Chương 108 - Ra khỏi kết giới an toàn
Edit: Cơ Hoàng
"Chẳng phải đó là Mạc Phàm sao... Có lầm không vậy? Đã tới kết giới an toàn rồi em ấy còn chạy ra ngoài làm gì?" Tiết Mộc Sinh đang ngồi nghỉ ở bên cạnh doanh trại, đúng lúc nhìn thấy Mạc Phàm ra khỏi kết giới an toàn.
"Tôi ngất! Cả đời này tôi cũng không muốn ra ngoài đó nữa đâu."
"Đúng vậy! Lá gan của Mạc Phàm cũng lớn quá."
Đối với những học sinh như bọn họ thì bên ngoài kết giới chính là ác mộng, cả đời này bọn họ cũng không quên được.
Bọn họ không hiểu rốt cuộc vì lý do gì mà Mạc Phàm lại có dũng khí bước ra khỏi kết giới an toàn.
...
Thực tế thì Mạc Phàm cũng nghĩ tới được kết giới an toàn rồi thì sẽ không ra bên ngoài nữa, với hắn thì không có thứ gì đáng giá bằng sinh mạng của mình. Muốn hắn có trái tim cứu khổ cứu nạn sao?
Rất tiếc, hắn không cảm thấy mình có những đức tính đó, thậm chí hắn còn chưa đạt tới cấp độ như đội trưởng Từ Đại Hoang.
Chẳng qua trong đầu của hắn hiện lên hình ảnh một cô gái đi đứng còn khó khăn lại bị hãm sâu trong khu vực có nhiều yêu ma như vậy, nghĩ đến đôi mắt trong veo không vướng khói lửa nhân gian kia sẽ bị sự sợ hãi và bất lực lấp đầy, nghĩ đến chuyện cô ấy sẽ không có cơ hội để luyến tiếc nhân gian giống như Trương Anh Lộ, nghĩ đến chuyện cô ấy cứ thế chết đi khiến hắn có dũng khí bước ra ngoài kết giới.
Trên thế giới này có rất nhiều người cho rằng mình chỉ là một nhân vật nhỏ bé không đáng kể, nên bọn họ không thể làm nổi những chuyện đại nghĩa, vì vậy bọn họ thường xuyên ngưỡng mộ những vị anh hùng dám hi sinh bản thân cứu giúp người khác... Thật ra có rất nhiều thứ quan trọng hơn cả tính mạng của mình. Thường thì mọi người sẽ không nhận ra những thứ này, chỉ khi nào có chuyện liên quan tới nó thì mọi người mới đưa ra quyết định dựa theo bản năng. Cho dù việc làm này có nguy hiểm tới tính mạng thì họ vẫn sẽ nghĩa chẳng từ nan.
Giờ phút này Mạc Phàm cũng như vậy.
Hắn thật sự chưa từng suy nghĩ mình có nên ở lại trong kết giới an toàn hay không, giờ trong đầu hắn đã bị những hình ảnh đáng sợ kia chiếm cứ rồi. Bất cứ vị trí nào trên cơ thể hắn cũng đang nói hắn không được để Tâm Hạ gặp phải bị kịch như vậy!
Cho nên khi đội ngũ này khẳng định với Mạc Phàm rằng có lẽ cô gái mà hắn tìm không còn sống nữa, bọn họ nói với Mạc Phàm rằng hắn có ra bên ngoài kết giới thì cũng chỉ là việc phí công vô ích mà thôi, nhưng Mạc Phàm vẫn quyết tâm đi theo đội ngũ tới khu vực Minh Văn, cho dù xác suất tìm thấy cô ấy có thấp đi chăng nữa, cho dù hi vọng cô ấy còn sống rất xa vời...
...
...
Từ Đại Hoang tương đối am hiểu đường xá ở Bác thành, có anh ta dẫn đường, đội ngũ bớt được rất nhiều phiền toái không cần thiết.
Cuối cùng thì pháp sư Thủy hệ Tiểu Khả cũng lựa chọn không đi theo đội ngũ này, mỗi người đều có một sự lựa chọn riêng cho chính bản thân mình, quan quân họ Trình và Từ Đại Hoang cũng không cưỡng ép bọn họ.
Cùng chấp hành nhiệm vụ lần này còn có hai người mà Mạc Phàm vô cùng quen thuộc là La Vân Ba và Phan Lệ Quân, người chịu trách nhiệm dẫn dắt đội ngũ này là pháp sư trung giai - quan quân họ Trình.
Quan quân họ Trình là một viên quan có trách nhiệm bảo vệ Bác thành, ông ta cũng phải tự đi hoàn thành nhiệm vụ gian khổ này.
Đội ngũ có tổng cộng tám người, dù sao thì nhân số của đội không được quá nhiều. Lí do rất đơn giản, đông người dễ bị yêu ma phát hiện động cơ của mọi người. Mặt khác, nhân thủ đều được dùng hết vào việc bảo vệ kết giới an toàn nên đội ngũ này có một vị pháp sư trung giai dẫn đầu đã là một chuyện ghê gớm lắm rồi. Dù sao cũng có không ít yêu ma cấp Chiến Tướng hoạt động ở trong Bác thành, phải có pháp sư trung giai mới đối phó được với lũ yêu ma cấp Chiến Tướng này.
Cầu vượt Mĩ Hâm là con đường tắt nhanh nhất để đi từ khu vực nội thành tới khu vực Minh Văn.
Cây cầu vượt này đã bị tắc do tình trạng xe ô tô bị bỏ lại ngổn ngang đầy đường, hoàn toàn không thể đi qua được. Thỉnh thoảng trên cây cầu vượt còn có thấp thoáng bóng dáng của mấy con yêu ma đang tìm kiếm con mồi núp trong đống xe ô tô và cho rằng ở trong xe sẽ an toàn.
Giờ phút này, trên cây cầu vượt hỗn loạn tắc nghẽn có tám chiếc xe mô tô việt dã màu đen linh hoạt phóng nhanh qua mà không một tiếng động. Những chiếc mô tô này vô cùng bóng loáng, nhìn từ xa giống như tám con báo đen châu Phi đang chạy trốn. Sau cơn mưa, bầu trời trở nên u ám, thỉnh thoảng tám cái xe kia lại lóe ra ánh sáng lạnh lẽo.
"Mặc dù những chiếc xe này được chế tạo từ ám thạch, động cơ không phát ra tiếng động nên không bị yêu ma phát hiện, nhưng trong tình hình này mà có một con Thú Triệu Hoán làm thú cưỡi thì lúc chiến đấu vẫn có lợi hơn." Quan quân họ Trình nói.
"Tiếc là các pháp sư Triệu Hoán đều có nhiệm vụ hết rồi." Phan Lệ Quân nói.
Quan quân họ Trình cũng gật đầu, không nói thêm gì nữa.
Lúc này Mạc Phàm cũng đang lái một chiếc mô tô việt dã màu đen, hắn đã nắm vững kỹ thuật lái xe mô tô từ hồi trung học cơ sở. Lúc hắn còn ở trong trường, các thầy cô có một nhắc nhở đặc biệt là tất cả thiết bị khoa học kỹ thuật ma pháp đều rất dễ dàng thu hút yêu ma tới, cho dù là điện thoại di động, máy tính, xe hơi, mô tô mà bọn họ chế tạo. Tất cả đều sử dụng những bản vẽ ma pháp khác nhau tạo ra, những thứ này phải có ma thạch cung cấp năng lượng mới hoạt động được.
Mà yêu ma lại nhận biết được năng lượng của ma thạch.
Những thiết bị khoa học kỹ thuật có chứa một ít ma thạch không hấp dẫn cho lắm đối với yêu ma, nhưng một ma thạch di chuyển nhanh chóng thì lại khác... Ví dụ như có rất nhiều động vật không có hứng thú đối với những vật đứng yên, nhưng khi có đồ vật chuyển động bọn nó sẽ đuổi theo theo bản năng. Đạo lý này cũng đúng khi xe ô tô, xe mô tô chuyển động, rất dễ dàng thu hút sự chú ý của yêu ma.
Cho nên chỉ những thiết bị được quân đội xử lý đặc biệt mới có thể sử dụng ở bên ngoài một cách bình thường. Sử dụng những thiết bị khoa học kỹ thuật khác sẽ hấp dẫn rất nhiều yêu ma ở xung quanh tới, còn rốt cuộc chúng có ảnh hưởng bao xa thì phải xem năng lực nhận biết của yêu ma đến đâu.
Qua sự thảo luận của mấy vị pháp sư quân đội, Mạc Phàm biết được một tin tức vô cùng quan trọng: pháp sư thường sử dụng Thú Triệu Hoán để thay thế cho phương tiện di chuyển. Vốn dĩ hơi thở của Thú Triệu Hoán khá tương tự với yêu ma, nên nếu cưỡi Thú Triệu Hoán ở ngoài thành phố sẽ ít bị yêu ma phát hiện ra. Tương tự như vậy, trong trường hợp thành thị xuất hiện tình huống giao thông bị tê liệt thì Thú Triệu Hoán cũng là một phương tiện di chuyển nhanh nhất để đi qua con đường tắc nghẽn này, vì vậy quân đội cũng có một lá át chủ bài đó là Thú Triệu Hoán – Thiên Ưng!
Tiếc là đa số hệ đầu tiên mà mọi người thức tỉnh đều là ma pháp nguyên tố, còn hệ Triệu Hoán thuộc về Thứ Nguyên ma pháp thì thường là pháp sư trung giai và cao giai mới thức tỉnh được, vì thế Thú Triệu Hoán cũng không phổ biến.
...
Đi xuyên qua cầu vượt Mĩ Hâm, mọi người tiến lên phía trước rất là nhanh.
Nhưng khi sắp tới khu vực Minh Văn thì trên cây cầu đột nhiên xuất hiện chỗ bị lún, có lẽ từng có yêu ma cấp Chiến Tướng hoạt động ở đây.
Vì vậy mọi người đành phải xuống xe đi bộ, những phương tiện khoa học kỹ thuật này có một nhược điểm là lệ thuộc quá nhiều vào đường đi.
Bỏ xe lại, tám người tiếp tục tiến lên phía trước, huấn luyện viên La Vân Ba là pháp sư Phong hệ, chịu trách nhiệm đi trước dò đường.
Kinh nghiệm của La Vân Ba phong phú hơn nhiều so với Lê Văn Kiệt, thậm chí anh ta còn biết cách lợi dụng Phong Quỹ của mình để dẫn dụ yêu ma phía trước rời xa đội. Vì vậy, đội ngũ cứ việc thảnh thơi tiến lên phía trước.
Điều này cho thấy pháp sư Phong hệ có vai trò cực kỳ quan trọng đối với đội ngũ, bọn họ có thể giúp đội ngũ tiết kiệm được rất nhiều thời gian và sức lực chiến đấu.
Con đường tới khu Minh Văn kia dài như vậy, rất nhiều biến cố có thể xảy ra, tránh được chiến đấu bao nhiêu thì tốt bấy nhiêu.
13
0
1 tháng trước
6 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
