Chương 8 - Chap 8
Buổi sáng hôm diễn ra vở kịch, như thường lệ, A Hải dậy sớm chuẩn bị bữa sáng cho cả cậu và A Tần thế nhưng khác với thường lệ, A Hải đánh thức A Tần dậy sớm, A Tần vẫn ngái ngủ không muốn dậy:
-Này dậy đi, cậu ngủ nữa đồ ăn sẽ nguội đấy. – A Hải nói.
-Um…Nay có cần phải đi học đâu mà cậu kêu tôi dậy sớm vậy? – A Tần giọng ngái ngủ đáp lại.
-Dậy đi ra ngoài chơi với tôi, dù gì cũng sắp tết rồi, cậu không định mua đồ chuẩn bị năm mới à?
-Để tôi ngủ thêm chút nữa đi mà, mua đồ gì chứ tôi làm gì có tiền mà mua.
-Chẳng phải cậu đi làm sao? Tiền cậu đâu hết cả rồi?
-Gửi về mẹ tôi hết rồi, giờ thì để tôi ngủ đi.
-…
A Hải đứng thở dài, phần vì bất lực, phần vì thương cho hoàn cảnh cậu bạn vì vậy cậu quyết định sẽ dùng tiền ăn vặt tích góp của cậu mua đồ cho A Tần. Vốn dĩ nhà A Hải rất giàu, cậu dư sức bao nuôi cả nhà A Tần còn có thể ở căn chung cư sang trọng khác gần trường hơn, thế nhưng cậu lại không thích ở một mình vì vậy cậu chọn ở ghép. Riêng tiền tiêu vặt hằng tháng của A Hải đã ngang ngửa tháng lương của A Tần vì vậy cậu không bắt A Tần phải trả tiền đồ ăn, hơn nữa hàng tháng, ba mẹ cậu lại gửi thêm cả tiền sinh hoạt phí vì vậy cậu không cần phải lo về chuyện tiền nong. Nhiều lần A Tần cũng đề nghị chia tiền đồ ăn thế nhưng A Hải nhất quyết không chịu vì vậy tất cả chi phí đó A Hải đều tự bỏ tiền túi của mình ra. A Hải cũng từng đề nghị bao tất cả chi phí ở trọ cho A Tần thế nhưng cậu từ chối mãi nên A Hải đành bất lực chiều theo ý cậu bạn.
Nói về gia cảnh của A Hải, bố mẹ A Hải là chủ của một tập đoàn lớn khá có tiếng trên toàn quốc, hiện nay hai ông bà đang phải ở quê giải quyết vấn đề tranh chấp đất đai cũng như gặp trục trặc những vấn đề ở quê. Bố mẹ cậu quyết định chuyển nơi học cho cậu, một phần vì muốn cậu tiếp xúc với môi trường mới, một phần vì trường hiện nay cậu đang học rất có tiếng tăm trong thành phố vì vậy bố mẹ A Hải quyết định để cậu lên học trước rồi khi nào xong việc sẽ lên sau. Bố mẹ A Hải tuy là danh nhân thành đạt thế nhưng lại có tính cách rất dễ chịu. Vốn dĩ xuất thân của bố mẹ cậu là những người nông dân. Lúc xưa, bố mẹ cậu rất nghèo, mẹ của A Hải được gả cho bố cậu trong hoàn cảnh nhà trai chỉ có mỗi trầu cau cùng một ít sính lễ nhỏ, thế nhưng vì ưng thuận nên cả hai bên đều đồng ý cử hành hôn lễ và thế là cả hai trở thành vợ chồng. Đôi vợ chồng trẻ với hai bàn tay trắng với ý chí kiên cường đã vượt lên nghịch cảnh của chính mình để có được ngày hôm nay. Bằng sự chịu thương chịu khó cùng đầu óc nhanh nhạy, bố mẹ A Hải đã từ một gia đình ngày ngày phải đem khoai ra chợ bán kiếm tiền nuôi sống bản thân trờ thành một người đứng trên vạn người với khối tài sản khổng lồ.
Từng là người chẳng có gì vì vậy bố mẹ A Hải hiểu rõ sự khó khăn, khắc nghiệt của cuộc sống xã hội, trải qua tất cả khó khăn ấy bố mẹ cậu cũng đã không ít lần nhận được sự giúp đỡ của quý nhân vì vậy mẹ cậu luôn dạy cậu phải biết cách đối nhân xử thế. A Hải được thừa hưởng tất cả những điểm tốt đẹp nhất của bố mẹ cậu, từ tư duy sâu sắc, tính cách hay đến cả ngoại hình cậu đều thừa hưởng tất cả điều tốt nhất của bố mẹ cậu, vì vậy có thể nói không ngoa khi A Hải chính là người đàn ông mà mọi cô gái mơ ước lấy được làm chồng.
Tuy vậy, đến nay cậu vẫn chưa từng rung động với bất kì cô gái nào, không biết bao cô gái đã phải bỏ cuộc trong bất lực vì lời từ chối của A Hải. Đối với A Hải, những cô gái ấy chỉ yêu cậu vì ngoại hình, vì gia thế của cậu chứ chẳng thật lòng gì với cậu, ngay cả những người bạn chơi chung với cậu cũng chỉ vì muốn kết thân nhằm trục lợi. A Hải tuy không thể hiện sự chán ghét nhưng trong lòng cậu vốn biết rõ điều đó vì vậy với tất cả những người bạn đó, tất cả chỉ dừng lại ở mức xã giao, chưa từng có ai được cậu coi là bạn thân, cho đến khi cậu gặp A Tần, tất cả đã thay đổi.
Ngay từ đầu cậu đã ấn tượng với A Tần khi bước vào lớp, trong khi cả lớp hào hứng chào đón cậu thì chỉ có A Tần là không quan tâm. Sống chung với A Tần một thời gian, lần đầu tiên cậu gặp một người đặc biệt đến vậy, A Tần không hề quan tâm về gì về gia thế hay lời nói của người khác, A Tần chỉ đơn thuần coi cậu như một người bạn ở chung, thậm chí cậu ta còn chả quan tâm đến sự hiện diện của cậu. Tối hôm cậu bắt gặp A Tần trên đường, cậu cũng khá ngạc nhiên vì sự tốt bụng của mình, A Hải lúc đó đơn thuần chỉ giúp đỡ A Tần, nấu cho A Tần lúc đầu cũng chỉ là tiện tay, thế nhưng càng ở lâu với A Tần cậu càng có cảm tình với A Tần dần dần cậu thật sự đã nảy sinh tình cảm với cậu bạn. Trong vô thức, A Hải ngày càng chiều chuộng A Tần mặc cho sự phản kháng không đáng kể của cậu bạn tuy vậy cậu vẫn không thể chắc chắn được liệu đó có phải tình cảm thật sự vì thế cậu quyết định giữ trong lòng.
6
0
2 tuần trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
