Chương 18 - Đồng đội?
Lý Sơn cùng với Linh nhi lúc này đang đứng ngồi trên lóc nhà nhìn xuống phía dưới. hai người Lý Tiêu Dao và Lâm Nguyệt Như đang đuổi nhau. Linh Nhi lên tiếng: “Xem ra hai người họ cũng hợp nhau đáy chứ!?”
Lý Sơn nhếch miệng nhún nhún vai nhìn về phía Linh nhi lên tiếng: “Hắc, xem a họ là trời sinh một đôi ha!”
“Ta cũng muốn giống như họ cùng với Lý Sơn dâị ca ngày ngày bên nhau” Linh Nhi lúc này ôm lấy bả vai của Lý Sơn.
Lý Sơn hơi thở dài. Hắn lại nhớ đến người con gái kia. Hắn tự nhủ lòng: “Lý Sơn mày còn nhớ cô ta làm gì nữa! Linh Nhi tốt với mày như vậy mà mày còn không biết quý trọng mày còn là người không đây… Ài, sao ta không quên được cô ta vậy cà!” Hắn lại thở dài ra một hơi thứ hai: “Ta ghét chính bản thân mình vì ta biết hóa ra mình lại là kẻ chung tình nhất thế gian” Lý Sơn thầm nói trong lòng. Hắn đã cố gắng thân mật với Linh Nhi cố gắng quên đi người kia nhưng là càng cố quên lại càng không thể quên.
Phải nói trực giác của phụ nữ rất giỏi. Linh Nhi lúc này lên tiếng: “Lý Sơn đại ca huynh có tâm sự sao?”
Lý Sơn lắ lắc đầu lên tiếng: “Chỉ là một đoàn ký ức đau buồn mà thôi!”
“Có thể kể cho Linh Nhi được không?” Linh Nhi lúc này lên tiếng.
Lý Sơn lắc lắc đầu sau đó mỉm cười nhìn Linh Nhi: “Linh Nhi hãy cho ta một chút thời gian!”
Đêm đó Lý Sơn đứng dưới ánh trăng quan sát. Lúc này một bóng đêm vọt ra khỏi cửa, Lý Sơn quay lại với Linh Nhi lên tiếng: “Linh Nhi chúng ta phải rời khỏi đây thôi!”
“Tiểu tặc đứng lại” một bóng hình khác đuỏi theo chân của bóng đen vừa rồi
Bên cạnh hắn Lưu tấn Nguyên thở dài một hơi, Linh Nhi lên tiếng nói: “Lưu Tấn Nguyên đại ca…”
Lý Sơn vỗ vỗ bả vai của hắn: “Tình cảm không thể gượng ép!”
Trong mắt Lưu Tấn Nguyên thoàng qua sự mất mát. Hắn nhìn về phía trước lên tiếng: “Sư phụ đồ đệ hiểu”
Lý Sơn quay về phía mái nhà lên tiếng nói: “Lâm bang chủ lần này ngài không ngăn cản họ rời đi chứ?”
“không!” Lâm Thiên Nam lần này xuất hiện hắn hai tay cung kính về phía Lý Sơn lên tiếng: “Lần này nhờ Lý thiếu hiệp chăm sóc hai đứa chúng nó hộ Lâm mỗ!?”
Lý Sơn phẩy phẩy tay mỉm cười nhìn về phía Lâm thiên nam lên tiếng: “Chim non cũng có một ngày phải rời xa phụ mẫu chúng!?”
Lâm Thiên Nam vuốt râu thở dài: “Ài chỉ là có chút không lỡ xa nó!”
Ba người bắt đầu nhanh chóng đuổi theo Lý Tiêu Dao. Lúc này đột nhiên một đám người xuất hiện cùng với Lý Tiêu Dao. Lý Sơn cau mày lên tiếng: “Triệu Vô Lệ tại sao cô lại ở đây?”
Một thiếu nữ đeo kính xinh đẹp lên tiếng: “A, a, chúng ta có thể cùng đồng hành không Lý Sơn đại ca. Ta nhưng là rất muốn ngắm phong cảnh của nước Nam Chiếu a!”
“A, thì ra mọi người thực sự quen nhau” Lý Tiêu Dao lên tiếng: “Vậy thì ốt rồi chúng ta cùng lên đường ha!”
Lâm Nguyệt Như lúc này huých vào vai hắn nhỏ giọng nói: “Đồ quỷ thàm tiền!”
Lý Sơn ngước về đám người triệu Vô Lệ. hắn lúc này quan sát không ngờ lần này còn đầy đủ hết tất cả mọi người. Lần này có vẻ như thật là rắc rối. hắn cũng có chút bât ngờ là họ nhanh chóng tìm được Lý Sơn. Hắn cứ tưởng rằng mọi người sẽ dự định tác chiến gì cơ không ngờ lại tìm đến hắn. Linh Nhi lên tiếng: “Lý đại ca huynh nquen bọn họ sao?”
Nhã Văn lúc này lên tiếng: “tất nhiên là chúng ta quen nhau rồi, phải không Lý đại ca!?” nàng ngước nhìn về phía Linh Nhi lên tiếng: “Muội muội đây có phải là Linh Nhi?”
“Đúng vậy sao đại tỷ lại biết ta” Linh nhi nghi hoặc nhìn về phía đám người lên tiếng: “Còn các vị đây là?”
Lý Sơn ngắt lời: “Mấy ngày trước đều là các ngươi theo dõi ta huh?”
Nhã Văn lúc này mỉm cười nhẹ nhàng cất tiếng nói: “Để ta lần lượt giới thiệu với Linh Nhi muội muội đây là Triệu Vô Lệ biểu tỷ nga…” Nhã Văn lần lượt giới thiệu từng người sau đó quay về phía Triệu Vô Lệ lên tiếng: “Vô Lệ tỷ tỷ, tỷ nhưng là gặp được hắn rồi hai người lên hảo hảo nói chuyện nga”
“Ta…” Triệu Vô Lệ đỏ mặt.
“Được rồi cùng khởi hành đi!’ Lý Sơn phất phất tay. Hắn lúc này liên lạc với Triệu Vô Lệ và Nhã văn thông qua tâm linh ống khóa. Lý Sơn hỏi: “Vậy các ngươi có ý gì đây?”
Triệu Vô Lệ mở miệng nhìn về phía Lý Sơn: “Lý Sơn lần này Sở Sở cùng với một số người muốn xin lỗi ngươi a! Ta nhưng là thay mặt họ muốn nói lời xin lỗi nguwi vì trước kia đã đối xử với ngươi không tốt!”
“Đúng vậy mong Lý Sơn đại ca tha thứ cho họ” Nhã Văn lúc này truyền lời: “ta hy vọng đại ca có thể tha thứ cho mấy người bọn họ đồng thời cùng nhau chung sức sống sót qua bộ phim kinh khủng phiến này!”
Lý Sơn nhếch miệng: “nếu ta chỉ là một kẻ yếu đuối các ngươi có đến nhờ ta không? Lúc này ta có thể coi là mạnh nhất trong đội các ngươi đã phạm lỗi thấy mình cơ hội sống sót thấp nên mới cầu xin ta?” Lý Sơn nhếch miệng trong giọng có chút giễu cợt: “A, a, các ngươi là Viêm Hoàng con chau ta nhưng là một con khỉ nam bang sao có thể sánh với Viêm Hoàng con cháu cao quý được” nhắc đến mấy từ Viêm Hoàng con cháu là hắn lập tức chỉ muốn bem ngay mấy tên như thế này cho hả giận. Toàn một lũ vô não tự sướng dân tộc khá là cao. Não tàn hay thích YY mặc dù Lý Sơn khá là giận nhưng hắn cũng không phải là ngu ngốc. Chẳng qua hắn có chút nhỏ mọn.
Nhã văn lúc này mỉm cười hướng Lý Sơn thông qua tâm linh ống khóa lên tiếng: “Lý Sơn đại ca ngài đại nhân tha thứ cho mấy kẻ tiểu nhân như bọn họ không được sao?”
Lý Sơn nhếch miệng tiếp tục nói chuyện: “Xin lỗi cô bé nhưng tôi đây là tiểu nhân quen rồi làm đại nhân có hút không quen ha!”
“Anh” Nhã văn có chút tức giận.
Triệu Vô Lệ thấy tình hế có vẻ căng thẳng lên tiếng: “Lý Sơn anh có thể nể mặt từng là chiến hữu với tôi mà giúp họ một tay không?”
Lý Sơn gãi gãi mũi:”Được thôi! Bất quá còn xem vận mạng của họ!”
“cam ơn anh!” Triệu Vô Lệ lên tiếng
Lý Sơn quay lại nhìn đám người sau lưng hắn. Hắn quan sát thì thấy hắc Bá im lặng nhìn về phía Lý Sơn, tần Tấn thở dài ra một hơi, Sở Sở cúi đầu không dám nhìn hắn. Mấy tân nhân và người khác cũng tránh né ánh mắt của hắn. Lý Sơn tặc lưỡi lắc đầu giờ hắn đứng ở vị thế cao hơn họ nhiều. Bất quá hắn cũng không thèm để ý hắn nhưng được như ngày hôm nay cái nào không phải là đôit từ mạnh sống của bản thân cơ chứ? Lý Sơn tự không thấy thẹn với lòng hắn nhưng là khi rời đội đều đã cung cấp cho họ những thứ cần thiết để họ sống sót. Hắn không thấy có lỗi gì khi bỏ rơi họ. Hắn nhớ lần đầu vào kích quang lối đi mặc dù hắn là tự chuốc lấy. Bất quá hắn nhớ như in mấy ánh mắt nhìn về phía hắn mấy ánh mắt khinh bỉ nhìn hắn khi hắn tè dầm.
Trời đã sáng. Mọi người sau một buổi đêm nghỉ thoải mái chỉ có mấy nữ là có chút không quen với khu vực ngoià trời mà thôi… Theo như họ nói chuyện tối ngày hôm qua Nhã Lệ cũng lấy được một số bang hổi nhận tiền làm việc cho họ nhưng đáng tiếc thực lực lại không như họ mong muốn nhưng những bang hội và môn phái mạnh họ lại không lấy được sụ hỗ trợ. Không còn cách nào khác mấy ngươi mới tìm đến Lý Sơn. Họ biết Lý Sơn có thực lực bảo vệ họ …
Linh Nhi nhìn thấy khuôn mặt của Lý Sơn có chút không vui. Thiếu nữ lên tiếng: “Lý đại ca huynh có chuyện gì không vui sao?”
Lý Sơn nhếch miệng cười: “Chỉ là thế sự thay đổi lòng người ấm lạnh làm cho ta quả thực có chút lạnh lòng không có chuyện gì đâu Linh Nhi!”
“nếu có chuyện gì không thoải mái huynh nhất định phải nói với Linh Nhi được không” linh Nhi bộ mặt lo lắng nhìn về phía Lý Sơn.
“A, a, Linh Nhi muội muội đừng quá lo lắng. Muội mau qua đây ăn với chúng ta đi” Nhã Văn lúc này cầm một chút lương khô hướng Lin Nhi lên tiếng. Lý Sơn biết đây rõ ràng nàng cố gắng tiếp cận Linh Nhi. Hắn không biết nàng có ý đồ gì nhưng nếu có ý định xấu tiếp cận với nàng hắn không ngại âm 3000 điểm đâu. Bất quá không như hắn tưởng Nhã văn là một cô gái thông minh chẳng qua muốn dò xét hắn hơn nữa nàng chỉ muốn lấy được sự tín nhiệm của Linh nhi từ đó kéo gàn quan hệ giữa hắn và Trung châu đội mà thôi!
Linh Nhi cầm miếng thịt gà quay khá lớn. Có vẻ như mấy tân nhân mang khá nhiều thức ăn cầm theo không chỉ có nương khô mà thôi. Linh Nhi hướng Lý Sơn đi đến: “Lý đại ca huynh ăn lấy một miếng…”
Lý Sơn nhún nhún vai gãi gãi mũi nhìn Linh Nhi: “Linh Nhi cảm ơn muội!”
Mấy tân nam nhân nhìn hắn có chút ghen tỵ bất quá đây chỉ là ghen tức vì hắn có được một người đẹp như vậy làm thê tử. Nhưng bọn hắn sao không ngẫm nghĩ nếu không có thực lực sao hắn có thể có được ngày hôm nay. Mọi thứ đều là được đổi bằng mạng a. Vô Lệ lúc này thoáng trong mắt có một chút mất mác. Nàng cũng không hiểu cảm giác này là gì còn là thích còn là yêu, nàng không hiểu được nó là gì nữa.
Tấn Nguyên lúc này đang dìu một tân nhân nữ. Hắn hướng Lý Sơn lên tiếng: “Sư phụ nghỉ một chút đi với thể lực của đồ đệ còn cảm thấy mệt huống hi là mấy nữ nhân!”
“Đúng vậy Lý biểu đệ chúng ta nên nghỉ ngơi một chút họ cũng mệt rồi a!” Lý Tiêu Dao lên tiếng gật đầu. Lý Sơn biết lần này nhưng hắn là bị bán đứng bới Lý Tiêu Dao.Lý Tiêu Dao không biết là bị bao nhiêu vàng của mây người này mua nữa.
Tại Thục sơn môn.
Một thiếu nữ mặc hồng y vô cùng đẹp hướng mọi người lên tiếng: “Cảm ơn mấy ngày qua Kiếm Thành tiền bối để cho ta ơ lại thục Sơn hơn nữa còn nhận muội muội của ta làm đệ tử. Ta Tiểu Hồng cả đời này không quên ơn thục Sơn. Nếu có kiếp sau nhất định ta sẽ làm trâu làm ngựa…”
“Ài, tiểu Hồng cô nương nên nghĩ lại a!” Kiếm Thánh lên tiếng: “Cô nhất định phải rời đi sao?”
Thiếu nữ lắc lắc đầu: “Đã lâu như vậy mà không có tin tức của kẻ thù. Ta nhất định phải tìm được manh mối của họ báo thù cho phụ mẫu quá cố!”
“tỷ tỷ ta muốn đi với tỷ tỷ” Lý Nguyệt Sương lúc này mở miệng lên tiếng.
Thấy Nguyệt Sương hướng Tiểu Hồng ôm chặt lấy khóc thút thít. Tiểu Hồng vỗ vỗ bả vai của nàng. Thiếu nữ nhẹ giọng an ủi: “Muỗi dã trở thành môn hạ của thục Sơn phải biết giữ môn quy a. Lần này ta đi rồi muội nhất định phải hảo bảo trọng mình!”
“Ài” Kiếm Thánh nhìn có chút đau lòng.
…
Đoàn người Lý Sơn lúc này ngồi trên một chiếc xe ngựa. Lý Sơn phải nói hắn ghét xe ngựa a. Hắn là thích phi hành hơn nhiều tốc độ vèo một cái là đén nơi nhưng mà hắn còn cần đi để kiếm chút điểm tưởng thưởng. Hai on yêu một xà một hồ ly nhưng là điểm thưởng a hơn nữa còn nội đan nữa chứ.
Trời đã tối lúc này trên đường mọi người theo một đám người bước về phía nhà tranh. Mọi người gõ cửa một lão già ra mở cảnh cửa. Lão nhân lên tiếng: “Các vị tìm ai?”
“lão bá ah!” Linh nhi lúc này lên tiếng: “Hôm nay đoàn người chúng tôi đi đến đây đoàn người đã tối nên muốn cùng mọi người tá túc tại nhà lão bá một đêm không biết có được không?”
Lý Sơn đưa ra một đĩnh vàng lớn lên tiếng: “yên tâm không ở không nhà lão bá đâu mà lo!”
Nhìn đoàn người phía sau Lý Sơn cả nam lẫn nữ khá nhiều người. Lão nhân thấy vàng thì hơi đổi sắc bất quá rất nhanh lão nhân lại thoáng thở dài: “Xin lỗi các vị không phải là ta không muốn các vị ở lại mà là trong vùng này có xuất hiện yêu quái, các vị còn nhanh rời khỏi đây sao?”
“Yêu quái” mấy tân nhân nghe thấy thế thì mặt xanh xám xịt lại. Họ nhứ lại chút yêu quái có bao nhiêu dáng sợ a. Nếu như theo thâm niên nhân kể lại thì họ khi đối mặt với yêu quái chết chắc.
“lão bá đừng lo, sư phụ tôi nhưng võ công rất cao có thể giúp lão bá trừ đi yêu quái!” Lưu Tấn Nguyên lên tiếng hướng Lý Sơn mở miệng.
Lý Tiêu Dao lúc nàycũng gật đầu lên tiếng: “Đúng vậy lão bá chúng tôi có thể giúp lão bá diệt trừ con yêu quái đó”
“Ài, vị công tử này đừng đùa ta mà” Lão nhân thở ra một hơi lên tiếng nói: “Mấy ngày trước tôn nữ của lão là Hiểu Huệ cũng bị nó bắt. mọi tiều phu trên núi đều bị con xà tinh ấy giết chết hơn nữa nó còn moi tim gan phèo phổi của họ ra…” Nói đến lão run run: “Mấy ngày trước chúng ta có nhờ một đạo trưởng đi diệt yêu trừ ma ai ngờ ài… Có đi mà không trở lại đến giờ dân quay vùng này đều bỏ chạy hết cả rồi!”
“Được rồi lão cứ để chúng tôi ở đây đi ngày mai nếu như không giúp được gì chúng tôi sẽ rời khỏi đây” Lý Sơn lên tiếng sau đó nhìn lão nhân thở dài một hơi úi vào tay hắn thỏi vàng: “Qua ngày mai chúng tôi sẽ lên đường!”
“nếu như các vị không chê nhà lão đơn sơ xin mời các vị vào trong” Lão nhân hướng tay mọi người lên tiếng.
Thấy thế Nhã Văn nhìn Triệu Vô Lệ. Triệu Vô Lệ nhìn mọi người một cái rồi gật đầu đồng ý. Lý Sơn nhếch miệng cười. Hắn dám chắc tám chín phần lần này mấy con xà tinh sẽ tìm tân nhân thịt hắn nhưng đã bí mật… Tuy không tình người lắm nhưng dù sao mấy người họ đều là mồi nhử. Đơn giản vì họ muốn tham gia Lý Sơn cũng không ép nếu như lần này họ có mạnh sống trở về thì hắn sẽ chia nửa số điểm mà lần này mình tiêu diệt yêu quái cho họ.
Quả đúng như Lý Sơn dự đoán không ngờ lần này đại xa lại bắt đi một nam một nữ tân nhân. Lý Sơn nhếch miệng nhìn về phía xa. Lúc này tân nhân đã bắt đầu hoảng hốt ngay cả những người thâm niên cũng là như vậy. Lý Sơn cũng không tính để cho nó chạy thoát. Hắn nhìn trong tay một cái ra đa. Hắn không muốn dùng tinh thần lực quét xem hay theo dõi nó.Yêu quái thường có cảm giác rất nhạy nó rất dễ dàng phát hiện ra Lý Sơn theo dõi nó mặc dù nó không biết ai đang theo dõi chúng. Thế nên hắn mới từ lâu gắn lên người tân nhân máy phát tín hiệu mà họ không biết.
“Đội ngũ bị giết một người, điểm số của đôi Trung Châu là âm 1, điểm thưởng âm 2000, khi phim kết thúc, những ai không đủ điểm sẽ bị mạt sát.”
“Ô, ô…” thiếu nữ tân nhân còn lại trong đoàn đang khóc lớn: “Ta sợ quá. Nó là một con rắn khá lớn. Làm sao mà chúng ta sống sót được chứ. Hay là chúng ta cứ chạy trốn khỏi đây đi!”
Lão nhân thấy thế thở dài. Linh Nhi lúc này tiến về phía tân nhân an ủi nàng. Lần này một con mãng xà đến nhưng là đánh bất ngờ không ai ịp phòng bị cả. Tất cả mọi người rơi vào bị động. Lý Sơn bắt đầu giảo bước về phía trước. Triệu Vô Lệ lên tiếng: “Lý Sơn người đi đâu vậy?”
“Lý đại ca huynh đị đâu?” Linh Nhi lo lắng nhìn về phía Lý Sơn.
“Lý Sơn cháu không nên đi ra ngoài a. Lúc này rất nguy hiểm” Người này không ai khác là Tần Tấn đại thúc lên tiếng có vẻ quan tâm.
Hiện nay cả hai nam nhân tân nhân đều bị mang đi. Những luân hồi đội viên đều vô cùng sợ hãi. Hiện nay chỉ còn một tân nhân là thiếu nữ. thiếu nữ may măn ở cùng với đám người nữ nhân nên được họ bảo vệ. Lý Sơn gãi gãi mũi nhìn về phía Linh Nhi lên tiếng: “Muội đừng lo với năng lực của ta muội còn lo ta sẽ gặp nguy hiểm sao?”
“Lý Sơn ta muốn đi cùng ngươi!” Triệu Vô Lệ lo lắng nhìn về phía Lý Sơn.
“Thôi đi!” Lý Sơn phẩy phẩy tay lên tiếng. Hắn quay về phía Triệu Vô Lệ hơi cúi đầu xõa mái tóc bạch kim khó hiểu nhìn Triệu Vô Lệ: “Cô nhưng là cần lo lắng cho tân nhân a. Họ nếu có bị làm sao thì ta cũng rất khó sống sót. Tôi đi tìm hai ngươi kia…”
“Lý biểu đệ để ta đi cùng đệ” Lý Tiêu Dao làm một bộ dạng anh hùng lên tiếng.
“Ta đi nữa” Lâm Nguyệt Như lên tiếng.
“này cô đi làm cái gì rất nguy hiểm! ” Lý Tiêu Dao hướng về Lâm Nguyệt Như lên tiếng.
“Sư phụ đệ tử Lưu Tấn Nguyên nguyện ra sức một phần cùng đi với sư phụ” Lưu tấn Nguyên hướng về phía Lý Sơn hai tay chắp lại.
“Ở lại đi!” Lý Sơn bỏ cho một câu. Hắn dùng tộc độ nhanh nhất phi hành vào trong màn đêm. Hăn cầm trong tay máy định vị cùng với mở ra con mắt mộng 360 độ. Lý Sơn nhếch miệng cười. Hắn nhưng đã nghe đề kỳ của chủ thần: “Mở ra nhiệm vụ phụ tuyến giải cứu cháu gái lão Trương hoàn thành đạt được một chi tiết cấp C 3000 điểm, thất bại khấu trừ hai chi tiết cấp C, 6000 điểm thưởng”
Lý Sơn nhìn xuất hiện trước mặt hắn là một hang động khá lớn. Hắn cảm nhận đượ chủ thần lại dùng tinh thần lực che dấu gây khó khăn cho hắn. Lý Sơn lắc lắc đầu hơi nhếch miệng. Hắn biết chủ thần cũng không muốn để hắn dễ dàng kiếm được điểm thưởng mà.
Một tiếng hét đau đớn sau đó là.
“Đội ngũ bị giết một người, điểm số của đôi Trung Châu là âm 2, điểm thưởng âm 4000, khi phim kết thúc, những ai không đủ điểm sẽ bị xóa.”
“Đội ngũ bị giết một người, điểm số của đôi Trung Châu là âm 3, điểm thưởng âm 6000, khi phim kết thúc, những ai không đủ điểm sẽ bị xóa.”
Lý Sơn căm tức, hắn nắm chặt lại bàn tay lao thẳng vào trong động. Lý Sơn cay cú nhìn về phía một con xà tinh hóa hình người đang cầm trong tay hai trái tim. Theo sau nó là một con hồ ly tinh. Lý Sơn nhìn mấy người này hắn tức giận hống khiếu một tiếng.
“Ngươi là ai ại sao lại dám sông vào đây không sơ…” Giọng nói trầm thấp đầy mê hoặc tù con hồ ly phát ra.
“Xẹt, xẹt…” Cả người Lý SƠn giờ không còn là hình người nữa mà là xuất hiện toàn thân là gai góc, hình dáng của một con quỷ. Cả người hắn đều bốc ra hắc quang và lôi điện màu đen quấn lượt nhàn nhạt phát ra âm thanh xèn xẹt. Trong tay Lý Sơn xuất hiện một thanh kiếm Nhật. Thanh kiếm nhật phát ra màu xanh quang mang chói sáng. Cả nươi Lý Sơn bốc ra hắc hỏa ngùn ngụt. Lý Sơn hống lên: “Chết đi”.
Hai con yếu quái cảm thấy uy áp chúng ngay lập tức xuất hiện bản thể của bản thân mình. Một con mãng xà cực lớn cùng với một con hồ ly tinh có sáu cái đuôi. Thường hồ ly mỗi tu 100 năm chúng sẽ mọc ra một cái đuôi con hồ ly tinh nà có đến sáu cái đuôi tương đương với 600 năm đã tu hành.
Lý Sơn biến mất sau đó là hàng loạt hắc cầu tự do xuất hiện trong không gian. Hai con yêu quái kỷ nói với nhau một tiếng: “cẩn thận…” ngay sau đó là cả người của chúng bị cắt thành thịt vụn. Lý Sơn lúc nay bước ra nhìn đống thịt vụn. Hắn khẽ lau khóe miệng một chút máu thở ra một hơi: “Dạo này ta có vẻ khó không chế sự cuồng bạo trong tình trạng hóa quỷ rồi!” Từ xác xà tinh hóa thành một đạo lưu quang tiến vào thân thể Lý Sơn.
“Giết chết xà tinh đạt được một chi tiết cấp B 5000 điểm thưởng”
Lý Sơn bước về phía con hồ ly đang bị chia làm nhiều mảnh hắn cười ra một tiếng: “Tinh thần chấn bạo iên hoàn…” Từ xác con hồ ly bay vào thân thể Lý Sơn. Lý Sơn nhếch miệng cười: “Loài hồ ly có sáu cái đuôi tương đương với 6 cái mạng muốn ta bỏ qua cho ngươi ư đừng mơ…”
“Giết chết hồ ly tinh đạt được một chi tiết cấp B 5000 điểm thưởng”
Lý Sơn nhếch miệng cười hắn nhưng cảm nhận đượ khi thân thể và linh hồn hắn hấp thụ linh hồn của hai con yêu quái hắn cảm nhận được ma lực tăng lên cùng với thân thể và cường độ linh hồn. Lý Sơn vung tay lên từ trong xác của hai cn hồ ly tinh bay ra một viên tinh thạch màu lục và màu vàng kim.
“Ma tinh của hồ ly tinh 600 năm nếu mang về chủ thần có thể sử dụng tăng 60 năm công lực ngoài ra khi dùng nó có thể chữa thương có thể dùng để khôi phục ma lực, chân nguyên lực, tinh thần lực…”
“Ma tinh của xà tinh 700 năm nếu mang về chủ thần có thể sử dụng tăng 70 năm công lực ngoài ra khi dùng nó có thể chữa thương có thể dùng để khôi phục ma lực, chân nguyên lực, tinh thần lực…”
Lý Sơn trầm ngâm một chút hắn nhưng giờ này có chút cảm khái chủ thần quá ky bo có tăng 60-70 năm công lực đây rõ ràng là thiên vị. hai con nà nhưng đều là dạng khủng bố a. Tất cả đều 600-700 năm tu hành, chí ít chúng cũng phải được một nửa chỗ ấy chứ!
Sau khi thu thập thân thể của mấy con xà yêu và hồ ly tinh. Hắn ngước nhìn khung cảnh bên trong động. Bên trong động là cả một đám dây leo và rêu rợ đang bám chung quanh so với trong phim thì động rộng lớn hơn hắn thấy nhiều. Đôi tai Lý Sơn khẽ nhúc nhích cảm nhận được có tiếng khóc thút thít. Lý Sơn bước đến một hang động được chắn bằng một tảng đá lơn, hắn đá bay tảng đá tiến vào
“A” hàng loạt tiếng thiếu nữ phát ra với bộ mặt vô cùng sợ hãi. Mấy thiếu nữ liên tục lên tiếng: “Đừng bắt tôi, đừng bắt tôi mà!”
Lý Sơn khoang tay bước ào lên tiếng: “Trong các ngươi ai là Hiểu Huệ”
“Đừng bắt tôi mà!” Các thiếu nữ đều run sợ lên tiếng.
“Ta nhắc lại ctrong các ngươi ai là Trương Hiểu Huệ” Lý Sơn bộ mặt lạnh lùng nhìn về phía đám người đó.
Một thiếu nữ trong đó chỉ vào một thiếu nữ khuôn mặt dân dã nhưng có phần khá xinh đẹp. Lý Sơn gãi gãi mũi chủ thần lúc nào xuât cũng là tinh phẩm a. Thiếu nữ quơ quơ tay lên tiếng: “không phải tôi! Đừng bắt tôi đi mà…”
Lý Sơn chẳng thèm để ý chính ánh mắt của nàng đã bán đứng nàng. Hắn chả thèm để ý đến thiếu nữ dùng một chút tinh thần lực làm thiếu nữ ngất đi. Hắn ôm thiếu nữ vào lòng rời khỏi sơn động. Mấy thiếu nữ ka ngơ ngác nhìn khi thấy cửa động vẫn để mở. Lý Sơn lên tiếng vọng lại: “yêu quái đã bị giết các ngươi có thể rời đi!”
Trở lại căn nhà tranh. Mọi người lúc này bước ra nhìn thấy Lý Sơn. Thấy trong tay hắn cầm lấy một thiếu nữ, lão nhân mừng rỡ chạy đến ôm lấy thiếu nữ miệng liên tục gọi: “Duệ nhi, Duệ nhi…”
“Gia gia” Thiếu nữ tỉnh dậy ôm lấy gia gia của mình: “Gia gia con không nhìn nhầm chứ?”
Linh nhi lúc này chạy đến ôm chặt lấy Lý Sơn. Triệu Vô Lệ trong lòng thoáng một chút mất mát. Linh Nhi vô cùng lo lắng lên tiếng: “Linh Nhi rất lo lắng ho Lý Sơn ca ca, khi nhìn thấy Lý Sơn đại ca lâu chưa về Linh Nhi rất là lo lắng cũng may…” Thiếu nữ càng ôm chặt lấy Lý Sơn hơn. Mi mắt nàng chảy ra một giọt nước mắt. Lý SƠn thấy thế vỗ vỗ vai an ủi nàng.
Lý Tiêu Dao lúc này vô cung hưng phấn lên tiếng: “Lý biểu đệ có thể kể cho ta chuyện xảy ra với đệ không. Ở đây mọi người đều muốn nghe a…” Lý Tiêu Dao một bộ mặt vô sỉ đánh về phía mọi người lên tiếng.
Trời đã trở đểm, ánh trăng chiếu xuống xuyên qua những kẽ lá, ánh trăng sáng bàng bạc kèm theo đó là cơn gió thổi qua làm cho con người cảm giác vô cùng cô tịch. Lý Sơn bước ra ngoài ngắm ánh trăng mờ. Triệu Vô Lệ lúc này bước ra ngoài thấy Lý Sơn nhỏ giọng nói: “Ngươi có tâm sự?”
Lý Sơn lắc lắc đầu: “Lần này nhưng chúng ta âm 6000 điểm thưởng…” Lý Sơn trầm ngâm một chút lên tiếng: “nếu như vậy chúng ta chỉ sợ không có thể sống sót trở về chủ thần không gian!” Lý Sơn quay ra về phía Triệu Vô Lệ, trong tay hắn xuất hiện một viên ngọc màu xanh nhạt ‘Escence of Fighting’ hắn hướng về Triệu Vô Lệ đưa cho nàng: “cái này cho cô!”
“Cái này…” Triệu Vô Lệ cầm trong tay viên ngọc thì vô cùng kinh ngạc: “Cái này quá quý trọng ta không thể lấy của ngươi. Hơn nữa ta điểm của ta cũng đủ tránh được mạt sát cái này chính ngươi dùng đi”Nàng chìa tay hướng Lý Sơn lên tiếng.
“A, a…” Lý Sơn dùng ngỏn trỏ gõ gõ đầu của mìnhhướng Triệu Vô Lệ mở miệng: “Yên tâm đi tôi còn hai viên thế này nữa cơ!”
“Cảm ơn ngươi Lý Sơn” Triệu Vô Lệ nắm chặt viên đá hai tay nàng ôm chọn đặt lên ngực. Có vẻ nàng vô cùng chân trọng nó.
Nhìn bộ dạng có chút đáng yêu của triệu Vô Lệ hơn nữa nàng là một đại mỹ nữ đi. Lý Sơn lúc này đổ mặt quay đầu về phía ánh trăng nhỏ giọng nói: “Nếu như các người tiếp tục tìm năm viên linh châu nhất định sẽ có nhiẹm vụ đề kỳ đến lúc đó có thể thoát được âm điểm mà tránh được mạt sát. Hành động lần này các ngươi quá lỗ mãng nếu tìm một chỗ trốn thì đã…”
“nếu như vậy chúng ta nhất định có thể bị hai đổi thiên thần và ác ma đội giết chết…” Triệu Vô Lệ lên tiếng khuôn mặt có chút lo lắng.
Lý Sơn nhếch miệng nhìn về phía trong nhà: “Vậy cô dẫn họ tham gia mấy nhiệm vụ tìm linh châu đi sẽ rất được nhiều điểm thưởng….” Lý Sơn nhếch miệng nhìn về phía Triệu Vô Lệ: “Khi lấy đủ điẻm thưởng rồi sẽ không bị âm điểm thưởng nữa.” Lý Sơn dù sao hắn cũng hỏi chủ thần thường trường hợp âm điểm thưởng thì sẽ bị mạt sát nhưng nếu âm chi tiết kịch tình thì chỉ bị trừ về không còn chi tiết kịch tình nào chú không bị mạt sát.
“Ân” Triệu Vô Lệ khẽ gật đầu.
Tại một hang động, một thiếu nữ mặc hồng y vỗ ngực thở ra: “mãi mới thoát được mấy kẻ truy tung. Không hiểu chúng là ai nữa…” Thiếu nữ vỗ vỗ ngực bước vào trong một sơn động.
“Đã trở lại!” một giọng lạnh lùng vang lên. Một thanh niên mặc lam y tiến về phía thiếu nữ. Hắn nhỏ giọng nói: “Việc tiến triển đến đâu rồi?”
“Ông xã dù sao ta mới trở về a. Ít gì cũng phải cho ta nghỉ một chút chứ” Thiếu nữ vỗ vỗ ngực lên tiếng. Sau đó nàng nhìn về phía sau trong khu vực rồng rại. Một đám quái vật đang im lặng nằm xuống nghỉ ngoi. Thiếu nữ nhỏ giọng lên tiếng: “ông xã mới được từng này thôi sao?”
“Ta nhưng kỹ thuật không quá cao lên không thể làm gì hác hơn” thanh niên trả lời: “Hơn nữa mấy tên lưu manh cùng với tội phạ được quan phủ đem tới thì phải hai mươi ngày nữa!”
Hồng y nữ tử tiến về phía ôm bả vai thanh niên lạnh lùng lên tiếng: “A, a, ông xã dù sao xa ngày lâu cahs sao chúng ta không…”
“Được rồi theo thông tin mới nhận được của thiếu chủ có vẻ như mọi việc đang diễn ra xuân sẻ” thanh niên lên tiếng: “Nhưng lần này anh vẫn cảm thấy nếu như chúng ta phải đối mặt với ác ma đội. ta cảm giác mình vô cùng sợ. Có một cảm giác áp bách vô cùng… ta từ trước nay chưa bao giờ có cảm giác như vậy.”
“Uhm” Thiếu nữ thấy thế gật đầu: “Em cũnglà có cảm giác như vậy. Một cảm giác nguy cơ sắp đến gần.” Thiếu nữ quay về phía thanh niên lên tiếng: “anh đã là cường giả cấp bốn trung kỳ vậy mà vẫn có cảm giác này sao?”
Thanh niên gật đầu. hắn cảm nhận có thứ gì đó uy hiếp rất lớn khi nhắc đền ác ma đôi. Thanh niên thở ra một hơi cố gắng lấy lại trấn tĩnh. Hắn mở miệng lên tiếng: “Vài ngày nữa ta sẽ trở lại chỗ thiếu gia giúp thiếu gia bảo vệ nhân vật chính Linh Nhi”
“thiếu gia thật là kỳ đã mấy chục năm rồi mà vẫn không quên được người con gái kia. Ta thấy thiếu gia là loại đàn ông đầu tiên mà ta thấy a. Chung tình đến ngu ngốc” Thiếu nữ lên tiếng.
81
6
1 tháng trước
1 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
