Chương 102 - Kẻ phản bội!
Edit: Cơ Hoàng
"Tìm em sao?" Mạc Phàm khó hiểu hỏi lại.
"Ừ, em không biết chuyện này sao? Là thế này, tai họa lần này là do Hắc Giáo Đình gây ra, bọn họ không những dẫn dụ Dực Thương Lang cấp Thống Lĩnh tới đây mà còn muốn lợi dụng Địa Thánh Tuyền để dẫn dụ thêm nhiều yêu ma cấp Thống Lĩnh khác tới nữa, bọn họ muốn hủy diệt Bác thành hoàn toàn." Bạch Dương rất nghiêm túc nói cho Mạc Phàm biết.
"Hóa ra chuyện này là do Hắc Giáo Đình gây ra, bọn súc sinh không bằng cầm thú!" Tiết Mộc Sinh phẫn nộ nói.
"Chắc là phó vệ trưởng Lâm Vũ Hân đã giao Địa Thánh Tuyền cho em đúng không?" Bạch Dương lại hỏi.
Mạc Phàm không trả lời, vẫn nhìn chằm chằm vào huấn luyện viên Bạch Dương.
Bạch Dương nhìn Mạc Phàm một lượt từ trên xuống dưới, muốn biết đồ vật quan trọng như vậy có được bảo quản tốt hay không, nên lại nói tiếp: "Em giao Địa Thánh Tuyền lại cho tôi đi, tôi sẽ tức tốc đưa nó cho Trảm Không lão đại. Thứ này cực kỳ quan trọng, nếu rơi vào tay bọn Hắc Giáo Đình thì Bác thành của chúng xong đời."
Mọi người lập tức quay lại nhìn Mạc Phàm, bọn họ không ngờ Mạc Phàm lại đang âm thầm bảo vệ một thứ quan trọng như vậy.
"Mạc Phàm, thì ra là em đang âm thầm bảo vệ Địa Thánh Tuyền của chúng ta, cũng may chúng ta gặp được huấn luyện viên Bạch Dương ở đây, em mau giao lại Địa Thánh Tuyền cho huấn luyện viên Bạch Dương đi rồi chúng ta còn vào kết giới an toàn." Tiết Mộc Sinh nói.
Bạch Dương kích động bước lên phía trước một bước như muốn cướp lấy Địa Thánh Tuyền từ trên tay Mạc Phàm, tiếc là hắn ta không biết Địa Thánh Tuyền ở đâu.
Mạc Phàm vẫn nhìn chằm chằm vào Bạch Dương, sau đó hắn mở miệng nói: "Em bảo quản nó cũng rất an toàn, em sẽ tự tay giao nó cho Trảm Không lão đại, huấn luyện viên Bạch Dương mau dẫn đường cho bọn em đi!"
Bạch Dương hơi sửng sốt, sau đó cười tươi nói: "Em nói vậy cũng đúng, cũng đúng…"
Nhưng Bạch Dương còn chưa nói hết câu thì chợt dừng lại, khuôn mặt đang cười tươi như bị đọng lại trong nháy mắt, ánh mắt bắn ra sự hung dữ, khuôn mặt trở nên méo mó dữ tợn!
"Vậy thì mày chết đi!" Bạch Dương nói bằng giọng lạnh lẽo.
Vừa dứt lời thì U Lang Thú vốn cực kỳ ngoan ngoãn bỗng nhiên lao về phía Mạc Phàm, móng vuốt sắc bén của nó giơ cao lên muốn vồ lấy Mạc Phàm.
Dị biến phát sinh khiến mọi người ở đây sợ đến nỗi ngây dại!
"Mạc Phàm!" Chu Mẫn kinh ngạc hét lên một tiếng, nhưng cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn lệ trảo của U Lang Thú sắp cướp đi sinh mạng của Mạc Phàm mà thôi.
”Huấn luyện viên Bạch, anh làm cái gì vậy?” Tiết Mộc Sinh rống to.
Bạch Dương không có thời gian để ý, con U Lang Thú của hắn ta càng không có chút gì gọi là hạ thủ lưu tình.
Tập kích trong khoảng cách gần như thế này thì không có bất kỳ ai có thể sống sót được.
"Bùm!"
Lệ trảo chụp xuống như trút hết sự tức giận trong lòng Bạch Dương ra, dù sao con U Lang Thú lúc trước của hắn ta cũng bị Mạc Phàm giết chết, cuối cùng hôm nay hắn cũng có cơ hội để báo thù.
Dĩ nhiên báo thù chỉ là việc tiện tay mà thôi, lấy được Địa Thánh Tuyền mới quan trọng, giao Địa Thánh Tuyền cho chấp sự áo lam, Bác thành này cũng sẽ…
Làm sao... Sao có thể như vậy được!
Bạch Dương đang chờ máu nhuộm toàn thân thì một cái Liêm Cốt Thuẫn đã che chắn vững vàng ở trước mặt Mạc Phàm. Móng vuốt của U Lang Thú đánh trúng Liêm Cốt Thuẫn nhưng cũng chỉ đánh bay Mạc Phàm và thuẫn ra xa một đoạn mà không giết chết được Mạc Phàm trong một đòn.
Liêm Cốt Thuẫn! Bạch Dương nhớ rõ đây là thứ Trảm Không đã đưa cho Mạc Phàm, nhưng vấn đề là tại sao thằng nhóc này lại phòng ngự kịp thời như vậy? Trong tình huống tấn công bất ngờ ở khoảng cách gần như thế thì còn không kịp sử dụng Ma cụ, trừ khi thằng nhóc này đã nghi ngờ thân phận của hắn ta từ trước!
Sau khi ngăn cản một đòn nặng nề thì Liêm Cốt Thuẫn đã biến thành vô số hạt bụi rơi lả tả rồi biến mất, còn Mạc Phàm bị đánh bay ra một đoạn hơn mười mét mới ổn định lại cơ thể.
Mạc Phàm ngẩng đầu lên, khuôn mặt lạnh lùng, lồng ngực phập phồng cho thấy giờ phút này hắn vô cùng tức giận.
Quả nhiên, quả nhiên tên huấn luyện viên Bạch Dương này có vấn đề.
"Đờ mờ thằng khốn!" Mạc Phàm nhổ ra một bãi nước bọt, hung hăng mắng.
“Ha ha ha, thật bất ngờ, tao cũng rất tò mò sao mày lại nghi ngờ thân phận của tao, dù sao thì tao cũng là huấn luyện viên của mày cơ mà." Bạch Dương đột nhiên cười phá lên, người có khuôn mặt tuấn tú ấm áp vừa nãy giờ đã biến thành một thằng điên với tư tưởng vặn vẹo, không còn vẻ đẹp trai phong độ khiến nữ sinh mê muội nữa!
Mạc Phàm không có thời gian để giải thích cho tên gian tế của Hắc Giáo Đình này.
Hắn đưa mắt nhìn mọi người đang đứng ở xung quanh, sau đó vội vàng hô to: "Cẩn thận, Thú Triệu Hoán của tên này không chỉ có..."
Sắc mặc huấn luyện viên Bạch Dương lập tức sa sầm xuống, đồng tử chợt lóe ra hung quang.
Sau đó bỗng có hai bóng đen đang từ từ leo lên trên lan can cây cầu, bọn nó lao đến vô cùng nhanh, vóng vuốt ở hai chân trước hẹp dài, sắc như dao cạo chém về phía Trương Tiểu Hầu và Hà Vũ đang đứng gần đó nhất!
Bạch Dương đột nhiên làm phản khiến mọi người còn không kịp phản ứng, lại càng không cần nói đến chuyện để ý tới hai sinh vật đang bò ra từ hai bên lan can cây cầu.
Hai con quỷ mặt như khỉ, thân hình giống con người, bộ lông đen xì phủ khắp người như đang mặc một bộ đồ da bó sát vậy, xấu xí không chịu nổi, đây chính là Hắc Súc Yêu, dấu hiệu của Hắc Giáo Đình!
Mạc Phàm thấy một con Hắc Súc Yêu đang đánh về phía Trương Tiểu Hầu thì trái tim đập mạnh kịch liệt.
Giờ phút này hắn rất muốn mình có thể hoàn thành Tinh Quỹ trong vòng chưa đến một giây để đánh con Hắc Súc Yêu kia ra bã, nhưng tốc độ phóng thích ma pháp của hắn không nhanh như vậy.
Trương Tiểu Hầu vẫn tương đối đơn thuần nên cậu cũng không hề đề phòng huấn luyện viên Bạch Dương như Mạc Phàm, đổi lại bất kỳ một học sinh nào cũng sẽ không nổi lòng nghi ngờ đối với huấn luyện viên của mình được.
Trương Tiểu Hầu không kịp phóng thích Phong Quỹ của mình, khi cậu xoay người lại thì đã hoảng sợ vì phát hiện con quái vật màu đen vô cùng xấu xí kia đã đến trước mặt rồi…
Cứ vậy mà chết đi sao?
Trương Tiểu Hầu không dám tin đây là sự thật.
Cậu đã cùng Phàm ca vượt qua quãng đường ba kilomet tử vong kia, vất vả lắm mới tới được kết giới an toàn, không ngờ lại chết dưới tay huấn luyện viên của mình như vậy.
Trương Tiểu Hầu nhắm hai mắt lại.
"Phụt!"
Dòng máu nóng bỏng lập tức phun lên mặt, Trương Tiểu Hầu cảm thấy bất đắc dĩ.
Con súc sinh này đã đâm trúng ngực mình rồi ư? Tốc độ của nó lại nhanh quá, nhanh đến nỗi mình cảm thấy máu phun lên mặt trước khi cảm thấy lồng ngực bị xé rách.
Một giây sau Trương Tiểu Hầu vẫn không cảm thấy đau đớn, cậu có chút hoài nghi, khó hiểu mở mắt ra nhìn.
Vừa mở mắt ra cậu ngạc nhiên khi thấy con Hắc Súc Yêu tấn công mình đã bị sức mạnh nào đó đánh bay ra ngoài, đập trúng một chiếc xe máy ở bên cạnh.
Mình vẫn chưa chết à?
Vậy chỗ máu này là...
Trương Tiểu Hầu vội quay đầu lại, cả người cậu ngây dại.
Đó là một khuôn mặt tái nhợt, thê lương khiến người ta không nhìn được muốn ôm vào ngực.
Máu phun ra từ trên người cô ấy rất nóng, nóng bỏng đến nỗi cả người Trương Tiểu Hầu như bị đốt cháy.
17
0
1 tháng trước
1 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
