Chương 30 - Tử Đồng
Hắn đang hoàn toàn không biết phải nói gì cả thì đúng lúc này Cửu Đại từ trong phòng mình đi ra ngoài.
Vừa nhìn thấy chúng nữ lại nhiều hơn bốn cái, hơn nữa dung mạo hoàn toàn không thua Khuynh Thành một chút nào. Trên thân bọn họ càng là sở hữu khí tức kinh người, khiến cho cả đám không dám nhìn loạn. Nhưng trong nội tâm không ngừng dơ ngón cái cho Dạ Hoa
Lão đại ngưu a
Lại trộm tới mấy cái tẩu tẩu xinh đẹp nữa.
Dạ Hoa thấy vậy liền đứng ra giới thiệu Cửu Đại cho tứ nữ và cũng không quên giới thiệu cho tứ nữ về Khuynh Thành, cùng hai vị hôn thê của mình là Mộc Thần vùng Huyền Linh, cả Lý Sương cùng Triệu Mẫn cũng được hắn giới thiệu.
Lúc này tất cả đều đã đi vào trong linh hồ, vừa bước vào thì tứ nữ đều chăm chú nhìn Vô Cực Tháp, sau đó là mở miệng khen ngợi tào tháp này. Điều này càng khiến cho Cửu Đại cùng Mộc Thần và Huyền Linh hiếu kỳ hơn về tòa tháp này, mặc dù Khuynh Thành từng bảo Vô Cực Tháp không hề tầm thường chút nào. Nhưng các nàng nhìn thế nào cũng không ra là Vô Cực Tháp đặc biệt ở đâu
Thấy các nàng cùng Cửu Đại hiếu kỳ như vậy thì Dạ Hoa cũng không giấu các nàng nữa mà liền hướng tới chân tháp, một tay đặt trên cửa tháp, một bên nói với Cửu Đại cùng chúng nữ
"Ta đưa mọi người đi thăm quan nơi này nha."
Nói xong chỉ thấy một đoàn ánh sáng phát ra sau đó liền bao chùm tất cả mọi người bên trong nó. Ánh sáng lóa mắt đến nỗi làm tất cả mọi người đều nhắm mắt lại.
Sau đó âm thanh của Dạ Hoa lại cang lên lần nữa bên tai họ
"Mở mắt ra đi"
Mọi người nghe xong đều mở mắt ra. Họ thỉ thấy mình xuất hiện bên trong một cánh rừng. Sau đó trước mặt họ liền xuất hiện một cây đại thụ che kín cả bầu trời, tán lá khổng lồ tỏa ra xung quanh. Bên dưới nó càng là có một tòa cung điện tráng lệ nằm ở đó, đi đến gàn mới thấy trên đó có treo một bảng chữ, bên trên viết 'Vô Song Cung'
Khi thấy bảng treo này viết như vậy thì họ hơi nghi ngờ một chút, sau đó liền thấy Dạ Hoa cười nói
"Sao vậy? Tráng lệ quá sao? Giới thiệu với mọi người a. Đây chính là Vô Song Cung của ta,sau này sẽ là nhà của chúng ta a."
Nghe Dạ Hoa nói, mọi người mới ngỡ ra, nhưng không để mọi người mở miệng thì Dạ Hoa nói tiếp.
"Đây chính là bên trong Vô Cực Tháp. Tòa tháp mà mọi người thấy bên ngoài tên Vô Cực Tháp, nó cso khả năng tạo ra riêng biệt cho mình một không gian ở bên trong. Sau đó người điều khiển nó có thể tùy ý làm bất cứ điều gì khi ở bên trong đây. Vậy lên ta liền tạo ra thế giới này rồi lấy tên là Vô Song Tiên Vực. Còn ta là Sáng Thế Thần ở nơi đây."
Nghe vậy cả đám liền triệt để dung dộng. Dạ Hoa không chỉ sở hữu tòa tháp này, vậy mà còn sáng tạo ra cho riêng mình một cái không gian tách biệt hoàn toàn với bên ngoài
Hơn nữa họ còn cảm nhận được linh khí nơi đây tuyệt đối không thua kem gì với linh hồ ở bên ngoài
Nhất là năm vị Nữ Đế. Họ có thể cảm nhận được nơi đây đã phát triển rất lâu rồi và tuyệt đối không thể nào phát triển nhanh như vậy, bên trên Tiên Vực này họ thậm chí còn cảm nhận được vài tên có khí tức Vô Cực cảnh, và bất ngờ hơn là Dạ Hoa vậy mà cũng là một tên Vô Cực cảnh hơn nữa còn sắp đột phá khỏi Vô Cực cảnh. Đây không phải điều mà một thiếu niên 17 tuổi như Dạ Hoa có thể làm được. Vậy nơi này chỉ có một cách để giải thích mà thôi
Nơi này thời gian quay nhanh hơn bên ngoài
Hoặc Dạ Hoa chưởng khống được thời gian ở nơi đây.
Đúng lúc mọi ngời ngỡ ngàng thì một âm thanh lanh lợi chuyền tới
"Pa Pa!"
Một tiểu la lỵ tầm khoảng 6 tuổi, trên thân nàng mặc một bộ tử sắc y phục, ngũ quan tinh xảo nhỏ nhắn mà đáng yêu. Và đặc biệt hai con mắt của nàng lại mang theo một màu tử sắc ma mị. Khi nhìn vào con mắt này điều đầy tiên mọi người nghĩ đến chính là tử vong, một cảm giác lạnh thấu cả linh hồn từ trong đôi mắt của tiểu la lỵ này phát ra
Pa Pa?
Không phải vậy a
Tiểu la lỵ này gọi ai là Pa Pa, chả lẽ
Không ngoài dự liệu của mọi người, tiểu la lỵ chạy đến rồi ôm lấy chân của Dạ Hoa. Dạ Hoa thấy vậy liền ôn nhu cười một tiếng rồi bế nàng lên.
"Tử Đồng. Dạo này không ham chơi đấy chứ?"
Được Dạ Hoa bế lên, Tử Đồng hôn chụt một cái vào má Dạ Hoa sau đó mới cười lanh lợi nói
"Pa Pa dặn Tử Đồng, Tử Đồng không dám không nghe, không tin Pa Pa hỏi Lâm ca ca mà xem."
Đúng lúc này đại thụ che trời bỗng xào xạc tán lá của mình, sau đó bên trong tiếng xào xạc càng là có âm thanh truyền tới
"Bấy lâu nay Tử Đồng luôn ở trong Vô Song Cung thưa Phụ Thần."
Ừm
Dạ Hoa ngật đầu một cái
Sau đó quay lại nhìn biểu hiện của mọi người mà cười cười
Cửu Đại cùng với Mộc Thần và Huyền Linh hoàn toàn bất ngờ về việc đại thụ này có thể nói chuyện. Hơn nữa còn tiểu la lỵ này nữa, luôn miệng gọi Dạ Hoa là Pa Pa. Ánh mắt của hai nữ phức tạp nhìn về phía Tử Đồng
Đến cả những vị Nữ Đế cũng nhìn Dạ Hoa với ánh mắt hơi bất ngờ cùng với vẻ hơi hụt hẫng, họ nghĩ mình sẽ cố sinh cho Dạ Hoa một tiểu oa nhi đâu, ai ngờ Dạ Hoa đã có một tiểu cô nương từ trước rồi
Thấy vậy Dạ Hoa liền truyền âm cho mọi người
"Năm xưa khi ta tạo ra nơi này thì đã phát hiện ra nàng đang nằm ngủ giữa không gian tối đen như mực này. Sau đó Vô Song Tiên Vực ra đời thì nàng mới tỉnh lại, bất ngờ hơn chính là việc nàng sở hữu trong mình tất cả những năng lực mà ta có. Đặc biết nhất là đôi mắt của nàng. Các đệ hẳn là hiểu rõ nhất đi."
Cửu Đại nghe vậy cũng gật đầu, sau đó Nguyễn HIếu lên tiếng
"Theo như bên trong kí ức mà huynh truyền cho bọn ta có nhắc đến chuyện này. Việc sở hữu Tử Sắc Luân Hồi nhãn là minh chứng tốt nhừa, nhưng mà người có thể sở hữu đôi mắt này chỉ có duy nhất một mình huynh mà thôi. Không cách nào một tiểu cô nương lại sở hữu nó cả, vậy lên không thể bỏ qua được việc là khi huynh nhận chủ nơi này thì nó tự động luyện hóa giọt máu nhận chủ của huynh và tạo ra con bé. Việc con bé gọi huynh là Pa Pa cũng không lạ lắm"
Một bên là Tử Nghiên cũng gật đầu đồng ý, nàng vừa tính ra rằng Tử Đồng với Dạ Hoa liên kết không bình thường chỉ là nhặt được con bé mà chính là liên kết cảu huyết mạch.
Nghe được Dạ Hoa cùng Nguyễn Hiếu giải thích, chúng nữ thở ra một hơi sau đó liền nhìn Tử Đồng với ánh mắt ôn nhu hơn rất nhiều, nhất là chúng Nữ Đế, các nàng đến nay đã sống mấy ngàn vạn năm nhưng luôn một mình, hiếm khi các nàng mới lộ ra cảm tình mẫu tử như khi nhìn Tử Đồng như vậy
Tử Đồng được Dạ Hoa giới thiệu một phen liền nhảy xuống rồi ngoan ngoãn chào hỏi mọi người
"Các vị Thúc Thúc. Tốt!"
"Các vị Mẫu Thân. Tốt!"
Một tiếng thúc thúc chỉ khiến cho Cửu Đại gật đầu cười với vị cháu gái này mà thôi
Nhưng tiếng mẫu thân thì lại như đánh vào tim của chúng nữ vậy, cả Tử Nghiên cũng phải mỉm cười với nàng. Chúng nữ còn lại không nhịn được kích động chạy tới ôm Tử Đồng một cái, Tuyết Nhi còn thơm nàng một cái trên má. Đến cả Lý Sương cùng Triệu Mẫn đều tham gia vào. Oanh oanh yến yến không ngừng
Sau đó là màn các nàng sủng Tử Đồng, Tử Đồng được các nàng cưng triều đến nỗi khiến nàng cười khanh khách vui vẻ
Sau đó ít lâu thì màn đặc sủng này mới kết thúc. Tử Đồng cười đến mức hai gò má đều cứng lại, nàng khó khắn lắm mới hỏi được một câu
"Các vị Mẫu Thân. Các vị định bao giờ cho Tử Đồng có thêm một vị muội muội cùng đệ đệ vậy?"
Biểu tình của nàng ngây thơ như không hỏi, khiến cho chúng nữ bỗng khựng lại. Chỉ thấy hai mắt Tử Đồng chuyển từ Mộc Thần rồi chuyển qua chúng nữ rồi cả Lý Sương cùng Triệu Mẫn cũng bị nàng ngây thơ nhìn
Lý Sương cùng Triệu Mẫn mặt đỏ đến mang tai lí nhí nói
"Tiểu thư. Việc này lên để các vị phu nhân a."
Chúng nữ nghe xong mặt càng đỏ hơn, nhất là khi thấy ánh mắt của Dạ Hoa nhìn tới. Đến cả Tử Nghiên mặt đỏ không chịu được liền đi ra ngoài. Chúng nữ thấy vậy nhao nhao chạy ra ngoài.
Chỉ thấy thanh âm của Dạ Hoa chuyền tới
"Các nàng bây giờ cũng là chủ nhân nơi này, các nàng muốn thay đổi kiến trúc gì ở đây cũng được a. À, các nàng nhớ chuẩn bị cả phòng ngủ nha."
Nghe vậy các nàng bước đi càng nhanh hơn
135
2
1 tháng trước
5 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
