Chương 6 - Một thế giới tốt cho kẻ chép văn như vậy, đáng tiếc là...
Mặc dù ở trường học, Kanbaru Shinji bị xưng là tên âm trầm nhưng bản thân cậu cũng không âm trầm.
Mọi người cảm thấy cậu âm trầm chỉ vì tóc của cậu tương đối dài, gần như che hết cả mắt.
Dưới tình huống không nhìn được cảm xúc trong mắt Kanbaru Shinji, các học sinh tự nhiên tự giác não bổ.
Chỉ là Kanbaru Shinji không nghĩ làm người khác chú ý mà thôi. Bằng không mà nói, chỉ cần cậu chỉnh lại đầu tóc chính là nguồn điện di động, đi tới đâu điện ai tới đó.
Sau khi trò chuyện, giới thiệu lẫn nhau với Kanbaru Shinji, Kamizaki Ama liền thở phào một hơi. Cậu còn tưởng rằng đối phương không tốt ở chung đâu.
Mà Kanbaru Shinji cũng được cho hay, Kamizaki Ama là tới tìm nữ sinh đã nhập bộ vào hôm qua kia.
Theo lời Kamizaka Ama nói thì, cậu ta cùng Shikawa Chie là thanh mai trúc mã. Cậu ta vẫn luôn có hảo cảm với Chie và dự định sẽ tỏ tình với đối phương vào năm học cấp 3. Cha mẹ hai bên cũng hi vọng hai bọn họ có thể đi vào cung điện hôn nhân.
Kanbaru Shinji có thể nói cái gì đây? Chỉ có thể cho đối phương hai chữ 'Cố lên' mà thôi.
Về phần vì sao mới lần đầu gặp gỡ liền nói nhiều như vậy với mình, chút tâm tử nhỏ của học sinh cấp 3 này, cậu không cần nghĩ cũng biết.
Đi tới câu lạc bộ u linh, Kanbaru Shinji trực tiếp đẩy cửa đi vào. Cậu theo thói quen muốn mở đèn lại phát hiện gian phòng đang rất sáng sủa. Màn cửa luôn đóng kín cũng bị mở ra.
Đưa mắt nhìn bên trong liền trông thấy dưới ánh mặt trời chói chang, hai con cá khô sống không còn gì luyến tiếc ngồi trước bàn máy vi tính và thiếu nữ xinh đẹp Shinkawa Chie ngồi đọc sách trên ghế sofa.
Cửa vừa mở, ba người trong phòng liền đưa mắt nhìn qua.
Shinkawa Chie ngạc nhiên nói: "Ama? Sao cậu lại ở đây? Không phải cậu đi học ở trường Kasugaoka sao?"
Nghe được trường Kasugaoka, ánh mắt cầu cứu của Kota cùng Hideki lập tức biến kinh ngạc. Bọn họ đưa mắt nhìn về nam sinh mặt tròn đeo kính phía sau Kanbaru Shinji.
Phải biết, trường THPT Kasugaoka thế nhưng là trường chuyên cấp 3 của Tokyo. Bình thường chỉ có học sinh ưu tú nhất mới có thể nhập học.
"Tớ chuyển trường đến đây." Kamizaki Ama đẩy kính mắt, mỉm cười nói: "Mặc dù Kasugaoka rất tốt nhưng cạnh tranh ở đó quá mức kịch liệt, áp lực rất lớn nên tớ cảm thấy nó không thích hợp với tớ. Cậu cũng biết, tớ luôn yêu thích vừa chơi vừa học mà."
Kanbaru Shinji không khỏi ghé mắt. Ấn tượng vừa rồi của cậu đối với Kamizaki Ama là liếm cẩu thâm niên. Dù sao đều đuổi tới trường học luôn rồi nhưng cậu không nghĩ tới đối phương còn rất có hàm súc.
Cậu nhìn về phía hai người Kota cùng Hideki, chỉ đối phương, nói: "Học sinh lớp dưới này nói muốn nhập bộ."
Nghe vậy, ánh mắt Kota cùng Hideki liền biến.
Nam sinh muốn nhập bộ? Mơ cái gì đẹp vậy? Hơn nữa, đối phương rõ ràng quen biết Chie nên làm sao có thể để cho đối phương nhập bộ được?
Nghĩ đến đây, Kohaya Hideki chậm rãi nói: "Muốn nhập bộ thì phải kể một chuyện kinh dị, chất lượng đạt tiêu chuẩn mà chúng ta chưa từng nghe qua mới được."
Kamizaki Ama đưa mắt nhìn Shinkawa Chie, thấy đối phương gật đầu mới mở miệng: "Không ba đàn anh có biết bức hình đang lưu truyền trên mạng gần đây hay không?"
Shinkawa Chie ho nhẹ một tiếng: "Ama, cậu chuyện này, hôm qua tớ đã nói rồi. Cậu đổi một cái khác đi."
"Cái này..." Kamizaki Ama đột nhiên cảm thấy có chút khó giải quyết. Cậu nhìn về phía Nakamura Kota cùng Kohaya Hideki thầm nghĩ, hai người này xem ra không dễ nói chuyện như anh Kanbaru. Cậu quan sát chung quanh một chút, ánh mắt đột nhiên sáng lên.
"Hai đàn anh, có thể ra đây nói chuyện với em một chút sao?"
Kota cùng Hideki hơi do dự một mới đi theo Kimazaki Ama ra cửa nói chuyện.
Mà Kanbaru Shinji thì lười để ý ba người kia, ngồi trước một máy tính, mở miệng: "Shinkawa-san, có thể đem màn cửa đóng lại sao? Máy tính bị phản quang."
"A?" Shinkawa Chie đang tại hiếu kỳ Ama muốn làm gì thì đột nhiên nghe vậy, mới vội vàng đứng lên đóng màn cửa lại, nói: "Thật xin lỗi, vừa rồi hai ấy không có nói nên em không biết máy tính bị phản quang."
Kanbaru Shinji chợt nhớ đến ánh mắt xin giúp đỡ hồi nãy của Kota cùng Hideki. Thì ra hai người này mới là liếm cẩu.
Cậu gật đầu, không còn nói gì nữa mà mở ra phần mềm gõ chữ trên máy tính, bắt đầu đánh chữ.
Shinkawa Chie không khỏi hiếu hỳ hỏi: "Anh Kanbaru, anh đang viết truyện ạ?"
"Ừm." Kanbaru Shinji khoát tay: "Em đọc sách tiếp đi, đừng quấy rầy anh.
"Vâng ạ." Shinkawa Chie ngoan ngoãn ngồi trở lại ghế sofa, thầm nghĩ, xem ra anh Kanbaru không quá tốt ở chung.
Kanbaru Shinji đúng là đang viết truyện.
Chủ nhân trước của thân thể này sa ngã hơn một năm, xài tiền như nước nên hiện tại, tiền tiết kiệm của cậu cũng chẳng có bao nhiêu.
Cậu đương nhiên sẽ không giống chủ nhân trước của thân thể này, trải qua những ngày chán chường như vậy. Cậu nhất định phải vì tương lai của mình mà tính toán.
Nhưng hiện tại, cậu chỉ là một học sinh THPT. Mặc dù trường Sakurashu cũng không cấm học sinh đi làm bán thời gian nhưng trường học cũng yêu cầu, nhất định phải cam đoan thành tích tốt mới được.
Cho nên sau khi nghĩ sâu tính kỹ, Cậu quyết định làm một tiểu thuyết gia.
Dù sao Nhật Bản ở thế giới này cũng ít đi rất nhiều tiểu thuyết cùng manga.
Một thế giới rất tốt cho kẻ chép văn.
Nhưng đáng tiếc...
Đáng tiếc là từ khi đi là, Kanbaru Shinji liền rất ít xem phim. Phim kinh điển từng xem qua cũng quên hết.
Liền trò chơi cũng chỉ thỉnh thoảng chơi mấy ải liền dừng. Về phần cày lâu dài? Đó là chuyện không thể nào.
Hơn nữa, sau khi xuyên việt, cậu cũng không có thiên phú đặc thù gì như [Ký ức khắc sâu], [Bằng tiềm thức có thể nhớ ra những kịch bản từng xem qua], [Đã gặp qua là không quên được],...
Về phần tiểu thuyết và manga, trong đầu cậu gần như trống rỗng.
Kẻ chép văn? Chép cái rắm.
Cho nên cậu chỉ có thể tự nghĩ tự viết.
Đương nhiên, sở dĩ cậu muốn làm tiểu thuyết gia cũng chủ yếu vì sổ ghi chép.
Lúc sáng tác truyền thuyết đô thị thứ nhất, cậu phải sửa 7, 8 lần, sổ ghi chép mới thừa nhận khiến cho Con Mắt Trong Khe Hở trở thành sự thật.
Bởi vì truyền thuyết đô thị thường đều là không có đầu đuôi, chủ yếu dùng để truyền bá kinh khủng mà thôi. Có rất truyền thuyết đô thị là một chuyện xưa hoàn chỉnh.
Nhưng truyền thuyết đô thị viết trên sổ ghi chép nhất định phải có đầu đuôi, giả thiết kỹ càng, năng lực quỷ quái rõ ràng, hành văn nhất định cũng phải có logic.
Cái này liền gây khó khăn cho Kanbaru Shinji.
Đây chính là lý do vì sao cậu muốn viết truyện. Chủ yếu là nghĩ rèn luyện năng lực sáng tác truyền thuyết đô thị của mình. Nếu như còn có thể kiếm tiền thì càng tốt. Mà nếu không thể, cậu cũng sẽ không thấy thất vọng gì.
Đây cũng chính là nguyên nhân vì sao cậu đã có hơn 40 ngàn điểm truyền thuyết nhưng vẫn chậm chạp không có hạ bút sáng tác truyền thuyết đô thị thứ hai.
Sau một, hai phút, ba người ngoài cửa mới trở lại phòng.
Cái này khiến Shinkawa Chie thở phào một hơi. Ở chung với anh Kanbaru trong cùng một phòng thật sự rất áp lực.
"Chúc mừng Ama thông qua thử thách nhập bộ! Ama, mau lại đây điền đơn xin gia nhập câu lạc bộ đi." Kota vừa vào cửa liền cầm lên đơn xin gia nhập câu lạc bộ đưa cho Kamizaki Ama.
Nghe vậy, Kanbaru Shinji không khỏi kinh ngạc nhìn ba người vừa nói vừa cười kia.
Cậu còn tưởng Kamizaki Ama sẽ ăn thiệt thòi đâu. Cũng không biết đã dùng thủ đoạn gì mới nhập bộ thành công đây.
Kohaya Hideki đặt mông ngồi ở bên cạnh Kanbaru Shinji, vừa hay thấy biểu tình của cậu liền cười, thần sắc vô cùng kích động nhưng lại thấp giọng nói: "Ama đáp ứng tớ cùng Kota, ngày mai em ấy sẽ đem figure thủ công của Rinka mà em ấy trân tàng trong nhà cho chúng tớ... Đây là sản phẩm đã không xuất bản từ năm năm trước rồi!"
Thì ra là thế.
Quả nhiên vợ của trạch nam chỉ có thể là nữ 2D.
"Đương nhiên, đây chỉ là điều kiện nhập bộ mà thôi." Kohoya Hideki thần thần bí bí nói: "Hơn nữa, tớ được đến một cái tin tức quan trọng là, Chie cùng Ama là thanh mai trúc mã."
"Vậy không phải hai người các cậu không có cửa sao?"
"Vừa nhìn liền biết cậu không hiểu rõ ACG rồi... Lúc nào trúc mã hệ thắng qua trời giáng hệ? Ama đã được dự đinh là bại khuyển rồi." (ACG chắc là anime, comic, game)
14
1
1 tháng trước
5 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
