ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 109 - Bị thế giới vứt bỏ

Edit: Cơ Hoàng

Ở phía nam trường trung học nữ sinh Minh Văn có một quảng trường mua sắm vô cùng sầm uất.

Thường thì vào khoảng thời gian này, khu quảng trường mua sắm sẽ bị các cô gái chiếm lĩnh, ăn uống say sưa như một bữa tiệc đứng dưới nền nhạc Quả Táo Nhỏ.

Thế nhưng hôm nay quảng trường lại không một bóng người, mưa mặc mưa, gió mặc gió. Mấy bác gái cũng không dám tới đây ca hát nhảy múa ăn mừng nữa, bởi vì hôm qua, khi bọn họ đang nhảy múa ca hát thì tận mắt nhìn thấy một đám ma lang nhào ra ăn thịt bạn nhảy của mình.

Ngày hôm nay, những vết máu kia bị nước mưa cọ rửa hết, chỉ còn sót lại những cánh tay, cẳng chân cụt sót lại trên quảng trường lớn, ai mà nhìn thấy chắc sẽ không ngừng nôn mửa.

Xung quanh quảng trường thỉnh thoảng lại truyền ra tiếng gầm gừ, thỉnh thoảng lại có một tiếng la thất thanh phá vỡ khung cảnh tĩnh mịch này, tức là có một người đã bị yêu ma tìm thấy và ăn thịt.

Khu mua sắm chiếm một phần ba diện tích quảng trường, đây là một trung tâm mua sắm mới được hình thành nhưng bị yêu ma phá hoại đến nỗi không còn lại gì. Mảnh thủy tinh rơi vãi khắp nơi, tường gạch đổ nát, dưới sàn nhà là một đống hỗn độn.

🔥 Đọc chưa: Minh Tinh Kiêm Tổng Giám Đốc ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Tầng một dưới lòng đất của quảng trường là siêu thị Walmart, thức ăn của loài người không có sức hấp dẫn với yêu ma, nếu không thì chẳng mấy chốc nơi này đã biến thành nơi yêu ma tụ tập.

Những người ở trong siêu thị khá may mắn, vì muốn xuống được đây phải đi bằng thang máy nên chưa ai bị yêu ma phát hiện ra.

Người ẩn núp bên trong siêu thị đều ngồi bất lực dưới đất, lúc này việc duy nhất họ làm được là cầu nguyện, cầu nguyện bọn yêu ma sẽ không tìm tới đây.

"Có phải chúng ta đã bị mọi người bỏ rơi rồi không?" Một bé gái ngồi ở trong góc ôm đầu gối khóc thút thít, nhỏ giọng hỏi.

"Có lẽ phần lớn những người ở bên ngoài đã chết rồi, chúng ta cũng sẽ bị yêu ma phát hiện ra thôi." Quản lý siêu thị cụt hứng ngồi đó, nói với vẻ mặt vô cảm.

"Không thể thế này được, nếu chúng ta cứ ngồi đây thì chỉ còn chờ chết thôi. Chúng ta phải tìm cách đi ra ngoài mới được, ra ngoài thì mới có chút hi vọng sống." Người đàn ông phụ trách vận chuyển hàng hóa cho siêu thị nói.

"Tôi là công nhân sửa cống nước ngầm đã làm công việc này mấy chục năm nay, mọi người đi cùng tôi vào đường cống ngầm, chắc sẽ không gặp phải yêu ma đâu." Một người đàn ông trung niên gầy gò mặc đồng phục lao động nói.

Mọi người nghe người đàn ông kia nói xong, mắt họ sáng lên.

Nghe một thiếu niên chạy trốn tới đây nói bên ngoài toàn là yêu ma, nếu đi trên mặt đất chắc chắn tất cả sẽ bị yêu ma ăn thịt. Nhưng nếu mọi người đi dưới lòng đất thì có thể đi xuyên qua khu vực Minh Văn này tới kết giới an toàn. Ở đây có một công nhân rất quen thuộc hệ thống thoát nước dưới thành phố dẫn đường, mọi người sẽ không phải lo vấn đề lạc đường nữa.

"Đi! Chúng ta mau đi thôi, tôi không muốn ở lại nơi quỷ quái này một phút nào nữa."

"Đúng vậy! Trong cảnh giới màu máu, nếu không tới được kết giới an toàn thì chắc chắn sẽ không có hi vọng sống sót..."

"Đi! Chúng ta mau đi thôi, sớm muộn gì nơi này cũng bị yêu ma phát hiện ra."

Trong siêu thị có tổng cộng mười lăm người đang lẩn trốn, nghe thấy có đường thoát nước dẫn ra bên ngoài, trong mắt họ hiện lên ánh sáng của hi vọng, ánh sáng của sự sống.

🔥 Đọc chưa: Đại Đường Tiểu Lang Trung ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Vừa hay trong siêu thị cũng có đường cống thoát nước ở bên dưới, bọn họ có hi vọng rút lui được tới kết giới an toàn.

Mọi người nhanh chóng chuẩn bị xong xuôi rồi vội vàng đi theo công nhân kia xuống dưới đường cống thoát nước.

"Chờ chút! Mọi người chờ chút! Có ai tới giúp tôi một chút được không? Ở đây còn có một cô gái ngồi trên xe lăn nữa, cô ấy không thể đi lại được..." Một cô gái nhỏ bé gầy gò vội vàng gọi mọi người lại.

"Thần kinh à! Đến nước này rồi ai còn lo cho cô ta được."

"Đúng vậy! Không thể mang xe lăn xuống đường thoát nước ngầm được, cô muốn sống thì mau đi theo chúng tôi." Tên quản lý siêu thị mập mạp nói.

Công nhân sửa đường ống thoát nước đi phía trước, những người khác thì giả bộ như không nghe thấy, vội vàng đuổi theo người công nhân kia.

"Vậy ai đó cõng cô ấy đi, tôi cầu xin mọi người đừng bỏ cô ấy lại, tôi van xin mọi người đấy." Cô gái nhỏ bé gầy gò kia sắp khóc tới nơi, nhìn mọi người nhanh chóng rời xa mà không biết nên làm thế nào.

Mặc dù cũng có mấy người quay đầu lại nhìn cô gái đang ngồi trên xe lăn, nhưng tất cả bọn họ đều nhìn bằng ánh mắt đáng tiếc, không đành lòng. Chuyện này quá sức đối với bọn họ... rồi tiếp tục bước đi...

Ngay cả bản thân mình bọn họ còn khó giữ nổi, nếu gặp yêu ma ở dưới lòng đất, cõng một cô gái trên lưng thì muốn chạy thoát cũng không thoát nổi.

"Chúng ta làm như vậy có quá đáng lắm không? Trông cô gái kia đáng thương quá." Một người phụ nữ ở trong nhóm người kia nói thầm.

"Có gì mà quá đáng? Bản thân cô ta không đi nổi, sao trách chúng ta được? Nếu cô cảm thấy cô ta đáng thương thì cõng cô ta đi. Đừng bảo tôi không nói trước cho người biết, có nhiều đường cống rất nhỏ phải bò mới qua được, có một số thang leo lên cũng đủ mỏi chân rồi, cõng cô ta theo thì mất hai ngày chúng ta cũng chưa tới được kết giới an toàn." Công nhân sửa đường ống nước nói.

"Mà cũng chưa chắc siêu thị đã bị yêu ma phát hiện ra, tốt nhất là cô ta cứ ở đấy chờ cứu viện tới."

Mọi người nghe thấy người kia nhắc tới cứu viện thì im bặt.

Trong cảnh giới màu máu chắc chắn sẽ không có cứu viện, gần như tất cả các pháp sư sẽ được triệu tập về kết giới an toàn để thể đảm bảo an toàn cho mọi người, những người vẫn ở bên ngoài chưa tới được kết giới thì phải tự tìm cách rút lui.

Vì vậy cô gái ngồi trên xe lăn kia chỉ còn cách cầu nguyện yêu ma không phát hiện ra cái siêu thị này mà thôi.

...

Mọi người trong siêu thị nhanh chóng đi hết nhưng cô gái nhỏ bé gầy gò kia vẫn đứng bên cạnh cô gái ngồi xe lăn, nhìn bóng lưng mọi người đang xa dần, đôi môi sắp bị cô ấy cắn nát.

"Cậu đi theo bọn họ đi." Cô gái ngồi trên xe lăn miễn cưỡng mỉm cười, nói với cô gái xa lạ ở bên cạnh.

"Xin lỗi... tớ cũng muốn dẫn cậu đi cùng." Cô gái nhỏ bé gầy gò khó xử nói.

"Không sao! Cậu mau đi với mọi người đi."

🔥 Đọc chưa: Quỷ Diệt Chi Nhận Bắt Đầu Vô Địch ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

"Cậu có việc gì cần tớ giúp không?"

Hình như cô gái ngồi trên xe lăn nghĩ tới điều gì, nhanh chóng tháo vòng đeo tay của mình đưa cho cô gái kia: "Nếu cậu tới được kết giới an toàn thì hãy giao cái này cho người nhà của tớ..."

Cô gái nhỏ yếu gầy gò nhanh chóng ghi nhớ thông tin người thân của cô gái ngồi trên xe lăn, gật đầu nghiêm túc rồi nói: "Cậu yên tâm, nhất định tớ sẽ báo cho họ biết để bọn họ nghĩ cách cứu cậu ra ngoài."

Cô gái ngồi trên xe lăn lắc đầu, nói: "Phiền cậu nói với anh ấy là tớ đã gặp nạn rồi."

Cô gái kia kinh ngạc há miệng, không biết nên nói gì nữa.

Cuối cùng, cô gái nhỏ yếu gầy gò xoay người rời đi, nhiều lần muốn quay đầu lại nhìn nhưng cũng cố nén lại.

...

...

Ánh đèn màu lạnh chiếu vào một góc nhỏ, Giả Thiến là một trí thức làm việc ở đây đang cảm thấy cực kỳ khó chịu. Cô vốn tưởng rằng sẽ có người trong đám đàn ông kia đứng ra cõng cô bé đó rời đi nhưng không ngờ mọi người đều vội vàng ra đi...

Phần hờ hững này khiến cho lòng người lạnh giá.

Nhưng Giả Thiến không làm gì được, chân của cô ấy còn đang bị thương phải đi khập khiễng, đuổi kịp những người kia đã là tốt lắm rồi, không thể cõng cô gái trên xe lăn kia được.

Cô gái ngồi xe lăn không biết tên kia có vẻ rất bình tĩnh, lúc mọi người quyết định bỏ lại cô ấy thì cũng không hề khẩn cầu một chút nào, thậm chí không thấy sự hoảng loạn hay tuyệt vọng trong đôi mắt ấy.

"Xin lỗi, xin lỗi..."

🔥 Đọc chưa: Khoái Xuyên: Mỗi Lần Đều Là Ta Nằm Xuyên ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Giả Thiến gần như cắn nát môi mình, cuối cùng chỉ có thể xin lỗi không ngừng sau đó đuổi theo đoàn người ở phía trước.

Siêu thị lập tức trở nên trống rỗng, chỉ còn lại một cái xe lăn rẻ tiền và một cô gái mặc váy màu xanh nhạt...

Người đã đi rồi, Diệp Tâm Hạ chậm rãi cúi đầu xuống, mái tóc che kín khuôn mặt, hai bàn tay trắng nõn nhỏ bé đan vào nhau và đặt lên đùi.

Mặc dù cô bình tĩnh như vậy nhưng sự lo lắng, bất an vẫn truyền đến, việc cô nắm chặt lấy váy của mình chính là biểu hiện rõ nhất.

Cô không trách những người kia, giống như việc cô không thể đi được, chuyện này đâu thể oán trách người khác?

Ai cũng có quyền sống sót.

Chỉ là xung quanh yên tĩnh tới đáng sợ, khi một người không biết lúc nào mình sẽ tử vong thì cảm giác bất lực bị cả thế giới vứt bỏ này sẽ không ngừng lan tràn tới từng tế bào trên cơ thể, làm người ta không biết nên tiếp tục sự giày vò, đau khổ chờ đợi hay là chết đi để kết thúc mọi chuyện, không cần kéo dài hơi tàn trên thế giới này nữa?

Hình như cô đã có quyết định gì đó, khởi động xe lăn từ từ di chuyển tới khu vực nhà bếp.

Cô cố hết sức đứng lên khỏi xe lăn, cầm lấy một con dao gọt hoa quả sắc bén.

Cô có thể miễn cưỡng đứng lên, có thể đi lại được mấy bước, nhưng hai chân không có sức lực khiến nhanh chóng làm cô mệt mỏi không chịu nổi.

Một lần nữa ngồi trên xe lăn của mình, sau đó đẩy xe lăn trở lại vị trí kia...

...

...

🔥 Đọc chưa: Xích Long Chiến Thần ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Những hành động này của Diệp Tâm Hạ đúng lúc lọt vào mắt Giả Thiến định rời khỏi siêu thị, sự hổ thẹn lại dâng lên trong lòng cô ấy.

Có lẽ khi yêu ma xông vào siêu thị này, cô gái kia sẽ tự kết thúc sinh mệnh của mình.

Giả Thiến hít sâu một hơi, cuối cùng vẫn đóng cửa lại.

13

0

1 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.