Sau khi đạt được đến tu vi Trúc Cơ Kỳ, Trần Tuấn bắt đầu chỉ dạy cho Phạm Linh Nhi những quyết pháp và cách chiến đấu chống lại những người khác.
Trần Tuấn cầm một cành quen gỗ nói với Phạm Linh Nhi trước mặt:
- Tu Chân Giới nguy hiểm khôn cùng, nên hôm nay ta dạy cho vài đường kiếm pháp để tự vệ. Bộ kiếm pháp này là do ta sáng tạo ra dựa trên linh căn của con đấy, nhìn cho kỹ.
Trần Tuấn chém ra bốn trảm, hai trảm đầu rõ ràng triệt phá, hai trảm sau hư hư vô thực. Làm mẫu xong thì Trần Tuấn quay sang Phạm Linh Nhi nói:
- Bộ kiếm pháp này có tên là Tru Diệt Kiếm Pháp. Gồm bốn trảm. Trảm thứ nhất tru thể, chém một nhát vào cơ thể đối thủ gây nên sát thương lên cơ thể của bọn họ, thức này xem chừng cũng chỉ có thể so với kiếm pháp bình thường mà thôi, không có gì đặt biệt. Trảm thứ hai tru cơ, trảm này chính là chém vào tâm cơ của đối phương, khiến hắn trong một khoảng khắc quên đi mục đích mình tới đây. Trảm thứ ba tru hồn, lùng sụt, xác định linh hồn hải mã của đối thủ chém một nhát, khiến cho đối thủ hồn phi yên diệt, trở nên đần độn ngu ngốc. Trảm thứ tư chính là trảm cường đại nhất, tru tình, dò xét sinh cơ, tâm tình của đối phương, tìm ra hết chân tình, tình nghĩa, ân nghĩa,… chém một nhát phá hư toàn bộ, đem tương lai tình nghĩa hủy đi hết một lượt, khiến cho đối phương dù là thần tiên cũng không thể nào sống sót.
Phạm Linh Nhi vừa nhìn đã rơi vào trạng thái ngộ đạo, sau đó trực tiếp đột phá Trúc Cơ Trung Kỳ. Nàng ta sau khi đột phá thì liền hỏi Trần Tuấn:
- Linh Nhi hiểu ba trảm kia, nhưng không thể nào hiểu rõ được tại sau trảm cường đại nhất là tru tình? Sư phụ có thể giải thích cho Linh Nhi hiểu được không?
Thấy vẻ mặt ngay thơ như trẻ con đang mưu cầu kiến thức, Trần Tuấn cười một cái, nói:
- Phàm là trên đời mọi thức đều liên quan đến một chữ Tình. Người muốn được sinh ra thì cần phải dựa vào Tình Phụ Tử, muốn làm ăn buôn bán thì thứ đầu tiên phải có là Tình Cảm, có tình cảm thì mới có sự tin tưởng, như thế mới có thể buôn bán lâu dài được. Tiếp phía sau chính là Tình Nghĩa, sống có tình có nghĩa như thế mới là con người. Bây giờ nếu Linh Nhi đem hết nhân quả, tình nghĩa, tình thân của đối phương chém mất thì hắn sinh ra sẽ ngay lập tức bị mẫu thân mình giết mất, vừa mới bước ra đời đã bị kẻ gian ám hại mà chết. Vạn kiếp luân hồi đều ngay lập tức tiêu tàn, tương lai quá khứ đều bị tiêu diệt, kể cả có nghịch đảo thời gian cũng không thể thoát khỏi số mệnh tử vong!
Phạm Linh Nhi nghe thế thì phấn khích nói:
- Không ngờ sư phụ lại có thể sáng tạo ra một bộ kiếm pháp bá đạo đến như thế!
Trần Tuấn nói:
- Linh Nhi tu luyện cho tốt, ta tin với ngộ tính của Linh Nhi thì sẽ nhanh thôi, sẽ luyện được toàn bộ bốn trảm!
Phạm Linh Nhi dễ thương đáp lại:
- Vâng!
Thế rồi Phạm Linh Nhi bắt đầu những chuỗi ngày luyện Tru Diệt Kiếm Pháp, nàng ta luyện kiếm bất kể ngày đêm, bất kể thời tiết như thế nào, kể cả bão bùng, mưa giông cũng không ngăn cản được đường kiếm thanh thoát của Phạm Linh Nhi.
Nhưng có một thứ có thể khiến kiếm của nàng ta ngưng động, đó chính là khoảng thời gian sáng sớm, giữa trưa, cùng với buổi chiều, vì những khoảng thời gian đó là khoảng thời gian để Phạm Linh Nhi nấu ăn cho Trần Tuấn. Chuyện gì có thể dẹp qua nhưng chuyện này không thể đẹp dược.
Phạm Linh Nhi sau một tuần luyện kiếm không ngừng nghỉ thì cuối cùng kiếm pháp của nàng ta cũng đã chạm đến cực hạn của Trúc Cơ Giả, muốn luyện thêm thì cần phải đột phá tu vi Kim Đan mới có thể đủ lực lượng luyện kiếm tiếp.
Phạm Linh Nhi cầm thanh Hồng Nhân Phi Cực Kiếm của mình trảm ra tứ trảm, mỗi một trảm đều mang một quả uy lực mạnh mẽ, có thể dễ dàng đả bại Kim Đan!
Trần Tuấn khi thấy bốn kiếm này của Phạm Linh Nhi thì vỗ tay bước ra, hắn nói:
- Còn hơn ta mong đợi, giỏi lắm Linh Nhi!
Phạm Linh Nhi nghe Trần Tuấn nói vậy thì đỏ mặt ngại ngùng quay đi. Nàng ta nói:
- Đa…tạ sư phụ.
Trần Tuấn thấy phản ứng của Phạm Linh Nhi như thế thì cười lớn, bước tới vỗ vai nàng vài cái nói:
- Chúng ta là sư đồ với nhau, đừng nên biểu cảm như thế chứ, ha ha.
Phạm Linh Nhi nghe Trần Tuấn nói như thế thì càng đỏ mặt, không dám nhìn vào thẳng mặt của Trần Tuấn.
Trần Tuấn cũng nhận ra sự ngại ngùng này của Phạm Linh Nhi, nên liền thu tay lại nói:
- Xin lỗi, ta quá lố rồi.
Phạm Linh Nhi lập lửng đáp;
- Không sao đâu sư phụ, Linh Nhi không phiền.
Mặc dù nói như thế, nhưng sâu trong thâm tâm của Phạm Linh Nhi rất muốn Trần Tuấn “lố” thêm với nàng, nhưng nàng vì muốn kiềm chế bản thân, không muốn mất hình tượng trước mặt Trần Tuấn nên mới phản ứng như thế để hắn tránh ra. Nếu không Phạm Linh Nhi sẽ không kìm lại được bản tính của bản thân mà lao vào hắn mất.
Trần Tuấn lúc này mới nói ra sự tình khiến hắn phải rời căn phòng đầy tiện nghi của mình để mà đến chỗ Phạm Linh Nhi:
- Vì con luyện Tru Diệt Kiếm Pháp đến đại thành rồi, ta sẽ giúp con thi triển ra một loại thuật pháp mà chỉ có thánh thể linh căn mới có thể làm được. Thuật pháp đó có tên Huyễn Hóa Linh Căn!
Phạm Linh Nhi nghe thế thì liền hỏi:
- Huyễn Hóa Linh Căn?
Trần Tuấn đáp:
- Đúng vậy là Huyễn Hóa Linh Căn. Cái loại thuật pháp này chỉ có thể thi triển ra nếu vượt qua cảnh giới của chúng tiên bình thường, đến với cảnh giới những tổ tiên thì mới làm được. Ở mức tổ tiên thì ta gọi đó là Đại Đạo Huyễn Hóa, còn thánh thể linh căn thì gọi đó là Huyễn Hóa Linh Căn. Xem chiêu!
Trần Tuấn hét lên một tiếng:
- Đại Đạo!
Vô Thực Hào Quang phía sau hắn hiện ra, thể hiện ra uy năng cực kỳ khủng bổ. Đại Đạo Trần Tuấn mới vừa thi triển ra thì tòa Thiết Ngũ Sơn đã nứt toát ra thành từng mảnh nhỏ, cây cối xung quanh thì bị uy năng của nó trấn áp đến mức nổ tung!
Trần Tuấn dùng Vô Thực Hào Quang để tái thiết lại ngọn núi ngay lập tức, rồi ôn tồn nói với Phạm Linh Nhi:
- Theo suy đoán của ta thì trong lúc con đột phá Trúc Cơ Kỳ đã chạm phải linh căn của mình phải không?
Phạm Linh Nhi đáp:
- Đúng vậy ạ.
Trần Tuấn nói:
- Bây giờ căn cứ vào hình dáng của bổn nguyên hồng phấn linh căn, con hãy cố gắng tái tạo lại nó trong tâm trí của mình, sau đấy thì dùng linh lực mô phỏng lại nó ở ngoài thế giới thực.
Phạm Linh Nhi nhắm mắt, nhớ lại hình dáng của linh căn bản thân, sau đấy tái tạo lại nó trong tâm trí. Nàng hét lên một tiếng:
- Huyễn Hóa!
Một thanh kiếm màu hồng tím hư hư ảo ảo hiện lên trên tay của Phạm Linh Nhi, nó tỏa ra một cỗ hồng phấn chi khí vô cùng cường đại, có thể khiến bất kỳ ai cũng phải phát hoảng khi nhìn vào nó.
Phạm Linh Nhi cầm thanh Linh Căn Kiếm của mình thì thấy có vô số sợi chỉ màu hồng quấy lấy Trần Tuấn và nàng.
Thấy lạ, Phạm Linh Nhi liền hỏi:
- Sư phụ, Linh Nhi tại sao lại nhìn thấy những sợi chỉ màu tím này?
Trần Tuấn ôn tồn đáp:
- Đây chính là Tình mà ta nhắc đến trong bộ Diệt Tru Kiếm Pháp đấy. Trảm thứ tư thực rất khó luyện thành, Linh Nhi luyện cũng chỉ là mờ mịt đoán ra nhân sinh mà thôi, nhưng nhờ linh căn của Linh Nhi, bộ kiếm pháp thực mới có thể hoàn thiện. Linh Nhi chính là bản nguyên hồng phấn linhc ăn có thể tùy tiện thay đổi tình cảnh, nhân sinh của kẻ khác.
Phạm Linh Nhi nghe thế liền hỏi:
- Thế Linh Nhi có giống như ông Tơ bà Nguyệt chuyên đi nối duyên được không?
Trần Tuấn nghe thế thì cười lớn nói:
- Ha ha, ông Tơ bà Nguyện còn phải gọi Linh Nhi là sư phụ. Sức mạnh của thánh thể linh căn, tiên nhân bình thường không thể nào bì được.
Nghe thế thì mắt của Phạm Linh Nhi sáng rực, nàng ta hỏi Trần Tuấn:
- Thế sư phụ biết cách nào se duyên không?
Trần Tuấn nghe thế thì kinh ngạc, hắn mặc dù không thấy được Tình tơ nhưng có thể dựa vào tu vi cùng với đạo hạnh thâm sâu của mình mà đưa ra suy đoán:
- Ta không nhìn thấy được Tình tơ nên không rõ cách làm cho lắm. Nhưng theo ta biết thì Linh Nhi cần dùng Linh Căn Kiếm vẽ ra một đường, đường kiếm đấy trong mắt Linh Nhi sẽ huyễn hóa thành một sợi tơ. Linh Nhi lấy sợ tơ đó nói với hai người, rồi niệm một khẩu quyết để xác nhận tình đó là tình gì.
Phạm Linh Nhi đáp:
- Như thế à?
Nàng ta trong âm thầm ve vẫy thanh kiếm tạo thành một đường Tình tơ, sau đấy Phạm Linh Nhi chạy lại ôm cánh tay Trần Tuấn nói:
- Sư phụ ăn cơm ngon không?
Trần Tuấn khó hiểu đáp:
- Ừ……..thì ngon?
Phạm Linh Nhi sau khi đã cột được Tình tơ vào tay Trần Tuấn rồi thì lùi lại hỏi:
- Sư phụ thấy thế nào, nếu mai mốt Linh Nhi lập gia đình, vợ chồng thì Linh Nhi có phải một người vợ tốt không?
Trần Tuấn ho khan vài tiếng nói:
- Tốt tốt… Thôi ta về phòng đây.
- Vâng, sư phụ nghĩ ngơi cho tốt.
Phạm Linh Nhi khi thấy Trần Tuấn mang theo Tình tơ của mình rời đi thì khuôn mặt của nàng ta nặn ra một vẻ vô cùng thỏa mãn
Phạm Linh Nhi cười:
- Cuối cùng, cuối cùng thì mình cũng có thể nên duyên phu thê với chàng ấy rồi, ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha!
Vừa cười, nàng ta vừa điên cuồng múa kiếm, nàng ta múa kiếm điên cuồng đến mức thiên địa cũng phải nổi lên mây đen, phong bạo. Thế là bộ kiếm pháp Song Tru Diệt Kiếm Pháp đã được Phạm Linh Nhi vô tình tạo ra!
Nàng ta lấy Linh Căn Kiếm của mình phi lên không trung, rồi lấy thanh Hồng Nhân Phi Cực Kiếm bay tiếp sau đó. Song kiếm theo sự điều khiển của Phạm Linh Nhi, chém ra một đạo kiếm khí màu hồng phá tan mây mù, sau đấy theo lệnh của nàng ta, hợp lại thành một thanh kiếm.
Linh Căn Kiếm không ngừng thôn phệ Hồng Nhân Phi Cực Kiếm như cái cách mà nó đã làm với Linh Căn Thạch Trụ, biến Hồng Nhân Phi Cực Kiếm trở thành vật chứa của riêng nó. Nhưng bản mệnh sinh tử của Hống là bất tử bất diệt, thế gian còn kẻ ác thì Hống sẽ còn sống, thế nên Linh Căn Kiếm không tài nào thôn phệ được Hồng Nhân Phi Cực Kiếm.
Đây cũng chính là sự tính toán của Trần Tuấn khi để bản mệnh của Tứ Hung vào thanh kiếm của Phạm Linh Nhi. Linh căn của nàng ta chính là bản nguyên hồng phấn, chủ lực chính là thôn phệ mọi thứ, biến nó thành của riêng, nên Trần Tuấn đã mưu kế đưa vào linh hồn bắt tử bất diệt của Hống để khống chế lại sự thôn phệ này. Từ đó dẫn đến một chiêu Song Kiếm Tru Diệt cực kỳ cường đại.