ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 36
Trở về qua khứ để yêu anh

Gây án xong Lệ Hằng bỏ trốn mất tăm, cũng may anh ko bị nặng lắm, đáng ngạc nhiên khi xe đâm trực diện như vậy mà chỉ bị xây sát qua loa. Điểm cộng cho chuyện này chính là việc Andre thay đổi hẳn thái độ, giờ nó bám dính lấy bố còn hơn cả mẹ, thật nhẹ cả lòng, có 1 dạo 2 bố con cứ chành chọe nhau xem mẹ là của ai làm cô vừa buồn cười vừa lo lắng. Gabriel li dị vợ rồi đem con gái trả lại cho nhà bố mẹ đẻ của Lệ Hằng, sau đó ko nói 1 lời đi sang Pháp, bỏ bê công việc. Cực chẳng đã gia đình anh đến nhờ cô giúp, mà cũng có khi nhân cơ hội để lôi kéo cô về làm việc cho tập đoàn cũng nên.

Hôm nay cô gặp Khánh Phong trả lại giấy tờ tài sản anh đã lấy của Khánh Phương, gia đình cô có thiếu tiền đâu, chẳng qua đó là việc anh làm để trả thù. Bà mẹ thì quá sốc đã đi tu rồi, giờ cả gia nghiệp 1 tay Khánh Phong lo hết, anh ta đề nghị cô quay lại ngân hàng làm việc nhưng cô từ chối, cô định sẽ giúp nhà Gabriel.

Anh thì bấy lâu vẫn làm phóng viên, ngay cả khi cô đi lưu đày anh đứng ra lo cho nhà máy sản xuất nến thì anh cũng ko nghỉ việc làm báo, thế mà họ vẫn chấp nhận dù anh đi làm bữa đực bữa cái.

Như đã hẹn hôm nay vợ chồng cô ra ngoài ăn trưa, vì cả 2 đi làm ở 2 nơi khá xa nhau nên hẹn giờ để đến quán quen còn thì mỗi người tự đi, anh ko đến đón cô ở chỗ làm như mọi khi.

Đứng bên này đường, cô đã nhìn thấy anh ngồi ở bàn gần cửa sổ, rồi thì đột ngột tất cả xảy ra quá nhanh, cô chỉ mới nhìn thấy Lệ Hằng mang thứ gì đó trước ngực bước vào quán ko đầy 1 giây sau tất cả đã nổ tung. Cô ta thật biết cách trả thù, luôn nhắm vào những người cô yêu thương nhất vì cô ta biết đó là cách gây nên tổn thương nhất.

Tỉnh dậy thấy mình bị vùi lấp dưới đống gạch đá, anh ko thấy quá đau ở đâu cả, nhưng 1 cột trụ trong quán đè qua người khiến anh ko thể di chuyển. Vì bị anh phát hiện ra nên chưa tiến sát được gần anh Lệ Hằng đã phải cho phát nổ quả bom, nó có tầm sát thương lớn, những người ở gần đều ko qua khỏi, tất nhiên tính cả Lệ Hằng. Vụ nổ ko chỉ làm sụp quán ăn 2 tầng mà còn tạo nên 1 cái hố sâu hoắm, mà anh đang ở bên dưới. "Thật may em ko ở đây" anh vừa nghĩ đến cô thì nghe tiếng cô gọi tên mình, cô đang đào bới điên cuồng bên trên, ko quan tâm đến an nguy của chính bản thân, cô dùng tay ko bới đám gạch đá đến rớm máu. Tạo được 1 cái lỗ nho nhỏ, cô lách người qua, mềm dẻo đến ko ngờ. Mừng rỡ bò lại bên anh cô vừa sờ khắp người vừa hỏi liên hồi

-Anh có bị thương ở đâu ko, có thấy đau chỗ nào ko, kiểm tra lại đi, có khi bị thứ gì đó đè lên mà adrenalin trong máu đang cao nên ko nhận ra đấy.

Đến khi đã chắc chắn anh ko bị gì nghiêm trọng cô lại bò xung quanh tìm cách giúp anh thoát ra, kê cái này ớ đây, lói cái kia ở kia rồi cô bảo

-Giờ em sẽ nhấc cái cột này lên, anh nhích từng chút ra nhé, nhớ đừng nhanh quá kẻo gạch đá xung quanh đổ xuống.

Và thế là nhờ cô giúp anh đã có thể thoát ra khỏi cột đá mấy phút trước anh đã tưởng ko cách gì làm nó nhúc nhích được.

-Anh lên trước đi rồi đưa em lên, cô bảo, hình như mọi thứ đang đổ xuống thêm lần nữa đấy.

Vậy là anh leo lên, nhìn được thấy ánh mặt trời, anh mừng rỡ quay lại bảo cô

-Nào đưa tay đây, vợ yêu, anh kéo em lên!

-Em ko thể, cô đáp, em bị gãy tay rồi, ko giơ lên được, anh mau rời khỏi đây đi, đứng đó ko an toàn đâu.

Còn chưa nghe cô nói hết câu, đám gạch đá đã đổ rầm rầm lần nữa, tòa nhà hoàn toàn sụp đổ, chôn vùi cô bên dưới.

1

0

3 tuần trước

3 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.