Chương 2 - Tận thế hệ thống khởi động
“Chỉ bằng bọn mày? Sợ làm không được!”
Cường đang khởi động chân tay một chút, đang định xông lên thì đột nhiên có một thanh âm trong đầu vang lên:
“Đinh! Tận Thế hệ thống khởi động! Đang quét chủ nhân thông tin ”
“Đinh! Quét thông tin thành công, mở ra bảng thông tin!”
“Chủ nhân có thể mở ra tin tức thông tin của mình xem xét.”
“Mở khóa chức năng quét thông tin, chủ nhân có thể thông qua hệ thống xem xét người khác hết thảy thông tin thuộc tính, đối phương đẳng cấp càng cao thì thông tin xem được càng ít”
“Mở khóa năng lực thiên phú: mở khóa năng lực “Thôn Phệ”.
...
Liên tiếp các thanh âm điện tử vang lên, Cường giật mình lùi lại phía sau mấy bước đem lưng mình dán tại bức tường rồi bày ra một tư thế phòng thủ cảnh giác nhìn qua 4 phía
“Ai! Đi ra!”
Cường trong lòng khiếp sợ, hắn là lính đặc chủng sở trường là điều tra xung quanh địch nhân như trong rừng cây chiến đấu mỗi một âm thanh nhỏ đều có thể phát giác ra được quân địch tới gần, dù bây giờ thể chất yếu đuối nhưng cũng không đến nỗi người khác đến gần mà lại không phát giác được gì
Vài giây đồng hồ đi qua, 4 phía vẫn im lặng không một tiếng động, làm Cường lại càng thận trọng hơn. Thanh niên lưu manh cầm đầu cùng đàn em thì lại cười ha hả cầm ống sắt trong tay vây quanh Cường.
“Sao?Giờ mới biết sợ?”
Hắn cười một tiếng, đem sắc mặt Cường như là đang sợ hãi chính mình, liền đem ống sắt trong tay vung tới phía Cường “ Bây giờ biết sợ thì cũng đã muộn cmm rồi”
Cường nhìn mà cười nhạt, đưa tay bắt lấy tay thanh niên cầm đầu , eo hơi dùng sức, muốn dùng bả vai đem hắn ném đi
Nhưng lúc dùng lực hắn mới biết là hắn đã đánh giá cao thể chất của cái thân thể này, toàn thân bất lực, cơ bắp giống như sợ mì, đừng nói ném đi cho dù thanh niên cầm đầu đứng đấy để hắn ném cũng không được.
Cường bất đắc dĩ, liền biến đổi động tác, tay trái bắt lấy cánh tay thanh niên cầm đầu, thân thể hơi cong, mượn lực đem thanh niên cầm đầu kéo đến bức tường sau lưng, tay phải nắm chặt đầu thanh niên dùng lực ném mạnh vào tường.
“Bành!”
“A.....!”
Thanh niên cầm đầu ôm mặt lăn qua lăn lại trên mặt đất, trên tường đã nhuộm máu vài phần, dưới mặt đất còn thấy được vài cái răng.
Lúc này, ánh mắt của Cường nhìn thẳng vào thanh niên cầu đầm đang nằm dưới đất, trên người bỗng lóe lên một cái khung thông tin.
“Quét thông tin”
Tên: Tuấn (người)
Trạng thái: phổ thông lưu manh
Lv: 0
Sinh mệnh: 5
Sức mạnh: 0.9
Phòng ngự: 0.8
Thể lực: 1
Tốc độ: 1
Kháng Virus: 0.5
Nhận xét sức chiến đấu: 0 sao
Cường sửng sốt, dù cho từng là lính đặc công gặp nhiều tình huống cũng chưa từng để hắn như vậy sửng sốt, trước mắt cái này vượt xa những gì hắn nhận biết
“Đây là?Hệ Thống?”
Cường lẩm bẩm nói: “Nói cách khác lúc nãy mình nghe được giọng nói cũng không phải là ảo giác, cũng không phải là ai ở xung quanh phát ra mà là trong đầu mình phát ra”
Hắn nhớ lại mới đây thanh âm nhắc nhở, trong lòng nghĩ đến hệ thống liền một khung trong suốt bảng thông tin tin tức nhân vật xuất hiện trước mắt hắn
Sinh mệnh: 5
Sức mạnh: 0.6
Phòng ngự: 0.5
Thể lực: 0.6
Tốc độ: 0.8
Kháng Virus: ∞
[Năng lực] (1/10):
- Thôn phệ lv1: Tạo ra một sợi tơ máu đỏ thẫm
Đâm vào đối phương không có sức chống cự, thông qua hút đốt phương máu khôi phục sinh mệnh bản thân, đồng thời tối ưu Gen của bản thân tiến hành dung hợp, tăng năng lực lên lv cao sẽ có khả năng nhất định lấy được đối phương năng lực (nhắc nhở: đối với người đã chết quá lâu liền vô hiệu)
“Tận thế hệ thống?” Cường âm thầm giật mình “Thật cmn là trò chơi này”
Cường lại rất nhanh đã thích ứng được, dù sao cũng đã xuyên không rồi, hệ thống bàn tay vàng cũng không phải là chuyện gì lạ lắm, hắn giật mình không phải là vì hệ thống xuất hiện mà là tên của hệ thống.
Tận thế hệ thống là trò chơi ở thế giới kiếp trước của hắn vô cùng nổi tiếng, mà chính hắn cũng rất yêu thích trò chơi này, trước khi nhập ngũ hắn dành nhiều thời gian chơi trò chơi này, nói không phải “nghiện” nhưng cũng gần như thế, hắn đối với các nhân vật trong game cực kỳ yêu thích.
Trong game các nhân vật đều cực kỳ mạnh, một mình xông vào căn cứ quân sự, một chân đá nát đội hình máy bay trực thăng, tay không hủy diện hàng trăm chiếc xe tăng cho dù là mưa bom hay là bão đạn cũng chẳng thể làm được gì, nói cách khách là như Thần vậy.
Càng đặc biệt là trong game nhân vật chính có thể Thôn Phệ kẻ địch hồi cho mình sinh mệnh, đọc ký ức của kẻ địch, thậm chí có thể biến thành đối phương, không chỉ giọng nói, thân hình thậm chí cả quần áo trên người đều không sai một chút nào, nghĩ lại cũng làm hắn trở nên kích thích.
Nhất là cái “Bug” của nhân vậy chính là bất tử, mấy tay mất chân thì trong chớp mắt có thể mọc lại, đạn hạt nhân rã vào người cũng éo sao, dù chỉ còn một giọt máu cũng có thể hồi sinh.
Nhưng bây giờ cái hệ thống này ở trên người hắn, bằng thế giới này luật pháp năng lực như vậy còn có cái đéo nào dùng được?
Cho dù không nói đến luật pháp thì cũng không có các nguồn biến dị to lớn để hắn có thể thôn phệ, dù cho thôn phệ người bình thường thì hắn cũng không làm được, hắn từng là binh chủng quân đội đã giết người nhiều lần nhưng hắn cũng không phải là loại này sát nhân! Thôn phệ cách này hắn làm không được.
Nhưng nhìn lại trên bảng thông tin có một hạng mục gây chú ý của hắn, đó chính là “Kháng Virus”.
Cái gì là kháng Virus? Nếu đã xuất hiện tại bảng thông tin nhân vật thì cũng là mục quan trọng mà liên tưởng đến thế giới này hiện tại thì không rõ ràng một đáp án sao: Virus Cô Rô Na
Trong trò chơi này ở kiếp trước cũng có một loại virus tương tự mà ai nghe đến cũng sợ hãi, khung cảnh trong trò chơi giống như là địa ngục, loại virus này chỉ cần một người lây nhiễm thì sẽ dẫn đến hàng nghìn người thậm chí hàng triệu người lây nhiễm trở thành zombie( giống DayZ ấy) đặc biệt hơn là loại virus này có thể tiến hóa, xuất hiện các loại zombile hoàn toàn mới, mạnh mẽ hơn zombile bình thường nhiều lần.
Trong trò chơi thì chỉ cần có thời gian thì các loại zombie này sẽ càng ngày tiến hoán trở thành những chủng loại cực kỳ đáng sợ nhưng chưa đợi các loại này tiến hóa thì các loại zombies này đã là các nhiệm vụ của người chơi cần phải giết nên cũng không đáng ngại
Chẳng nhẽ thế giới này rồi cũng sẽ giống như thế giới ở trong trò chơi Tận Thế hệ thống?
Thấy Cường đánh ngã thanh niên cầm đầu xong liền tại chỗ đứng ngẩn người ra miệng còn không ngừng lẩm bẩm cái gì, mấy tên lưu manh còn lại cầm trong tay ống sắt xông đến đánh vào Cường đang ngẩn người.
Nói cho cùng thì bọn lưu manh này cũng không phải là người tàn bạo hung ác, đánh nhau vẫn có chừng mực không đánh các bộ phận yếu hại.
Cường đang tập trung suy nghĩa, bỗng cảm thấy như là có cái gì đánh tới dù muốn tránh cũng không kịp liền với lấy ống sắt cũng thanh niên cầm đầu đến đỡ.
“Choang!”
Lần này Cường cảm thấy tay mình run run tê tái, hắn liền ổn dịnh đem ống sắt một phần hạ xuống thoát lực rồi lật tay đánh tới thanh niên trước mặt làm hắn ngã lăn ra đất rồi với hắn sửa dụng “Quét thông tin”.
[Thông tin]
Tên: Hoàng
Trạng thái: phổ thông lưu manh
Lv: 0
Sức mạnh: 1.2
Phòng ngự: 1
Thể lực: 1.2
Tốc độ: 0.6
Kháng Virus: 0.3
Năng lực: Không
Nhận xét sức chiến đấu: 0 sao
Thằng này được cái to con, thân hình trông giống một con gấu chó lớn, sức mạnh lại cao hơn Cường 0.5, thể nào chấn cho tay Cường run rẩy. Nếu không phải Cường thoát lực đúng lúc thì chắc chắc sẽ bị chấn cho ngã xuống đất.
Còn lại ba tên lưu manh hò hét xông về phía Cường, nhưng bọn hắn làm sao là đối thủ của Cường, qua vài phút liên bị đánh cho nằm lăn lộn dưới đắt
“Cường! Mày được lắm! Tao Tuấn Chó Điên (đàn em của Tài chó điên?) hôm nay thua mày, tao với mày chưa xong đâu.”
Thanh niên Tuấn một tay bịt mũi, một tay chống vào tường từ từ đứng dậy, nhìn Cường nói rồi quay đầu muốn rời đi.
“Ai cho mày đi con chó này?” Cường cười mỉa mai một tiếng
“Mày! Mày còn muốn thế nào?”
Tuấn tức giân quay đầu lại nói “Tao hôm nay bị mày đánh thành dạng này rồi, so với lần trước tao đánh mày còn nặng hơn nhiều rồi! Xích mích giữa tao với mày bỏ đi được hay không?
“Ha ha, nếu như là lúc trước tao còn có thể tha cho mày một mạng, nhưng bây giờ tao bắt mày làm thí nghiệm đi”
Cường mỉm cười đi đến trước mặt Tuấn, nhẹ nhàng vỗ bả vai Tuấn: “Tận Thế hệ thống cho ta xem một chút hiệu quả của Thôn Phệ đi”
“Mày muốn gì ..... a......”
Tuấn chưa nói hết câu liền cảm thấy lồng ngực đau đớn, hắn liền cúi đầu nhìn xuống chỉ thấy một cánh tay gầy yếu xuyên qua lồng ngực của hắn, lít nha lít nhít các sợ tơ đỏ thẫm tựa như là hàng vạn con rắn nhỏ đang không ngừng hút đi huyết nhục của mình.
Lập tức Tuấn như mất hết khí lực dưới chân mềm nhũn liền ngã nhào xuống đất, qua một vài phút cả người Tuấn chỉ còn một bãi máu đọng cùng với vài mảnh quần áo rách nát.
“Ư....”
Cường toàn thân run rẩn, cảm giác này giống như hắn bị bỏ đói lâu ngày mà trước mắt đang là một bữa ăn thịnh soạn chờ hắn, mọi ngóc ngách của cơ thể như được khởi động, cả người như được Lên Đỉnh(???). Lại xem bảng thông tin: sức mạnh, nhanh nhẹn, phòng ngự, thể lực đều có tăng lên một chút xíu.
Cường nắm chặt nắm đấm, quay đầu nhìn xem dưới đất 4 thằng lưu manh còn lại đang sợ hãi nói:”Các đồng chí, cái gì nhìn các đồng chí cũng nhìn rồi thôi để anh nuốt luôn 4 đồng chí cho có bạn có bè!”. Hắn thầm nghĩ chắc sau khi đem 4 thằng này thôn phệ thì chắc thân thể sẽ cùng người khỏe mạnh bình thường cùng một cấp độ”
“Nghĩ lại vừa mới “Ăn” một người, thật sự có cảm giác buồn nôn”
Quan sát mấy tên lưu manh, Cường đại khái có thể xác định người khỏe mạnh bình thường đại khái HP là 5 còn các thuộc tính còn lại là 1
Còn về phần kháng Virus thì hắn cũng chịu, không có virus để kiểm nghiệm thì làm cách nào để nhận xét.
Nhìn một màn kinh dị Cường vừa mới “Ăn” Tuấn làm cho bọn này sợ vỡ mật lại nhìn Cường đang nhìn mình với ánh mắt như là thấy thức ăn vậy, mấy thằng này chắc là đái ra quần nha.
“Đừng, đừng, anh chớ ăn em! Thịt em không ngon đâu!” Một thằng cắt tóc đầu đinh khóc lóc mếu máo nói, hắn rất muốn chạy nhưng không thể đứng dậy
Vừa nãy Cường vừa phang cho tụi này một trận, giờ chỉ có nằm lăn dưới đất chứ làm sao có thể lết dậy mà chạy được.
“Mày! Mày có biết giết người là phạm pháp không?”
Thằng lưu manh to con kia vẫn còn giữ được một chút tỉnh táo nói “Nếu mày thả bọn tao đi, bọn tao sẽ không kể cho ai biết mày vừa giết người còn nếu bọn tao đều mất tích thì cảnh sát sẽ tìm đến mày”
“Ồ! Giờ tụi mày mới nhớ tới pháp luật hả?”
Cường nói: “5 tiếng trước, tụi mày còn giết “tao” cơ mà, lúc đấy tụi mày có nghĩ đến pháp luật không?”
Thằng này một mặt không hiểu thầm nghĩ “Tao giết mày mà mày còn đứng sờ sờ đây à”
“Thôi không cần phải nói gì nữa! Mày cũng yên tâm mà lên đường đi”
Cường dơ chẫn đạp mạnh vào ngực thanh niên to con, lập tức trong hẻm nhỏ liền truyền đến tiếng kêu như heo bị làm thịt
Cầu xin, đe dọa đều không thể làm dao động được lòng Cường. Khoảng chừng 10 phút sao trên mặt đất chỉ còn sót lại những bãi máu màu đen.
Ở thằng lưu manh cuối mang theo nỗi sợ hãi tột cùng bị giết về sau Cường liền cảm giác được toàn thân buông lỏng, cỗ tàn niệm cuối cùng của chủ nhân thân thể này cũng dần biến mất
“Phù..”
Thở dài một tiếng, Cường liền mở ra thông tin nhân vật.
Sinh mệnh: 6.2
Sức mạnh: 1
Phòng ngực: 0.8
Thể lực: 0.7
Tốc độ: 1
Kháng Virus: ∞
[Năng lực] (1/10):
- Thôn phệ lv1: Tạo ra một sợi tơ máu đỏ thẫm
Đâm vào đối phương không có sức chống cự, thông qua hút đốt phương máu khôi phục sinh mệnh bản thân, đồng thời tối ưu Gen của bản thân tiến hành dung hợp, tăng năng lực lên lv cao sẽ có khả năng nhất định lấy được đối phương năng lực (nhắc nhở: đối với người đã chết quá lâu liền vô hiệu)
Thôn phệ 5 thằng lưu manh này vẫn không thể tới tiêu chuẩn của người khỏe mạnh bình thường, lúc thông phệ lần đầu tiên, lần thứ hai còn có tăng lên chút ít nhưng lần về sau lại không được gì, hắn suy đoán gen của người bình thường chắc là cũng có giới hạn, liền không có nhiều gen hữu dụng cung cấp cho mình hấp thụ.
Thân thể các chỉ số tăng lên, Cường phát hiện thân thể gầy ốm của mình như là được tăng cường không ít tuy không thể đến trình độ của những người cơ bắp bình thường nhưng cũng có mấy phần khỏe mạnh.
147
8
1 tháng trước
15 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
