ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 16 - Thu hoạch

Chương 16 : Thu hoạch

Không tin được mình vừa mới giết chết một con quái thú khổng lồ, Lưu Vương đến bây giờ vẫn còn chưa hồi phục bình tĩnh, thế giới tương lai, thật là buồn cười a, vừa mới đến đây đã bắt anh chiến đấu với những thứ dị hợm này rồi.

“Trước tiên, cần phải xem có gì ăn được không, cơ thể này đã quá mệt mỏi rồi, không biết lúc nãy sức lực ở đâu mà ta có thể chiến đấu nhỉ ?”

🔥 Đọc chưa: Từ Sơn Tặc Bắt Đầu Võ Hiệp (Bản Dịch) ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Lưu Vương đứng dậy, tranh thủ lúc năng lực chưa biến mất, anh vội thu thập viên tinh thạch đút vào trong túi, tạm thời không biết năng lực của nó là để làm gì, nhưng cứ cất trước rồi tính sau.

Quay người tìm kiếm những thứ còn sót lại của mấy tên thiếu gia, Đại Bảo và Tử Vân đều bị nuốt trọn vào trong bụng con chuột, thứ còn để sót lại chỉ là thân thể bị tách đôi thành hai nửa của Tử Long cùng với đồ đạc nguyên vẹn.

Một túi đồ nhỏ, bộ trang phục cũng rách nát rồi, bọn này sử dụng vũ khí đều có hình thái ban đầu là một cái hộp nhỏ, nói cách khác các nghiên cứu về không gian đã xuất hiện ở thời đại này, điều này đồng nghĩa là sẽ có những thứ trang bị thần thánh dã ngoại, trữ vật giới chỉ hoặc là không gian cá nhân, nếu như có thì anh phát đạt rồi !!

Ngoại trừ chiếc nhẫn nhỏ trên tay Tử Long, anh thật sự không tìm thấy bất cứ thứ gì có thể là trữ vật giới chỉ, xoay khi loay hoay một hồi, cuối cùng anh cũng tìm được một nút ấn rất nhỏ, dùng tay là không thể ấn được.

“Chết tiệt, cái thứ quái quỷ này phải dùng thế nào a ?”

Lưu Vương như người mù không biết chữ, mấy loại đồ đạc này đừng nói là Lưu Vương, coi như là nguyên thân cũng không biết, bởi vì sống ở khu vực ổ chuột thì làm sao có cơ hội tiếp xúc với những vật như vậy ?

🔥 Đọc chưa: Toàn Dân Mạt Nhật: Ta, Virus Quân Vương ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Năng lực ? Đúng rồi năng lực, rất có khả năng nó cần một điều kiện kích hoạt khác, nếu như thế giới này dùng thực lực làm bậc thang để đo quyền lực, vậy đồng nghĩa với năng lực của bọn họ sẽ là thứ vũ khí mạnh mẽ nhất để hoạt động cái xã hội này.

“Nào,.. nào nào nào nào mở ra đi…..”

Nắm chiếc nhẫn trong tay, anh cố gắng muốn vận chuyển năng lượng từ người mình sang, dù chưa bao giờ sở hữu loại lực lượng này nhưng anh hi vọng nó sẽ hoạt động theo ý con người muốn, hoặc là nói chí ít sẽ có một phần năng lượng nhỏ hoạt động theo cách này.

Quả nhiên, ngay sau khoảng mười phút đứng im giống thằng điên nắm lấy viên nhẫn cầu nguyện, một không gian nhỏ xuất hiện trong đầu của Lưu Vương, thật là thần kỳ, quá đỗi thần kỳ luôn.

Không ngờ có một ngày anh lại được tiếp xúc với trữ vật giới chỉ, hơn nữa còn là hàng vip, bọn nhà giàu này lắm đồ ngon thật, tiếc là khẩu súng kia đã hoàn toàn hư rồi, còn hai tên còn lại thì bị ăn gọn sạch sẽ không để lại cái gì, nếu không thì Lưu Vương phát lớn một trận.

“Được rồi, loài người không cần phải quá tham lam”

Tự nhủ với mình một câu như thế, Lưu Vương tiếp tục tò mò quan sát bên trong, vì chỉ có một chút năng lượng đi qua nên Lưu Vương cảm thấy mối liên kết này duy trì thật lỏng lẽo, nhưng rất nhanh anh đã kiếm thấy mấy khẩu bánh mì và lương khô, có cả nước và một số đồ dùng.

“Đây là ?”

Ngạc nhiên khi nhìn thấy một loại trang bị giống như là kính mát đeo mắt, Lưu Vương vừa thấy kỳ lạ thì cái gương đó lập tức xuất hiện ở bên ngoài, nói cách khác, để lấy đồ thì anh cần phải dùng ý niệm ? Thật thần kỳ !! Ôi đệch, quá là sướng a…

🔥 Đọc chưa: Không Làm Công Ngươi Làm Sao Trở Thành Ma Thần ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Như thế này còn vui hơn xuyên dị giới, đi tới tương lai của trái đất hàng ngàn năm về sau, đến tận bây giờ anh vẫn còn chưa tin tưởng thật sự, nhưng tất cả mọi thứ lại đang hiện ra rất rõ trước mặt anh.

Vừa suy nghĩ một tý, một ổ bánh mì và một chai nước đã xuất hiện trước mặt Lưu Vương, đang tính vui vẻ gặm ổ bánh thì bỗng nhiên cơ thể trầm xuống, năng lượng vì tiêu hao quá nhiều mà biến mất, Lưu Vương lập tức gục hai chân xuống đất nằm thẳng cẳng không nhúc nhích được.

Đệch, đâu có ai nói cho là còn có chuyện này, chết tiệt, đuối quá, đau quá, muốn gào lên quá nhưng mà lại không còn đủ sức để hét lên bất cứ tiếng nào, nước mắt không tự chủ chảy ra bởi vì quá mức đau đớn.

Hai hàm răng không tự chủ nghiến lại với nhau, cái đầu nặng trĩu như muốn ngất đi, nhưng anh cần phải ăn, có ăn mới có thể sống được, cơ thể này yếu quá rồi, nếu không ăn gì thì anh sẽ chết thật đó.

Cố gắng nhúc nhích cánh tay đưa mẫu bánh mì lên miệng, cắn một miếng nhỏ, họng của Lưu Vương cứ như bị xé rách, quá khô, quá cứng, chẳng ngon lành tý nào cả, một người bị bỏ đói lâu ngày như anh tốt nhất nên được ăn một thứ gì đó loãng loãng mới tốt, nhưng hiện tại không có, anh chỉ đành ngược đãi bản thân mình thôi.

Chưa bao giờ anh cảm thấy ăn một cái bánh mì mà nó vui buồn lẫn lộn đến vậy, mừng vì được ăn, nhưng đau đớn vì quá khó ăn a, nuốt được một nửa ổ bánh mì, Lưu Vương trực tiếp được chai nước vào miệng nốc liên tục, cổ họng trơn trượt một tý làm anh cảm thấy thoải mái.

🔥 Đọc chưa: Hệ Thống Nổ, Ta Trở Thành Hệ Thống ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Sau khi nốc được nữa chai, cảm giác buồn ngủ lại đập đến ngay lập tức, chai nước cầm cũng không vững, Lưu Vương chính thức gục ngã ngất giữa rừng rậm, bây giờ hãy cầu chúa đừng cho con quái vật nào tiến đến đây.

Mẫu bánh mì cắn phân nữa rớt xuống, chai nước cũng lăn lốc lốc dưới mặt đất, nước chảy ra thấm đẫm trên mặt sàn, một chàng thanh niên đang ngủ rất say, cơ thể nhờ ăn một miếng bánh mì mà có phần đỡ hơn, nhưng như vậy vẫn chưa đủ, cơ thể Lưu Vương đang cố gắng tự chữa trị trong khi anh ngủ say.

Không biết qua bao lâu, một ngày hay mấy tiếng, cuối cùng Lưu Vương mới chịu mở mắt ra, trong quá trình anh ngủ có không ít động vật nhỏ muốn tiến vào nhưng bị uy áp của con quái vật hình chuột đuổi đi, dù cho có chết nhưng không quá lâu, bọn động vật nhỏ cũng không dám vào.

Việc mà Lưu Vương ngất ở đây một phần vô tình đã cứu anh khỏi cảnh xâu xé của các con dã thú, đầu vẫn còn hơi nhức, Lưu Vương đứng dậy, cơ thể anh đã đỡ hơn một phần nào rồi, nhưng cái bụng thật sự vẫn rất là đói.

“Bánh mì, nước bánh mì, nước”

Lập tức nhặt mẫu bánh mì cắn giữa chừng ở dưới đất lên mà đưa vào mồm, không hề ngại bẩn mà liên tục nhai nuốt, đến thời khắc này rồi chả còn ai quan tâm bẩn dơ gì đâu, chỉ cần có ăn là tốt rồi

🔥 Đọc chưa: Đế Võ Đan Tôn ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Vì cơ thể đỡ hơn nên anh không còn khó chịu khi nhai bánh mì, uống thêm một miếng nước, cuối cùng cũng làm cơ thể tỉnh táo, xác của con quái vật hình chuột đang dần mục rữa ra, có lẽ chịu ảnh hưởng của đạn nên như vậy, không rời khỏi nhanh thì mọi chuyện sẽ trở nên tồi tệ hơn.

“Đi thôi, chỗ này không còn an toàn nữa”

Đứng bật dậy, các vết thương trên người Lưu Vương đã kết vảy, tuy không có thần thánh đến mức khỏi hẳn nhưng như vậy đủ để anh có thể di chuyển rồi, từ trong trữ vật giới lấy ra một bộ đồ sạch sẽ mặc lên, không quá gây chú ý, anh lục hết đống đồ màu mè của tên công tử thiếu gia ẻo lả kia mới kiếm được một bộ đồ bình thường, nhặt lấy mọi thứ còn sót lại, Lưu Vương đạp bước rời khỏi một cách nhanh chóng

44

2

1 tháng trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.