Cố Phàn Đông giật giật mí mắt, nhíu mài từ từ tỉnh lại.
" Tsk... Đau "
Tứ chi không chỗ nào không đau cả, nhất là phần gáy. Chắc là bị đánh ngất rồi đưa đi! Khỉ thật, tốt xấu gì chụp thuốc mê không tốt à! Bắt cóc gì thiếu đạo đức thế hả?
...
" Tôi là 1324, mã số đánh là 5578. Từ giờ về sau mong chiếu nhiều hơn "
Cố Phàn Đông xoa xoa cằm nhỏ híp mắt đánh giá thiếu niên ngũ quan tương đối dễ nhìn trước mặt, nói là thiếu niên chân thật không bằng nói là chỉ là một hình ảnh 3D được chiếu lên mặt phẳng không gian.
1324 mặc dù được lập trình từ trí tuệ nhân tạo thế nhưng bị cô nhìn như vậy nó cũng biết ngượng ngùng a!
1324 khụ một tiếng, không dấu vết che đi vẻ lúng túng của bản thân.
" Kí chủ, cô có gì thắc mắc sao? "
Cố Phàn Đông cười rất chi khả ái : " tao gọi mày là Đậu tiên sinh có được không? "
1324 khó hiểu nhìn nhìn cô " vì sao lại gọi tôi như vậy? "
Cố Phàn Đông mặt làm bộ như vô cùng nghiêm túc " bởi vì tao ghét ăn đậu "
Đậu tiên sinh : " ... " [ Meme con gấu la hét ]
Vốn dĩ ban đầu hệ thống còn định tặng cô linh tinh quà cho tân thủ, nhưng xét thấy đạo đức của Cố Phàn Đông quá suy bại nên triệt để bỏ quà vào túi không gian thà để mốc cũng không chịu đem tặng cô .
Đậu tiên sinh banh mặt : " loading... Bắt đầu truyền tống... "
Cố Phàn Đông ngây thơ không biết bản thân bị hệ thống chơi một vố, còn vui vẻ để nó đá đi vào tân thế giới.
...
Cố Phàn Đông nhăn mài lại, phía sau gáy đau nhức như đòi mạng, không cần gương để nhìn cô cũng biết phần gáy cỡ nào dữ tợn. Thử nhúc nhích vài cái, tay chân quả nhiên bị trói gô lại như đòn bánh.
Haiz, cái tình tiết cẩu huyết ba xu bắt cóc này vì cái gì lại rơi trên người cô đâu.
Cạch...
Cố Phàn Đông tạm thời buông lơi tình huống bị trói, đưa mắt cảnh giác, căng chặt hết cơ bắp trên cơ thể, mắt nhìn đăm đăm người đang đứng ở cửa.
15 phút sau...
Cố Phàn Đông vẫn duy trì tư thế, nhìn bóng đen.
2 tiếng sau...
Cố Phàn Đông mắt nhức đến không thể nâng lên được, mắt cô đỏ ngầu giăng đầy tia máu do hoạt động quá mức. Trực tiếp nhảy vào vấn đề chính, hất hàm nói với bóng đen bí ẩn kia.
" Haha tôi nói cho anh biết, anh nên chết tâm với tiền chuộc từ nhà tôi đi! Bởi vì bọn họ còn hận không thể mở tiệc ăn mừng nếu tôi chết luôn kìa! Còn muốn tơ tưởng cơ thể tôi,Ha hả, tôi ba tháng trước chủ nhà cúp nước nên à ừ bản thân có tí mùi xíu, nếu anh không ngại thì cứ đến đi... "
Nhưng mặc kệ cô lảm nhảm quấy rối thính giác hắn ta thế nào, hắn vẫn đứng sừng sững đó.
Khoé miệng hơi nhếch lên phì một tiếng " ha... "
Cố Phàn Đông : " ... " Đậu mía, tôi tấu hài cho anh à!
Thế là Cố Phàn Đông liền bật công tắc mắng người trong vòng một nốt nhạc, nếu như có một giải thưởng về trình độ mắng người không ngừng mà không cần kịch bản vẫn thành thạo thì chắc chắn Cố Phàn Đông giật cmn luôn giải nhất không sai.
Đậu tiên sinh thiệt không nỡ nhìn nổi được nữa, ở thức hải của cô giở giọng như mẹ hiền nhắc nhở con gái áo bông.
[ Ký chủ thân ái ~ ba phút nữa cô liền bị đem đi làm lễ tế thần. Nhắc nhở nho nhỏ ngươi trước mặt là người duy nhất có thể giúp cô chạy thoát ]
Vừa nghe được tin tức tốt đẹp xong, Cố Phàn Đông 3 giây trước mắng người khí thế liền như thỏ con chớp mắt đen lay láy liều mạng hướng bóng đen nọ cầu xin.
" Cưa cưa, lúc nãy tiểu nữ tinh thần chưa kịp định hình nên có chút lỡ lời mong cưa cưa rộng lượng bỏ qua... "
Đậu tiên sinh : " ... " Ký chủ, 3 giây trước cái người mắng người không cần kịch bản đâu rồi? Đúng là nữ nhân không nên tin tưởng mà, lật mặt còn nhanh hơn lật sách a!!!
Ngay cả hệ thống tiên tiến được lập trình bằng trí tuệ nhân tạo như nó còn không chịu được trình độ lật mặt của ký chủ mình. Vậy mà hắc ảnh kia thật giống như bao nam chính khác, ánh mắt nóng bỏng rơi trên người Cố Phàn Đông.
Lần đầu tiên từ đầu tới cuối chịu xuất khẩu.
Đó là giọng nam thật trầm thấp nhuốm đầy mùi nam tính.
" Nữ nhân như ngươi còn sống sót tới bây giờ quả thật là tiếc nuối của Đại Thần Lục... " Sau đó liền cười thật thân thiện bổ đao về phía cô.
Cố Phàn Đông né sang một bên, liều mạng hét lên trong đầu.
Hệ thống mày ra đây! Lão nương thề không lăn xả mi!!!!
(ノ ̄皿 ̄)ノ ⌒== ┫
Đậu tiên sinh cuống theo cô, nó khóc không ra tiếng.
Xác suất nó tính toán tình huống có bao giờ sai đâu, à mà thỉnh thoảng hơi trật lất vài lần thôi! Hề hề
[ Ký chủ bình tĩnh, đây chỉ là tình huống xảy ra bình thường thôi! ] Nói xạo đó ahihi
Cố Phàn Đông thật vất vả né lưỡi đao chém xém bên cạnh.
Cắt dây trói nhanh lên!!! Bà đây sắp bị chém rồi đem làm sashimi tươi sống rồi!!! Aaaaa
Đậu tiên sinh aaaa như cô, bị hối quá nhảy cẳng lên trong thức hải.
[ Giờ sao đây? Sao đây? ]
Cắt dây!!!
Phựt... Phanh
Hắc ảnh rút đao về, nâng lưỡi đao dính máu vừa cắt được qua tay cô tà mị thè lưỡi liếm.
Đỏ rực đôi ngươi trong tầng hầm tối sáng lên đầy quỷ dị.
" A... Nữ nhân ngươi ta muốn "
Cố Phàn Đông lăn một vòng vào sát mép tầng hầm, dây trói cũng đã được hệ thống cắt đứt. Nhìn chung từ trên xuống dưới ngoại trừ mất tí máu ở cánh tay phải ra thì cô hoàn toàn không mất mát miếng thịt nào cả.
Chưa kịp bình ổn cảm xúc xong nghe hắc ảnh cảm thán như vậy, nội tâm một trận ác hàn.
Anh trai, nếu không phải mấy phút trước anh không điên cuồng muốn đem tôi bổ lát mỏng làm sashimi thì có lẽ tôi đã nghĩ bản thân năng lực quyến rũ người không tệ rồi!!!