ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 18 - Chap 18

Ánh nắng hắt vào khiến A Tần tỉnh giấc, cậu uể oải ngồi dậy, đầu óc cậu vẫn chưa tỉnh táo hẳn, nhìn qua bên cạnh không thấy A Hải. Đoán A Hải đã dậy trước và ra ngoài. Cậu đứng dậy vươn vai nhưng miệng vẫn còn ngáp. Lấy đồ dùng cá nhân, cậu nhanh chóng đánh răng rửa mặt rồi ra ngoài.

Cậu đi từ trước ra sau nhưng không thấy A Hải và dì đâu chỉ có Bảo Bảo và Diệp Diệp vẫn còn đang ngủ. Trên bàn ăn có tờ giấy note nhỏ, cậu cầm lên đọc, là của A Hải để lại, trong đó ghi A Hải và dì đã ra chợ chuẩn bị đồ cho giao thừa từ sớm có lẽ đến trưa mới về đồ ăn sáng dì đã nấu sẵn trong nồi khi nào ăn thì hâm lại; dì còn dặn khi dậy thì kêu cả Bảo Bảo và Diệp Diệp cùng dậy ăn sáng đừng để hai đứa ngủ tới trưa.

A Tần đọc xong mở điện thoại lên xem, hôm nay đã là 28 chỉ còn một ngày nữa là đến giao thừa. Cậu vừa thấy tiếc vì không được đi mua cùng dì nhưng một phần thì lại cảm thấy thoải mái vì không cần đến nơi đông đúc. A Tần quay vào phòng của hai đứa nhỏ, đánh thức cả hai đứa dậy. Phải mất một lúc sau cậu mới kéo được hai đứa dậy khỏi chiếc giường. Bảo Bảo càm ràm:

-Ngày nghỉ mà sao anh không để bọn em ngủ vậy…

-Mẹ hai đứa bảo hai đứa phải dậy ăn sáng đấy, không được bỏ bữa đâu, giờ thì mau lên còn ăn sáng tý dì về mà thấy hai đứa còn ngủ thì hai đứa chết chắc.

A Tần vừa nói vừa đẩy Bảo Bảo và Diệp Diệp vào nhà vệ sinh. Trong khi đợi hai đứa nhỏ vệ sinh xong thì A Tần đi xuống bếp hâm nóng đồ ăn lại, sáng nay dì nấu nồi bánh canh rất ngon, dì đã chuẩn bị sẵn bánh canh để dưới lồng bàn còn cậu chỉ cần mở lửa đun nước lèo sôi lên là có thể ăn được. Bảo Bảo và Diệp Diệp vệ sinh xong thì A Tần cũng đã làm xong ba tô bánh canh thơm lừng. Cả ba vừa ngồi ăn vừa bàn nhau về việc tiếp theo phải làm. A Tần bảo hai đứa nhỏ ăn xong thì vệ sinh nhà cừa còn mình thì dọn rửa chén bát sau đó thì cả ba sẽ chơi xếp hình tiếp. Bảo Bảo và Diệp Diệp cũng rất vâng lời, đồng ý không có ý kiến gì thêm. Cứ thế theo kế hoạch cả ba chia nhau làm việc.

Công việc nhà cũng không quá nhiều nên chỉ hơn tầm một tiếng sau bọn họ đã hoàn thành chỉ tiêu của dì dặn dò. Ngồi nghỉ ngơi một lúc, cảm thấy chán nên Diệp Diệp và Bảo Bảo rủ A Tần chơi bịt mắt bắt dê thế nhưng vì trời khá nắng nên A Tần bảo hai đứa đổi trò. Cả ba ngồi suy nghĩ một hồi thì cuối cùng quyết định sẽ đi vào phòng và chơi trò xếp tháp bằng bài.

Dọn gọn lại phòng ngủ, Diệp Diệp lấy trong tủ đồ chơi ra bộ bài mới, cả ba ngồi bắt đầu xếp nhưng tầng đầu tiên. Lúc đầu khá chật vật vì tháp chưa có điểm tựa, dần dần khi đã quen thì tháp đã đứng vững hơn. A Tần cẩn thận xếp từng lá bài vào sao cho tháp không đổ. Đến khi đến tầng cuối cùng thì vì quá vui mừng, Bảo Bảo đã đứng dậy và bất cẩn khiến cho toàn tháp đổ xuống. A Tần và Diệp Diệp đứng ngây ra nhìn công sức của mình vừa đổ sông đổ biển. Tức giận, Diệp Diệp đánh Bảo Bảo một cái rõ mạnh rồi bắt cậu phải dọn đống “đổ nát”. A Tần thấy vậy thì cũng nói giúp Bảo Bảo rồi phụ cậu dọn dẹp. Dọn xong thì cũng chẳng còn muốn chơi tiếp, Diệp Diệp bật tivi lên xem chương trình yêu thích của mình, mặc kệ Bảo Bảo. A Tần thờ dài rồi khuyên Diệp Diệp bớt giận, Bảo Bảo cũng biết lỗi nên cũng lại xin lỗi chị mình. Diệp Diệp ậm ừ cho qua nhưng trong lòng vẫn còn chút bực bội, A Tần cũng chỉ biết thở dài, cậu để hai đứa nhỏ ở lại tự giải quyết với nhau rồi ra đằng trước trông nhà.

Ngồi lướt điện thoại một hồi thì bên ngoài có tiếng dừng xe, là dì cậu và A Hải đã về, trên xe của dì cũng không ít đồ từ đồ cúng, vàng mã cho đến đồ tươi sống như thịt cá, rau củ. A Tần bước ra mở cồng cho dì cậu chạy xe vào. A Hải bước xuống xe rồi lấy đồ xuống trước để dì có thể dễ dàng chạy vào hơn. Hai tay của A Hải cầm trọn tất cả đồ mà hôm nay cả hai người đi mua. Thấy đồ có vẻ nhiều nên A Tần muốn phụ A Hải một tay thế nhưng A Hải từ chối rồi một mình đem hết đống đồ vào nhà để lại A Tần đứng nói chuyện với dì mình.

-Chà cậu bạn cháu khỏe thật đấy đem hết đống đồ đó mà nhẹ như không vậy. – Dì vừa nói vừa lưng cho đỡ mỏi.

-Dạ, thế nhưng sao dì để cậu ý đi mua đồ mà không gọi con đi vậy? – A Tần hỏi với vẻ mặt khó hiểu.

-À, thật ra lúc đầu dì tính kêu con dậy đi chung cùng dì và cậu ấy nhưng cậu ấy bảo con tối qua mất ngủ nên để một mình cậu ấy đi là được rồi. Chà tính ra cậu ấy quan tâm con như người yêu ấy nhỉ. – Dì nói với giọng điệu trêu chọc.

A Tần nghe vậy cũng chỉ biết cười trừ, thế nhưng không biết tại sao cậu lại cảm thấy hơi căng thẳng giống như bị phát hiện tâm tư vậy. Thật ra vốn A Tần đã nhận ra sự thiên vị trong hành động của A Hải đối với cậu từ lâu rồi. Làm gì có ai sẵn sàng từ bỏ cuộc vui để chỉ bài cho người khác? Làm gì có ai sẵn sàng chi tiền cho một người mới quen chưa được bao lâu? Làm gì có ai suốt ngày đi kè kè cạnh bạn sẵn sàng từ chối lời mời gọi đi chơi từ người khác? Làm gì có chuyện như vậy. Lúc đầu cậu cũng chỉ nghĩ đơn giản là A Hải chỉ là tiện tay giúp mình thế nhưng càng ngày sự tiện tay đó ngày càng nhiều điều ấy cũng khiến cậu phải nghi ngờ. Tiếp xúc với A Hải lâu, A Tần cũng dần tin tưởng người bạn cùng phòng này thế nhưng cậu vẫn không thể lý giải sự thiên vị ấy.

A Tần từ xưa đã không cảm nhận được sự yêu thương từ người khác, bố mẹ li dị, bà mất, thầy cô bạn bè đều xa lánh cậu vì vậy cậu không thể định nghĩ được thứ được gọi là tình yêu thương, cậu không thể hiểu được cảm xúc. Mỗi đứa trẻ đều sinh ra với đầy đủ cảm xúc – vui, buồn, tức giận, yêu thương,... thế nhưng khi dần mất đi sự quan tâm từ người khác, mất đi sự “trong sáng” hay trải qua nhưng mất mát, đau thương, dần dần khiến những cảm xúc ấy dần mai mọt theo năm tháng để rồi đến một lúc nào đó, cảm xúc ấy hoàn toàn mất đi để lại cho thế gian một “cái xác không hồn”, một người với sự chai nhòa cảm xúc.

Bên trong A Tần, cậu vẫn còn những cảm xúc ấy thế nhưng nó đã không còn mạnh mẽ như trước mà đã nhạt nhòa đi rất nhiều. Khi nhận được sự đối xử đặc biệt của A Hải, A Tần cảm thấy một cảm giác rất lạ nhưng cũng rất quen, một cảm giác mà đã rất lâu rồi cậu chưa từng được cảm nhận lại khiến cho chính bản thân cậu cũng không biết gọi tên cảm xúc ấy, một sự rung động mà bản thân cậu không biết đến.

2

0

1 tuần trước

6 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.