Chương 4 - Bảo vệ muội muội
Bước vào trong Ân Cư trấn, cả ba người Tích Dục, Băng Tuyết, Ngọc Huyền đều thu hút mọi ánh nhìn từ nam lẫn nữ. Căm ghét có, hâm mộ có, mê mẩn có, ghen tỵ cũng có.
Phải nói gia đình Tích Dục là một gia đình cực phẩm từ mẫu thân cho đến hài tử, ai cũng xinh đẹp tuấn tú rạng ngời.
Ngọc Huyền sở hữu dung mạo tuyệt mỹ, quyến rũ vô hạn, hầu như mọi ánh ánh mắt thèm thuồng mong muốn chinh phục vưu vật như nàng.
Băng Tuyết cũng không kém Ngọc Huyền là bao, nhưng khí chất lạnh lẽo cao quý toát ra từ nàng lại khiến cho đám nam nhân chỉ dám thưởng thức sắc đẹp của nàng chứ không sinh nổi một tia tà niệm. Đặc biệt có không ít nữ tử ghen tỵ với dung mạo tuyệt mỹ như tiên tử của Băng Tuyết.
Tích Dục dù một thân quần áo cũ nát, nhưng sự tuấn mỹ lẫn yêu dị từ dung mạo và đôi mắt của hắn hầu như hấp dẫn toàn bộ ánh mắt nữ tử trong Ân Cư trấn. Nhiều nam nhân thấy đạo nữ của mình cứ nhìn về phía Tích Dục, trong lòng họ lại nổi lên một tia căm ghét, ghen tỵ với hắn.
Bất quá bỏ mặc mọi ánh nhìn, của ba người Tích Dục vẫn tiếp tục tiến vào trung tâm Ân Cư trấn. Tại trung tâm Ân Cư trấn, một viên thạch cao mười mét được dựng đứng tại vị trí trung tâm. Nhìn viên thạch to lớn toàn thân đen xì, không nhìn ra hình thù, ai cũng đều ngước nhìn về nó.
Hoặc Thiên ở trong không gian hệ thống quan sát bên ngoài thấy viên đá đó. Liền lập tức bổ xung thông tin cho Tích Dục.
"Khai Hồn Thạch, viên thạch dùng để kích hoạt chiến hồn của chiến hồn sư."
Chiến hồn sư có tất cả ba loại cơ bản.
Thú chiến hồn, được coi là chiến hồn toàn diện nhất trong tất cả chiến hồn. Từ công tới thủ đều mạnh mẽ vô cùng, chưa kể đến tu luyện cũng dễ dàng, chiến kỹ đã dạng.
Khí chiến hồn, chiến hồn có sức sát thương khủng khiếp nhất trong mọi loại chiến hồn, để tu luyện khí chiến hồn đều vô cùng khó khăn, yêu cầu thiên phú của chiến hồn sư phải cao. Nhưng một khi tu luyện thành công, thì sức mạnh của chiến hồn sư tăng lên mạnh mẽ gấp nhiều lần chiến hồn bình thường.
Thực vật chiến hồn, chiến hồn dạng thực vật, thường chiến hồn dạng này sức mạnh đều yếu kém, nhưng bù lại thực vật chiến hồn rất dễ tu luyện, có khả năng hỗ trợ cao trong chiến đấu.
Còn có một dạng chiến hồn nữa được gọi là chiến hồn biến dị, loại này mạnh mẽ từ công đến thủ, cho dù tu luyện cũng dễ dàng vô cùng. Đây là chiến hồn mà mọi người đều mong muốn có được nhất...
Nhìn Ân Cư trấn, từng đoàn người dần dần hội tụ lại trung tâm của trấn. Ai nấy cũng đều mang theo con cái của họ đến nơi này, mong muốn con cái của mình có thể khai mở được chiến hồn, trở thành chiến hồn sư trong tương lai.
Thậm chí có nhiều gia đình còn mong muốn đứa con của họ sẽ khai mở được những chiến hồn cao cấp, để có thể lọt vào tầm ngắm của những tông môn. Giúp gia đình một bước lên trời.
Chiến Thiên Đại Lục được chia làm 5 khu vực, dựa theo 4 hướng đông, tây, nam, bắc chia làm bốn khu và một khu ở trung tâm được gọi là Trung Vực.
Tại Trung Vực, tông môn san sát, là thiên đường tu luyện cho mọi chiến hồn sư. Bất quá để tiến vào Trung Vực, thì phải băng qua Hoang Long Sơn Mạch. Một nơi được coi là cấm địa của mọi chiến hồn sư.
Ân Cư trấn nằm ở phía nam Chiến Hồn Đại Lục. Ở đây có Ngạo Thiên Điện là một siêu cấp thế lực quản lý toàn bộ phía nam Chiến Hồn Đại Lục. Đó cũng là nơi mà mọi chiến hồn sư ở Nam Chiến Hồn Đại Lục hướng tới.
Ân Cư trấn thuộc địa phận Tiêu Diêu Thành. Mỗi thành trì đều có hơn 50 trấn nhỏ xung quanh, mỗi trấn nhỏ cũng có hơn hàng trăm ngôi nàng tạo thành. Từ đó tạo nên một quần thể liên miên vô tận.
Đứng ở giữa trung tâm Ân Cư trấn này, phải có hơn ngàn người xung quanh. Tích Dục rất thích thú mà nhìn ngắm quang cảnh xung quanh. Kiếp trước sống trong mưa bom bão đạn, không có thời gian thư giãn ngắm phong cảnh. Kiếp này hắn tuyệt đối sẽ không sống uổng cuộc đời này.
Bỗng lúc này, một tên nam tử bằng tuổi tiến đến chỗ Băng Tuyết. Cả thân hắn mặc mộ bộ quần áo mới tinh, đẹp đẽ vô cùng. Có vẻ như hắn đã ngắm đến sắc đẹp của Băng Tuyết mà tiến lại trêu đùa.
"Tiểu mỹ nữ, cùng bổn công tử vui đùa một chút thế nào?"
Nời vừa nói ra, Tích Dục ở bên cạnh đã nghe không lọt. Chả biết từ khi nào hắn đã chặn trước mặt Băng Tuyết, ánh mắt bạc tràn đầy sát khí nhìn tên nam tử nói.
"Ngươi là ai, dám trêu đùa muội muội của ta."
Mấy tên tiểu tử đi bên cạnh tên quần là áo lượt thấy vậy, lập tức lên tiếng.
"Tiểu tử vô tri, nói cho ngươi biết. Đây là quý công tử Lý Hổ của Trưởng trấn Ân Cư Trấn, Lý Tiêu. Một cường giả Nhập Hồn cảnh".
Mọi người xung quanh ở đây cũng ào ào nghị luận.
"Ta biết tên Lý Hổ hay, hắn dù tuổi nhỏ nhưng lại phách nối dù vô cùng. Bất quá phụ thân của hắn Lý Tiêu lại chỉ có mỗi mình hắn là con cho nên cưng chiểu hắn hết mực".
"Nhìn gia đình toàn cực phẩm nam nữ này, thấy thật tội nghiệp cho họ mà."
Nghe mọi người nói như vậy, Tích Dục cũng không hề sợ hãi. Nếu đánh không lại bọn họ, hắn có thể dẫn hai người họ vào không gian hệ thống để trốn, quân tử báo thù mười năm chưa muộn.
Mà Tích Dục hắn cũng không nhận mình là quân tử. Kiếp trước hắn là người vì thứ mình quan tâm mà không hề tiếc bất cứ thứ gì. Lúc đó hắn quan tâm nước Việt Nam, đã không biết bao nhiêu kẻ thù của đất nước bị Tích Dục một đêm diệt gọn, thậm chí có nhiều tổ chức còn bị hắn hành hạ tàn bạo đến dã man.
Kiếp này cũng vậy, ai dám động vào mẫu thân và muội muội của Tích Dục, hắn thề sẽ cho kẻ đó sống không bằng chết.
Lý Hổ nghe tiểu đệ đã giới thiệu xong danh tính của bản thân, thấy Tích Dục vẫn đứng đẩy tưởng hắn bị dọa sợ. Lý Hổ liền nói.
"Nếu ngươi đưa ra muội muội của ngươi, ta sẽ xem xét nhận ngươi làm tiểu đệ, cho ngươi một cuộc đời ăn sung mặc sướng."
Nói rồi bàn tay của hắn đưa ra chuẩn bị bắt lấy Băng Tuyết. Nhưng ngoài ý muốn của hắn, Tích Dục liền trả lời.
"Cút". Kèm theo đó là nắm đấm đã đấm thẳng vào mặt của Lý Hổ.
Một quyền này đấm vào Lý Hổ khiến bay ra hai mét, mặt mũi sưng vù, trong khoang miệng cũng rụng vài ba cái răng, máu miệng từ từ chảy ra thê thảm vô cùng.
Tích Dục hắn từ nhỏ đã luyện tập thân thể cùng kỹ năng chiến đầu kiếp trước, xong lại được Vĩnh Hằng Bá Chủ Kinh rèn luyện kinh mạch. Một quyền này đánh ra cũng ít phải 300 cân lực đạo.
Có thể thấy Lý Hổ ăn một quyền này sẽ phải chịu bao nhiêu thương tổn. Cũng may Chiến Hồn Đại Lục đâu đâu cũng có linh khí, thông qua việc hít thở khiến mọi người đều được linh khí rèn luyện đôi chút khiến cơ thể khỏe mạnh. Chưa kể Lý Hổ còn hay được phụ thân hắn mua cho đan dược để ăn, khiến xương cốt cứng hơn người thường gấp mấy lần.
Một đấm này chỉ làm gẫy vài cái răng của Lý Hổ cũng phải. Nếu người thường chịu một đấm này, không trở thành ngu ngốc ngay lập tức thì không thể nào.
Thấy Lý Hổ bị đánh, đám tiểu đệ của hắn liền bao vây lại Tích Dục.
"Ngươi muốn chết."
5 tên tiểu đệ bao vây ngũ phía, Lý Hổ chật vật đứng dạy rống lớn.
"Đánh chết tiểu tử đó cho ta, ai giết chết được hắn Lý Hổ ta sẽ cho kẻ đó một viên Luyện Cốt đan."
Nghe đến nhận được Luyện Cốt Đan, cả đám hưng phấn lao vào Tích Dục. Từng quyền cước đều hướng hắn đánh đến.
Băng Tuyết thấy vậy, nàng liền lui ra để lại một không gian cho Tích Dục. Đơn giản nàng biết vị đệ đệ này của mình đấm đánh rất giỏi, mấy con tôm tép này hoàn toàn không phải đối thủ của hắn.
Đúng vậy, Tích Dục từng là đặc công trinh sát, được cả trái đất đặt cho biệt danh Xích Long Đoạt Mệnh, làm sao có thể bị mấy con tôm này ức hiếp.
Chỉ thấy, hai chân Tích Dục thoăn thoắt mà lên. Một chân đạp về một tên bên phải, cánh tay phải đấm thẳng vào mặt tên trước mặt. Thân thể chưa kịp hạ xuống Tích Dục đã bắt lấy một tên bên trái, hai chân song phi đạp về hai tên phía sau.
Nói thì chậm nhưng làm thì nhanh. Chỉ thấy cả năm tên tiểu đệ Lý Hổ ngay lập tức dính đòn bay ra xa bốn mét có hơn. Có người còn ngay lập tức nằm xuống đất bất động tại chỗ.
Lúc này, Lý Hổ đã biết mình đá phải thiết bảng. Bất quá hắn cũng không có sợ, dù sao ở bên cạnh hắn vẫn còn có một người luôn trong bóng tối bảo vệ hắn.
"Lý lão, mau giúp ta giết chết hắn."
Lời nói vừa dứt, từ trong đám đông đi ra một lão giả đầu tóc bạc phơ, khuôn mặt nhăn nheo như có thể xuống lỗ bất kỳ lúc nào. Đây chính là Lý lão trong miệng Lý Hổ, hắn là một chiến hồn sư nổi tiếng khắp Ân Cư Trấn với tu vi Khai Hồn Hậu Kỳ.
Ân Cư trấn chỉ là một trấn vô cùng nhỏ bé, sô lượng chiến hồn sư ở nơi này còn chưa đến một bàn tay. Thế nên, Lý lão với tu vi Khai Hồn Hậu Kỳ cũng có thể nổi tiếng khắp Ân Cư trấn.
Thấy Lý lão vừa ra, nhiều người đã lắc đầu ngao ngán tiếc thương cho một mỹ nam tử.
134
8
1 tháng trước
1 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
