Chương 11: Tiên Thiên Nguyên Anh

Phạm Linh Nhi quay về phòng ngủ bày ra một đống đồ của Trần Tuấn khắp phòng, nàng ta vui vẻ lấy ra một khung tranh từ trong nhẫn trữ vật, đống khung tất cả các bộ quần áo mà nàng thu thập được từ Trần Tuấn, treo lên tường.

Phạm Linh Nhi nhìn đống quần ào được được đống khung treo trên tường mà thỏa mãn nói:

- Tuyệt quá, như thế thì mỗi sáng ta đều có thể gián tiếp gặp chàng ấy rồi.

Đống khung xong đám quần áo, Phạm Linh Nhi lại bày ra một cái tủ kính, đựng toàn bộ những tách, chén, đũa,… mà Trần Tuấn dùng trong một năm qua.

Phạm Linh Nhi sau đó lại bày ra một hình nhân bằng vải. Nàng dùng pháp thuật luyện hóa thành một dáng trong y hệt Trần Tuấn, từ ngũ quan anh tuấn, lông tóc trắng bạch, đến cả khí chất cũng có mấy phần của một Địa Tổ Tiên.

Phạm Linh Nhi nhè nhẹ cẩn thận lấy từ trong nhẫn trữ vật ra một lộng tóc màu trắng, đây chính là lộng tóc của Trần Tuấn, Phạm Linh Nhi vô tình có được khi lấy đi quần áo của hắn. Nhưng trước khi cho vào hình nhân Trần Tuấn thì nàng phải thưởng thức qua nó cái đã.

Phạm Linh Nhi nhìn lộng tóc đầy chiều mến, rồi đưa nó vào trong miệng thưởng thức từng dư vị trên đầu của Trần Tuấn, từ mùi hương cơ thể của hắn, đến cả những chất bẩn trên đầu, đều được Phạm Linh Nhi thưởng thức qua.

Thưởng thức xong thì Phạm Linh Nhi dùng Hồng Nhân Phi Cực Kiếm rạch một đường trên người hình nhân, nhét lộng tóc đó vào.

Nàng tay bấm ấn, miệng niệm quyết:

- Sưu Nhân, hành!

Hình nhân Trần Tuấn bỗng dưng cử động, nó cứng nhắc bước đến Phạm Linh Nhi rồi đặt đôi bàn tay bằng vải lên má nàng, vuốt nhẹ, nói:

- Chào….. buổi….sáng…..Linh…..Nhi

Phạm Linh Nhi nhìn thấy con hình nhân vẫn còn quá nhiều vấn đề thì liền thở dài nói:

- Ai dà, sưu nhân thuật của mình còn kém quá, con hình nhân này chỉ nên làm vật tĩnh thôi. Nhìn tướng nó đi mà mình cảm thấy xúc phạm chàng ấy rồi.

Phạm Linh Nhi quơ tay một cái, con hình nhân theo sự điều khiển của nàng bay lên giường. Phạm Linh Nhi sau đấy cũng bước lên giường, nàng ta nhè nhẹ cởi áo mình ra, để lộ ra một phần yếm màu hồng phấn.

Phạm Linh Nhi ép phần yếm căng tròn của bản thân vào ngực của hình nhân nói:

- Chàng hôm nay mệt không? Để thiếp hầu hạ chàng.

- Hì hì, nói như thế trước mặt chàng ấy thì ta ngại chết.

- Phu quân! Ta hôm nay muốn sinh bảo bảo…

- Không được, như thế chàng ấy chắc chắn không chịu. Mình đổi sang kiểu sang kiểu dễ thương một chút vậy.

- Phu quân~ Linh Nhi hôm nay đột phá đấy…. Phu quân thưởng cho Linh Nhi được không? Đi mà~ được không?

Phạm Linh Nhi cứ như thế mà ôm hình nhân vào người, tâm tình những câu thầm kín của bản thân với Trần Tuấn cho đến đêm. Phạm Linh Nhi cứ như thế mà cùng hình nhân thiếp đi.

Trong lúc này đột nhiên xảy ra một chuyện, đó chính là linh căn của Phạm Linh Nhi đã vô tình luyện hóa hình nhân đang bị Sưu Nhân quyết khống chế, biến thành một mảnh tâm lý vặn vẹo như nàng ta.

Con hình nhân đó, nhấc tay ôm Phạm Linh Nhi vào lòng nói:

- Ta sẽ không để kẻ nào chiếm lấy nàng đâu….. Cái này, chính là mùi hương nam nhân? Chết tiệt, ta đi tìm kẻ đó.

Hình nhân bằng vải đứng dậy, gượng ngạo đi xuống mặt đất. Bản nguyên hồng phấn của Phạm Linh Nhi cung cấp thêm cho Hình Nhân một chút thực lực, khiến cơ thể nó càng ngày cứng cáp hơn. Chẳng mấy chốc hình nhân đã được tu vi Luyện Khí Kỳ tầng 5.

Hình nhân theo mùi hương phản phất trên người Phạm Linh Nhi bước đến phòng Trần Tuấn.

Hình nhân tức giận nói:

- Cái tên không biết trời cao đất dày này, bước ra cho ta! Ngươi đã dám mạo phạm nàng ấy thì ta sẽ cho ngươi thần hồn bể nát, vạn kiếp không được siêu sinh!

Nhưng trước khi hình nhân kịp gọi Trần Tuấn dậy thì Phạm Linh Nhi đã bước ra. Đôi mắt của nàng không còn ngây thơ trong sáng như lúc sớm, mà trống rỗng một màu đen vô hồn, như hố đen vạn trượng.

Phạm Linh Nhi nhìn hình nhân nói:

- Ngươi có thể cử động? Rõ ràng là hồi nãy ta còn thấy ngươi duy chuyển khó khăn, sao giờ lại có thể cử động mượt mà như thế…Hồng phấn chi khí?! À, ta hiểu rồi. Ngươi chuẩn bị về chịu tội về việc làm phiền giấc ngủ của Trần Tuấn đi!

Hình nhân nói với Phạm Linh Nhi:

- Ta đối với nàng chính là một mảnh chân tình, sao nàng lại nhẫn tâm như thế? Ta không cam lòng, ta sẽ giết cái tên đó, thay thế hắn, trở thành độc nhất trong mắt nàng!

Phạm Linh Nhi nghe thế thì cơ thể run lên một đợt, khuôn mặt nàng lộ ra một vẻ dâm dục, nói:

- Ai dà, những lời nói này mà do chàng ấy nói ra thì tốt quá rồi, ta cũng không cần lo những con mèo cái chạy xung quanh chàng ấy nữa….Nhưng người nói chỉ lại là một hình nhân, lại còn bị ảnh hưởng bởi tâm trí của ta nữa. Ta không muốn chỉ vì bị ảnh hưởng bởi ngoại lực mà huynh ấy nói ra những lời tâm tình đó, ta muốn chàng ấy thật tình yêu ta cơ.

Hình nhân nghe thế thì đáp:

- Ta thật tình yêu nàng, chả lẽ nhiêu đó là chưa đủ đối với nàng?

Phạm Linh Nhi đáp:

- Nhiều lời, xem kiếm.

Phạm Linh Nhi cầm thanh Hồng Nhân Phi Cực Kiếm phóng thẳng tới hình nhân, hình nhân không cam lòng vì như thế mà bị thuần phục, hắn bạo phát ra một chưởng khí chống lại chiêu này của Phạm Linh Nhi. Nhưng Luyện Khí so với Kim Đan như sâu kiến so với trời đất, không thể nào so bì được.

Thế là hình nhân bị Phạm Linh Nhi cho một đòn cắt đứt đi liên kết của hắn cùng với linh căn của nàng. Nhưng Phạm Linh Nhi không giận, mà còn cảm thấy vui vẻ nữa.

Phạm Linh Nhi nói:

- Lần này đúng là thu hoạch lớn mà, hình nhân như thế mà lại có thể chuyển đông mượt mà, nói chuyện lưu loát. Ha ha, cuối cùng thì chuyện mỗi ngày được chàng ấy nói những lời yêu thương là không còn xa nữa rồi!

Nói rồi Phạm Linh Nhi mang hình nhân về phòng bắt đầu bế quan nghiên cứu.

Sáng hôm sau, giọng Trần Tuấn vang lên trong phòng Phạm Linh Nhi:

- Linh Nhi, dậy đi.

Phạm Linh Nhi mừng rỡ kêu lên:

- Cuối cùng mình cũng làm được. Mình không những khiến nó có thể nói chuyện tự nhiên, mà có thể khiến nó thể hiện cảm xúc nữa. A, tuyệt quá!

Phạm Linh Nhi đưa tay lên, sờ vào mặt hình nhân. Hình nhân lúc này không chỉ là một đống vải lạnh ngắt được chế tác theo dáng người nữa, mà là một người có nhiệt độ đàng hoàng, có cả cảm xúc lẫn tâm trí, chỉ có điều là những thứ này được Phạm Linh Nhi tiết chế hết mức có thể để nó không làm phản như lần trước.

Chuyện hình nhân có thể hoạt động giống y hệt một con người thì Phạm Linh Nhi đã tìm ra được nguyên do. Dựa trên kiến thức nàng biết được từ chiêu Trảm Hồn của Trần Tuấn, thì con người cần ba hồn bảy phách mới có thể có tâm khí như bình thường được, hình nhân cũng vậy, nó cũng cần hồn, cần phách để hoạt động bình thường.

Tối hôm qua chính là Phạm Linh Nhi đã vô tình để linh căn của mình luyện hóa cho hình nhân ba hồn bảy phách toàn vẹn, khiến nó xuất hiện ra ý thức riêng dựa trên ý thức của Phạm Linh Nhi. Thế nên để nó không làm phản như hôm qua nữa, Phạm Linh Nhi chỉ tạo nên một phách bốn hồn, biến nó thành một hình nhân biết trò chuyện, biết thể hiện cảm xúc, nhưng lại không có ý thức riêng của mình mà chỉ có thể dựa trên những câu hỏi và câu nói của Phạm Linh Nhi mà đưa lên ý kiến.

Phạm Linh Nhi nhìn hình nhân Trần Tuấn hỏi:

- Chàng… có yêu thiếp không?

Hình nhân đáp:

- Chúng ta là sư đồ, không phải kiểu quan hệ nam nữ. Linh Nhi đừng có hỏi những câu như thế!

Phạm Linh Nhi phồng má nói:

- Linh Nhi chính là muốn một mối quan hệ như thế, sư phụ~

- Ha ha, y hệt chàng ấy. Ngươi tốt thật.

Phạm Linh Nhi không khỏi phấn khích, đây là lần đầu tiên mà nàng cảm thấy thành tựu như này. Đột nhiên từ bên ngoài vang ra một tiếng gọi:

- Linh Nhi, ra đây.

Phạm Linh Nhi nói:

- A, chàng ấy kêu ta. Ngươi ngoan ngoãn ở trong nhẫn trữ vật, có gì ta với ngươi chơi những trò thú vị sao.

Phạm Linh Nhi quang hình nhân vào trong nhẫn trữ vật, sau đấy chạy vội ra đón tiếp Trần Tuấn. Nàng vừa thấy Trần Tuấn thì vui mừng ra mặt nói:

- Sư phụ cho gọi Linh Nhi có chuyện gì?

Khuôn mặt Trần Tuấn hôm nay bỗng dưng nghiêm túc lạ thường, hắn nhìn Phạm Linh Nhi nói:

- Linh Nhi, hôm nay chúng ta đột phá Tiên Thiên Nguyên Anh. Chuẩn bị đi.

Phạm Linh Nhi nghe thế liền hỏi:

- Tiên Thiên Nguyên Anh?! Linh Nhi mới chỉ đột phá Kim Đan cách đây mấy ngày thôi mà, sao lại có thể đột phá Nguyên Anh được?

Trần Tuấn đáp:

- Theo tính toán của ta, Thánh Thể Trúc Cơ có thể dễ dàng chuyển hóa thành Thánh Thể Kim Đan nhưng đối với Nguyên Anh thì lại là một câu chuyện khác. Thánh Thể Kim Đan không thể nào mượn nhờ nội lực tự thân cường đại để đột phá, mà chỉ có thể mượn nhờ lực lượng ngoại công để mà kích phát việc đột phá. Ta hôm nay chính là muốn giúp con kích phát thẳng lên Nguyên Anh!

Phạm Linh Nhi nghe thế thì hỏi tiếp:

- Thế…Linh Nhi cần phải chuẩn bị những thứ gì?

Trần Tuấn nói:

- Chuẩn bị tinh thần thôi, vì việc đột phát này có thể khiến con cảm thấy khó chịu đó.

Trần Tuấn dùng thần lực của mình điều khiển một viên đá nhỏ trên sân, vẽ nên một trận pháp vô cùng tinh vi. Hắn niệm một câu:

- Tụ linh trận, lập! (Tên nào sống ở YY lâu sẽ thích cái này)

Ngay lập tức, trận pháp sáng lên một hòa quang vàng kim, rồi chín con rồng từ dưới đất bay lên, cuộn tròn lại trên không trung, tạo nên một cái vòng vàng rực sáng.

Trần Tuấn nhắm mắt lại, hô lên một tiếng:

- Thiên đạo!

Thiên địa ngay lập tức biến sắc, trên trời nổ lên từng cơn mây vũ cùng lôi điện ầm ầm vang vội. Trần Tuấn hét lên:

- Linh khí, bạo!

Linh khí bị dồn nén hơn chục năm trong thiên địa ngay lập tức được giải thoát. Ầm ầm một tiếng, linh khí vốn mỏng manh trong trời đất bỗng dưng hưng thịnh lại như trong thời kỳ Tiên Giả, thời kỳ mà ai náy chỉ cần chút cơ duyên đều có thể tu luyện thành tiên nhân, thọ ngang trời đất. Dưới đất bỗng xảy ra dị biến, vô số thiên kiếp bỗng dưng giáng xuống, cư nhiên chính là những ai đang bế quan đột phá thì liền có thể hưởng thụ cỗ linh khí dày đặc này mà đột phá.

Nhưng lôi kiếp đột phá chưa kịp giáng xuống thì đã bị cửu long lấy, chuyện này chính là khiến cho những người bế quan đang cảm tưởng mình sắp đột phá phi thăng bỗng dưng khựng lại, hào quang đột phá cũng ngay lập tức biến mất.

Trên đầu Trần Tuấn bỗng dưng hiện ra một khối cầu màu vàng, đây chính là chân khí mà thiên địa đã đè nén lại trong ngàn vạn năm qua, cỗ linh khí này nhiều tới mức không thể nào tương tượng ra nổi.

Phạm Linh Nhi nhìn thấy khối cầu màu vàng to lớn trên đầu mình thì kinh ngạc kêu lên:

- Cái này là lính khí?!

Trần Tuấn đáp:

- Đúng vậy, đây chính là linh khí.

Phạm Linh Nhi kinh ngạc hỏi:

- Linh khí nhiều như vậy là dùng để làm gì?

Trần Tuấn đáp:

- Ngồi xuống đi rồi ta nói cho.

Nói rồi Phạm Linh Nhi ngồi xuống mặt đất, xếp bằng, Trần Tuấn khi này vòng ra sau lưng nàng cùng ngồi xếp bằng. Hắn đặt hai lòng bàn tay lên lưng Phạm Linh Nhi, khiến nàng ta cảm thấy sướng rung cả người.

Phạm Linh Nhi the thẻ ảo tưởng nói:

- Chàng…..dâm quá…

Trần Tuấn không để tâm mà vận dụng thần thông của mình hét lên một tiếng:

- Đại Đạo!

Vô Thực Hào Quang xuất hiện, ngay lập tức phóng thích ra áp lực khủng bố quang Thiết Ngũ Phong, trực tiếp đánh nó thành từng mảnh vụng. Trần Tuấn không quan tâm, hắn chỉ giữ lại mỗi một mảnh đất nhỏ để cho Phạm Linh Nhi cùng với hắn ngồi mà thôi.

Trần Tuấn vận dụng Vô Thực Hào Quang cùng với lực lượng Thiên Đạo, phóng thích ra một đại thần lực vô cùng cường đại, truyền thẳng vào người Phạm Linh Nhi.

Trần Tuấn nói:

- Vận dụng chân nguyên trong cơ thể cùng với lực lượng linh căn ngay lập tức thích ứng

Phạm Linh Nhi nghe thế liền vận chuyển chân nguyên trong cơ thể cộng với huyễn hóa Linh Căn Kiếm, cố gắng tiếp thu toàn bộ thần lực của Trần Tuấn. Phạm Linh Nhi dần dần không thích ứng kịp, những cơn đau nhức từ phía đan điền Kim Đan bắt đầu xuất hiện. Phạm Linh Nhi cắn răng cố gắng chịu đựng.

Ầm ầm, lôi kiếp lại hiện lên, Trần Tuấn trực tiếp dùng quyền hành Thiên Đạo của bản thân phá tan lôi kiếp, tránh làm phiền Phạm Linh Nhi đột phá Kim Đan Trung Kỳ. Lúc đột phá, một luồng khí tức hồng nhàn nhạt bắt đầu xuất hiện quay Phạm Linh Nhi, nàng ta từ đó tạo cho Trần Tuấn một cảm giác quyến rũ hơn.

Trần Tuấn lắc đầu, giờ này là lúc nào mà còn soi mỹ nhân. Hắn tập trung tinh thần bắt đầu sử dụng thần lực tiếp tục giúp cho Phạm Linh Nhi đột phá đến Hậu Kỳ rồi Đại Viêm Mãn. Kim Đan trong cơ thể của Phạm Linh Nhi hiện giờ chính là đã xuất hiện vô số vết nứt to lớn, tựa như muốn vỡ ra vậy.

Lôi kiếp thứ tư hiện lên, một cỗ khí thế màu hồng xung thiên thốn địa xuất hiện, đây chính là lôi kiếp để đột phá Tiên Thiên Nguyên Anh. Trần Tuấn lúc này đứng lên, bay giữa pháp trận, một tay hắn hô lên:

- Ứng kiếp!

Đoàng đoàng ba tiếng trời vang, cả một Đông Vực trong Thế Giới bắt đầu run lên, nó tạo nên vô số vết nứt trên lục địa. Trần Tuấn lúc này không muốn sinh linh đồ thánh nên lã lấy ra một viên đá, luyện linh nó ba vạn lần, biến nó thành một kiện pháp bảo Nhũ Nhạc Chung.

Hắn quơ tay, Nhũ Nhạc Chung vang lên tiếng ầm ầm khắp thiên địa. Âm vang cộng hưởng với Vô Thực Hào Quang truyền đi khắp địa, vá lại mặt đất bị nứt vỡ, tạo lập lại vô số công trình cùng sơn động, hồ nước.

Lôi kiếp Tiên Thiên Nguyên Anh giáng xuống người Phạm Linh Nhi, Kim Đan trong người nàng cũng như thế mà nứt vỡ hoàn toàn, tạo ra một thân ảnh màu tím nhỏ nhắn y hệt Phạm Linh Nhi. Linh khí như được lệnh, toàn bộ hạ xuống giúp đỡ Nguyên Anh yếu ớt mới sinh của Phạm Linh Nhi.

Nguyên Anh của Phạm Linh Nhi như đứa bé mới sinh cần được bú mẹ, liền ngay lập tức đem toàn bộ linh khí trên đầu hấp thụ. Nguyên Anh sau khi hấp thụ linh khí bắt đầu ổn định thành hình, Tụ linh trận như thế mà bị phá bỏ.

Phạm Linh Nhi sau khi đột phá thì chầm chậm mở mắt ra. Vô số đường Tình tơ bao lấy thế giới. Bây giờ Phạm Linh Nhi không những nhìn thấy Tình tơ của riêng người nữa, mà nàng còn có thể nhìn thấy cả Tình tơ của những loài thú, thực vật, cỏ cây, cũng không cần Linh Căn Kiếm để chém Tình tơ nữa mà có thể dùng Nguyên Anh của bản thân tùy tiện hủy diệt Tình tơ.

Lại nó đến thay đổi về phía bên ngoài của Phạm Linh Nhi. Xung quanh nàng chính là một đạo khí màu hồng phấn, nó tạo cho nàng một vẻ yêu kiều, ma mị của ma nữ, nhưng cũng đồng thời toát lên một vẻ thanh cao không ai có thể chạm tới.

Đây chính là Tiên Thiên Nguyên Anh, Phạm Linh Nhi!

Trần Tuấn lúc này quay lại. Hắn thu lại Nhũ Nhạc Chung cùng với Thiên Đạo lực lượng, sau đấy bấm tay niệm quyết:

- Đại Đạo! Liễm Nhật Thuật!

Trần Tuấn sử dụng Vô Thực Hào Quang chỉnh sửa lại toàn bộ ký ức của mọi người về lần đột phá này của Phạm Linh Nhi, rồi sau đấy tái thiết lại Thiết Ngũ Phong.

Phạm Linh Nhi sau khi thấy Trần Tuấn thì liền chạy lại nói:

- Sư phụ, Linh Nhi đột phá thành công rồi!

Trần Tuấn đáp:

- Ta biết.

Phạm Linh Nhi tung ra hồng phấn chi khí nói:

- Sư phụ thấy…. Linh Nhi giỏi không?

Trần Tuấn lúc này không hiểu sao bản thân mình nổ lên dâm niệm, muốn đem Phạm Linh Nhi đè xuống cưỡng bức. Trần Tuấn lắc đầu, tự nói với bản thân:

- Mày bị cái gì vậy? Bây giờ song tu với người ta thì cái mấy tên khí vận chi tử không tha cho mày đâu!

Trần Tuấn sau đấy cảm thấy có điều gì đó không đúng, hình như là luồng khí hồng phấn đó đang tác động đến tâm thần của hắn. Trần Tuấn niệm quyết:

- Hộ giới, lập!

Trần Tuấn tạo nên một màn kết giới, ngăn cách hắn cùng với Phạm Linh Nhi. Trần Tuấn sau khi lập nên kết giới, cảm thấy mị lực của Phạm Linh Nhi giảm đi đáng kể.

Trần Tuấn vui mừng nói:

- Linh Nhi, con thế mà luyện ra được Hồng Phấn Hỗn Khí!

Phạm Linh Nhi nghe thế thì hỏi lại:

- Hồng Phấn Hỗn Khí, là cái gì?

Trần Tuấn đáp:

- Trên đời này thứ giúp con người tu luyện được, duy nhất chỉ có linh khí của trời đất. Nhưng khi lên những cấp bậc như Thánh Nhân thì người tu luyện, liền có thể tạo ra một thứ khí mới, vì lúc đấy người tu luyện đã siêu thoát khỏi Thế Giới, trở thành một thực thể cường đại hơn rồi. Hồng Phấn Hỗn Khí cũng chính là vậy! Phẩm chất của Hồng Phấn Hỗn Khí còn cao hơn gấp mấy lần linh khí. Linh Nhi! Lần này Linh Nhi bội thu rồi!

Phạm Linh Nhi khó hiểu hỏi lại:

- Linh Nhi vẫn chưa hiểu lắm? Sư phụ làm mẫu được không?

Trần Tuấn thở dài nói:

- Tư chất cùng thiên tư của Linh Nhi rất tốt, sau lần này lại không thể đoán ra. Thôi được xem ta này.

- Nhật Khí!

Từ phía Trần Tuấn đột nhiên xuất hiện ra một cỗ khí màu trắng, ngay khi khí trắng xuất hiện, linh khí trong bán kính trăm trượng bỗng dưng biến mất, tạo nên một thế giới của riêng hắn.

Trần Tuấn ôn tồn giải thích:

- Hồng Phấn Hỗn Khí cùng Nhật Khí chính là như này, nhưng mỗi cố khí tức là khác nhau, Nhật Khí giúp ta tạo nên thế giới của riêng mình dễ dàng hơn, còn Hồng Phấn Hỗn Khí thì… đem toàn bộ thế giới biến thành của bản thân, tăng thêm mị lực chỉ là điểm phụ mà thôi.

Phạm Linh Nhi nghe thế thì phấn khích nói:

- Nghe thế, chắc chắn rất bá đạo.

Trần Tuấn đáp:

- Đúng vậy, rất là bá đạo. Nhưng cảnh giới Nguyên Anh của Linh Nhi hiện giờ chỉ có thể xử ra mị lực mà thôi, cảnh giới cao hơn mới có thể xử ra thực lực chân chính của Hồng Phấn Hỗn Khí. Thôi, tới đây thôi, hôm nay dài rồi, ta muốn đi nghỉ.

Trần Tuấn nói rồi quay chân, bay về phía phòng mình để mà nghỉ ngơi, để lại Phạm Linh Nhi đang rất là phấn khích giữa sân.

Phạm Linh Nhi đợi khi Trần Tuấn bước vào phòng rồi, mới dám nói:

- Hồng Phấn Hỗn Khí! Hồi nãy chàng ấy chính là bị hấp dẫn bởi nó!… Khoang, hình như không phải. Chàng ấy thực ra không phải bị Hồng Phấn Hỗn Khí hấp dẫn mà là mị lực của mình….A, Trần Tuấn! Chàng đáng yêu quá, thì ra chàng ấy cũng để ý đến mình.

Phạm Linh Nhi lại bắt đầu lâm vào ảo tưởng của bản thân hơn một canh giờ, sau đấy thì mới về phòng…