Chương 103 - Tái chiến với U Lang Thú
Edit: Cơ Hoàng
"Hà... Hà Vũ!”
Trương Tiểu Hầu muốn gào thét lên nhưng cổ họng cậu bị sự đau nhức chặn lại, không hét lên được.
Vô số nước mắt rơi xuống mặt Trương Tiểu Hầu, chúng nó rơi xuống đất rồi nhanh chóng biến mất giống như sinh mệnh của Hà Vũ đang ngã xuống.
"Phong Quỹ! Phong Quỹ! Phong Quỹ!"
Trái tim Trương Tiểu Hầu đau đớn kịch liệt, điên cuồng nối liền Tinh Quỹ, cuối cùng cũng có một cơn gió nổi lên quanh người cậu.
Lợi dụng quỹ tích của Phong Quỹ, Trương Tiểu Hầu điên cuồng nhanh chóng đoạt lại Hà Vũ đang đẫm máu từ móng vuốt của Hắc Súc Yêu.
Dựa vào Phong Quỹ – Thiểm Bộ, cậu ôm lấy Hạ Vũ phóng tới nơi xa, nhưng máu của cô ấy vẫn phun ra khắp nơi…
Không thể nào cầm máu được. Hắc Súc Yêu là đao phủ lấy máu, nó có thể tìm chính xác động mạch của sinh vật khác, một khi Hắc Súc Yêu chém trúng thì chỉ có thể mất máu tới chết mà thôi.
"Tại sao cậu lại dùng Thủy Ngự bảo vệ cho tớ? Sao không tự bảo vệ cho mình chứ? Ngay cả bản thân mình mà cậu còn chưa bảo vệ nổi, cậu là đồ ngu ngốc!"
"Thầy Tiết, thầy mau cứu Hà Vũ, em cầu xin thầy mau cứu cậu ấy đi, nhất định là vẫn còn cách mà!"
"Khốn kiếp, khốn kiếp, khốn kiếp, tôi muốn làm thịt tên khốn kiếp này!"
Tiếng gào thét thê lương rơi vào tai mọi người, không ai ngờ được huấn luyện viên Bạch Dương lại là người của Hắc Giáo Đình, lại càng không ngờ được Hạ Vũ sẽ bảo vệ Trương Tiểu Hầu như thế này. Máu đỏ tươi rơi vãi khắp nơi, mọi người nhìn mà trái tim quặn đau.
Trương Tiểu Hầu ôm Hà Vũ, Hà Vũ thì im lặng nhìn cậu, mặt cô ngày càng trở nên tím tái, nhợt nhạt hơn.
Hà Vũ mở to mắt, trong thời khắc sinh mệnh cuối cùng thì mắt cô vẫn chứa rất nhiều cảm xúc, có lẽ là vui mừng vì cô đã phóng thích được Thủy Ngự trong lúc nguy cấp bảo vệ được một mạng người như Tiết Mộc Sinh đã từng nói, đồng thời cũng có một chút bình yên vì lúc đi rèn luyện chính chàng trai gầy gò này đã xả thân cứu cô, hôm nay cô cũng cứu được cậu ấy rồi, cuối cùng là sự quyến luyến vì cô cũng có rất nhiều tâm nguyện chưa thực hiện được giống như bao thiếu nữ khác.
"Ha ha ha, xem ra đám tiểu quỷ chúng mày cũng có tiến bộ đấy chứ, tao còn tưởng đám Hắc Súc Yêu của tao ra tay thì cả hai đứa kia đều phải bỏ mạng, không ngờ một đứa vẫn còn sống. Nhưng không sao, hôm nay tao sẽ dạy cho chúng mày thêm một bài học nữa, để chúng mày hiểu là đừng dễ dàng tin tưởng bất luận người nào. Đáng tiếc đây cũng là bài học cuối cùng trong cuộc đời của chúng mày vì chúng mày đừng hòng sống sót đặt chân xuống khỏi cái cầu này!" Bạch Dương đứng ở giữa cầu nói như bị điên.
Trong khi hắn ta đang nói thì hai con Hắc Súc Yêu kia lại tiếp tục tấn công những người khác.
Hình thể của Hắc Súc Yêu giống với con người nhưng tốc độ của bọn chúng lại nhanh gấp đôi Cự Nhãn Tinh Thử, thậm chí lúc chúng lẩn trốn trong những chỗ có bóng tối thì còn không nhìn rõ được bóng dáng của bọn chúng.
Loài yêu ma có tốc độ nhanh nhẹn này chính là đao phủ của những pháp sư tay mơ, bọn chúng có thể giết chết bạn chỉ bằng một đòn khi bạn còn chưa hoàn thành ma pháp, hơn nữa bọn chúng còn có thể tránh né những đòn công kích hỗn loạn của pháp sư một cách dễ dàng.
"Mọi người mau lùi lại!" Tiết Mộc Sinh hô to.
Mọi người đã biết sự đáng sợ của Hắc Súc Yêu như thế nào rồi, nếu để bọn chúng tiếp cận bất kỳ học sinh nào thì kết quả sẽ là máu chảy không ngừng giống như Hà Vũ.
Mà bên kia thì Mạc Phàm đang bị một con U Lang Thú có hình thể cường tráng chắn trước mặt, có lẽ chân của sinh vật hung tàn này vẫn còn bị đau sau khi va chạm với Liêm Cốt Thuẫn nên tạm thời nó không thể tấn công Mạc Phàm được, tuy nhiên nó vẫn dùng đôi mắt hung tàn kia nhìn chằm chằm Mạc Phàm..
Lồng ngực Mạc Phàm phập phồng kịch liệt, nghe tiếng gào thét đau thấu tâm can của của Trương Tiểu Hầu thì lửa giận đang sục sôi trong lòng Mạc Phàm.
Ở trong mắt của Hà Vũ thì gặp được huấn luyện viên Bạch Dương tức là đã an toàn tuyệt đối, nhưng cô ấy không ngờ được huấn luyện viên Bạch Dương lại là kẻ độc ác ăn thịt người không thèm nhả xương hơn cả yêu ma. Nhìn khuôn mặt đang cười nhạo của hắn ta mà Mạc Phàm hận không thể đấm nát cái bản mặt kia ra!
"Rống!"
U Lang Thú há miệng ra, có thứ gì đó đang quay cuồng trong họng của nó, sau tiếng gào rống thì có một luồng sóng khí vẩn đục hung hăng đánh lên người Mạc Phàm.
Cát bay đá chạy!
Đây là bản lĩnh sở trường của U Lang Thú, nó không cần sử dụng móng vuốt cũng có thể tấn công đối thủ từ xa.
Cát bay đá chạy màu vàng hừng hực đánh đến trước mặt Mạc Phàm nhưng Mạc Phàm đã có chuẩn bị nên linh hoạt lăn sang một bên, nhanh chóng trốn ra sau một chiếc xe Van.
Thành xe Van bằng sắt bị cát bay đá chạy đánh vào nổ bùm bụp, thủng trăm ngàn lỗ, cả chiếc xe bắt đầu rung lắc mạnh mẽ
Mạc Phàm dựa lưng và xe Van, cặp mắt của hắn bắn ra ánh sáng màu tím, ánh sáng này càng lúc càng mạnh, thậm chí quanh người Mạc Phàm còn xuất hiện một Tinh Quỹ màu tím rực rỡ xẹt qua như sao băng.
Bảy Tinh Tử bên trong Tinh Quỹ óng ánh lóa mắt, bọn nó lan truyền sức mạnh sấm sét cho nhau, nhanh chóng ngưng tụ thành một đám lớn Lôi Ấn vặn vẹo xung quanh Mặc Phàm
"Hô!"
Mạc Phàm thở ra một hơi rồi nhanh chóng xoay người trong lúc cát bay đá chạy còn chưa kết thúc, nhìn thẳng vào con U Lang Thú kia.
"Một năm trước tao đã từng giết chết một đồng loại của mày, hôm nay tao cũng sẽ giết chết mày như giết một con chó!" Mạc Phàm tức giận nói, trong ánh mắt không hề có chút sợ hãi nào.
Hắn giơ tay lên trời rồi nắm mạnh truyền mệnh lệnh cho sấm sét, Lôi nguyên tố trong không khí đang xao động, bất an biến thành nhiều thanh kiếm sắc bén đâm xuống người U Lang Thú.
U Lang Thú định né tránh, nào ngờ Mạc Phàm đã sớm phong tỏa hết các vị trí mà nó sẽ né tránh rồi.
Lôi Ấn – Nộ Kích là một kỹ năng được kế thừa hiệu quả lan truyền của Lôi Ấn – Cuồng Sách, có thể nói chỉ cần một tia sét hình cung đánh trúng U Lang Thú thì tất cả Lôi Ấn còn lại sẽ đánh lên người mục tiêu như bị nam châm hút, hung hăng quất đánh, hung hăng chui vào bắp thịt của U Lang Thú!
Ánh sáng màu tím chi chít chạy khắp toàn thân U Lang Thú khiến U Lang Thú không ngừng phát ra những tiếng gầm đau đớn.
Chỉ trong nháy mắt U Lang Thú đã mất sạch khả năng hành động, không thể đến gần Mạc Phàm được nữa.
Mạc Phàm lạnh lùng nhếch mép, sau khi phóng thích Lôi Ấn chưa được bao lâu thì đồng tử của hắn lại bắn ra ánh sáng màu đỏ lóng lánh, chẳng biết một quả cầu lửa cực nóng đã xuất hiện trên tay khác của hắn từ lúc nào.
Trước Lôi!
Sau Hỏa!
Sau đó con U Lang Thú kia sẽ được thưởng thức cả hai loại ma pháp có sức sát thương mạnh nhất trong tất cả các hệ nguyên tố.
Mạc Phàm tức giận như lửa như sấm, ngọn lửa trên tay bị hắn tức giận ném ra ngoài, có thể thấy một quả cầu lửa Hỏa Tư đã bay thẳng vào miệng con U Lang Thú đáng chết đang gầm gừ đau đớn kia!
Trải qua vô số lần luyện tập và thực hành, Mạc Phàm đã có thể phóng thích Hỏa Tư tương đối chính xác. Quả nhiên quả cầu lửa nho nhỏ có mục tiêu chính xác kia nhanh chóng bay đến chỗ cái đầu đang ngửa lên của U Lang Thú, sau đó bay thẳng vào miệng nó.
"Bạo Liệt!" Hai mắt Mạc Phàm như hai ngọn lửa, ý niệm và hiệu quả của Hỏa Tư – Bạo Liệt cấp ba hoàn toàn đồng bộ với nhau.
Quả cầu lửa nho nhỏ trông có vẻ không có một chút uy lực nào, nhưng sau một tiếng hét của Mạc Phàm thì nhanh chóng nổ tung trong miệng của U Lang Thú.
26
0
1 tháng trước
1 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
