Thiết kế của thế này chính là chư thiên vạn giới.
Trong chư thiên vạn giới chia ra các thế giới khác nhau, mỗi thế giới đều có phương thức để mà tấn thăng lên cấp cao hơn. Ngoại trừ thứ được gọi là trái đất.
Thế giới được phân ra làm ba cấp bậc từ cao đến thấp là đại thế giới, trung thế giới và tiểu thế giới. Như Tu Chân Giới mà Trần Tuấn đang ở chính là tiểu thế giới.
Cấp bậc được phân ra như thế bởi những kẻ được gọi là chư thiên giả, tức là cường giả Siêu Phàm Thoát Cảnh đã li khia khỏi thế giới, bắt đầu du ngoạn chư thiên định ra. Lấy tiêu chuẩn sức mạnh mà phân thành.
Như tiểu thế giới cùng lắm người đứng đầu là Siêu Phàm Thoát Cảnh không thể hơn được, còn như trung đại thế giới là có những cường giả từ Tổ Tiên Thập Tam Trọng tức tu vi Siêu Phàm Thoát Cảnh trở lên, và dưới Tổ Tiên Nhị Thập Trọng. Đỉnh cao nhất là đại thế giới với Siêu Phàm Cảnh chỉ được coi là cường giả của một địa phương nhỏ mà thôi, còn muốn vang danh thì chí ít phải đạt đến cảnh giới Tổ Tiên Nhị Thập Ngũ Trọng mới có thể xưng thiên hạ đệ nhất.
Thế giới mà Du Ly đang ở được gọi là Tụ Giao Thế Giới. Nơi đây có thứ tương tự như linh khí tồn tại trong Tu Chân Giới. Thế nhưng khác với linh khí cần có linh căn mới có thể vận dụng. Năng lượng của Tụ Giao Thế Giới người người này nhà đều có thể xử dụng, không có hạn chế, hạn chế duy nhất đó chính là do tư chất của người sử dụng mà thôi.
Năng lượng trong Tụ Giao thế giới không chỉ giúp ngươi sở hữu tăng cường chiến lực của cơ thể mà còn khai phá cho bọn họ một trí tuệ siêu việt. Bằng vào trí tuệ được năng lượng đó gia trì, đám người của Du Ly đã đi theo con đường phát triển khoa học của trái đất cùng với tu luyện năng lượng để mà phát triển, từ đó mà đạt được tiềm năng vô cùng khủng khiếp.
Thế nhưng Tụ Giao thế giới vẫn có giới hạn riêng của nó. Năng lượng ai ai cũng có thể sử dụng đồng nghĩa với chuyện hao phí tài nguyên của thế giới đó cũng tăng theo.
Vào hơn trăm năm về trước, Tụ Giao thế giới đã chứng kiến vô số hành tinh của bản thân vì bị hút cạn tài nguyên năng lượng mà éo úa, bể tan thành từng mảnh vụn. Vì không thể để tình trạng đó tiếp diễn, nên Du Ly đã theo ý của chủ thượng tập quân đi thôn phệ các thế giới khác, tìm nguồn khai phá năng lượng.
Tuy vậy thế giới của các nàng cũng chỉ là thế giới trung cấp, không thể nào đi xâm lược những đại thế giới cao cấp được nên đày phải nhắm vào tiểu thế giới để mà xâm chiếm.
Du Ly nhìn vào mảnh băng do mình tạo ra để ăn mòn màn ngăn cách của Tu Chân Giới rồi thở dài một tiếng nói:
- Tiếng độ này coi bộ cũng quá chậm.
Lúc này một con thằng lằn da xanh đứng bằng hai chân, mang theo một bộ áo giáp công nghệ cao từ trong phi thuyền mà đi ra.
Nó quỳ xuống nói:
- Thưa tướng quân, hiện nay Thanh Long ngài ấy đã tiếp viện tới rồi. Đoàn quân người máy của chúng ta có hơn trăm triệu, binh lính cũng được bá tước Huyết Mai gửi đến trợ chiến. Mọi thứ đều được chuẩn bị chu toàn!
Du Ly nghe tên hầu cận thằng lằn của mình nói như thế thì cũng không quan tâm cái lớp băng trước mặt mình nữa mà bay xuống, đáp ngay trước mặt của tên thằng lằn.
Nàng nghĩ ngợi một chút rồi ra lệnh nói:
- Triệu tập toàn bộ thập hoàng cho ta. Lần này ta muốn toàn quân của chúng ta toàn lực chiến đấu.
Tên người thằng lằn nghe như thế thì kinh hãi nói:
- Toàn lực chiến đấu?! Theo tính toàn của ngài Thanh Long, thế giới này cùng lắm là tiệm cận với thế giới trung cấp mà thôi. Còn chúng ta là thế giới trung cấp tiềm cận với đại thế giới rồi. Làm như thế liệu có phải hơi tốn sức quá không?
Tên thằng lằng cũng thật can đảm khi nói mấy lời này trước mặt Du Ly, mặc dù thừa biết cái tính tàn bạo của nàng ta đối với thuộc hạ của mình, phật ý một lần là chết tươi trong không gian vũ trụ, mà vẫn dám nói, đúng là không biết sống chết mà.
Hắn cũng biết như thế, nên đã nhắm mắt chuẩn bị cho kết cục của mình rồi. Nhưng khác với suy nghĩ của hắn, Du Ly không trừng mắt nhìn hắn với ánh mắt tràn ngập sát khí. Mà nàng phân vân ngẫm nghĩ.
Suy nghĩ một hồi, nàng từ từ bình tĩnh mở mắt ra nói:
- Ta có linh cảm là tại thế giới này có một thứ gì đó có thể uy hiếp với chúng ta... Lần này ta sẽ trực tiếp tham gia.
Với quyết định này của nàng đã khiến cho tên thằng lằn sợ tái xanh cả mặt. Hắn không thể ngờ được là có lần chủ tướng mình có thể xuất binh đến như thế. Rốt cuộc là thế giới này ẩn chứa cao thủ mạnh đến như thế nào?
Tên thằng lằn đó run rẩy nói:
- Vậy để thuộc hạ thông báo cho thập hoàng đế...
Ở Tụ Giao thế giới, thực lực đỉnh cấp là được xưng là thượng thần. Dưới thượng thần chỉ có duy nhất Du Ly là có thực lực Siêu Phàm Thoát Cảnh trung cấp, dưới nàng chính thập hoàng đế. Mỗi người đều có thực lực Thiên Đạo Thánh Nhân, hoàn tàn không hề kém thập tam Thánh Nhân của Tu Chân Giới một tí nào. Không những thế, thậm chí còn mạnh hơn không ít lần.
Lúc trước Du Ly hoàn toàn tự tin vào khả năng của thập hoàng đế dẫn đầu đoàn quân người máy có thể tiêu diệt được tiểu giới này. Nhưng kể từ sau lần Thanh Lam Vũ trở về nàng đã cân nhắc không ít. Đến thời điểm hiện tại thì nàng đã hoàn toàn nghiêm túc muốn chiến đấu.
Trận này nhất địu phải nhỏ cỏ tận gốc cái tiểu thê giới này!
...
Sau một ngày kẻ từ khi mệnh lệnh toàn lực tiến đánh tiểu thế giới thì thập hoàng đế đã tụ hợp lại một chỗ để cùng với chủ tướng Du Ly bàn bạc kế hoạch.
Tuy là thập hoàng đế có chính thức mười người, thế nhưng từ lâu con số này đã trở thành mười hai người. Với sự tham gia của hai tân hoàng đế trong trăm năm gần đây mới đột phá đã đẩy lực lượng này có thể đủ sức san bằng một tiểu thế giới cấp thấp (Tu Chân Giới được đánh giá là một tiểu thế giới tầm trung hoặc là tầm cao)
Mười hai người này bao gồm Thanh Lam Vũ Áp Trọng Hoàng Đế, Thanh Long Tri Vũ Hoàng Đế, Phượng Các Binh Khí Hoàng Đế, Đắc Hùng Đạt Lực Tế Hoàng Đế, Quy Nhật Lệ Phong Sát Hoàng Đế, Hắc Tuyết Phản Quy Hoàng Đế, Cơ Toàn, Long Quyền Hoàng Đế, Sư Bang Ngự Thủy Hoàng Đế, Tiêu Lô Thanh Âm Hoàng Đế. Đặc biệt hai tân hoàng là Hoàng Nhật Cực Phủ Hoàng Đế và Mai Châu Thiên Phủ Hoàng Đế.
Hai người này đều mang một chữ Phủ trong danh hiệu hoàng đế của mình. Chữ Phủ này trong Tụ Giao thế giới chính là một từ vô cùng cao quý, chỉ những người là thân cận với chủ thượng của thế giới này mới có thể sỡ hữu chử Phủ trong danh.
Du Ly cũng không ngoại lệ, nếu được phong danh thì nàng chính là Băng Phủ Thần. Lấy băng tuyết, lạnh giá để làm vang danh mình một phương.
Sau khi tụ hợp lại một chỗ Đắc Hùng Đạt thấy Thanh Lam Vũ đã không còn cái giáng vẻ của tiểu nữ gày trước nữa thì vô cùng lo lắng.
Hắn hỏi:
- Thanh Thanh là ngươi sao?... Sao ngươi lại thành bộ dạng này rồi?
Thanh Lam Vũ với Đắc Hùng Đạt từ vạn năm trước đã là một đôi bạn thân tri kỷ, thế nên nàng không muốn giấu hắn, liền nhỏ tiếng ôm cổ hắn kéo xuống dưới thì thầm nói:
- Này tiểu Hùng đừng có nói cho chủ tướng biết đấy....
Nghe thế thì Đắc Hùng Đạt liền trầm mặt nhẹ nhàng gật đầu.
Thanh Lam Vũ nói tếu:
- Ta lúc trước nói với ngươi là ta có một cách phong ấn tuổi thọ của mình để không bị già đi phải không? Kỳ thực cái phong ấn này không chỉ phong ấn đi tuổi thọ của ta mà còn luôn luôn dùng số tuổi của ta mà đổi ra năng lượng, từ đó mà lưu lại cho ta một con át chủ bài vô cùng mạnh mẽ, trong gang tất ó thể bộc lộ ra sức mạnh của mình.
Sau đấy nàng thuật lại toàn bộ quá trình gặp đệ nhất sâu kiến Trần Tuấn cho hắn nghe.
Đắc Hùng Đạt nghe Thanh Lam Vũ nói xong thì tức giận đến mức hai mắt tràn đầy sát khí, cả người run lên bần bật.
Hắn là một tên tráng sĩ vai rộng người cao, thế nên khi hắn tức giận thì cả căn phòng này cũng đều run bần bật theo từng thớt cơ bắp bên trong người hắn.
Đắc Hùng Đạt nghiêm trọng nói:
- Theo lời ngươi nói ta nghĩ cái tên đó cùng lắm là dựa vào một cách gì đó có thể hóa giải được trọng lực của ngươi mà thôi. Phải chăng lúc đó ta không bận sơn tán khu phía Tây thì ta đã xin chủ tướng ra hỗ trợ ngươi rồi. Yên tâm đi, lần tiến công này ta nhất định sẽ trả thù cho ngươi. Ta tin là với sự kết hợp của hai chúng ta dù tên kia có thêm người nữa thì cũng khó mà bảo toàn tánh mạng.
Thanh Lam Vũ nghe xong liền sợ hãi bấu vào bắp tay của Đắc Hùng Đạt nói:
- Tiểu Hùng nhà ngươi điên rồi. Ngươi có biết cái tên tóc trắng đó mạnh đến như thế nào không hả? Ngươi đến chỉ có thể nạp mạng cho hắn mà thôi!
Đắc Hùng Đạt nhẹ nhàng đặt bàn tay to bực của mình lên vai Thanh lam vũ trấn an nói:
- Thanh Thanh, nếu theo lời của ngươi thì tên đấy vô cùng mạnh. Nhưng mà nhìn thấy ngươi bị ức hiếp như thế Hùng Đạt ta đây không thể nào mà chịu được. Không phải ngươi đã từng nói rồi sao? Chúng ta là như Chim Thanh với Cây Hương, một người bị tổn thương thì người kia cũng đau đớn.
- Tiểu Hùng... Hức hức, ngươi làm ta cảm động quá.
Lúc này một tên thanh niên mặc trang phục màu đen sỡ hữu một mái tóc bạc đi từ phía trong ra bàn họp.
Hắn ngáp một cái, vươn vai khởi động người rồi nhìn về phía Thanh Lam Vũ cùng Đắc Hùng Đạt nói:
- Trời ạ. Ta vẫn đang thắc mắc là rốt cuộc đến khi nào hai ngươi mới chịu thành thật đây? Rõ là thân thiết đến như thế rồi, ta không muốn ở đây mà xem cảnh tình tứ của hai người các ngươi đâu.
Đắc Hùng Đạt nghe thế thì ngượng đỏ cả mặt, liền đứng dậy, đập vào bàn đá tức giận nói:
- Tri Vũ Hoàng Đế ta không cho ngươi nới Thanh Thanh như vậy. Thanh Thanh là là là... Một viên ngọc. Ta ta ta có phú phận nào?...
Thanh Long nghe thế cũng chả quan tâm liền đi đến chỗ ngồi của mình mà ngồi xuống. Hắn lơ đễnh nói:
- Không phải từ khi có được năng lực thì hàng rào "tiểu thư" với "dân đen" của hai người các ngươi mất rồi sao? Thế lại còn ngại ngùng, phải ta là ngươi thì ta đã nhào lên đem Áp Trọng Hoàng Đế lên giường rồi.
Vừa nói xong Đắc Hùng Đạt liền lập tức đứng lên vung mạnh một đấm vào hướng Thanh Long. Thanh Long đang lơ đễnh không hiểu gì thì liền thấy quyền bay đến. Hắn hoảng loạn nhảy lên bàn, may mắn tránh được một đấm nát xương của Lực Tế Hoàng Đế.
Thanh Long nói:
- Lực Tế Hoàng Đế ngươi điên rồi sao? Tự nhiên đấm ta?
Đắc HÙng Đạt giận dữ nói:
- Ngươi, ngươi được lắm. Dám nói như thế! Ngươi muốn chết
Lúc này người chủ tri cuộc hợp đã đi tới. Du Ly vừa bước vào liền phóng ra sát khí cùng với băng khí đống băng hai chân của hai người Thanh Long cùng Đắc Hùng Đạt, khiến hai ngươi flo tài nào di chuyển được nữa.
Nàng hằn giọng, mặt đăng đằng sát khí nói:
- Các ngươi đang làm cái gì vậy hả.
Chủ tướng bước vào, cả không gian như có một thứ gì đó chèn ép, không một ai có thể cử động được.
Thanh Long nặng nền lấy từ trông người ra một thanh kim loại. Cấm nó vào trong cổ, Thanh Long hắn cảm nhận được sát khí đã giảm đi không ít. Cái món này quả là không tốn thời gian để hắn nghiên cứu mà, hiệu quả khắc chế được sát khí tàn bạo của Du Ly rất tốt.
Thanh Long cười hề hề bước tới chỗ Du Ly nói:
- Chỉ là một chút xô xác nhỏ của thuộc hạ thôi, chủ tướng không cần quan tâm.
Du Ly liếc Thanh Long một cái nói:
- Hình như dạo này ngươi chê tiền ta đưa cho ngươi nhiều quá rồi hay gì? Dám lãng phí nó để khắc ta?
Thanh Long mặc dù không sợ Du Ly, thế nhưng đối với một tên cuồng nghiên cứu đồ chơi như hắn thì thiếu tiền để mua vật liệu nghiên cứu quả đúng là cực hình. Nên nghe vậy hắn liền run rẩy đầy sợ hãi.
Thanh Long nhanh nhào kéo cái ghế đầu bàn, xong rồi lau lau mặt ghế nói:
- Chủ tướng, mời ngồi.
Du Ly nói:
- Xem như ngươi biết điều.
Nàng ta sau đó bắt đầu cuộc hợp về chuyện toàn quân của Tụ Giao thế giới sẽ tiến công vào Tu Chân Giới.
Lúc đầu nghe được tin này, mọi người vô cùng sửng sốt, nhất là Thanh Long. Theo những thông số mà những thiết bị hắn gắn trên người Thanh Lam Vũ vào lần đi trước, thì mức độ năng lượng của cái thế giới đó thua kém hoàn toàn so với thế giới của hắn, thậm chí chỉ cần dùng khoảng chừng ba trăm vạn người máy thôi là cũng đủ để khống chế hoàn toàn tiểu thế giới đó rồi.
Thế nhưng là quyết định của chủ tướng Du Ly, nên dù bất mãn muốn lên tiếng cũng khó. Thanh Long cũng kệ, coi như là lần này xui đi, lãng phí một đống tiền vậy.
...
Ở Tụ Giao thế giới cường giả tụ hợp đã xong. Tu chân giới cũng bắt đầu lâm le những kế hoạch đơn sơn.
Bằng vào thực lực, tu vi, thì đứng đầu chính là ba vị thánh thể linh căn, thế nên toàn bộ kế hoạch tác chiến đều nằm tỏng tay ba vị ấy. Kể cả thập nhị Thiên Đạo Thánh Nhân cũng không dám hé răng nữa lời.
Trong gần trăm năm vừa qua, số người đột phá Chuẩn Thánh đã lên đến hàng vạn. Mặc dù Đại Đạo Chi Lộ đã bị bít cửa, thế nhưng lại tu thành Tiểu Đạo Chi Lộ đã không tệ, nên Yêu tộc, Nhân tộc, hay Ma tộc đều không bất mãn đối với cuốn Tam Thi Thành Thánh này của Trần Tuấn.
Nhóm bảo vệ Tu Chân Giới được chia ra làm ba phần. Phần đầu chính là đám người có thực lực đỉnh cấp, thập tam Thiên Đọa Thánh Nhân sẽ trấn trụ ở cửa đầu tiên, Hỗn Độn Giới. Phần thứ hai do Ngao Hồng cùng với đám người Ma tộc trấn trụ ở Thiên Giới. Phần còn lại chính là đám có thực lực mạnh mẽ nhất, đám người Chuẩn Thánh, do Thủy Hoàng Nguyên dẫn đầu ở Hạ giới.
Vì sao thực lực mạnh nhất lại đặt ở Hạ giới? Kỳ thực rất đơn giản. Vào thời điểm khởi đầu Hồng Hoang thì thứ đầu tiên được tạo thành không phải Hỗn Độn Giới, không phải Thiên Giới mà là Hạ Giới.
Từ Hạ Giới có cường giả mạnh đến mức thiên địa không thể chứa mới đi lên Hỗn Độn Giới, Yêu tộc vì lấy nơi sinh sống nên mới tạo ra Thiên Giới, Ma tộc vì muốn ẩn mình trong bóng tối nên mới tạo ra Cửu U Đại Địa.
Tam giới đều lấy Hạ giới làm gốc. Các giới khác dù có bị phá hủy như thế nào cũng không ảnh hưởng đến Hạ Giới, nhưng Hạ Giới chỉ cần chút thương tổn mà thôi cũng liền ảnh thưởng đến Thiên Đạo, vạn vật sinh linh.
Sau khi phân bổ xong lực lượng thì mọi người lại tiếp tục chuyên tâm tu luyện. Ngao Hồng cũng như vậy, cũng không quản chuyện triều chính nữa mà bế quan tu luyện yêu pháp Kích Mạch đến cực hạn.
Đang trong lúc bí bách, không tài nào cảm ngộ thêm được nữa thì nàng nghe thấy một tiếng gõ cửa.
Một giọng nói vọng từ người vào trong:
- Ngao Hồng, con còn ở đó không?
Ngao Hồng nghe thấy lão Long vương gọi mình thì liền lên tiếng:
- Có, cha! Cha gọi con vì chuyện gì thế?
Lão Long vương nghe thấy con mình nói như thế thì đày cửa bước vào.
Đã lâu không gặp cha mình, nên Ngao Hồng tiếp quản lão Long vương rất chu đáo. Kéo ghế cho hắn ngồi, còn mời hắn thức uống ưa thích của sư phụ cùng với mình, cà phê cho hắn nữa.
Nhìn thấy Ngao Hồng vui tươi như thế, lão Long vương lại càng tiếc thay cho chính bản thân mình. Nếu bây giờ hắn có lại lực lượng đỉnh phong như ngày xưa thì hay biết mấy, có thể giúp nhi nữ của mình không ít rồi. Tiếc thay, hiện tại hắn cũng vô lực giúp nàng. Mặc dù thuận lợi dùng Thiên Long Đao trảm ra một thiện thi, thuận lợi đột phả Chuẩn Thánh hạ vị, tu vi tăng cao, thế nhưng thực lực vẫn không bằng như trước kia được.
Hắn bốp chặt ly cà phê bằng sứ vào trong lòng, nặng trĩu nói:
- Ngao Hồng này... Con có bao giờ nghĩ là mình sẽ tiếp nhận chức Long vương của ta chưa?
Ngao Hồng nghe như thế thì liền khó hiểu hỏi:
- Sao thế cha? Trong Long tộc có ai dám làm phật ý cha à? Cha yên tâm đi, Hồng đây có chỗ dựa là sư phụ, với lại lão tổ, xem coi ai dám làm phật ý cha? Ha ha.
Lão Long vương nghe như thế, thấy Ngao Hồng không nghiêm túc, liền chấn chỉnh lại nàng nói:
- Ngao Hồng, không được nói bậy. Chủ nhân... Lão tổ, không phải là thứ con có thể mang ra đùa giỡn.
Ngao Hồng nghe thế thì nghiêm túc lại, nhìn thẳng vào ánh mắt già nua của lão Long vương, đầu rồng thân người hỏi:
- Vậy... Tại sao?
Lão Long vương thở dài nói:
- Ta tuổi cao sức yếu, trận cuồng phong này nhất định sẽ không tránh khỏi việc tử trận. Nhưng con là nhi nữ của ta, lại có chỗ dựa là thượng tiên, ta chắc chắc con có tiền đồ vô lượng, có thể bình an qua khỏi trận sóng gió này. Ta chỉ mong con rằng, con có thể thay ta tiếp quản Long tộc, gìn giữ lại tộc của mình.
Ngao Hồng nghe thế không muốn nói tiếp. Nàng kỳ thực không biết nói ra sao.
Nàng không thể nói cha của nàng nhát chết như thế được, như thế là bất hiếu, lại càng không thể tán thành với hắn được. Tán thành với hắn, chả khác nào lấy luôn cái hy vọng sống cuối cùng của phụ thân thân sinh.
Nghĩ ngợi chút Ngao Hồng chậm rãi nói:
- Cha lúc trước hẳn là nghe lão tặc kia nói rồi, đây là Sát Kiếp. Lão tổ, con đều phải ứng kiếp, không ai là không có nguy cơ sinh tử. Con rất muốn nhận lời của cha, thế nhưng hiện tại đến cả tính mạng của con còn khó bảo toàn nói chi đến tương lai về sau có thể dẫn đầu được Long tộc.
- Con chỉ mong cha có thể giúp con một tay. Thống lĩnh Long tộc, trợ giúp con vượt qua được sát kiếp này. Chỉ cần vượt qua, con sẽ liền chấp thuận lời của cha.
Lão Long vương nghe những lời trì hoãn của Ngao Hồng thì cảm động đến chảy nước mắt.
Có lẽ hắn đã nghĩ vội vàng quá rồi. Hắn vẫn còn Ngao Hồng, vẫn còn Long tộc, tốt nhất là không nên nghĩ quẫn như thế.
Lão Long vương gật đầu nói:
- Được rồi, là ta suy nghĩa chưa thấu đáo. Ta sẽ cùng với lão tổ, với con vượt qua sát kiếp này.
Ngao Hồng thấy mình vừa dùng xong một chiêu trì hoãn như thế rứa có hiệu quả liền âm thầm dùng giấy bút ghi lại cách này để về sau còn bầy cho Phạm Linh Nhi hố Trần Tuấn. Lần này nàng nhất định sẽ được sư tỷ, à không, sư nương của mình thưởng to đây.
...
Tại Hỗn Độn Giới. Phía xa xa của một manh hỗn độn tự nhiên toát ra một cỗ hàn khí lạnh lẽo thấm sâu vào thần trí.
Thời gian ba trăm năm hiện tại đã đến kỳ hạn, sát kiếp định đoạt số phận của hai thế giới đã đến.
Rắn ăn chuột chính là điều hiển nhiên. Chỉ có duy nhất một thế giới trải qua sát kiếp mới có thể được Chư Thiên Vạn Giới chấp thuận!
Rắc một tiếng, Du Ly dùng một rìu chẻ ra thành trăm vạn cái hố nhỏ trên Hỗn Độn Giới!
...
Phạm Linh Nhi nằm trong lòng Trần Tuấn.
Nàng nhẹ nhàng ngước lên thì tỏng thấy sắc mặt của hắn hết sức khó coi, nên hỏi:
- Phu quân... Chàng đang lo lắng à?
(Chà gần một tháng chìm nghỉm trong cái biển deadline a. Thật buồn, thật nhớ yêu nữ Linh Nhi quá đi)