Tags: #báo thù
Sau khi Thái tử phi từ hôn, cả hoàng cung đều tiếc nuối
Trâm Anh từ khi sinh ra đã được hứa hôn cho thái tử, là thái tử phi tương lai. Nàng được nuôi dưỡng trong cung từ nhỏ, mỹ mạo xinh đẹp lại khôn khéo, lớn lên cùng Thái tử thanh mai trúc mã, hết lòng dựa dẫm vào hắn, cho rằng đây là chốn về cả đời của mình. Mãi cho đến yến tiệc cập kê của mình. Nàng mới phát hiện ra trong lòng Thái tử luôn cất giấu một nốt ruồi son. Ca ca nàng tin cậy hóa ra lại là huynh trưởng của nốt ruồi son đó. Tổ mẫu mà nàng kính trọng và bá phụ Thừa tướng, đều khuyên nàng nên rộng lượng: "Dẫu sao phụ thân của đứa nhỏ kia cũng hy sinh vì quốc, nàng là công thần..." Ngay cả hoàng thượng và hoàng hậu luôn miệng nói coi nàng như nữ nhi của mình, cũng cười nói nàng nhỏ mọn: "Tương lai con chính là Thái tử phi, nàng cùng lắm chỉ là một trắc phi, sao con lại không hiểu đại cục như vậy?" Ở lúc hai người cùng bị vây ở trong lửa, Đế Hậu lo cứu Thái tử, Thái tử lo cứu nốt ruồi son, huynh trưởng lo cứu thân muội, không ai nhớ trong căn phòng đổ nát đó, còn có một Phó Trâm Anh. Sau khi sống lại, Trâm Anh cuối cùng cũng hiểu được, những người mà nàng coi là thân thiết nhất, tiếp cận nàng, chẳng qua là vì số bạc mà phụ mẫu nàng để lại. Tính cách trời sinh nhu thuận, nàng lần đầu tiên nổi loạn, tự mình, nhéo mu bàn tay đang run rẩy tuyên bố từ hôn ngay trước mặt mọi người. * Ban đầu, Thái tử nghĩ rằng nàng đang khó chịu trong lòng, nháo mấy ngày mà thôi, sớm muộn gì cũng sẽ quay trở lại nhận lỗi. Đợi tới đợi lui, đợi đến khi đại tư mã không ai bì nổi kia, cam nguyện cúi đầu lau bùn trên váy cho tiểu cô nương. Khoảnh khắc đó Thái tử ghen muốn nổi điên lên. Cung điện trống đi một tòa, bánh ngọt, nước canh, lời thỉnh an, thăm hỏi sức khỏe không còn nữa, đế hậu bắt đầu cảm thấy không quen. ------Tiểu kịch trường-------- Đại tư mã y danh trong quân càng ngày càng tăng đưa tay về phía trước mặt mỹ nhân xinh đẹp chói mắt nói: "Theo ta đi, ta sẽ khiến bọn họ phải trả giá thật đắt." Trâm Anh cầm chìa khóa ngân khố trong tay, tinh ranh nói: “Ta tự mình làm được, nhọc ngài phí tâm.” ... Không để ý một cái, con thỏ trắng nhỏ này đã lén mọc răng nanh rồi. Người nam nhân đi ra từ trong biển máu, sợ dọa nàng sợ, xoa dịu lệ khí giữa mí mắt, ôn nhu cười nói: "Được, nghe theo nàng." Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Sau khi Thái tử phi từ hôn, cả hoàng cung đều tiếc nuối!
1 chương
Phế Thiếu Trọng Sinh Trở Về (Dịch)
Tên truyện: Phế thiếu trọng sinh trở về Tác giả: Vô Phương Cương thi vương Tần Vô Đạo sát phạt cửu thiên, nghịch chuyển đất trời, lại vì rơi vào mưu kế của tên bạn thân mà thân chết hồn diệt, lần thứ hai tỉnh dậy thì đã là ngàn năm về trước, cũng là lúc hắn chưa tu luyện. Một đời này, dì nhỏ thân cận nhất chưa xảy ra chuyện ngoài ý muốn, việc làm ăn bị hãm hại của cha mẹ vẫn chưa bắt đầu, song, bị lừa gạt, cho rằng hắn chết vì lựa chọn đi theo người yêu tuẫn tình, trong khi hắn mới vừa vào đại học...Đời này không thành, kiếp sau sẽ tái chiến. Trong kiếp này, ta sẽ tu cả về thi lực và tiên lực, đặt nền móng mạnh mẽ cho việc tu luyện, bảo vệ người mà ta quan tâm và trừng phạt những kẻ ta hận nhất, lại lần nữa đạp lên cửu thiên, tru diệt vạn đạo! Chúc các bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Phế Thiếu Trọng Sinh Trở Về Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Phế Thiếu Trọng Sinh Trở Về (Dịch)!
1 chương
Đông A Mạn Lục - Kiếm Vấn Hồng Trần
Quy luật tất yếu của lịch sử, “thịnh cực tất suy”, mấy nghìn năm lịch sử của mảnh đất này, các triều đại nối tiếp nhau trị vì, thịnh vượng rồi suy tàn, số phận của con người trong loạn thế mỏng manh như cánh hoa đào trước gió. … Có người từng hỏi hắn! - Ngươi rất có thiên phú võ đạo, lại còn trẻ vậy, hà tất phải mạo hiểm tính mạng dùng cách cực đoan này tăng lên lực lượng? Ngươi rất có thể sẽ chết! - Từ rất lâu về trước, trong đầu ta luôn xuất hiện một câu hỏi, ta sống trên đời này là vì cái gì? Hoặc nói theo một cách khác, thế giới này quá tăm tối, ta không biết mình vì sao cần phải sống trong một thế giới như vậy? Ta không trả lời được lý do ta cần phải sống trên đời là gì, lại cũng không đủ can đảm để tự kết liễu sinh mệnh này, cho nên ta vẫn luôn là một bóng ma vật vờ giữa đời. Cho đến một ngày ta nhớ lại một chuyện cũ năm xưa, ta phát hiện được ta còn nợ ân huệ của một người, đó là ánh hào quang hiếm hoi mà thế gian này chiếu trên người ta, vì vậy ta dùng phần đời còn lại của ta để báo đáp, bảo hộ một người, đó là lý do tồn tại của ta. Mà muốn bảo hộ được một người, ta phải mạnh mẽ hơn người, mạnh mẽ đến đủ để bảo vệ người đó trước mọi nguy hiểm, cho dù là phải chống lại cả thế gian này, cho nên ta nhất định phải bằng cách nhanh nhất tăng lên lực lượng của mình. - Cho dù cách đó có thể khiến ngươi lập tức chết đi? - Ta không đủ can đảm để tự mình chết đi, nhưng cũng không phải là ta sợ chết. Chết chính là hết, đối với ta có lẽ cũng là một loại giải thoát. - Suy nghĩ này của ngươi rất nguy hiểm. Nhưng so với suy nghĩ đó, ta càng cảm thấy ngươi là một người đáng thương. Ngươi không nên sống, sống với ngươi là một loại giày vò. - Có lẽ ngươi nói đúng, cho nên ta đối với nhưng người muốn giết ta, hoặc sau này sẽ giết ta đều sẽ không ghi hận gì. Có lẽ sau này ta lặng lẽ chết đi, hoặc bị ai đó giết chết, ta sẽ còn cảm kích người đó. - Ngươi sau này nếu có thể thì nên hạn chế tiếp xúc với ta. Nói chuyện với ngươi, ta cảm giác thế giới quan của ta có thể sẽ bị vặn vẹo. Thế giới quan của ngươi quá cực đoan thậm chí ta có thể nói là biến thái. - Ta coi đây là một lời khen của ngươi. … Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Đông A Mạn Lục - Kiếm Vấn Hồng Trần!
24 chương
Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)
Lý Thiên Mệnh nằm mơ đều cười tỉnh, thú nuôi nhà hắn đều là Cự Thú Hỗn Độn Thái Cổ. Gà của hắn là Phượng Hoàng Luyện Ngục Vĩnh Hằng lấy mặt trời làm thức ăn. Mèo đen của hắn là Lôi Ma Hỗn Độn Thái Sơ dùng sấm sét luyện hóa vạn giới. Ngay cả con gián nhà hắn cũng là Thú Vĩnh Sinh Vạn Giới sở hữu ngàn vạn phân thân bất tử. Từ đây hắn điều khiển mười con Cự Thú Hỗn Độn Thái Cổ, hóa thân Thần Linh Hỗn Độn đệ nhất vạn cổ, chu du chư thiên vạn giới, san bằng thần vực vô tận, sinh linh vạn vật, chư thiên thần ma đều bò lăn sợ run rẩy.. . . . Con gà lưu manh, con mèo lười, con rùa to xác, cây ăn thịt người Hệ thống tu luyện: Người: Thú mạch Linh Nguyên Quy Nhất Thiên Ý Địa Chi Thánh Cảnh Thiên Chi Thánh Cảnh Cổ Chi Thánh Cảnh Sinh Tử Kiếp Cảnh (12 kiếp Sinh - 12 kiếp Tử - 12 cấp) Đạp Thiên Chi Cảnh (Thượng thần 1 , 2000 năm thọ mệnh " 12 cấp " ) Tinh Tướng Thần Cảnh ( 12 cấp ) Thần Dương Vương Cảnh ( 12 cấp ) Đế tôn ( Tiểu thiên tinh cảnh - 12 cấp) Tinh Thần Chi Cảnh (Thất tinh tạng - 12 cấp ) Vũ Trụ Đồ Cảnh ( 12 cấp ) Tự Cảnh ( 12 cấp ) Đế Cảnh (chưa rõ) Thú cưng: Thú bản mệnh nhất giai -> lục giai. Vương Thú (thất giai) Đế Thú (bát giai) Đế Hoàng (bát giai trung phẩm) Thánh Thú. Mãnh thú: Mãnh thú nhất giai -> thất giai. Công pháp: Chiến quyết: Thú, Nguyên, Quy, Thiên, Thánh. Chiến quyết cấp Thú: sơ phẩm, trung phẩm, cao phẩm. Siêu phàm. Vật phẩm tu luyện: Ngọc báu (miếng ngọc), Linh Túy (thảo dược), linh tai (thời tiết thiên nhiên) tính cấp bậc bằng thiên văn. Thiên văn có chín màu gồm đỏ, cam, vàng, lục, lam, chàm, tím, đen, trắng. Thiên văn màu đỏ là đẳng cấp thấp nhất, màu trắng là cấp bậc cao nhất Thú binh: nhất giai - thất giai Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Vạn Cổ Đệ Nhất Thần (Bản Dịch)!
1236 chương
Công Chúa Dụ Dỗ Bạo Chúa
Eun Seol xuất thân là một công chúa vong quốc, nhưng cô sống bên ngoài cung điện mà không hề hay biết thân thế của mình. Một ngày nọ, Eun Seol bắt gặp một người đàn ông đẹp với đôi mắt buồn. Rốt cuộc cô vô phương cứu chữa rơi vào tình yêu với người đó.... Tìm hiểu ra mới biết đối phương lại là tuyệt thế mỹ nam, là bạo chúa trong lời đồn, vua của Joseon, Do Yun! Nhưng như một trò đùa của số phận, phải đến tận lúc đó, Eun Seol mới biết được thân phận của mình, đồng thời biết được Do Yun chính là con của kẻ thủ ác giết cha. Eun Seol để tìm lại vận mệnh của mình đã quyết định vào cung, nơi có Do Yun... Công chúa vong quốc, giờ đây quay trở lại cung với thân phận cung nữ chí mạng! “Nương nương, nếu làm như vậy, người sẽ không thể tránh khỏi trở thành phế Phi. Chuyện này, gia môn Người cũng không khỏi liên lụy. Sao người lại mạo hiểm như vậy.” “Hoặc không ta sẽ bước xuống khỏi vị trí này, để được ở cùng chỗ với nàng, bất kể phương pháp gì ta cũng có thể.” “Nàng sẽ trở thành người phụ nữ duy nhất của ta, cho ta được sống chứ?” (Eun Seol : 은설: Bạc Tuyết) (Do Yun: 도윤 : Đô Doãn) Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Công Chúa Dụ Dỗ Bạo Chúa!
3 chương