Mở ra cánh cửa sổ nhưng Tiêu Lãng chỉ có thể đứng bên nhìn, nhìn suốt một năm mà không có phát hiện gì, vấn đề không thể nghĩ ra thì vẫn không nghĩ ra được. Tiêu Lãng đứng trước ngọn núi báu, trơ mắt nhìn báu vật sáng lấp lánh nhưng không thể leo lên núi. Trước ngọn núi có con sông sâu ngăn cản Tiêu Lãng.
Một năm, Tiêu Lãng ở trong Hỗn Độn Hải Dương khuếch trương quảng trường càng lớn, vô số hỗn độn chi khí bị hắn luyện hóa. Năng lượng trong huyệt đạo của Tiêu Lãng sôi sục đáng sợ, sắp đến cỡ năng lượng đỉnh Thiên Tôn.
Tiêu Lãng lại tu luyện một tháng thì không dám tiếp tục tu luyện nữa, hắn có trực giác nếu tiếp tục thì người sẽ nổ, là nổ nát, ngay cả Lôi chi bản nguyên cũng không thể làm lại thân hình cho hắn.
Tiêu Lãng không hiểu tại sao có trực giác đó nhưng hắn tin tưởng nó, hắn đoán năng lượng tiến hóa nữa sẽ đến năng lượng thế giới Chí Cao Thần. Thế giới này có rất nhiều đỉnh Thiên Tôn nhưng bọn họ không tiến hóa năng lượng đến năng lượng thế giới là có lý do.
Cái bình bao lớn thì chứa được bao nhiêu cân rượu. Cảm ngộ thiên đạo không theo kịp, năng lượng hì đạt đến Chí Cao Thần sẽ không thể khống chế năng lượng cường đại, thân thể bị phản phệ. Tuy Tiêu Dao Vương từng nói khiến Tiêu Lãng nghĩ cách tiến hóa năng lượng tinh hải thành năng lượng thế giới, nhưng có lẽ trong phút chốc gã không nghĩ đến vấn đề này.
Tiêu Lãng còn hai năm, hắn đành phải chìm trong cảm ngộ, thỉnh thoảng cảm ngộ Tình Đạo, đôi khi thma ngộ Thế Giới Diễn Hóa Đồ, rồi thử khiến lôi điện, năng lượng dung hợp.
- Tình Thương, Tình Động, Tình Thương, Tình Diệt, Tình Sát, Tình Tuyệt, Tình Nộ, Tình Không, sau nữa là cái gì? Ta nên cảm ngộ từ hướng nào?
- Khi thế giới bắt đầu làm ột mảnh hỗn độn, khi lôi điện thứ nhất xẹt qua thì hỗn độn sơ khai, thiên địa phân cách, tinh vực xuất hiện, sinh mệnh sinh ra, vạn vật sinh sản, thế giới thành hình, phồn hoa... Thế giới này diễn hóa, bên trong bao gồm chí lý thiên địa gì?
- Lôi điện có năng lực hủy diệt và trọng sinh, năng lượng là năng lượng trong thiên địa chuyển hóa thành, đây là hai loại năng lượng hoàn toàn khác nhau. Ta nên làm sao dung hợp chúng nó lại? Ta phải sáng tạo ra lực công kích lớn giữa hai cái như thế nào?
Tiêu Lãng phát hiện ba con đường là ngõ cụt, ước hẹn năm năm ngày càng gần, thời hạn ước hẹn với tàn hồn Bệ Ngạn thú sắp đến, trong lòng hắn mờ mịt, bất an. Đây là bản năng của con người. Bế quan thời gian dài làm tinh thần của Tiêu Lãng rất mệt mỏi, muốn điên.
- Phù.
Tiêu Lãng ngừng lại, mở mắt ra, một tay phóng lôi điện khiến nó rít gào vòng quanh tay, tay kia thì ngưng tụ ra một đoàn năng lượng. Tiêu Lãng bực bội đánh tới trước.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Năng lượng đánh vào hỗn độn chi khí phát ra tiếng nổ trầm ***c, lôi điện như lưỡi dao bén cắt đậu hũ bắn vào hỗn độn chi khí, chém ra một khe nứt.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Tiêu Lãng nhàm chán tiếp tục trút giận, liên tục chém ra năng lượng và lôi điện, bụi bay mù mịt.
Chặt chém chặt chém...
Tiêu Lãng đột nhiên ngừng lại, hắn nghĩ đến một vấn đề,
Năng lượng trong thiên địa chẳng phải đều phóng ra từ Hỗn Độn Hải Dương sao? Vậy năng lượng trong người võ giả rốt cuộc là năng lượng trong Hỗn Độn Hải Dương. Ban đầu Tiêu Lãng phỏng đoạn lôi điện sinh ra trong Hỗn Độn Hải Dương.
Nói cách khác, thân thể của võ giả có năng lượng, bên trong cũng có thể sinh ra lôi điện? Lại nói cách khác, năng lượng và lôi điện vốn là một thể, vậy bản chất chúng nó vốn có thể dung hợp?
- Phải rồi, hỗn độn chi khí cứng rắn như vậy mà nó không phải hình dạng thế rắn, cũng không là thể lỏng thì tại sao nó cứng đến thế? Bất cứ công kích nào đều không làm hỗn độn chi khí sứt mẻ? Bởi vì bản thân hỗn độn chi khí là nguồn của tất cả năng lượng, bất cứ năng lượng nào trong thiên địa đều do nó phóng ra, trải qua chuyển hóa biến thành các loại công kích. Thử hỏi năng lượng của võ giả làm sao tổn thương được hỗn độn chi khí cùng căn nguyên?
Tiêu Lãng càng nghĩ càng kích động, càng suy đoán càng thấy rất gần vơisự thật. Nhưng giây sau Tiêu Lãng ủ rũ, bởi vì hắn phát hiện một vấn đề.
Tiêu Lãng suy đoán ra năng lượng và lôi điện là một thể, cùng căn nguyên, về bản chất thì có thể dung hợp.
Nhưng Tiêu Lãng quên một điều, lôi điện có thể cắt đứt hỗn độn chi khí. Nếu lôi điện có thể cắt đứt hỗn độn chi khí mà bất cứ công kích nào đều không thể thương tổn nó thì làm sao dung hợp với hỗn độn chi khí được? Nếu lôi điện không thể dung hợp hỗn độn chi khí thì dĩ nhiên không cách nào dung hợp với năng lượng trong người võ giả.
- Chẳng lẽ suy đoán của ta đã sai? Lôi điện không phải do Hỗn Độn Hải Dương dựng dục ra? Nguyên thế giới đều là Hỗn Độn Hải Dương dựng dục, nếu lôi điện không đến từ đây thì từ đâu ra?
Tiêu Lãng phát hiện chính mình đi vào ngõ cụt, trong tay hắn xuất hiện một tia lôi điện lấp lánh nhảy múa trong lòng bàn tay, phát ra tiếng xèo xèo.
Tiêu Lãng nhìn lôi điện, chìm trong suy tư. Thật lâu sau, Tiêu Lãng nhắm mắt lại sau đó mở ra, mắt sáng như đèn pha.
Tiêu Lãng cười to bảo:
- Ta hiểu rồi, đã hiểu!
- Lôi điện đúng là dựng dục từ Hỗn Độn Hải Dương, bản thân nó cùng một thể với hỗn độn nhưng có hai thuộc tính đặc biệt là trọng sinh và hủy diệt. Lôi điện có thể hủy diệt hết thảy, tự nhiên cũng có thể cắt đứt hỗn độn hải dương. Lôi điện có thể trọng sinh hết thảy, cho nên trong lặp lại trọng sinh và hủy diệt sinh ra gien mầm sinh mệnh, sinh ra các loại sinh mệnh mới, diễn hóa ra các sinh linh trong thế giới. Ha ha ha ha ha ha!
- Ta cứ nghĩ khiến năng lượng và lôi điện dung hợp, đây là suy nghĩ sai lầm. Lôi điện có thuộc tính hủy diệt, nó sẽ không dung hợp với bất cứ năng lượng nào. Điều ta phải làm không là khiến năng lượng và lôi điện mà là sáng tạo lôi điện! Khiến trong năng lượng sinh ra lôi điện. Ta có Lôi chi bản nguyên, có thể sinh ra vô số lôi điện, làm tất cả năng lượng dựng dục và chuyển hóa thành lôi điện! Chuyển hóa thành lôi cuồng bạo có thuộc tính hủy diệt, sau đó khiến lôi điện dung hợp, uy lực lôi điện tăng gấp mấy lần, chục lần.
Tiêu Lãng nói xong nhắm mắt lại, tiến vào trạng thía hồn du, Lôi chi bản nguyên trong một ngàn lẻ tám huyệt đạo trong người cuồn cuộn.
Vón lôi điện của Lôi chi bản nguyên không bao nhiêu, như từng con sâu quay cuồng trong tinh hải một ngàn lẻ tám huyệt đạo. Nhưng rất nhanh, từng con sâu này phân liệt thành hai con, hình dáng y như nhau, rồi từ hai biến bốn, bốn biến tám.
Chỉ nửa năm, lôi điện trong một ngàn lẻ tám huyệt đạo của Tiêu Lãng từ một ngàn lẻ tám cái sắp thành mười vạn cái, số lượng liên tục tăng lên.
Lôi điện vòng quanh ngoài người Tiêu Lãng, nhìn từ xa như người sét, hơi thở lôi điện bám vào da hắn, rất khủng khiếp.
- Cái... Tiểu tử này... Sao trên người tiểu tử này có nhiều lôi điện như vậy? Sao hắn làm ra được? Mỗi một lôi điện có uy lực như Lôi chi bản nguyên.
Trên Tiêu Dao sơn, Tiêu Dao Vương làm rớt vò rượu, ngẫu nhiên quét thần thức qua giật nảy mình.
Lôi chi bản nguyên chỉ có một lôi điện bị Tiêu Lãng chia thành một ngàn lẻ tám cái đã khiến Tiêu Dao Vương lấy làm lạ, bây giờ còn liên tục phân liệt, biến nhiều hơn, tuy uy lực không tăng lên nhưng cũng đủ khiến Tiêu Dao Vương chú trọng.
Tiêu Dao Vương nhìn một lúc, lắc đầu thở dài. Tiêu Lãng làm ra nhiều lôi điện thế này cũng vô dụng, tuy như vậy hắn có thể địch lại vô số Thiên Tôn nhưng uy lực Lôi chi bản nguyên vẫn yếu, không thể tổn thương Chí Cao Thần.
Tiêu Dao Vương quan sát một lúc, định thu lại thần thức thì mắt chợt tròn xoe, đứng ngây như phỗng, vẻ mặt khó tin.
Hơn nửa ngày Tiêu Dao Vương vươn một tay chỉ hướng nam, kinh kêu:
- Quái thai, quái thai! Súc sinh Tiêu Lãng có thể dung hợp lôi điện với nhau, uy lực liên tục biến lớn! Sao hắn làm được?