" Nữ nhân, mau ra đây gia ái ngươi a~ "
Hắc ảnh một cây đen từ trên xuống dưới, trong bóng tối ngoại trừ cặp mắt đỏ yêu dã ra thì như hồn ma ẩn dưới màn đêm vậy.
Cố Phàn Đông run bần bật trốn phía sau thùng hàng, lòng mặc niệm phật tổ cứu mình.
Cố Phàn Đông thật ra rất muốn xông ra nói hai mặt một lời lắm! Cô rất muốn đứng trước mặt hắn gào lên tê tâm liệt phế " hắc ảnh ca ca, chúng ta là có duyên nhưng vô phận. Huynh vẫn là chết tâm đi! "
Nhưng những lời này cô hiện tại vẫn là cất lại dưới đáy lòng là được rồi. Haha
Hắc... Hắc
" tìm thấy rồi ... "
Hắc ảnh một tay dễ dàng tóm được nữ hài tử nhỏ yếu trốn phía sau thùng hàng. Hắn liếm liếm đôi môi khô khốc, ghé mũi đến gần cằn cổ trắng nõn lộ ra khỏi y phục của cô hít lấy một hơi dài.
Thật thơm...
Cố Phàn Đông triệt triệt để để chết lặng.
Thôi vậy, dù sao cô cũng chết qua một lần rồi còn sợ thêm một tên biến thái nữa sao?
Nghĩ thông suốt như vậy, Cố Phàn Đông từ run như cầy sấy liền bày ra dáng vẻ anh dũng lúc ra trận.
Cố Phàn Đông mím môi nhắm chặt hai mắt chờ đợi cái chết đầy máu me trong tưởng tượng. Thế nhưng...
1s không có gì.
2phút sau vẫn không có.
Chờ thêm 15phút vẫn chả có gì.
Cố Phàn Đông to gan mở he hé mắt, trước mắt trống trơn không một bóng người. Áp lực bên cạnh cũng không còn nữa.
Cố Phàn Đông vậy mà được buông tha, hơn nữa còn được hắc ảnh thả ở dưới chân một ngọn núi.
Vậy hắn thật sự đến cứu cô à?
" Bánh bao nhỏ, ngươi từ đâu đến a~ " bên cạnh nhảy ra một đôi mắt đen tròn đáng yêu làm hại Cố Phàn Đông tim co thắt đau muốn chết.
Người đến là một tiểu ca ca mặc thanh y có vóc dáng cân đối, còn dung mạo thế nào cô nhìn rõ không nữa.
Cố Phàn Đông bởi vì mất sức khá nhiều nên không trả lời mà ngất luôn ở trong lòng tiểu ca ca nọ.
[ Bắt đầu tiếp thu cốt truyện ... ]
...
[ Phúc hắc tứ lão công nhẹ nhàng sủng ] là một quyển tu tiên văn, câu chuyện bắt đầu từ một nữ ma tu tức nữ chính Mặc Hiểu Vy bị người người vây giết chúng bạn xa lánh, hảo hữu hãm hại mà bỏ mạng. Vì một lí do nào đó Mặc Hiểu Vy trọng sinh về thời điểm bản thân còn chưa mang tiếng phụ thầy phản lại cả sư môn.
Lần này sống lại một đời, Mặc Hiểu Vy thành thành thật thật tu luyện một lòng thành tiên quyết không theo lối cũ đi theo ma đạo. Kiếp trước Mặc Hiểu Vy tu tà lấy giao hoan thúc đẩy tu luyện mà để người người cưỡi lên để bản thân lúc nào cũng nhơ nhớm mùi vị không sạch sẽ. Thế nên khi một lòng tu chính chắn đạo ở đời này, tự nhiên trên người có chút khí chất đặc biệt hơn người thường.
Những tưởng Mặc Hiểu Vy cuộc đời sẽ thuận buồm xuôi gió nối gót theo sư phụ tu hành thành thần tiên. Nhưng rất tiếc, đó là Mặc Hiểu Vy tự bản thân ngây thơ nghĩ.
Cùng sư phụ băng sơn ngàn năm dây dưa trái đạo lí thông thường...
Di, Ma tôn đại nhân vì cái gì bám theo ta đâu?
Còn có sư huynh mắt đào hoa xin đừng chọc ghẹo ta....
Yêu vương, người đừng oán giận nữa! Ngài san bằng thảo nguyên rồi!
Từ đầu văn án trên kỳ thực là lừa tình, đây phải nói là một quyển hắc ám thịt văn trá mác tu tiên.
Ngươi thấy qua ai tu tiên mà lúc nào cũng " a... a đừng dừng lại " chưa? Còn nữa nói tốt người tu đạo liền nói không với sát sinh đâu?
Nữ chính không vui giận dỗi, nam 8 liền san bằng cả đại lục! Vậy mà bị nữ chính nói ngược thành san bằng một thảo nguyên nho nhỏ.
Có thể nói cái được viết tốt nhất trong quyển tiểu thuyết trên chính là thịt ba rọi kho tàu, gia vị nêm nếm khá tốt! Nếu đọc tham khảo chuyện không thể nói thì ok còn chú trọng nội dung thì thật khác nào nhai rác.
Bi ai trong cốt truyện tình yêu dây dưa tay năm này là nam nữ phụ lẫn tuyến người qua đường lẫn boss. Không biết tác giả lúc viết cuốn truyện này có tâm lí trả thù xã hội không? dưới ngòi bút ngoại trừ nam nữ chính gia thế hiển hách ra thì toàn bộ thảm không nỡ nhìn thẳng.
Ví dụ điển hình này là nguyên chủ Cố Phàn Đông, vốn dĩ là tam tiểu thư thất lạc nhiều năm của Cố Gia nhưng lại bị Mặc Hiểu Vy biết trước tiên cơ cướp đi thân phận. Như vậy xui xẻo thì thôi đi còn bị nữ chính ngụy bạch liên hãm hại xém đem đi tế sống cho thần.
Cố Phàn Đông may mắn chạy thoát thật vất vả bò lên đỉnh Thiên Vân phái, mười tuổi nữ hài tay chân sưng phồng kiên cường đi hết 1001 nấc thang trời để được nhận làm đồ đệ phái Thiên Vân.
Cố Phàn Đông cuối cùng đạt được như ý tâm nguyện, tại đây theo năm tháng cô thế mà đem lòng yêu nam chính sư huynh. Tình cảm thiếu nữ ấy mà vừa nơm nớp lo sợ người ta không đáp lại vừa vui vẻ trộm nhìn bóng lưng. Nếu là đời trước có lẽ đào hoa huynh đã đáp lại cô, nguyện cùng cô đỡ lôi kiếp. Nhưng đời này, thiên đạo lại cho Mặc Hiểu Vy sống lại làm đảo lộn trật tự, hết thảy Cố Phàn Đông sở hữu đều bị nữ chính tàn nhẫn đoạt lấy.
Cố Phàn Đông không phục đứng lên chống lại nữ chính nhưng phải biết Mặc Hiểu Vy này có hào quang vai chính muốn cô ta dễ dàng hạ bệ không đơn giản như vậy. Cố Phàn Đông càng chống đối Mặc Hiểu Vy thì càng bị chúng bạn đồng môn xa lánh, đau đớn hơn người mình thầm thương cũng ghét bỏ cô sâu sắc mà đứng về phía nữ chính.
Cố Phàn Đông cứ thế bị vây hãm trong vũng lầy không lối thoát, cô không biết bản thân vì cái gì tồn tại? Vì cái gì bản thán chịu hết mọi phỉ báng của mọi người, cứ y như rằng có gì sai thì người gây ra lại là cô.
Kết cục Cố Phàn Đông quả thực làm người khác day dứt không nguôi, rõ ràng cô là một thiên tài thế nhưng trong một lần săn ma thú bị thương đến hỏng nội đan. Từ đó về sau, Cố Phàn Đông cùng phế nhân giống nhau, đời này tu luyện coi như cắt đứt.
Từ đại đệ tử nội môn bị phế xuống trù phòng đệ tử, ngày ngày cúi mặt cam chịu sỉ nhục đè ép từ các đệ tử khác. Cuối cùng trong thảm kịch tàn sát diệt môn, Cố Phàn Đông bị đem ra làm bia đỡ đạn cho các đệ tử khác chạy trốn.
Cố Phàn Đông chết tức tưởi như vậy, từ đầu như một con rối mua vui cho mọi người đến lúc chết lại thành tấm bia cao cấp.
Và vai diễn nữ phụ của cô kết thúc như điều dĩ nhiên từ chương thứ 10, cuộc đời cô ấy mà chẳng qua không hơn không kém một bức tranh nền tô điểm cho vẻ đẹp của nữ chính Mặc Hiểu Vy.