Chương 29 - Lúng Túng
Trước sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người
Hai đầu Kim sắc Chân Long liền hóa bé lại tầm khoảng hai con tiểu Kim xà nhỏ rồi quấn quanh cổ của cả hai nàng. Hai người này chính xác là Song Long Nữ Đế. Nhìn càng gần thì khí chất cao lãnh của hai người lại càng rõ dàng hơn nữa
Trong khi Song Long Nữ Đế đáp xuống gần với Dạ Hoa hơn thì ở một bên là Thủy Kỳ Lân đã sớm dừng lại trên mặt đất, sau đó từ bên trong chiếc kiệu ở đằng sau bước xuống một nữ nhân dung mạo không hề kém Khuynh Thành chút nào. Lam Thủy Nữ Đế. Vân Mộng Kỳ
Nàng toàn thân một màu lam sắc y phục nhè nhẹ. Mái tóc nàng càng là một màu xanh biếc, cùng với đôi mắt lam sắc của nàng, khuôn mặt của nàng ngũ quan tinh xảo mà đều đặn, nàng búi tóc ngược ra đằng sau, nhưng lại để thừa hai phần tóc ở đằng trước và phe phẩy ở hai bên đuôi mắt của nàng.
Nàng nhìn về phía Dạ Hoa cười hiền hòa, nụ cười nhu mì nhẹ nhàng như nước
Khi thấy nụ cười của nàng thì Mộc Thần cùng Huyền Linh đều ngây ngẩn vì sức hút của nàng, nhưng mọt phần cũng không hiểu sao nàng lại hướng chỗ các nàng mà cười. Khuynh Thành ở một bên cũng thấy nụ cười này, giường như hiểu ra điều gì đó, nàng liền nhìn Dạ Hoa một cái sau đó nhẹ nhàng cười khổ một tiếng
Nàng tưởng rằng mình là nữ nhân đẹp nhất và mạnh mẽ nhất cảu Dạ Hoa rồi, nhưng khi nhìn thấy bốn nữ nhân này thì nàng lại cảm thấy vài phần đe dọa. Mặc dù nàng không nói ra nhưng cũng không ai có thể biết được Dạ Hoa sẽ chán nàng hay không
Ở một bên là phương hướng cảu Bạch Trạch. Bây giờ nữ nhân ngồi trên lưng của nó cũng đã bước xuống đất và từng bước đi tới phía Dạ Hoa, Bạch Trạch trụ đi sát bên nàng.
Nàng bộ dáng lãnh đạm, không quan tâm mọi thứ xung quanh. Nàng đến càng gần càng cảm thấy nàng thâm sâu khó lường.Nàng vẫn bộ dáng không quan tâm đó và đi tới phía Dạ Hoa. Càng lúc nàng càng hiện ra dung mạo của mình khi tới gàn hơn với nhóm cảu Dạ Hoa. Nàng tuyệt đối không hề thua Khuynh Thành một chút nào cả, thậm chí nàng còn sở hữu khí chất riêng không hề nhiễm bụi trần một chút nào.
Lúc này Tam Đế cùng đi tới phía Dạ Hoa. Khi các nàng gần như chạm mặt Dạ Hoa thì
"Dạ Hoa ca ca!"
Ở một bên là Long Tuyết Nhi với đôi chân nhỏ nhắn chạy tới ôm trầm lấy Dạ Hoa. Nàng da trắng như tuyết, khuôn mặt vui vẻ cùng hơi hồng hào. Tay ngọc thì vòng qua người ôm chặt lấy Dạ Hoa cười hì hì. Hiển nhiên là nàng rất vui mừng khi nhìn thấy Dạ Hoa. Đi cùng nàng chính là Long Nhu Nhi, nàng chỉ nhàn nhàn nhìn lấy Tuyết Nhi rồi sau đó nhìn nam nhân kia. Người nam nhân khiến nàng không biết vì sao mà thao thức bao lâu nay.
Khiến nàng từ bỏ tất cả mọi thứ mà tìm đến vị diện này cùng với muội muội của mình. Ở nơi của nàng kia gần như không có kẻ nào đủ sức để nàng đích thân đi đến tận nơi để gặp mặt như này cả. Nhưng không hiểu sao nàng lại không nhịn được mà đi tới tim nam nhân này
Ở một bên kia là Vân Mộng Kỳ, nàng thấy Tuyết Nhi chạy tới ôm lấy Dạ Hoa cũng hơi ngừng lại, nhưng cũng nhanh chóng đi tới bên Dạ Hoa, một bộ nhu mì nhìn lấy Dạ Hoa cười khẽ nói.
"Dạ Hoa a. Lâu lắm không thấy chàng, khiến thiếp thân buồn chán phát điên rồi." nói xong nàng cũng mặc kệ Tuyết Nhi mà ôm lấy Dạ Hoa
A
Lâu lắm không thấy?
Lúc này một âm thanh vang lên trong đầu hắn "Tự nghĩ cách đi nhóc "
Dạ Hoa khóc không ra nước mắt a
Sau khi nghe thấy lời nói của Vân Mộng Kỳ thì người kinh ngạc nhất chắc chắn là Mộc Thần cùng Huyền Linh đều kì lạ mà nhìn Dạ Hoa. Hai người không biết Dạ Hoa từ bao giờ trốn các nàng đi 'ngoại tình' với các vị Tiên Nữ này nữa.
Từ khi Khuynh Thành tới đây thì họ đã rất hiếu kì, nhưng chỉ nghĩ là Dạ Hoa mị lực tốt mà thôi. Bây giờ một lúc liền xuất hiện bốn vị, Mị lực này không thể a. Nhất là thấy mẩn xuất hiện của các nàng càng khiến chúng nữ không tin Dạ Hoa có thể tán tỉnh các nàng bằng Mị Lực được, vì từ khí chất của các nàng cho thấy rằng các nàng có địa vị không hề thấp một chút nào. Khí chất này các nàng thấy thậm chí còn cao hơn những người có địa vị trong gia tộc rất nhiều
Cảm thấy ánh mắt không đúng của các nàng. Dạ Hoa đang định hỏi hệ thống thì Lão Vạn đã lập tức đánh vào mặt hắn một cái
"Cái này...."
Đúng lúc Dạ Hoa đang bí và không biết phải trả lời như thế nào thì Tử Nghiên ở một bên bỗng lên tiếng mặc cho hai mắt vẫn nhắm nghiền.
"Không phải chàng từng nói với ta rằng. Mỗi khi đi ngủ thì chàng lại đặt chân đến một vùng đất khác nhau, hoạn nữa phải trải qua rất nhiều năm tháng trong giấc mơ đó mới có thể tỉnh lại sao. Đầu tiên ta tưởng rằng đang nói đùa với ta, nhưng thấy vị muội muội này nói như vậy, chả lẽ đúng sao?"
"A. Đúng a. Tại gặp lại các nàng khiến ta vô tình quên mất."
Ha ha
Dạ Hoa nhận ra Tử Nghiên đây là đang giải vây cho hắn lên liền vội vàng hùa theo nàng. Trong nội tâm càng là cho nàng ngàn vạn cái cảm kích. Nhưng hắn lại không biểu hiện ra ngoài mà chỉ ha ha cười ngốc.
Tử Nghiên nhất định phát hiện ra Dạ Hoa không có cách lí giải tại sao lại như vậy. Đến chính bản thân nàng còn không hiểu tại sao đối với Dạ Hoa lại có tỉnh cảm sâu đậm đến mức chính nàng còn không thể hiểu được này. Tưởng rằng chỉ có một mình minh như vậy, nhưng bây giờ xem ra lại có vài người nữa cũng giống nàng
Nàng vốn không tin vào số mệnh, vậy nên mới đi nghịch thiên xem mệnh và cải biến vận mẹnh cảu kẻ khác, nhưng bây giờ xem ra chính nàng cũng không đoán ra được. Lúc nàng đột nhiên cảm nhận được từ trong sâu thẳm của mình xuất hiện bóng dáng cảu một người nam nhân thì nàng đã liên tục tính toán về hắn nhưng hoàn toàn không tính ra gì cả.
Đến hôm nay bất ngờ thấy hắn gọi tên mình, nàng không thể khống chế chính mình mà đi tìm đến nơi hắn ở. Bây giờ thấy các nữ nhân kia cũng như vậy thì nàng càng chắc chắn rằng hắn được sắp xếp cho riêng nàng, hay đúng hơn là nàng vốn đã là người của hắn từ khi nàng sinh ra rồi
Bây giờ thấy hắn lâm thế bí thì nàng không nhịn được mà giúp hắn tạo ra một lí do. Và làm nàng hoảng sợ chính là trong đầu nàng lại xuất hiện nhiều hơn một phần kí ức về hắn. Một đoạn kí ức khi từ lần đầu gặp hắn cho đến khi nàng có ngày hôm nay, đến tận khi nàng xưng Đế thì hắn mới cho nàng biết điều này, nàng vốn dĩ nghĩ hắn đùa nhưng bây giờ lại là thật.
Tử Nghiên bỗng nhiên cười khổ một tiếng. Rốt cuộc là vị đại năng nào đủ sức cấy ghép cả một đoàn kí ức như thế vào đầu nàng và cả vào trong đầu những vị kia nữa. Tử Nghiên hoàn toàn nhìn ra được Khuynh Thành, Tuyết Nhi, Nhu Nhi cùng với Mộng Kỳ tu vi thức sự là không thua nàng chút nào, nhất là Tuyết Nhi cùng Nhu Nhi, hai nàng để Tử Nghiên cảm thấy được sự áp bách chưa từng có, sức mạnh của hai nàng tuyệt đối đủ sức tiêu diệt hết những người đứng ở đây.
Điều đó càng làm nàng kinh hãi hơn về vị kia, người đã tạo ra tất cả những việc này. Và vô tình việc nàng suy nghĩ như vậy lại khiến nàng tò mò cũng như càng thấy Dạ Hoa mị lực phi thường. Vô chi vô giác khiến nàng thích hắn hơn. Không biết hắn là ai vậy mà lại được vị kia ưu ái đến vậy
Nghe thấy Tử Nghiên cùng Dạ Hoa nói vậy chúng nữ mắt sáng lên, giường như nhớ tới điều gì đó, Mộc Thần cùng Huyền Linh thì nhìn về phía Khuynh Thành. Chỉ thấy nàng nhẹ gật đầu thì các nàng càng kinh hãi nhìn về Dạ Hoa. Hắn lại có được năng lực khủng khiếp như vậy, bây giờ tất cả những hiếu kì về số kiến thức mà Dạ Hoa sở hữu hoàn toàn tan biến bên trong đầu các nàng. Dạ Hoa trải qua nhiều năm ở bên những nữ nhân này thì chả có lí do gì mà hắn không biết những kiến thức kia cả.
Vô tình khiến các nàng càng tự hào về nam nhân của mình hơn
117
5
1 tháng trước
5 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
