Phí Nam Sơn bước đế khu rừng kế cạnh của Thiết Bạch Phong quan sát. Hắn thấy tông môn này thực sự quá nhỏ, so với hai chữ môn phái có khi còn kém một chút, nhân khẩu còn chưa đến năm trăm đệ tử, nơi đặt tông môn thì linh khí cực kỳ thưa thớt, dù có vứt thiên tài đến đây chỉ sợ đến năm năm mươi tuổi còn chưa đột phá được Kim Đan nữa.
Nhưng Thiết Bạch Phong có một điểm mà hắn phải lưu tâm, Phí Nam Sơn dù có dung thần thức cường đại đến thế nào để tra xét, vẫn như cũ không thể nào nhìn sâu vào phía bên trong tông môn đó.
Phí Nam Sơn âm thầm nhận định nói:
- Thực lực của ta hiện tại đã là Đại La Kim Tiên hậu kỳ, chỉ sợ cường giả bày ra trận này chính là Tổ Tiên cường giả mới có thể ngăn được nhãn quan cùng thần lực của ta.
Thấy được bất ổn, Phí Nam Sơn định ra lên họ cho toàn bộ trưởng lão, đường chủ rút lui nhưng khi đó hắn cảm ứng được một lực lượng cực kỳ quen thuộc.
Phí Nam Sơn kinh ngạc nói:
- Khí tức của Yêu tộc?! Còn là cường giả của Yêu tộc nữa! Yêu tộc năm đó rõ ràng đã bị đánh cho tan tắc, bây giờ tại sao lại có khả năng xuất hiện ra khí tức cường đại đến như này, chuyện này rốt uột là như thế nào?
Thế rồi hắn cùng với những vị trưởng lão, đường ngồi lại với nhau họp về khí tức của Yêu tộc cường giả phá ra từ môn phái trước mặt bọn họ. Bọn hắn đều là những cường giả đã xuất hiện từ thời kỳ đầu Tiên Giả, hậu Hồng Hoang, nên đối với chuyện Yêu tộc cực kỳ rõ ràng.
Cường giả Nhân tộc rõ ràng thường xuyên đối chiến lẫn nhau, đến cả bốn vị Tiên Thiên Thánh Nhân ở Tu Chân Giới tình thân như thể hủ túc nhưng thế nào chỉ vì một ít lợi nhỏ trên Thiên Giới liền trở mặt đánh ra sát chiêu lẫn nhau, Yêu tộc kỳ thực cũng giống Nhân tộc, cũng thường xuyên tranh đấu với nhau dành địa bàn hoạt động, thế nhưng Nhân tộc quá cường hãn, bức bách bọn chúng đến mức không còn đường lui thé nên nội bộ Yêu tộc dưới áp lực sinh tử đã tạo thành mộ khối vô cùng đoàn kết. Đối với hạt giống tiềm năng của tộc thì những tiền bối của Yêu tộc chắc chắn sẽ không tiếc mạng để mà hi sinh bảo tồn.
Bọn hắn cũng tường chứng kiến qua một thiên tài của Yêu tộc cường hãn đến cỡ nào, hắn chính là Thiên Dực Bạch Hổ, hộ pháp của tổ tiên yêu tộc. Phí Nam Sơn vẫn còn nhớ như in cảnh tượng năm đó, Bạch Hổ lúc đó hắn chỉ mới là thực lực Đại La Kim Tiên sơ kỳ mà dưới sự vây công của mười vị tiên Thiên Thánh Nhân, ba trăm vị Tổ Tiên hậu kỳ, mười ngàn Đại La Kim Tiên đai viên mãn mà cũng có thể mở ra một con đường chạy thoát. Trên đường Bạch Hổ kia chạy thoát, hắn đã tự thân đồ sát hơn một ngàn vị Đại La Kim Tiên, giết chết hơn năm vị Tổ Tiên cường giả, đánh lui được một vị Thánh Nhân, thực lực vô cùng là kinh khủng!
Yêu tộc một khi xuất hiện cường giả thì đối với bọn hắn chính là ngày tàn! Vạn nhất không thể để điều đó xảy ra được.
Từ Lâm Đông, nguyên là đại trưởng lão của Nhân Hoàng Tông hỏi Phí Nam Sơn:
- Tông chủ, ngài thực sự muốn chúng ta diệt môn?
Phí Nam Sơn, mang theo khuôn mặt hóc hác già nua gật đầu nói:
- Đúng vậy, Yêu tộc một khi đã xuất hiện cường giả thì có khi cả Thiên Giới cũng phải lung lay một chuyến, nói gì đám ẩn cư chúng ta. Tốt nhất, diệt được lúc nào thì diệt!
Từ Lâm Đông nhắm mặt lại, khuôn mặt mang đầy tâm tư nói:
- Ây dà, chỉ sợ lần này tạo nghiệp của chúng ta lại càng thêm nặng mà thôi, Đại La Kim Tiên như tông chủ, ta e rằng cũng khó có thể thoát khỏi báo ứng.
Phí Nam Sơn cứng rắn nói:
- Yêu tộc, mãi mãi chỉ là Yêu, bọn hắn đối với chúng ta chỉ là sủng thú, thức ăn, đồ vật để tiến gần hơn với Đại Đạo mà thôi.
Thế là cả Nhân Hoàng Tông ngày hôm nay sẽ đại khai sát giới, kéo toàn bộ Thiết Bạch Phong xuống đấy bờ diệt chủng! (Cái yêu khí thoát ra là từ cái Nguyên Ngư bội của đấng lưu lại, nói chung đồ của mấy ông thánh ngàn năm chưa tắm rất dễ ám mùi)
Thế nhưng tên trời vốn có câu, oan gia thì ngõ tự nhiên sẽ hẹp lại, Kiếm Tiên Môn cùng lúc vớ Nhân Hoàng Tông đến bái phỏng chưởng môn Thiết Bạch Phong.
Dương Thuần Nam cùng đại trưởng lão mơi được thăng chức Chí Đức Ngãi và các vị trưởng lão khác đã đêm ba trăm cân cực phẩm Linh thạch, một trăm tròn thanh tiên kiếm, ba bộ tuyệt đỉnh pháp quyết tu luyện của môn phái mình, bọn họ nhất định phải lấy được tín nhiệm của chưởng môn Thiết Bạch Phong, từ đó mới có cơ hội thăng chức trong Kiếm Thánh Tông!
Dương Thuần Nam sag khoái cười tươi nói:
- Lần này đi, chúng ta nhất định sẽ được tông môn thưởng lớn, nhất định dưới Hạ Giới lại một lần nữa sẽ đạt được được tu vi Huyền Tiên!
Chí Đức Ngãi cũng cao hứng nói:
- Đúng vậy, lần nà chúng ta nhất định sẽ được tông chủ thưởng lớn, ha ha.
Dẫn theo đoàn người, chẳng mấy chốc cả hai người đã gặp được một đám người lạ mặt đang cắm cờ bày trận trước môn phái Thiết Bạch Phong.
Dương Thuần Nam nhìn đám người này, thấy sát khí của bọn chúng lộ lên bừng bừng, rõ ràng không phải là người tốt.
Phí Nam Sơn nhùng thấy Dương Thần Nam thì cười lớn, bước ra khỏi kỳ trận đi đến trươc mặt hắn, ôm quyền hành lễ nói:
- Tưởng là ai, hóa ra là chưởng môn của Kiếm Tiên Môn. Không biết quý phái có thể hợp lực, giúp chúng ta tiêu diệt yêu ma quỷ quái không?
Dương Thuần Nam vốn ở trên Thiên Giới, chức vị không có cao, thông tin về các cường giả thời hậu Hồng Hoang, đầu Tiên Giả cũng rất mịt mù, hắn chỉ biết những nhân vật nổi bật như tứ đại Thánh Nam, Thập đại thiên tướng mà thôi, những nhân vật như Phí Nam Sơn căn bản chưa hề nghe qua.
Dương Thuần Nam bất chợt lùi lại, tay đặt lên chui kiêm, khuôn mặt của bản hơn năm mươi nhăn lại, cẩn trọng nói:
- Ngươi là ai sa biết ta là chưởng môn của Kiếm Tiên Môn?
Phí Nam Sơn thấy sự hoảng sợ của tiểu tử này cũng không quá ngạc nhiên, binh thản nói:
- Ta là Phí Nam Sơn, nguyên là tông chủ của Nhân Hoàng Tông thuộc... Hữu giáo.
Nghe đến từ Hữu giáo, khuôn mặt của Dương Thuần Nam càng nghiêm trọng. Sát khí của hắn nổi lên, kiếm ý trong kiếm khẽ động, lúc nào cũng sẵn sàng ứng chiến!
Thấy Dương Thuần Nam kích động như vậy, Phí Nam Sơn giải thích, nói:
- Dương chưởng môn đừng kích động như thế chứ! Ta tuy biết hai nhà Chánh Hữu đối với nhau như kẻ thù không đội trời chung, nhưng hôm nay có thể cùng ta tạm gác lại hận thù bên trong, cùng nhau đối phó với Yêu tộc được không?
Dương Thuần Nam nghe thế thì kích động hỏi lại:
- Yêu tộc? Không thể nào, bọn chúng bây giờ tu luyện đến Chân Tiên cảnh cũng là một trận cực kỳ khó khăn quẳng quại, căn bản là không đáng để để vào mắt. Ý của ngươi là sao?
Phí Nam Sơn nghe thấy những lời nói ngay thơ của những kẻ ở giai đoạn hậu của thời kỳ Tiên Giả thì cười lớn nói:
- Ha ha, ta biết Dương chưởng môn căn bản chưa từng kinh qua sự đáng sợ của Yêu tộc cường giả. Nhưng ta phải nói cho Dương chưởng môn biết, Yêu tộc lần này thực sự cực kỳ nguy hiểm, theo khí tức của ta cảm nhận được, tên này ít nhất củng phải mạnh ngang ngửa Thái Ất Kim Tiên.
Sau khi phi thăng thì tu chân giả ở Thiên Giới vẫn còn có cảnh giới để tu luyện, đầu tiên chính là cảnh giới khởi đầu ở Thiên Giới, Chân Tiên, sau đó lần lượt là Huyền Tiên, Kim Tiên, Thái Ất, Thái Ất Kim Tiên, Đại La Tiên, Đại La Kim Tiên, mỗi cảnh giới đều phân chia cấp bật sơ trung hậu. Thái Ất Kim Tiên tuy không biểu thị cho lực lượng mạnh nhất Thiên Giới, nhưng tuyệt nhiên là cường giả cực kỳ khó chịu!
Đến Dương Thuần Nam khi còn ở Thiên Giới, hắn căn bản chỉ mới gần chạm đến cảnh giới Thái Ất, tức Kim Tiên đại viêm mãn!
Dương Thuần Nam lộ lê một tia lo sợ về thế lực Yêu tộc ngang ngửa với Thái Ất Kim Tiên, hắn hỏi lại:
- Thế cho ta hỏi... Rốt cuộc khí tức đó đến từ đâu?
Thấy cảnh giới của hậu bối trước mạnh mình quá tầm thường, đếnc ả khí tức đặc thù của Yêu tộc cũng không cảm ứng đươc, Phí Nam Sơn liền cười lớn nói:
- Nó ở phái đằng kia.
Phí Nam Sơn chỉ tay về phía môn phái Thiết Bạch Phong. Nhìn theo ngón tay của hắn, mặt Dương Thuần Nam ngay lập tức tái đi.
Ngay sau đó khuôn mặt của hắn ngay lập tức trở lại dáng vẻ âm trầm của vị chưởng môn Kiếm Tiên Môn ngày nào. Đói với Dương Thuần Nam, mệnh lện của thánh tổ, mệnh lệnh của tông chủ Kiếm Thánh Tông không thể nào kêu bọn hắn cấu kết với Yêu tộc được. Đối với Yêu tộc, mặc là thánh tổ hay chưởng môn cũng đều là thú vật. Căn bản không cần kết giao (Câu này về sau, hơi sai)
Dương Thuần Nam nói:
- Hứu giáo... Các ngươi căn bản là một lũ lừa gạt. Tông môn mà thánh tổ bọn ta muốn kết giao chắc chắn không thể nào là môn phái của Yêu tộc được. Đúng ra từ đầu ta không nên nghe lời ngươi như thế.
Dương Thuần Nam nắm chặt lấy chuôi kiếm chém ra một chiêu!
Đòn của hắn xẹt qua một cái, tạo thành một vệt sáng trắng, hình thành một đạo kiếm cương, bắn thẳng về hái Phí Nam Sơn!
Phí Nam Sơn tức giận đến đỏ cả mặt nói:
- Đúng là lũ hậu bối vô tri, địch nhân của húng ta ở ngay trước mà còn vô tri. Đoạt Kiếm Trận, phá cho ta!
Phí Nam Sơn triệu ra pháp bảo của mình, Hắc Cương Kì vung một cái, lập nên một pháp trận trên không trung.
Từ trên không trung bắn ra năm thanh kiếm cùng kiếm cương của Dương Thuần Nam đối chiến
Từng tiếng keng keng, xoẹt xoẹt của chiêu thức vang lên. Kiếm cương của Dương Thuần Nam chỉ sau một lúc đối chiên cùng với năm thanh kiếm ủa Phí Nam Sơn thì không chịu nổi bị vỡ nát, năm kiếm ấy thuận lợi bay về phía hắn.
Dương Thuần Nam ngay lập tức dùng pháp lực của mình, thuấn di một đoạn rồi lập nên một đạo Kiếm Luân (Kiếm kết thành vòng, gọi là Kiếm Luân) phòng thủ trước đòn tấn công của Phí Nam Sơn.
Rầm một tiếng, Kiếm Luân của Dương Thuần Nam bị phá nhưng đồi thời chiêu thứ Đoạn Kiếm của Phí Nam Sơn cũng bị phản kích phá hư.
Nhưng Dương Thuần Nam sau đòn tấn công ấy của Phí Nam Sơn mà bị thụ thương lùi lại, hắn kinh ngạc nói:
- Cầm kỳ mà chiến? Ngươi là Trận sư?!
Phí Nam Sơn cười lớn nói:
- Không ngờ đám hậu bối các ngươi cũng biết đến những kẻ như ta.
Trận sư, cầm kỳ (Kỳ tức là cờ) ra trận. Những kẻ này cực kỳ am hiểu về cách bày trận cùng với trận pháp, là một trong những cánh tay đắc lực của các đại năng trong thời kỳ tranh giành với Yêu tộc, đại chiến Chánh Hữu. Tương truyền trận sư chỉ cần vung kỳ lập trận là liền có thể giết hơn mấy trăm đầu người, thậm chí chỉ bằng một trận pháp duy nhất hoàn toàn có thể phá vỡ phía căn bằn của một trận chiến, tiêu diệt toàn bộ chỉ trong vòng chưa đến nửa canh giờ!
Bá đạo là thế nhưng muốn đi theo còn đường tu luyện trận pháp kỳ thực rất gian nan, không những yêu cầu kiên trì tu luyện mà kiến thức liên quan đến trận pháp của trận sư cực kỳ đa dạng, cực kỳ phong phú, yêu cầu tu chân giả phải cực kỳ thông minh, học một hiểu ngàn mới có thể tu luyện được. Bởi vì như thế, số lượng của trận sư đã ít về sau xuất hiện những trận pháp đơn giản hóa còn ít hơn. Đến thời điểm hiện tại, trận sư chỉ còn nằm trong truyền thuyết mà thôi.
Đối với một kẻ địch như trận sư, Dương Thuần Nam căn bản không cách nào đối phó được, kiếm mà so với trận chẳng khác nào lấy sắt mà so với vàng cả, luận về chất thì trận sư đã hơn kẻ tu kiếm rất nhiều rồi, nói chi đến chênh lệch tu vi đến đáng sọ, hắn tùy thời có thể giết mình bất kỳ lúc nào.
Dương Thuần Nam ngay lập tức hét lớn ra lệnh:
- Tất cả mọi người cùng ta kết thành kiếm trận, nhất định phải bảo hộ Thiết Bạch Phong!
Đồng loạt các trưởng lão cùng lúc hô lên:
- Rõ!
Mọi người đứng thành những điểm ngẫu nhiên. Cùng nhau vận dụng pháp lực huyến ra một một hình ảnh thiếu niên cực nhân cầm kiếm.
Dương Thuần Nam ấn quyết, niệm pháp:
- Kiếm tiên cự trận, lập!
Phí Nam Sơn đối với một trận pháp nho nhỏ này căn bản không quan tâm, chỉ giơ tay lên ra hiệu cho đám đệ tử của mình lo liệu việc này.
Từ Mạnh Nghiêm, nguyên là Địa Tiên cường giả đã vượt qua bí cảnh kiếm tiên lúc trước đứng ra, trên tay hắn là một ba cây kỳ nhỏ có màu lần lượt là lam, lục, huyết.
Hắn khua tay ném ba cây kỳ đó lên trên không. Ngay khi được ném ra, ba cây kỳ ngay lập tức kết thành một hình tam giác.
Từ Mạnh Nghiêm bấm quyết, niệm pháp:
- Sinh Đoạn Ngũ Tuyệt trận, phóng!
Cư nhân cầm kiếm cùng với ba cây kỳ cùng nhau đối chiến tạo nên một trận ầm vang rung động một phương.
...
Trong Thiết Bạch Phong, chưởng môn Hoàng Sưlá áy một cực nhân hình thanh niên mặc y phục cầm kiếm cùng với ba cái kỳ to như cây cột ấy giao chiến thì tót hết cả mồ hôi lạnh.
Sát khí từ hai cường giả Địa Tiên, Chân tiên phóng thích ra, mặc dù vẫn còn Tứ Linh trận của Trần Tuấn bảo hộ như cũng không khỏi khiến một lão tiểu tử như hắn lo lắng không thôi.
Hoàng Sư Bá theo thói quen khi bị Phạm Linh Nhi treo lên làm bao cát tập đánh, nấp vào trong bàn của mình mà run cầm cận.
Hắn nói:
- Mẹ ơi, đại thử vừa mới đi một cái là chuyện xui rủi lại đến nữa rồi.
Đột nhien có một thanh niên mặc một bj y phục trắng đen, ở phía bên trong là một lớp áo đen tạo nên một vẻ vô cùng uy nghiêm, thoát trần thế tục đi tới.
Thanh niên đó chán nán gáp một cái nói:
- Ba con ruồi, để ta.
...
Ở bên ngoài Phí Nam Sơ đứng bên Tứ Linh trận của Trần Tuấn bắt đầu phá giải trận pháp. Hắn thân là đại trận sư đã sống hơn bốn vạn năm, đối với trận pháp mà nói cực kỳ quen thuộc, thế nhưng khi phân tích trraanj này của Trần Tuấn thì gần như không thể nào nắm được bất kỳ một điểm sơ hở nào.
Trận lớn ắt phải có lỗ thủng gặp là lỗi, Tứ Linh trận của Trần Tuấn không những lớn, uy lực, lại còn cực kỳ phức tạp, cơ hồ không có điểm nào thiếu sót cả, nó gần như đã đạt đến cảnh giới hoàn mỹ của trận pháp! Một trận pháp không có bất kỳ khuyết điểm nào!
Phí Nam Sơn đỏ mắt, tức giận dùng hết tinh lực của mình đi sâu bên trong trận hòng muốn phá vở.
Hắn gào lên:
- Ta không ti là trận pháp nỳ ta không phá được.
Đột nhiên một tiếng cộp cộp của bước chân vang lên, một thiếu nên mặc y phục màu trắng, bên trong lộ lên nội y màu đen nói:
- Này lão già, đừng phí sức nữa. Lão ngồi đây thêm cả vạn năm cũng không thể n năm được một điểm nào của ta đâu.
Phí Nam Sơn khi nhìn thấy thiếu niê đó thì kinh hãi nói:
- Ngươi.... Ngươi chẳng lẽ là trận linh trong truyền thuyết?!
- Trận linh? Chắc là tên gọi của ta do các ngươi tụ phong phải không?
Trận linh, kiếm linh, đao linh,... Thân đã là linh chính là những thứ trời sinh vô tri như sau đó sinh ra trí tuệ, có khả năng hành động độc lập không cần bất kỳ ai điều khiển, tự có ý thức riêng của mình, không bị ai chi phối. trận linh, hay thiếu niên này chính là như vậy, Tứ Linh trận của Trần Tuấn hoàn mỹ đến mức đã kích phát cho trận pháp linh hồn khiến cho rở thành trận pháp hoàn hảo!
Tứ Linh trận vung tay một cái, một đầu Chư Tước bay về phía Phí Nam Sơn, cuồng loạn tấn công. Chỉ thấy hỏa vân ngập trời, cả một mảnh rừng rộng lớn, ngay lập tức chìm trong biển lùa của hỏa diễm từ Chu Tước.
Phí Nam Sơn tức giận đến khuôn mặt đen khịt biến thành đỏ bừng, hét lên cầm kỳ lập trận:
- Khống Hỏa trận!
Chả buồn để nói ai cũng biết kết cuộc của một Đại La Kim Tiên trung kỳ khi đối chiến với Tứ Linh trận linh đến cả cường giả Tổ Tiên cũng phải chịu thua là như thế nào rồi.
Bọn người của Nhân Hoàng Tông thế nớt bị một đòn này của Tứ Linh trận linh thổi đến cát bụi tro cót cũng không còn.
Trận linh bước đến chỗ đám người Kiếm Tiên Môn đang bị trọng thương, lắc đầu nói:
- Các ngươi tuy thực lực quá kém cỏi nhưng âu cũng là có ý tốc vói môn phái của chúng ta. Thôi, đưa về cho tên trủ tử kia tự định đoạt.
...
Tại Bích Loan Tông, phân đà của Vô Ngọc Nhan. vô Ngọc Nhan rất nắm bắt tâm lý của nam nhân cùng vớ nữ nhá, nàng ta chẳng mấy chốc mà đã giới thiệu cho Phạm Linh Nhi vài món.
Vô Ngọc Nhan cầm một chiếc váy mỏng, nhẹ đến mức có thể nhìn xuyên thấu cho Phạm Linh Nhi xem, nói:
- Phạm trưởng lão, trưởng lão xem xem, bộ ngoại phục này khi mặc bên ngoài sẽ làm lộ lên những đường nét bên trong của nữ nhân. Kết hợp với tân nội y quyến rũ mà ta mới đưa cho trưởng lão, khẳng định chính là một đôi cực kỳ thích hợp.
Phạm Linh Nhi nhìn ngắm một chút rồi nói:
- Ta thử được không?
Vô Ngọc Nhan gật đầu nói:
- Đương nhiên là được.
Phạm Linh Nhi bước vào phòng thay đồ một lát.... Nàng bước ra với tân nội y được mặc bên trong, ngoại y là chiếc váy xuyên thấu đó càng làm cho những đường nét bên trong của Phạm Linh Nhi càng là bí ẩn, càng là sắc sảo, càng khiêu gợi, nóng bỏng thêm.
Phạm Linh Nhi đỏ mặt nhìn con sâu trước mặt hỏi:
- Phu quân... Thiếp có đẹp không?
Con dấu quặng quẹo không muốn nói. Nhưng trong ánh mắt của yêu nữ Phạm Linh Nhi thì con sâu Trần Tuấn này đang nói:
- Linh Nhi, nàng...đẹp lắm. Từ trước đến giờ ta chưa thấy ai đẹp như nàng vậy, nương tử.
Nghe thấy những lời nói tự tưởng tượng của mình, Phạm Linh Nhi hưng phấn đến độ cả người nóng lên nhanh chóng rồi sau đó ngã gục xuống trước cái sự vặn vẹo của cón sâu Trần Tuấn.
Nàng nói:
- Thiếp biết mà... Nhưng chàng cũng đừng nên nói như vậy chứ.
Trần Tuấn nhìn thấy cảnh này quay đầu khỏ hiểu, hắn là bác sĩ Lạ à? Sao mới quay quay vài cái mà Phạm Linh Nhi như bị trúng tà vậy? (Nguyên câu này là, hắn đã đạt đến trình độ thượng thừa, quay quay vài cái là khiến người khác cảm thấy hào quan sâu kiến chói lóa rồi ngã gục xuống đấy rồi à?). Nhưng kỳ thực hắn đối với hình dáng khiêu gợi này của Phạm Linh Nhi... Có chút tà dâm hiện lên, tiếc là nàng là yêu nữ, tuyệt đối không nên làm ba cái chuyện dại dột
Phạm Linh Nhi hướng về phía Vô Ngọc Nhan nói:
- Lấy cho ta tám bộ như này, kiểu dáng mỗi bộ tuy khác một chút nhưng điều phải là hắc huyền.
Vô Ngọc nah tươi cười nói:
- Được thôi, chuyện này đơn giản, mỗi bộ sáu mươi lăm viên trung phẩm Linh Thạch.
- Lấy đi, tiền nong mà có thể đổi lây sự hạnh phúc của chàng ấy thì đối với ta không thành vấn đề.
Gặp được Phạm Linh Nhi, phân đà của Vô Ngọc Nhan chắc chắn một điều, đó chính là đại phát tài. Đúng là phú bà mà, cái gì cũng có thể vung tiền được!