Chương 107 - Cửa vào của yêu ma
Edit: Cơ Hoàng
"Huấn luyện viên Phan, em nghĩ em biết nơi nào có manh mối." Mạc Phàm nghe thấy hai người nói chuyện thì bỗng nhận ra chuyện gì đó, vội vàng mở miệng nói.
"Ở đâu?" Hai người nhìn về phía Mạc Phàm với vẻ đầy nghi ngờ và hỏi lại.
"Đội Săn Yêu Thành Phố." Mạc Phàm trả lời.
Có thể nói cuộc hội thoại của hai người đã gợi lên suy nghĩ trong đầu hắn.
Nhìn thì có vẻ là lần yêu ma xâm chiếm thành phố này không có dấu hiệu báo trước, nhưng thực tế khi Mạc Phàm còn ở trong tiểu đội Săn Yêu đã mơ hồ nhận ra tình trạng của Bác thành. Biểu hiện rõ ràng nhất chính là bọn Cự Nhãn Tinh Thử hung hăng ngang ngược!
Cự Nhãn Tinh Thử là chuyên gia đào đất, do vậy hắn suy đoán đường hầm thông từ bên ngoài vào Bác thành là do bọn này đào ra.
Mỗi một lần săn yêu ma thì tiểu đội Săn Yêu đều ghi chép lại, thế nên chỉ cần tìm kiếm hành tung của Cự Nhãn Tinh Thử ở Bác thành là có thể tìm ra vị trí cửa động!
Hai người kia nhìn nhau một cái, tỉnh ngộ hiểu ra vấn đề.
Cự Nhãn Tinh Thử có thể đào các thông đạo dưới lòng đất nên ở trong Bác thành không hề thấy động tĩnh gì cũng đúng, mà người nắm rõ những vấn đề xảy ra trong Bác thành nhất chính là đội Săn Yêu Thành Phố!
Mọi người có thể tìm kiếm được manh mối từ chỗ của đội Săn Yêu Thành Phố!
"Tốt lắm! Tôi sẽ cho người liên lạc với thành viên của đội Săn Yêu Thành Phố ngay lập tức." Người đàn ông quấn khăn trên đầu gật đầu lia lịa
Phan Lệ Quân kinh ngạc quay lại nhìn Mạc Phàm, cô ấy không ngờ cậu học sinh này lại có thể đưa ra một tin tức quan trọng như vậy.
"Thật ra em chính là đội viên của đội Săn Yêu. Sau khi rèn luyện trở về, em cảm thấy thực lực của mình còn quá yếu nên đã tìm kiếm và gia nhập vào đội Săn Yêu Thành Phố. Nhưng hiện giờ bọn họ đang ở đâu thì em cũng không biết." Mạc Phàm thấy huấn luyện viên Phan Lệ Quân nhìn chằm chằm vào mình như vậy đành cười khổ giải thích.
"Cậu đã làm cho chúng tôi rất bất ngờ." Phan Lệ Quân miễn cưỡng mỉm cười.
"Huấn luyện viên Phan, tình hình ở trạm dịch núi Tuyết Phong vẫn ổn chứ ạ? Bố của em đang ở đó." Mạc Phàm dò hỏi.
"Cậu yên tâm đi, ở đó an toàn hơn Bác thành, bố của cậu sẽ không sao đâu." Phan lệ Quân nói.
"Vậy thì tốt, cô có thể giúp em một chuyện được không?"
"Cậu nói đi anh hùng nhỏ."
"Kết giới an toàn này giống như một trại tập trung khổng lồ, có quá nhiều người nên em không biết hiện giờ người nhà của em đang ở đâu, không biết họ đã rút lui tới kết giới an toàn chưa. Cô có thể hỏi giúp em hiện giờ bọn họ đang ở đâu trong kết giới an toàn này không?" Mạc Phàm nói.
"Được, không thành vấn đề! Chắc vị quan quân họ Trình kia cũng phải mất chút thời gian mới tìm được đội viên của đội Săn Yêu Thành Phố."
Yêu ma vào thành, hệ thống truyền tin đã bị tê liệt hoàn toàn.
...
...
Một lúc sau, quan quân họ Trình quấn khăn trên đầu đã quay trở lại. Bên cạnh quan quân họ Trình còn có mấy người, trong đó có người mà Mạc Phàm vô cùng quen thuộc, đó là Tiểu Khả và Từ Đại Hoang.
Tiểu Khả thì đang cầm chiếc laptop của mình, nhanh chóng kiểm tra danh sách nhật ký săn yêu trong máy vi tính.
"Hiện giờ chúng tôi có thể xác định được mấy khu vực mà Cự Nhãn Tinh Thử có tần suất hoạt động nhiều nhất. Đầu tiên là công viên Bắc Lệnh, từng có một con Cự Nhãn Tinh Thử xuất hiện và hại người, đây cũng là khu vực chúng tôi phát hiện ra yêu ma xâm lấn thành phố sớm nhất." Tiểu Khả nói với quan quân họ Trình.
"Đúng là hiện giờ khu Bắc Lệnh đã bị yêu ma chiếm đóng." Quan quân họ gật đầu.
"Tiếp theo chính là quảng trường Thiên Nhai, sau đó là Lục Phong trấn, tiếp đến là..."
"Có nơi nào xuất hiện hang động rõ ràng không?" Quan quân họ Trình hỏi.
"À có... căn tin của trường trung học nữ sinh Minh Văn từng có hang động xuất hiện. Lúc đó có một nữ sinh bị mất tích, số lượng yêu ma ở Minh Văn khá nhiều, tôi nghĩ ở đó có một cửa động dẫn yêu ma vào thành." Tiểu Khả nói.
"Hình như tôi cũng có một chút ấn tượng... Tôi nhớ ra rồi, lúc đó Phạm Mặc mới vào đội của chúng ta, đúng lúc trường trung học nữ sinh Minh Văn phát hiện một con Cự Nhãn Tinh Thử. Sau đó mọi người còn phát hiện một cái hang động, lúc ấy tất cả mọi người đều cho rằng cô bé mất tích kia đã bị kéo vào hang động ăn thịt..." Phì Thạch vội vàng nói.
Mấy người này vừa đi vừa nói, hiển nhiên là Tiểu Khả và Từ Đại Hoang không nhìn thấy Mạc Phàm đang đứng ở một bên. Bọn họ đang nghiêm túc suy nghĩ về vấn đề kia.
Hiện giờ đội Săn Yêu Thành Phố đã biết Mạc Phàm chính là Phạm Mặc, bọn họ đang kinh ngạc không hiểu vì sao Mạc Phàm lại chạy tới nơi này được, rõ ràng là hắn đang tu luyện ở trong Địa Thánh Tuyền.
"Khu vực Minh Văn có cửa vào của yêu ma, vậy người trong khu vực Minh Văn này đã rút lui hết chưa?" Quan quân họ Trình mở miệng hỏi thăm một nữ pháp sư đứng bên cạnh.
"Tạm thời chưa có tin tức rút lui liên quan tới khu vực này."
Mọi người nghe vậy thì im lặng một hồi.
Một lúc sau, Từ Đại Hoang nhíu mày nói: "Xem ra đúng là khu vực Minh Văn có một lối vào của yêu ma, hơn nữa lối vào còn nằm ngay trong trường trung học nữ sinh Minh Văn. Thảo nào trong suốt một khoảng thời gian dài mọi người ở đó đều cảm thấy có sự chấn động như có một đội thi công đang hoạt động gần khu vực này, hóa ra là do bọn Cự Nhãn Tinh Thử đang đào bới đường hầm."
"Không có ai rút đi sao? Chị có nhìn lầm không? Chị chắc chắn là không có ai rút đi hả?" Mạc Phàm nhìn chằm chằm nữ pháp sư quân đội vừa mới nói kia.
"Mạc Phàm, cậu đừng kích động."
"Đúng vậy, lối vào của yêu ma ở gần khu vực trường trung học nữ sinh Minh Văn, nên chắc chắn khu vực Minh Văn sẽ có rất nhiều yêu ma, muốn rút lui khỏi đó cũng khá khó khăn.
Trái tim Mạc Phàm như chìm xuống.
Hắn nhớ Diệp Tâm Hạ từng nói rằng trường học của em ấy thường xuyên phát sinh chấn động, nghĩa là chắc chắn có Cự Nhãn Tinh Thử đang đào bới đường hầm ở bên dưới trường học.
Nếu yêu ma chui từ nơi này ra, có lẽ trường học của em ấy sẽ bị phá hủy trong nháy mắt.
Hiện giờ cả Bác thành đều lâm vào nguy cơ, ai có hơi đâu mà quan tâm tới chuyện một trường trung học có rút lui được hay không?
"Quân trưởng Trình, chuyện này rất cấp bách, chúng ta phải phái một đội ngũ tới đó, nhanh chóng phá hủy cửa vào của yêu ma!" Phan Lệ Quân nói.
Nếu tìm được cửa vào của yêu ma rồi, tất nhiên mọi người phải nhanh chóng lên đường, bọn họ không có nhiều thời gian để lãng phí như vậy.
"Đội ngũ này không nên có quá nhiều thành viên, bọn yêu ma không phải loài không có đầu óc. Một khi bọn nó phát hiện ra chúng ta đưa một lượng lớn người tới gần cửa vào, chắc chắn bọn nó sẽ kéo nhiều yêu ma tới hơn, vậy thì mục đích của chúng ta sẽ bị bại lộ." Nữ pháp sư quân đội nói.
Quân trưởng Trình nhìn mọi người xung quanh, trầm giọng nói: "Lập tức gọi thêm người sang đây."
"Quân trưởng, tôi sẽ đi cùng các ngài. Là đội trưởng của đội Săn Yêu Thành Phố, tôi nghĩ tôi quen đối phó với yêu ma trong thành phố hơn các ngài." Từ Đại Hoang nói.
Tiểu Khả liếc nhìn Từ Đại Hoang, cô ấy vẫn đang băn khoăn mình có nên gia nhập vào đội ngũ này hay không.
"Được, có thêm một tinh anh của đội Săn Yêu trong đội, phần thắng của chúng ta sẽ nhiều hơn. Nhưng nhiệm vụ lần này khá nguy hiểm, bất luận thế nào mọi người cũng phải cẩn thận một chút."
Sau khi mọi người bàn bạc xong, đang chuẩn bị lên đường thì đột nhiên có một người đứng chắn trước mặt bọn họ.
"Phạm Mặc? À nhầm, là Mạc Phàm!" Tiểu Khả và Từ Đại Hoang kinh ngạc nói.
Mạc Phàm liếc nhìn hai người, rồi nhìn sang quan quân họ Trình - người chịu trách nhiệm chỉ huy nhiệm vụ lần này.
Phan Lệ Quân ở một bên cũng kinh ngạc nói: "Mạc Phàm! Không lẽ cậu cũng muốn gia nhập tiểu đội này sao? Cậu đã dẫn trường trung học phổ thông ma pháp Thiên Lan an toàn rút lui tới đây và đánh tan mưu đồ cướp đoạt Địa Thánh Tuyền của Hắc Giáo Đình rồi, tôi nghĩ cậu nên ở trong kết giới an toàn nghỉ ngơi đi, chuyện lần này giao cho chúng tôi là được."
"Ừ, cậu đã là anh hùng của Bác thành chúng ta rồi, huống hồ nhiệm vụ lần này rất nguy hiểm, có thể nói là cửu tử nhất sinh." Quan quân họ Trình gật đầu nói.
...
...
Anh hùng của thành phố sao?
Mạc Phàm không cho là vậy.
Nếu em ấy chết rồi thì từ đầu đến cuối hắn chẳng khác gì một tên phế vật!
21
0
1 tháng trước
1 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
