ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 31 - Dạ Hoa giận dữ / Bất Lực

Sau khi bồi Tử Đồng chơi một thời gian ở bên trong Vô Song Cung. Thì trong khoảng thời gian này chúng nữ cùng Cửu Đại đã hoàn thành việc tự mình kiến tạo riêng cho mình một không gian riêng.

Dạ Hoa liền tiến về phía Thụ Giới, ở đây bây giờ đã nhiều hơn một toà cung điện, bên trên chính là nơi Tử Nghiên ở, nàng muốn một nơi thanh tịnh và không bị quấy rầy lên đã chọn đặt nơi của mình là ở trên những tán lá này

Dạ Hoa liền đi lên trên cung điện của nàng để hỏi một số thứ, đa số là hỏi thăm ý kiến của nàng về việc mở rộng thế lực lần này của hắn. Dù sao thì nàng cũng là người tạo ra Thiên Cơ môn, người dám tính kế cả Thiên Đạo, vậy lên việc nàng chỉ điểm cho bước tiếp theo sẽ rất quan trọng

Để cho Tử Đồng đi tìm những người khác, Dạ Hoa liền từ từ đi lên cung điện của Tử Nghiên. Vừa đi tới cửa vào thì đã thấy bên trên cửa cơ hàng chữ lớn ‘Thiên Cơ điện’ . Vừa bước vào bên trong thì Dạ Hoa liền thấy được cách bố chí nơi này khá đơn giản.

Toàn bộ đều một màu trắng nhàn nhạt, thi thoảng có vài tấm rèm hồng nhạt, vài lọ hoa. Bên trong cung điện chỉ có vẻn vẹn một chiếc phản gỗ và bàn gỗ gần cửa sổ để nhìn phong cảnh bên ngoài, một bộ ấm trà. Và đang ngồi thưởng trà nơi đó chính là một Tiên Nữ tuyệt đẹp, Tử Nghiên ngồi nơi đó ngâm nghi tách trà trên tay.

Hai mắt nàng vẫn nhắm nghiền, y phục trải ra phản gỗ. Một bộ dáng không quan tâm thiên hạ, nhưng dung mạo của nàng cũng những góc cạnh khi nhì từ một bên như này khiến Dạ Hoa hơi thất thố

“Chàng tới?” Thanh âm nhẹ nhàng của Tử Nghiên vang lên, đánh vỡ sự thất thần của Dạ Hoa

Hắn cười ngượng ngùng một cái sau đó tiến đến và ngồi cuống trước mặt nàng, sau đó ngắm nhìn khuôn mặt của nàng.

Tử Nghiên làm như không thấy, nhẹ nhàng rót cho hắn một chén trà sau đó mới ngồi ngay ngắn lại và tiếp tục nhâm nhi chén trà trên tay mình

Dạ Hoa cầm chén trà trên tay, bộ dáng ngập ngừng, hắn không biết lên mở lời thế nào cho phải

Tử Nghiên liền đặt chén trà xuống sau đó nàng mở mắt ra, lần đầu tiên Dạ Hoa nhìn thấy đôi mắt của nàng.

Đôi mắt mang bên trong với những vòng kí tự kim sắc kì lạ, vừa bị nàng nhìn một cái thì Dạ Hoa liền cảm giác như là mình bị nhìn thấu vậy. Đôi mắt thậm chí còn khiến hắn cảm thấy bị xem thấu còn hơn cả đôi mắt của Tử Đồng.

Lúc này Tử Nghiên cũng mở miệng.

“Trước khi chàng hỏi về việc gây dựng thế lực. Thì chàng hãy xem thứ này trước rồi sau đó hẵng quyết định.”

“Được chứ?”

Thấy nàng nhìn mình hỏi, Dạ Hoa không hiểu sao thấy việc này liên quan trực tiếp đến những bước đi tiếp theo của chính mình. Dạ Hoa lấy bình tĩnh gật đầu một cái

Tử Nghiên thấy vậy liền phất tay một cái, một dòng linh khí liền tụ thành một đám mây nhỏ và bay lơ lửng trên không trung

Dạ Hoa hơi mộng bức nhìn về đám mây này. Nàng bảo mình nhìn đám mây này?

Nhưng lúc này bên trong đám mây liền hiện lên những hình ảnh kì lạ, nó hoàn toàn không phải thế giới tu chân mà lại là

Thế giới hiện đại

Bên trong có nhữn toà cao ốc trọc trời, có những chiếc ô tô đi ngoài đường lớn. Có cả những người đi bộ xung quanh bên đường

Lúc này hình ảnh chiếu gần hơn xuống dưới đường, chính xác hơn là một con hẻm nhỏ gần đó

Chỉ thấy bên trong có hai người nữ nhân cùng với ba tên nam nhân. Hai nữ nhân, một người bộ dáng hoảng sợ lép sau một nữ nhân khác

Hai nàng đặc biệt xinh đẹp, nữ nhân đang lép đằng sau mặc một chiếc váy ngắn với áo thun trắng, vai đeo một chiếc túi sách. Tóc nàng dài đến bên hông. Ngũ quan của nàng đều đặn tinh xảo hết mức, khuôn mặt tròn chịa. Bây giờ đang hơi hoảng sợ lép sau lưng nữ nhân còn lại

Nữ nhân còn lại mặc một chiếc quần bò bó sát, một chiếc áo sơ mi xanh dương. Tóc nàng màu bạch kim ngắn đến ngang vai, khuôn mặt trái soan với chiếc cằm hơi nhọn, mắt to, mũi nhỏ, má hồng. Ánh mắt của nàng kiên định nhìn về phía ba tên nam nhân kia nói

“Các cậu có gì từ từ bình tĩnh, về chuyện tiền long thì để thư thư mấy hôm nữa Đế Thiên về thì tôi sắp xếp trả cho các cậu.”

Ba tên kia vóc dáng to lớn, khuôn mặt dữ tợn, ánh mắt dâm dục nhìn về phía hai nàng

Một tên trong số chúng cười dâm đãng nói

“Ha ha. Mấy hôm nữa? Hôm nay nhất định phải trả. Bằng không thì ngay tối nay một trong hai người trả a. Hoặc có thể cả hai người cùng lúc cũng được. Bọn ta đảm bảo khiến hai người dục tiên dục tử.”

Ha ha

Nghe vậy thì hai tên còn lại cũng cười dâm đãng và liên tục nhìn những vị chí nhạy cảm của hai nàng, ánh mắt như muốn lột trần họ vậy

Ầm ầm

Lúc này ở bên trên Thụ Giới, mây đen đã dăng kín trời, sấm chớp ầm ầm mà vang vọng sâm lâm. Từng cơn lốc linh khí cuồng bạo mà phóng thích ra xung quanh. Nó đang lổi giận, lổi giận thay cho chủ nhân của mình

Toàn thân Dạ Hoa được bao quanh bởi một luồng sát khí kinh người. Ánh mắt chằm chằm nhìn vào ba tên lưu manh kia, nếu chỉ với ánh mắt và sát khí có thể cách không giết người thì ba tên kia sợ rằng đến linh hồn còn không còn nữa

Cửu Đại cùng chúng nữ cảm nhận được sát khí lạnh thấu sương này liền vội vàng chạy lên Thiên Cơ điện của Tử Nghiên

Khi vừa lên tới nơi chỉ thấy trong điện lúc này sát khí đã quận trào xung quanh Dạ Hoa rồi, khuôn mặt hắn vẫn như không có biểu hiện gì của sự dữ tợn cả. Nhưng ánh mắt cùng nụ cười của hắn lại bán đứng hắn tất cả, ánh mắt lạnh lẽo cô cùng, miệng cười hình vòng cung và kinh dị đến đáng

Thấy cảnh này tất cả đều chấn kinh nhìn vào đám mây mờ ảo kia, cả đám vẫn chỉ thấy được hai nữ nhân kia cùng với ba tên lưu manh kia mà thôi

Chỉ có điều lúc này chúng đã cười tục tữu và bắt đầu tiến sát về phía hai nữ nhân kia

Chỉ có riêng Tử Nghiên lúc này vẫn đạm nhiên ngồi uống trà

Dạ Hoa lúc này trải qua rất nhiều cảm xúc hỗn loạn.

Trách cứ chính mình có. Bất lực có. Tuyệt vọng có. Tức giận có….

Hắn chỉ trong phút trốc liền nghĩ ra rất nhiều cách để có khả năng cao giúp hắn quay lại nhất, nhưng hắn lúc này sợ rằng không kịp, hắn không biết bên trong đám mây kia là quá khứ, hiện tại, hai là tương lai. Chỉ mong là tương lai

Dạ Hoa ánh mắt chuyển sang Tử Nghiên, ánh mắt của hăn rất khó hiểu nhìn nàng, nhưng không hề có sát tâm chút nào và chỉ đơn giản là không hiểu. Nàng đây là chỉ mình vô dụng bất tài sao?

Tử Nghiên làm như không thấy Dạ Hoa ánh mắt chuyển lên trên đám mây nhàn nhạt nói

“Hai nữ nhân bên trong lần lượt là muội muội ruột duy nhất của Dạ Hoa, còn nữ nhân tóc ngắn lại là nữ nhân chiếm vị chí quan trọng nhất của Dạ Hoa. Trước khi đến Chiến Tiên vực này và trước cả khi gặp chúng ta thì Dạ Hoa ở một hành tinh hoàn toàn bình thường, nó không hề có khả năng tạo ra tu sĩ hay gì cả. Ở đó Dạ Hoa chỉ là một nên thiếu niên bình thường mà thôi, sau này trải qua một tai nạn lên mới bị đưa tới Chiến Tiên vực này.”

Sau đó ánh mắt nàng chuyển về trên thân Dạ Hoa

“Chàng cứ xem tiếp đi, chuyện này hoàn toàn không có tổn hại đến chàng hay họ cả.”

Nghe Tử Nghiên nói mà Cửu Đại cùng chúng nữ giường như không tin vào tai của mình. Các nàng không tin lời của Tử Nghiên nói lên ánh mắt chuyển về phía Dạ Hoa

Chỉ thấy sát khí dần dần dảm bớt đi sau đó hắn thở ra một hơi rồi tiếp tục nhìn lên màn sương mỏng kia

Nước mắt không nhịn được mà rơi xuống. Lần đầu tiên hắn khóc trong cả cuộc đời của mình, trước kia trước mặt muội muội hắn tuyệt đối không dám tỏ ra yếu đuối hay khóc lóc mà hắn phải mạnh mẽ để muội muội an tâm học hành. Đến cả khi đến Chiến Tiên vực hắn cũng chưa khóc bao giờ, nhiều khi hắn vẫn nhớ tới muội muội cùng cô gái kia, nhưng tuyệt đối không đến nỗi rơi lệ

Bây giờ lại vô lực nhìn các nàng bị khinh bạc khiến hắn không thể mạnh mẽ được nữa. Khuôn mặt hắn âm trầm như không biểu tình, nước mắt vẫn cứ rơi rơi

Lúc này muội muội của hắn cùng người con gái kia đã lộ ra những mảng thịt trắng lõn rồi, các nàng ngào khóc vô vọng nhưng không ai nghe thấy cả

Dạ Hoa không nhịn được quay người đi hắn không dám nhìn tiếp nữa. Nhưng đúng lúc này một thanh âm quen thuộc với hắn truyền đến. Một âm thanh hắn đã quên mất trong bao nhiêu năm nay

“Bọn chết tiệt này. Chết!”

130

0

1 tháng trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.