Đích Nữ Nhà Nghèo Có Không Gian
  • 2
    Chương
  • 2
    Lượt thích
  • 61
    Lượt đọc
  • 0
    Đề cử

Nhóm dịch: Tiểu Mộc

Văn án:

Uy Viễn vương phủ, Tây Lương.

Tiểu vương gia Tiêu Mạt Hi gần năm tuổi kháu khỉnh bụ bẫm, thấy nương mình bỏ mình lại chạy tới đồng ruộng, mặt bánh bao nhíu lại.

Tiểu vương gia ai oán nhìn lão cha ở bên cạnh, lên mặt cụ non nói: "Phụ vương, ban đầu làm sao người lại nhìn trúng lão nương rảnh rỗi lại thích chạy ra ngoài như thế chứ?"

Tiêu Diệp Dương mắt liếc nhìn nhi tử còn nhỏ mà ra vẻ sành sỏi của mình một cái, ngay sau đó tỏ vẻ suy nghĩ.

Đúng vậy, làm sao hắn lại thích nữ nhân đó chứ?

Yên lặng hồi lâu. . .

"Ai biết được, chắc đầu óc bị cửa kẹp đi!"

Hai cha con đồng bệnh tương liên nhìn nhau một cái, đồng thời phát ra một tiếng thở dài không biết làm sao.

Nữ nhân không có nhà, làm thế nào đây?

Vương phi (nương) của mình, chỉ có thể cưng chìu thôi!


 

Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Đích Nữ Nhà Nghèo Có Không Gian!

Xem thêm

Cùng tác giả

  • Hàn Môn Đại Tục Nhân

    Hàn Môn Đại Tục Nhân

    Đối với sinh tại tận thế song hệ cường giả Thì Liễu tới nói, không có gì so hảo hảo sống sót càng trọng yếu hơn, cho nên, làm bị sét đánh đến cổ đại biên quan, thành Hàn môn quân hộ chi nữ Lý Ngũ Nha lúc, nàng thích ứng tốt đẹp, rất nhanh liền nhập gia tùy tục làm người cổ đại. Còn sống nha, phải có điểm theo đuổi. Áo: Tơ lụa, châu báu đồ trang sức cũng phải có, không quá phận đi. Ăn: Mỗi ngày đến điểm tổ yến vi cá, hải sâm bào ngư, không quá phận đi. Ở: Đình đài lầu các, hiên tạ hành lang phảng, rừng trúc yếu ớt, chim hót hoa nở, nhà mình chính là phong cảnh khu, không quá phận đi. Đi: Hương xa bảo mã không thể thiếu, không quá phận đi. Bạc xài không hết, làm việc không cần lên, lão công đứa bé nhiệt kháng đầu, thời gian này. . . Hoàn mỹ! Sinh hoạt không dễ, nhất định phải hảo hảo yêu mình, Thì Liễu quyết tâm muốn đem tại tận thế không có trải qua, không có hưởng thụ qua hết thảy đều thể nghiệm một lần. Đáng tiếc, hiện thực hung hăng cho nàng một cái tát. Biên quan nghèo nàn, mấy năm liên tục chiến loạn, đừng nói sơn trân hải vị, muốn ăn cơm no cũng không dễ dàng, sinh mệnh còn thường xuyên gặp uy hiếp. , vén tay áo lên phấn đấu đi! Thì Liễu thừa hành một câu: Chỉ cần không cản đường của ta, ngươi tốt ta tốt mọi người tốt, nếu không! ! ! ! Nghĩ muốn địa vị ổn, làm người liền phải ngang tàng điểm, nhân sinh đắc ý cần đều vui mừng, làm nông cạn lại vui sướng tục nhân đi. ♥♥♥ ỦNG HỘ ĐỂ TA CÓ ĐỘNG LỰC CV NHÉ! ♥♥♥ Các bạn ủng hộ bằng 4 phương thức: 1. Đánh giá chất lượng truyện và bản convert. 2. Bấm đề cử, tặng hoa ❁. 3. Ấn nút Tặng kẹo ? cuối chương. 4. Ấn Nút like Chân thành cảm ơn! Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Hàn Môn Đại Tục Nhân!
    189 chương
  • Đích Nữ Nhà Nghèo Có Không Gian

    Đích Nữ Nhà Nghèo Có Không Gian

    Nhóm dịch: Tiểu Mộc Văn án: Uy Viễn vương phủ, Tây Lương. Tiểu vương gia Tiêu Mạt Hi gần năm tuổi kháu khỉnh bụ bẫm, thấy nương mình bỏ mình lại chạy tới đồng ruộng, mặt bánh bao nhíu lại. Tiểu vương gia ai oán nhìn lão cha ở bên cạnh, lên mặt cụ non nói: "Phụ vương, ban đầu làm sao người lại nhìn trúng lão nương rảnh rỗi lại thích chạy ra ngoài như thế chứ?" Tiêu Diệp Dương mắt liếc nhìn nhi tử còn nhỏ mà ra vẻ sành sỏi của mình một cái, ngay sau đó tỏ vẻ suy nghĩ. Đúng vậy, làm sao hắn lại thích nữ nhân đó chứ? Yên lặng hồi lâu. . . "Ai biết được, chắc đầu óc bị cửa kẹp đi!" Hai cha con đồng bệnh tương liên nhìn nhau một cái, đồng thời phát ra một tiếng thở dài không biết làm sao. Nữ nhân không có nhà, làm thế nào đây? Vương phi (nương) của mình, chỉ có thể cưng chìu thôi! Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Đích Nữ Nhà Nghèo Có Không Gian!
    2 chương