ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 12 - Thoát chết trong gang tấc

Chương 12

Chương 12: Thoát hiểm trong gang tấc

🔥 Đọc chưa: Yêu Em Đến Vứt Bỏ Sinh Mệnh ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Khi cô mở mắt ra trước mặt cô đang là nhà của chú, dì cô. Tự nhiên chân cô bước đi đến trước cửa, đẩy cửa đi vào. Nhưng cô không hề làm điều đó, cô.. không thể điều khiển được cơ thể mình. Cô vẫn nhìn được, nghe được, nhưng cô lại không thể nói được. Bước chân của cô dần dần tiến tới nhà bếp đi tới chỗ cất dao

"Dừng! Dừng lại!"

Cô cố gắng ra lệnh. Nhưng cô không thể. Cứ thế cô lấy ra môt con dao. Sắc nhất, bén nhất. Từng bước lững thững đi trên hành lang không một bóng người.

Khi đứng trước cửa phòng của Linh, cô từ từ mở cánh cửa ra. Một tay đưa vào tay nắm cửa, tay lại còn lại cầm dao. Một con dao sắc bén. Cô cố gắng hết sức di chuyển cánh tay còn lại của mình để ngăn cánh tay kia lại. Nó muốn làm gì? Nó sao lại đi vào phòng của Linh. Còn cầm dao? Trước đấy cô từng gặp nó à? Hay là Linh đã từng gặp nó rồi? Tại sao chứ?

🔥 Đọc chưa: Nơi Nào Đông Ấm ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Hàng ngàn hàng loạt câu hỏi cứ loanh quanh trong đầu cô khiến đầu cô đau điếng. Nhưng giờ cô chỉ tập trung để làm sao cho mình lại có thể làm chủ được chính mình. Cuối cùng thì cô cũng nhấc được chiếc tay kia lên, nhưng cô lại chẳng thể buông được con dao xuống. Thấy cánh cửa sắp được mở ra. Linh không có thói quen khóa cửa phòng đâu. Nên giờ mở cửa ra đối với cái thứ kia là việc càng dễ dàng hơn hết. Trong thâm tâm cô có khóc lên thành tiếng. Bất đắc dĩ, cô ngắm con dao vào cái tay đang cầm tay nắm cửa của mình. Đâm một nhát xuống, cơn đau chuyền đến tay cô dữ dội. Cơn đau như được phóng đại lên gấp chục lần, đau đến mức muốn ngất đi. Nhưng tính mạng của Linh hiện giờ đang nằm trong tay cô, lúc này không phải là lúc để yếu đuối.

Cô vừa đâm con dao vào tay mình được vài giây. Ngày lập tức, nó lại được rút ra làm cho cô càng thêm đau đớn hơn bao giờ hết. Nó vẫn tiếp tục, cánh cửa được bật mở ra. Trên hành lang tĩnh lặng vang lên tiếng "Kéttttt" kéo dài của cánh cửa. Linh lúc này đang ngủ rất say, dường như cũng cảm nhận được luồng gió lạnh đến thấu xương từ ngoài vào làm Linh kéo chăn lên cao hơn. Cô từng bước đi trên sàn nhưng không phát ra lấy một tiếng động. Giờ cô chẳng thể làm gì được nữa. Cô bất lực nhìn Linh vẫn đang ngủ say mà không biết chuyện kinh khủng gì đang sắp diễn ra.

Giờ cô không còn là cô nữa. Trên gương mặt lạnh ngắt của cô từ đầu đến giờ vẫn giữ nguyên một nụ cười toe toét đến tận mang tai mắt mở to không thấy tròng vừa cười vừa nhìn Linh quay người về phía bức tường. Yên giấc ngủ say, cô lấy hai tay giơ cao con dao sắc bén về phía Linh. Máu ở tay cô không ngừng từ vết thương theo dòng chảy xuống nhỏ giọt xuống sàn "Tách Tách" Cô đã khóc thành dòng, không ngừng hét lên trong thâm tâm để gọi Linh dậy. Cầu xin nó hãy tỉnh dậy trước khi mũi dao sắc nhọn kìa cướp lấy tính mạng của người cô yêu quý nhất.

"Làm ơn! Linh mau dậy đi!

Cô gào khóc trong tuyệt vọng. Con giao cũng đã đâm xuống nhưng Linh đã kịp thời xoay người lại. Mắt vẫn nhắm nghiền như thế còn đang mơ ngủ. Ánh sáng le lói của trăng soi qua khi gió thổi bay tấm rèm cửa rọi vào Thùy. Linh mở mắt ra. Cảnh tượng lúc này trước mặt Linh thật ghê rợn. Trước mắt Linh, một khuôn mặt với mái tóc rối bời buông xõa, đôi mắt trắng dã mở to không thấy tròng và nụ cười toe toét kéo dài nhắc đến tận mang tai cùng với nước da trắng bệch đang cầm con dao xuyên thủng cái gối của nó, cắt phanh đi mái tóc nó đã nuôi bao tháng ngày. Nếu nó không kịp thời xoay người lại e rằng giờ nó đã đi chầu Diêm Vương rồi. Linh sợ hãi hét nên thất thanh. Cô Loan và chú Hùng nghe được tiếng hét của Linh vội vàng chạy sanc. Cánh cửa một lần nữa mở" Rầm "Ánh đèn được bật lên

" Chuyện gì vậy? "

Trước mặt hai người. Là hình ảnh của Linh đang nằm trên giường cố gắng vùng vẫy còn Thùy đang hai tay cầm con dao một lần nữa giơ lên. Linh từ từ quay đầu lại. Họ nghe rõ tiếng" cạch.. cạch "như xương vỡ nát vang lên đều đều. Gương mặt của Thùy lúc này trông cực kỳ đáng sợ. Nụ cười toe toét vẫn giữ nguyên, tóc buông xõa, đôi mắt mở to không thấy tròng cùng nước da trắng bệch và máu đang nhỏ từng giọt xuống dưới sàn. Họ chạy đến, dì Loan vội vàng ôm con mình vào lòng. Còn chú Hùng thẳng tay tát Thùy một cái đau điếng.

🔥 Đọc chưa: 5 Chàng Trai Và Một Cô Gái ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Thùy ngã ra sàn, con dao cũng rơi ra. Thùy ôm đầu nhức nhối mơ hồ mở mắt ra. Cuối cùng cô cũng cử động được. Rồi dì Loan tức giận bước tới nắm lấy tóc Thùy hét lên

" Mày làm gì thế còn điếm kia! Mày muốn giết em mày à? "

Ông Hùng cũng chèn vào nói thêm

" Nếu không phải tao đến kịp thời thì mày đâm chết con Linh rồi! Nó làm gì mày mà mày phải làm thế? Mày.. tao nuôi mày đúng thật là uổng công "

🔥 Đọc chưa: Về Đi Anh... Nơi Đây Em Vẫn Đợi!!! ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Dì Loan nhìn Thùy bằng ánh mắt cay nghiệt. Với ngay tới cái bình hoa gần đó đập thẳng vào Thùy. Bình hoa rơi xuống vỡ tan, những mảnh thủy tinh cứa vào da thịt khiến máu rơi xuống loang lổ đẫm hết cả tấm áo. Thùy ôm lấy vết thương đau đớn. Miệng lắp bắp vài từ thanh minh

" Không! Không phải "

Dì Loan nghe được vậy còn tức hơn nữa. Giơ tay lên định đánh Thùy. Linh thấy vậy thì lao và ngăn cản. Đứng ra chắn cho Thùy

" Không đúng đâu! Không phải thế. Đó không phải chị Thùy. Con có thể chắc chắn mà "

Sở dĩ còn Thùy nói vậy một phần là vì lúc đó nó nghe thấy tiếng Thùy gọi nó dậy và khi nó nhìn vào gương mặt đó của Thùy, nhất là còn mắt đó. Nó càng chắc chắn đó không phải Thùy, vì nó biết Thùy có thể nhìn thấy vong hồn. Nó chắc chắn rằng đã có chuyện. Còn phần còn lại thì là vì nó tin tưởng Thùy. Hồi còn nhỏ, Thùy uôn yêu thương và bảo vệ nó hết mình. Còn có lần Linh bị bọn chó đuổi cắn khi đi chơi với đám bạn, là Thùy đuổi chúng đi tới nỗi cô cũng bị bọn chúng cắn. Hay cái lần nó làm vỡ cái bình cổ mà dì Loan và chú Hùng rất yêu quý, cũng là Thùy nhận lỗi thay Linh tới nỗi Thùy bị đánh đến phát sốt. Còn rất rất nhiều lần khác nữa. Thế nên hiện tại tất nhiên nó sẽ không tin Thùy lại làm vậy. Hẳn là có lý do. Thùy thì giờ đây những vết thương kia như không còn cảm giác, hiện giờ thứ khiến Thùy muốn lấy con dao đâm thẳng vào chính là đầu. Đầu cô rất đau. Cô gương mặt nhăn nhó, cái tay không ngừng chảy máu của cô cứ liên tục đập vào đầu không ngừng rồi cuối cùng cô ngất đi.

🔥 Đọc chưa: Mộng Hoa Xuân ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Còn về dì Loan và chú Hùng, hai người này hết chửi Thùy rồi lại nói luôn sang Linh khiến cho nửa đêm rồi mà còn làm phiền hàng xóm.

" Linh! Tao không hiểu nó cho mày ăn bùa mê thuốc lú gì rồi mà giờ nó định giết mày đấy! Mày con bảo vệ nó sao? Chú Hùng quát thẳng vào mặt Linh. Dì Loan cũng chèn thêm.

"Con Thùy này tuyệt đối không thể giữ lại. Nó đúng là đồ lấy oán báo ân. Nếu đã vậy tôi sẽ gả nó cho mấy người kia. Dù họ có là lừa đảo cũng được. Để họ trả tiền, coi như công sức nuôi nó bao nhiêu năm. Từ giờ, nó tuyệt đối không còn là người nhà họ Dương!

26

0

1 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.