Chương 15 - Trở lại thôn trấn
Lý Sơn lúc này ôm Triệu Linh Nhi vào trong phòng. Hắn nhìn vào đôi mắt Linh Nhi đang trong suốt chờ mong. Lý Sơn nhớ đến một khuôn mặt mà làm cho hắn nhớ mãi không quên, khuôn mặt của một người còn gái mà hắn yêu nhất Minh Yên Vi. Lý Sơn lắc lắc đầu nhưng hắn không biết điều này rời vào trong mắt Triệu Linh Nhi. Triệu Linh Nhi lên tiếng: “Lý đại ca người làm sao vậy?”
“Xin lỗi Linh Nhi muội ta không sao!” Lý Sơn thở dài một hơi. Hắn quay về phía Triệu Linh Nhi lên tiếng: “Linh Nhi ta muốn…”
Nghe thế Linh Nhi lúc này đỏ mặt nhìn về phía Lý Sơn: “Lý đại ca, ta…”
“Ta muốn nói là đêm nay ta sẽ không động đến muội Linh Nhi” Lý Sơn lên tiếng giờ hắn cố nén lại cái tiểu bảo bối đang đứng thẳng 12 giờ của hắn. hắn rất muốn đè Triệu Linh Nhi ra mà ba ba ba 300 lần nhưng hắn lại nhìn nàng một chút không hiểu sao hắn lại nhớ đến khuôn mặt kia. Lý Sơn thở ra một hơi.
“Tại sao?” Triệu Linh Nhi nghe thấy thế cả người run rẩy. Nàng nhin về phía Lý Sơn lên tiếng: “Chẳng lẽ Linh Nhi không tốt, nếu Linh Nhi có gì không tốt nhất định Linh Nhi sẽ sửa mà Lý đại ca…”
Che lên miệng của Linh Nhi, Lý Sơn thở ra một hơi hắn hơi mỉm cười lên tiếng: “A, ,a Linh Nhi nàng đừng nói mấy lời ngốc nghếch như vậy. Quả thực ta là một tên dâm dê đại sắc lang hỏi nhìn thấy Linh Nhi sao không muốn đè Linh Nhi xuống mà ba ba ba chứ?”
Linh Nhi nghe thấy thế khuôn mặt mới hòa hoãn nhìn về phía Lý Sơn, khuôn mặt nàng dỏ bừng lên tiếng: “Vậy tại sao Lý Sơn đại ca lại không muốn động chạm vào muội”
“Ôi đệt!” Lý Sơn cố nén lại cái của quỷ của hắn đang phản đối ý kiến của hắn. Một bên có lỗi làm cho ý chí của hắn không thể làm vậy được. Một bên là dục vòng ép hắn đè xuống Linh Nhi mà phát tiết toàn bộ hám thú của đàn ông. Một bản năng cùng với lý trí Lý Sơn đang rằng co. Lý Sơn bực mình lên tiếng: “Đò phả chủ?”
“Lý đại ca huynh nói gì cơ?” Triệu Linh Nhi nghe thấy câu này khó hiểu hướng về phía Lý Sơn lên tiếng.
“Ta không phải nói muội mà nói nó!” chỉ chỉ vào phần dưới của mình Lý Sơn lắc đầu thở dài. Nghe thấy thế triệu Linh Nhi mặt càng đỏ hơn, Lý Sơn lên tiếng: “Linh Nhi ta chỉ muốn chúng ta tìm hiểu thêm một thời gian lúc đó ta và muội sẽ đến đi cùng nhau được không!”
“Linh Nhi hiểu ta chắc chắn Lý đại ca có lỗi khổ riêng Linh Nhi sẽ chờ Lý dại ca” Triệu Linh Nhi lên tiếng.
Lý Sơn lúc này ôm chặt Linh Nhi ôm nàng lên ngủ. Từ người thơm trên người nàng Lý Sơn cảm giác khó chịu. Lý Sơn lúc này ôm chặt Linh Nhi từ trên người nàng tỏa ra mùi hương quả thực hắn rất muốn hôn lên đôi môi nàng rồi kiểm tra cái vùng thần bí ấy xem nó có khớp với bảo bói của mình không đây. Trong đầu hắn xuất hiện đầy hình ảnh tà ác hắn rât muốn cảm nhận được khi Linh Nhi rên rỉ dưới khố quần của hắn sẽ có cảm giác gì.
Lý Sơn lúc này mới lóp ngóp bò ra ngoài. Triệu Linh Nhi thấy thế thì có chút lo lắng hỏi: “Lý đại ca khuya như vậy huynh còn đi đâu?”
Lý Sơn thở dài lên tiếng: “Tiểu bảo bối của ta nó phản đối! Ta phải đi ra uống trà làm lạnh lại nó. Linh Nhi muội ngủ tiếp đi!”
“Lý đại ca sơm trở lại” Linh Nhi thấy dưới khổ quần của Lý Sơn to tướng lên một vật, nàng nhìn hiển nhiên biết là chuyện gì. Thiếu nữ biết Lý Sơn có người con gai khác trong lòng, linh tê của phụ nữ vô cùng nhạy bén nhưng nàng cũng biết Lý Sơn không phải là không có cảm giác với nàng chỉ là hắn còn chưa quên được người kia. Triệu Linh Nhi đôi mắt hơi đỏ lên sau đó ôm chăn cuộn mình lại ngủ không biết đang suy nghĩ gì.
Lý Sơn lúc này ngồi trên nóc nhà nhìn về phía trên bầu trời đầy trắng và sao sáng. Hắn thấy ẩn hiện trong mặt trăng hiện ra là khuôn mặt của một mỹ nữ. Lý Sơn thở dài lên tiếng: “Chẳng lẽ để quên một người lại khó khăn vậy sao?” Lý Sơn nhìn lại xuống căn phòng hắn biết hồng nhan đang chờ hắn, hắn cũng không hiểu tại sao mình hành động như vậy nữa, Lý Sơn trong lòng gào lên: “Thanh trừ tạp niệm, thanh chừ tạp niệm…”
…
Lý Sơn lúc này bước vào phòng không ngờ Triệu Linh Nhi đã ngủ dậy. Thấy Lý Sơn bước đến mà đôi mắt hắn thâm quầng, Triệu linh Nhi lo lắng lên tiếng: “Lý đại ca huynh không sao chứ?”
“Ta, ta muốn ngủ một giấc” Lý Sơn thở dài một hơi hắn bước đến giường ngã quỵ vào giường. Linh Nhi nhìn thấy thế thở dài tiến đến kéo chân hắn lên đưa vào giường. Thiếu nữ nhẹ nhàng đắp chăn lên cho hắn. Ai bảo có mỹ nhân lại không ăn chính vì thế hôm qua lao lực quá độ may mà không dương khí quá nặng mà đột tử chết... Giờ hốc mắt hắn thâm ngầng đang nằm trên giường.
Triệu Linh Nhi bàn tay đột nhiên sáng lên sau đó áp vào bàn tay của Lý Sơn. Bất quá khi nàng bỏ tay ra nhưng là thoáng cho nàng thất vọng là trên tay Lý Sơn không có dấu hiệu gì của dấu ấn. Thiếu nữ đã thi triển ra một thủ đoạn để kiểm trắc hắn có yêu nàng hay không nhưng để cho Triệu Linh Nhi thất vọng là hắn hoàn toàn không yêu nàng. Triệu Linh Nhi lúc này lắc lắc đầu tiến ra khỏi phòng.
Ài, Lý Sơn thật ngây thơ hắn nghĩ sẽ dễ dàng quên đi mối tình đầu tiên ư? Quá ngây thơ hắn không biết rằng mình là một loại si nhân đến điên cuồng mà là si nhân chỉ dành cho một người. hắn cũng là nam nhân cũng có thất tình lục dục đứng trước mỹ nhân nếu như hắn không chảy nước miếng là giả nhưng nếu như để hắn quên đi người kia thì hắn không làm được. Hắn thà làm một tên dâm tặc háo sắc cũng không muốn làm một người chung tình vì hắn cảm giác được trái tim hắn lúc này vô vô cùng đau, hắn không biết tại sao mình lại như vậy nữa, quả thực hắn không biết mình nên làm điều gì. Hắn muốn di tìm một tình yêu mưới nhưng tại sao hắn không làm được đây là lý do hắn từ chối Linh Nhi. Với Linh Nhi là thích là thương cũng là ham muốn chiếm đoạt nhưng nó không phải là yêu. Vậy đến cùng lúc này hắn đang làm gì đây…
“Lý Sơn đệ đệ dậy mau dậy mau! Có người bắt có Triệu Linh Nhi” Lý Tiêu Dao hét lớn dục dậy Lý Sơn.
“hừ” Lý Sơn bật dậy. Hắn ngước nhìn hai người lên tiếng: “Ai, ai bắt cóc Linh Nhi?”
“Ta không biết” Lý Tiêu Dao hét lên: “là một đám người áo đen. Nhân lúc không có ai ở đây họ đã bắt có Linh Nhi lúc này lão lão đang đánh với họ. lão lão bá ấy nói tôi đi tìm cậu!”
“hừ, một đám chuột nhắt huh?” Lý SƠn dùng tinh thần lực quan sát. Hắn vung chăn lật người, phi hành thẳng về phía trước.
Lý Tiêu Dao thấy khinh công của Lý Sơn cao cường như vậy hốt hoảng đuổi theo: “Lý huynh đệ chờ ta!”
Lý Sơn lúc này chạy đến bên ngoài đảo. bên ngoài một đám thiếu nữ đang đánh nhau với một đám người áo đen. Lúc này mấy nữ nhân bộ dạng vỗ cùng chật vật. Lý Tiêu Dao nhìn về phía người áo đen lên tiếng: “là ngươi?”
Một trung niên đội nón cầm rìu lên tiếng: “không sai là ta! Nếu như không nhờ vị huynh đệ đây thì chúng tôi vĩnh viên không đến được Tiên Linh đảo, chúng ta cần phải cảm ơn vị tiểu huynh đệ đây rồi!”
“Lý Sơn đệ đệ ta…!” Lý Tiêu Dao nhìn về phía Lý Sơn ngấp ngứng nhưng không biết nói gì
“Ta muốn nói một câu để lại Linh Nhi rồi cút, nếu không chết!” Lý Sơn lên tiếng.
“Huh khẩu khí thật lớn phải xem vị tiểu huynh đệ đây bản lĩnh thế nào” trung niên cầm đầu đeo nón cầm rìu lên tiếng.
“Lý Sơn đại ca bọn họ người đông thế mạnh huynh không phải là đối thủ của bọn họ đâu. Lý đại ca mau chạy đi đừng lo cho muội, muội không sao hết” Triệu linh Nhi bộ mặt lo lắng nhìn về phía Lý Sơn.
“Linh Nhi đừng nói nhiều lão lão sẽ cứu ngươi” Lão lão lúc này hét lớn liên công về phía mấy đám quái nhân.
“Chà, chà lâu không được đánh một trận chiến xem ra hôm na chúng ta sẽ được đánh một trận chiến lớn đây!” Lý Sơn trong tay xuất hiện một thanh kiếm, tay và và chân hắn xuất hiện giáp bạc: “Trong cuộc sống mỗi trận chiến sẽ làm cho nó trở lên thú vị hơn các vị có nghĩ vậy không?” Lý Sơn phảy phẩy tay về phía mấy người đám áo đen.
“hảo vậy để chúng ta xem bản lĩnh của huynh đệ lớn tới đâu” người cầm đầu phất tay: “Các huynh đệ lên!’
“Lý Tiêu Dao huynh đứng một bên xem đi” Lý Sơn lên tiếng. Lý Tiêu Dao nghe hấy thế gật đầu.
Lý Sơn lao lên làm một cú cực hán Thiểm Linh Trảm (Raid Slash) một đòn cực nhanh về phía đám người áo đen. Làn này không ngờ tốc độ hắn lại được nâng câo một phần. Lý Sơn là người theo trường phái theo đuổi tam hướng: “tốc, thể, tinh”. Tốc độ ở đây là không coi trọng chiêu thức chỉ coi trọng tốc độ, tốc độ càng cao càng tốt chiêu thức không cầu kỳ mà giản đơn. Tốc độ di chuyển hắn chưa đạt âm thanh nhưng là tốc độ ra chiêu nhanh hơn âm thanh nhiều. Thể là nói đến thân thể, thân thể Lý Sơn hơn quá nửa ma nguyên lực bồi dục ra đều là dùng cho bồi dưỡng thân thể, thân thể hắn bây giờ phải nói ngưu bức cực kỳ. Tinh là nói đến phiên diện tinh thần lực, tinh thần lực không những liên quan đến niệm động lực của hắn còn liên quan đến Kiếm Linh cùng với thời gian chiến đấu. Thời gian chiến đấu càng lâu yêu cầu tinh thần lực càng cao.
Một đám xác mất đầu, đầu rơi xuống đất phụt lên cả người Lý Sơn nhưng Lý Sơn không coi trọng mà dùng nó như một thứ nước làm ướt tóc. Hắn vuốt ngược mái tóc nhìn về phía mấy tên hắc nhân, Lý Sơn đưa ngón tay hắn ra biểu hiện hướng lên cổ cứa ra một đạo sau đó đưa hai ngón tay về phía đám ngươi vẫy vẫy.
“Lên” hắc bào thủ lĩnh tức giận hét lên một tiếng.
Một người từ sau đanh lén Lý Sơn vùng rìu lên bổ lên người Lý Sơn. Lý Tiêu Dao hét lên: “Cẩn thận Lý đệ đệ!’
Lý Sơn chẳng thèm ngước đầu lại hắn đưa cả thanh kiếm cùng vỏ kiếm lên đợ. Lại thêm hai người tấn công về phía Lý Sơn. Lý Sơn nhếch miệng cười. Hắn nhìn về đám người tung ra hai kiếm một người bị hắn chém mất đầu người khác thì mát nửa người. Một người nưa bị chuôi kiếm đánh bất ngược lại.
Lại một đám không biết sống chết. Một đám lao lên. Lý Sơn kiếm Yamato sáng lên. Hắn trong lòng gầm nhẹ: “thứ nguyên trảm(Judgement Cut) liên hoàn”, hàng loạt quả hắc cầu không gian chiếu đến đám người đang tấn công về phía Lý Sơn. Xuất hiện trước mặt họ là cả đám người bị cắt thành nhiều khối.
“Dừng lại” đội trưởng lúc này hét lên một tiếng. Trong tay hắn cầm một cái rìu kề sát cổ Triệu Linh Nhi. Hắn nhẹ giọng lên tiếng: “Nếu huynh đệ còn không dừng tay a không ngại đưa tiễn vị cô nương đây một đoạn”
“Lý đại ca huynh đừng lo cho Linh Nhi, Linh Nhi nhưng là không sao đâu!” Linh Nhi lúc này gọi to.
“Để lại cô ấy cút ta tha các ngươi một mạng, thế nào?” Lý Sơn lên tiếng. hắn rất ghét cái loại uy hiếp kiểu này đánh không lại lấy con tin ra uy hiếp.
Lão lão lúc này bước đến bên cạnh Lý Sơn lên tiếng: “Ân công giừo Linh Nhi đang trong tay chúng chúng ta phải làm sao bây giờ?”
“huynh đệ ngươi cho chúng ta ngốc sao? Nếu như chúng ta thả cô ấy ra chúng ta còn đường sống sao?” Đại thủ lĩnh trong nhón lên tiếng: “Hơn nữa ta khuyên tiểu huynh đệ không lên xen vào việc này. Mặc dù tiểu huynh đệ võ công cao cường nhưng ta nhắc đối đầu với chúng ta là đối đầu với Bái Nguyệt giáo. Ta hy vọng huynh đệ hảo hảo suy nghĩ!”
“Không ngờ các ngươi là người của Bái Nguyệt giáo!?” Lão lão lên tiếng.
“Bái Nguyệt giáo tổ chức rất lớn sao?” Lý Tiêu Dao lúc này lên tiếng hướng Lão lão lên tiếng hỏi.
“Để cô ấy xuống và cút hoặc là chết! Chọn?” Lý Sơn lạnh lùng lên tiếng.
“Tiểu huynh đệ có vẻ cố ý đối đầu với Bái Nguyệt giáo chúng ta? Nếu vậy…” thủ lĩnh trong đám người lên tiếng nhưng rất nhanh từ thất khiếu của hắn chảy ra màu. Trong người hắn một cái ngọc bội vỡ tan.
“Sư huynh…” một huynh đệ trong đám hắc y nhân lên tiếng nhưng rất nhanh đến người thứ hai thứ ba gục xuống đều thất khiếu chảy máu.
“Đây là… chuyện gì xảy ra?” Lý Tiêu Dao lên tiếng hỏi Lý Sơn nhưng lúc này Lý Sơn không có trả lời hắn từ trong múi cùng miệng cũng chảy ra máu tươi. Cả đám hắc y nhân lúc này đều đổ gục xuống. Lý Sơn ôm lấy đầu thống khổ rên rỉ. hắn trong lòng thầm chửi: “C.mẹ nó mấy tên này cũng có đạo cụ phòng ngự ta đ*t cả nhà chủ thần” Lý Sơn trong lòng hung hắn chửi lớn nhưng là lúc này hắn đã bất tỉnh nhân sự.
Lý Sơn cảm nhận được một người ôm hắn vào vòng tay mà mùi hương trên cơ thể người đó vô cùng quen thuộc. Lần này hắn dùng lực phá đạo nhưng không ngờ trên người tên nào tên đấy đều có phòng thủ tinh thần công kích nếu như Lý Sơn chỉ là một tinh thần lực giả hắn toi lâu rồi.
Lý Sơn từ từ mở ra đôi mắt xuất hiện trước mặt hắn là khuôn mặt quen thuộc, một thiếu nữ mặc áo xanh đang ngủ gục trên lưng hắn. Lần này tinh thần hao quá độ không giống như thân thể. Thân thể hắn chỉ cần nửa ngày nhưng tinh thần lực hắn ít cũng phải một ngày.
“Lý đại ca huynh đã tỉnh lại?” Thanh y nữ tử lên tiếng.
“Ta ngủ được bao lâu rồi?” Lý Sơn lên tiếng hỏi.
“huynh đã ngủ được ba ngày ba đêm rồi” Triệu Linh Nhi lên tiếng: “Đúng rồi Lý Tiêu Dao đại ca nhưng là đã rời khỏi tiên linh đảo trở về cứu thẩm thẩm của huynh ấy! Huynh ấy có nhắn lại cho ta khi huynh trở lại nhớ tìm huynh ấy nhất định huynh ấy sẽ tiếp đón huynh long trọng!”
“Muội mấy ngày nay đều ở bên cạnh ta sao?” Lý Sơn lên tiếng.
Triệu Linh Nhi khẽ gật đầu nhỏ nhẹ giọng: “Dù gì Lý đại ca cũng đã là phu quân của Linh Nhi mà!”
“Linh Nhi muội thật ngốc!” Lý Sơn vuốt ve đầu của Triệu Linh Nhi.
…
“Đại hiệp số lượng tử tù chúng tôi đã chuẩn bị đầy đủ xin ngài kiểm duyệt danh sách!” một bụng bự ăn mặc quan lại trên mặt còn xuất hiện trong đó một cái râu dê, bộ mặt nhìn đã liên tưởng đến tham quan.
“Không tệ, lần này ngươi xem tận lực bắt côn đồ du côn phố ta cần mấy loại người như vậy?” thanh niên mặc một bộ phong bào màu lam lên tiếng.
“Đại hiệp người xem…” bộ mặt của bụng bự quan lại bắt đầu toát ra mồ hôi: “Mấy người này nhưng là ta bắt cũng không dễ… Đại hiệp xem!”
Từ trong nhân trên tay lam y thanh niên vứt ra một đống vàng đều vàng là vàng. Thanh niên lên tiếng: “Ngươi nhanh chóng từ mấy quan lại địa phương chung quanh đây bắt một đám du côn cùng với tử tù cho đủ số đi còn về tiền bạc…” thanh niên kinh thường lên tiếng: “tiền bạc ta không thiếu với ngươi nhưng nhớ đều bắt bọn côn đồ ác bá, ta không muốn các ngươi gây loạn cho dân chúng. Bát được bọn côn đồ ác bá ngươi cứ gán ghép cho họ tôi danh ta nhưng không phải dạy ngươi đấy chứ…”
“Vâng, vâng…” Cầm trong tay vàng lão quan mập một bộ dạng vui sướng.
“Được rồi các ngươi dẫn họ đến nơi cần thiết cùng với mua một lượng thực vật tư nguyên chở chỗ đó cho ta…” Thanh niên nhìn về phía tham quan lên tiếng: “nhưng nhớ là thịt tươi sống hơn nữa chuyện này phải tốt nhất giữ bí mật một chút!” thanh niên nhìn về phía tham quan lên tiếng: “ngươi hiểu chuyện gì xảy ra nếu như ngươi làm lộ?”
“Đại hiệp chúng ta hiểu mà!?” Mập mạp khẽ lau mồ hôi dựng trên trán.
Thục Sơn tại một ngọn núi.
“Nguyệt Sương ta không ngờ ngộ tính của con lại cao như vậy?” một lão nhân trong tay cầm kiếm vuốt vuốt râu rất tỏ vẻ hài lòng. Hắn than thở nhỏ nhẹ: “Quả không hổ là hỗn độn thân thể không những tốc độ lĩnh ngộ cùng tốc độ tu luyện cũng đều xếp vào hạng tuyệt giai. Xem ra Thục Sơn chúng ta có người nối nghiệp!”
Lão cáo ggià này sao không biết người nào nói dối người nào nói thật mặc dù mấy tháng qua lão đi điều tra không có tổ chức nào như vậy bất quá hắn đã quan sát hai người nữ nhân này khi tiến vào đều không hề có ác ý. Hơn nữa lão cực kỳ mẫn cảm, tu luyện nhiều năm lão nhân sẽ dễ dàng phát hiện ai là kẻ nói dối ai là kẻ nói thật bất quá hắn sao phát hiện được Tiểu Hồng và Lý Nguyệt Sương nói dối.
“Sư phụ đã quá khen đồ nhi! Nếu không nhờ ngươi hết lòng dạy dỗ sao đồ nhi có thể đạt được như ngày hôm nay chứ?” Thiếu nữ mặc một bộ bạch y lên tiếng.
“Ai, ài” Độc cô kiếm thánh thở ra một hơi.
“Sư phụ người thở dài gì vậy? Không biết phải chăng trong lòng người có khúc mắc gì sao?” Nguyệt Sương tiêm tế nhỏ giọng hỏi.
“Thật là đáng tiếc” độc cô kiếm thánh lên tiếng thở dài: “tỷ tỷ con so với con tư chất không kém đáng tiếc không phải là người Trung Nguyên nếu không ta cũng sẽ…” độc cô kiếm thánh lại thở ra một hơi cảm thán. Sau đó lão quay sang về phía Lý Nguyệt Sương lên tiếng: “con đã lập lời thề ta không mong con phá bỏ lời thề của mình!”
“Vâng sự phụ trên cao đồ nhi xin ghi tạc” Lý Nguyệt Sương gật đầu đáp ứng. Thật ra thì nàng đã thề nếu còn đới này nhưng là Lý Nguyệt Sương lại thề rằng nếu như còn trên thế giới này nàng nhất quyết sẽ không truyền công pháp cùng với những gì mình học được tại Thục Sơn. Nếu như trái lời thề nhất định sẽ hồn phi phách tán chết không toàn thây. Nghe xong lời thề này Độc Cô Kiếm Thánh thì bộ mặt mừng rỡ nhưng đâu biết mình bị hố.
“Sư phụ, con rất có hứng thú với mấy loại bùa chú vùng với luyện khí, sư phụ người có thể dạy cho con không?” Lâu ngày Lý Nguyệt Sương đã dần dần tiếp cận được Độc Cô Kiếm Thánh, do nàng khá hiểu truyện hơn nữa lại ôn nhu xinh đẹp lên khá là dễ lấy lòng lão nhân này. Không ngờ ông lại yêu thương nàng như con gái của mình vậy! Dù sao bộ dạng của Lý Nguyệt Sương do tu luyện tiên thuật từ lúc sáu tuổi lên thân thể nàng cũng chỉ như cô bé 15 tuổi mặc dù thân thể đã phát triển thành một mỹ nữ không sa nhưng khuôn mặt non nớt của nàng không lẫn vào đâu được.
“Được, được, hãy cứ luyện thật tốt đi nhất định ta sẽ dạy tốt con” Độc Cô Kiếm Thánh vỗ vỗ đầu an ui, lão nhân lúc này vuốt ve cằm tỏ ra thích chí.
Tại Tiên Linh đảo.
“Cậu muốn đưa Linh Nhi rời khỏi Tiên Linh đảo sao?” âm thanh một lão nhân vang lên.
Lý Sơn gật đầu lên tiếng: “Đúng vậy bà biết Linh Nhi ở lại đây không an toàn mà! Hơn nữa Linh Nhi muốn trở lại Nam Cương tìm tin tức của phụ mẫu cô ấy. Dù sao tôi cũng là phu quân của Linh Nhi tôi không thể không hoàn thành điều kiện của Linh Nhi!” Triệu Linh Nhi lúc này ôm chặt lấy bàn tay của Lý Sơn.
“Ài” Lão lão thở dài một hơi: “Cậu nói cũng phải! Dù sao Linh Nhi bên cạnh cậu lão nhân như ta cũng yên tâm!” lão lão hướng về phía Lý Sơn lên tiếng: “cậu phải hứa với tôi cậu phải chăm sóc thật tốt cho Linh Nhi”
“Dược rồi tôi hứa với lão lão nhất định sẽ chăm sóc tốt cho Linh Nhi” Lý Sơn lên tiếng gật đầu: “Tôi chắc chắn sẽ đảm bảo an toàn cho Linh Nhi, tôi sẽ không để bất kỳ ai động đến nàng nếu như tôi còn trên thế gian này!”
“Được cậu đã hứa như vậy thì tôi cũng yên tâm” Lão lão thở ra một hơi.
“lão lão bà không đi với chúng tôi sao?” Linh Nhi lúc này lên tiếng hướng về phía lão lão lên tiếng.
“lão nhân đây nhưng có việc dù sao ngươi có ân công bảo vệ nhưng ta là hoàn tầm yên tâm!” Lão lão lên tiếng.
“lão lão bà muốn đi đâu?” Triệu Linh nghi hoặc lên tiếng.
“lão lão muốn đi gặp một cố nhân!” Lão lão thở ra một hơi lên tiếng.
“Lão lão đi gặp ai vậy?” Linh Nhi một bộ mặt nghi hoặc lên tiếng.
“Sau này Linh Nhi sẽ rõ, lão lão không thể để ngươi gặp người này được nhưng là điều này chỉ muốn tốt cho ngươi mà thồi” Lão lão thở ra một hơi lên tiếng: “Được rồi hai người các ngươi ngày mai hãy chuẩn bị hành lý rời khỏi đây!”
“Lão lão!” Linh Nhi lúc này khuyên nhủ, nàng không biết lão lão đi gặp người nào nhưng là nhất định người này rất quan trọng.
“Được rồi Linh Nhi không cần khuyên nhủ Lão lão ý ta đã quyết” Lõa nhân lên tiếng thở dài. Trong con mắt mông lung nhìn về phía Lý Sơn như đang chờ mong điều gì nhưng không có nói ra. Lý Sơn cũng nghi hoặc tại sao Lão lão lại nhìn mình với bộ dạng như vậy?
Tại một khu rừng tại khu vực gần Nam Cương trong một khu vực động rộng rãi. Một thanh niên đang cầm trong tay một ống tiêm tiêm lên thân thể một tù nhân. Từ nhân này liên tục gào thét sợ hãi nhìn lam y thanh niên cầm trong tay kim tiêm: “Đừng mà, đừng mà!”
“Ngu ngốc! Nếu như ngươi không trở thành tử tù, không trở thành côn đò chắc hẳn giờ cuộc sống ngươi đã khác” Thanh niên cầm trong tay kim tiếm đi về phía hắn.
“Van cầu ngại đại nhân đừng, đừng biến ta thanh loại quái vật như vậy” Đại hán nhìn về phía sau lưng của lam y thanh niên với một đống quái vật, hắn sợ hãi lên tiếng: “Cầu ngài giết ta đi, ta không muốn biến thành chúng đâu…”
“Yên tâm” thanh niên quay về phía sau nhìn mấy con quái vật. Một bọn quái vật không có da đầu khá lớn đang đứng tại khu vực rộng rãi, một số con đang ngấu nghiến thịt của mấy con gia súc. Chúng nhưng là cả người trần trụi không da to như một cái cái nhà nhỏ vậy, đầu chúng phát triển khá lớn che đi đôi mắt của nó. Thanh niên nhẹ nhàng mở miệng bất quá câu nào của hắn cũng trở lên hàn băng: “khi ngươi trở thành chúng rồi ngươi sẽ không còn cảm giác đau đớn nữa đâu!”
Lam y thanh niên từ từ bước đến cắm kiem tiêm lên cổ đại hán. Đại hán chỉ hét lên một tiếng: “không…”cả âm thanh vang lên trong động nhưng ở đây lại không có một ai nghe thấy cả.
Vài ngày trôi qua, Lý Sơn cùng đi bên cạnh hắn là một thiếu nữ vô cùng xinh đẹp người này Triệu Linh Nhi. Bất quá hắn cũng không rảnh rỗi mỗi lần có người muốn tiếp cận Linh Nhi hắn lại phải bộc lộ ra chút sát khí để đuổi đám người đi. Một số người không biết điều vẫn cứ gây hấn hứn đành không ngần ngại mà phải ra tay mạnh đã ra tay mạnh lại còn kéo đến một đám Lý Sơn đành lại ra tay nặng hơn. Hắn thở dài một cái sao lắm kẻ muốn đâm đầu vào chỗ chết vậy rõ ràng dám đi mạnh bạo dân nữ nhà lành rồi đến lúc đó thua thiệt mới cầu xin tha mạng. là loại này Lý Sơn cứ nhẹ nhàng đưa hắn mất đầu, dù sao bọn chúng phả hiểu nếu đã dám làm mạnh bạo dân nữ hiển nhiên cũng phải hiểu là sẽ có ngày này.
Hai người bước vào một quán trọ. Một thanh niên bước đến lau bàn hướng hai người lên tiếng: “Khách quan hai người ăn gì?” hắn quay đầu lại thấy hai người mỉm cười nhìn về phía hắn, thnh niên mừng rỡ: “Lý biểu đệ, Linh Nhi cô nương… A giờ phỉa gọi là Lý phu nhân mởi đúng chứ?” Lý Tiêu Dao lên tiếng trêu gọi. Linh Nhi khuôn mặt trở lên đỏ hơn.
“Lý Tiêu Dao đại ca đã lâu không gặp” Linh Nhi lên tiếng mỉm cười về phía Lý Tiêu Dao.
“Lý huynh đã lâu không gặp” Lý Sơn lên tiếng.
“huynh đệ mau ngồi!” Lý Tiêu Dao lên tiếng gọi to: “Thím à chúng ta có khách quý, thím nhanh ra đi!”
“thằng tiểu quỷ có khách quý hả” một trung niên nữ nhân dùng khăn buộc đầu chạy về phía mấy người. Thấy Lý Sơn ăn mặc kỳ quặc nhung là Triệu linh Nhi ăn mặc một cách sang trọng, Lý đại thẩm lên tiếng: “Các vị khách quý xin hỏi…’
“Lý đại thẩm bà đứng khách khí chúng tôi đều là bằng hữu của Lý Tiêu Dao” Lý Sơn lên tiếng: “Tôi là Lý Sơ còn đây là vị hôn thê của tôi Triệu Linh Nhi”
“A, là cậu. Cảm ơn cậu ân nhân đã cứu ta một mạng” Sau đó quay về Lý Tiêu Dao, Lý đại thẩm lên tiếng: “Không biết thẳng tiểu quỷ nhà tôi có làm phiên hai vị không?”
“thẩm thẩm a!” Lý Tiêu Dao bộ mặt vô tội lên tiếng.
“Im mồm tiểu quỷ” Lý đại thẩm lên tiếng thì lúc này Lý Tiêu Dao bộ mặt ngẩn tò te
“Không có, Lý huynh cũng không có có làm phiền chúng rôi!” Lý Sơn lên tiếng.
“A, vậy thì tốt” Lý đại thẩm nhìn kỹ gương mặt của Lý Sơn lên tiếng hỏi: “xin hỏi chúng ta đã gặp nhau ở đâu chưa. Tôi thấy khuôn mặt của cậu rất quen nhưng là tôi không nhớ rõ chúng ta đã gặp ở đâu!”
“A, a, đại thẩm đùa chúng ta cũng chưa từng gặp nhau” Lý Sơn lên tiếng.
“Có lẽ tôi nhận lầm người” Lý đại thẩm lẩm nhẩm lên tiếng: “đã mười năm rồi dù người đó có trẻ thế nào cũng không có chuyện không có chuyện được!”
99
3
1 tháng trước
5 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
