Mặc dù Hỗn Độn giới bị hủy diệt, thế nhưng Thiên Đạo vẫn không lo lắng.
Mất đi một con tốt Ma La Đầu đối với hắn mà nói thật đúng là không đáng để. Mặc dù Ma La Đầu hắn lúc xưa chính là cha mẹ sinh ra hắn, thế nhưng bây giờ hắn chỉ là một tên, đáng hận mà thôi. Chết cũng là xứng đáng.
Ma Tôn Ngạc Hầu thấy chủ tôn của mình chết như thế thì không thể nào tin vào mắt mình nữa.
Ma La Đầu chính là bản nguyên của Ma tộc, chính là kẻ tạo nên Ma Đạo Chi Lộ, là người có ảnh hưởng đứng thứ hai thứ ba trong tam giới. Hắn chết, đồng nghĩa là tương lai của Ma tộc chính là bị hai đại tộc khác đàng áp, Tà tu về sau sẽ bị Chánh nhân diệt sát, chắc chắc sẽ không còn chỗ chôn.
Thiên Đạo đứng phái trên mở ấn ra, thu lại Vĩnh Thiên Kính chiếu trận chiến của Du Ly cùng với hai vị thánh phẩm linh căn rồi nói:
- Các ngươi thấy đấy, Sát Kiếp không phải muốn tránh là tránh được. Thiên Địa Nhân Hoàng, Vạn Tôn Chi Ma đều là cường giả đứng đầu Tu Chân Giới chúng ta, liền bị diệt sát như vậy. Các ngươi nếu không nỗ lực thì kết cục của các ngươi sẽ y hệt bọn hắn mà thôi.
Người ta nói Thiên Đạo vốn chỉ là pháp tắc của thiên địa thế giới mà thôi, quả thực đúng như vậy. Hy sinh đến tận hai thánh phẩm linh căn, thực lực cường đại nhất Tu Chân giới, chỉ để chứng minh Sát Kiếp này không thể nào tránh được, từ đó kích thích tinh thần sống sót của đám người này, bảo vệ cho Tu Chân giới.
Quả nhiên cách làm của hắn đã hiệu quả. Những tên hy vọng có thể tránh được Sát Kiếp lần này bằng cách lần thật sâu vào địa bàn của Ma tộc, Cửu U Đại Địa, đã từ bỏ ý định của mình. Đến cả cường giả cấp bậc như thế còn không tránh được, nói chi là đám sâu kiến như mình.
Cũng có vô số kẻ phấn kích đến điên cuồng. Đối với bọn hắn, mất đi hai đại năng này không phải chuyện xấu, ngược lại còn chính là chuyện tốt ngàn năm có một.
Muốn leo lên đỉnh cao nhân sinh chỉ có thể vượt qua được hai đại năng đứng đầu này. Muốn vượt qua thập nhất Thiên Đạo Thánh Nhân thì dễ, thế nhưng muốn vượt qua thánh phẩm linh căn là chuyện còn khó hơn lên trời. Nên việc mất đi, đồng nghĩa gánh nặng đã chấm dứt, từ nay bọ hắn đã không còn kìm chế gì nữa rồi, có thể thoải mái hành động rồi.
Đối với tâm tình của những lão quái thích ẩn dấu cực sâu như thế này, Thiên Đạo cũng hiểu rõ, thế nên khi hai thánh phẩm linh căn bị tiêu diệt, hắn cũng không lo lắng lắm.
Chỉ cần Tu Chân giới không bị hủy diệt, muốn bao nhiêu sinh linh, muốn boa nhiêu linh khí thì Thiên Đạo hắn hoàn toàn có thể đáp ứng được.
...
Nhìn thấy vẻ mặt đầy thỏa mãn của Thiên Đạo sau khí chấn nhiếp quần hùng như thế khiến cho Ngao Hồng, cùng tung thật sực chứng mắt.
Theo dự đoán của hắn thì mục tiêu tiếp theo mà Thiên Đạo dùng để thế thân đó chính là mình.
Tốt nhất là Thủy Hoàng Nguyên hắn nên chuẩn bị một chút cho hậu sự của mình rồi.
Còn đối với Ngao Hồng thì nàng căm hận Thiên Đạo coi thường sinh linh. Hắn trong mắt nàng ta chả khác gì một tên Ma La Đầu đội lốt tư tưởng nhân nghĩa, vì vạn vật sinh linh mà hành động. Rốt cục vẫn là tự nghĩ cho chính bản thân mình mà thôi.
Tam giới không có Thiên Đạo thì đã sao? Thiên Đạo cùng lắm mỗi năm thay một tên. Lúc đấy lão nương nhà ngươi lên làm Thiên Đạo thì có ai dám ý kiến không?
...
Vì hạn chế của Siêu Phàm Cảnh, thế nên Du Ly không thể nào tự do đi vào tiểu thiên thế giới đó được. Chỉ có thể ở trong tinh gian thiên hà của Chư Thiên Vạn Giới mà chỉ đạo nhóm quân của mình mà thôi.
Mà nàng nhìn lại đám người này sau trận chiến với Thiên Hoàng, thảm bại như thế thì chỉ có thể thở dài mà lắc đầu.
Chắc chiến dịch lần này phải lùi về thêm mười năm nữa rồi. Chỉ cần sau mười năm, thương tích của đám người hoàn đế được chữa khỏi hoàng toàn thì chính là thời điểm mà tam giới diệt vong.
...
Rất nhanh thời gian mười năm như một cái chớp mắt, vừa nhìn là đã qua. Du Ly một mình đứng trước tinh gian thiên hà, trước mặt là hàng vạn chiếc phi thuyền cơ giới mà khai cờ hô lên một câu chiến đấu.
Thanh âm của nàng vang dọi, khiến cho tâm can của ai nấy đều kích động đến không ngừng. Có những kẻ vừa nghe xong câu khai chiến của Du Ly liền cắn răng, lấy một ống thuốc kích thích tiêm vào người chuẩn bị cho trận tàn sát điên cuồng lần này.
...
Lúc nỳ đây thiên binh vạn mã được bày ra ngăn nấp. Bên dưới còn vô số hoàn kim tháp do Lư Ly Chân Nhân trấn trụ. Phía trên chính là khí vận hoàng long của Thiên Đình.
Kèn trống đua nhau đánh ra phong vân sấm sét, rợp trời vang lên một bản hùng chiến đầy nội lực. Tựa như là rồng cuốn, phượng bay, mạnh mẽ như muôn thú tại thiên. Uy thế klo hè kém đám người Du Ly một chút nào.
Mặc dù uy thế là thế, thế nhưng việc chỉ huy ở đây lại chính là lão Long vương mà không phải Ngao Hồng.
Chuyện là vào trước khi trận chiến xảy đến, thì Ngoa Hồng tu luyện đặc thù công pháp Kích Mạch xảy ra vấn dền. Thức hải bị tồn thương nghiêm trọng, xém chút là một thân Đại La Kim Tiên đỉnh phong bị phế đi. Thế nên không thể nào dẫn dắt được Thiên Đình chinh chiến được.
Mặc dù còn nhiều nghi hoặc là có kẻ ở phía sau ám toán Thiên Đế, thế nhưng với tình huống hiện tại, Sát Kiếp tới gần, phía sau Thiên Đế lại có thượng tiên là sư phụ, Yêu tổ làm người chống lưng, thế nên chuyện này tạm gác lại, tập trung chính vào chuyện chính.
Dù bản thân mình rất tin tưởng vị Yêu tổ, thế nhưng đây chính là nhi nữ của mình, lão Long vương không thể không lo lắng được. Thế nên trước khoảng chừng vài canh giờ đám người Du Ly khai màu cuộc chiến thì hắn hóa thành một đạo hắc quang bay đến chỗ Thủy Hoàng Nguyên để mà hỏi chuyện.
Hắc Long vương đến ở bên ngoài viện của hắn hỏi vọng vào:
- Chủ nhân... À không lão tổ. Nhi nữ của ta có sau không?
Từ bên trong vọng ra tiếng của Thủy Hoàng Ngọc, nàng nói:
- Hiện tại tình hình của Ngao Hồng có chút không khả quang, Long vương ngươi nên đi trước đi. Còn Thiên Đình đợi ngươi, Yêu tộc, đợi ngươi. Ngươi không nên chậm trễ.
Hắc Long vương nghe thế thì chỉ lẳng lặng nói:
- Tiểu Long hiểu, tiểu Long đi đây.
Nói rồi hắn lại hóa thành một đạo hắc quang để mà bay đi.
Bên trong viện của Thủy Hoàng Nguyên bây giờ cực kỳ rối rắm. Hắn vì tình trạng Ngao Hồng muốn đột phá đến cảnh giới Tổ Tiên hậu kỳ mà phải bày ra Thuyền Mạch trận, đem Yêu huyết của mình mà dựng lên, sau đấy dựng lên một trận khắc để che giấu Thiên Đạo về sự đột phá này của Ngao Hồng.
Công pháp Kích Mạch lần này phù hợp với Ngao Hồng ngoài mức dự liệu của Thủy Hoàng Nguyên, thế nên trong lúc tu luyện bỗng nhiên pháp lực nhảy vọt, khiến hắn phải sốt sắng bày ra trận này để mà hãm lại pháp lực phóng thích.
Việc để Ngao Hồng không ra trận quá sớm từ lâu Thủy Hoàng Nguyên đã có mục đích. Sau khi thấy Thiên Đạo xem Thiên Đạo Thánh Nhân chỉ như là tốt thí như thế thì hắn rất lo cho đồ đệ của Trần mình. Vạn nhất nàng ta xảy ra chuyện gì, sợ rằng chuyện còn lớn hơn cả việc Sát Kiếp xảy đến nữa. Nên việc đột nhiên Ngoa Hồng đột phá như thế quả thực là đã giúp hắn rất nhiều về việc tìm lý do.
...
Vào lúc này từ trên tời bỗng dưng ối đen như mực, không thấy một chút gì cả. Nhìn kỳ thì đâu ra hàng vạn chiếc phi thuyền cơ tới tựa như là bày ong từ trên cao phóng xuống vậy.
Bọn chúng bay được một khoảng thì dừng lại tại không trung. Từ cái nòng pháo được giấu trong thân thuyền chìa ra. Bắt đầu tụ năng lượng phản vật chất bắn phái Thiên binh thiên tướng.
Vạn Tượng yêu sư liền hóa lớn, vung cờ ra lệnh cho đội Long binh của Thiên Đình bay lên trên nén, đội tượng binh của thiên đình thì đạp gió ra hướng Nam để mà ẩn núp. Còn đội quy binh thì bay lên, dàng thành Quy Cách trận.
Quy Cách trận được bày ra bỏi Quy Kim tướng quân, tạo nên một cái màn bao lấy toàn bộ Thiên Đình.
Uỳnh một tiếng, pháo năng va vào hộ trận khiến cho nó run lên từng hồi, xuất hiện vô số vết nứt.
Quy binh gào lên đầy mãnh liệt, gia tăng pháp lực vào trận pháp. Đằng sau có thêm Ngọc Lam Thảo tộc lien tục dùng khả năng đặc trung của mình là Chu Thiên Pháp Lực đánh vòa người của Quy binh, gia tăng pháp lực cho bọn Quy binh.
Mặc dù con đường tu tiên của Yêu tộc không bằng phẳng, không được Thiên Đạo chấp nhận, không thể nào so cùng được với hai tộc Nhân Ma thế nhưng bọn chúng lại có vô số năng lực đặc trung của tộc mình, thế nên một khi có kẻ thống lĩnh, chỉ huy thì sức mạnh của bọn họ sẽ được tăng lên một cách cực điểm. Gần như là binh sĩ Nhân tộc chiến đấu với Yêu tộc thúc thủ vô sách.
Giờ đây sự đa dạng chủng loại, đa dạng dị năng đặc trưng của Yêu tộc đã được phát triển cực hạn dưới sự chỉ huy của Hắc Long vương.
Bắn xong một đoạn, năng lượng phản vật chất của đám người Tụ Giao thế giới đã hết, thế nhưng vẫn không cách nào phá được Quy cách trận này của Quy binh.
Đúng như Hắc Long vương dự đoán. Nếu bọn này đến từ bên ngoài thế giới khác, hẳn là các pháp tắc bên kia cũng khác hẳn, không cách nào vận dụng được toàn phần sức mạnh từ pháp năng của bọn chúng.
Thanh Long bắn xong đợt pháo đầu tiên liền ở trong phi thuyền mẹ giơ tay lên, ra lệnh ngưng bắn.
Thông qua những tổn hại mà pháo phản vật chất gây nên cho Tu Chân giới, hắn liền tính toán được pháp tắc tại nơi đây, nên cho ngưng bắn.
Nếu năng lượng phản vật chất kinh khủng như thế mà chỉ có thể chấn nứt pháp trận của bọn hắn thì liền không cần dùng nưa. Thanh Long hắn vẫn còn những món đồ chơi khác, chưa cần vội.
Hắn ngồi trên ghế, ung dung ấn nhẹ một cái nút. Đột nhiên từ trong những chiếc phi thuyền cơ giới đó mở ra một cái lỗ hình vuông, từ cái lỗ đó phóng ra vô số con bọ nhỏ.
Những con bọ nà tên là Cơ Miên Trùng, chuyên dùng để cắn phá tài nguyên năng lượng, do một tay Thanh Long nuôi lớn lên. Nó có tác dụng vô cùng lớn ở những tiểu thiên thế giới và trung cấp thế giới cùng cấp, còn những thế giới cao hơn thì Thanh Long chưa từng thử.
Cơ Miên Trùng rơi xuống liền bám lên Quy Cách trận của Quy binh. Đột nhiên Quy binh cảm thấy pháp lực của mình hao tổn đến cực độ, nhìn lên thì ra chính là đám bọ này đang cắn ấy trận pháp của bọn hắn.
Quy Kim tướng quân liền hô lê:
- Giải trận, rút!
Quy binh theo sự điều động của Quy Kim tướng quân liền giả đi trận, bấn ấn thi pháp, ngự vân mà bay về phía nam.
Nhận được ám hiệu từ Quy binh, nhất tộc Phượng Hoàng của mình cùng với mấy đứa con của mình là Kim Phượng, Thải Phượng, Hỏa Phượng, Tuyết Phượng, Lam Phượng, Khổng Tước, Đại Bàng Kim Sí Điểu bay đến, hóa thành chân thân là tám con chim lớn tiếp viện.
Phượng Hoàng bay đến đâu là Niết Bàn hỏa diễm của nàng đốt đến đó. Khiến cho cả một mảnh Thiên Giới gập tràng trong ngọn lửa thanh thuần đỏ thẫm.
Tuyết Phượng, cùng Hỏa Phượng thay phiên nhau đập cánh, thi tuyết, thi hỏa đốt cháy đám Cơ Miên Trùng. Thế nhưng đám Cơ Miên Trùng này là một đám côn trùng được cải tiến, đã đạt đến mức đau thương bất nhập, thủy hỏa bất xâm, không cách nào giết được nó.
Đại Bằng Kim Sí Điểu quan sát chỉ duy nhất có Niết Bàn hỏa diễm mới có thể giết được bọn chúng, còn pháp thuật của mấy huynh đệ tỷ muội khác của hắn hoàn toàn không cách nào có thể gây được thương tổn gì đến bọn nó.
Nghĩ một chút Đại Bàng Kim Sí Điểu liền tìm ra nguyên nhân. Lửa của mẫu thân chính là Niết Bàn hỏa diễm, vốn là liên quan trực tiến đến sinh tử, nên mới có thể một chiêu đó hết sinh mệnh của bọn chúng, còn lửa của Hỏa Phượng, tuyết của Tuyết Phượng mặc dù cường đại, thế nhưng vẫn còn tại trong Tam giới, không cách nào một chiêu triệt tiêu sinh tử được.
Từ đó hắn nghĩ đến trong bụng mình chứa một cỗ khí tức vô cùng yếu của hệ thống Luân Hồi Thiên Đạo, có thể can thiệp sinh tử trong Tu Chân Giới.
Nghĩ rồi liền làm. Đại Bàn Kim Sí điểm liền bay thấp xuống mở miệng ra, thu ức vạn con trung bỏ vào miệng rồi nuốt xuống. Quả nhiên là bây giờ bọn chúng đã trở thành vật của Tu Chân Giới, nằm trong sự quản hạt của Tu Chân Giới nên trong bụng hắn liền bị tiêu hóa hết.
Tám con chim lớn khi tìm ra cách giết được đám bọ này liền cùng nhau tế máu của mình bày ra Ngục Sát trận nổi danh ở Địa Ngục hồi đấy, đem đám bọ này biếm nhập luân hồi.
Thiên Đạo Thánh Nhân suy cho cùng vẫn không phải là Siêu Phàm Thoát Cảnh cường giả, không cách nào đi ra khỏi giới của mình được, nên khi đi vào thế giới khác liền bị pháp tắc tại nơi đây ảnh hưởng đến năng lực.
Tuy nhiên với đám chuyên đi khiêu chiến này thì chuyện pháp tắc khác nhau hoàn toàn không thể nào cản được bọn chúng.
thu thập được dữ liệu của Phượng Hoàng nhất tộc, Thanh Long rất nhanh đã tính toán dra được cách khắc chế bọn chúng.
Hắn nhẹ nhàng ra lệnh cho toàn bộ phi thuyền bay lên cao, kết thành từng đoàn sau đấy phóng ra Vạn Tung Tác (tác ở đây là dây trói), hướng thẳng về phía tám con chim mà bay đến.
Vạn Tung Tác là vũ khí được Thanh long đặc chế riêng ra, thế nên nó khác với những bảo vật tầm thường, mà đã đạt đến cảnh giới tương đương với thánh phẩm pháp bảo như Tam Xoa Hải Kích, Đồ Thần đao.
Vì chênh lệch quá lớn, Phượng hoàng biết mình không thể nào chống lại được liền lấy ra pháp bảo của mình là Niết Bàn Luân Hồi thước, đập xuống một cái khai mở cảnh giới Tiên Thiên Thánh Nhân.
Nàng ta hóa thành nhân hình rồi già lên đánh thẳng vào vào cái Vạn Tung Tác đó.
Uỳnh một tiếng, Niết Bàn hỏa diễm bay mịt mù trên trời, tạo nên một cỗ nhiệt năng vô cùng khỏng lồ, thiêu đó đi vô số thiên sơn họa thủy trên Thiên Giới.
Thế nhưng rốt cuộc vẫn là con kiến vẫy vùng trước sẽ. Phượng Hoàng bị uy lực của Vạn Tung tác chấn bay ra, trọng thương đến mức Niết Bàn hỏa diễm của nàng ta không cách nào phục hồi được thương thế.
Đại Bàng Kim Sí Điểu thấy như thế thì gào lên:
- Mẫu thân! Ta liều mạng với các ngươi! Agh!
Hắn liến hòa thành một nam nhân chân chim, mình người, đầu thú cầm lấy Hỗn Nguyên Phá Đan Chùy của mình mà lao đến trợ chiến. Thế nhưng dù có trảm đi được nhị thi, trở thành Chuẩn Thánh trung kỳ, thực lực vô cùng cường đại, nhưng vẫn y nguyên chỉ là một con kiến trước Thiên Đạo Thánh Nhân mà thôi.
Hỗn Nguyên Phá Đan Chùy lao đến chấn vào Vạn tung tác đang trói lấy Phượng Hoàng trọng thương thì lập tức xuất hiện vết nứt, rồi sau đấy vỡ tan thành tường mảnh.
Tu vi Chuẩn Thánh mà Trần Tuấn dạy cho Thủy Hoàng Nguyên chính là lấy tu vi cùng với pháp bảo ràng buộc lại với nhau, từ đó mà cộng sinh ra một sức mạng cường đại. Nên pháp bảo bị phá, đông thời cũng biểu thị chủ nhân của món pháp bảo ấy cũng không thể qua khỏi sinh tử.
Đại Bàng Kim Sí Điểu bị chấn vang xuống dưới mặt đất, cả người chằng chịt vết thương bị phản phệ, trong vô cùng đau thương.
Phương Hoàng thấy như thế thì đau lòng khóc thảm nói:
- Tại sao? Tại sao cơ chứ? Con ta hắn có tội tình gì đâu? Các ngươi tại sao lại giết hắn? Sát Kiếp! Sát Kiếp chết tiệt, mẫu thân phải bảo thù cho con!
Cả vạn năm qua Phượng Hoàng vẫn luôn là một con chim cô độc, đến khi sinh ra bảy quả trứng, nở ra bảy đứa con của nàng, thì nàng mới cảm nhận được sức sống trên thế gian này. Thế mà, giờ đây Đại bàn Kim Sí Điểu lại chết như thế, Phượng hoàng nàng quả thực không thể cam lòng.
Từ trong Dực Hỏa Chi Tâm của nàng bỗng dưng nổi lên một cỗ hỏa diễm cực kỳ kỳ lạ. Nó không đơn thuần như bản mệnh hỏa diệm của nàng, lại càng không thiện lành như Niết Bàn Hỏa Diễm, mà lại cực kỳ hung ác, tàn bạo tựa như tâm ma của nàng vậy.
Nhưng bây giờ Phượng Hoàng không còn quan tâm đến chuyện đó nữa, thứ mà nàng muốn bây giờ chính là trả thù cho Đại Bàng Kim Sí Điểu của mình, muốn cho cái sợi dây khôn khiếp này trả giá.
Nàng cấm lấy cái Nộ Thần Hỏa đó, luyện hóa nó từ trong thúc hải của mình. Thức hải của nàng đang tĩnh lặng bỗng dưng có vô số ngọn lửa bùng lên vô cùng mãnh liệt, tựa như là ma quỷ gào thét bên trong đó vậy.
Ở bên ngoài đồng tử vốn thanh thuần của Phượng Hoàng bỗng dưng đỏ sẩm lại như màu máu. Nhiệt đột xung quanh cũng tăng lên một cái vô cùng quỷ dị, đến cả không gian cũng bị nàng thiêu đót, đến mức có vô số vết cháy xém hiện lên trong không trung.
Vạn Tung Tác không cách nào chịu được Nộ Thần Hỏa này của Phượng hoàng liền bắt lửa, cháy thành tro bụi.
Phượng Hoàng khi được giả phóng thì nhiệt độ lại tăng thêm một tầng nữa. Khiến cho cả Thiên Giới bỗng dưng xuất hiện vô số vụ bạo toạc do Nộ Thần Hỏa của nàng toát ra.
Là anh cả của Phượng Hoàng nhất tộc, Kim Phượng liền nhận ra có thứ gì đó không ổn. Hắn liền dùng Kim Hoàng Nhãn của mình mà quan sát thì phát hiện ra Phượng Hoàng nhập ma?!
Nhập ma này không phải là do tâm ma gây ra, xảy nên cắn trả, mà là tiếp nhận sức mạnh của Ma tộc, hóa thành Ma Thú!
Điều này là bất khả thi, bởi vì toàn bộ Ma tộc về sau đều được một tay Ma La Chân Khí và Hồng Phấn Hỗn khí của Ma La Đầu tạo nên, Ma tộc nguyên bản gần như bị diệt sạch, không còn một móng nào. Thế nên sau khi Ma La Đầu chết đáng lẽ theo lẽ thường thì Ma tộc không cách nào được tọa ra nữa chứ? Sao Phượng Hoàng lại có thể nhập ma được?
Trừ khi... Cái tên tiểu cường này thật sự chưa chết!
Thế nhưng bây giờ không phải lúc quan tâm nữa. Điều cần đáng lưu tâm bây giờ chính là Phượng Hoàng đang lao về phái hắn, dùng Nộ Thần Hỏa của nàng thiêu đốt hắn.
Kim Phượng kêu lên một tiếng:
- Không ổn!
Thanh Long mặc dù an toàn trên đại phi thuyền như chứng kiến thông số của Phượng Hoàng chỉ dừng lại ở cảnh giới Tiên Thiên Thánh Nhân trung vị bỗng dưng nhảy thẳng một cái lên Thiên Đạo Thánh Nhân hạ vị như thế cũng không tránh khỏi lo sợ đến mức chảy cả mồ hôi lạnh.
Rốt cuộc cái tiểu thiên thế giới này ẩn chứa điều gì vậy? Sao có thể một cái mà đột phá một bước dìa như thế chỉ trong một thời gian ngắn.
...
Thiên Đạo đứng ảo dưới Hạ giới quan sát trận chiến ở Thiên Giới thì nở ra một nụ cười đầy tà dị.
Ma La Đầu đúng là thể hiện rất tốt, đúng là con bài hắn hao tâm uổng phí công sức bồi dưỡng nên mà.
...
Lúc này ở dưới mặt đất Đại Bàn Kim Sí Điểu đột nhiên đứng lên. Thế nhưng lúc này tròng mắt của hắn đen khịt một màu âm u, tựa như oan hồ muốn báo thủ toàn bộ một cái gia tộc vậy.
Sinh mệnh thì không thấy một tia, nhưng tử khí thì lại tràn ngập trong người. Giống như là Tà tu đã bách luyện trảm sát ngàn vạn người để tế cho Ma La Đầu vậy.
Đại Bàn Kim Sí điểu nâng tay lên, nắm một cái, tòa bộ sinh khí của các chiến binh trong phi thuyền phái trên đầu hắn đều bị hút cạn không còn lấy một tia, liền hóa thành một đống xác khô.
Cảnh giới của hắn kể từ sau khi pháp khí bị hủy diệt tụ xuống là Đại La Kim Tiên hậu kỳ bây giờ lại hóa thành cảnh giới Tổ Tiên đỉnh phong chỉ trong chốc lát.
Nếu hấp thụ hết toàn bộ nhân khẩu trong trận chiến lần này, hắn hoàn toàn có thể thuận lợi đột phá lên cảnh giới tối cao Thiên Đạo Thánh Nhân. Nhưng hiện tại Đại Bàng Kim Sí Điểu hắn không muốn chơi như thế, hắn muốn thử cái cảm giác tắm trong máu người sảng khoái như thế nào.
Hắn ngước đầu lên nhìn thẳng lên màn hình của Thanh Long nở ra một nụ cười đầy khiêu khích. Chỉ bằng một biểu cảm này thôi, Thanh Long cũng cảm nhận được khoảng cách của mình đối với con chim thân người đó là lớn như thế nào rồi.
Đúng như Du Ly nói, tiểu thiên thế giới này quả thực không phải là quả cam mền, muốn bóp như thế nào thì bóp.
Hắn hô to một tiếng:
- Áp Trọng Hoàng Đế, Lực Tế Hoàng Đế!
Thanh Lam Vũ ngồi trên vai của Hắc Hùng Đạt mà tiến ra hỏi:
- Chuyện gì?
Thanh Long nghiêm trọng nhìn trên màn hình nói:
- Các ngươi giúp ta một chuyện được không? Nếu không ra tay e rằng toàn tiểu đội chúng ta bị diệt sạch mất.
Thanh Lam Vũ, Hắc Hùng Đạt thấy Thanh Long sợ hãi đến như thế thì nhìn vào màn hình, xem coi rốt cuộc thứ gì khiến hắn sợ đến như thế.
Vừa nhìn thấy cái cảnh trong màn hình, cả hai người liền bị bắn về quá khứ hơn vạn năm trước, khi chủ thượng còn chưa xuất hiện thì Tụ Giao thế giới đã chìm vào một khoảng thời gian đen tối chưa từng có.
Đại Bàng Kim Sí Điểu đạp lên ngực một người mặc cơ giới, dùng tay của mình cào một cái, đem cơ giáp của hắn phá nát rồi lấy tay móc lấy tim hắn ra, bỏ vào mồm nuốt xuống đầy hưởng thụ.
Cái vẻ mặt của hắn làm cho cả Thanh Lam Vũ cùng với Hắc Hùng Đạt vô cùng khiếp sợ. Kẻ này nếu không diệt trừ, về sau chính là đại nạn của toàn bộ hai thế giới!
Hai người lập tức bay ra khỏi địa phi thuyền. Thanh Lam Vũ hạ tay xuống, tạo nên áp lực vô cùng lớn, đè Đại Bàng Kim Sí Điểu lún sâu hơn tám thước đất.
Hắc Hùng Đạt đạp trên không trung tựa như phi hành, lao tới chỗ Kim Sí Đại Bàng vung xuống một quyền Thần Ấn. Đem đại lực của mình dung vào trong quyền, bạo phát ra trong người Đại Bàng Kim Sí Điểu.
Uỳnh một tiếng, Đại Bàn Kim Sí Điều không thể chịu được một quyền đó liền lập tức văng ra ba thước, huyết nhục bay tứ tung, nằm trên mặt đất thoi thóp.
Cũng may là chệnh lệch cảnh giới bây giờ chưa cao, nên có thể một chiêu đánh ngất Đại Bàn Kim Sí Điểu, nếu không mọi chuyện nguy to thật rồi.
Thật sự... Mọi chuyện nguy to thật.
Đắc Hùng Đạt cảm thấy một cỗ đau đớn kịt liệt trên cánh tay thì nhìn lại. Cánh tay được bọc đầy giáp cơ giới của hắn hiện tạt đã bị vô số những mảnh móng chớt cào nát, để lộ ra một đoạn tay trần đầy máu.
Rốt cuộc là móng vuốt cường đại đến như thế nào mới có thể xét nát được nhục thân của một cường giả tu vi Tổ Tiên Thập Nhị Trọng đây?
Đại Bàn Kim Sí Điều ngồi dậy, cười hoe hớ đầy phấn khích, đầy châm chọc. Thiên Đạo Thánh Nhân trong mắt hắn cũng chỉ là người mà thôi!
Hắn dứng dậy, tử khí trong người ngưng tụ xuống lòng bàn tay, khiến cho tay hắn hòa thành một màu đen.
Đại Bàn Kim Sí Điểu gào lên:
- La Thủ, Toàn Vị Nhất Sát!
Cảm thấy tình hình đã có chút không ổn Hắc Long vương liền thân hóa cự Long bay đến chỗ Đại Bàn Kim Sí Điểu.
Thanh Lam Vũ nâng tay lên ói:
- Tụ áp!
Một chiêu Tụ Áp, nàng dùng tất cả áp năng mà mình tạo ra dung vào lòng bàn tay của Hắc Hùng Đạt. Hắc Hùng Đạt nắm tay lại sử dụng thần lực của mình gào lên một tiêu:
- Bá Thiên Quyền!
Hắc Thủ cùng vói Thiên Quyền chuẩn bị giao nhau thì đột nhiên có một thân ảnh màu đen thuấn di đến trước mặt hai người, dùng tay háo ra một đạo hắc quang.
Hắc Long vương nói:
- Bàn Tọa Di Tố Thuật! Thanh Sơn Đạc Ma Trú!
Lực đạo kinh thiên động địa của Hắc Hùng Đạt bị một chiêu của Hắc Long vương chuyển hướng bắn lên trên, làm cho vô số phi thuyền cơ giới phía trên ùng đoàn bạo nổ. Còn hắc thủ của Đại Bàn Kim Sí Điểu thì một chiêu trừ ma của Thanh Sơn cổ phái hóa thành tro bụi.
(Dạo này... Hơi lag chút, nên nếu chương có vấn đề, sinh các đạo hữu comment, chừng nào ta hết lag sẽ sửa lại hết a)