ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 15 - Kết liễu

Chương 15 : Kết liễu

Cơ thể con chuột vốn đã bị thương qua nhiều lần tấn công cận chiến với Đại Bảo, chưa kể cây đại bác đã đâm thủng một phần bên eo nó, dù cho con chuột có cố gắng né tránh nhưng đột ngột bị tấn công như vậy nó cũng không tài nào tránh né hoàn toàn được.

Lý do mà Lưu Vương có thể dễ dàng tiếp cận và chọt thủng một con mắt bên phải của nó là vì bản thân con quái vật đã bị thương quá nặng, đến di chuyển còn cực kỳ khó khăn chứ nói gì là tấn công anh.

Nhưng sau khi bị chọt thủng một mắt, mọi chuyển có lẽ sẽ bước sang một tình huống mới, mọi thứ không còn giống như trước nữa, Lưu Vương đã trở thành một mối nguy có thể đưa nó đến cái chết.

🔥 Đọc chưa: Con Đường Vinh Hoa Của Thái Tử Phi ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

“Rốnggggggggggg”

Đập hai chân trước xuống, nó dùng cả bốn chi lao về phía Lưu Vương, nhưng vì cơ thể đã tổn thương và một con mắt bị mù lòa nên tốc độ di chuyển cùng với phương hướng có phần không đúng.

Cơ thể to lớn của con chuột có một sức nặng đáng kinh khủng, mỗi một bước chạy của nó đều làm cho mặt đất rung chuyển, Lưu Vương thấy vậy cũng lập tức rời đi, lúc này mà cận chiến với nó không khác gì nộp mạng cả, anh không có ngu.

Dù đứng trong tình thế khá nguy hiểm nhưng hai chân Lưu Vương vẫn bình tĩnh chạy đi, anh không nôn nóng cũng không sợ hãi, bởi vì mọi thứ vẫn nằm trong sự tính toán của anh, hiện tại anh không có vũ khí ? Không phải là người khác có a ! Hơn nữa còn là vũ khí hàng nặng loại cực kỳ vip nữa cơ.

Bật người xuống đất, Lưu Vương lộn vài vòng, ngón tay lúc nãy của anh vì bắn viên đá làm bể thịt khiến cho hành động không ổn lắm, hơi choáng váng một chút, Lưu Vương cuối cùng cũng tiến lại gần cây súng.

“Chân mình !? Năng lực của nó ư ?”

Giống hệt như lúc Tử Vân bị kéo lại, chân của Lưu Vương giống như bị một bàn tay vô hình nào đó bóp lại làm cho anh không thể di chuyển bình thường, hai con mắt của con chuột dù bị mù một bên, nó vẫn đang tỏa sáng không ngừng cản trở Lưu Vương lại.

🔥 Đọc chưa: Xuyên Qua Làm Tình Nhân Của Hoàng Đế ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Đưa một tay lên nắm thật chặt lấy mặt đất, cố gắng lết từng chút một, đưa tay cầm lấy khẩu súng, xoay người nâng khẩu súng lên thân, lúc này anh không cần cố di chuyển nữa.

“Gàoooooooo”

Vừa mới quay lại Lưu Vương đã thấy con quái thú xuất hiện ngay trước mặt anh, gần, rất gần, nó đang từ trên không nhảy xuống, kiểu này không bị vồ chết cũng bị đè cho nát bét, không ổn, ….

“OÀNHHHH”

Bất ngờ xông lên não, Lưu Vương chưa kịp suy nghĩ gì mà đã bóp còi bắn thẳng vào con chuột, một phát đạn cực mạnh làm chấn động cả hai phía, người cầm súng là Lưu Vương cũng bị đè nén xuống đất, đầu anh đập vào mặt sàn thật mạnh, đau đớn lan truyền khắp cơ thể, máu me khắp mình.

Thể chất của Lưu Vương vốn dĩ yếu, yếu hơn nhiều so với Tử Vân lẫn Tử Long chứ đừng nói gì là Đại Bảo, nhưng mà anh thà hi sinh thân thể này để đổi lấy một cơ hội giết con quái đó còn hơn là chết không có ý nghĩa.

“Ầm, ầm”

Bị bắn trúng, không biết là chết hay chưa nhưng con chuột khổng lồ bị đánh văng ra ngoài, xa thật xa, khói mù bốc lên do va chạm giữa thân thể to lớn đập vào mặt đất, Lưu Vương đoán cho dù con chuột này chưa chết thì cũng sắp tử vong đến nơi rồi.

Cảm giác trói buộc ở chân mất đi, quả nhiên, đây đúng là năng lực của con quái thú, Trái đất này, thế giới này, đây là một nơi cực kỳ xa lạ và nguy hiểm đối với anh, nhưng đồng thời cũng mở ra một tầm nhìn mới và một cơ hội mới cho một kẻ nhàm chán như Lưu Vương.

Dùng lấy cây súng làm trụ chống để nhấc cơ thể dậy, bây giờ Lưu Vương đừng nói là tiếp tục đánh nhau, coi như có thể bước đi được hay không mới gọi là vấn đề, toàn bộ phần lưng của anh không bị con quái đè nát bét cũng bị xung kích của cây đại bác chấn cho toàn thân chảy máu, quần áo thì rách rưới, cơ thể đang run rẩy.

Con người nhỏ bé ấy vẫn đang cầm một khẩu súng to khổng lồ, chí ít nó cũng to gần bằng một nữa cơ thể Lưu Vương ấy chứ, coi như có được làm bằng kim loại nhẹ cũng rất khó mà cầm, chưa nói khẩu súng này còn được làm bằng thép hợp kim, kết hợp với vô số kim loại hiếm, đạn dược, kết cấu bên trong làm cho nó trở nên nặng trịch.

“Mệt quá, mỏi quá, khẩu súng này… quá sức với ta mất rồi..”

🔥 Đọc chưa: Tại Loạn Thế Giang Hồ Treo Máy Tu Tiên ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Cơ thể run rẩy, hai chân dường như đứng không vững, bàn tay như sắp lìa ra khỏi thân, Lưu Vương lúc này như một cây già héo úa sắp ra đi khỏi cõi đời cô độc này, nhưng mà, anh vẫn kiên trì vác khẩu súng lên, từng chút một, đẩy nó lên trên tầm ngắm của mình, đặt khẩu súng lên vai làm cho cả người Lưu Vương chệch xuống, sức nặng quá lớn làm anh suýt nữa ngã gục và bị đè bẹp bởi chính vũ khí của mình.

“Ầm,… ầm, ầm, Rốngggggggggg”

Quả nhiên, y như lần trước, một con quái vật toàn thân là máu đột ngột lao ra khỏi lớp khói mù tiến đến phía Lưu Vương, tốc độ cực nhanh, cứ như thể một cơn lốc xoáy, hàm răng hung tợn của nó như là lợi kiếm có thể chặt đứt tất cả.

“Đ.. đến rồi sao ?... tốt.. tốt lắm”

Hơi thở nặng nề từng chút một, anh muốn sống, anh còn muốn sống, anh không muốn chết, kiếp trước anh đã chết một cách kỳ quái rồi, anh còn phải mạnh lên, mạnh hơn nữa, mạnh đến mức mà không một ai có thể khinh thường anh.

“AAAAAAAAAAAAAAAAA”

Đột nhiên gào lên cứ như so khí thế với đối phương, cơ thể Lưu Vương đang nứt ra, các mạch máu nổi lên bề mặt lớp da, gân, cơ, mọi thứ đột ngột trở nên mạnh mẽ đến bất ngờ, cặp mắt màu đen vô tận của Lưu Vương như hóa thành thực chất, một hang động vô tận hắc ám xuất hiện, cơ thể trong giây lát trở nên nhẹ nhàng một cách bất ngờ !!

🔥 Đọc chưa: Ta Thạch Cơ: Bắt Đầu Thu Hoạch Được Nhân Sinh Máy Mô Phỏng ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

“Chết đi, chết đi, chết đi, CHẾT ĐIIIIIIIIIIII”

Không biết sức mạnh từ đâu đến, nhưng điều này có vẻ giống như anh đã thức tỉnh, thoát khỏi chủng tộc con người xa xưa, một năng lực giúp anh trở thành Dị Năng Giả, một trong hai thế lực thống trị trái đất hiện nay.

Bàn tay nhanh gọn lẹ đặt tay lên nòng, vác thẳng cây súng đặt vào vị trí, con quái đã tiến vào tầm bắn, bàn tay Lưu Vương lập tức đặt lên còi súng, anh bóp nó như thể muốn bóp nát cả cây súng ngu ngốc này.

“OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH”

Liên tục, một khẩu đại bác mà Lưu Vương sử dụng không khác gì một khẩu liên thanh, tốc độ bóp còi quá nhanh đến nỗi khẩu súng hư hao toàn bộ, đương nhiên, có được tất có mất, có mất tất có được, liên tục sáu viên đạn được bắn ra, nhắm thẳng con chuột như lưỡi hái đòi mạng.

“RẦMMMMM”

Cơ thể con chuột hoàn toàn hóa thành những mảnh máu vụn không còn xác hoàn chỉnh, cả cơ thể bị bạo tạc đến nỗi không nhận ra nguyên bản, cơ thể chỉ còn lại xương cốt và một đống thịt cháy, thứ duy nhất khiến Lưu Vương để ý là một viên tinh thạch nhỏ ở trong đầu nó.

“Kỳ quái, tại sao … ? một viên đá nhỏ như vậy lại có thể tồn tại sao một trận oanh tạc kinh khủng như thế ? Chẳng lẽ.. đây là trong truyền thuyết tinh thạch ???”

🔥 Đọc chưa: Chư Hiệp ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Bước chậm rãi tới cái xác, tạm thời thì ở đây cũng an toàn, ở trong rừng rậm không phải muốn gặp ai thì gặp, còn hung thú ? xin lỗi chứ phần rìa rừng thế này cũng không có con nào hung dữ, con quái vật hình chuột này là do hai tên thiếu gia và hộ vệ của bọn chúng Đại Bảo dắt ra nên mới mạnh như vậy, còn không thì làm sao có thể ?

“Bịch”

Ngồi bệch xuống đất, Lưu Vương thở từng ngụm dài để lấy lại oxi, cảm giác lúc nãy vẫn chưa hoàn toàn biến mất khỏi người anh, thứ năng lực kỳ lạ mà anh vừa mới thức tỉnh ! Đây là tư bản để anh tiếp tục tồn tại trong thế giới quái lạ này .

36

2

1 tháng trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.