ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 35
Trở về qua khứ để yêu anh

Anh nhìn Andre, con trai anh, trong lòng vô cùng bực bội. Nó giờ như tiểu hoàng để trong nhà. Khi cô bị đi lưu đày, mẹ anh chuyển về sống trong nhà anh để chăm sóc cháu nội, bà và vú em đã làm hư thằng bé, anh ko tài nào dạy dỗ con được, cứ định quát nó là bà nó lại bế cháu chạy mất. Giờ cô về rồi anh cứ tưởng cô sẽ cùng anh chung tay dạy dỗ con, ai ngờ cô lại về phe kia. Thế đấy, tiểu hoàng đế được những người phụ nữ trong nhà nuông chiều quá lố đã ko còn biết phép tắc gì. Nó đòi gì là phải có cho bằng được, ko thì ăn vạ giãy đành đạch lên, nó mà khóc thì dai kinh khủng, vài 3 tiếng là chuyện thường. Con trai anh cũng là đứa rất kiên định lập trường, nó đã đòi sô cô la là phải có sô cô la cho nó, mang kẹo sữa ra dỗ nhằm đánh lạc hướng, nó ăn hết, lại quay lại đòi sô cô la. Giờ nó đang vừa ăn vừa vùng vằng giận dỗi, nhà anh luôn phải ăn sớm hơn hay muộn hơn vì còn nhiệm vụ quan trọng là cho nó ăn. Việc đó kệ bảo mẫu làm là được rồi, nhưng ko, bà nội nhất quyết phải tham gia, giờ mẹ nó về, thêm cả mẹ nó góp vui. Con hư tại mẹ, cháu hư tại bà, cấm có sai. Đáng ra cô đã về thì bà nội rút lui, đằng này mẹ anh vẫn ở lại lấy cớ cô mới về cứ để bà phụ giúp thêm 1 thời gian, chẳng qua bà mê cháu quá ko muốn rời. Anh trai anh cũng có con, tuy nhiên cháu anh đã 10 mấy, ko còn quấn bà nữa. Mà thằng con anh cũng rất biết lấy lòng người ta. Khi cô đi lưu đày về, cô đã rất sợ nó quên mất cô, nhưng ko, nó chả quên gì. Bò trườn trong người vợ anh, thằng nhóc liến thoắng luôn miệng rằng mẹ đi đâu lâu thế, rằng nó nhớ mẹ lắm nhớ đến phát điên. Nó nói đủ thứ trên đời rất tự nhiên, đầy tình cảm, chẳng bù cho anh, cảm xúc ngập tràn trong lòng mà ko biết diễn đạt ra sao với cô. Vì mâu thuẫn nhau trong cách dạy con, anh và cô đã cãi nhau mấy cuộc, trước kia, vợ chồng anh hiếm khi cãi cọ.

Andre vẫn theo thói quen, khi người ta bón cho nó thì nó mím chặt miệng ko chịu há ra, có thức ăn trong mồm thì ngậm đấy ko thèm nhai, sau đó có khi nó phun phì phì ra, giờ nó đang phun đầy vào mặt mẹ nó. Nóng mắt, anh xông vào cho nó 1 cái bạt tai, thế là nó ré lên. Cô quay sang quát anh

-Sao lại đánh con hả? Ở trong nhà này, em ko cho phép điều đó. Vậy là vợ chồng anh lại quay ra cãi nhau.

Cô biết trưa nay mình hơi quá khi quát anh, cũng biết con mình sai, và đúng là thằng bé ko được dạy dỗ đúng cách, nhưng cô ko thể chấp nhận việc đánh con. 2 chị em cô trước kia chẳng bị đánh cái nào bao giờ, mắng cũng còn hiếm nữa là, vậy mà vẫn lớn lên thành người tốt đấy thôi. Nhưng anh giận rồi sao, suốt thời gian qua anh đã vất vả biết bao lo cho gia đình, cô ko giúp được gì thì chớ lại còn bực mình vì cách dạy con của anh cái nỗi gì. Chui vào lòng anh cô thủ thỉ

-Mình ơi, cho em xin lỗi, anh ko giận em đúng ko?

-Ko, nhưng chắc em cũng thấy con mình hư phải ko hả, ko dạy dỗ cho tử tế ko ổn đâu. Anh cần em là vợ anh, anh cần có sự phối hợp của em để uốn nắn con.

-Vâng. Cô đáp, tay vẫn ko ngừng vuốt ve anh, vậy là thôi, đầu óc anh trống rỗng, ko còn nghĩ được gì nữa. Anh rất thích cô chạm vào lông mình, nó làm anh nổi hết cả da gà, nhưng cũng khiến anh kích thích cao độ.

Anh trèo lên thang, buộc 1 góc tấm vải bạt vào cái đinh to tướng đang chìa ra. Dạo này bắt đầu nắng nóng nên anh định che thêm tấm bạt cho sân mát hơn, để nếu thích, cô có thể cùng con ra sân ngồi chơi. Từ khi cô quay về, anh miệt mài với đủ thứ việc chăm chút cho nhà cửa, bấy lâu anh kệ chẳng ngó ngàng gì. Bất chợt, anh thấy thang di chuyển, nhìn xuống, anh thấy quý tử nhà anh đang tìm cách đẩy đổ thang. Cố bám vào gờ tường nhưng anh biết cũng ko trụ được lâu, anh sắp ngã rồi. Nhưng, thang lại vững vàng trở lại và giọng cô vang lên bên dưới

-Đừng lo, em giữ thang rồi

Cô nói với con, giọng đầy nghiêm khắc

-Mẹ rất ko hài lòng với hành động vừa rồi của con, con có biết con gây nguy hiểm cho bố đến thế nào ko hả? Mau nói xin lỗi bố đi!

-Ko!

-Ko là sao, con làm mẹ quá thất vọng, người ta có thể mắc lỗi nhưng quan trọng người ta cần nhận ra lỗi lầm, sao con có thể hành động như vậy chứ?

-Vì con ghét bố, bố lúc nào cũng quát con!

-Ừ những người khác ko quát con, quá nuông chiều con nên con mới hư thế này đây. Giờ có xin lỗi bố hay ko?

-Ko

-Tốt thôi, con bị cấm túc, đi về phòng ngay, con sẽ ko được ra sân chơi, ko được chơi đồ chơi cho đến lúc nào con xin lỗi.

Anh ngạc nhiên, cô cũng có những khi như thế này sao, ko cần quát nạt, gào thét, chỉ cần bằng giọng nói cứng rắn lạnh lùng cô cũng khiến cho người ta biết thái độ của cô đang thế nào. Mẹ anh mon men lại gần, cô nói

-Mẹ đừng can thiệp, để bọn con dạy cháu.

Cô chạy lại ôm anh

-Anh ko sao đúng ko, ko bị thương đúng ko, đừng ghét con nhé, trẻ con nó chưa biết gì đâu.

-Ừ, ko sao, nhưng trò cớm tốt, cớm xấu này cứ để anh đóng vai kẻ xấu là được rồi.

-Ko được, ko chia phe như thế, để khi nó hư nó nghĩ chỉ cần bám vào 1 ai đó là muốn làm gì thì làm

Andre mở cửa phòng len lén nhìn ra ngoài, ko có ai, cậu nhón chân bước ra rồi chạy thẳng ra cửa. Mẹ lại bênh bố, thật đáng ghét, tưởng mẹ là của mình, hóa ra mẹ chọn bố. Đã vậy mình đi khỏi nhà luôn. Cậu vừa nghĩ vừa lao qua đường, đúng lúc 1 chiếc ô tô trờ tới.

Anh đứng ngó ra ngoài cửa sổ thì thấy tiểu hoàng đế chạy vùn vụt ra đường "Cái thằng nhóc này, đến là bất trị", anh ngao ngán nghĩ rồi chạy theo con phòng bất trắc.

Khi anh đuổi gần kịp con thì cũng là lúc chiếc ô tô lao tới, anh vội chạy đến ôm con nên bị xe đâm ngã lăn ra giữa đường.

Lệ Hằng vừa phóng xe vừa khóc, Gabriel đã biết cô dùng phần lớn tiền kiếm được để ngăn Alex minh oan cho vợ, cô vừa bị chồng mắng cho 1 trận, còn bảo anh ghê tởm cô, rằng ko nhờ Diệu Hương đỡ đẻ thì chưa chắc lúc đó mẹ con cô đã sống sót nổi. Tới giờ anh vẫn nghĩ đến cô ta, vẫn còn yêu cô ta, cô ta đi đày về rồi biết đâu chồng cô lại nuôi hi vọng, cô thật muốn tự tay giết chết con ả đó. Lái xe đến khu nhà Diệu Hương sống cũng chẳng biết để làm gì, Lệ Hằng bỗng nhìn thấy Andre chạy băng qua đường. Cô biết mặt thằng bé này, bà nó toàn đưa nó đến khách sạn của vợ chồng cô dùng bữa, vậy là cô nhấn ga.

Ngồi ôm con bên cạnh giường bệnh của chồng, cô nghĩ ngợi vẩn vơ. Bị ô tô đâm trực diện mà anh ko sao, chỉ xây sát nhẹ, đúng là kì tích, nhưng cái con đàn bà đó, đúng là lấy oán báo ân, cô đã luôn nhường nhịn cô ta nhưng giờ có lẽ ko được rồi, dám động đến gia đình nhỏ của cô sao, khi ấy anh ko lao ra, liệu bé Andre có còn lành lặn mà ngồi đây với cô ko?

2

0

3 tuần trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.