ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 6 - Truyền Tống

"Ha ha ha. Vạn Ấn Tà Giáo quả là gan lớn, dám đến Bắc Đẩu Tinh làm loạn. Thái Dương Thần có lệnh, đặc biệt phái ta đến đây, trợ giúp chư vị đạo hữu Bắc Đẩu Tinh một tay."

Giữa không khí chiến trường ngập tràn sát khí, một giọng nói mềm mại như lụa, mang theo chút lả lơi, vang vọng khắp không gian.

"Thì ra là Lục Sắc Thần Sứ của Thái Dương Tinh. Xin chuyển lời của ta, Bắc Đẩu Tinh đa tạ ý tốt của Thái Dương Thần. Tuy nhiên, chuyện giữa Bắc Đẩu Tinh và Vạn Ấn Giáo, vốn là ân oán cá nhân, không dám làm phiền chư vị đạo hữu Thái Dương Tinh phải bận tâm." Liên Hoa Thần Sứ tiến lên, đáp lời.

Thái Dương Tinh, trực thuộc Thái Dương Thần, từ lâu đã là một thế lực hùng mạnh trong vũ trụ. Tuy bề ngoài vẫn giữ mối quan hệ hữu hảo với Bắc Đẩu Tinh, nhưng bên trong lại không ngừng cạnh tranh, âm thầm so kè.

Lục Sắc Thần Sứ, đứng đầu đoàn sứ giả, khoác trên mình bộ y phục rực rỡ, sặc sỡ đủ màu sắc. Làn da hắn trắng nõn nà, thân hình uyển chuyển, khiến không ít mỹ nhân phải ghen tị. Hắn phe phẩy chiếc quạt giấy trong tay, ánh mắt đảo qua đội hình Bắc Đẩu Tinh và Vạn Ấn Giáo, mang theo vài phần hứng thú, lại có vài phần tính toán.

Phía sau hắn, hơn mười vị hộ pháp Thái Dương Tinh khí thế bức người, đứng sừng sững như núi.

"Ái cha, Liên Hoa Thần Sứ nói vậy thật khách khí. Thái Dương Thần đã dặn dò ta mang đến Tịnh Dương Tinh Thủy, bồi bổ cho vị tiểu ca Biệt cấp Thần Ấn kia." Lục Sắc Thần Sứ vừa nói, vừa liếc nhìn Lạc Thiên Kiệt đang đứng giữa vòng vây.

"Xem ra đám người Thái Dương Tinh này đã sớm biết rõ về Biệt cấp Thần Ấn rồi. Ảnh hưởng của loại Thần Ấn này quả nhiên quá lớn, ngay cả bọn họ cũng muốn chia một chén canh. Giờ phút này, từ chối ý tốt của bọn họ, chỉ e sẽ khiến bọn họ trở mặt, gây thêm phiền phức." Liên Hoa Thần Sứ trong lòng thầm tính toán lợi hại.

"Nếu đạo hữu đã có lòng như vậy, Liên Hoa xin mạn phép đa tạ. Chi bằng chúng ta hãy cùng nhau vây quét đám người Vạn Ấn Giáo này trước, bảo vệ an toàn cho Biệt cấp Thần Ấn. Đến lúc đó, mọi chuyện đều có thể từ từ bàn bạc."

"Ha ha ha. Liên Hoa Thần Sứ quả là người sảng khoái, quyết đoán, tại hạ rất thích!" Lục Sắc Thần Sứ vỗ tay cười lớn, thu chiếc quạt giấy vào tay áo.

Cuộc trò chuyện giữa hai vị Thần Sứ, vô tình kéo dài thêm thời gian, giúp Phạm Bá Chí Cường có thêm thời gian để suy tính. Tuy rằng kẻ địch có thêm viện binh, thực lực gia tăng mạnh, nhưng hắn vẫn có vẻ tự tin, như thể mọi thứ vẫn nằm trong lòng bàn tay hắn.

Gió rít gào, cát bụi mịt mù. Phạm Bá Chí Cường tiến đến, lưỡi rìu sắc lạnh kề sát cổ Lạc Thiên Kiệt, ánh mắt hắn như thiêu đốt, hằn lên tia máu đỏ.

"Các ngươi, đừng tưởng đã nắm tính mạng của ta trong tay! Nếu ta không đạt được mục đích, thà rằng ngọc nát đá tan, ta sẽ tiễn tên nhãi ranh này xuống suối vàng!"

Hắn cười man rợ, lưỡi rìu càng ấn mạnh, khiến da Lạc Thiên Kiệt rớm máu.

"Nhưng ta cũng không phải kẻ khát máu. Ta sẽ trao trả hắn, nếu các ngươi chịu nghe theo điều kiện của ta!"

Liên Hoa Thần Sứ nhíu mày, trong lòng như lửa đốt. Lạc Thiên Kiệt là Biệt cấp Thần Ấn lực lượng chữ "Không" duy nhất trên khắp Bắc Đẩu Tinh, nếu hắn xảy ra chuyện, hậu quả thật khó lường. Nhưng nàng cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ cần sơ sẩy một chút, lưỡi rìu kia sẽ kết liễu mạng sống của hắn.

"Ngươi muốn gì?" Nàng cất giọng lạnh lùng, cố gắng giữ bình tĩnh.

"Đơn giản thôi! Hãy để ta đến chỗ trận pháp truyền tống, trở về Vạn Ấn Giáo. Ta sẽ thả tên nhãi này!" Phạm Bá Chí Cường cười khẩy, ánh mắt đầy giảo hoạt.

Bốn vị Thần Sứ trao đổi ánh mắt, trong lòng đều hiểu rõ tình thế nguy cấp. Mạng sống của Lạc Thiên Kiệt là ưu tiên hàng đầu, không thể vì chút sơ sẩy mà đánh mất cơ hội cứu hắn.

"Được! Ta đồng ý!" Liên Hoa Thần Sứ nghiến răng, đưa ra quyết định.

“Nhưng từ bao giờ Vạn Ấn Giáo lại xem trọng mạng người hơn là nhiệm vụ như thế?” Lục Sắc Thần Sứ giọng mỉa mai thêm vào một câu.

Phạm Bá Chí Cường chỉ liếc nhìn bọn họ với ánh mắt hận thù, mà không đáp trả lại.

Hai đoàn người của Bắc Đẩu Tinh và Thái Dương Tinh, khí thế ngất trời, áp giải đoàn người Vạn Ấn Giáo về phía trận pháp. Đám yêu thú xung quanh, vốn hung dữ vô cùng, giờ đây cũng phải run sợ trước uy áp kinh người của những vị Thần Sứ cao cấp, lẩn trốn vào sâu trong bóng tối.

Càng tiến gần đến trận pháp truyền tống, không khí càng trở nên căng thẳng.

Liên Hoa Thần Sứ và Lục Sắc Thần Sứ, với kinh nghiệm chiến đấu dày dạn, nhanh chóng phát hiện ra sự khác thường. Phạm Bá Chí Cường, tay hắn đang lén lút kết một loại ấn chú kỳ lạ.

"Không ổn! Hắn định giở trò!" Liên Hoa Thần Sứ hét lớn, cùng Lục Sắc Thần Sứ lao tới.

Nhưng đã quá muộn! Phạm Bá Chí Cường cười lớn, ấn chú hoàn thành, một trận pháp khác bỗng nhiên xuất hiện, bao trùm lấy khu vực xung quanh trận pháp truyền tống. Đó là một kết giới phòng hộ, ngăn cách tất cả mọi người ở bên ngoài, ngoại trừ Liên Hoa Thần Sứ và Lục Sắc Thần Sứ đã kịp thời nhảy vào bên trong.

"Hừ. Hai vị cũng nhanh chân thật đấy! Nhưng không nằm ngoài dự đoán." Phạm Bá Chí Cường cười lớn, ánh mắt đầy đắc ý.

Trong ba ngày ở Đại Tuyệt Cảnh Lâm, ngoài việc xây dựng trận pháp truyền tống, Phạm Bá Chí Cường còn bí mật bố trí gần mười trận pháp khác xung quanh. Các loại trận pháp tấn công, phòng thủ, vây khốn, ảo ảnh, cấm đoán... được hắn khéo léo sắp đặt ở khắp nơi, như một mạng lưới phòng thủ kiên cố, chờ đợi thời cơ phát huy tác dụng. Quả là một kẻ cẩn trọng!

"Mang tên nhãi ranh kia đến trận pháp truyền tống, nhanh chóng khởi động, đưa hắn về Thánh Địa!" Phạm Bá Chí Cường ra lệnh.

Bọn thuộc hạ hoàn toàn tin tưởng và nghe lệnh chỉ huy lập tức áp giải Lạc Thiên Kiệt đến trận pháp truyền tống, chuẩn bị khởi động. Phạm Bá Chí Cường ở lại, cản trở Liên Hoa Thần Sứ và Lục Sắc Thần Sứ, quyết tâm cầm chân họ để đồng bọn có thời gian mang mục tiêu trở về Thánh Địa.

Cả ba người đều thi triển những chiêu thức mạnh nhất của mình, khiến cho không gian xung quanh rung chuyển dữ dội. Ảnh hưởng từ các chiêu thức va chạm vào nhau, tạo thành những vụ nổ kinh thiên động địa, phá hủy mọi thứ trên đường đi. Trận chiến diễn ra ngày càng gay cấn, không ai chịu nhường ai, tất cả đều quyết tâm giành chiến thắng.

Phạm Bá Chí Cường gầm lên một tiếng, "Cuồng Long Trảm" hóa thành một con hắc long khổng lồ, lao thẳng về phía Liên Hoa Thần Sứ.

Liên Hoa Thần Sứ không hề hoảng sợ, nàng thi triển "Liên Hoa Bảo Chướng", tạo ra một tấm lá chắn sen trắng vững chắc, nghênh đón hắc long.

"Ầm!"

Hắc long va chạm vào tấm lá chắn, tạo ra một tiếng nổ lớn, khiến cho không gian rung chuyển dữ dội. Năng lượng hắc ám và ánh sáng trắng hòa quyện vào nhau, tạo thành một cơn lốc xoáy khổng lồ, cuốn phăng tất cả mọi thứ xung quanh.

Lục Sắc Thần Sứ không bỏ lỡ cơ hội, hắn phi thân tới, "Lục Sắc Loạn Vũ" hóa thành một trận mưa ánh sáng lục sắc, tấn công Phạm Bá Chí Cường từ mọi hướng.

Phạm Bá Chí Cường liên tục xoay người, "Hắc Ám Kết Giới" tạo thành một vòng phòng thủ đen kịt, chống lại những luồng sáng lục sắc.

"Ầm! Ầm! Ầm!"

Những luồng sáng lục sắc va chạm vào kết giới đen kịt, tạo ra những tiếng nổ liên tiếp, khiến cho không gian rung chuyển không ngừng. Phạm Bá Chí Cường gầm lên một tiếng, "Cuồng Long Trảm" lại một lần nữa lao ra, tấn công Liên Hoa Thần Sứ.

Liên Hoa Thần Sứ không hề nao núng, nàng thi triển "Vạn Hoa Thiên Vũ", triệu hồi vô số loài hoa, tạo thành một cơn mưa hoa đầy sắc bén, nghênh đón hắc long.

"Ầm! Ầm! Ầm!"

Hắc long va chạm vào những cánh hoa, tạo ra những tiếng nổ liên tiếp, khiến cho không gian rung chuyển dữ dội. Năng lượng từ các chiêu thức va chạm vào nhau, tạo thành một cơn bão năng lượng khổng lồ, phá hủy mọi thứ trên đường đi.

Trận chiến diễn ra ngày càng gay cấn, không ai chịu nhường ai. Cả ba người đều dốc toàn lực, khiến cho không gian xung quanh như muốn nổ tung.

Ngay khi bọn thuộc hạ đang vào vị trí then chốt để kích hoạt đại trận, Lạc Thiên Kiệt bỗng nhiên thi triển ấn chú

"Không".

Huyễn Linh Chung, thứ vốn ngăn cách hắn với Thần Ấn, giờ đã không còn nữa. Không còn linh khí từ Huyễn Linh Chung, hắn đã đánh cược, dùng sinh lực của bản thân để đổi lấy một lần sử dụng sức mạnh Thần Ấn, tương tự như lần đầu thi triển ở làng Thanh Long.

Hai tên thuộc hạ, không kịp trở tay, bị sức mạnh không gian khống chế, bất động tại chỗ. Lạc Thiên Kiệt định dừng đại trận bằng cách phong ấn hai tên này, nhưng hắn không biết đại trận khi đã kích hoạt thì không thể dừng lại. Hành động của hắn chỉ khiến đại trận trở nên rối loạn, có thể gây nguy hiểm tính mạng đến tất cả những người bên trong.

Phạm Bá Chí Cường, Liên Hoa Thần Sứ, Lục Sắc Thần Sứ đều nhận ra sự bất thường, đồng loạt dừng giao chiến, nhào về phía đại trận.

Nhưng tất cả đã quá muộn!

Một cột sáng vàng chói lòa bao phủ đại trận, phóng thẳng lên trời cao. Có thể thấy rõ nó đang gặp sự cố, những vết nứt loang lổ xuất hiện, lan rộng dần. Những tiếng nổ liên tiếp vang lên, mỗi vụ nổ lại khiến vết nứt lan rộng hơn.

Cuối cùng, một vụ nổ kinh hoàng xảy ra ngay vị trí đại trận, bụi mù mịt trời, sương mù xung quanh cũng vì vụ nổ mà tạm thời tan hết.

Chỗ trận pháp giờ đây không còn một bóng người. Phạm Bá Chí Cường và những người ở đây đều biết bọn họ không phải bị nổ chết mất xác. Cột ánh sáng màu vàng đại biểu cho không gian lộ, không gian lộ bị loang lỗ như vậy, thì người trong trận không thể bay thẳng đến điểm cuối, mà là bị dịch chuyển đến một nơi vô định nào đó trong vũ trụ, khó mà suy tính.

Đối với một phàm nhân như Lạc Thiên Kiệt, khả năng sống sót là vô cùng mong manh…

—-------

Đã qua một tháng kể từ ngày Lạc Thiên Kiệt mất tích. Phạm Bá Chí Cường tận dụng tối đa các trận pháp đã dựng sẵn, nhưng cũng phải hy sinh một cánh tay để thoát khỏi vòng vây của bốn vị Thần Sứ và hàng chục hộ pháp. Với một cao thủ như hắn, việc mất đi một cánh tay chẳng phải là điều gì to tát.

Vạn Ấn Giáo đã sử dụng bí pháp để tìm kiếm những kẻ bị thất lạc trong vụ nổ dịch chuyển không gian. Hầu hết đều bình an vô sự, chỉ có ba người không may mắn sống sót, trong đó có Tiểu Lục.

Thế nhưng, điều khiến cả những bậc cao tầng của Vạn Ấn Giáo phải kinh ngạc là họ không thể tìm thấy Lạc Thiên Kiệt. Bùa truy tung mà Phạm Bá Chí Cường yểm lên người Lạc Thiên Kiệt cũng không thể dò ra dấu vết. Họ chỉ có thể đưa ra hai giả thuyết: hoặc Lạc Thiên Kiệt đã lạc đến một nơi bị ngăn cách linh khí tương tự như Đại Tuyệt Cảnh Lâm, hoặc hắn đã chết.

Vạn Ấn Giáo sau đó đã ban bố lệnh truy nã Lạc Thiên Kiệt trên toàn vũ trụ, treo thưởng một khoản tiền kếch xù, chỉ nhận người sống, không nhận người chết.

Cùng lúc đó, cả Thiên Văn Các thuộc Bắc Đẩu Tinh lẫn Thái Âm Tinh Cung thuộc Thái Dương Tinh đều đồng loạt phát lệnh truy tung Lạc Thiên Kiệt, cho thấy họ cũng hoàn toàn bất lực trong việc tìm kiếm tung tích đứa nhỏ.

Thật bất ngờ, một đứa trẻ chỉ mới 12 tuổi lại trở thành mối quan tâm chung của cả ba thế lực lớn. Vô số câu hỏi được đặt ra, từ khắp nơi trong vũ trụ, xoay quanh thân thế của Lạc Thiên Kiệt. Tại sao một đứa trẻ phàm nhân lại xem trọng đến vậy?

Những bậc kỳ lão sống qua hàng vạn năm bắt đầu đưa ra giả thuyết. Phải chăng đứa trẻ này nắm giữ một Thần Ấn tối thượng, phẩm cấp có thể đạt đến Biệt cấp Thần Ấn trong truyền thuyết? Chỉ có vậy mới lý giải được việc ba thế lực không tiếc thủ đoạn tranh giành, để rồi vô tình đánh mất "báu vật" này.

Sau khi tin đồn này được tung ra, sự kiện Lạc Thiên Kiệt mất tích đã gây chấn động toàn bộ vũ trụ, kéo theo đó là vô vàn cuộc tranh đấu, cả trong bóng tối lẫn ngoài ánh sáng. Đáng chú ý, một vị thần bí ẩn, sau khi nhìn thấy bức chân dung của Lạc Thiên Kiệt, đã không kiềm chế được sự kích động, công khai tham gia vào cuộc truy lùng với phần thưởng hậu hĩnh.

6

0

1 tuần trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.