- #kiếm hiệp , #Ngôn Tình , #cổ đại , #đấu trí , #báo thù
-
24Chương
-
0Lượt thích
-
97Lượt đọc
-
0Đề cử
- Đọc truyện
- +1
Quy luật tất yếu của lịch sử, “thịnh cực tất suy”, mấy nghìn năm lịch sử của mảnh đất này, các triều đại nối tiếp nhau trị vì, thịnh vượng rồi suy tàn, số phận của con người trong loạn thế mỏng manh như cánh hoa đào trước gió.
…
Có người từng hỏi hắn!
- Ngươi rất có thiên phú võ đạo, lại còn trẻ vậy, hà tất phải mạo hiểm tính mạng dùng cách cực đoan này tăng lên lực lượng? Ngươi rất có thể sẽ chết!
- Từ rất lâu về trước, trong đầu ta luôn xuất hiện một câu hỏi, ta sống trên đời này là vì cái gì? Hoặc nói theo một cách khác, thế giới này quá tăm tối, ta không biết mình vì sao cần phải sống trong một thế giới như vậy? Ta không trả lời được lý do ta cần phải sống trên đời là gì, lại cũng không đủ can đảm để tự kết liễu sinh mệnh này, cho nên ta vẫn luôn là một bóng ma vật vờ giữa đời. Cho đến một ngày ta nhớ lại một chuyện cũ năm xưa, ta phát hiện được ta còn nợ ân huệ của một người, đó là ánh hào quang hiếm hoi mà thế gian này chiếu trên người ta, vì vậy ta dùng phần đời còn lại của ta để báo đáp, bảo hộ một người, đó là lý do tồn tại của ta. Mà muốn bảo hộ được một người, ta phải mạnh mẽ hơn người, mạnh mẽ đến đủ để bảo vệ người đó trước mọi nguy hiểm, cho dù là phải chống lại cả thế gian này, cho nên ta nhất định phải bằng cách nhanh nhất tăng lên lực lượng của mình.
- Cho dù cách đó có thể khiến ngươi lập tức chết đi?
- Ta không đủ can đảm để tự mình chết đi, nhưng cũng không phải là ta sợ chết. Chết chính là hết, đối với ta có lẽ cũng là một loại giải thoát.
- Suy nghĩ này của ngươi rất nguy hiểm. Nhưng so với suy nghĩ đó, ta càng cảm thấy ngươi là một người đáng thương. Ngươi không nên sống, sống với ngươi là một loại giày vò.
- Có lẽ ngươi nói đúng, cho nên ta đối với nhưng người muốn giết ta, hoặc sau này sẽ giết ta đều sẽ không ghi hận gì. Có lẽ sau này ta lặng lẽ chết đi, hoặc bị ai đó giết chết, ta sẽ còn cảm kích người đó.
- Ngươi sau này nếu có thể thì nên hạn chế tiếp xúc với ta. Nói chuyện với ngươi, ta cảm giác thế giới quan của ta có thể sẽ bị vặn vẹo. Thế giới quan của ngươi quá cực đoan thậm chí ta có thể nói là biến thái.
- Ta coi đây là một lời khen của ngươi.
…
Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Đông A Mạn Lục - Kiếm Vấn Hồng Trần!
Chương mới nhất
Danh sách chương
Cùng tác giả
-
Đông A Mạn Lục - Kiếm Vấn Hồng Trần
Quy luật tất yếu của lịch sử, “thịnh cực tất suy”, mấy nghìn năm lịch sử của mảnh đất này, các triều đại nối tiếp nhau trị vì, thịnh vượng rồi suy tàn, số phận của con người trong loạn thế mỏng manh như cánh hoa đào trước gió. … Có người từng hỏi hắn! - Ngươi rất có thiên phú võ đạo, lại còn trẻ vậy, hà tất phải mạo hiểm tính mạng dùng cách cực đoan này tăng lên lực lượng? Ngươi rất có thể sẽ chết! - Từ rất lâu về trước, trong đầu ta luôn xuất hiện một câu hỏi, ta sống trên đời này là vì cái gì? Hoặc nói theo một cách khác, thế giới này quá tăm tối, ta không biết mình vì sao cần phải sống trong một thế giới như vậy? Ta không trả lời được lý do ta cần phải sống trên đời là gì, lại cũng không đủ can đảm để tự kết liễu sinh mệnh này, cho nên ta vẫn luôn là một bóng ma vật vờ giữa đời. Cho đến một ngày ta nhớ lại một chuyện cũ năm xưa, ta phát hiện được ta còn nợ ân huệ của một người, đó là ánh hào quang hiếm hoi mà thế gian này chiếu trên người ta, vì vậy ta dùng phần đời còn lại của ta để báo đáp, bảo hộ một người, đó là lý do tồn tại của ta. Mà muốn bảo hộ được một người, ta phải mạnh mẽ hơn người, mạnh mẽ đến đủ để bảo vệ người đó trước mọi nguy hiểm, cho dù là phải chống lại cả thế gian này, cho nên ta nhất định phải bằng cách nhanh nhất tăng lên lực lượng của mình. - Cho dù cách đó có thể khiến ngươi lập tức chết đi? - Ta không đủ can đảm để tự mình chết đi, nhưng cũng không phải là ta sợ chết. Chết chính là hết, đối với ta có lẽ cũng là một loại giải thoát. - Suy nghĩ này của ngươi rất nguy hiểm. Nhưng so với suy nghĩ đó, ta càng cảm thấy ngươi là một người đáng thương. Ngươi không nên sống, sống với ngươi là một loại giày vò. - Có lẽ ngươi nói đúng, cho nên ta đối với nhưng người muốn giết ta, hoặc sau này sẽ giết ta đều sẽ không ghi hận gì. Có lẽ sau này ta lặng lẽ chết đi, hoặc bị ai đó giết chết, ta sẽ còn cảm kích người đó. - Ngươi sau này nếu có thể thì nên hạn chế tiếp xúc với ta. Nói chuyện với ngươi, ta cảm giác thế giới quan của ta có thể sẽ bị vặn vẹo. Thế giới quan của ngươi quá cực đoan thậm chí ta có thể nói là biến thái. - Ta coi đây là một lời khen của ngươi. … Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Đông A Mạn Lục - Kiếm Vấn Hồng Trần!24 chương