng ta phải làm sao?”

“Đi tìm Triệu Linh Nhi cùng với Lý Tiêu Dao chắc chắn sẽ tìm được Lý Sơn” Nhã Lệ lên tiếng: “Chúng ta sẽ chia hai đoàn tỷ tỷ hãy cùng với Sở Sở và đám tân nhân đi tìm mấy người này. Muội cùng với Tần đại thúc và Hác đại thúc xem có tranh thủ được thế hay không. Nếu cả hai phương án trên không thực thiện được đến lúc đó chúng ta cũng có được điểm để đánh cược phương án ba”

“Vậy theo như muội nói đi” Triệu Vô Lệ gật đầu.

Lý Tiêu Dao cùng với Lý Sơn, Triệu Linh Nhi lúc này ba người đều ngồi trên một chiếc thuyền nhỏ. Lý Tiêu Dao lúc này vẫy vẫy tay về phía thím lên tiếng: “Thím à nhất định còn sẽ cẩn thận mà!”

“Tiêu Dao nhớ chăm sóc sức khỏe cho mình đấy!” Lý đại thẩm lên tiếng.

“Được rồi con nhớ rồi mà, thím cũng phải chăm sóc sức khỏe của mình a!” Lý Tiêu Dao gào lên.

“Được rồi” Lý Sơn tiến đến vỗ vỗ vai Lý Tiêu Dao. Hắn lấy ra một thỏi vàng, Lý Tiêu Dao thấy thế mặt sáng lên, Lý Sơn lên tiếng: “Lần này có một số việc phiền huynh dẫn đường rồi dù sao ta cũng là không phải là người Trung Nguyên lên không dành đường a!”

“A, a Lý đệ đệ sao đệ lại nói vậy đệ đã gọi ta một tiếng Tiêu Dao đại ca sao ta có thể từ chối việc này cơ chứ” Lý Tiêu Dao một bộ vỗ ngực bùm bụp còn tay kia nhanh chóng thu thỏi vàng vào túi: “Việc này yên tâm cứ dao cho ta đi!” Linh Nhi thấy Lý Tiêu Dao như vậy thì lắc đầu.

Linh Nhi lúc này bước ra khỏi cửa thuyền bước về hướng Lý Sơn. Lý Sơn lúc này đứng trước mạn thuyền hắn để cho làn gió tạt vào mặt mình làm cho mái tóc bạc cùng với áo choàng da màu đen của Lý Sơn tung bay trong gió. Triệu Linh Nhi cảm nhận hắn vô cùng cô quạnh có chút tiêu sái đẹp trai làm cho thiếu nữ nổi lên lòng thương tiếc. Linh Nhi lên tiếng: “Lý Sơn đại ca huynh làm sao vậy?”

Lý Sơn thở dài nhìn Linh Nhi hắn dùng tay nắm lấy bả vai nàng một cách nhẹ nhàng: “Linh Nhi nếu như sau này ta không còn ở thế giới này nữa thì nàng hãy hứa với ta vẫn luôn mỉm cười và sống một cuộc sống hạnh phúc được không?”

Linh Nhi lúc này bộ mặt lo lắng nhìn Lý Sơn: “Lý đại ca huynh muốn rời đi muội sao. Linh Nhi có điều gì không tốt sao?”

“không phải!” Lý Sơn lắc đầu. hắn muốn mang Linh Nhi đến thế giới Luân Hồi nhưng sự tàn nhẫn ở đó quá không thích hợp với nàng. Lý Sơn lên tiếng: “Hứa với ta dù có bất kỳ chuyện gì xảy ra đều phải sống vui vẻ. ta mong muội sống vì chính mình không phải sống vì người khác được không? Hứa với ta đi!”

Linh Nhi lúc này không hiểu lắm nhưng nàng khẽ gật đầu mở miệng: “Linh Nhi hứa với huynh nhất định sẽ sống thật tốt!”

“Được rồi tốt lắm!” Lý Sơn lúc này hai tay bụm lấy hai má béo mập của Linh Nhi. Đôi má phúng phính đổ hồng làm cho Lý Sơn lúc này cờ giương thẳng đứng. hắn lúc này vô cùng xấu hổ xách lại quần của mình hướng về phía trước nhìn, không dám quay đầu lại lên tiếng: “Linh Nhi lần này ta lại xuất hiện thói xấu trước mặt nàng rồi!”

“không quan hệ…” thiếu nữ đỏ mặt cúi đầu: “Linh Nhi nhưng mãi mãi là người của Lý đại ca” nghe thấy thế Lý Sơn đôi mắt thoáng qua dị động nhìn về phía Triệu Linh Nhi hắn hướng về phía chân trời xa nhưng tâm không khỏi dao động.

Lý Sơn nhìn Linh nhi hắn lại hướng về suy nghĩ một chút muốn trêu chọc nàng, hắn muốn kiểm tra độ ngây thơ của Linh Nhi. Hắn lên tiếng: “Linh Nhi có muốn ta kể cho muội một câu chuyện cười không?”

“Tốt nha!” Linh Nhi lúc này mỉm cười nắm tay Lý Sơn lên tiếng: “Vậy được đại ca mau kể chuyện cho muội đi!”

Lý Sơn trầm ngâm một chút lên tiếng: “Hai người bạn một nam một nữ bị lạc trong rừng. Lúc này trời đã tối mà họ khôg tìm được đường ra. Nhưng lúc đó hai người thấy một căn nhà gỗ hai người đành phải ở lại đó một đêm. Nhưng căn nhà gỗ đó chỉ có một cái giường mà muội biết đây nam nữ thụ thụ bất thân…” Lý Sơn tà ác cười nhìn về phía Triệu Linh Nhi.

Tiêu Dao lúc này hứng thú lên tiếng: “Sau đó thì sao, Lý đệ đệ?”

Lý Sơn lại tiếp tục kể câu chuyện của mình: “Thiếu nữ nghĩ ra một kế lấy một viên than vạch ra một đường thẳng ngăn đôi chiếc giường lại vò nói: ‘Kẻ nào vượt qua vạch này thì không bằng cầm thú’. Thanh niên nghe vậy thì nhất nhất nghe théo. Hắn có gắng ngủ trên giường mà không xâm phạm một chút sang bên vạch kẻ trên giường này. Ngay sau khi hắn tỉnh dậy thì cô gái tái cho hắn một cái tát và mắng hắn: ‘Đến cầm thú cũng không bằng!’ ”

Nghe thấy câu chuyện này thì Lý Tiêu Dao bắt đầu haha cười lớn đưa ngón tay cái về phía Lý Sơn. Triệu Linh Nhi lúc này nghi hoặc nói: “Tại sao, tại sao nàng lại đánh người thanh niên kia và mắng hắn đến cầm thú không bằng nha? Ta thật không hiểu chuyện này có gì đáng cười lắm sao Tiêu Dao đại ca!?”

“Ách” Tiêu Dao lúc này ngẩn ra.

Lý Sơn lúc này vỗ vỗ Triệu Linh Nhi lên tiếng: “Linh Nhi muội quá thuần khiết quá lương thiện, giang hồ thực không thích hợp với muội” sau đó hắn kéo Linh Nhi vào lòng ôm hắn cũng không hiểu cảm xúc này là gì nữa.

“không quan trọng chỉ cần có Lý Sơn đại ca bên cạnh muổi Linh Nhi cái gì cũng không sợ hết” Linh Nhi ngọt ngào nằm trong lòng Lý Sơn lên tiếng.

Bái Nguyệt giáo.

“Thuộc hạ tham kiến giáo chủ” một hắc y nhân cúi đầu cung kính trước một người râu quai nón trung niên tuổi tầm ngũ tuần.

Trung niên nhân lên tiếng: “Đã xác minh vị trí của công chúa chưa?”

“Thuộc hạ đã xác định được vị trí của công chúa bất quá…” hắc bào nhân lên tiếng.

Trung niên nhân nhíu nhíu mày lên tiếng: “Có việc gì sao?”

Hắc y nhân lên tiếng tiếp lời: “Theo như tin ta mới nhận được chúng ta tất cả người đi đều gặp phải nam nhân tóc bạc toàn bộ đều chết không còn một người nào trở về!”

“Ca” trung niên nhân bóp võ chén trà trong tay, hắn hướng hắc bào nhân: “Có điều tra ra được lai lịch của hắn?”

“thứ cho bộ thuộc hạ bất tài” lúc này cả người hắc y nhân đều đầy mồ hôi, hắn nhanh chóng lên tiếng: “nhưng theo tin tức thuộc hạ nhân được thì mấy ngày gẫn đây xuất hiện một đám người không rõ lai lịch rất có thể bạch phát nam tử có liên quan với họ!”

“Tiếp tục điều tra cho ta” trung niên phất tay: “nhớ theo dõi sát sao họ!”

Lý Sơn lúc này đang bóp mũi và quẹt mũi Triệu Linh nhi. Triệu Linh Nhi lúc này vô cùng khó chịu lên tiếng: “Lý Sơn đại ca anh đừng quẹt lỗ mũi của em được không?”

“Tại sao?” Lý Sơn nghi hoặc nhìn Linh Nhi.

“Linh Nhi không thích Lý đại ca coi Linh Nhi như tiểu hài tử. Linh Nhi cũng lớn rồi! Linh Nhi muốn Lý đại ca đối xử với Linh Nhi như một nữ nhân…” nói đến điều này Linh Nhi hơi đỏ mặt.

“Rồi, rồi! Linh Nhi tiểu thân ái của ta! Ta đã biết” Lý Sơn lại túm lấy đôi má phúng phính của nàng.

“Lý Sơn đại ca lại nữa!” Linh Nhi lúc này lườm hắn.

“A, a, muội vẫn mãi là Linh Nhi trong lòng mà ta thích” Lý Sơn mỉm cười nhìn Linh Nhi.

Linh Nhi thấy vậy thì bắt đầu cầm lấy tay của Lý Sơn. Hai người chạm tay vào nhau, bàn tay của Lý Sơn bắt đầu lóe lên ánh sáng có chút yếu ớt. Lý Sơn không hiểu nhìn chữ ‘Linh’ trên đó rất mờ lên tiếng: “Đây là?”

“Vậy là Lý đại ca bắt đầu có tình cảm với Linh Nhi rồi?” Linh Nhi mỉm cười nhìn về phía Lý Sơn lên tiếng: “Chỉ cần Lý đại ca thương yêu Linh Nhi thật lòng thì chữ ‘linh’ này sẽ sáng lên. Mặc dù nó rất yếu ớt nhưng nó nói rõ lòng Lý đại ca đang hướng về Linh Nhi…”Linh Nhi bộ mặt vui mừng lên tiếng.

Lý Sơn thấy vậy nhẹ nhàng phớt lên mũi của nàng. Hắn quả thực không nghĩ đến quá nhiều vấn đề nữa. Lý Sơn nghĩ đến một chút hình bóng người con gái kia, hắn sờ lên ngự trái của mình sau đó lại nhìn Triệu Linh Nhi thở dài một cái. Lý Sơn nhẹ nhàng bước ra ngoài dắm lên đỉnh mũi thuyền nhìn về phương xa.

Một thanh niên mặc áo bào xanh nhìn về phía một đống quái vạt đến cả nghìn con, hắn lẩm bẩm: “80% tỉ lệ thành công, còn chờ thiếu gia mang vũ khí đến nữa thôi. Với số lượng này ngay đến cường giả cấp bốn cơ nhân tỏa đừng nghĩ sống sót được…” một đám quái khổng lồ đang nhẹ nhàng sếp thành hàng vô cùng nghiêm chỉnh. Trên đầu chúng mỗi tên đều gắn máy phát tín hiệu.

Lúc này đám người Lý Sơn dừng lại tại một tòa thành. Lý Sơn lắc đầu nhìn về phía Linh Nhi. Linh Nhi như con bướm nhỏ nhảy lung tung hết xem thứ này đến thứ khác. Lý Tiêu Dao cũng lại đang xem một chút đồ, hắn liên tục mặc cả giá cả. Linh Nhi lúc này chạy đến kéo tay Lý Sơn về phía nàng, Linh Nhi nhỏ tiếng nói: “Lý Sơn đại ca qua đây!”

Hai người đang nói chuyện thì thấy một đám người tụ tập, Lý Tiêu Dao đang chửi om som lên: “Khốn kiếp ngươi mắt mù à, đi với chả đứng đụng vào ta rồi!” Lý Tiêu Dao chỉ vào một vị thanh niên đang ngồi trên ngựa.

Lý Sơn và Linh Nhi quay lại nhìn thì Lý Tiêu Dao đang bắt đầu lý sự với thanh niên kia. Thanh niên kia bộ mặt tuấn tú mặc một bộ y phục màu trắng hơn nữa đang cưỡi một con ngựa. Hắn nhanh chóng xuống ngựa cúi đầu xin lỗi: “Vị huynh đệ này thật xin lỗi huynh đài có sao không vậy? Vừa rồi tại hạ…”

“Ngươi mù hay sao… không thấy ta bị ngựa ngươi xô ngã sao? Còn nói là không sao?” Lý Tiêu Dao lên tiếng khó chịu.

“Điêu dân to gan dám ăn nói như vậy với trạng nguyên sao?” một quan binh ở đó chỉ vào Lý Tiêu Dao quát lớn.

“Trạng nguyên giỏi lắm sao. Trạng nguyên sai trái đấm vào người ta thì không nói Lý lẽ sao” Lý Tiêu Dao lên tiếng.

“ngươi…” quan binh thấy vậy khó chịu định rút đao động thủ.

“Ây” Thanh niên lúc này đi về phía Lý Tiêu Dao lên tiếng: “Vừa rồi Lưu Tấn Nguyên vội vã làm thương vị tiểu huynh đệ đây mong huyn đệ thứ lỗi!”

“Lý Tiêu Dao đại ca” Linh Nhi lên tiếng.

Lý Sơn bước về phía Lý Tiêu Dao lên tiếng: “Được rồi mọi người không sao! Chuyện này bỏ qua ở đây được chứ?”

“không biết vị huynh đệ đây và vị cô nương đây là?” Thanh niên lúc này lên tiếng hỏi.

“Lý Sơn một người từ phương xa đến! Còn đây là thê tử của tại hạ Triệu Linh Nhi” Lý Sơn lên tiếng chỉ về phía Linh Nhi. Linh Nhi nghe thấy thì lòng vô cùng ngọt ngòa. Lý Sơn lại chỉ về phía Lý Tiêu Dao lên tiếng: “Đây là Lý Tiêu Dao, Lý đại ca…”

“Thì ra là Lý Sơn huynh, Tiêu Dao huynh cùng với Lý phu nhân” Thanh niên lên tiếng hướng Lý Sơn mỉm cười: “Tại hà là Lưu Tấn Nguyên…” sau đó hắn nhìn về phía Lý Tiêu Dao lên tiếng: “Lần này là tại hạ sai không biết có thế mời các vị để Lưu Tấn Nguyên tạ lỗi…”

“Được rồi nếu Lưu Tấn Nguyên huynh đài đã có lòng như vậy chúng ta cũng không từ chối” Lý Sơn nhìn về phía Lưu Tấn Nguyên hắn muốn mưu đồ một chút điểm tưởng thưởng và kế hoạch sau này. Lý Tiêu Dao nghe thấy thế thì gật đầu hiểu ý, hắn tưởng rằng Lý Sơn cũng giống hắn muốn ăn chùa của Lưu tấn Nguyên đây mà.

“Vậy các vị mời” Lưu Tấn Nguyên đưa tay dẫn đường.

Bốn người cũng đi đến một quán trọ. Lúc này mọi người bắt đầu ngồi vào bàn. Mấy tiểu nhị bắt đầu đon đả đón khách. Lý Tiêu Dao không ngần ngại chưa cần nghe tiểu nhị nói hắn liên tục ca cẩm: “Tiểu nhị dọn những mõn ngon nhất yến sào, vịt quay… à cuối cùng cho thêm ba cân nữ nhi hồng!”

Lưu Tấn Nguyên lúc này lên tiếng: “Nhìn cách ăn mặc cùng với mái tóc của Lý huynh có vẻ như không phỉa người Trung Nguyên!”

Lý Sơn nghe thấy vậy thì gật đầu một cái: “A, a, Lưu huynh nói không sai lần này nhưng Lý Sơn vốn mang một nửa dòng máu người phương Đông mà thôi!” Lý Sơn trầm tư lên tiếng: “Tại hạ vốn là người mang hai dòng máu lên Lưu huynh không có gì phải lạ!”

“Ra là vậy?” Lưu Tấn Nguyên gật đầu: “Không biết lần này các vị định đi đến đâu?”

Lý Sơn mỉm cười lên tiếng: “Lần này ta và thê tử định đến nước Nam Chiếu thăm một người thân ở đó!”

Lý Tiêu Dao lúc này hò hét lên tiếng: “Tiểu nhị sao lâu vậy?” hắn giơ tay lên phản bác khó chịu.

“Đến rồi đây! Đến rồi đây!” tiểu nhị bắt đầu hô lớn.

“Được rồi!” Lý Sơn mỉm cười nhìn mấy người. Hắn nhẹ nhàng lấy ra từ bất chợt mấy bình rượu: “Đây vốn là rượu mà ta muốn chia sẽ với huynh đệ bằng hữu. nay ta nhìn thấy Lưu huynh đệ, vừa nhìn đã thấy như là thân quen nên lần này coi như góp chút thành ý…”

Thấy mấy vò rượu đột nhien xuất hiện trong tay Lý Sơn, mấy người đều trợn tròn mắt. Cả Linh Nhi thấy vậy cũng lom lom nhìn về phía Lý Sơn một cách kinh ngạc. Lưu Tấn Nguyên lúc này lên tiếng: “Thật là thần kỳ! Thật là thần kỳ! Chẳng lẽ huynh đài là tiên nhân?”

Lý Sơn lắc lắc đầu: “Tiên nhân thì tại hạ chưa dám nói bất quá tại hạ cũng là người tu tiên đây chẳng qua là một phép thuật nho nhỏ thôi!” Lý Sơn nhẹ nhàng mở ra nắp bình. Hương thơm bắt đầu tỏa ra ngào ngạt. Đây là rượu mà Lý Sơn mua ở chỗ chủ thần hắn không có uống nhưng với việc đi ra ngoài là không thể không mang theo.

“Lý Sơn huynh đệ” Lưu Tấn Nguyên lúc này quỳ xuống bắt đầu hướng Lý Sơn lên tiếng: “Tại hạ từ nhỏ đã mê giống như tiên nhân một ngày được bay lượn trên bầu trời giống như các đại hiệp hành hiệp trượng nghĩa mong Lý Sơn sư phụ thu tại hạ làm đồ đệ?”

“này ngươi không biết đủ sao? Lý Sơn huynh đệ vốn là tiên nhân, hạng người phàm như ngươi sao có thể muốn bái là bái được? Dù gì cũng phải có hậu lễ a!” Lý Tiêu Dao nhìn về phía Lưu Tấn Nguyên lên tiếng.

“A, tại hạ hiểu rồi!” Lưu Tấn Nguyên thấy thế nhìn về phía Lý Sơn như gật đầu hiểu ý.

“Lý đại ca…” Linh Nhi nhìn về phía Lý Sơn lên tiếng.

“Nga” Lý Sơn thấy thế lắc lắc đầu: “Được rồi Lưu Tấn Nguyên huynh đệ đã có lòng như vậy tại hạ không từ chối. Thấy huynh đệ bản tính lương thiện bất quá còn xem Lưu huynh đệ tcòn tùy thuộc vào ngộ tính của Lưu huynh đệ!”

“Đa tạ sư phụ, đa tạ sư phụ” Lưu Tấn Nguyên bắt đầu dập đầu với Lý Sơn.

Lý Sơn lắc lắc đầu. hắn hướng mọi người lên tiếng: “Được rồi uống rượu đí!”

Lưu Tấn Nuyên vô cùng mừng rỡ bắt đầu đưa một lễ vật về phía Lý Sơn, Lý Sơn thừa biết trong đó là một đống bạc trắng, Lưu Tấn Nguyên lên tiếng: “Đây là một ít lòng thành mong Lý sư phụ nhận…”

Lý Sơn gõ gõ đầu lên tiếng: “Được rồi nếu như thế thì Lý Tiêu Dao huynh thu lấy đi!” Hắn thấy con mắt tham lam của Lý Tiêu Dao đang chảy nước miếng nhìn chằm chằm vào đống bạc thì thử dài. Lý Sơn tặc lưỡi lên tiếng.

“Lý biểu đệ tặng cho ta thật hả?” Lý Tiêu Dao chỉ vào bản thân mình nghi hoặc hỏi.

Lý Sơn mỉm cười: “Đúng vậy đừng có chảy nước miếng tùm lun nữa” hắn luôn nhìn bộ mặt Lý Tiêu Dao mà bắt đầu phát nản.

“Sư phụ mời” Lưu Tấn Nguyên đưa rượu về phía Lý Sơn lên tiếng. Hắn là cái đầu gỗ nhưng cũng không ngu ngốc nhìn về phía Lý Sơn hắn luôn cảm giác được Lý Sơn làm cho hắn có cảm giác cao siêu, một cảm giác khá là khó hiểu chính xác là cảm nhận được Lý Sơn là người vô cùng mạnh mặc dù hắn chỉ là một người thường không hiểu gì. Chính vì nhìn thấy thủ đoạn của Lý Sơn hắn mới đoán được Lý Sơn là người tu tiên. Thường thì người tu ma và tu chân luôn phát ra một loại khí chất so với phàm tục khác xa.

“Được rồi Tấn Nguyên huynh đệ cũng không cần quá câu lệ cứ gọi ta là Lý Sơn huynh đệ vậy là được rồi!” Lý Sơn ngắt lời.

“Lưu Tấn Nguyên nào dám một ngày là thấy suốt đời là cha…” Lưu Tấn Nguyên bắt đầu bài ca thuyết về đạo thánh hiền. Lý Sơn phất phất tay xoa hai huyệt thái dương.

Lưu Tấn Nguyên bắt đầu dẫn ba người đi đến một trang viên. Lý SƠn nhìn trang viên này rộng hơn so với bộ phim mà hắn từng xem nhiều. Hơn nữa chúng còn khá là đẹp. Lý Sơn nhìn về phía trước bắt đầu có chút thưởng thức. Tiệu Linh Nhi lên tiếng: “Chỗ này đẹp quá Lý Sơn đại ca!”

“Ê, dù sao cảm thấy chỗ này không được lớn lắm đâu…” Lý Tiêu Dao mở miệng nhìn về phá trước quan sát: “nhưng mà từ công viên ngoài trước đi tới đây người làm không ít a”

Lưu Tấn Nguyên thấy vậy hơi mỉm cười phe phẩy chiếc quạt trước ngực mình: “Không chỉ như vậy nhà bếp ngay cả chuồng ngựa cũng có rất nhiều người làm…”

“Hả” Lý Tiêu Dao trợn tròn hai mắt. Lý Tiêu Dao tiếp tục mở miệng: “Cũng được đo chứ! Vậy trong nhà của huynh hao tốn người nhà không ít ha”

Lưu Tấn Nguyên mỉm cười: “Chỗ nhà này không phải nhà của tôi!”

“Cái gì” Lý Tiêu Dao trợn tròn con mắt lên tiếng.

“Nhà của tôi tại Trường An, còn đây là nhà của thúc bá tôi” Lưu Tấn Nguyên lên tiếng. Sau đó mời Lý Sơn: “mời sư phụ cả sư mẫu nữa!”

“Làm phách hoài” Lý Tiêu Dao lên tiếng đuổi theo ba người.

Ba người lúc này bước vào một phòng nhỏ. Lý Sơn khi bước vào cảm nhận được mùi hương nhe nhẹ của khói hương. Lúc này Lý Tiêu Dao đã ngà ngà say. Lưu tấn Nguyên đành đưa Lý Tiêu Dao trở về phòng. Lý Sơn lúc này mỉm cười gật đầu đồng ý cùng mọi người ở lại đây ngủ một giấc.

Sáng dậy, Lý Tiêu Dao bắt đầu ra ngoài chơi mà Lưu Tấn Nguyên buổi sáng đã đến vấn an Lý Sơn. Lý Sơn lúc này quay lại hướng Triệu Linh Nhi lên tiếng: “Linh Nhi có rảnh rỗi thì ra ngoài đi dạo cho khuây khỏa đi! Lần này huynh sẽ truyền thụ Lưu tấn Nguyên võ công…”

Nghe mấy lời Lý Sơn lên tiếng, Linh Nhi gật đầu hiểu ý mỉm cười không làm phiền hắn. Lý Sơn cũng không quá lo lắng hắn nhớ Lưu Tấn Nguyên đưa vài nha sai theo Linh Nhi đi ra ngoài.

Lý Sơn nhìn về phía Lưu Tấn Nguyên thấy bộ mặt hắn mừng rỡ. Lý Sơn tặc lưỡi lên tiếng: “Tuổi của người đã quá tuổi luyện võ bất quá nếu muốn luyện võ cần chân nguyên của ta phá mở kinh mạch như vậy sẽ rất đau, ngươi đã sẵn sàng?”

“Đồ đệ đã biết mong sư phụ ra tay…” Lưu Tấn Nguyên nghe tháy vậy không chần chừ lên tiếng.

“hài” Lý Sơn thở ra một hơi. Lưu Tấn Nguyên bắt đầu ngồi lên giường khoanh chân. Lý Sơn cần đả thông toàn bộ kinh mạch cho Lưu Tấn Nguyên mặc dù hắn thân thể bất quá là người phàm chưa trải qua tu luyện gì nhưng chân nguyên lực trong người Lý Sơn vô cùng hùng hậu biến hắn thành tam lưu cao thủ cũng không có khó khăn gì.

Nhẹ nhàng đặt hai tay lên lưng Lưu Tấn Nguyên hắn nhẹ nhành đưa một luồng chân nguyên vào trong cơ thể Lưu Tấn Nguyên. Lưu Tấn Nguyên bắt đầu thống khổ gào thét. Lý Sơn lúc này đầu toát cả mồ hôi. Hắn đâu ngờ kinh mạch tên thư sinh này lại nhỏ bé như vậy.

“Nguyên Nhi có chuyện gì vậy?” một người đàn ông xông vào Lưu Tấn Nguyên căn phòng đang ở. Thấy Lý Sơn đang đặt hai bàn tay trên lưng Lưu Tấn Nguyên thì trung niên nhân hoảng hốt đánh về phía Lý Sơn. Lý Sơn lúc này không thể làm khác được tạo ra một vòng bảo vệ bằng niệm lực chúng quang Lưu Tấn Nguyên và hắn.

“Nếu ngươi còn ra tay nữa thì đừng trách ta không khách khí” Lý Sơn truyền âm trực tiếp vào đầu trung niên nhân. Rung chuyển vòng niệm lực làm cho hắn có chút khó chịu.

“ngươi làm gì Nguyên Nhi? Hơn nữa ngươi là ai?” trung niên chỉ ngón tay về phía Lý Sơn.

“Ta là sư phụ của Lưu Tấn Nguyên” Lý Sơn lên tiếng.

Sau hơn hai giờ Lý Sơn lúc này đã thu công. Lý Sơn hướng về phía trung niên nhân lên tiếng: “không biết tên các hạ?”

“Tại hạ là Lâm Thiên Nam vừa rồi đã mạo phạm tiền bối xin thứ lỗi!” trung niên nhân lên tiếng.

“Phụ thân, phụ thân người phải giúp con” một nữ nhân chạy vào trong nhà. Thiếu nữ mặc áo bào màu đỏ trong tay cầm dây côn màu đỏ trông khá là xinh đẹp. Ngũ quan xinh xắn tuổi tầm 17 tuổi nước da trắng nõn.

“Nguyệt Như sao muội lại đến đây?” Tấn Nguyên lúc này đang suy yếu nằm trên giường.

“nguyệt Như nhà ta có khách con gái con đứa như vậy còn ra thể thống gì” Lâm Thiên Nam bắt đầu chất vấn nhìn về phía con gái. Lão quay về phía Lý Sơn lên tiếng: “Tiền bối đây là con gái của ta Lâm nguyệt Như… Nguyệt Như mau ra mắt tiền bối!”

“A” Lý Nguyệt Như nhìn Lý Sơn một chút lên tiếng. bất quá lúc này nàng đang thất thần thật ra Lý Sơn với mái tóc đẹp cũng nhìn khá điển tra hơn nữa cả người hắn tỏa ra khi thế gạp nghễ vô cùng làm cho thiếu nữ có chút si mê. Lý Nguyêt Như mỉm cười nhìn về phía Lý Sơn lên tiếng: “Nguyệt Như ra mắt công tử!”

Lý Sơn thở một tiếng trong lòng thầm nghĩ: “từ khi nào mà sư tử cái lại trở lên hiền thục hả ta?” Lý Sơn lúc này mỉm cười gật đầu về phía Lâm Nguyệt Như: “Lý Sơn, ta cũng là sư phụ của Lưu Tấn Nguyên!”

“Từ khi nào mà Tấn Nguyên biểu ca có sư phụ mà ta không biết nha?” Lâm Nguyệt Như nghi hoặc lên tiếng.

“không ổn rồi! Lý sư đệ, Lý sư đệ mau cứu Linh Nhi” một thanh niên ôm Triệu Linh Nhi chạy vào trong phòng.

“là ngươi” “là cô” hai người Lâm Nguyệt Như và Lý Tiêu Dao cùng lên tiếng.

“ngươi chưa có chết?” Lâm nguyệt như há hốc mồm chỉ về phía Lý Tiêu Dao.

“Có cô chết thì có!” Lý Tiêu Dao hốt hoảng đưa về Linh Nhi về phía Lý Sơn: “Lý đệ đệ mau cứu Linh Nhi!”

“khốn kiếp Linh nhi xảy ra chuyện gì?” Lý Sơn ôm lấy Linh Nhi vào lòng hắn ngay lập tức kéo Lưu Tấn Nguyên đang suy yếu ra khỏi giường ném cho Lâm Thiên Nam.

“Chính là cô ta…” Lý Tiêu Dao bắt đầu chỉ vào Lâm Nguyệt Như lên tiếng: “chính cô ta đâm ta. Linh Nhi vì cứu ta lên thi triển phép thuật bất tỉnh bây giờ vấn chưa tỉnh!”

“nếu không tại ngươi…” Lâm Nguyệt Như lên tiếng.

“Các ngươi cút hết ra ngoài cho ta!” một âm thanh mang theo uy áp và chân nguyên lực hùng hậu áp vào mọi người. Mọi người bắt đầu run rẩy. Lâm Thiên Nam cảm thán nội lực thật là hùng hậu.

Lý Sơn nhớ đến đoạn này hình như là hai người Lý Tiêu Dao và Linh Nhi ra ngoài gặp được Lâm Nguyệt Như đang bá đạo dạy dỗ người làm kết quả Lý Tiêu Dao không nhịn được dạy dỗ Lâm Nguyệt Như một phen ai ngờ Lâm Nguyệt Như sau khi thua không phục bất ngơ đâm nén Lý Tiêu Dao một kiếm vào giữa ngực. Điều này cũng khó trách Lâm Nguyệt Như vì Lý Tiêu Dao giở chút trò lưu manh chọc Lâm Nguyệt Như. Tiêu Dao suýt chết may mắn nhờ Linh Nhi cứu sống.

Lâm Thiên Nam lên tiếng: “mau mọi người ra ngoài đừng làm phiền Lý tiền bối!”

Lý Sơn đặt tay lên người Linh Nhi hùng hậu chân nguyên lực đưa vào cơ thể của Linh Nhi. May mắn là chân nguyên lực của hắn là vạn kiếm quy tông có thể hấp thu mọi loại nội lực cũng như khi chuyền vào cơ thể người khác cũng là một loại năng lượng chữa thương tuyệt vời. Lý Sơn cảm nhận được cơ thể của Linh Nhi đang thiếu thốn năng lượng điên cuồng hút lấy chân nguyên lực của Lý Sơn đưa vào cơ thể nàng. Hắn cắn chặt răng cảm nhận chân nguyên lực đang điên cuồng trôi mất.

Nhìn thấy Linh nhi từ từ mở mắt ra nhỏ nhẹ giọng nói: “Lý đại ca!”

Lý Sơn mỉm cười gật đầu hắn đột nhiên đầu ong ong đôi mắt nhắm sầm lại.

76

5

1 tháng trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.