Chương 8
Khách không mời mà đến
“ Ta không quản ngươi hay không có đi ngang qua đây nhưng hút dương khí người khác là không đúng, mau mau phun ra cho ta!” Diêm Ninh không chút khách khí nói.
Nữ quỷ cười khổ một tiếng, vô tội mà nói: “ cái này…. Cái này không thể phun ra được.” Diêm Ninh sửng sốt, hồi tưởng nhớ lại nội dung trong sách Ngô Môn thì mới biết nữ quỷ này không nói láo, nhưng vẫn không cam lòng: “Vậy ngươi phải bồi thường cho người ta, nếu không đừng hòng rời khỏi.”
Diêm Ninh nói, lại tìm một cây kim tiêm, trước mặt nữ quỷ khoa tay múa chân, nữ quỷ đã biết sự lợi hại của Diêm Ninh nên cũng không dám lỗ mãng: “Ngươi muốn thế nào?”
Diêm Ninh quay đầu lại nhìn thoáng qua Lý Lập Quốc, thấy hắn vẫn như cũ biểu tình mê man đau đớn liền hỏi: “ Quỷ hồn các ngươi làm sao phân biệt được người sống dương khí mạnh hay yếu”
“Ngươi không biết?” sắc mặc nữ quỷ cứng lại.
“Ta đối với chuyện này không quá hiểu biết, nhưng việc làm sao có thể giết quỷ thì là rất giỏi.” Diêm Ninh lạnh giọng nói.
Các đạo thuật trong Ngô Môn quỷ thuật đều cực kỳ hung tàn, tùy tiện một cái cũng có thể đánh tan nát quỷ hồn, chẳng qua hiện giờ Diêm Ninh đạo hạnh còn thấp, những đạo pháp lợi hại đó hắn cũng chẳng lĩnh ngộ được một chút da lông.
“ Người sau khi chết ba hồn bảy phách rời thân thể, ngừng tụ thành hồn phách, chậm rãi sẽ lĩnh ngộ một ít quy tắc luân hồi, nên khi nhìn vào ngươi sống chúng ta có thể cảm giác được một chút tình huống về thể trạng của họ.” Nữ quỷ lại nhìn qua Diêm Ninh: “ ví dụ như đại sư, hình như là thiếu mất một hồn”
“Cái này không cần ngươi quan tâm.” Diêm Ninh không muốn nhắc đến chuyện này.
“ngươi có thể nói được tình huống của vị đang nằm trên giường hiện giờ như thế nào không?”
Nữ quỷ nghĩ nghĩ: “ tình trạng của hắn cũng giống như ngươi, con người phân ra làm tam hồn: thiên, địa, nhân. Hiện giờ hắn đã bị mất thiên hồn cùng địa hồn, còn duy nhất nhân hồn vẫn còn trong cơ thể, bất quá cũng chẳng được hết hôm nay, nhân hồn của hắn cũng tiêu tán.”
Diêm Ninh tức khắc kinh ngạc, phụ thân Lý Phỉ Phỉ gặp chuyện gì tại sao lại bị mất hồn.
“ Đại sư những lời nên nói ta cũng đã nói ngươi có thể thả ta đi không?” Nữ quỳ xin tha nói.
“ Lần sau đừng để ta nhìn thấy ngươi làm hại người khác. Ngươi cũng nên sớm đi đầu thai đi.”
Diêm Ninh gật đầu nói, tiến đến nữ quỷ rút châm ra không nghĩ tới kim vừa rời khỏi cổ nữ quỷ đột nhiên trở mặt, phóng đến bóp cổ Diêm Ninh.
“Tiểu tử, ngươi cũng chỉ có một chút pháp thuật thôi, để ta giúp ngươi biết thêm về quy tắc luân hồi, hút dương khí của ngươi có lẽ đỡ cho ta mấy trăm năm tu luyện.” Nữ quỷ hung phấn hô.
Diêm Ninh âm thầm chửi thề, vốn tưởng rằng nữ quỷ này cũng giống như nữ quỷ trước kia chọc ghẹo Phương Kiệt đều dễ nói chuyện, xem ra đã nhìn lầm..
Hắn chỉ cảm thấy trên cổ truyền đến một trận bỏng rát, không thể hô hấp, đầu óc có chút rối loạn. Nữ quỷ thấy Diêm Ninh không thể phản kháng liền mở miệng hắn ra, Diêm Ninh cảm thấy ý thức mình có một trận hoảng hốt, đầu như bị xé rách, phảng phất cảm nhận hồn phách của mình đang bị nữ quỷ hút mất.
“ Mẹ nó. Ngươi thật dám hút!”
Đối mặt với tử vong uy hiếp, Diêm Ninh bỗng nhiên có sức mạnh, giãy giụa móc từ cặp sách ra một viên Toán châu hung hăng chụp lên đầu nữ quỷ, chỉ nghe nữ quỷ hét lên thê lương rồi hóa thành làn khói biến mất. Toán châu rơi xuống đất, chậm rãi mất đi ánh sáng.
“ Phanh….”
Lúc này cửa ra vào đột nhiên bật mở, Lý Phỉ Phỉ cùng hai bảo vệ vọt tiến vào, liền thấy trong phòng bệnh một mảnh hỗn độn, lập tức đem Diêm Ninh ấn ngã xuống đất.
Diêm Ninh vừa rồi đánh nhau với nữ quỷ, sức lực đã sớm không còn, giờ không còn lực phản kháng chỉ phải quỳ rạp trên mặt đất chất vấn Lý Phỉ Phỉ: “ Ngươi làm gì vậy?”
Lý Phỉ Phỉ lập tức ngăn hai bảo an lại : “ Lúc nãy ta nghe thanh âm đánh nhau, còn có tiếng nữ nhân kêu la thảm thiết, cho rằng….”
Diêm Ninh từ từ bò dậy hít một hơi thật sâu nói: “ Ngươi cho bọn họ ra ngoài trước, ta có lời muốn nói.”
Lý Phỉ Phỉ chần chờ một chút rồi khuyên bảo vệ đi ra ngoài. Nàng nhìn ánh mắt tức giận của Diêm Ninh nhưng vẫn không rõ rốt cục đã xảy ra chuyện gì nên chỉ biết im lặng.
Diêm Ninh vừa rồi bị nữ quỷ lừa, hồn phách vốn dĩ không ổn định nay càng thêm tan rã. Hơn nữa vừa rồi bị Lý Phỉ Phỉ mang bảo an vào khống chế, trong bụng đã sớm có ngọn lửa giận nếu là một người khác, có lẽ hắn đã bỏ đi rồi.
Lý Phỉ Phỉ phát hiện trên cổ Diêm Ninh có hai dấu tay máu, nàng bị dọa sợ không nhẹ: “ Dấu tay trên cổ ngươi là sao vậy?”
Diêm Ninh duỗi tay sờ sờ, chạm vào đau đến nghiến răng, hắn đem cổ áo kéo cao vài phần: “ Không có gì…Bác sĩ khám qua cho phụ thân ngươi nói như thế nào?”
Diêm Ninh không trả lời, Lý Phỉ Phỉ không dám hỏi nữa, chỉ nói: “ Bác sĩ các khoa đều không tìm ra nguyên nhân, nhưng ba ta đã hôn mê hơn nữa tháng tim đập càng lúc càng chậm.”
Diêm Ninh cười khổ, Lý Lập Quốc bị mất hồn, cũng không phải là bệnh, nên tất nhiên bác sĩ không tìm ra vấn đề rồi.
“ Ta vừa rồi có xem qua cho phụ thân ngươi, đã biết được nguyên nhân, nhưng muốn chữa khỏi thì rất khó khăn, chúng ta cần thiết phải nhanh lên, nếu không phụ thân ngươi không sống qua hết đêm nay”
Lý Phỉ Phỉ nghe xong, đôi mắt trở nên đỏ bừng: “ Bác sĩ cũng nói như vậy, Diêm Ninh nếu ngươi có biện pháp nói cho ta biết, nhất định phải cứu ba ta, mẹ ta qua đời sớm, ba ta một mình nuôi ta lớn, nếu ngươi đem hắn chữa khỏi, điều kiện gì ta cũng đáp ứng với ngươi”
Diêm Ninh cũng có chút đồng cảm với nàng, hắn và nàng đều có chung cảnh ngộ mẫu thân mất sớm, phụ thân một thân một mình nuôi dạy hắn lớn khôn.
Việc này đối với Lý Phỉ Phỉ có bao nhiêu lớn lao để nàng nguyện dù điều kiện gì nàng cũng đáp ứng, nghĩ đến Diêm Ninh có chút không khỏi nở nụ cười tà ác nhưng ngay sau đó liền quên, trước mắt còn có chuyện quan trọng để làm.
“ từ giờ trở đi, ngươi đừng cho người khác quấy rầy ta” Diêm Ninh thở dài, tìm chiếc ghế ngồi xuống, liền bắt đầu mở sách ra tìm đọc.
Lý Phỉ Phỉ ngồi bên giường bệnh, buồn rười rượi sửa sang lại quần áo cho phụ thân. Diêm Ninh nhìn lén Lý Phỉ Phỉ một cái trong lòng một trận ấm áp, không nghĩ nàng ấy như vậy mà lại rất hiếu thuận, nên hắn quyết tâm sẽ dốc hết toàn lực cứu Lý Lập Quốc một mạng. Chẳng qua việc mất hồn cũng không đơn giản, nếu không thì hắn cũng đã đem được một hồn kia của chính mình tìm trở về.
Nhanh chóng sắp xếp lại suy nghĩ đang hỗn loạn, nghiêm túc nghiên cứu sách Ngô Môn. Thoáng chốc hai giờ trôi qua, Lý Phỉ Phỉ thấy sắc trời đã muộn, liền đi sắp xếp bữa tối cho Diêm Ninh, lúc về lại mang theo một người.
“ Phỉ Phỉ, ngươi đừng có mê tín nha, tùy tiện bên đường tìm một tên lừa đảo, liền đem về chữa bệnh cho Lý tiên sinh sao?
Thanh âm chói tai vang lên, Diêm Ninh quay đầu nhìn lại, một bác sĩ trẻ tuổi đang theo Lý Phỉ Phỉ đến.
Nàng có chút xấu hổ: “ hắn không phải lừa đảo,hắn là bạn học của ta tên Diêm Ninh, vị này chính là phụ tá bác sĩ phụ trách chữa bệnh cho ba ta.
Diêm Ninh gật đầu, biết tên phụ tá bác sĩ này đối với chính mình không có hảo cảm, liền không giao lưu nhiều. Nhưng người phụ tá thấy Diêm Ninh lộ ra vẻ cao ngạo như vậy lập tức bất mãn.
Hắn chính là người trẻ tuổi nhất của bệnh viện có thể trở thành bác sĩ, đến đâu cũng được người khác niềm nở đối đãi, tại sao Diêm Ninh lại tỏ thái độ khinh thường hắn.
Hơn nữa, phụ thân Lý Phỉ Phỉ đêm nay nhất định không qua khỏi, mình với Lý Phỉ Phỉ tình cảm lại phát triển rất tốt, nhưng tên phụ tá không thể ngờ nữa đường lại gặp tên Trịnh Giảo Kim, bất kể mục đích hắn là Lý Phỉ Phỉ hay là chữa bệnh cho Lý Lập Quốc cũng không phải là điều tên phụ tá muốn.
54
1
3 tuần trước
36 phút trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
