Chương 3 - Vạn năm tìm nhân duyên.
Đứa trẻ năm xưa đã lớn, ta đứng cạnh người khác lại tưởng hắn là tiểu thúc của ta. Triệu Ka bên ta chẳng lâu, ta dốc một bụng tài sơ học thiển mà dậy hắn chẳng giữ gì. Ta không thể tu luyện để bản thân ta mạnh hơn nữa, bởi vốn dĩ nguồn linh lực tưởng chừng vô tận kia đã quá lớn rồi, hiểu biết của ta lại chỉ bắt đầu từ mặt đất. Thứ ta cần là điều khiển được sức mạnh to lớn đó. Bởi thế ta dậy Triệu Ka tìm ra năng lực của hắn, giúp hắn vận dụng nguồn lực tự thân. Và ta còn đi trộm bí tịch giúp hắn tu luyện. Phi. . . phi. . . phi ta mới thèm để ý các người gọi là làm việc khuất tất. Thứ các ngươi không dùng được, không biết dùng thì hãy đưa cho người biết dùng người dùng được. Nó sẽ không bị mai một, không bị thất truyền. Giấu nó đi chỉ làm một hồi mưa máu gió tanh cho nhân gian thôi.
" Tiếu Tiếu, ta muốn đi lịch lãm. Chắc sẽ rất lâu mới quay về... " Một hôm Triệu Ka nói với ta như vậy. Ta để hắn đi không giữ, không lưu luyến. Tâm ta từ lâu đã bình lặng vậy.
Từ ngày Triệu Ka đi, ta quay lại nếp sống như 27 năm trước khi hắn xuất hiện. Nhưng giờ ta bỗng thấy Tản Viên thật vắng lặng. Đông Lăng thần quân thỉnh thoảng sẽ cùng nương tử đến thăm ta. Sau khi Mạc Tà chết, Đông Lăng trở thành Chiến thần mới của Thần tộc. Trong trận chiến với Ma Vương của Ma Yêu tộc, ta góp chút sức cùng hắn, từ đó mà trở thành bằng hữu. Lần này hắn ghé thăm có kể Ma Vương gần đây rất lớn lối, dường như sau 3000, năm nguyên khí đã khôi phục, một lần nữa muốn làm chủ tam giới. Kẻ này đúng là không biết sợ là gì. Ta còn ở đây hắn muốn ngo ngoe đúng là không biết lượng sức. Ta không phân biệt Thần hay Ma Yêu, nếu hắn làm tam giới gặp đại họa thì ta nhất định không nương tay cho dù đó là Thần.
22
0
1 tháng trước
1 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
