Chương 40: Mưu mô

Không chờ Đường Tiếu Tiếu tỉnh táo lại, cô ấy đã ngồi bên cạnh Cảnh Bội, tay cầm lấy dĩa ăn, đang chọc một viên tròn tròn để ăn.

... Ủa? Không đúng! Cái con rồng đầy mưu mô này! ...Tuy nhiên thầy Ôn đang ở ngay đối diện cô ấy nha, tạm thời quên đi.

Tình yêu màu hồng trên người Đường Tiếu Tiếu đã vươn thẳng, cô ấy không ngừng cố gắng chia cho Ôn Vũ Huyền những món mà cô ấy cho là ngon, Ôn Vũ Huyền rất bất lực, cố gắng từ chối nhẹ nhàng nhưng cứng rắn, đem những đồ ăn cô ấy có ý đồ gắp cho đẩy về.

Cảnh Bội vừa ăn vừa thưởng thức một trận kéo đẩy, Đường Tiếu Tiếu thực sự rất thích Ôn Vũ Huyền nha, vì vậy cô ấy chắc hẳn rất tuyệt vọng khi bị anh ta giết.

"Tại sao Tiếu Tiếu lại ăn tối với Long Cẩm và thầy Ôn ở dưới tầng?" Trên tầng ba, một nam sinh có mái tóc màu bạch kim tay đút túi quần nói. Anh ta nhìn thấy ngay khi đi lên, tuy nhiên Đường Tiếu Tiếu ôm lấy khuôn mặt mê trai, trong mắt chỉ có Ôn Vũ Huyền, ai cũng không nhìn tới.

Các chàng trai cô gái ngồi rải rác trên những chiếc sofa êm ái, ở bên kia bàn ăn, vài nhân viên phục vụ lần lượt mang ra những món ăn nóng hổi thơm phức, đặt lên chiếc bàn tròn xoay.

"Có thầy Ôn ở đó, tôi không ngạc nhiên nếu anh nói nếu cô ấy ăn trong nhà vệ sinh." Tóc đen xen lẫn tóc trắng chính là Trần Mặc, vừa nói vừa nghịch điện thoại di động.

"Thầy Ôn rất tốt, tôi rất thích anh ta, thế nhưng mà nhà cô ấy sẽ không để cô ấy lấy anh ta nha, sau chuyện nhà họ Bạch, hiện tại chắc là không có ai muốn tìm một người con rể đáng thương nữa."

"Nói đến nhà họ Bạch, mấy người đã nghe qua chưa? Nghe nói là bởi vì Bạch Tâm Nhiên mua được tình báo từ một nhà tính báo, mới biết rằng thủ phạm phía sau là Mộ Văn Tinh đó, bằng không hiện tại đoán chứng hai nhà họ Hoàng và nhà họ Bạch đã khai chiến rồi."

Ngồi trong góc như người vô hình, Long Linh yên lặng lắng nghe, rút ra được những thông tin có ích trong cuộc trò chuyện rời rạc của bọn họ, chuyện giữa Đường Tiếu Tiếu và Ôn Vũ Huyền làm cho cô ta kinh hỉ, nhưng chuyện nhà tình báo lại khiến cô ta không ngờ. Hóa ra là có người làm kế hoạch của mình bỏ dở! Ở đâu ra tên Trình Giảo Kim này đấy!

"Long Linh, cô có muốn ăn gì không?" Lúc này Chu Kiềm ân cần mà đưa Menu qua, để cho cô ta gọi món.

"Không cần, tôi không phải là người kén ăn, cảm ơn cậu đã mời tôi." Long Linh không nhiệt tình nói: "Tôi biết rõ là cậu sợ Long Cẩm sẽ bắt nạt tôi, nhưng tôi không nghĩ cô ấy sẽ làm như vậy, cho dù là cô ấy thật sự làm như vậy, tôi cũng có thể tự xử lý."

Chu Kiềm có chút bối rối, hai má hơi đỏ lên, thấp giọng lầm bầm: "Cũng không phải chỉ là như vậy... Tóm lại cô nhìn xem có muốn ăn cái gì không, hôm nay không ăn, buổi tối ăn, buổi tối không ăn, ngày mai ăn."

Lời này cơ bản chỉ rõ, anh ta sẽ mang cô ta đến đây ăn hằng ngày, mỗi ngày mang cô ta cùng nhau đi chơi.

Long Linh cụp mắt nhìn Menu, nghĩ thầm, miễn cưỡng có chút thu hoạch.

Chu Kiềm nhìn mặt bên trái của Long Linh, trái tim đập thình thịch.

Ngày đó tại khách sạn ở Trường Hải Châu, anh ta bởi vì ăn thêm một chút cua hoa hồng ngâm rượu nổi tiếng ở Trường Hải Châu mà say, anh ta lập tức rơi vào trạng thái tách rời cơ thể và đại não, ý thức tỉnh táo, nhưng cơ thể không kiểm soát được làm bậy, bởi vậy đêm hôm khuya khoắt từ trong phòng chạy ra ngoài hành lang, cuối cùng ngã tại cửa phòng Long Linh.