Chương 1170: Đại nhân quả nhiên là người tốt.

Tiêu Lãng chờ lôi điện trong người phân liệt thành mười vạn lẻ tám trăm cái thì bắt đầu dung hợp.

Thuộc tính của lôi điện và lôi điện là hoàn toàn giống nhau, dung hợp lại hoàn toàn không là vấn đề. Tiêu Lãng có trạng thái hồn du, dung hợp thần kỹ dễ như chơi. Tiêu Lãng dung hợp lôi điện lại với nhau, đạt đến hiệu quả chấn phúc càng đơn giản.

Mười vạn lẻ tám trăm lôi điện tự động dung hợp hai hai, tuy hiệu quả tăng phúc không khoa trương đến gấp hai, thậm chí hơi ngoài dự đoán của Tiêu Lãng, chỉ tăng phúc được một chút.

Nhưng Tiêu Lãng không nản lòng, mất hai tháng mới dung hợp mười vạn tám trăm lôi điện thành năm vạn bốn trăm lôi điện, sau đó Tiêu Lãng lại dung hợp hai hai.

Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!

Trong năng lượng tinh hải, vô số lôi long gào thét xoay quanh, hơn mười lôi long đan vào nhau, dường như đang cắn xé, kịch chiến, kết hợp. Từ từ hai lôi long thành một, uy lực lại tăng một chút, khí thế cũng hơn mấy phần.

- Ừm! Tuy tăng uy lực có hạn nhưng chờ khi tất cả lôi điện dung hợp lại thành một cái thì chắc tăng uy lực mấy lần, thậm chí rất có thể là gấp đôi.

Tiêu Lãng gật gù, rất vừa lòng. Lôi điện dung hợp đến sau này không tăng tốc độ mà ngược lại càng lúc càng khó khăn. Dường như những lôi long cực kỳ cường đại, không nguyện ý bị đối phương dung hợp.

Nửa năm sau.

Lôi long trong người Tiêu Lãng biến thành tám con, uy lực tăng gấp mấy lần. Tiêu Lãng muốn khiến tám lôi long dung hợp thành bốn con, cuối cùng thành một nhưng không làm sao thực hiện được.

Dường như tám con lôi long sinh ra chút linh trí trong hủy diệt và trọng sinh, từ chối bị dung hợp.

- Lôi điện này quả nhiên thần kỳ, có thể sinh ra hạt mầm mới trong hủy diệt và trọng sinh. Lôi long từ chối bị dung hợp, ta phải làm sao đây?

Tiêu Lãng ngừng lại nghĩ cả buổi, cuối cùng dứt khoát khiến hai con lôi long rít gào lao hướng một con, định khiến hai lôi long này phân chia một con lôi long, để chúng nó hủy linh trí của một con lôi long đó.

Lúc này Tiêu Dao Vương hét to:

- Ngu xuẩn! Dừng lại, nếu không thì lôi điện sẽ đại chiến trong người của ngươi, sẽ tạc nổ thân thể! Uy lực của lôi long quá lớn, thân thể nhỏ bé nhà ngươi sẽ bị tạc không còn một mảnh!

Người Tiêu Lãng run lên, vội ngừng lại, đứng dậy, cung kính hành lễ nói:

- Đại nhân, cách ta dung hợp đã sai lầm rồi sao?

Tiêu Dao Vương vừa lòng khen vài câu:

- Mặt trước dung hợp không sai nhưng cuối cùng không được. Ngươi dung hợp như vậy khiến uy lực lôi điện tăng lên gấp sáu, bảy lần làm ta rất bất ngờ, ngươi đúng là thiên tài.

Trong hơn một năm ngắn ngủi Tiêu Lãng khiến uy lực lôi điện tăng lên gấp sáu, bảy lần, sức chiến đấu đủ đè bẹp Lưu Hỏa Thiên Tôn. Tuy chưa đạt đến mức Tiêu Dao Vương vừa lòng nhưng tốc độ tiến bộ đủ rung động thế nhân.

Tiêu Dao Vương trầm ngâm một lúc, lên tiếng:

- Ngươi đừng vội dung hợp, để ta nghĩ xem có cách nào tốt không.

Tiêu Dao Vương truyền âm xong im lặng. Tiêu Lãng thầm cảm kích. Tiêu Dao Vương là mặt lạnh tâm nóng, luôn giúp hắn vào phút mấu chốt. Tiêu Lãng thầm quyết định, chờ khi tám lôi long hợp thành một con, dù Tiêu Dao Vương kêu hắn đi giết Chí Cao Thần, chỉ cần không phải có quan hệ tốt thì hắn sẽ không từ chối.

Tiêu Dao Vương nghĩ suốt một tháng vẫn không có âm tín, Tiêu Lãng không sốt ruột, yên lòng tham ngộ Tình Đạo và Thế Giới Diễn Hóa Đồ.

Thông qua dung hợp lôi điện, Tiêu Lãng xác định chuyện liên quan đến lôi điện trong Thế Giới Diễn Hóa Đồ. Nhưng Tiêu Lãng vẫn không nghĩ ra tại sao Hỗn Độn Hải Dương liên tục phóng năng lượng, không thể nào không có năng lượng bổ sung mà không biến mất được.

Bốn tháng sau, giọng Tiêu Dao Vương lại vang lên:

- Tiêu Lãng, ta có cách rồi, ngươi nghe đây.

Tinh thần Tiêu Lãng phấn chấn, vội vàng giải trừ trạng thái hồn du, nghiêng tai lắng nghe.

Tiêu Dao Vương đắc ý truyền âm nói:

- Ngươi phân liệt tám lôi điện thành mười sáu cái, phân liệt đến khi nào chúng nó không có linh trí thì thôi, sau đó dung hợp toàn bộ lôi long. Nhớ kỹ, phải dung hợp cùng lúc. Ngươi cứ yên tâm dung hợp, ta sẽ trông chừng, không sao đâu.

- Cái này... Được không vậy?

Tiêu Lãng ngây ra. Cùng lúc dung hợp nhiều lôi long? Linh hồn của Tiêu Lãng không cường đại đến mức đó đi? Không thể khống chế từng cái, nếu xảy ra sơ xuất gì thì thân thể cũng bị nổ!

Nhưng có Tiêu Dao Vương trông chừng, Tiêu Lãng to gan hơn rất nhiều, hắn bắt đầu dựa theo cách cũ phân liệt tám lôi long thành mười sáu con rồi ba mươi hai, cuối cùng phân liệt đến một trăm hai mươi tám con thì linh tí sinh ra trong lôi long mới biến mất. Phân liệt làh ủy diệt, đủ hủy chút linh trí bé nhỏ không đáng kể của lôi long.

- Bắt đầu!

Tiêu Lãng tiến vào trạng thái hồn du, tập trung vào một trăm hai mươi con tiểu lôi long. Tiêu Lãng khống chế một trăm hai mươi con tiểu lôi long quấn quanh trong tinh hải đan điền, để chúng nó cùng dung hợp.

Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!

Trong năng lượng tinh hải của Tiêu Lãng, một trăm hai mươi con tiểu lôi long rít gào xoay quanh, chui ra chui vào, tình hình đồ sộ kinh khủng. Mới đầu Tiêu Lãng khống chế tốt, nhưng giây lát sau không thể khống chế một trăm hai mươi con tiểu lôi long. Người Tiêu Lãng run rẩy, trán toát mồ hôi lạnh.

Giọng Tiêu Dao Vương vang lên:

- Ài, sao linh hồn của tiểu tử nhà ngươi yếu quá vậy? Dừng lại ngay!

Năng lượng cực kỳ thuần khiết bay tới tiến vào trong năng lượng tinh hải của Tiêu Lãng, giúp hắn kiềm chế lôi long bạo động.

Tiêu Lãng ngồi bệch dưới đất thở hồng hộc:

- Hộc hộc...

Mới rồi Tiêu Lãng tiêu hao lực lượng linh hồn cực kỳ nghiêm trọng, giờ mở mắt không lên.

Tiêu Lãng cười khổ nói:

- Đại nhân, ta mới tu luyện ba mươi năm, linh hồn có thể cường đại thế này đã tốt lắm rồi.

- A...

Tiêu Dao Vương câm nín. Linh hồn của Tiêu Lãng mạnh mẽ nhưng rất yếu trong mắt Tiêu Dao Vương, tuy nhiên so sánh với tuổi của hắn thì đã rất là nghịch thiên!

Tiêu Dao Vương sốt ruột. Mấy năm nay Tiêu Dao Vương chế ra nhiều kế hoạch nhưng với điều kiện có Tiêu Lãng hỗ trợ, hoặc nên nói cần hắn chịu chết thay cho gã, có như vậy mới làm thịt Bách Hoa Tiên Tử, cướp chí bảo của nàng được. Giờ phút này, mắt thấy Tiêu Lãng sắp miễn cưỡng đạt tới yêu cầu của Tiêu Dao Vương nhưng bởi vì linh hồn quá yếu không có cách dung hợp, Tiêu Dao Vương không sốt ruột sao được?

Tiêu Dao Vương nhanh chóng truyền âm hỏi:

- Linh hồn? Tiểu tử, không lẽ nhà ngươi không có báu vật linh hồn sao? Nếu có thì luyện hóa ngay, chỉ cần linh hồn của ngươi cường đại gấp hai, ba lần là có thể khống chế dung hợp.

Tiêu Lãng cười khổ. Linh hồn tăng trưởng là chậm nhất, cần thời gian dài. Chí bảo linh hồn? Nếu không phải lần trước luyện hóa Linh Manh Điểu thì linh hồn hiện tại của Tiêu Lãng đừng nói là khống chế một trăm hai mươi tám con lôi long, dù là hai mươi tám lôi long cũng không chịu nổi.

Tiêu Lãng cười khổ nói:

- Đại nhân, ta làm gì có báu vật linh hồn? Ta là tiểu nhân vật, có chí bảo cũng không đến lượt ta.

Tiêu Dao Vương chửi thề:

- Má nó!

Không lẽ Tiêu Dao Vương phải hỗ trợ tìm giúp sao? Nhưng vấn đề là Tiêu Dao Vương không có chí bảo linh hồn! Đi tìm Chí Cao Thần khác trao đổi? Vậy chẳng phải là Tiêu Dao Vương lỗ to?

- Côn Bằng Yêu Hoàng có mấy Băng Huyết Cẩm Lý, nhưng lão tiểu tử này thích như tôn tử ruột, chắc không chịu đổi. Long Ngạo có một gốc Bích Huyết Liên trăm vạn năm, đổi với hắn? Nhưng nếu để Long Ngạo biết... Lão tử đổi cho Tiêu Lãng dùng thì có khi nào tìm lão tử liều mạng không? Bà nội nó, cái thứ gì vậy? Sớm biết như vậy đã làm thịt tiểu tử này cho rồi.

Tiêu Dao Vương nghĩ tới nghĩ lui phát hiện chỉ có hai Chí Cao Thần có chí bảo linh hồn, đối tượng trao đổi duy nhất là Long Ngạo Chí Cao Thần.

Tiêu Dao Vương ngẫm nghĩ đến cuối cùng tức giận truyền âm cho Tiêu Lãng:

- Ngươi tạm bỏ qua chuyện này đi, ta ra ngoài tìm cách, để xem có thể kiếm vài chí bảo linh hồn cho ngươi không!

Tiêu Lãng khó khăn đứng dậy, cực kỳ cung kính khom người hành lễ:

- Đa tạ đại nhân! Đại nhân quả nhiên là người tốt.

Tiêu Lãng thầm than, Tiêu Dao Vương đúng là người tốt, ba lần bốn lượt vô tư giúp hắn.

Nếu để Tiêu Lãng biết thật ra Tiêu Dao Vương muốn khiến hắn đi chết thay thì sẽ có cảm nghĩ gì?