ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 11 - ''Trao linh hồn cho ta.Đổi lại , sẽ là sự tồn tại......tới Vĩnh Hằng''

Chương 11

Chương 11: "Trao linh hồn cho ta. Đổi lại, sẽ là sự tồn tại.. tới vĩnh hằng"

🔥 Đọc chưa: Chuyện Tháng Tư ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Dương Thùy lúc này cuối cùng cũng đã mua được đồ ở siêu thị. Cô phải về nhanh thôi. Nếu không, chú và dì của cô ở nhà phát hiện giờ này cô mới đi chợ, sợ rằng cô sẽ phải chịu một trận đòn nữa. Bầu trời lúc này đang là một màn đêm âm u tĩnh mịch đến gai người. Tuy cô nhìn thấy những thứ đó từ nhỏ đến lớn, nhưng không hiểu sao lúc này cô lại cảm thấy hơi rợn người. Cảm giác của cô lúc này thật quen thuộc. Không phải! Nó giống như một bác thợ săn chờ con mồi của của mình đã lâu, nay mới được tiếp cận vậy. Còn cô chính là con mồi ấy. Con đường này lúc nào cũng đi qua, nhưng sao lúc này nó u ám và xa lạ đến vậy.

Từng bước chân của cô trở nên nặng trĩu khiển tốc độ của cô giảm xuống, còn gió rét phà vào người khiến tay chân cô trở nên run lẩy bẩy cùng với một mùi tanh tưởi sộc lên mũi khiến cô muốn nôn ra ngay tại chỗ. Cô đang đi qua một công viên, công viên lúc này không một bóng người. Nhưng những tiếng cười đùa vui vẻ của trẻ con vẫn văng vẳng hòa vào làn gió rét. Cô muốn chạy thật nhanh về nhà, nhưng chân cô lúc này cứ như bị khóa chặt với đất. Nhấc thế nào cũng không lên, cơn gió thổi qua ngày một rét buốt hơn. Nó cứ như cái tiếng trẻ em hét lớn vậy. Cô vội bỏ giỏ đồ xuống đất để đưa tay nhấc chân lên, nhưng vừa bỏ giỏ đồ xuống xuống. Nó bị thổi ngã xuống đất, bên trong đổ ra lúc nhúc toàn một đống côn trùng giòi bọ đang ngoe nguẩy. Một mùi tanh kinh tởm thộc lên mũi khiến cô không nhịn được nữa mà nôn ra tại chỗ.

Từ nhỏ đến giờ những con ma đi theo cô không có ý gì xấu cả, chúng chỉ muốn cô lắng nghe họ hoặc giúp đỡ họ hoàn thành tâm nguyện cuối cùng. Chứ bọn chúng không có ý xấu gì, cũng có một vài lần cô bị bọn chúng dọa sợ, nhưng không đến nỗi như thế này! Bây giờ, xung quanh cô. Những tiếng la hét vui đùa của bọn trẻ mỗi lúc một to hơn rồi dần chuyển sang giọng cười khiêu khích như chế giễu. Nó cứ văng vẳng bên tai làm cô bất giác đưa tay lên bịt tai lại

🔥 Đọc chưa: Lý trí và tình cảm ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

"Thôi đi"

Cô hét lên một tiếng thật lớn, xung quanh cô đột nhiên trở nên im bặt. Chân cô cũng nhấc lên được, gỏi đồ cũng trở thành những thức ăn bình thường nhưng trứng gà mà cô mua đã vỡ nát gần hết, cô từ từ mở mắt ra. Nhưng tim cô đã sững lại một nhịp, xung quanh cô hiện giờ toàn là bóng hình của những đứa trẻ với làn da trắng bệch, đôi môi tím tái đang nở một nụ cười toe toét đến tận mang tai. Những cái răng đen sì của chúng cứ nghiến vào nhau "cạch cạch"

Nghe như hai hòn đá đập vào nhau. Đôi mắt của chúng mở to tưởng chừng như sắp rơi ra ngoài cùng với một màu trắng dã và những tia máu màu đỏ màu xanh xen kẽ vào nhau. Quần áo của chúng rách rưới và bẩn thỉu có những chỗ như bị khoét thịt lòi ra cả xương và vài con giòi bọ đang lúc lúc. Nhưng mà hình như tất cả bọn chúng đều đang mặc đồ ngủ, tóc tai bù xù lộ ta cả mảng da đầu. Rồi bọn chúng lại cười lên khinh khích như tìm được một món đồ

Bỗng có tiếng: "KÉTTTTT.. KÉTTTT.. KÉTTTTT.." kéo dài vang lên, tất cả bọn chúng đều quay đầu lại nhìn rồi cúi người trông rất lễ phép. Cô cũng nhìn theo, đằng xa là hình ảnh của một đứa bé gái đang ngồi trên xích đu đủ bị rỉ sét gần hết. Khẽ đu đưa, nó cũng mặc một chiếc váy ngủ nhưng là màu đỏ. Không! Đó không phải màu đỏ.. là màu trắng. Còn màu đỏ là của máu. Cô bé cũng nở một nụ cười toe toét đến tận mang tai, đôi mắt mở to không có tròng, sâu hun hút. Nếu nhìn vào tưởng chừng như sẽ bị hút vào trong. Bên cạnh nó có một con búp bê cũ rích đang mặc váy cô dâu, khuôn mặt con búp bê bị nát quá nửa. Tay chân cũng không lành lặn, và bộ váy trắng cô dâu trên người con búp bê cũng loang lộ những vết máu khô đèn sì lại. Nó cũng nở một nụ cười toe toét.

Tuy cô hoảng sợ nhưng cô vẫn bình tĩnh và hỏi cô bé mặc áo đỏ vì xem chừng nó là thủ lĩnh ở đây.

🔥 Đọc chưa: Thế Nào Lại Hư Như Vậy ? ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

"Các người muốn gì"

Bọn chúng đột nhiên quay mặt nhìn cô. Cô bé mặc váy đỏ cũng bước xuống chiếc xích đu đi đến chỗ cô. Cô thì dường như chẳng thể động đậy cứ ngồi thụp xuống mặt đất. Cố gắng làm mọi cách để thoát ra những vô vọng, giờ thì cô chỉ có thể trơ mắt nhìn nó đến chỗ mình, cô bé đó tay trái cầm con búp bê tay phải xòe ra cúi người xuống chỗ cô.

Hình dáng của cô bé dần dần thay đổi biến thành một bé gái hết sức khả ái. Những đứa trẻ xung quanh cô cũng vậy. Bọn chúng đều trở lại hình dáng trước lúc chết. Cô bé xòe bàn tay ra nhưng đàng đòi một thứ gì đó

🔥 Đọc chưa: Xuyên Thành Bạo Quân ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

"Thùy à! Cậu đã hứa với tớ! Sao lại thất hứa thế?"

Thùy nhìn cô bé bằng ánh mắt tuyệt vọng.

"Ngươi muốn gì? Ta có thể giúp ngươi"

🔥 Đọc chưa: Cặp Kè Với Tổng Giám Đốc ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Nói rồi cô bé mỉm cười, một nụ cười hết sức duyên dáng điệu đà nhưng đôi mắt vẫn cứ sâu hun hút đến đáng sợ

"Trao linh hồn cho, đổi lại. Sẽ là sự tồn tại.. tới Vĩnh Hằng"

Toàn thân Thùy trở nên đau điếng cứ như có cái gì đang ép chặt vào người vậy. Tim cũng như thắt lại, tưởng chừng như có thể vỡ nát ra bất cứ lúc nào. Cô đau đớn ôm lấy ngực mình, nhưng miệng không thể thốt ra bất cứ lời nào. Trong vài phút ngắn ngủi đó cũng chỉ nhìn thấy đôi môi của kẻ đối diện đang khẽ cười

26

0

1 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.