Chương 132: Gặp Mặt Khí Vận Chi Tử

Chung Tôn thế là may mắn được man nhân tóc đài đó mang về dưỡng thương.

Khí vận chi tử lúc này cũng vừa hay nhận được nhiệm vụ vô cùng quan trọng, đó chính là nhiệm vụ miễu sát Trạng Quang, một trong những vị được mệnh danh là thiên quân, sở hữu tu vi Huyền Tiên hậu kỳ, để có thể đột phá được cảnh giới Huyền Tiên, chính thức trở thành một quân cờ thích đáng.

Tất nhiên là độ khó của nhiệm vụ này cực cao, năm trên năm sao, cấp độ sinh tử, chỉ cần sơ sẩy một chút là hoàn toàn có thể phạm sai lầm, bị giết chết.

Mạc Luân Tuần vừa đi vừa ngẫm nghĩ nói:

- Hệ thông dạo này bị gì thế? Đi lên Thiên giới gặp phải cường giả đại năng thế nên bị hạn chế khả năng sao? Điều này có chút không hợp lý. Nếu ta mới lên mấy ngày thì có bị gì đâu, sao lần này lại liên tục lỗi lên lỗi xuống, đến đây mới lại bị lỗi hiển thị, mua Xích Toàn Khứ Đan lại ra Băng Ngọc Kiếm Phách, lần này đúng là lỗ to rồi!

Chuyện này cũng không thể trách Thiên Đế, Thượng hoàng Yên được, sát khí của bản nguyên hồng phấn quả thực cường đại hơn rất nhiều tam đại thánh phẩm linh căn tồn tại trong tam giới, chỉ cần hai nàng khẽ động thôi là đã có tác động nhỏ đến pháp bảo duy trì hệ thống rồi, lại thêm lần vì giận dữ những tên dám nói xấu Trần Tuấn, nên quyết tâm trở thành Thiên Đế một phương đã khiến cho hệ thống này hư hại một khoảng thật lớn.

Thượng Hoàng Yên cũng không thể sửa chữa được lỗi này nữa, nó đã hư hại quá nặng rồi, sủa nữa chỉ làm tổn hại đến bàn cờ của hắn mà thôi.

Thiên Đế chơi một quả này cũng thật là thâm. Hắn vào vạn năm trước chính là thiên kiêu một phương của Chánh giáo, sau khi Chánh Hữu giao phong, tranh quyền đoạt chức thì hắn được hai người Chánh Thân Thiên, Ngọc Nam Đế phong cho tước vị Thiên Đế, giữ gìn trật tự của tam giới. Thế nhưng cũng vì hai chữ Thiên Đế này, mà Đại Đạo Chân Lộ của hứa như thế mà xuất hiện một chướng ngại thật lớn.

Thiên Đế tuy mang danh người đứng đầu tam giới, mang vô tận quyền lực trong tay, có quyền sinh sát bất kỳ thứ gì, thế nhưng đổi lại là bị chịu một sự quản thúc vô cùng lớn từ các cao tầng phía xa xa bên trên. Thiên tài thì năm nào cũng có, bọn hắn không bị chịu sự quản thúc như hắn thế nên liền có thể bước cao hơn một bước, rồi sau đấy trở thành thế lực có thể chèn ép được hắn.

Thân là thiên tài, tự trong người có kiêu ngạo khó lòng mà bì kịp, Thượng Hoàng Yên không muỗm mãi mãi dặm chân tại đây, hắn muốn trở lại đúng bản chất con người, một thiên kiêu đúng nghĩa, đương đầu với Thiên Đạo, đạt tới thành tựu đỉnh cao. Chướng ngại của hắn bây giờ chính là hai vị sáng tạo ra Chánh đạo, nếu không có hai bọn hắn, thì sẽ không còn gì để thúc ép hắn được.

Thượng Hoàng Yên mặc dù mong cầu tự do, thế nhưng hắn cũng là một người ích kỷ, đã lên đến hàng đại lão Thiên Đế, tuyệt nhiên cũng không muốn từ bỏ nó, để nó rơi vào tay của Mạc Luân Tuần. Thế nên hắn tương kế tựu kế, muốn thông qua sứ mệnh mà hai vị Chánh giáo sắp đặt cho Mạc Luân Tuần, mà biến hắn trở thành một lưỡi gươm, hảo hảo phục vụ cho tham vọng của hắn.

Trạng Quang chính là người đầu tiên mà hắn thử lưỡi gươm, hắn ta tuy ở trong bộ máy trong Thiên Đình, thế nhưng chức vụ không cao, nhưng lại là một trong những người hâm mộ Chánh giáo nhất. Hai lão già Ngọc Nam Đế, Chánh Thân Thiên cũng rất thương thức tên này. Nên Thượng Hoàng Yên muốn thông qua hắn, thử điều hướng nhiệm vụ xem coi nếu như Mạc Luân Tuần giết đi hắn thì hai đại năng bọn hắn sẽ có phản ứng gì, từ đó mà đưa ra con đường đúng đắn.

Vì sao Thượng Hoàng Yên lại có thể điều khiển được cả hệ thống do hai lão trực tiếp chỉ thị tạo nên như thế thì nguyên lai vào vạn năm trước, khi mà Mạc Luân Tuần vừa mới xuất thế, Thiên Đạo Số Mệnh đã có sự chuyển dời thật lớn, điều này khiến cho hai lão đang chấp chưởng Thiên Đạo tại tam giới run động thật lớn.

Vì muốn triệt tiêu đi mối họa ngoại nhân xâm nhập vào trong Tu Chân Giới này, thế nên hai đại lão Chánh đạo đã lệnh cho Thiên Đế hắn tạo ra cho cái tên Mạc Luân Tuần một con đường siêu quần, chính là trở thành Thiên Đế. Trên sứ mệnh này Thượng Hoàng Yên được toàn quyền tiếp quản, phân phó nhiệm vụ, giúp cho cái tên Mạc Luân tuần ấy từng bước tiến lên, đạp lên đến đỉnh nhân sinh ở dưới Hạ giới.

Từ khi đó hắn đã nổi lên lòng tham, từng bước từng bước phế đi toàn bộ khả năng kháng cự của Mạc Luân Tuần. Đầu tiên đó chính là khiến cho hắn hoàn toàn quên đi khả năng tu luyện thông thường mà thông qua ký tức chơi điện tử của hắn mà tạo nên hệ thống, với khả năng phân bố điểm, giết Yêu Ma thăng cấp cực kỳ dễ dang, từ đó phế đi toàn bộ tiềm năng tìm hiểu về tu tiên của hắn.

Lên càng cao, sức lực để thăng cấp càng tốn nhiều, đến khi tới bình cảnh của Thượng Hoàng Yên hắn thì coi như hệ tống đã đạt đến đỉnh phong, không thể nào tăng cao được nữa. Khi đấy chỉ cần Thượng Hoàng Yên thu lại hệ thống là cũng như đã phế đi hoàn toàn khả năng của Mạc Luân Tuần. Cư nhiên là phàm nhân không thể nào đọ lại được với Thiên Đế, có thể dễ dàng một chiêu chém chết, chiếm hết toàn bộ khí số của hắn mà hai người Ngọc Nam Đế, Chánh Thân Thiên đưa cho.

Khi đấy Thượng Hoàng Yên có thể một đường khiến cho hai người này quy phục bản thân mình, hảo hảo trở thành đầy tớ trên con đường Đại Đạo Chân Lộ của hắn!

Nhưng có thể dẫn đến điều đó hay không cần dựa vào lần thử nghiệm rất lớn này.

Mạc Luân Tuần đi theo bản đồ nhỏ hiện lên trước mắt mình để mà đi đến một cái quan phủ thật lớn. Tòa quan phủ này không giống với chỗ ở Thiên quan bình thường, nó còn to hơn cả nơi nữ đế điện của hồng nhan hắn nữa, không thể nào một người được xưng là nữ đế một phương lại có thể bé nhỏ hơn một Thiên quan bình thường được.

Thế nhưng Mạc Luân Tuần không suy nghĩ nhiều mà bước vào bên trong, thăm thú xem địa hình như thế nào để mà còn lựa chọn cách thực hiện nhiệm vụ, có thể dựa vào nữ nhân của mình, kêu sư phụ mới bái, hồng nhan có tình cảm đặc biệt sâu đậm của mình để tấn công, hay là vào đêm tối dùng một chiêu kết mạng lão Trạng Quang này đây.

Đã mấy mươi ngày hắn lên đây rồi, Thiên giới quả thực quá khắc nghiệt, Thiên binh ở khắp mọi nơi, không cho Tiên nhân sinh tử chiến với nhau, từ đấy mà hệ thống không cách nào thu được điểm kinh nghiệm để mà đột phá, duy nhất chỉ có một lần này là ban hành nhiệm vụ thăng cấp đặc sắc duy nhất mà thôi, hắn nhất định không được bỏ qua.

Vừa mới đi đến cổng quan phủ thì hai tên thiên binh được Trạng Quang thuê đến liền nhận ra tình nhân tin đồ của Yết Nhi nữ đế thế nên liền không dám khinh thường, hởi thăm chỉnh chu rồi cho vào.

Mạc Luân Tuần nghe thấy hai tên thiên binh này cao hơn mnhf tới tận một tiểu cảnh giới trung kỳ như thế mà không kìm được sung sướng mà cười một cái cực kỳ rạng rỡ nói:

- Không ngờ uy danh của Yết muội lại cao như thế, chỉ trách là ta quả thực không như hai tên đó nghĩ, ta cùng muội ấy đã trải qua một lần giao phong âm thầm rồi. Không còn là tình thương đơn thuần nữa! Ha ha!

Thế nhưng khi vào đến sân thì hắn lại bị hai tên thiên binh khách chặn đầu.

Một tên cũng nhận ra đây chính là tình nhân tin đồ của Yết Nhi nữ đế thế nhưng vẫn cố ngăn cản nói:

- Đại nhân, không được đi vào hiện tại Trạng đại nhân đang xử lý một vụ việc hết sức nghiêm trọng, thế nên xin đại nhân đừng làm phiền.

Mạc Luân Tuần mặc một bộ hắc huyết y phục, trên đầu là một mái tóc đen nhánh được buộc cao lên bởi một sợi dây đỏ, khuôn mặt anh tuấn, có phần hiền lành nhã nhặng ôm quyền nói:

- Được được, đa tạ hai vị đạo hữu cảnh báo, ta cũng không có việc gì quá mức vội vàng để tìm Trạng Quang đại nhân, thế nên cho hỏi là ta có thể ngồi nghỉ ở đâu.

Hai người thấy tình nhân chân chính của Yết Nhi nữ đế có phần lịch thiệp như thế thì càng chắc chắn thêm phần tin đồn liền mời hắn đi vào trong bên trong Thiên phủ, xem Trạng Quang xử án.

Mạc Luân Tuần được thiên binh hộ vệ đưa vào đứng dưới đài xử án. Trước mắt hắn chính là ba nhân ảnh, hai nữ một nam, hai nữ nhân này nhan sắc tuyệt mỹ, hai từ hoàn mỹ khó mà miêu tả, hiển nhiên là nhan sắc của hai nàng cao hơn rất rất nhiều Yết Nhi nữ đế, nếu không muốn nói Yết Nhi đứng cạnh hai nàng chả khác vịt đực so cùng phượng hoàng.

Vừa nhìn thì Mạc Luân Tuần đã mê mẫn sắc đẹp của hai nàng. Đồng thời bảng thông báo nhiệm vụ thu hậu cung cũng ting lên một tiếng báo ra danh phận của hai nàng.

Tên: Phạm Linh Nhi.

Cảnh giới: Huyền Tiên sơ kỳ.

Tên: Trinh Hoa Cốt.

Cảnh giới: Huyền Tiên sơ kỳ.

Ngoài thông tin tên cùng với cảnh giới ra thì tuyệt nhiên không còn gì khác, chả có độ hảo cảm ban đầu gì cả, lại càng không miêu tả gì quá cụ thể. Cái này như thế hệ thống không thể nào tra được thêm từ hai tiên tử này nữa.

Tất nhiên khi bảng hậu cung hiện lên, hiển nhiên hệ thống cũng xác định ban bố ra nhiệm vụ khiến cho độ hảo cảm của hai nàng đối với hắn tăng cao đến mức tình thân mến thương.

Đối với nhiệm vụ ban bố này, Mạc Luân Tuần vô cùng hứng thú. Có thể thu được hai nữ nhân này về hậu cung đúng là hạnh phúc tề thiên đối với hắn.

Trạng Quang thân là Chánh giáo, đối với Thiên Đình, Thiên Đế phục vụ rất tốt, hiển nhiên khi nghe thấy tin Diệt Yêu Ma đoàn yếu đuối, bị một Yêu nhân đơn giản diệt sát như thế thì vô cùng bức xúc.

Hắn giận dữ đập bàn xuống nói:

- Các ngươi đã là bại binh còn dám mặt mũi nào mà còn xin cứu trợ?

Lã Thành cương nghị đáp lại:

- Hiển nhiên là phải xin cứu trợ, không những thế còn phải là cao tầng cao thủ nữa, tựa như là Trận Tổ, Dã Lãnh Tổ mới được! Một thiên quan ngươi thì biết gì chứ, hắn là Yêu tổ đấy! Là kẻ tồn tại từ thời hồng hoang, là kẻ đáng sợ nhất của Yêu tộc! Thử hỏi một quân đoàn như chúng ta làm sao có thể được hắn đây?

Trạng Quang không chịu nhúng nhường nói:

- Ha ha, cho ta hỏi, nếu toàn quân ngươi bị giết, tại sao hai tân binh là hai nữ nhân xinh đẹp này lại sống vậy? Hay là các ngươi bịa chuyện, mang theo hai nữ nhân tuyệt đẹp này đến, tưởng rằng chỉ cần mang nữ nhân đên là có thể mị hoặc ta hay sao?

Trinh Hoa Cốt nghe thế thì cực kỳ khó hiểu. Cái tên thiên quan này rốt cuộc có não không thế? Chã lẽ nữ nhân đi đến trước mặt hắn lại là cống phẩm dâng lên hết cho lão hay sao? Đúng là một tên heo mọi, ngu si mà.

Đột nhiên bảng hệ thống của Mạc Luân Tuần ting lên một tiếng, bang hành nhiệm vụ, minh oan cho thần tiên muội muội.

Hắn nhìn thấy cái bảng này thì vô cùng cao hứng mà đứng đi ra, đứng chắn trước mặt Trạng Quang nói:

- Này, ngươi thân là thiên binh sao có thể ăn nói hồ đồ đến như thế? Biết rằng cả đoàn của bọn họ mới trải qua một trận đau thương hay không?

Trạng Quang thấy một tiểu tử đẹp mã đứng chắn trước mặt mình như thế thì tức giận hỏi:

- Tiểu tử ngươi là ai? Sao dám xen vào chuyện xử án của ta. Ngươi muốn chết à?

Mạc Luân Tuần ra vẻ cao thâm nói:

- Ta tên là Mạc Luân Tuần, một tên tân Tiên nhân!

Trạng Quang nghe thế thì cười phá lên nói:

- Ha ha, một tiểu Tiên mà cũng dám đứng trước mặt ta mà xưng tên tuổi hay sao! Đúng là ngu muội mà, anh hùng rơm ngu ngốc!

Mạc Luân Tuần lấy ra cái quạt màu đỏ, bắt đầu công cuộc trang bức, thiếu niên thư sinh thấy chuyện bất bình liền ra tay tương trợ nói:

- Hừ, ta cho ngươi biết tại Thiên giới, có Thiên pháp, trên lại còn có Thiên Đạo. Ngươi làm quan mà lại chỉ tuân theo cảm xúc của mình, không tuân theo bất kỳ loại pháp luật gì cả! Như thế là sai!

Nghe thế thi Trạng Quang mặt dù nóng máu, thế nhưng tại đây còn có thiên binh đi tuần, hắn không thể tùy tiện xảy ra xô xác với tên nay được, nếu không sẽ bị giáng chứng mất.

Chứng kiến một biểu cảm bất lực không biết nói gì này của Trạng Quang, Mạc Luân Tuần vô cung khoái chí nhìn lại điểm hảo cảm của mình. Hắn chắc mẫn là lần này có thể thu được vô số hảo cảm của hai nàng rồi.

Thế nhưng khi nhìn vào thanh hảo cảm vừa mới xuất hiện thì liên tiếp những con số biết nói liên tục xuất hiện.

-100000 điểm hảo cảm

-100000 điểm hảo cảm

-100000 điểm hảo cảm

-100000 điểm hảo cảm

-100000 điểm hảo cảm

...

Trừ một trăm ngàn điểm, cộng một trăm ngàn điểm đó chính là hạng mức cao nhất của thanh hảo cảm có thể đạt được trong một lần thu phục. Nhưng thế nào mà hành động của hắn nghĩa hiệp như thế không được đón nhận thì đã đành, lại còn trừ nhiều điểm như thế là sao? Chả lẽ lại một lần nữa hệ thống củ chuối này lại bị lỗi.

Tất nhiên là không, lần này nó không những đo rất chính xác, mà còn trừ rất chính xác nữa.

Hai nàng khi nhìn thấy cái bảng xuất hiện trước mặt Mạc Luân Tuần có ghi một dòng chữ, thu phục Phạm Linh Nhi, Trinh Hoa Cốt về hậu cung thì đã vô cùng tức giận rồi. Không những thế, cái bảng này đã tố giác hắn, nói hắn chính là cái tên khí vận chi tử đã gieo rắt cho Trần Tuấn một nỗi sợ hãi khôn cùng suốt mấy năm qua, hai nàng không những hận hắn, mà còn muốn bâm hắn thành thịt vụn, mang đi hầm xương.

Trinh Hoa Cốt bẻ tay răng rắc nói:

- Chính là cái tên này, chính hắn đã khiến cho tướng công của ta phải mất ăn mất ngủ suốt bao đêm. Ta lần này không lột da, đem xương sườn của ngươi rọc ra thì nhất định không có tên Trinh Hoa Cốt!

Còn Phạm Linh Nhi thì lạnh lùng mở ta mắt quan sát hắn, rồi nặng ra một nụ cười vặn vẹo nói:

- Chính ngươi chính là người lần đó cản trở phu quân của ta à, ha, ha, được được. Để xem nào, việc ăn hiếp phu quân ta nên giết mấy lần nhở? Không không, giết ngươi thì sướng cho ngươi quá, tất nhiên là phải tra tấn từ thể xác cho đến tinh thần. Sau đấy mới giết, như thế mới là chính đạo!

Hệ thống lúc này hiện lên một cảnh báo quá tải, rồi phụt một cái lại mù tịt biến mất. Sát khí quá mức nồng đậm đã khiến cho hệ thống lại chết một lần nữa.

Mạc Luân Tuần thấy thế thì thâm nói

- Hệ thống chết tiệt, ngươi đúng lại bị lỗi mà, nếu không thì tại sao hai mỹ nhân này lại không động lòng với nhan sắc anh tuấn này với khí chất của mình chứ!

Nghe thế thì Phạm Linh Nhi bàn bạc với Trinh Hoa Cốt, truyền âm nói:

- Ta nghe lúc trước nghe phu quân nói, tên này đối với Thiên Đạo rất là quan trọng, hắn có vận khí rất không tồi, là loại người cực kỳ khó đói phó, thế nhưng lại rất ngu muội, không biết ngươi có cao kiến gì hay không?

Trinh Hoa Cốt suy ngẫm một hồi nói:

- Vậy chỉ cần làm một việc mà khả năng thất bại là không thể nào là được rồi!

Phạm Linh Nhi nghe thế thì đồng thuận truyền âm nói:

- Được, nghe hợp lý đấy

(Đọc truyện không comment, tên tác buồn, tên tác drop truyện. Tên tác drop truyện, đọc giả thiếu thuốc, đọc giả nhảy đành đạch lên. Thế nên để không bị ức chế khi truyện đang hay bị drop, nên comment chém gió!)*